Tần Vô Song ánh mắt kiên nghị, giương mắt nhìn Tân Thiên Vấn chạy như bay đến. Lúc này, Tân Thiên Vũ đã bị uy lực của Thần Tú Cung bắn thành tro bụi. Tiếng kêu thảm thiết dấy động vô số hồi âm, vẫn đang quanh quẩn xung quanh sơn cốc của Vấn Đỉnh Sơn, nghe vào trong lỗ tai, hết sức âm trầm khủng bố. Ba đại Hóa Thần Đạo chạy thoát được tính mạng, tất cả sắc mặt đều tái nhợt, xa xa trốn ở sau người Tân Thiên Vấn, trong nhãn thần toát ra vẻ sợ hãi vô cùng. Tần Vô Song biết, vừa rồi mình một kích phẫn nộ tiêu diệt Tân Thiên Vũ, hoàn toàn đã đánh tan chí khí của những Hóa Thần Đạo này. Bốn đại Thần thú sau người Tần Vô Song, lúc này thần kỳ, lại có thể lặng lẽ không lên tiếng, biểu tình thậm chí có mấy phần sợ hãi, rất rõ ràng, chúng nó cảm nhận được một luồng áp lực từ trước đến nay chưa từng có. Loại áp lực này, đến từ một con Thần thú bên cạnh Tân Thiên Vấn. Con Thần thú này, vẻ ngoài cũng không xem là vô cùng kinh người, nhưng chính là một con Thần thú không bắt mắt như vậy, lại khiến Tử Điện Phần Diệm Thú và Bao Bao vốn kiệt ngạo bất tuân, cũng cả thấy trong lòng từng trận rung động. - Lão Đại, ngươi phải cẩn thận! Thần thú bên cạnh Tân Thiên Vấn, thực lực rất mạnh! Khi Bao Bao truyền âm, thanh âm đã có chút run rẩy. Tần Vô Song đã sớm phát hiện điều này, hắn thật ra tò mò, Tân Thiên Vấn rút cuộc là từ chỗ nào tìm được trợ thủ lợi hại như vậy. Tu vi của con Thần thú này, mặc dù không thể so sánh với loại chí tôn cường giả Long Tộc như Kim Quang Long Vương, nhưng từ khí thế trên người nó tản phát ra, cho dù là những thủ lĩnh của mười tám Long Tộc, tựa hồ cũng có chút không bằng. Thủ lĩnh của mười tám Long Tộc, ở Vô Tận Đông Hải, cũng chỉ có đứng sau tồn tại của Tổ Long Tộc a! Sự cường đại của con Thần thú này, quả thực vượt ra khỏi tưởng tượng của Tần Vô Song. Thiên Đế Môn quả nhiên là thế lực cường đại dù thất bại nhưng dư âm và ảnh hưởng vẫn tồn tại. Nguồn truyện: Tần Vô Song vốn cảm thấy, bản thân trắng trợn tàn sát Thần đạo cường giả của trận doanh Thiên Đế, gạt bỏ phe cánh của Tân Thiên Vấn, cho dù nhất thời không làm gì được bản thân Tân Thiên Vấn, mất đi phe cánh, Thiên Đế Môn trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế tất nhiên sẽ thất bại thảm hại. Chỉ còn lại một mình tư lệnh quang côn, tuyệt đối không chống đỡ nổi toàn Thiên Đế Môn hiện giờ, chứ đừng nói là đi tranh giành vị trí Thiên Đế. Há có thể ngờ được, Tân Thiên Vấn này lại có thể mời đến một đại trợ thủ, lai lịch vô cùng không rõ, nhưng lực uy hiếp to lớn, quả thực là vượt ra khỏi tưởng tượng của Tần Vô Song. Tần Vô Song trong lòng biết rõ ràng, con Thần thú này, là một quân cờ ngoài ý muốn, hoàn toàn quấy rối sự sắp xếp trước đó của hắn. Nhưng mà, chuyện cho đến bây giờ, Tần Vô Song đương nhiên không có bất cứ đạo lý sợ hãi cái gì. Hắn sớm đã nhìn thấy. Một khi đã lựa chọn chiến đấu, bất kể kẻ địch đáng sợ cỡ nào, đều phải quyết chiến đến cùng. Tần Vô Song không có chút nào sợ hãi, ánh mắt kiên định, nghênh tiếp ánh mắt bốc hỏa của Tân Thiên Vấn. - Ha ha, Thiên Vấn đạo hữu, đây chính là đệ tử Tần gia mà ngươi nói sao? Quả nhiên là tuổi trẻ, nhìn tuổi của hắn có lẽ chỉ là hơn ba mươi thôi. Chậc chậc chậc chậc. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên xuất sắc nhất từ xưa tới nay! Những lời nói chuyện của Thần thú Kiếm Nhiêm, khiến khuôn mặt già nua của Tân Thiên Vấn đỏ bừng. Kiếm Nhiêm mặc dù đồng ứng giúp đỡ, nhưng tính cách cổ quái như Kiếm Nhiêm, nói chuyện cũng không lưu lại ít nhiều thể diện gì cho hắn. Người được khen là Tần Vô Song, người bị đánh vào mặt há không phải là thể diện của Thiên Đế Môn sao? Tân Thiên Vấn biết, muốn hoàn toàn điều động tính tích cực của Kiếm Nhiêm, sợ rằng còn phải lấy lợi dụ dỗ. Đơn giản là một chút nhân tình, Thần thú Kiếm Nhiêm này nhất định sẽ còn giữ lại, không thể dốc hết toàn lực được. - Kiếm Nhiêm đạo hữu, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Tiểu tử này, truyền thừa trận pháp Thái cổ, có được rất nhiều ưu đãi. Chỉ cần một món Thần Tú Cung của hắn, ở thời đại Thái cổ, đó là tuyệt thế thần binh ngay cả Kim Ô Thú cũng có thể bắn chết. Kiếm Nhiêm đạo hữu, tiểu tử này, là kiếm được đại tiện nghi. Nếu không một đệ tử Tần gia hèn mọn như hắn, huyênh hoang còn có thể thắng hơn đệ tử Đồ Đằng sao? Những ngôn luận ẩn chứa dã tâm, quả nhiên khiến tròng mắt của Kiếm Nhiêm cấp tốc chuyển động. Tần Vô Song chỉ là cười lạnh, hắn làm