Không hề nghi ngờ gì nữa, Xạ Nhật Tiễn, Thần Tú Cung! Tập kích Thiên Đế Tân Thiên Vấn, đương nhiên chính là Tần Vô Song! Không đợi đắc ý của Tân Thiên Vấn kéo dài lâu, Tần Vô Song giống như u linh, xuất hiện sau người Tân Thiên Vấn, toàn lực xuất ích. Ầm! Phía sau Tân Thiên Vấn từng đạo hào quang phòng ngự, không ngừng bắn ra, Thần đạo Chiến y trên người trong nháy mắt cũng thúc giục tới trạng thái cực hạn. Nổ vang! Xạ Nhật Tiễn cuối cùng bắn tới, đột nhiên va chạm với tầng bên ngoài của Thần đạo Chiến y, mâu và thuẫn va chạm. Thế đi của Xạ Nhật Tiễn, nhất thời bị ngăn cản. Còn Tân Thiên Vấn lại nương theo một kích này, thân hình cấp tốc lướt về sau, giống như lưu tinh bay xuống. Không trung truyền đến một tiếng rít gào thảm thiết của Tân Thiên Vấn, pháp thân của Tân Thiên Vấn trong nháy mắt, đã trọng thương trên người, hộc máu không dừng. Biến cố này, quả thực nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Ngay cả Thần thú Kiếm Nhiêm, cũng cảm thấy giương mắt đờ đẫn. Trong nháy mắt khi Thần thú Kiếm Nhiêm ngẩn người, Xạ Nhật Tiễn của Tần Vô Song đã có ba mũi tên bắn về phía hắn. Kiếm Nhiêm tức giận rống lên một tiếng, cũng không dám chậm trễ, vừa chống đỡ, vừa phản kích, thân thể hóa thành một đạo lưu quang ảo ảnh, chạy trốn ra xa, hiển nhiên, sau khi Thần Tú Cung đánh trúng Tân Thiên Vấn, chí khí của Kiếm Nhiêm cũng chịu đả kích trầm trọng, trong nháy mắt ý chí chiến đấu từ trên đỉnh ngã xuống đáy vực. Cũng may, Kiếm Nhiêm đang chính diện đối mặt với Thần Tú Cung, lại thêm có bài học thất bại của Tân Thiên Vấn, vì vậy mới thong dong tránh né được công kích của Thần Tú Cung. Nhưng mặc dù như vậy, ý chí chiến đấu trong nháy mắt cũng đều bị cướp đoạt sạch sẽ. Tân Thiên Vấn đã bị thương nặng, trong miệng liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, một loại tâm lý sợ hãi chưa bao giờ lĩnh hội qua, chợt lóe lên trong lòng hắn. Nói ra một hơi, phát hiện thương thế của thân thể vô cùng đáng sợ, ít nhất, đã không đủ để chống đỡ với trận chiến ngày hôm nay. Thần hồn mặc dù không tổn hao gì, nhưng thân thể bị thương, cũng không cách nào phối hợp được với Thần hồn. Trận chiến này, đã chú định là Tân Thiên Vấn hắn không thể nào tiếp tục. Bất chấp như vậy, nếu Kiếm Nhiêm và hắn đồng lòng đồng đức, Tân Thiên Vấn vẫn có tự tin có thể nắm bắt được chiến cuộc hôm nay, nhưng nhìn loại tình huống của Kiếm Nhiêm, hiển nhiên căn bản không còn tâm tư lưu lại biểu diễn vở kịch sống chết có nhau gì đó với hắn. Tiếng rít gào phẫn nộ, từ trong khoang miệng Tân Thiên Vấn liên tục phun ra, giống như núi lở, như sóng thần. Phẫn nộ không gì sánh nôit, sỉ nhục từ trước đến nay chưa từng có. Đối với Tân Thiên Vấn mà nói, thất bại của trận chiến này, tuyệt đối không phải vấn đề của phương diện thực lực, hoàn toàn, chính là vì khinh địch dẫn tới. Loại chủ quan khinh địch này, cũng không phải xem thường về tâm lý, mà là bị hiện tượng giả tạo mê hoặc mà sản sinh ra lơ là sơ suất. Cho nên, Tân Thiên Vấn cảm thấy lần này bản thân bị thương, vô cùng oan khuất. Tần Vô Song nhất chiêu thuận lợi, tâm lý vô cùng bình tĩnh, cũng không tham công liều lĩnh. Dưới loại tình huống này, cũng không tiện đi làm hành động vĩ đại đem dũng khí còn lại đi truy đuổi giặc cùng đường, vì Tân Thiên Vấn mặc dù bị thương, nhưng vẫn chưa đến mức độ giặc cùng đường. Nếu tùy tiện tiếp cận, phản kích của Tân Thiên Vấn, chưa chắc có thể chống đỡ được. Lúc này, Tần Vô Song vẫn là vô cùng lý trí, biết sự chênh lệch tồn tại giữa bản thân và Tân Thiên Vấn. Lần này có thể thuận lợi, không phải vì thực lực bản thân áp đảo được Tân Thiên Vấn, mà là chiến thuật thành công, mê hoặc được Tân Thiên Vấn. Trong nháy mắt Tân Thiên Vấn bị đánh trúng, trận doanh Thiên Đế phía dưới, toàn bộ sụp đổ, bắt đầu rút lui đại quy mô. Tần Vô Song cười lớn, Âm Dương Tử Vân Dực cấp tốc lay động, Địa Hoàng Thương dẫn tới, vạn đạo kim châm giống như lưu tinh bắn xuống, giống như một trận mưa lớn hào hùng mà tới. - Miên Lý Tàng Châm Ấn! Kim châm bay vút giống như hạt mưa, tu luyện giả của trận doanh Thiên Đế đầy khắp núi đồi thảm hại chạy trốn, nhất thời tử thương một vùng lớn, kẻ không chết, đều là liều mạng lao ra khỏi Vấn Đỉnh Sơn. Thần thú Kiếm Nhiêm kêu lớn một tiếng, trong miệng lập tức phun ra ba đạo sét đánh, nổ vang sau lưng Tần Vô Song, truyền thức nói với Tân Thiên Vấn: - Thiên Vấn đạo hữu, hôm nay không tiện đánh lâu, đi