Bọn người Tần Vân Nhiên cẩn thận quan sát khí hình của Tịch Diệt Thiên Lê, phát hiện thật sự là giống như Tần Vô Song nói, bề ngoài năm loại cổ văn và hình dạng, mơ hồ, thật sự là lực Ngũ Hành tự nhiên không bàn mà hợp ý nhau. Kinh hãi trong lòng lại không tránh được có thêm mấy tầng. Bọn họ là nhân vật cấp bậc đại tông sư, cao thủ trong Thần đạo cường giả, đối với thuộc tính Thần đạo có nhận thức rất sâu sắc, đương nhiên liền biết công pháp tề tụ của Ngũ Hành cũng vậy, binh khí cũng vậy, uy lực không nghi ngờ gì là mạnh nhất. Dưới nền tảng đồng dạng, chỉ có một thuộc tính, vĩnh viễn không cách nào đánh đồng với nhiều thuộc tính, huống hồ là Ngũ Hành tề tụ, hình thành một Ngũ Hành luân hồi. Loại Thần khí Ngũ Hành luân hồi này, không nghi ngờ gì, là vô cùng hiếm có. Cũng là thao tác khó nhất. Loại vũ khí Thần đạo nhiều thuộc tính trong tay Thần đạo cường giả một thuộc tính, chưa chắc hữu dụng hơn một thuộc tính. Nhưng nếu ngươi là Thần đạo cường giả nhiều thuộc tính, phối hợp với loại vũ khí Thần đạo nhiều thuộc tính này, lực chiến đấu liền tương đương khả quan, khiến đối thủ đau đầu. Thần đạo cường giả tu vi cảnh giới tương đương, nhiều thuộc tính đương nhiên là mạnh hơn một thuộc tính! Sức chiến đấu cũng vậy, kỹ năng chiến đấu cũng vậy, tính biến báo linh hoạt trong chiến đấu cũng vậy, đều có ưu thế cực lớn. Dù sao, một loại thuộc tính, chính là một lĩnh vực. Nhiều lĩnh vực, ưu thế này lớn thế nào, chỉ có nhân tài trong nghề mới biết rõ mùi vị trong đó. Tần Trọng Dương đầu óc xoay chuyển cực nhanh, đột nhiên ánh mắt sáng ngời: - Vô Song, ngươi sau này muốn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê này, có thể kích phát ra mấy loại thuộc tính Thần đạo? Tần Vô Song là nhân tài Ngũ Hành đầy đủ, nhưng đặc điểm này, Tần Vô Song tựa hồ chưa bao giờ bộc lộ ra. Dù sao, trước đây tu vi của Tần Vô Song còn chưa tiến vào Thần đạo, phương diện thuộc tính, cũng không phải vô cùng quan trọng, cũng không có ai nghiêm túc đi suy nghĩ đến vấn đề này. Hiện giờ sau khi tiến vào cảnh giới Thần đạo, tính quan trọng của thuộc tính Thần đạo, liền thể hiện ra. Vì vậy, câu hỏi này của Tần Trọng Dương kỳ thực lại ẩn chứa một tầng ý nghĩa sâu xa khác. Quả nhiên, vấn đề này của Tần Trọng Dương, cũng thu hút được sự chú ý của những người khác, tất cả đều dùng một loại ánh mắt chờ đợi nhìn Tần Vô Song, chờ đợi đáp án của hắn. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Hiện giờ muốn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê này, thời cơ còn chưa thành thục. Nếu cưỡng ép tế luyện, nhiều nhất chỉ có thể khai phá ba loại thuộc tính Thần đạo của nó. - Ba loại thuộc tính? Tần Vân Nhiên hít một ngụm lãnh khí: - Vô Song, nói như vậy, bản thân ngươi có ba loại thuộc tính Thần đạo sao? - Thần vực của ba loại thuộc tính, Vô Song ngươi không thẹn là đại thiên tài của Tần gia chúng ta! Thần đạo cường giả có ba loại thuộc tính thiên phú, Tần gia mấy vạn năm qua, tựa hồ cũng có mấy người như vậy? Tần Trọng Dương cũng là kinh ngạc không thôi, trong mắt toát ra vẻ mê mẩn vô cùng. Tần Vô Song mỉm cười không nói, những lời này của hắn là khiến chư vị Chưởng môn hiểu lầm hắn chỉ có ba loại thuộc tính Thần đạo. Trên thực tế, Tần Vô Song là đầy đủ Ngũ Hành thiên phú. Tần Trọng Dương là người lanh lợi, nhìn thấy Tần Vô Song vẻ mặt mỉm cười, đột nhiên trong lòng khẽ động: - Vô Song, vừa rồi ngươi nói, thời cơ luyện chế Tịch Diệt Thiên Lê này vẫn chưa tới? Đó là ý gì? Tần Vô Song hiện tại có thể khai phá ba loại thuộc tính Thần đạo, lại còn nói là thời cơ chưa tới, lẽ nào nói, hắn còn có thể khai phá nhiều hơn? Vừa rồi trong nháy mắt, mọi người không có suy nghĩ quá nhiều, nhưng trải qua sự vạch trần này của Tần Trọng Dương, đều là kinh ngạc nhìn về hướng Tần Vô Song. - Được rồi, Vô Song, xem dáng vẻ ngươi còn ẩn chứa thực lực sao? Tần Vân Nhiên tâm tình cực tốt, trên khuôn mặt, lóe ra vẻ vui mừng như điên. - Vô Song, thành thật nói đi, ngươi không phải là toàn tài đại Ngũ Hành chứ? Tần Trọng Dương tính cách vốn thận trọng, lúc này cũng không kìm được nói đùa. Chuyện này đối với Tần gia mà nói, thật sự là quá quan trọng. Nếu Tần Vô Song là thiên tài đại Ngũ Hành đầy đủ, bọn họ căn bản không có bất cứ lý do gì để nghi ngờ, tin tưởng mười phần, Tần Vô Song nhất định là người đại thời vận đại phúc duyên của Tần gia, là tuyệt thế thiên tài mà ông trời phái tới cứu vãn vận mệnh của Tần gia. Tần Vô Song cười cười, cũng không phủ nhận, gật gật đầu: - Tựa hồ là vậy. Chỉ đáng tiếc, ta tạm thời chưa có kỳ ngộ, không kiếm được hai loại thần vật Thái cổ của Thủy thuộc tính và Thổ thuộc tính, không lấy được Thần đạo Tinh Phách. Ngưng tụ Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính và Thổ thuộc tính vô cùng chậm rãi. Khuyết thiếu một cơ hội. - Thổ thuộc tính? Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra một số suy nghĩ sâu xa. - Nhị vị Chưởng môn, có gì không đúng? Tần Vô Song tò mò hỏi. - Vô Song, nếu ngươi có thiên phú của Thổ thuộc tính, ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, có thêm thời gian, cũng không phải là khó, cho dù không có ngoại vật trợ giúp… - Không có ngoại vật trợ giúp, rất hao phí thời gian. Tần Vô Song lắc lắc đầu: - Tần gia chúng ta, hiện tại thiếu nhất chính là thời gian. Nhị vị Chưởng môn, nếu ta một lòng một dạ chuyên về một loại Thổ thuộc tính, không đến năm năm, tất nhiên có thể ngưng luyện ra Thần đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính. Điều kiện tiên quyết là không nhờ cậy vào sức mạnh của bất cứ ngoại vật nào. Nhưng mà, ta căn bản không đợi được thời gian năm năm. Huống hồ, còn phải ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính. - Vô Song, yêu cầu của ngươi đối với bản thân cao quá rồi. Tần Vân Nhiên thở dài một tiếng. Thiên tài chính là thiên tài, thời gian năm năm, đối với Thần đạo cường giả mà nói, thời gian năm năm tựa hồ có thể bỏ qua không tính. Trong hành trình chậm rãi của Thần đạo, muốn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, cường giả Thần đạo bình thường, không có hai mươi ba mươi năm, căn bản là chuyện không thành. Đại lục Thiên Huyền nhiều Thần đạo cường giả như vậy, tuyệt đại đa số đều chỉ là Ngưng Thần Đạo cường giả. Bọn họ thuộc về giai đoạn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách. Một khi ngưng luyện ra Thần đạo Tinh Phách thành thục, trước sáu kiếp, tựa hồ không có bất cứ hung hiểm gì. Tần Trọng Dương cũng đột nhiên nói: - Vô Song, nếu nói ngoại vật, Hiên Viên Khâu chúng ta thật ra là có. Trong lĩnh vực của Đồ Đằng Tộc, có một loại Hiên Viên Địa Linh Thạch, còn có một loại Hiên Viên Tức Nhưỡng, đều là thần vật Thái cổ của Thổ thuộc tính, sản lượng vô cùng hiếm có. Tần Vô Song mặt mày khẽ động: - Hiên Viên Tộc? Cười khổ lắc đầu: - Hiên Viên Tộc, chỉ sợ không có dễ nói chuyện như vậy? Tần Vô Song và những Thần đạo cường giả của Tần gia, kỳ thực trong lòng biết rõ, rất rõ ràng Thiên Đế Môn Tân gia kiêu ngạo như vậy, sau lưng không thể không có cái bóng của Đồ Đằng Hiên Viên Tộc ở phía sau. Chỉ có điều Tần gia châu chấu đá xe, cho dù biết người của Hiên Viên Tộc can thiệp, cũng không thể ngang nhiên kháng nghị. Đối với Tần gia mà nói, biện pháp tốt nhất, chính là dùng thủ đoạn quang minh chính đại, hợp pháp đánh bại Tân gia, cướp lấy vị trí Thiên Đế của Tân gia. Vì như vậy, mới có thể khiến Hiên Viên Tộc không có bất cứ vấn đề gì trong việc thừa nhận địa vị của Tần gia. Tần Trọng Dương đột nhiên giống như nghĩ ra gì đó, nói: - Vô Song, nếu ngươi là thiên phú Ngũ Hành đầy đủ, linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn chúng ta, có lẽ chỉ có ngươi có thể tu bổ. - Tu bổ linh mạch? Tần Vô Song tò mò nhìn về phía Tần Trọng Dương. - Đúng vậy, Vô Song. Linh mạch dưới nền đất này, là tuân theo tạo hóa vận hành của thiên địa tự nhiên mà sinh thành, hấp thu lực tự nhiên, đương nhiên tạo hóa chi công. Thiên địa tạo hóa, không ngoài Ngũ Hành. Nếu ngươi có toàn bộ Ngũ Hành, liền có tư cách tu bổ linh mạch dưới nền đất này. Tần Vân Nhiên liên tục gật đầu: - Đúng đúng, Vô Song, đây không phải là nói đùa. Linh mạch dưới nền đất đối với Tần gia mà nói, vô cùng quan trọng. Ngươi cũng không thể từ chối? Tần Vô Song cười nói: - Nếu Vô Song có thể đảm nhiệm, đương nhiên là làm việc nghĩa không được chùn bước, há lại có đạo lý chối từ sao? Đối với chuyện của Tần gia, Tần Vô Song từ trước tới giờ đều là không thể chối từ. - Được! Tần Trọng Dương vô cùng mừng rỡ: - Vấn đề này, cần phải thỉnh giáo Đại Chưởng môn mới được. - Nhưng Đại Chưởng môn thân bị thương nặng, cần phải điều trị. Tri Hòe lúc này mới mở miệng nói. Tần Trọng Dương nói: - Hiện tại Đại Chưởng môn còn đang ở giai đoạn điều trị bước đầu, còn chưa bế quan, đi thỉnh giáo một chút chuyện của linh mạch, chuyện liên quan đến vận mệnh toàn tộc, Đại Chưởng môn sẽ không tức giận đâu. Đi! Tần Vô Song biết tình thế nặng nhẹ, không có lý do phản đối, cùng đi về phía trước.