sao không biết, Tân Thiên Vấn nói như vậy, đương nhiên là người muốn gây thù chuốc oán. - Tân Thiên Vấn, xem ra ngươi là con lừa hết đời rồi. Đường đường là Thiên Đế Môn, đối phó không được với một đệ tử vãn bối Tần gia ta, lại không tiếc rải tin đồn, chậc chậc, danh xưng vẻ vang của Thiên Đế Môn, đến hôm nay, thật sự đã bị Tân gia ngươi làm tổn hại sạch sẽ rồi. Trong khẩu khí của Tần Vô Song tràn ngập khinh thường, quơ quơ Thần Tú Cung trong tay, cười nói: - Tân Thiên Vấn, trời cho ta Thần Tú Cung, đó là giao cho ta sứ mệnh, bắn chết loại đồ đệ bại hoại xấu xa nhà người. Thần Tú Cung, sẽ chứng kiến thất bại và diệt vong của Tân gia ngươi, chứng kiến sự nổi dậy cuối cùng của Tần gia ta! Kiếm Nhiêm phảng phất cảm thấy vô cùng hứng thú với Tần Vô Song, nhìn trái nhìn phải, chăm chú không ngừng dò xét Tần Vô Song. Nhìn Tần Vô Song, lại phát hiện bốn đại Thần thú sau người Tần Vô Song, cũng là chậc chậc lấy làm kỳ lạ. Kiếm Nhiêm cũng là hạng người gặp nhiều biết rộng, nhìn thấy Tần Vô Song còn trẻ tuổi, Thần thú bên cạnh lại có thể có tới bốn con, chỉ cần là tư thế này, cũng đã đủ che phủ danh tiếng của Tân gia rồi. Từ mặt tình cảm mà nói, từ mặt nhân tình mà nói, Kiếm Nhiêm là vì Tân Thiên Vấn xuất lực, hơn nữa là không thể không xuất lực. Nhưng từ mặt lý trí mà nói, Kiếm Nhiêm có thể nhìn thấy được một loại đại khí vận trên người của người thanh niên này. So sánh ra, Thiên Đế Tân Thiên Vấn tôn sư, mặc dù uy phong lẫm liệt, nhưng nếu là người hiểu được vận số, kỳ thực đã nhìn ra, Tân gia đã rõ ràng đi xuống dốc rồi. Bại vong của Thần đạo cường giả, chính là loại chứng cứ có lực nhất của đường xuống dốc. Bình thường các thế lực phân tranh, Thần đạo cường giả rất ít khi ngã xuống, một khi xuất hiện tình huống rất nhiều Thần đạo cường giả ngã xuống, chiến cuộc tất nhiên đã đến trình độ không chết không hết. Và ở trong trận chiến đấu không chết không hết này, Tần gia nhìn qua hơn mười năm vẫn nằm ở thế thủ, nhưng số người tổn thương chân chính của Tần gia, kỳ thực không nhiều. Chỉ là địa mạch linh lực của sơn môn bị chặt đứt, linh mạch đứt đoạn, có thể dùng đại thần thông nối lại. Nhưng Thần đạo cường giả đã chết, không phải đại thần thông là có thể cứu trở về. Kiếm Nhiêm trong lòng băn khoăn, đã có suy nghĩ trong đầu. - Tần Vô Song này truyền thừa trận pháp Thái cổ, vận số đang vượng, có đại phúc duyên. Nếu ta giúp đỡ Tân Thiên Vấn, trận chiến hôm nay, cần phải giết chết kẻ này, cướp lấy những đại tọa hóa. Bằng không, nếu kẻ này không chết, một ngày nào đó tuyệt đối là một đại họa, hậu họa khôn cùng. Món nợ nhân tình của Tân Thiên Vấn không thể không trả, còn trả nhân tình, nhất định phải đắc tội với Tần gia. Một khi chú định phải đắc tội với Tần gia, vậy cũng chỉ có một lựa chọn, triệt để giết chết Tần Vô Song, không để cho Tần Vô Song có bất cứ cơ hội nào xoay người báo thù. Nghĩ đến đây, Kiếm Nhiêm truyền âm nói với Tân Thiên Vấn: - Thiên Vấn đạo hữu, khua môi múa mép chẳng có tích sự gì. Muốn báo thù, muốn đả kích Tần gia, cần phải động thủ bất ngờ. Nói rồi, tiêu diệt được Tần gia tử này, tạo hóa và ưu đãi có được, ta sáu ngươi bốn! Tân Thiên Vấn đương nhiên sẽ không đi so đo mấy cái phân chia quyền lợi cực nhỏ này. Hắn vốn cảm thấy phân chia năm năm mới công bằng, nhưng lúc có việc cần người, đương nhiên không thể quá keo kiệt, lựa ý hùa theo nói: - Được, cứ làm theo Kiếm Nhiêm đạo hữu nói, ngươi sáu ta bốn. Nhưng nếu có cơ hội thăm dò Thần khí Chi Môn, chúng ta sẽ chia cơ hội bình quân, không phân tỷ lệ và trước sau. Cấp bậc của Tân Thiên Vấn, đương nhiên biết, bí mật quan trọng nhất của Đại lục Thiên Huyền, chính là Thần khí Chi Môn, chứ không phải mấy thứ lộn xộn khác. Kiếm Nhiêm hừ lạnh một tiếng: - Được, cái đó đến lúc sẽ tự dựa vào bản lĩnh có được. Ngươi cảm thấy kỳ ngộ của tiểu tử này, có thể có quan hệ dây dưa gì với Thần khí Chi Môn không? - Chuyện này khó có thể nói. Cũng nghe đồn người có được trận pháp Thái cổ, sẽ bao trùm đỉnh cao đại lục. Ta nghĩ kỳ ngộ trong Thần khí Chi Môn, chính là thời đại Chúng Thần Thái cổ lưu lại, có được một kỳ duyên, cũng đủ để đột phá trói buộc của Đại lục Thiên Huyền, bao trùm đỉnh cao đại lục? Tân Thiên Vấn nói đến cùng, vẫn là không chịu nhượng bộ ở vấn đề này. Tần Vô Song thấy bọn họ không nói gì, biết hai người này nhất định đang có chủ ý gì. Cũng không đi vạch trần, đầu óc cấp tốc chuyển động, tìm kiếm kế sách đối địch. Thế