hay không đi? Tân Thiên Vấn nghiến răng nghiến lợi, cũng vô cùng bất đắc dĩ: - Đi! Tần Vô Song sau lưng thụ địch, không cách nào tiếp tục truy kích những tu luyện giả trốn chui như chuột kia, đôi cánh thúc giục, tránh ra khỏi ba đạo công kích lực áp bách rất mạnh sau lưng. Ba đạo tiếng vang giống như tiếng sấm, cọ xát trên quỹ đạo rời đi của Tần Vô Song, liên tục nổ vang, uy thế rung trời. Tần Vô Song ánh mắt lành lạnh, nhìn về phương hướng đám người Tân Thiên Vấn rút lui, trong lòng lòng hăng hái bỗng nhiên sinh ra. Trận chiến này, mặc dù không có giành được thắng lợi, nhưng lại mang tới cho Tần Vô Song tin tưởng vô hạn. Ít nhất, Tân Thiên Vấn bị thương cấp bậc này, không có ba đến năm tháng, không thể lại một lần nữa đến Vấn Đỉnh Sơn gây chuyện ồn ào. Có mấy tháng hòa hoãn này, thế cục của Tần gia, ít nhiều có thể xoay chuyển một chút. Tần Vô Song lúc này, cũng có một loại cảm giác hư thoát. Trận chiến này, nhìn qua có vẻ không kịch liệt, nhưng hung ác nham hiểm từ trước đến nay chưa từng có. Giữa nhất chiêu nhất thức, đều có thể phán quyết sinh tử. Đối mặt với cường địch như vậy, Tần Vô Song căn bản không dám lưu tay, mỗi một đòn đều là dốc hết toàn lực. Bất kể là thúc giục vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp, hay là thúc giục Xạ Nhật Tiễn, hoặc là thi triển Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, Tần Vô Song đều là lấy đấu pháp mạng đổi mạng, vì vậy một phen tiêu hao, cũng là gần như hư thoát. Cũng may, Tần Vô Song trong lĩnh vực Thần đạo Mộc thuộc tính, tạo hóa vô cùng tối cao, Thần đạo Nguyên Phách của Mộc thuộc tính, phối hợp với huyền ảo có tính chữa trị của tầng thứ nhất Xuân Phong Hóa Vũ trong Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, khiến hắn có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục nguyên khí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Tần Vô Song một chút cũng không dám thả lỏng, cũng không dám biểu hiện ra bất cứ dáng vẻ thoát lực nào, thần uy lẫm liệt, Thần Tú Cung trong tay, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn về phía trước. Ở một chốn âm u bên ngoài Vấn Đỉnh Sơn, Kiếm Nhiêm cười khổ một tiếng, khuyên nhủ: - Được rồi, Thiên Vấn đạo hữu, tiểu tử này rất cảnh giác, căn bản không cho chúng ta cơ hội phản công. Còn trẻ tuổi, mà lại có thể thận trọng như vậy, đại thắng mà vẫn giữ được sự bình tĩnh, thật khó có được. Thiên Vấn đạo hữu, kẻ này nếu có thêm thời gian bồi dưỡng, sẽ trở thành kình địch của ngươi. Tân Thiên Vấn bắp thịt trên mặt giống như bị độc xà cắn một phát, khẽ co lại một chút, tê điếng nói: - Kiếm Nhiêm đạo hữu, chúng ta hiện tại là người trên cùng một con thuyền rồi, hà cớ gì phải nói lời châm chọc như vậy. Tiểu tử Tần gia này tính tình kiên định, trận chiến hôm nay, Kiếm Nhiêm đạo hữu muốn chỉ lo thân mình sợ là khó khăn. Thần thú Kiếm Nhiêm nhún nhún vai, vẻ mặt cười khổ: - Tân Thiên Vấn à, Tân Thiên Vấn, ngươi đây là đem ta ném xuống vũng bùn sao? - Kiếm Nhiêm đạo hữu, từ đầu đến cuối, chúng ta chỉ là thực hiện hứa hẹn năm đó mà thôi. Chỉ có điều, không ai ngờ được, hai người chúng ta liên thủ, lại có thể không bắt được tên tiểu tử trẻ tuổi đó. Kiếm Nhiêm đạo hữu, hiện tại ngươi biết cái giá của sự khinh địch rồi chứ? Trận chiến vừa rồi, Kiếm Nhiêm vẫn là có chút tâm tư nhỏ, cũng không dốc hết toàn lực. Hắn hiển nhiên chỉ muốn giúp đỡ Tân Thiên Vấn đối phó Tần gia, mà không muốn trở thành mục tiêu nhắm vào chủ yếu của Tần gia. Có lẽ chính vì loại tâm tư này của hắn, cho nên trận chiến này mới cho Tần Vô Song cơ hội. - Thiên Vấn đạo hữu, ngươi khẩn trương cái gì? Cho dù qua ba đến năm tháng, chúng ta lại một lần nữa kéo đến, lẽ nào ngươi không có tự tin bắt được tiểu tử đó sao? Ba đến năm tháng, mặc cho Tần Vô Song hắn có trưởng thành hay không, Tân Thiên Vấn cũng không lo lắng. Khóe miệng tràn ra một nụ cười lạnh lùng: - Giáo huấn lần này, thật ra cũng là chuyện tốt. Lần sau lại đến, càng có thể khiến chúng ta vứt bỏ một chút bộ mặt, toàn lực ứng phó, đối phó Tần gia! Kiếm Nhiêm đạo hữu, đến lúc đó, ngươi cũng không thể lại giấu một tay được! Kiếm Nhiêm khẽ cười, biểu tình cũng hiện ra một vẻ hung hãn. Có chút suy nghĩ thầm thì nói: - Thiên Vấn đạo hữu, tiểu tử đó, rõ ràng là bị Bát Ngự Kim Quang của ngươi bao trùm, tại sao đột nhiên lại đào thoát. Lẽ nào Chân Thần Lục Binh của ngươi, cũng không khống chế được hắn? Tân Thiên Vấn giương mắt