Tần Khiếu Thiên lúc này vô cùng suy yếu, nhưng cơ thể trái lại không chịu tổn hại gì, ngoài phương diện tinh thần có vẻ có chút không tốt, nhưng từ biểu hiện mà nhìn, thật ra không thấy manh mối gì. Tần Vô Song tiến lên nói: - Vô Song bái kiến Đại Chưởng môn! Tần Khiếu Thiên khẽ mỉm cười, sau khi nhìn thấy Tần Vô Song, biểu tình vốn kéo căng, cũng lộ ra một chút nụ cười vui mừng, xua xua tay: - Vô Song, không cần đa lễ, ngươi hiện tại cũng giống như bọn Vân Nhiên, đều là nhân vật cấp bậc Chưởng môn của Tần gia, về vai vế, chúng ta là ngang vai ngang vế. - Vô Song không dám! Tần Vô Song khiêm tốn nói. - Ha ha, Vô Song, chuyện này ngươi không cần khiêm nhường. Ngươi có thực lực, có quyết đoán, lại vì Tần gia mà lập công lớn, hiện giờ, ngươi làm Chưởng môn, chính là việc hoàn toàn chính đáng. Tần Khiếu Thiên liếc nhìn những Chưởng môn nhân khác: - Vô Song, vừa vặn tất cả mọi người ở đây, ta có lời này muốn lưu lại đây. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là Đại Chưởng môn của Tần gia, Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, do ngươi chấp chưởng. Lời này vừa nói ra, tất cả đều vô cùng kinh ngạc, đều là hết sức giật mình, hiển nhiên cũng không dự đoán được Tần Khiếu Thiên lại đột nhiên xuất ra kỳ chiêu này, quả thực là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ. - Như thế nào, chư vị cảm thấy không thích hợp sao? Tần Khiếu Thiên cười chế nhạo. Tần Vân Nhiên ha ha cười lớn: - Thật ra không phải không thích hợp, nhưng Đại Chưởng môn ngươi hiện tại đang ở thời kỳ cường thịnh, sớm như vậy đã nhường chức vị Đại Chưởng môn, tựa hồ có chút hơi sớm. Tần Khiếu Thiên thở dài: - Không còn sớm, không còn sớm. Tần gia có Vô Song, những lão gia hỏa chúng ta toàn bộ rút lui, cũng không quan hệ gì. Các ngươi có lời gì, hiện tại có thể nói ra. Đợi Vô Song tiếp nhận phù ấn Chưởng môn nhân của ta, các ngươi có phản đối, chính là vi phạm môn quy, phải chịu xử phạt của môn quy. Bọn người Tần Vân Nhiên trao đổi một chút ánh mắt, nói cho cùng, bọn họ đối với thực lực và thủ đoạn của Tần Vô Song đều không có bất cứ hoài nghi. Sâu thẳm trong lòng cũng tin tưởng vững chắc, Tần Vô Song tất nhiên là người được chọn số một của Đại Chưởng môn Tần gia. Chỉ có điều, bọn họ không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy! Tần Khiếu Thiên nheo mắt, quan sát phản ứng của tất cả mọi người. Không nghi ngờ gì, những người này, đối với Tần Vô Song, đều có một loại tín nhiệm chắc chắn, thật sự không tồn tại ghen tỵ hoặc là bất mãn gì. Từ trong ánh mắt của bọn họ, nghi hoặc và sợ hãi duy nhất, chính là Đại Chưởng môn Tần Khiếu Thiên đột nhiên giải nhiệm cảm thấy có chút không thích nghi mà thôi. Cũng chính là nói, vấn đề không phải nằm ở Tần Vô Song, mà là mọi người vẫn chưa quen những ngày không có Tần Khiếu Thiên. Đối với Tần gia mà nói, nhất là cuộc chiến đấu tranh hơn mười năm nay, mọi người cảm nhận đầy đủ được tác dụng của Đại Chưởng môn. Không nghi ngờ gì, đó chính là tác dụng trụ cột vững chắc. Muốn làm Đại Chưởng môn của Tần gia, cần phải là xương sống của Tần gia! Khiến Tần gia có thể cong có thể duỗi, có thể đội trời đạp đất, có thể cúi đầu và ngẩng đầu tự nhiên!
Để làm dịu không khí căng thẳng, Lý Bố Y chuyển đề tài, nói với Miêu Húc:
- Tiểu sư muội giám sát Kim Ô Thú ở Vô Tận Đông Hải, có thu hoạch gì không?
- Đại sư huynh, sau khi Hỏa Thần Chí Tôn bị Kim Ô Thú giết, năm đại cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc còn lại đều không dám lơ là. Nhưng gần đây Kim Ô Thú tỏ ra rất thầm lặng, không lộ diện nữa. Năm đại cường giả chí tôn tìm hết mọi ngóc ngách của Vô Tận Đông Hải mà không thể tìm được nó.
- Nói vậy thì muội cũng không tìm thấy tông tích của Kim Ô Thú?
Khẩu khí của Lý Bố Y có phần nặng nề.
- Đại sư huynh, con Kim Ô Thú đó chắc chắn tinh thông bí pháp Thái cổ, có thủ đoạn ẩn trốn đặc biệt, tạm thời muội không thể xác định được hành tung của nó.
Lý Bố Y gật đầu:
- Theo ta và tiểu sư đệ suy đoán, có lẽ Kim Ô Thú có liên quan đến nội ứng của dị tộc lẻn vào mấy vạn năm trước. Mọi người hãy cố gắng nhớ lại xem, lần đầu tiên Kim Ô Thú hoành hành ở Đại lục Thiên Huyền là bao giờ?