hiện giờ đã vô cùng rõ ràng, đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp của Tần gia, chỉ còn lại một cửa cuối cùng chưa bị đánh vỡ, tựa hồ có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc. Nếu chỉ có Tân Thiên Vấn thật ra cũng đủ rồi, Tần Vô Song tự hỏi đánh không lại, cũng có thể kiềm chế một chút. Nhưng hiện giờ đối thủ cấp bậc như Tân Thiên Vấn, đối phương lại có hai người. Tần Vô Song cho dù có thể kiềm chế một người, người còn lại cũng có thể ung dung hạ thủ đối với Tần gia. Cho nên, Tần Vô Song căn bản không có lựa chọn, chỉ có thể thề sống chết bảo vệ sơn môn, không để hai đại cường giả này liên thủ công kích cửa cuối cùng của sơn môn. Nếu là đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp bị công phá cửa cuối cùng này, địch nhân phía bên trận doanh Thiên Đế giống như hổ báo xung phong liều chết tiến vào Tổng bộ Tần gia, đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là kiếp nạn mấy vạn năm chưa từng gặp! Cho nên, bất luận như thế nào, nhất định phải giữ lại một tia hy vọng cuối cùng của sơn môn, tuyệt đối không thể hoàn toàn trốn vào sơn môn, lựa chọn sách lược chống cự tiêu cực. Chống cự tiêu cực, chẳng khác nào đem toàn bộ bên ngoài Vấn Đỉnh Sơn tặng cho Tân Thiên Vấn, để đối phương thong dong công phá đạo cấm chế cuối cùng của đại trận Bát Hoang Lục Hợp. Loại chiến thuật rụt đầu, đưa cổ ra chịu chém tuyệt đối không phải phong cách của Tần Vô Song. Phong cách của Tần Vô Song là ngươi mạnh ta còn mạnh hơn, nhất kích xông tới mặt trời. Ngươi ngang ngược, ta còn ngang ngược hơn, lãm nguyệt nhập sông lớn. Địch mạnh địch ngang ngược tùy vào hắn, tự ta vẫn sừng sững như kim cương! Phối hợp với Âm Dương Tử Vân Dực và Thần Tú Cung, còn có Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương, tác chiến một chọi một với Tân Thiên Vấn hoặc là gia hỏa tên là Kiếm Nhiêm này, phần thắng có lẽ nhiều nhất chỉ có một thành, nhưng tự tin giữ mạng và quấy rối, cũng có trên tám thành. Dù sao, Âm Dương Tử Vân Dực có tốc độ, cộng thêm Thần Tú Cung, có lực công kích khiến người ngoài không cách nào lý giải, cũng tràn đầy say mê. Tất cả những điều này, đều khiến Tần Vô Song có đủ tư bản đi khiêu chiến với cường giả cấp bậc Tân Thiên Vấn, và có tư bản thong dong giữ mạng. Cho nên, Tần Vô Song căn bản không định nhượng bộ. Một người cũng vậy, mười người cũng vậy. Chỉ cần Tần Vô Song hắn trấn thủ ở đây, tuyệt đối không thể để một tia hy vọng cuối cùng của Tần gia Vấn Đỉnh Sơn bị chôn vùi ở trước mắt. Hắn quyết định, không tiếc tất cả cái giá phải trả, chiến một trận với Tân Thiên Vấn. Cùng chiến một trận với Thần thú Kiếm Nhiêm. Tình tự của Tần Vô Song, cũng mơ hồ cảm hóa bốn đại Thần thú, bọn chúng thấy Tần Vô Song trấn định tự nhiên như vậy, bất giác, ý chí chiến đấu cũng dâng trào lên. Bọn chúng không có thực lực giao thủ với Chân Thần Đạo cường giả, càng không có tư cách này, nhưng mà, bọn chúng lại có thể hình thành kiềm chế sức mạnh với ba đại Hóa Thần Đạo cường giả! Tân Thiên Vấn rống giận một tiếng, Thiên Đế Chi Dực sau lưng đột nhiên thúc giục, đón gió trướng lên. Tân Thiên Vấn hiển nhiên có lòng thể hiện bộ dạng Thiên Đế Chi Dực của hắn trước mặt Tần Vô Song, tùy ý thúc giục, tùy ý phất bay, Thiên Đế Chi Dực càng biến đổi càng lớn, tựa hồ có thể đạt tới mức độ bay lên chạm tới mây xanh, bay xuống đụng đến âm phủ vậy. Tần Vô Song khịt mũi xem thường: - Tân Thiên Vấn, hôm nay không so ảo thuật với ngươi, thu những trò hào nhoáng bên ngoài của ngươi lại đi. Trận chiến hôm nay, chính là bắt đầu bại vong của Tân gia ngươi! Nói xong, Tần Vô Song cũng không nhiều lời, trực tiếp đem Thần Tú Cung ra!
Sau khi gặp Lý Bố Y, Tần Vô Song cảm thấy được cảm giác sứ mệnh sâu sắc hơn, đương nhiên hắn không vì những lời đó của Lý Bố Y mà tạo gánh nặng tâm lý cho chính mình.
Tần Vô Song vẫn kiên định niềm tin, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, mọi chuyện sẽ đâu vào đấy thôi. Chỉ cần mình không ngừng nỗ lực vận mệnh không thể nào tuyệt vọng được.
Chỉ cần một tia hy vọng, Tần Vô Song sẽ có hàng trăm lý do để phấn đấu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Đệ thất hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, nay Tần Vô Song đã có tư cách để khám phá nó. Đương nhiên, hắn không về vội vàng, theo lời của sư phụ Lý Bố Y để lại thì Chân Thần Đạo chỉ là yêu cầu thấp nhất để được khám phá, tu vi càng cao thì càng có lợi.