nhìn Thần thú Kiếm Nhiêm, nhìn thấy biểu tình của con Thần thú này giống như cười chế nhạo, hừ lạnh một tiếng: - Kiếm Nhiêm đạo hữu, đây là ngươi khảo hạch nhãn lực của ta sao? Đừng nói với ta, ngươi thật sự không nhìn thấu mánh khóe đó. Thần thú Kiếm Nhiêm cười cười quái dị: - Ta chính là cảm thấy kinh hãi, tiểu tử đó còn trẻ tuổi như vậy, lại có thể có nhiều thủ đoạn như vậy. Nếu không nhìn lầm, tiểu tử đó chính là sử dụng phân thân khôi lỗi? Bốn chữ phân thân khôi lỗi này nói ra, biểu tình của Tân Thiên Vấn vô cùng phức tạp. Thần đạo phân thân khôi lỗi, loại đại thần thông này, cho dù là Tân Thiên Vấn hắn, cũng không có nắm bắt được. Luyện chế khôi lỗi là bí thuật xa xưa, hắn căn bản không có tư cách tìm hiểu. Môn thủ đoạn này, ước chừng chỉ có thế lực Đồ Đằng mới có. Nghĩ đến Tần Vô Song lại có thể có được bí thuật thần thông mà chỉ có thế lực Đồ Đằng mới có được, Tân Thiên Vấn liền cảm thấy từng đợt trận bất công, bản thân chấp chưởng Thiên Đế Môn ngàn năm, cũng không bằng một người trẻ tuổi! Trận doanh Thiên Đế bao vây Vấn Đỉnh Sơn hơn mười năm, rút cuộc toàn bộ tan rã, giống như thủy triều rút lui xung quanh Vấn Đỉnh Sơn. Mai phục xung quanh đỉnh đầu Tần gia, rút cuộc tiêu tán. Mặc dù chỉ là tiêu tán ngắn ngủi, nhưng bất cứ ai cũng biết, Tân Thiên Vấn có lẽ sẽ còn ngóc đầu trở lại, nhưng trận doanh Thiên Đế bị tổn hại nặng như vậy, Thần đạo cường giả tử thương rất nhiều, muốn một lần nữa dậy lại sóng gió vốn là chuyện rất khó! Trước Vấn Đỉnh Sơn, một vùng hoan hô! Tần Vô Song giống như một anh hùng chiến thắng trở về, nhận được hoan hô của tất cả tộc nhân Tần gia. Từ biệt hơn mười năm, đã có một loại cảm giác thoáng như cách cả một thế hệ. Giải thoát rồi! Các tộc nhân của Tần gia, hoan hô, sôi trào, vì nguy cơ của Tần gia được giải trừ mà hoan hô, vì thiên tài quật khởi của Tần gia mà tự hào. Tần Vô Song dưới sự vây quanh của phần đông Thần đạo cường giả, đi tới Chính Khí Đường, quay về nơi khiến hắn hồn luôn quanh quẩn. Khi đi ngang qua Xá Thân Cốc, Tần Vân Nhiên lộ vẻ xúc động nói: - Vô Song, ngươi vì Tần gia mà lập nên đại công này, tổ tiên Tần Vũ của ngươi, cho đến tất cả di cốt của tổ tiên ngươi, đều có tư cách vào Xá Thân Cốc. Đợi sau Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, chúng ta lại xử lý mọi chuyện một chút. Tần Vô Song lộ vẻ xúc động khó hiểu, nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng một dòng nước ấm dâng trào. Cuối cùng có thể ăn nói với phụ thân, có thể tự hào nói với phụ thân tin tức tốt lành này. Trở về Tần gia, là ước nguyện của phụ thân, hôm nay, đã viên mãn hoàn thành. Không có gì có thể ngăn cản bước chân của Tần gia trấn Đông Lâm quay về Vấn Đỉnh Sơn. Không có bất cứ tranh luận gì, cũng không có bất cứ ngăn cản gì! Phía bên Tần gia, Tri Hòe, Tri Tùng, Tri Bách và Tri Đồng, trước sau tiến vào Thần đạo. Điều này làm cho trận doanh Thần đạo của Tần gia mở rộng trên diện rộng. Có lẽ, bốn đại Thần đạo cường giả mới tấn thăng, vẫn không có cách nào vì Tần gia mang tới lực chiến đấu ngay tức khắc, nhưng bồi dưỡng cho Tần gia đủ nhân tài dự trữ. Tính ra, hiện giờ Thần đạo cường giả của Tần gia, đã đạt đến số lượng chín người đầy ngạc nhiên. Lúc trước là ba vị Chưởng môn, cộng thêm bốn vị Tôn giả vừa đột phá. Còn trong thế hệ trẻ tuổi, Tần Vô Song và Tần Thái Trùng quật khởi, khiến Tần gia đạt đến số lượng Thần đạo cường giả khiến người ta kinh hoàng, Con số này, so với thời khắc đỉnh phong nhất của Tần gia, cũng chưa chắc đạt được. Đây quả thực là con số giống như giấc mộng!
Tần Vô Song đích thân đến địa điểm cũ của La Thiên Đạo Trường, nhìn một La Thiên Đạo Trường trước đây phồn hoa nhưng nay lại hoang vu điêu tàn. Tất cả đệ tử của La Thiên Đạo Trường sau khi biết Tần Vô Song ngồi lên vị trí Thiên Đế đã hoàn toàn sụp đổ, nghĩ đến ân oán giữa La Thiên Đạo Trường và Tần Vô Song, nào dám ở lại.
La Thiên Đạo Trường rộng lớn nay đã thành hoang địa. Vẫn có người muốn lấy địa bàn La Thiên Đạo Trường nhưng Tần Vô Song không đồng ý, vì hắn vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào sắp xếp cho Tinh La Điện.
Địa bàn của La Thiên Đạo Trường có thể nói là thích hợp nhất rồi.
Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông tuy đều có địa bàn cũ nhưng lệnh cho người khác nhường thì rõ ràng không được hợp lý. Cách làm khiến người của mình chịu thiệt thòi cũng không phải phong cách của Tần Vô Song.
