Nghi thức này của Tần gia, vô cùng long trọng, ở tám môn Thiên Đế Sơn, có thể nói là dẫn phát ra hiệu ứng cấp bậc động đất, tám môn Thiên Đế Sơn, đều là vô cùng kinh ngạc. Tần Vô Song tiếp nhận chức vụ Đại Chưởng môn Tần gia, thông cáo thiên hạ, vị trí Đại Chưởng môn Tần gia đổi chủ. Vì thế cục đặc thù, Tần gia lần này tạm thời không tiếp khách từ bên ngoài đến chúc mừng, chỉ là trong tông môn Tần gia, cùng nhau chúc mừng, quét sạch đen đủi hơn mười năm bị người ta đè ở trên đầu. Hành động này của Tần Vô Song, giống như một đường phong cảnh mới tinh, xuất hiện trước mặt tám môn Thiên Đế Sơn. Từ xưa tới nay, mới hơn ba mươi tuổi đã tiếp nhận chức vụ đứng đầu một tông của tám môn Thiên Đế Sơn, quả thực là chưa bao giờ nghe thấy. Tin tức này, đương nhiên giống như dài chân vậy, truyền ra ngoài Thiên Đế Sơn, truyền khắp cả Hiên Viên Khâu, tiện đà truyền khắp Đại lục Thiên Huyền. Mỗi một góc của Đại lục Thiên Huyền, phàm là nơi của tu luyện giả, sau ba ngày, tựa hồ đều thảo luận về hành động kinh thế này của Thiên Đế Sơn Tần gia. Hơn ba mươi tuổi tiếp nhận vị trí Đại Chưởng môn, đây quả thực là khiêu chiến nhận thức cực hạn của mọi người. Phải biết rằng, ở giới tu luyện, rất nhiều người hơn ba mươi tuổi, vẫn là luẩn quẩn trong Hư Võ Cảnh. Còn những người yếu hơn một chút, thậm chí ngay cả Tiên Thiên Linh Võ cũng chưa tiến vào được. Đây chính là chênh lệch! Tần Vô Song người ta, hơn ba mươi tuổi, đã trở thành người được đứng đầu một tông, nghe nói trước đó, còn làm trọng thương Tân Thiên Vấn của Thiên Đế Môn. Các loại tin đồn, xôn xao vang lên.
Tần Vô Song căn bản không để ý đến tin đồn của ngoại giới, mà là chuyên tâm ở dưới địa mạch của Vấn Đỉnh Sơn, vừa tu luyện, vừa chữa trị những linh mạch dưới nền đất bị phá hư. Khiến Tần Vô Song cảm thấy phấn chấn chính là, linh mạch dưới nền đất này, quả nhiên là nơi linh lực sung mãn nhất. Tần Vô Song lúc trước tu vi có thể đột nhiên tăng mạnh, chính là phải cảm tạ linh mạch dưới lòng đất của La Thiên Đạo Trường, khiến hắn trong thời gian đó có được đột phá kinh người. Hiện giờ, Tần Vô Song chữa trị linh mạch, lại có thể không cảm thấy một chút mất sức nào, cả ngày trao đổi với linh mạch dưới nền đất, khiến tu luyện của Tần Vô Song cũng là làm chơi ăn thật. Đáng tiếc duy nhất chính là, trận chiến với Tân Thiên Vấn, hy sinh một Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, phá hủy tính chỉnh thể của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận. Nhưng những chuyện này thật ra không cần lo lắng, trong tay Tần Vô Song còn có vật liệu, lại có thể bào chế hai đại khôi lỗi, một con dùng cho bổ khuyết Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, một con, lại trọng điểm rèn luyện, dùng làm phân thân của bản thân. Hiện giờ vật liệu trong tay hắn còn có thể luyện chế ba đến năm con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, thật ra cũng không vội lập tức tiêu hao toàn bộ. - May mắn, khi thúc giục Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đó, không có đem tù binh Thần hồn khôi lỗi của ta dung hợp vào, nếu không, Thần hồn khôi lỗi bị giết, nhất thời, đến chỗ nào mới có thể tìm được Thần hồn khôi lỗi tốt như vậy chứ? Tần