Chớp mắt đã sáu năm qua đi. Trong sáu năm này, Tần Vô Song có rất nhiều tiến bộ trong cảnh giới Chân Thần Đạo.
Liên tiếp có đột phá, nay hắn đã là cường giả rồi Chân Thần Đạo ba kiếp.
Với thực lực này cộng với những vũ khí bí mật riêng của mình, ngoài các cường giả Thiên Huyền Thất Tử ra, Tần Vô Song cũng chỉ còn nể mặt các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc mà thôi.
Cũng có nghĩa là, trong thế lực Đồ Đằng hiện nay, Tần Vô Song cũng chỉ kính nể một vài cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc.
Đương nhiên, sự thăng cấp của Tần Vô Song bên ngoài không ai biết gì.
Hàng ngày Tần Vô Song đều bế quan khổ luyện ở Vấn Đỉnh Sơn, hắn biết thời gian không còn nhiều nữa.
Chưa nói đến giới hạn một vạn năm, ngay cuộc cạnh tranh Thần Khí Chi Môn cũng cần Tần Vô Song phải nâng cao toàn bộ tinh thần. Đại sư huynh Lý Bố Y từng cảnh cáo, trong Thần Khí Chi Môn, Tần Vô Song hắn sẽ không có được bất cứ sự chiếu cố cửa sau nào.
Tần Vô Song không sợ, nhưng cũng không được lơ là. Nếu ngay cả thử thách Thần Khí Chi Môn cũng không vượt qua được thì đừng nói đến cường giả dị tộc. Còn nói gì đến việc kế thừa di nguyện của sư phụ?
Đương nhiên, trong sáu năm mà đột phá ba kiếp đã là vô cùng thần tốc rồi. Hồi đó hắn đột phá Hóa Thần Đạo tám kiếp lên chín kiếp mà mất những năm năm.
Đương nhiên, bất luận là cảnh giới Thần đạo nào, chín kiếp cũng là khó nhất. Khi đã đột phá rồi, ba kiếp đầu của tầng cảnh giới tiếp theo sẽ khá dễ dàng.
Ai cũng biết đột phá một cách ổn định, vững vàng cần rất nhiều thời gian và tinh lực.
Những tai kiếp Thần đạo này không hề mang lại những thử thách lớn thật sự cho Tần Vô Song, có vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp bên mình, Tần Vô Song rất nhẹ nhàng đã vượt qua được ba kiếp đầu tiên của Chân Thần Đạo.
Hôm nay, Tần Vô Song đang bế quan, ba đầu Thần thú thì tu luyện gần chỗ Tần Vô Song. Đệ tử duy nhất của Tần Vô Song, Dương Y cũng tu luyện ở gần đó. Dưới sự dẫn dắt của Tần Vô Song, Dương Y nhập môn mới mười mấy năm đã tu luyện lên đến cảnh giới Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Đương nhiên Tần Vô Song cũng không keo kiệt gì, lại ban Linh Lực Nguyên Châu và Dưỡng Thần Châu cho Dương Y. Hai thứ này vô cùng quan trọng đối với tu luyện giả sắp đột phá Thần đạo.
Hồi đó, Mộ Dung Nhạn chính là nhờ nó mà đã đột phá Thần đạo rất thuận lợi, khiến Mộ Dung Thiên Cực vô cùng tự hào.
Tần Vân Nhiên đến trước động phủ, Bao Bao lộn người nhảy ra, cười hì hì:
- Nhị Chưởng môn, thật hiếm có! Hôm nay ngọn gió nào đã đưa ngài tới đây vậy?
Từ sau đại chiến Thiên Đế Môn, huyết mạch Thái cổ Thần vượn trong Bao Bao đã hoàn toàn thức tỉnh, tu vi tiến bộ cực nhanh, đã tu luyện đến Hóa Thần Đạo tám kiếp, đang chuẩn bị đón chín kiếp. Khi mọi điều kiện đã đủ thì chắc chắn Bao Bao sẽ thách thức kiếp thứ chín, nếu không phải Tần Vô Song ngăn cản thì Bao Bao sớm đã mạo hiểm rồi.
Tần Vân Nhiên thấy Bao Bao, trong lòng cũng vô cùng cảm khái, cười nói:
- Bao Bao, xem ra tu vi của ngươi thăng tiến không ít. Thật là khiến lão phu ngưỡng mộ! Đại chiến Thiên Đế Sơn tu vi thực tế của ngươi cũng gần như ta, thậm chí còn kém hơn một chút. Vậy mà giờ, ta mới sáu kiếp nhưng ngươi đã tám kiếp, lại sắp chín kiếp rồi đúng không?
Bao Bao cười đắc ý, nó và Tần Vân Nhiên cũng rất quen thuộc, không cần giả vờ khách khí:
- Nhị Chưởng môn, Lão Đại đang bế quan, ngài có việc gì không?
Sắc mặt Tần Vân Nhiên bỗng nghiêm nghị, gật đầu:
- Có việc gấp, bên Vô Tận Đông Hải có chuyện rồi.
- Ồ? Vô Tận Đông Hải sao?
Bao Bao gãi đầu, bỗng nhớ ra điều gì đó:
- Có phải không khống chế được Kim Ô Thú?
Cơ mặt Tần Vân Nhiên khẽ động:
- Lần này không đơn giản là không khống chế được nữa. Con Kim Ô Thú đó, không biết có thủ đoạn gì đã giết chết một cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc rồi!
- Cái gì?
Bao Bao chết sững:
- Cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc chết rồi? Là thế lực nào vậy?
Nói cho cùng, nếu bảo nó chọn thì nó mong là Hiên Viên Dương. Lần đó Hiên Viên Dương ra mặt giúp Tân Thiên Vấn, Bao Bao rất bực bội.
- Là Hỏa Thần Chí Tôn của Hỏa Thần Chúc Dung Tộc. Nhục thể đã bị Kim Ô Thú hủy diệt, Thần hồn thì bị nó nuốt mất. Trong số các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, Hỏa Thần Chí Tôn cũng là cường giả đỉnh cao rồi.