Đương nhiên, muốn tính toán gì thì phải tính với kẻ địch.
La Thiên Đạo Trường đã sợ Tần Vô Song báo thù, giải tán khỏi địa bàn cũ, không tận dụng thì thật lãng phí. Tuy năm đó ở La Thiên Đạo Trường, Tần Vô Song đã phá hỏng địa mạch của La Thiên Đạo Trường nhưng nói cho cùng hắn vẫn thấy địa bàn này vẫn rất hấp dẫn. Nếu khai thác hợp lý hoán toàn có thể trở thành một lô cốt kiên cố.
Vì thế khi Tinh La Điện tìm đến đưa ra yêu cầu này, Tần Vô Song không cần suy nghĩ, lập tức nghĩ ngay đến địa bàn của La Thiên Đạo Trường.
Hiệu suất làm việc của Tần Vô Song vô cùng cao. Trong một tháng đã khai thông linh mạch dưới lòng đất La Thiên Đạo Trường, đồng thời thi triển đại thần thông xây một thông đạo làm con đường rút lui khi nguy hiểm.
Thông đạo dưới lòng đất Tần Vô Song xây dựng rất bí mật, dù cường giả bên ngoài có xâm nhập cũng khó mà phát hiện ngay được.
Thông đạo này thông về hướng Tần gia, khi có tình hình khẩn cấp thì có thể chạy theo con đường này.
Chỉ đáng tiếc Tần Vô Song giờ vẫn chưa phải Thiên Thần Đạo cường giả, nếu không, trực tiếp dựng một Truyền tống Thông đạo nối đến Tần gia, đây mới là cách an toàn nhất.
Tần Liên Sơn đã phái một đoàn người của Tần gia trấn Bình Nguyên đến, bắt đầu xây dựng lại các công trình trên địa bàn của La Thiên Đạo Trường, quy cách căn cứ hoàn toàn theo quy cách của Tinh La Điện.
Tần Vô Song hứa sẽ dùng thuật dời núi để chuyển các công trình kiến trúc Tinh La Điện về đây nhưng giờ xem ra không cần nữa rồi. Chỉ cần chuyển những thứ quan trọng là được.
Sau khi khai địa mạch, Tần Vô Song lại bắt đầu luyện chế đan dược. Tuy chỉ có ba viên Sinh Tử Tạo Hóa Đan nhưng rất tốn sức. Dù gì luyện đan cũng không giống việc đánh địch, không được có chút sai sót nào.
Sau một tháng, cuối cùng Tần Vô Song cũng luyện chế thành công Tạo Hóa Đan. Lần này Tần Vô Song không định chia sẻ với bất cứ ai, mà trực tiếp đưa hết cho sư phụ Truân Trung Trì.
- Sư phụ, đây là ba viên Sinh Tử Tạo Hóa Đan, đủ để dùng cho ba vị đồng môn. Cụ thể dùng thế nào xin sư phụ làm chủ.
Truân Trung Trì xúc động cầm chiếc lọ đựng đan dược.
- Hà hà, Vô Song, thế này sư phụ có gọi là đi cửa sau không?
Truân Trung Trì cười, tâm trạng vô cùng thoải mái. Đứa đồ đệ này vẫn quan tâm người khác như xưa, điều này khiến Truân Trung Trì cảm thấy rất ấm áp. Một đệ tử ngồi trên ngôi Thiên Đế vẫn tôn sư trọng đạo như hồi mới nhập môn.
- Đây đâu có gọi là đi cửa sau, rõ ràng là cửa lớn của nhà mình đấy chứ! Nói thế nào thì Vô Song cũng là đệ tử của Thanh Vân Điện, sư phụ vẫn chưa đuổi con ra khỏi sư môn mà phải không?
- Ha ha, đuổi con ra khỏi sư môn? Khó khăn lắm mới thu nhận được một đồ đệ tốt như thế này. Đây là phúc phận tu mười kiếp, đuổi con khỏi sư môn, não ta phải bị cửa kẹp cho bao nhiêu lần mới ra cái quyết định như thế?
Hai sư đồ đều bật cười.
Tinh La Điện chuẩn bị di dời về Hiên Viên Khâu, còn Lý Bố Y nắm giữ Thần Khí Chi Môn thì triệu cáo năm đại Cấm địa của Thần bắt đầu ban phát Tinh Hà Lệnh.
Dù là ai, nếu muốn đến Thần Khí Chi Môn thì nhất định phải có Tinh Hà Lệnh. Không có Tinh Hà Lệnh, tự ý đi vào chỉ có chết!
Cũng có nghĩa là, Tinh Hà Lệnh chính là giấy thông hành đi vào Thần Khí Chi Môn.
Thần Khí Chi Môn vài nghìn năm mới mở một lần, có rất nhiều quy tắc mà các tông môn bình thường chỉ có thể tìm hiểu từ điển tích.
Theo lịch sử, thông thường, Thiên Đế Môn có được không quá mười tấm Tinh Hà Lệnh.
Đồ Đằng Tộc thì có mười lăm tấm.
Người có được Tinh Hà Lệnh có thể từ bỏ hoặc cho tặng người khác. Nhưng nếu cho người khác thì phải kiểm chứng thân phận và lai lịch người được cho tặng. Nếu bên nhận có vấn đề thì bên cho gặp chuyện theo. Vì thế, thường thì rất ít người cho hay tặng Tinh Hà Lệnh, trừ phi có quan hệ cực kỳ thân thiết, đảm bảo thân phận lai lịch của đối phương không có bất cứ vấn đề gì.
Đương nhiên, Tinh Hà Lệnh cũng có thể dùng để trao đổi, mua bán, nhưng tiền đề là bên tiếp nhận Tinh Hà Lệnh phải có thân phận rõ ràng.
Cũng có khả năng xảy ra tranh giành cướp đoạt nhưng người cầm Tinh Hà Lệnh khi đi vào Thần Khí Chi Môn vẫn phải trải qua một vòng kiểm tra.
Cũng có nghĩa là những kẻ ngoại lai muốn dùng Tinh Hà Lệnh trà trộn vào Thần Khí Chi Môn là rất khó, gần như là nhiệm vụ bất khả thi.