Vô Song lúc trước ở Vô Tận Đông Hải, bắt làm tù binh Thần hồn của chín Thần đạo cường giả, luyện chế thành Thần đạo khôi lỗi, lấy Thần Cổ Chi Độc khống chế Thần hồn. Khi đại chiến với Tân Thiên Vấn, hắn phân ra một phân thân khôi lỗi đem Thần hồn khôi lỗi lấy ra, để tránh Thần hồn khôi lỗi bị giết. Dù sao đều là phải hy sinh Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, không cần bổ sung thêm Thần hồn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Ma Tượng Đại Khôi Lỗi dung hợp Thần hồn, mới là đại khôi lỗi mạnh nhất. Tần Vô Song đương nhiên sẽ không đem Thần hồn khôi lỗi hy sinh vô ích. Tiếp tục bảo toàn, hiện giờ lại dung hợp vào trong Ma Tượng Đại Khôi Lỗi mới, Thần hồn thao tác thu phát nhất tâm, thao luyện Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, một chút bại lộ cũng không có. Còn một phân thân khôi lỗi khác biến thành phân thân của chính mình, lại không có Thần hồn khôi lỗi dung hợp. Điều này khiến Tần Vô Song cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Lúc trước vẫn là không biết quý trọng, thấy đối thủ Thần đạo liền trực tiếp chém giết, nếu có thể lấy Thần Cổ Chi Độc khống chế thêm mấy đạo Thần hồn, dung hợp vào trong Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, thì thật là tốt. Tần Vô Song cảm khái trong lòng nhắc nhở bản thân, sau này có điều kiện gặp phải Thần đạo cường giả, cần phải sống, trực tiếp oanh sát, thật sự quá uổng phí. Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, hiện giờ chín Thần hồn này, đã vững vàng, bộ pháp và kiếm thuật cũng lĩnh ngộ đến vô cùng thông thấu. Còn yếu kém chính là ăn ý và ma hợp cụ thể khi hợp luyện. Việc này cần có thời gian! Đương nhiên muốn phát huy tất cả uy lực của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, bản thân những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, còn cần tiến bộ. Tần Vô Song ở bên trong địa mạch, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội rèn luyện những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, mỗi ngày ngoài lúc bản thân tu luyện, vẫn không ngừng rèn luyện những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này. Hôm nay, Tần Vô Song nhìn thấy đại trận Bát Hoang Lục Hợp, trong lòng có chút hài lòng: - Với tốc độ này, đại khái sau bảy ngày, linh mạch này liền có thể hoàn toàn khôi phục. Cũng may, Tịch Diệt Thiên Lê đó không phải thần binh lợi khí cấp bậc như Thiên Vương Kiếm. nếu không, phá hủy linh mạch dưới nền đất, khiến linh mạch hoàn toàn sụp đổ, muốn khôi phục, không có thời gian ba đến mười năm, là không thể có hy vọng. Việc này thuận lợi ngoài dự kiến, Tần Khiếu Thiên dự đoán thời gian chữa trị là ba đến năm tháng, Tần Vô Song chỉ dùng không đến hai tháng, liền đem linh mạch dưới nền đất toàn bộ chữa trị hoàn tất. Tốc độ này, đương nhiên là khiến trên dưới Tần gia lại cảm nhận được một lần vô cùng vui mừng. Tín nhiệm đối với Tần Vô Song, đương nhiên cũng là vô hình trung gia tăng lên rất nhiều. Đương nhiên, Tần Vô Song trong lòng biết rõ, bản thân có thể chữa trị cho những linh mạch dưới nền đất này trước thời hạn, có liên quan đến thuộc tính Ngũ Hành của bản thân, cũng là vì bản thân Mộc thuộc tính của hắn, cũng