Tần Vân Nhiên sắc mặt đầy lo lắng:
- Chuyện này đã truyền đi khắp Đại lục Thiên Huyền, ai ai cũng lo sợ. Tần gia ta cũng phải có sự chuẩn bị đề phòng bất trắc.
Bao Bao gật đầu:
- Đúng đúng, việc này nhất định phải cho Lão Đại biết. Quan hệ giữa Kim Ô Thú và Lão Đại cũng chẳng phải tốt đẹp gì.
Tuy bế quan nhưng thần thức của Tần Vô Song ở xung quanh phạm vi nghìn dặm, huống hồ có nhiều Khôi Lỗi như vậy, đều là tai mắt của hắn. Khôi Lỗi chịu sự khống chế của Thần hồn hắn, Khôi Lỗi nghe được gì là hắn sẽ nghe được điều đó, chi cần trao đổi Thần hồn một chút là chuyện gì cũng có thể biết.
- Kim Ô Thú…
Tần Vô Song khẽ nghiến răng:
- Con Kim Ô Thú này quả nhiên khó nhằn. Sáu đại cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc mà cũng không giết được nó, ngược lại còn bị nó ám toán Hỏa Thần Chí Tôn.
Lần đó Tần Vô Song nói những điều mình nghi ngờ về Kim Ô Thú cho Lý Bố Y, Lý Bố Y cũng đồng ý sẽ đến Vô Tận Đông Hải xem, như vậy xem ra, Đại sư huynh này không hề ra tay.
Tần Vô Song không biết nguyên nhân tại sao Đại sư huynh lại không ra tay, nhưng hắn biết Đại sư huynh làm như vậy là có lý riêng của mình.
- Lão Đại, Kim Ô Thú đã không thể khống chế được nữa. Chúng ta hãy tính kế sớm đi thôi. Khi nó đánh đến Thiên Đế Sơn, nhất định sẽ gây chuyện với chúng ta đó!
Bao Bao đề nghị.
Đề nghị này nhận được sự đồng thuận của Hỏa Lân và Cô Đơn. Đừng nhìn những đầu Thần thú này có vẻ ngang bướng, nhưng đứng trước cường giả cấp cao, chúng lại rất bình tĩnh, không hề hành sự theo cảm tính.
Tần Vô Song trâm ngâm một lúc mới gật đầu nói:
- Mọi người yên tâm. Ta tuyệt đối sẽ không để Tần gia bị Kim Ô Thú tấn công. Chưởng môn Vân Nhiên hãy đi dọn dẹp xung quanh Chính Khí Đường trong phạm vi ba trăm dặm. Ta cần bày trận pháp, mở một động phủ.
- Mở động phủ?
Tần Vân Nhiên ngạc nhiên, mở động phủ đó là đại thần thông, động phủ ba trăm dặm? Có phải hơi khoa trương rồi không?
- Hì hì, Nhị Chưởng môn, Lão Đại nói thế chắc chắn có lý. Ngài mau đi làm đi!
Bao Bao giờ đã có tư cách nói những lời như thế.
Tần Vân Nhiên gật đầu:
- Được, Đại Chưởng môn, ta đi làm ngay, có điều…
Tần Vô Song cười:
- Chưởng môn Vân Nhiên, nếu để tự ta mở một động phủ ba trăm dặm, không khổ công trăm năm thì chắc chắn động phủ sẽ không vững chãi. Lần này ta làm theo cách khác không cần đích thân động thủ. Ta chỉ cần luyện hóa một Giới Tử Động Phủ là có thể bao phủ được ba trăm dặm quanh Chính Khí Đường. Đây chỉ là một trận pháp nhỏ, khi thực lực ta đủ luyện hóa hoàn toàn Giới Tử Động Phủ thì có thể mở rộng ra ba nghìn dặm. Đến lúc đó, Vấn Đỉnh Sơn chúng ta có thể bảo vệ toàn bộ tám môn Thiên Đế Sơn. Họ ở ngoại vi, chúng ta ở trung tâm, càng vào trong càng vững chãi.
Giới Tử Động Phủ đó thật sự rất thần kỳ. Tần Vô Song hiện nay nhiều nhất cũng chỉ mở được trận pháp ở trung tâm, dựng nên một động phủ ba trăm dặm.
Nếu muốn mở hết vùng ngoại vi, nếu không phải Chân Thần Đạo bảy kiếp thì rất khó thực hiện được.
Tần Vô Song đã nghiên cứu Giới Tử Động Phủ từ rất lâu, nhưng muốn luyện hóa đến mức kiên cố cũng phải mất gần một năm.
Theo lời của sư phụ, Chân Thần Đạo đỉnh phong căn bản không thể động đến sợi lông tơ của nó, chỉ có Thiên Thần Đạo cường giả mới có thể phá vỡ được.
Nhưng Thiên Thần Đạo cũng có chín kiếp, Tần Vô Song suy đoán, Thiên Thần Đạo bình thường e là cũng rất khó phá vỡ hoàn toàn Giới Tử Động Phủ.
Trừ phi là Thiên Thần cao cấp năm, sáu kiếp.
Còn những người có thể vung tay là khiến động phủ này sụp đổ, Tần Vô Song đoán ít nhất cũng phải là Chủ Thần, chính là Chân Thần Đạo bảy kiếp.
Giới Tử Động Phủ đã là kiệt tác của sư phụ Lý Huyền Phong, lại để lại cho Tần Vô Song hắn, chắc chắn không phải Thiên Thần Đạo bình thường là có thể mở được.
Vì thế Tần Vô Song rất có tự tin, điều đáng tiếc duy nhất là thực lực chưa đạt đến Chân Thần Đạo bảy kiếp, không thể mở hoàn toàn động phủ. Nếu có thể mở rộng ba nghìn dặm thì có thể bảo vệ được toàn bộ địa bàn trọng yếu của Tần gia.
Một vùng đất trống ba trăm dặm đã được chuẩn bị, Tần Vô Song chuẩn bị dùng thần lực Ngũ Hành Tinh Phách dẫn linh lực địa mạch mở ra chín trăm chín mươi chín đường địa mạch linh lực thông đạo nối liền với Giới Tử Động Phủ. Như vậy thì sự kiên cố của động phủ sẽ bao trùm khiến địa mạch kiên cố hơn, giống như căn cơ của động phủ vậy. Đừng nói Tịch Diệt Thiên Lê ngay cả vũ khí Thiên Thần Đạo cũng khó làm được gì.