Tinh Hà Lệnh sẽ được phát đến Đồ Đằng Tộc ở mỗi vùng Cấm địa của Thần.
Lý Bố Y rất công bằng, mỗi vùng Cấm địa của Thần đều có sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh. cũng có nghĩa là chỉ có ba trăm người được vào khám phá Thần Khí Mê Cung.
Tinh Hà Lệnh chia thành ba cấp. Tinh Hà Lệnh sơ cấp có thể khám phá bốn tầng đầu của Mê Cung. Tinh Hà Lệnh trung cấp, có thể khám phá tám tầng đầu. Muốn khám phá từ tầng thứ chín đến mười hai thì nhất định phải có Tinh Hà Lệnh cao cấp.
Đáng tiếc, các thế lực Đồ Đằng chỉ có mười tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp, trung cấp thì có hai mươi tấm. Nhiều nhất đương nhiên là Tinh Hà Lệnh sơ cấp, có ba mươi tấm.
Theo quy tắc trước đây, ngoài cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc ra, chỉ có tám môn Thiên Đế Sơn là có tư cách được nhận Tinh Hà Lệnh. Các thế lực khác, trừ phi đặc biệt kiệt xuất và được Đồ Đằng Tộc để mắt đến thì mới được một vài tấm.
Khi Tinh Hà Lệnh đến tay Đồ Đằng Tộc, đương nhiên phải triệu tập các tông môn để thương nghị vấn đề phân phối. Địa điểm vẫn là Hiên Viên Đài.
Đây cũng là nơi duy nhất mà Hiên Viên Tộc cho thế tực thế tục bước chân vào. Nếu không, ngoài Thiên Đế ra rất ít người có tư cách vào vùng trung tâm của Hiên Viên Tộc.
Tinh Hà Lệnh có ý nghĩa thế nào mọi người đều rất rõ. Cơ hội này nghìn năm có một, đến Thần Khí Chi Môn một chuyến có thể nói là, chỉ cần không chết, đều có thu hoạch, tuyệt đối không có tình trạng đi về tay trắng.
Điều Tần Vô Song không ngờ tới là lần này Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng tham gia.
Hiên Viên Dương lên tiếng:
- Chư vị, sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh đã đến tay Hiên Viên Tộc bọn ta. Đây là cơ hội thế nào, tin chắc không cần lão phu dài dòng nữa. Niềm khát khao với Tinh Hà Lệnh của mọi người đã nói lên tất cả. Tin chắc vấn đề mà mọi người quan tâm nhất là chia số Tinh Hà Lệnh này như thế nào.
Tất cả đều không lên tiếng, tập trung tinh thần nghe Hiên Viên Dương rốt cuộc sẽ chia thế nào. Đặc biệt là Tần Vô Song, nhìn thấy Yến Bắc Phi và Lôi Việt đã thấy tức giận. Tuy là khi Tân gia bị tiêu diệt, thế lực này rất biết điều rời khỏi tám môn Thiên Đế Sơn mà tránh đi, nhưng hôm nay nhìn thấy chúng ở đây, tuy Tần Vô Song không đến mức cố ý nhằm vào chúng nhưng bảo tươi cười đón tiếp là không thể.
Hắn biết, Hiên Viên Tộc chung quy vẫn rất e dè sự quật khởi của Tần gia. Một Thiên Đế Môn lớn mạnh không phải chuyện gì quá tốt với Hiên Viên Tộc, đặc biệt là Thiên Đế Môn ấy lại được Lý Bố Y ủng hộ, thì càng khiến Hiên Viên Tộc phải dè chừng.
Hiên Viên Dương mãi lâu sau mới nói tiếp:
- Chư vị, theo quy tắc cũ, sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh này, Hiên Viên Tộc ta lấy trước mười lăm tấm. Trong đó, mỗi cấp năm tấm. Còn lại thì các tông môn có mặt ở đây sẽ chia công bằng.
Nói là chia công bằng nhưng vẫn phải xem Đồ Đằng Tộc an bài thế nào. Nếu Đồ Đằng Tộc mà "ngồi lệch" thì rất khó đảm bảo sẽ công bằng mười phần.
Mọi người nghe Đồ Đằng Tộc lấy đi năm tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp thì trong lòng ít nhiều có phần bực bội. Đồ Đằng Tộc các ngươi cũng thật ác, lấy luôn một nửa số Tinh Hà Lệnh cao cấp, có để người khác sống không nữa không?
Tần Vô Song thì rất bình thản, hắn muốn xem xem rốt cuộc Hiên Viên Dương sẽ sắp xếp thế nào.
- Thiên Đế Môn là đại quản gia của Hiên Viên Khâu, là chủ Thiên Đế Sơn. Theo quy tắc có thể phân tám tấm Tinh Hà Lệnh. Trong đó một tấm cao cấp, hai tấm trung cấp và năm tấm sơ cấp.
- Vân gia, là tông môn lâu đời, thực lực cũng tương đương Thiên Đế Môn, có thể lấy bảy tấm. Một cao cấp, hai trung cấp và bốn sơ cấp.
- Các tông môn còn lại thì cạnh tranh ba mươi tấm lệnh bài còn lại. Mọi người không có ý kiến gì chứ?
Hiên Viên Dương nói xong mỉm cười nhìn xung quanh xem mọi người có thái độ thế nào.
Bên Vân gia có phần kinh ngạc, chỉ kém Thiên Đế Môn một tấm lệnh bài, đó là niềm vui ngoài mức mong đợi.
Hiên Viên Tộc đã quyết định chắc những người khác không thể có dị nghị gì. Khi mọi người đều cảm thấy cách chia đó đã được quyết định thì một giọng nói vang lên từ phía Tần gia:
- Dám hỏi Dương đại nhân, tiêu chuẩn phân chia Tinh Hà Lệnh cao cấp là gì?
Người lên tiếng chính là Tần Vô Song, hắn cười điềm nhiên, dường như câu hỏi đó chỉ là hắn tò mò nên hỏi mà thôi.
Hiên Viên Dương lạnh lùng nói:
- Quy tắc từ trước tới giờ đều là Hiên Viên Tộc tự phân phối, không có quy định rõ ràng. Tần Chưởng môn có kiến nghị gì chăng?