có công năng chữa trị nhất định, đây chính là ưu thế và thiên phú mà Tần Khiếu Thiên cũng không có. Mấu chốt nhất là, Tần Vô Song lúc trước ở trong Cửu Luyện Huyền Phong Cốc của La Thiên Đạo Trường, đã từng tu luyện trong linh mạch dưới nền đất rất lâu, đối với linh mạch dưới nền đất một chút cũng không xa lạ, độ ăn ý và quy luật vận hành đối với linh lực, có lý giải và nắm chắc vô cùng nhanh nhạy, việc này khiến hắn khi khởi sự, cũng là thành công một nửa rồi. Sau khi chữa trị linh mạch, Tần Vô Song lại làm một số điều chỉnh thích hợp cho đại trận Bát Hoang Lục Hợp, khiến hướng đi của trận pháp này, càng có một chút tính mũi nhọn. Quan trọng nhất chính là, Tần Vô Song thông qua thần thông và thủ đoạn của bản thân, mở rộng ra rất nhiều linh mạch bên ngoài, độ phòng ngự thọc sâu, đạt được tăng cường nhất định. Khi đại trận Bát Hoang Lục Hợp một lần nữa khởi động, trên dưới Tần gia, một vùng hoan hô. Chuyện này đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối không thua gì một lần thắng lợi. Vui sướng của loại thắng lợi này, tựa hồ có thể so sánh với một lần liều mạng đi đánh Tân Thiên Vấn. Dù sao, khôi phục linh mạch, đại trận khởi động, ý nghĩa là, Tần gia lại có thể quay về nơi bất bại vững chắc như thái sơn mười năm trước. Hiện giờ, Tân Thiên Vấn mất đi Tịch Diệt Thiên Lê, còn dùng cách gì phá vỡ phòng ngự của Tần gia? Trong Chính Khí Đường, Tần Vô Song sừng sững trên cao, hiện giờ mỗi một hành động lời nói, đã có uy nghiêm của Đại Chưởng môn, còn bốn đại Thần thú ở bên cạnh hắn làm phe cánh, càng khiến uy thế của hắn tăng cường rất nhiều. Tần gia hiện tại, có thể nói là binh hùng tướng mạnh, Thần đạo như mây. Trong Chính Khí Đường, có đại khí tượng. Điều này khiến cho các đệ tử của Tần gia, cũng cảm thấy vô cùng phấn chấn. Nhìn thấy Thần đạo cường giả nhiều như vậy, đệ tử Tần gia cảm thấy trong lòng vô cùng yên tâm, có rất nhiều Thần đạo cường giả, tương lai của Tần gia nhất định là rực rỡ! Tần Vô Song nhìn quanh bốn phía nói: - Chư vị, linh mạch khôi phục, đại trận Bát Hoang Lục Hợp khởi động, hậu phương Tần gia ta củng cố, chính là chuyện vô cùng đáng mừng. Nhưng dã tâm của Tân Thiên Vấn đó vẫn không thay đổi, dự đoán trong ba tháng tới, nhất định sẽ tới gây chuyện huyên náo. Hiện giờ Thần đạo Tân gia bọn chúng mất mạng, chỉ còn lại hai tên gia hỏa Tân Thiên Vấn và Tân Thiên Thần. Hiện tại đến lượt bọn chúng đến hâm mộ ghen tỵ số lượng Thần đạo của Tần gia chúng ta. Vì vậy mọi người không thể sơ suất. Tân gia hiện giờ nhất định sẽ mất trí điên cuồng, bất chấp tất cả đối phó với Thần đạo cường giả của chúng ta. Dù sao, số lượng Thần đạo cường giả của chúng ta, hiện giờ là vô cùng khả quan. Cũng chính vì khả quan, càng phải quý trọng. Duy trì đại khí tượng này, trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, càng có tư bản nhiều hơn! - Đại Chưởng môn nói rất có đạo lý, nếu Tân Thiên Vấn đó lại đến, chúng ta không thể cậy thế số lượng Thần đạo đông đúc, liền cảm thấy phải chính diện đối kháng với Tân Thiên Vấn, đó là ý tưởng không lý trí. Chúng ta hiện giờ, lựa chọn thích hợp nhất, chính là giấu tài, đề cao thực lực. Tần Trọng Dương mở miệng đầu tiên. Tần Vân Nhiên cũng nói: - Đại Chưởng môn, Tân Thiên Vấn lại đến, chúng ta liền lấy bất biến ứng vạn biến, không có Tịch Diệt Thiên Lê, Tân Thiên Vấn căn bản không có kế khả thi. Chúng ta liền lặng lẽ xem hắn giậm chân phát điên tại chỗ, cũng là là một việc vô cùng thú vị. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Ngồi yên không quan tâm, hiển nhiên là không được. Tân Thiên Vấn lại tới, ta sẽ ra ngoài du đấu với bọn chúng, thu hút lực chú ý của bọn chúng. Đương nhiên, thời khắc tốt nhất để đối phó Tân Thiên Vấn, không phải bây giờ, mà là trong ngày Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế. Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đều gật đầu. - Đúng, Đại Chưởng môn trẻ tuổi, ưu thế tuổi tác rõ ràng. Ba năm sau, nhất định có thủ đoạn và thần thông đối phó Tân Thiên Vấn. - Nhưng mà, Tân Thiên Vấn cố nhiên là hậu họa sau này, nhưng ba năm sau, cướp lấy vị trí Thiên Đế, uy hiếp lớn nhất, có lẽ đến từ Vân gia. Tần Trọng Dương đột nhiên nói: - Vân gia và Tần gia chúng ta từ xưa có ước định, không chinh phạt lẫn nhau, vĩnh viễn không làm kẻ địch. Mặc dù như vậy, nhưng thực lực của Vân gia, không thể đánh giá thấp. Nhất là Đại Chưởng môn của Vân gia, cũng thần bí vô cùng, nghe nói thực lực cũng không yếu hơn Tân Thiên Vấn và Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên. Tranh đoạt vị trí Thiên Đế này, Vân gia mới là đối thủ lớn nhất. Vân gia? Tần Vô Song trong lòng có chút cảm giác khác thường. Nhị Chưởng môn Vân Tuyết Trần của Vân gia, năm đó từng có một duyên gặp mặt với hắn, truyền thụ cho hắn một môn Vân Thường Vũ Y Thuật, đến nay Tần Vô Song vẫn được lợi vô cùng. Cùng Vân gia tranh đoạt vị trí Thiên Đế, mặc dù không phải thế giống như nước và lửa, nhưng khẳng định cũng có chút tranh giành khí phách. Nhưng Tần Vô Song thật ra không có nghĩ nhiều, quan hệ cá nhân thuộc về quan hệ cá nhân. Công tư rõ ràng, không thể vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp. Khi đang thương nghị, Tần Vô Song đột nhiên sắc mặt khẽ phát lạnh, trầm giọng nói: - Có địch đến xâm phạm! - Ai? Tân Thiên Vấn? Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đồng thời cùng phản ứng. - Không phải Tân Thiên Vấn, cũng không phải con Thần thú Kiếm Nhiêm đó của hắn. Tần Vô Song lắc lắc đầu, nếu là hai người này, Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn của hắn sẽ hiển thị. Người tới, là một người xa lạ, nhưng thực lực và uy áp, tựa hồ còn ở trên Tân Thiên Vấn. Luồng uy áp này, phảng phất giống như bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Vấn Đỉnh Sơn tan vỡ, cường đại dị thường. Tần Vô Song dặn dò nói: - Chư vị, các ngươi trấn thủ sơn môn, ta đi ra ngoài gặp người này. Nhớ kỹ, không thể mạo hiểm ra ngoài, người đến thực lực cường đại, tựa hồ còn trên Tân Thiên Vấn. Rất có thể là Đồ Đằng cường giả! Tần Vô Song nói xong, thân ảnh đã nhoáng lên, lao ra khỏi Chính Khí Đường. Mọi người thấy thân pháp và thủ đoạn thần diệu của Tần Vô Song, đồng thời với kinh ngạc, cũng là hưng phấn vô cùng. Đồ Đằng cường giả đến xâm phạm, Đại Chưởng môn trẻ tuổi, lại có thể trấn định như vậy, đủ thấy phong phạm. Tần gia có Đại Chưởng môn như vậy, trời có đổ xuống, còn sợ gì nữa?