Tiêu Dật Hiên trước nay luôn rất thận trọng, lông mày khẽ nhíu lại:
- Nhắc đến thì Kim Ô Thú xuất hiện từ thời đại Thái cổ, không ai biết lai lịch của nó. Chỉ nói là tinh hoa thái dương và nước của Thang Cốc ngày qua ngày thai nghén nên mười con Kim Ô Thú. Rốt cuộc chân tướng thế nào Chúng Thần Thái cổ cũng không biết nhiều.
Gương mặt tuấn mỹ của Hoa Tập Nguyệt hiện lên chút sát khí:
- Đại sư huynh, chúng ta ở đây suy đoán không bằng để tiểu đệ ra tay, giết luôn con Kim Ô Thú đó, thế vẫn tốt hơn là cứ ở đây nghi thần nghi quỷ.
Đây cũng không phải khoác lác, đừng thấy cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc đối phó với Kim Ô Thú rất khó khăn, còn bị giỡn cho quay mòng mòng, nhưng nếu Hoa Tập Nguyệt ra tay, với thực lực Thiên Thần Đạo hai kiếp của hắn, giết một con Kim Ô Thú chẳng tốn chút sức nào. Nguồn:
Chịu sự ràng buộc của quy tắc trên Đại lục Thiên Huyền, Kim Ô Thú hồi sinh, không thể đột phá Thiên Thần Đạo, đây cũng là nguyên nhân tại sao Kim Ô Thú vẫn không thể giết được hết cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc.
Tuy Kim Ô Thú không thể đột phá Thiên Thần Đạo nhưng thừa kế huyết mạch Thái cổ, sức chiến đấu của nó vô cùng lợi hại, vượt qua hết các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc.
Lý Bố Y nhìn Hoa Tập Nguyệt khóe miệng khẽ cười, nhìn mọi người nói:
- Lão Ngũ vẫn thật sắc bén! Chư vị thấy lúc này động vào Kim Ô Thú có được không?
Xích Hằng Vũ cười:
- Lão Ngũ đã động thủ thì Kim Ô Thú chỉ còn nước giơ cổ ra chịu chém thôi. Có điều, tiểu đệ thấy giờ mà động vào nó thì có chút không hợp lý.
- Hửm? Sao lại nói vậy?
Lý Bố Y nửa cười nửa không, dường như đang thử vị Lục sư đệ. Đừng thấy các sư đệ đây đều là tu luyện giả vài vạn tuổi nhưng tâm trí vẫn rất đơn giản, trừ Lý Bố Y và Tiêu Dật Hiên những tu luyện giả xếp hàng đầu tiên, trước khi được sư phụ Lý Huyền Phong chọn đã là cường giả thành danh ra thì những người khác đều thiếu sự tính toán sâu xa.
Mấy vạn năm nay, Thiên Huyền Thất Tử bọn họ, trừ Lý Bố Y và Miêu Húc được bước chân vào thế tục ra, mỗi người đều làm việc riêng của mình, không có sự va chạm nhiều với trần thế. Vì vậy trong mấy vạn năm, về mặt tu luyện họ rất giỏi nhưng về nhân tình thế thái thì khá thiếu hụt. Dù gì, ngoài bảy sư huynh đệ ra họ không qua lại với người ngoài.
Xích Hằng Vũ luôn giữ trên mặt nụ cười nho nhã:
- Chư vị sư huynh, đệ cảm thấy bất luận Kim Ô Thú có phải yêu nghiệt dị tộc hay không thì lúc này động vào nó cũng không thích hợp. Nếu nó là dị tộc chắc chắn là nhân vật đầu não, trong thời khắc quan trọng mà động đến nó, bọn nội ứng khác nhất định sẽ trốn càng kỹ hơn, chúng ta sẽ khó điều tra. Nếu nó không phải nội ứng dị tộc, giết nó sẽ làm giảm sức mạnh của Đại lục Thiên Huyền. Khi Tinh Hà Kết Giới bị phá vỡ, cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc có lẽ sẽ không thể đột phá Chân Thần Đạo nhanh như thế, nhưng chắc chắn Kim Ô Thú có thể lập tức đột phá!
Tinh Hà Kết Giới là sự ràng buộc duy nhất khiến các cường giả Đại lục Thiên Huyền không thể đột phá lên Thiên Thần Đạo. Lý Bố Y và những người khác mấy vạn năm cũng không đột phá được cũng là chịu sự ràng buộc này. Có điều sư phụ Lý Huyền Phong đã để lại cho họ Tinh Hà bí pháp, vì thế dù cảnh giới không đột phá được nhưng có thể không ngừng nâng cao sức chiến đấu.
Lý Bố Y cười, nhìn sang người khác nói:
- Còn mọi người nghĩ thế nào?
Tiêu Dật Hiên là Nhị sư huynh, có quyền phát ngôn nhất, trầm ngâm nói:
- Giết Kim Ô Thú thì lúc nào cũng được. Giờ động thủ có thể là hơi sớm, nhưng đệ cảm thấy không nên đợi đến khi Thần Khí Chi Môn được mở ra.
Lúc này cũng chỉ còn ba tháng nữa là đến lúc Thần Khí Chi Môn được mở.
Hoa Tập Nguyệt nhướng mày, nhìn Lý Bố Y:
- Đại sư huynh, ba tháng đến nhanh lắm. Lần này không thể để gian tế của dị tộc trà trộn vào Thần Khí Chi Môn được. Hay là lấy ba tháng làm kỳ hạn, để tiểu đệ ra tay giết con Kim Ô Thú đó.
- Đại sư huynh, đệ tiểu đệ đi cùng Ngũ ca.
Xích Hằng Vũ hăng hái.
- Hì hì, Đại sư huynh, Lão Ngũ và Lão Lục cũng bị ức chế mấy vạn năm nay rồi, đệ nghĩ để họ động tay động chân một chút đi. Bất luận thế nào, không giết thì cũng phải khống chế nó. Khi Thần Khí Chi Môn mở ra, không được để nó có bất cứ cơ hội nào gây sóng gió.