Tần Vô Song cười nhạt:
- Tinh Hà Lệnh là cơ hội lớn để các cấm địa thay đổi địa vị. Cá nhân ta cho rằng vẫn nên có người lập quy định thì hơn.
- Hử?
Hiên Viên Dương nhướng mày.
- Nếu Tinh Hà Lệnh đã liên quan đến cơ ngộ bên trong Thần Khí Chi Môn vậy thì đương nhiên người có thực lực sẽ có nó. Đặc biệt là Tinh Hà Lệnh cao cấp thì càng phải có tiêu chuẩn.
- Tinh Hà Lệnh cao cấp trước nay đều chia cho Chân Thần Đạo cường giả trước tiên, mỗi người một tấm. Không hết thì mới tính đến việc để cho cấp thấp hơn.
Tần Vô Song cười:
- Nếu vậy thì Tần gia ta càng không thể chỉ được một tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Lời vừa nói ra, sắc mặt Hiên Viên Dương lập tức bị bao phủ đầy mây đen.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Không hề nghi ngờ gì nữa, Xạ Nhật Tiễn, Thần Tú Cung! Tập kích Thiên Đế Tân Thiên Vấn, đương nhiên chính là Tần Vô Song! Không đợi đắc ý của Tân Thiên Vấn kéo dài lâu, Tần Vô Song giống như u linh, xuất hiện sau người Tân Thiên Vấn, toàn lực xuất ích. Ầm! Phía sau Tân Thiên Vấn từng đạo hào quang phòng ngự, không ngừng bắn ra, Thần đạo Chiến y trên người trong nháy mắt cũng thúc giục tới trạng thái cực hạn. Nổ vang! Xạ Nhật Tiễn cuối cùng bắn tới, đột nhiên va chạm với tầng bên ngoài của Thần đạo Chiến y, mâu và thuẫn va chạm. Thế đi của Xạ Nhật Tiễn, nhất thời bị ngăn cản. Còn Tân Thiên Vấn lại nương theo một kích này, thân hình cấp tốc lướt về sau, giống như lưu tinh bay xuống. Không trung truyền đến một tiếng rít gào thảm thiết của Tân Thiên Vấn, pháp thân của Tân Thiên Vấn trong nháy mắt, đã trọng thương trên người, hộc máu không dừng. Biến cố này, quả thực nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Ngay cả Thần thú Kiếm Nhiêm, cũng cảm thấy giương mắt đờ đẫn. Trong nháy mắt khi Thần thú Kiếm Nhiêm ngẩn người, Xạ Nhật Tiễn của Tần Vô Song đã có ba mũi tên bắn về phía hắn. Kiếm Nhiêm tức giận rống lên một tiếng, cũng không dám chậm trễ, vừa chống đỡ, vừa phản kích, thân thể hóa thành một đạo lưu quang ảo ảnh, chạy trốn ra xa, hiển nhiên, sau khi Thần Tú Cung đánh trúng Tân Thiên Vấn, chí khí của Kiếm Nhiêm cũng chịu đả kích trầm trọng, trong nháy mắt ý chí chiến đấu từ trên đỉnh ngã xuống đáy vực. Cũng may, Kiếm Nhiêm đang chính diện đối mặt với Thần Tú Cung, lại thêm có bài học thất bại của Tân Thiên Vấn, vì vậy mới thong dong tránh né được công kích của Thần Tú Cung. Nhưng mặc dù như vậy, ý chí chiến đấu trong nháy mắt cũng đều bị cướp đoạt sạch sẽ. Tân Thiên Vấn đã bị thương nặng, trong miệng liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, một loại tâm lý sợ hãi chưa bao giờ lĩnh hội qua, chợt lóe lên trong lòng hắn. Nói ra một hơi, phát hiện thương thế của thân thể vô cùng đáng sợ, ít nhất, đã không đủ để chống đỡ với trận chiến ngày hôm nay. Thần hồn mặc dù không tổn hao gì, nhưng thân thể bị thương, cũng không cách nào phối hợp được với Thần hồn. Trận chiến này, đã chú định là Tân Thiên Vấn hắn không thể nào tiếp tục. Bất chấp như vậy, nếu Kiếm Nhiêm và hắn đồng lòng đồng đức, Tân Thiên Vấn vẫn có tự tin có thể nắm bắt được chiến cuộc hôm nay, nhưng nhìn loại tình huống của Kiếm Nhiêm, hiển nhiên căn bản không còn tâm tư lưu lại biểu diễn vở kịch sống chết có nhau gì đó với hắn. Tiếng rít gào phẫn nộ, từ trong khoang miệng Tân Thiên Vấn liên tục phun ra, giống như núi lở, như sóng thần. Phẫn nộ không gì sánh nôit, sỉ nhục từ trước đến nay chưa từng có. Đối với Tân Thiên Vấn mà nói, thất bại của trận chiến này, tuyệt đối không phải vấn đề của phương diện thực lực, hoàn toàn, chính là vì khinh địch dẫn tới. Loại chủ quan khinh địch này, cũng không phải xem thường về tâm lý, mà là bị hiện tượng giả tạo mê hoặc mà sản sinh ra lơ là sơ suất. Cho nên, Tân Thiên Vấn cảm thấy lần này bản thân bị thương, vô cùng oan khuất. Tần Vô Song nhất chiêu thuận lợi, tâm lý vô cùng bình tĩnh, cũng không tham công liều lĩnh. Dưới loại tình huống này, cũng không tiện đi làm hành động vĩ đại đem dũng khí còn lại đi truy đuổi giặc cùng đường, vì Tân Thiên Vấn mặc dù bị thương, nhưng vẫn chưa đến mức độ giặc cùng đường. Nếu tùy tiện tiếp cận, phản kích của Tân Thiên Vấn, chưa chắc có thể chống đỡ được. Lúc này, Tần Vô Song vẫn là vô cùng lý trí, biết sự chênh lệch tồn tại giữa bản thân và Tân Thiên Vấn. Lần này có thể thuận lợi, không phải vì thực lực bản thân áp đảo được Tân