Trên dưới Tần gia đều sững sờ, cuối cùng thì họ cũng ý thức được Đại Chưởng môn của Tần gia yêu nghiệt đến mức nào.
Sau một năm luyện hóa, Giới Tử Động Phủ đã khiến Tần gia trở nên kiên cố, điều đó là không thể nghi ngờ.
Hàng ngày Tần Vô Song đều ở ngoại vi tận tâm hoàn thiện, sau một năm nỗ lực cuối cùng cũng khiến vòng phòng ngự ngoại vi kiên cố chặt chẽ đến nước cũng thể lọt qua.
Giờ Tần Vô Song rất có tự tin, dù Kim Ô Thú có đến thì cũng là châu chấu đá xe mà thôi!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tần Vô Song ánh mắt kiên nghị, giương mắt nhìn Tân Thiên Vấn chạy như bay đến. Lúc này, Tân Thiên Vũ đã bị uy lực của Thần Tú Cung bắn thành tro bụi. Tiếng kêu thảm thiết dấy động vô số hồi âm, vẫn đang quanh quẩn xung quanh sơn cốc của Vấn Đỉnh Sơn, nghe vào trong lỗ tai, hết sức âm trầm khủng bố. Ba đại Hóa Thần Đạo chạy thoát được tính mạng, tất cả sắc mặt đều tái nhợt, xa xa trốn ở sau người Tân Thiên Vấn, trong nhãn thần toát ra vẻ sợ hãi vô cùng. Tần Vô Song biết, vừa rồi mình một kích phẫn nộ tiêu diệt Tân Thiên Vũ, hoàn toàn đã đánh tan chí khí của những Hóa Thần Đạo này. Bốn đại Thần thú sau người Tần Vô Song, lúc này thần kỳ, lại có thể lặng lẽ không lên tiếng, biểu tình thậm chí có mấy phần sợ hãi, rất rõ ràng, chúng nó cảm nhận được một luồng áp lực từ trước đến nay chưa từng có. Loại áp lực này, đến từ một con Thần thú bên cạnh Tân Thiên Vấn. Con Thần thú này, vẻ ngoài cũng không xem là vô cùng kinh người, nhưng chính là một con Thần thú không bắt mắt như vậy, lại khiến Tử Điện Phần Diệm Thú và Bao Bao vốn kiệt ngạo bất tuân, cũng cả thấy trong lòng từng trận rung động. - Lão Đại, ngươi phải cẩn thận! Thần thú bên cạnh Tân Thiên Vấn, thực lực rất mạnh! Khi Bao Bao truyền âm, thanh âm đã có chút run rẩy. Tần Vô Song đã sớm phát hiện điều này, hắn thật ra tò mò, Tân Thiên Vấn rút cuộc là từ chỗ nào tìm được trợ thủ lợi hại như vậy. Tu vi của con Thần thú này, mặc dù không thể so sánh với loại chí tôn cường giả Long Tộc như Kim Quang Long Vương, nhưng từ khí thế trên người nó tản phát ra, cho dù là những thủ lĩnh của mười tám Long Tộc, tựa hồ cũng có chút không bằng. Thủ lĩnh của mười tám Long Tộc, ở Vô Tận Đông Hải, cũng chỉ có đứng sau tồn tại của Tổ Long Tộc a! Sự cường đại của con Thần thú này, quả thực vượt ra khỏi tưởng tượng của Tần Vô Song. Thiên Đế Môn quả nhiên là thế lực cường đại dù thất bại nhưng dư âm và ảnh hưởng vẫn tồn tại. Nguồn truyện: Tần Vô Song vốn cảm thấy, bản thân trắng trợn tàn sát Thần đạo cường giả của trận doanh Thiên Đế, gạt bỏ phe cánh của Tân Thiên Vấn, cho dù nhất thời không làm gì được bản thân Tân Thiên Vấn, mất đi phe cánh, Thiên Đế Môn trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế tất nhiên sẽ thất bại thảm hại. Chỉ còn lại một mình tư lệnh quang côn, tuyệt đối không chống đỡ nổi toàn Thiên Đế Môn hiện giờ, chứ đừng nói là đi tranh giành vị trí Thiên Đế. Há có thể ngờ được, Tân Thiên Vấn này lại có thể mời đến một đại trợ thủ, lai lịch vô cùng không rõ, nhưng lực uy hiếp to lớn, quả thực là vượt ra khỏi tưởng tượng của Tần Vô Song. Tần Vô Song trong lòng biết rõ ràng, con Thần thú này, là một quân cờ ngoài ý muốn, hoàn toàn quấy rối sự sắp xếp trước đó của hắn. Nhưng mà, chuyện cho đến bây giờ, Tần Vô Song đương nhiên không có bất cứ đạo lý sợ hãi cái gì. Hắn sớm đã nhìn thấy. Một khi đã lựa chọn chiến đấu, bất kể kẻ địch đáng sợ cỡ nào, đều phải quyết chiến đến cùng. Tần Vô Song không có chút nào sợ hãi, ánh mắt kiên định, nghênh tiếp ánh mắt bốc hỏa của Tân Thiên Vấn. - Ha ha, Thiên Vấn đạo hữu, đây chính là đệ tử Tần gia mà ngươi nói sao? Quả nhiên là tuổi trẻ, nhìn tuổi của hắn có lẽ chỉ là hơn ba mươi thôi. Chậc chậc chậc chậc. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên xuất sắc nhất từ xưa tới nay! Những lời nói chuyện của Thần thú Kiếm Nhiêm, khiến khuôn mặt già nua của Tân Thiên Vấn đỏ bừng. Kiếm Nhiêm mặc dù đồng ứng giúp đỡ, nhưng tính cách cổ quái như Kiếm Nhiêm, nói chuyện cũng không lưu lại ít nhiều thể diện gì cho hắn. Người được khen là Tần Vô Song, người bị đánh vào mặt há không phải là thể diện của Thiên Đế Môn sao? Tân Thiên Vấn biết, muốn hoàn toàn điều động tính tích cực của Kiếm Nhiêm, sợ rằng còn phải lấy lợi dụ dỗ. Đơn giản là một chút nhân tình, Thần thú Kiếm Nhiêm này nhất định sẽ còn giữ lại, không thể dốc hết toàn lực được. - Kiếm Nhiêm đạo hữu, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Tiểu tử này, truyền thừa trận pháp Thái cổ, có được rất nhiều ưu đãi. Chỉ cần một món Thần Tú Cung của hắn, ở thời đại Thái cổ, đó là tuyệt thế thần binh ngay cả Kim Ô Thú cũng có thể bắn chết. Kiếm Nhiêm đạo hữu, tiểu tử này, là kiếm được đại tiện nghi. Nếu không một đệ tử Tần gia hèn mọn như hắn, huyênh hoang còn có thể thắng hơn đệ tử Đồ Đằng sao? Những ngôn luận ẩn chứa dã tâm, quả nhiên khiến tròng mắt của Kiếm Nhiêm cấp tốc chuyển động. Tần Vô Song chỉ là cười lạnh, hắn làm sao không biết, Tân Thiên Vấn nói như vậy, đương nhiên là người muốn gây thù chuốc oán. - Tân Thiên Vấn, xem ra ngươi là con lừa hết đời rồi. Đường đường là Thiên Đế Môn, đối phó không được với một đệ tử vãn bối Tần gia ta, lại không tiếc rải tin đồn, chậc chậc, danh xưng vẻ vang của Thiên Đế Môn, đến hôm nay, thật sự đã bị Tân gia ngươi làm tổn hại sạch sẽ rồi. Trong khẩu khí của Tần Vô Song tràn ngập khinh thường, quơ quơ Thần Tú Cung trong tay, cười nói: - Tân Thiên Vấn, trời cho ta Thần Tú Cung, đó là giao cho ta sứ mệnh, bắn chết loại đồ đệ bại hoại xấu xa nhà người. Thần Tú Cung, sẽ chứng kiến thất bại và diệt vong của Tân gia ngươi, chứng kiến sự nổi dậy cuối cùng của Tần gia ta! Kiếm Nhiêm phảng phất cảm thấy vô cùng hứng thú với Tần Vô Song, nhìn trái nhìn phải, chăm chú không ngừng dò xét Tần Vô Song. Nhìn Tần Vô Song, lại phát hiện bốn đại Thần thú sau người Tần Vô Song, cũng là chậc chậc lấy làm kỳ lạ. Kiếm Nhiêm cũng là hạng người gặp nhiều biết rộng, nhìn thấy Tần Vô Song còn trẻ tuổi, Thần thú bên cạnh lại có thể có tới bốn con, chỉ cần là tư thế này, cũng đã đủ che phủ danh tiếng của Tân gia rồi. Từ mặt tình cảm mà nói, từ mặt nhân tình mà nói, Kiếm Nhiêm là vì Tân Thiên Vấn xuất lực, hơn nữa là không thể không xuất lực. Nhưng từ mặt lý trí mà nói, Kiếm Nhiêm có thể nhìn thấy được một loại đại khí vận trên người của người thanh niên này. So sánh ra, Thiên Đế Tân Thiên Vấn tôn sư, mặc dù uy phong lẫm liệt, nhưng nếu là người hiểu được vận số, kỳ thực đã nhìn ra, Tân gia đã rõ ràng đi xuống dốc rồi. Bại vong của Thần đạo cường giả, chính là loại chứng cứ có lực nhất của đường xuống dốc. Bình thường các thế lực phân tranh, Thần đạo cường giả rất ít khi ngã xuống, một khi xuất hiện tình huống rất nhiều Thần đạo cường giả ngã xuống, chiến cuộc tất nhiên đã đến trình độ không chết không hết. Và ở trong trận chiến đấu không chết không hết này, Tần gia nhìn qua hơn mười năm vẫn nằm ở thế thủ, nhưng số người tổn thương chân chính của Tần gia, kỳ thực không nhiều. Chỉ là địa mạch linh lực của sơn môn bị chặt đứt, linh mạch đứt đoạn, có thể dùng đại thần thông nối lại. Nhưng Thần đạo cường giả đã chết, không phải đại thần thông là có thể cứu trở về. Kiếm Nhiêm trong lòng băn khoăn, đã có suy nghĩ trong đầu. - Tần Vô Song này truyền thừa trận pháp Thái cổ, vận số đang vượng, có đại phúc duyên. Nếu ta giúp đỡ Tân Thiên Vấn, trận chiến hôm nay, cần phải giết chết kẻ này, cướp lấy những đại tọa hóa. Bằng không, nếu kẻ này không chết, một ngày nào đó tuyệt đối là một đại họa, hậu họa khôn cùng. Món nợ nhân tình của Tân Thiên Vấn không thể không trả, còn trả nhân tình, nhất định phải đắc tội với Tần gia. Một khi chú định phải đắc tội với Tần gia, vậy cũng chỉ có một lựa chọn, triệt để giết chết Tần Vô Song, không để cho Tần Vô Song có bất cứ cơ hội nào xoay người báo thù. Nghĩ đến đây, Kiếm Nhiêm truyền âm nói với Tân Thiên Vấn: - Thiên Vấn đạo hữu, khua môi múa mép chẳng có tích sự gì. Muốn báo thù, muốn đả kích Tần gia, cần phải động thủ bất ngờ. Nói rồi, tiêu diệt được Tần gia tử này, tạo hóa và ưu đãi có được, ta sáu ngươi bốn! Tân Thiên Vấn đương nhiên sẽ không đi so đo mấy cái phân chia quyền lợi cực nhỏ này. Hắn vốn cảm thấy phân chia năm năm mới công bằng, nhưng lúc có việc cần người, đương nhiên không thể quá keo kiệt, lựa ý hùa theo nói: - Được, cứ làm theo Kiếm Nhiêm đạo hữu nói, ngươi sáu ta bốn. Nhưng nếu có cơ hội thăm dò Thần khí Chi Môn, chúng ta sẽ chia cơ hội bình quân, không phân tỷ lệ và trước sau. Cấp bậc của Tân Thiên Vấn, đương nhiên biết, bí mật quan trọng nhất của Đại lục Thiên Huyền, chính là Thần khí Chi Môn, chứ không phải mấy thứ lộn xộn khác. Kiếm Nhiêm hừ lạnh một tiếng: - Được, cái đó đến lúc sẽ tự dựa vào bản lĩnh có được. Ngươi cảm thấy kỳ ngộ của tiểu tử này, có thể có quan hệ dây dưa gì với Thần khí Chi Môn không? - Chuyện này khó có thể nói. Cũng nghe đồn người có được trận pháp Thái cổ, sẽ bao trùm đỉnh cao đại lục. Ta nghĩ kỳ ngộ trong Thần khí Chi Môn, chính là thời đại Chúng Thần Thái cổ lưu lại, có được một kỳ duyên, cũng đủ để đột phá trói buộc của Đại lục Thiên Huyền, bao trùm đỉnh cao đại lục? Tân Thiên Vấn nói đến cùng, vẫn là không chịu nhượng bộ ở vấn đề này. Tần Vô Song thấy bọn họ không nói gì, biết hai người này nhất định đang có chủ ý gì. Cũng không đi vạch trần, đầu óc cấp tốc chuyển động, tìm kiếm kế sách đối địch. Thế hiện giờ đã vô cùng rõ ràng, đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp của Tần gia, chỉ còn lại một cửa cuối cùng chưa bị đánh vỡ, tựa hồ có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc. Nếu chỉ có Tân Thiên Vấn thật ra cũng đủ rồi, Tần Vô Song tự hỏi đánh không lại, cũng có thể kiềm chế một chút. Nhưng hiện giờ đối thủ cấp bậc như Tân Thiên Vấn, đối phương lại có hai người. Tần Vô Song cho dù có thể kiềm chế một người, người còn lại cũng có thể ung dung hạ thủ đối với Tần gia. Cho nên, Tần Vô Song căn bản không có lựa chọn, chỉ có thể thề sống chết bảo vệ sơn môn, không để hai đại cường giả này liên thủ công kích cửa cuối cùng của sơn môn. Nếu là đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp bị công phá cửa cuối cùng này, địch nhân phía bên trận doanh Thiên Đế giống như hổ báo xung phong liều chết tiến vào Tổng bộ Tần gia, đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là kiếp nạn mấy vạn năm chưa từng gặp! Cho nên, bất luận như thế nào, nhất định phải giữ lại một tia hy vọng cuối cùng của sơn môn, tuyệt đối không thể hoàn toàn trốn vào sơn môn, lựa chọn sách lược chống cự tiêu cực. Chống cự tiêu cực, chẳng khác nào đem toàn bộ bên ngoài Vấn Đỉnh Sơn tặng cho Tân Thiên Vấn, để đối phương thong dong công phá đạo cấm chế cuối cùng của đại trận Bát Hoang Lục Hợp. Loại chiến thuật rụt đầu, đưa cổ ra chịu chém tuyệt đối không phải phong cách của Tần Vô Song. Phong cách của Tần Vô Song là ngươi mạnh ta còn mạnh hơn, nhất kích xông tới mặt trời. Ngươi ngang ngược, ta còn ngang ngược hơn, lãm nguyệt nhập sông lớn. Địch mạnh địch ngang ngược tùy vào hắn, tự ta vẫn sừng sững như kim cương! Phối hợp với Âm Dương Tử Vân Dực và Thần Tú Cung, còn có Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương, tác chiến một chọi một với Tân Thiên Vấn hoặc là gia hỏa tên là Kiếm Nhiêm này, phần thắng có lẽ nhiều nhất chỉ có một thành, nhưng tự tin giữ mạng và quấy rối, cũng có trên tám thành. Dù sao, Âm Dương Tử Vân Dực có tốc độ, cộng thêm Thần Tú Cung, có lực công kích khiến người ngoài không cách nào lý giải, cũng tràn đầy say mê. Tất cả những điều này, đều khiến Tần Vô Song có đủ tư bản đi khiêu chiến với cường giả cấp bậc Tân Thiên Vấn, và có tư bản thong dong giữ mạng. Cho nên, Tần Vô Song căn bản không định nhượng bộ. Một người cũng vậy, mười người cũng vậy. Chỉ cần Tần Vô Song hắn trấn thủ ở đây, tuyệt đối không thể để một tia hy vọng cuối cùng của Tần gia Vấn Đỉnh Sơn bị chôn vùi ở trước mắt. Hắn quyết định, không tiếc tất cả cái giá phải trả, chiến một trận với Tân Thiên Vấn. Cùng chiến một trận với Thần thú Kiếm Nhiêm. Tình tự của Tần Vô Song, cũng mơ hồ cảm hóa bốn đại Thần thú, bọn chúng thấy Tần Vô Song trấn định tự nhiên như vậy, bất giác, ý chí chiến đấu cũng dâng trào lên. Bọn chúng không có thực lực giao thủ với Chân Thần Đạo cường giả, càng không có tư cách này, nhưng mà, bọn chúng lại có thể hình thành kiềm chế sức mạnh với ba đại Hóa Thần Đạo cường giả! Tân Thiên Vấn rống giận một tiếng, Thiên Đế Chi Dực sau lưng đột nhiên thúc giục, đón gió trướng lên. Tân Thiên Vấn hiển nhiên có lòng thể hiện bộ dạng Thiên Đế Chi Dực của hắn trước mặt Tần Vô Song, tùy ý thúc giục, tùy ý phất bay, Thiên Đế Chi Dực càng biến đổi càng lớn, tựa hồ có thể đạt tới mức độ bay lên chạm tới mây xanh, bay xuống đụng đến âm phủ vậy. Tần Vô Song khịt mũi xem thường: - Tân Thiên Vấn, hôm nay không so ảo thuật với ngươi, thu những trò hào nhoáng bên ngoài của ngươi lại đi. Trận chiến hôm nay, chính là bắt đầu bại vong của Tân gia ngươi! Nói xong, Tần Vô Song cũng không nhiều lời, trực tiếp đem Thần Tú Cung ra!