Cuối cùng thì Lão Tam Lý Dật Phong cũng lên tiếng.
Miêu Húc cũng phụ họa theo:
- Tam ca nói phải, muội thấy không giết Kim Ô Thú thì cũng phải khống chế nó. Không thể để nó gây rối Thần Khí Chi Môn được.
Dịch Xung Thiên tính khí cố chấp, tức giận hét lên:
- Lão Tứ, Lão Ngũ, con Kim Ô Thú gây bao chuyện ác, nếu nó chống cự hay định chạy trốn thì cứ giết chết nó đi, đừng có dây dưa!
Hoa Tập Nguyệt thản nhiên nói:
- Nó chạy không nổi đâu!
Xích Hằng Vũ cười, tuy không nói gì nhưng sự tự tin trong nụ cười đó cũng rất rõ ràng.
Cuối cùng Lý Bố Y đập bàn nói:
- Được, vậy cứ quyết định thế. Lão Tứ, Lão Ngũ, việc này nhất định phải làm cho dứt khoát, nhanh gọn, không được lằng nhằng đây dưa!
Hoa Tập Nguyệt và Xích Hằng Vũ cùng gật đầu.
Tiêu Dật Hiên chuyển chủ đề:
- Lão Đại, Thần Khí Chi Môn mở lần này, các thế lực có đối tượng nào đặc biệt giỏi không?
- Vẫn như cũ, trừ nhân tố bất ngờ là tiểu sư đệ ra thì tạm thời không thấy ai đặc biệt xuất chúng. Có điều lần này đã mở mê cung cấp cao nhất thì có thể mong chờ ở những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc. Ta chỉ hy vọng Đại lục Thiên Huyền có thêm được một vài Thiên Thần Đạo cường giả. Đến lúc đó dù có phải đối kháng chính diện với dị tộc thì cũng có chút hy vọng.
Khẩu khí Lý Bố Y nặng nề, không còn là khẩu khí của một thuật sĩ bỡn cợt với đời nữa mà trong đó mang một tình cảm bác ái bao la.
Đại lục Thiên Huyền có càng nhiều Thiên Thần Đạo thì dị tộc càng phải bỏ nhiều công sức, cái giá phải trả càng cao. Như vậy với kẻ địch mà nói thì đó là một canh bạc, liệu có nên đổ sức vào chinh phục Đại lục Thiên Huyền không? Sự hy sinh và cái có được liệu có đáng không?
Lý Dật Phong cười nói:
- Đại sư huynh, trước khi tiểu sư đệ xuất hiện, đệ rất lo cho vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền. Nhưng bây giờ thì đệ bình tĩnh hơn nhiều rồi. Năm xưa sư phụ xếp đặt ra cục diện này là đã cho Đại lục Thiên Huyền chúng ta cơ hội thoát chết trong gang tấc.
- Tam ca nói có lý! Đệ cũng cảm thấy tuy sư phụ vô tình tới Vị diện chúng ta nhưng có thể thấy sư phụ rất có tình cảm với Đại lục Thiên Huyền chúng ta. Nếu không thì sư phụ cũng không hy sinh nhiều như vậy để giúp đỡ chúng ta. Đáng tiếc cuối cùng Thần hồn sư phụ vẫn bị tiêu hủy. Nếu sư phụ còn sống, đệ tin là bọn xâm lược dị giới sẽ chẳng có chút sức chống chọi lại với sư phụ.
Xích Hằng Vũ nói.
Nhắc đến sư phụ Lý Huyền Phong, nét mặt ai cũng ảm đạm. Tuy đã mấy vạn năm qua đi nhưng họ vẫn nhớ mãi ân tình sư phụ năm đó đã dạy dỗ họ, cho họ một tia hy vọng.
- Đại sư huynh, năm đó Thần hồn sư phụ bị trọng thương nhưng vẫn có thể dựng được Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, quả thật là thần thông quảng đại! Huynh nói xem, nếu sư phụ không bị trọng thương thì đám dị tộc kia sao có thể chống lại được thần thông của sư phụ chứ?
Lý Bố Y bất lực lắc đầu:
- Chư vị, mọi người đừng quên sư phụ cũng bị truy sát, người cũng có rất nhiều điều phải lo, nếu không thì dù Thần hồn có bị thương, dị tộc cũng chưa chắc có tư cách đối kháng với người!
- Ài, sư phụ thực lực mạnh như vậy, không biết kẻ nào có thể truy sát người chứ?
Lý Bố Y khoát tay:
- Chuyện của sư phụ chúng ta đừng nghĩ nữa. Nói khó nghe một chút, chúng ta chính là sứ giả dưới chướng sư phụ, mọi người phải nhận thức một cách rõ ràng, tiểu sư đệ mới là đệ tử chân truyền của sư phụ. Chúng ta đều phải dọn đường cho tiểu sư đệ, chỉ có tiểu sư đệ mới có thể giải quyết được khó khăn cho Đại lục Thiên Huyền chúng ta.
- Ừm!
Mọi người đều gật đầu, đây là sứ mệnh mà họ vẫn ghi nhớ hàng vạn năm nay.
Lý Dật Phong ngẩng đầu nhìn bầu trời bao la, lấp lánh ánh sao, bất giác cười:
- Cô đơn mấy vạn năm rồi, thật sự là rất mong chờ! Mong là tiểu sư đệ không khiến chúng ta thất vọng.
Lý Bố Y bỗng nửa cười nửa không, nhìn Lý Dật Phong và Miêu Húc rồi lấy lại giọng điệu bỡn cợt:
- Lão Tam, trong bảy người chúng ta, đệ là không có tư cách kêu cô đơn nhất đấy. Tốt xấu gì thì đệ cũng có Thất muội kề bên, mấy người bọn ta thì đều đơn độc cả.