Thiên Vấn, mà là chiến thuật thành công, mê hoặc được Tân Thiên Vấn. Trong nháy mắt Tân Thiên Vấn bị đánh trúng, trận doanh Thiên Đế phía dưới, toàn bộ sụp đổ, bắt đầu rút lui đại quy mô. Tần Vô Song cười lớn, Âm Dương Tử Vân Dực cấp tốc lay động, Địa Hoàng Thương dẫn tới, vạn đạo kim châm giống như lưu tinh bắn xuống, giống như một trận mưa lớn hào hùng mà tới. - Miên Lý Tàng Châm Ấn! Kim châm bay vút giống như hạt mưa, tu luyện giả của trận doanh Thiên Đế đầy khắp núi đồi thảm hại chạy trốn, nhất thời tử thương một vùng lớn, kẻ không chết, đều là liều mạng lao ra khỏi Vấn Đỉnh Sơn. Thần thú Kiếm Nhiêm kêu lớn một tiếng, trong miệng lập tức phun ra ba đạo sét đánh, nổ vang sau lưng Tần Vô Song, truyền thức nói với Tân Thiên Vấn: - Thiên Vấn đạo hữu, hôm nay không tiện đánh lâu, đi hay không đi? Tân Thiên Vấn nghiến răng nghiến lợi, cũng vô cùng bất đắc dĩ: - Đi! Tần Vô Song sau lưng thụ địch, không cách nào tiếp tục truy kích những tu luyện giả trốn chui như chuột kia, đôi cánh thúc giục, tránh ra khỏi ba đạo công kích lực áp bách rất mạnh sau lưng. Ba đạo tiếng vang giống như tiếng sấm, cọ xát trên quỹ đạo rời đi của Tần Vô Song, liên tục nổ vang, uy thế rung trời. Tần Vô Song ánh mắt lành lạnh, nhìn về phương hướng đám người Tân Thiên Vấn rút lui, trong lòng lòng hăng hái bỗng nhiên sinh ra. Trận chiến này, mặc dù không có giành được thắng lợi, nhưng lại mang tới cho Tần Vô Song tin tưởng vô hạn. Ít nhất, Tân Thiên Vấn bị thương cấp bậc này, không có ba đến năm tháng, không thể lại một lần nữa đến Vấn Đỉnh Sơn gây chuyện ồn ào. Có mấy tháng hòa hoãn này, thế cục của Tần gia, ít nhiều có thể xoay chuyển một chút. Tần Vô Song lúc này, cũng có một loại cảm giác hư thoát. Trận chiến này, nhìn qua có vẻ không kịch liệt, nhưng hung ác nham hiểm từ trước đến nay chưa từng có. Giữa nhất chiêu nhất thức, đều có thể phán quyết sinh tử. Đối mặt với cường địch như vậy, Tần Vô Song căn bản không dám lưu tay, mỗi một đòn đều là dốc hết toàn lực. Bất kể là thúc giục vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp, hay là thúc giục Xạ Nhật Tiễn, hoặc là thi triển Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, Tần Vô Song đều là lấy đấu pháp mạng đổi mạng, vì vậy một phen tiêu hao, cũng là gần như hư thoát. Cũng may, Tần Vô Song trong lĩnh vực Thần đạo Mộc thuộc tính, tạo hóa vô cùng tối cao, Thần đạo Nguyên Phách của Mộc thuộc tính, phối hợp với huyền ảo có tính chữa trị của tầng thứ nhất Xuân Phong Hóa Vũ trong Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, khiến hắn có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục nguyên khí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Tần Vô Song một chút cũng không dám thả lỏng, cũng không dám biểu hiện ra bất cứ dáng vẻ thoát lực nào, thần uy lẫm liệt, Thần Tú Cung trong tay, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn về phía trước. Ở một chốn âm u bên ngoài Vấn Đỉnh Sơn, Kiếm Nhiêm cười khổ một tiếng, khuyên nhủ: - Được rồi, Thiên Vấn đạo hữu, tiểu tử này rất cảnh giác, căn bản không cho chúng ta cơ hội phản công. Còn trẻ tuổi, mà lại có thể thận trọng như vậy, đại thắng mà vẫn giữ được sự bình tĩnh, thật khó có được. Thiên Vấn đạo hữu, kẻ này nếu có thêm thời gian bồi dưỡng, sẽ trở thành kình địch của ngươi. Tân Thiên Vấn bắp thịt trên mặt giống như bị độc xà cắn một phát, khẽ co lại một chút, tê điếng nói: - Kiếm Nhiêm đạo hữu, chúng ta hiện tại là người trên cùng một con thuyền rồi, hà cớ gì phải nói lời châm chọc như vậy. Tiểu tử Tần gia này tính tình kiên định, trận chiến hôm nay, Kiếm Nhiêm đạo hữu muốn chỉ lo thân mình sợ là khó khăn. Thần thú Kiếm Nhiêm nhún nhún vai, vẻ mặt cười khổ: - Tân Thiên Vấn à, Tân Thiên Vấn, ngươi đây là đem ta ném xuống vũng bùn sao? - Kiếm Nhiêm đạo hữu, từ đầu đến cuối, chúng ta chỉ là thực hiện hứa hẹn năm đó mà thôi. Chỉ có điều, không ai ngờ được, hai người chúng ta liên thủ, lại có thể không bắt được tên tiểu tử trẻ tuổi đó. Kiếm Nhiêm đạo hữu, hiện tại ngươi biết cái giá của sự khinh địch rồi chứ? Trận chiến vừa rồi, Kiếm Nhiêm vẫn là có chút tâm tư nhỏ, cũng không dốc hết toàn lực. Hắn hiển nhiên chỉ muốn giúp đỡ Tân Thiên Vấn đối phó Tần gia, mà không muốn trở thành mục tiêu nhắm vào chủ yếu của Tần gia. Có lẽ chính vì loại tâm tư này của hắn, cho nên trận chiến này mới cho Tần Vô Song cơ hội. - Thiên Vấn đạo hữu, ngươi khẩn trương cái gì? Cho dù qua ba đến năm tháng, chúng ta lại một lần nữa kéo đến, lẽ nào ngươi không có tự tin bắt được tiểu tử đó sao? Ba đến năm tháng, mặc cho Tần Vô Song hắn có trưởng thành hay không, Tân Thiên Vấn cũng không lo lắng. Khóe miệng tràn ra một nụ cười lạnh lùng: - Giáo huấn lần này, thật ra cũng là chuyện tốt. Lần sau lại đến, càng có thể khiến chúng ta vứt bỏ một chút bộ mặt, toàn lực ứng phó, đối phó Tần gia! Kiếm Nhiêm đạo hữu, đến lúc đó, ngươi cũng không thể lại giấu một tay được! Kiếm Nhiêm khẽ cười, biểu tình cũng hiện ra một vẻ hung hãn. Có chút suy nghĩ thầm thì nói: - Thiên Vấn đạo hữu, tiểu tử đó, rõ ràng là bị Bát Ngự Kim Quang của ngươi bao trùm, tại sao đột nhiên lại đào thoát. Lẽ nào Chân Thần Lục Binh của ngươi, cũng không khống chế được hắn? Tân Thiên Vấn giương mắt nhìn Thần thú Kiếm Nhiêm, nhìn thấy biểu tình của con Thần thú này giống như cười chế nhạo, hừ lạnh một tiếng: - Kiếm Nhiêm đạo hữu, đây là ngươi khảo hạch nhãn lực của ta sao? Đừng nói với ta, ngươi thật sự không nhìn thấu mánh khóe đó. Thần thú Kiếm Nhiêm cười cười quái dị: - Ta chính là cảm thấy kinh hãi, tiểu tử đó còn trẻ tuổi như vậy, lại có thể có nhiều thủ đoạn như vậy. Nếu không nhìn lầm, tiểu tử đó chính là sử dụng phân thân khôi lỗi? Bốn chữ phân thân khôi lỗi này nói ra, biểu tình của Tân Thiên Vấn vô cùng phức tạp. Thần đạo phân thân khôi lỗi, loại đại thần thông này, cho dù là Tân Thiên Vấn hắn, cũng không có nắm bắt được. Luyện chế khôi lỗi là bí thuật xa xưa, hắn căn bản không có tư cách tìm hiểu. Môn thủ đoạn này, ước chừng chỉ có thế lực Đồ Đằng mới có. Nghĩ đến Tần Vô Song lại có thể có được bí thuật thần thông mà chỉ có thế lực Đồ Đằng mới có được, Tân Thiên Vấn liền cảm thấy từng đợt trận bất công, bản thân chấp chưởng Thiên Đế Môn ngàn năm, cũng không bằng một người trẻ tuổi! Trận doanh Thiên Đế bao vây Vấn Đỉnh Sơn hơn mười năm, rút cuộc toàn bộ tan rã, giống như thủy triều rút lui xung quanh Vấn Đỉnh Sơn. Mai phục xung quanh đỉnh đầu Tần gia, rút cuộc tiêu tán. Mặc dù chỉ là tiêu tán ngắn ngủi, nhưng bất cứ ai cũng biết, Tân Thiên Vấn có lẽ sẽ còn ngóc đầu trở lại, nhưng trận doanh Thiên Đế bị tổn hại nặng như vậy, Thần đạo cường giả tử thương rất nhiều, muốn một lần nữa dậy lại sóng gió vốn là chuyện rất khó! Trước Vấn Đỉnh Sơn, một vùng hoan hô! Tần Vô Song giống như một anh hùng chiến thắng trở về, nhận được hoan hô của tất cả tộc nhân Tần gia. Từ biệt hơn mười năm, đã có một loại cảm giác thoáng như cách cả một thế hệ. Giải thoát rồi! Các tộc nhân của Tần gia, hoan hô, sôi trào, vì nguy cơ của Tần gia được giải trừ mà hoan hô, vì thiên tài quật khởi của Tần gia mà tự hào. Tần Vô Song dưới sự vây quanh của phần đông Thần đạo cường giả, đi tới Chính Khí Đường, quay về nơi khiến hắn hồn luôn quanh quẩn. Khi đi ngang qua Xá Thân Cốc, Tần Vân Nhiên lộ vẻ xúc động nói: - Vô Song, ngươi vì Tần gia mà lập nên đại công này, tổ tiên Tần Vũ của ngươi, cho đến tất cả di cốt của tổ tiên ngươi, đều có tư cách vào Xá Thân Cốc. Đợi sau Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, chúng ta lại xử lý mọi chuyện một chút. Tần Vô Song lộ vẻ xúc động khó hiểu, nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng một dòng nước ấm dâng trào. Cuối cùng có thể ăn nói với phụ thân, có thể tự hào nói với phụ thân tin tức tốt lành này. Trở về Tần gia, là ước nguyện của phụ thân, hôm nay, đã viên mãn hoàn thành. Không có gì có thể ngăn cản bước chân của Tần gia trấn Đông Lâm quay về Vấn Đỉnh Sơn. Không có bất cứ tranh luận gì, cũng không có bất cứ ngăn cản gì! Phía bên Tần gia, Tri Hòe, Tri Tùng, Tri Bách và Tri Đồng, trước sau tiến vào Thần đạo. Điều này làm cho trận doanh Thần đạo của Tần gia mở rộng trên diện rộng. Có lẽ, bốn đại Thần đạo cường giả mới tấn thăng, vẫn không có cách nào vì Tần gia mang tới lực chiến đấu ngay tức khắc, nhưng bồi dưỡng cho Tần gia đủ nhân tài dự trữ. Tính ra, hiện giờ Thần đạo cường giả của Tần gia, đã đạt đến số lượng chín người đầy ngạc nhiên. Lúc trước là ba vị Chưởng môn, cộng thêm bốn vị Tôn giả vừa đột phá. Còn trong thế hệ trẻ tuổi, Tần Vô Song và Tần Thái Trùng quật khởi, khiến Tần gia đạt đến số lượng Thần đạo cường giả khiến người ta kinh hoàng, Con số này, so với thời khắc đỉnh phong nhất của Tần gia, cũng chưa chắc đạt được. Đây quả thực là con số giống như giấc mộng!