Mọi người bật cười:
- Đúng thế, Lão Tam, huynh mà kêu cô đơn thì bọn ta không làm nữa đâu.
Lý Dật Phong cười khổ:
- Được rồi, mọi người cô đơn hơn ta. Đợi khi tiểu sư đệ thành tài, dẫn dắt mọi người đánh đuổi quân xâm lược dị tộc, ta nhất định sẽ tìm cho mọi người vài người làm đạo lữ. Ha ha ha…
Tiêu Dật Hiên ngữ khí thâm trầm nói:
- Hy vọng lúc đó chúng ta vẫn còn sống!
Trận chiến với dị tộc là trận chiến sinh tử. Mấy vạn năm trước, vô số Thái cổ Chân Thần Đạo cường giả đều hy sinh, lúc đó có hơn một trăm Thiên Thần Đạo cường giả, còn Chân Thần Đạo cũng có gần hai trăm người.
Kết quả thế nào chứ? Vẫn phải dùng cách bi tráng mới miễn cưỡng giữ được một tia hy vọng cho Đại lục Thiên Huyền.
Vì thế, dù tiểu sư đệ có tốc độ phát triển rất nhanh nhưng họ biết không có bất cứ lý do gì được đắc ý. Trận chiến này chắc chắn sẽ gian nan hơn trận chiến mấy vạn năm trước.
Đương nhiên, nhiệt huyết chưa tan thì hy vọng vẫn còn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bọn người Tần Vân Nhiên cẩn thận quan sát khí hình của Tịch Diệt Thiên Lê, phát hiện thật sự là giống như Tần Vô Song nói, bề ngoài năm loại cổ văn và hình dạng, mơ hồ, thật sự là lực Ngũ Hành tự nhiên không bàn mà hợp ý nhau. Kinh hãi trong lòng lại không tránh được có thêm mấy tầng. Bọn họ là nhân vật cấp bậc đại tông sư, cao thủ trong Thần đạo cường giả, đối với thuộc tính Thần đạo có nhận thức rất sâu sắc, đương nhiên liền biết công pháp tề tụ của Ngũ Hành cũng vậy, binh khí cũng vậy, uy lực không nghi ngờ gì là mạnh nhất. Dưới nền tảng đồng dạng, chỉ có một thuộc tính, vĩnh viễn không cách nào đánh đồng với nhiều thuộc tính, huống hồ là Ngũ Hành tề tụ, hình thành một Ngũ Hành luân hồi. Loại Thần khí Ngũ Hành luân hồi này, không nghi ngờ gì, là vô cùng hiếm có. Cũng là thao tác khó nhất. Loại vũ khí Thần đạo nhiều thuộc tính trong tay Thần đạo cường giả một thuộc tính, chưa chắc hữu dụng hơn một thuộc tính. Nhưng nếu ngươi là Thần đạo cường giả nhiều thuộc tính, phối hợp với loại vũ khí Thần đạo nhiều thuộc tính này, lực chiến đấu liền tương đương khả quan, khiến đối thủ đau đầu. Thần đạo cường giả tu vi cảnh giới tương đương, nhiều thuộc tính đương nhiên là mạnh hơn một thuộc tính! Sức chiến đấu cũng vậy, kỹ năng chiến đấu cũng vậy, tính biến báo linh hoạt trong chiến đấu cũng vậy, đều có ưu thế cực lớn. Dù sao, một loại thuộc tính, chính là một lĩnh vực. Nhiều lĩnh vực, ưu thế này lớn thế nào, chỉ có nhân tài trong nghề mới biết rõ mùi vị trong đó. Tần Trọng Dương đầu óc xoay chuyển cực nhanh, đột nhiên ánh mắt sáng ngời: - Vô Song, ngươi sau này muốn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê này, có thể kích phát ra mấy loại thuộc tính Thần đạo? Tần Vô Song là nhân tài Ngũ Hành đầy đủ, nhưng đặc điểm này, Tần Vô Song tựa hồ chưa bao giờ bộc lộ ra. Dù sao, trước đây tu vi của Tần Vô Song còn chưa tiến vào Thần đạo, phương diện thuộc tính, cũng không phải vô cùng quan trọng, cũng không có ai nghiêm túc đi suy nghĩ đến vấn đề này. Hiện giờ sau khi tiến vào cảnh giới Thần đạo, tính quan trọng của thuộc tính Thần đạo, liền thể hiện ra. Vì vậy, câu hỏi này của Tần Trọng Dương kỳ thực lại ẩn chứa một tầng ý nghĩa sâu xa khác. Quả nhiên, vấn đề này của Tần Trọng Dương, cũng thu hút được sự chú ý của những người khác, tất cả đều dùng một loại ánh mắt chờ đợi nhìn Tần Vô Song, chờ đợi đáp án của hắn. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Hiện giờ muốn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê này, thời cơ còn chưa thành thục. Nếu cưỡng ép tế luyện, nhiều nhất chỉ có thể khai phá ba loại thuộc tính Thần đạo của nó. - Ba loại thuộc tính? Tần Vân Nhiên hít một ngụm lãnh khí: - Vô Song, nói như vậy, bản thân ngươi có ba loại thuộc tính Thần đạo sao? - Thần vực của ba loại thuộc tính, Vô Song ngươi không thẹn là đại thiên tài của Tần gia chúng ta! Thần đạo cường giả có ba loại thuộc tính thiên phú, Tần gia mấy vạn năm qua, tựa hồ cũng có mấy người như vậy? Tần Trọng Dương cũng là kinh ngạc không thôi, trong mắt toát ra vẻ mê mẩn vô cùng. Tần Vô Song mỉm cười không nói, những lời này của hắn là khiến chư vị Chưởng môn hiểu lầm hắn chỉ có ba loại thuộc tính Thần đạo. Trên thực tế, Tần Vô Song là đầy đủ Ngũ Hành thiên phú. Tần Trọng Dương là người lanh lợi, nhìn thấy Tần Vô Song vẻ mặt mỉm cười, đột nhiên trong lòng khẽ động: - Vô Song, vừa rồi ngươi nói, thời cơ luyện chế Tịch Diệt Thiên Lê này vẫn chưa tới? Đó là ý gì? Tần Vô Song hiện tại có thể khai phá ba loại thuộc tính Thần đạo, lại còn nói là thời cơ chưa tới, lẽ nào nói, hắn còn có thể khai phá nhiều hơn? Vừa rồi trong nháy mắt, mọi người không có suy nghĩ quá nhiều, nhưng trải qua sự vạch trần này của Tần Trọng Dương, đều là kinh ngạc nhìn về hướng Tần Vô Song. - Được rồi, Vô Song, xem dáng vẻ ngươi còn ẩn chứa thực lực sao? Tần Vân Nhiên tâm tình cực tốt, trên khuôn mặt, lóe ra vẻ vui mừng như điên. - Vô Song, thành thật nói đi, ngươi không phải là toàn tài đại Ngũ Hành chứ? Tần Trọng Dương tính cách vốn thận trọng, lúc này cũng không kìm được nói đùa. Chuyện này đối với Tần gia mà nói, thật sự là quá quan trọng. Nếu Tần Vô Song là thiên tài đại Ngũ Hành đầy đủ, bọn họ căn bản không có bất cứ lý do gì để nghi ngờ, tin tưởng mười phần, Tần Vô Song nhất định là người đại thời vận đại phúc duyên của Tần gia, là tuyệt thế thiên tài mà ông trời phái tới cứu vãn vận mệnh của Tần gia. Tần Vô Song cười cười, cũng không phủ nhận, gật gật đầu: - Tựa hồ là vậy. Chỉ đáng tiếc, ta tạm thời chưa có kỳ ngộ, không kiếm được hai loại thần vật Thái cổ của Thủy thuộc tính và Thổ thuộc tính, không lấy được Thần đạo Tinh Phách. Ngưng tụ Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính và Thổ thuộc tính vô cùng chậm rãi. Khuyết thiếu một cơ hội. - Thổ thuộc tính? Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra một số suy nghĩ sâu xa. - Nhị vị Chưởng môn, có gì không đúng? Tần Vô Song tò mò hỏi. - Vô Song, nếu ngươi có thiên phú của Thổ thuộc tính, ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, có thêm thời gian, cũng không phải là khó, cho dù không có ngoại vật trợ giúp… - Không có ngoại vật trợ giúp, rất hao phí thời gian. Tần Vô Song lắc lắc đầu: - Tần gia chúng ta, hiện tại thiếu nhất chính là thời gian. Nhị vị Chưởng môn, nếu ta một lòng một dạ chuyên về một loại Thổ thuộc tính, không đến năm năm, tất nhiên có thể ngưng luyện ra Thần đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính. Điều kiện tiên quyết là không nhờ cậy vào sức mạnh của bất cứ ngoại vật nào. Nhưng mà, ta căn bản không đợi được thời gian năm năm. Huống hồ, còn phải ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính. - Vô Song, yêu cầu của ngươi đối với bản thân cao quá rồi. Tần Vân Nhiên thở dài một tiếng. Thiên tài chính là thiên tài, thời gian năm năm, đối với Thần đạo cường giả mà nói, thời gian năm năm tựa hồ có thể bỏ qua không tính. Trong hành trình chậm rãi của Thần đạo, muốn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, cường giả Thần đạo bình thường, không có hai mươi ba mươi năm, căn bản là chuyện không thành. Đại lục Thiên Huyền nhiều Thần đạo cường giả như vậy, tuyệt đại đa số đều chỉ là Ngưng Thần Đạo cường giả. Bọn họ thuộc về giai đoạn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách. Một khi ngưng luyện ra Thần đạo Tinh Phách thành thục, trước sáu kiếp, tựa hồ không có bất cứ hung hiểm gì. Tần Trọng Dương cũng đột nhiên nói: - Vô Song, nếu nói ngoại vật, Hiên Viên Khâu chúng ta thật ra là có. Trong lĩnh vực của Đồ Đằng Tộc, có một loại Hiên Viên Địa Linh Thạch, còn có một loại Hiên Viên Tức Nhưỡng, đều là thần vật Thái cổ của Thổ thuộc tính, sản lượng vô cùng hiếm có. Tần Vô Song mặt mày khẽ động: - Hiên Viên Tộc? Cười khổ lắc đầu: - Hiên Viên Tộc, chỉ sợ không có dễ nói chuyện như vậy? Tần Vô Song và những Thần đạo cường giả của Tần gia, kỳ thực trong lòng biết rõ, rất rõ ràng Thiên Đế Môn Tân gia kiêu ngạo như vậy, sau lưng không thể không có cái bóng của Đồ Đằng Hiên Viên Tộc ở phía sau. Chỉ có điều Tần gia châu chấu đá xe, cho dù biết người của Hiên Viên Tộc can thiệp, cũng không thể ngang nhiên kháng nghị. Đối với Tần gia mà nói, biện pháp tốt nhất, chính là dùng thủ đoạn quang minh chính đại, hợp pháp đánh bại Tân gia, cướp lấy vị trí Thiên Đế của Tân gia. Vì như vậy, mới có thể khiến Hiên Viên Tộc không có bất cứ vấn đề gì trong việc thừa nhận địa vị của Tần gia. Tần Trọng Dương đột nhiên giống như nghĩ ra gì đó, nói: - Vô Song, nếu ngươi là thiên phú Ngũ Hành đầy đủ, linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn chúng ta, có lẽ chỉ có ngươi có thể tu bổ. - Tu bổ linh mạch? Tần Vô Song tò mò nhìn về phía Tần Trọng Dương. - Đúng vậy, Vô Song. Linh mạch dưới nền đất này, là tuân theo tạo hóa vận hành của thiên địa tự nhiên mà sinh thành, hấp thu lực tự nhiên, đương nhiên tạo hóa chi công. Thiên địa tạo hóa, không ngoài Ngũ Hành. Nếu ngươi có toàn bộ Ngũ Hành, liền có tư cách tu bổ linh mạch dưới nền đất này. Tần Vân Nhiên liên tục gật đầu: - Đúng đúng, Vô Song, đây không phải là nói đùa. Linh mạch dưới nền đất đối với Tần gia mà nói, vô cùng quan trọng. Ngươi cũng không thể từ chối? Tần Vô Song cười nói: - Nếu Vô Song có thể đảm nhiệm, đương nhiên là làm việc nghĩa không được chùn bước, há lại có đạo lý chối từ sao? Đối với chuyện của Tần gia, Tần Vô Song từ trước tới giờ đều là không thể chối từ. - Được! Tần Trọng Dương vô cùng mừng rỡ: - Vấn đề này, cần phải thỉnh giáo Đại Chưởng môn mới được. - Nhưng Đại Chưởng môn thân bị thương nặng, cần phải điều trị. Tri Hòe lúc này mới mở miệng nói. Tần Trọng Dương nói: - Hiện tại Đại Chưởng môn còn đang ở giai đoạn điều trị bước đầu, còn chưa bế quan, đi thỉnh giáo một chút chuyện của linh mạch, chuyện liên quan đến vận mệnh toàn tộc, Đại Chưởng môn sẽ không tức giận đâu. Đi! Tần Vô Song biết tình thế nặng nhẹ, không có lý do phản đối, cùng đi về phía trước.
Tần Khiếu Thiên lúc này vô cùng suy yếu, nhưng cơ thể trái lại không chịu tổn hại gì, ngoài phương diện tinh thần có vẻ có chút không tốt, nhưng từ biểu hiện mà nhìn, thật ra không thấy manh mối gì. Tần Vô Song tiến lên nói: - Vô Song bái kiến Đại Chưởng môn! Tần Khiếu Thiên khẽ mỉm cười, sau khi nhìn thấy Tần Vô Song, biểu tình vốn kéo căng, cũng lộ ra một chút nụ cười vui mừng, xua xua tay: - Vô Song, không cần đa lễ, ngươi hiện tại cũng giống như bọn Vân Nhiên, đều là nhân vật cấp bậc Chưởng môn của Tần gia, về vai vế, chúng ta là ngang vai ngang vế. - Vô Song không dám! Tần Vô Song khiêm tốn nói. - Ha ha, Vô Song, chuyện này ngươi không cần khiêm nhường. Ngươi có thực lực, có quyết đoán, lại vì Tần gia mà lập công lớn, hiện giờ, ngươi làm Chưởng môn, chính là việc hoàn toàn chính đáng. Tần Khiếu Thiên liếc nhìn những Chưởng môn nhân khác: - Vô Song, vừa vặn tất cả mọi người ở đây, ta có lời này muốn lưu lại đây. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là Đại Chưởng môn của Tần gia, Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, do ngươi chấp chưởng. Lời này vừa nói ra, tất cả đều vô cùng kinh ngạc, đều là hết sức giật mình, hiển nhiên cũng không dự đoán được Tần Khiếu Thiên lại đột nhiên xuất ra kỳ chiêu này, quả thực là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ. - Như thế nào, chư vị cảm thấy không thích hợp sao? Tần Khiếu Thiên cười chế nhạo. Tần Vân Nhiên ha ha cười lớn: - Thật ra không phải không thích hợp, nhưng Đại Chưởng môn ngươi hiện tại đang ở thời kỳ cường thịnh, sớm như vậy đã nhường chức vị Đại Chưởng môn, tựa hồ có chút hơi sớm. Tần Khiếu Thiên thở dài: - Không còn sớm, không còn sớm. Tần gia có Vô Song, những lão gia hỏa chúng ta toàn bộ rút lui, cũng không quan hệ gì. Các ngươi có lời gì, hiện tại có thể nói ra. Đợi Vô Song tiếp nhận phù ấn Chưởng môn nhân của ta, các ngươi có phản đối, chính là vi phạm môn quy, phải chịu xử phạt của môn quy. Bọn người Tần Vân Nhiên trao đổi một chút ánh mắt, nói cho cùng, bọn họ đối với thực lực và thủ đoạn của Tần Vô Song đều không có bất cứ hoài nghi. Sâu thẳm trong lòng cũng tin tưởng vững chắc, Tần Vô Song tất nhiên là người được chọn số một của Đại Chưởng môn Tần gia. Chỉ có điều, bọn họ không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy! Tần Khiếu Thiên nheo mắt, quan sát phản ứng của tất cả mọi người. Không nghi ngờ gì, những người này, đối với Tần Vô Song, đều có một loại tín nhiệm chắc chắn, thật sự không tồn tại ghen tỵ hoặc là bất mãn gì. Từ trong ánh mắt của bọn họ, nghi hoặc và sợ hãi duy nhất, chính là Đại Chưởng môn Tần Khiếu Thiên đột nhiên giải nhiệm cảm thấy có chút không thích nghi mà thôi. Cũng chính là nói, vấn đề không phải nằm ở Tần Vô Song, mà là mọi người vẫn chưa quen những ngày không có Tần Khiếu Thiên. Đối với Tần gia mà nói, nhất là cuộc chiến đấu tranh hơn mười năm nay, mọi người cảm nhận đầy đủ được tác dụng của Đại Chưởng môn. Không nghi ngờ gì, đó chính là tác dụng trụ cột vững chắc. Muốn làm Đại Chưởng môn của Tần gia, cần phải là xương sống của Tần gia! Khiến Tần gia có thể cong có thể duỗi, có thể đội trời đạp đất, có thể cúi đầu và ngẩng đầu tự nhiên!