Kim Ô Thú kinh ngạc cực độ. Trước khi đến Vấn Đỉnh Sơn nó đã từng nghĩ đến vô số cách để giày vò Tần Vô Song, vô số cách hủy diệt Tần gia, một lòng chỉ nghĩ cách làm thế nào để xả giận, làm thế nào để phát tiết hết mọi ức chế.
Kim Ô Thú đã kìm nén nộ hỏa mấy vạn năm, trong vài nghìn năm ngắn ngủi lại bị cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc vây bắt khắp nơi truy sát, ngọn nộ hỏa ấy kỳ thực đã vô cùng mãnh liệt rồi.
Lần này đánh đến Vấn Đỉnh Sơn muốn diệt sạch Tần gia lập đại uy, nhưng không ngờ lần này lại va đầu vào tường. Trong khi suy nghĩ lại có hai đạo công kích tấn công.
Lúc này nó vẫn chưa vào sâu trong nội bộ Tần gia nên những đòn công kích gặp phải đều là tiểu cấm chế mang tính tượng trưng, thuộc công kích loại Chân Thần Đạo bảy, tám kiếp, sức uy hiếp đến Kim Ô Thú không lớn. Nhưng nếu hoàn toàn không chống đỡ thì nó cũng lãnh đủ.
Lúc này Kim Ô Thú đã hoàn toàn tỉnh táo, dẹp ngay sự coi thường lúc trước, ngọn lửa giận dữ ngày càng cháy dữ dội.
- Tên tiểu tử Tần Vô Song đó huênh hoang như vậy, thì ra có chỗ dựa. Tên nô tài Kiếm Nhiêm thật đáng ghét, tin tình báo của hắn hoàn toàn không đúng về tình huống Tần gia!
Kim Ô Thú nổi điên, cố nhiên là vì cấm chế của Tần gia khiến nó bực mình. Mặt khác, Kiếm Nhiêm báo tin rằng, cấm chế sơn môn của Tần gia cùng lắm chỉ có thể phòng ngự Chân Thần Đạo năm, sáu kiếp, cao hơn nữa thì Tần gia căn bản không có sức chống cự.
Đấy là Kiếm Nhiêm đã nói đề cao hơn rồi. Năm xưa khi Tân Thiên Vấn tấn công, sơn môn Tần gia mới chỉ là Chân Thần Đạo một kiếp, dùng Tịch Diệt Thiên Lê, thiếu chút nữa là có thể phá vỡ đại trận hộ sơn của Tần gia, nhưng khi đó không phải vì thực lực không đủ mà vì Tần Vô Song đã quay về.
Nếu cho Tân Thiên Vấn thêm chút thời gian, có lẽ lần đó Tần gia đã bị Tân Thiên Vấn hủy diệt rồi. Nếu Tần gia bị tiêu diệt thì dù Tần Vô Song có thủ đoạn thần thông đến đâu cũng không thể thắng được trong cuộc tranh giành ngôi vị Thiên Đế.
Kiếm Nhiêm cứ nghĩ đến điều đó là vô cùng hối hận, oán hận Tân Thiên Vấn.
Kim Ô Thú dần từng bước đi vào nội bộ Tần gia. Cấm chế tuy lợi hại nhưng Kim Ô Thú cũng là kẻ có tài, lại có gan. Nó cảm thấy, một mình nó có thể đùa bỡn với sáu đại cường giả chí tôn, chỉ một Tần gia nhỏ nhoi, dù có chút kỳ quái đấy nhưng thế thì sao chứ?
Mang theo nỗi hận trong lòng, Kim Ô Thú rất cố chấp, suốt bảy ngày bảy đêm không ngừng tìm kiếm sơ hở, điểm đột phá.
Chỉ đáng tiếc, Giới Tử Động Phủ do Lý Huyền Phong luyện chế, dù có điểm đột phá thì cấp bậc của Kim Ô Thú hiện nay cũng không thể đột phá nổi.
Đến khi không cẩn thận động phải một đại cấm chế, phát ra đòn công kích Chân Thần Đạo đỉnh phong khiến cho nó bị nội thương, Kim Ô Thú mới bừng tỉnh, e là chuyến đi lần này sẽ chẳng có được lợi ích gì.
Theo quan sát của Kim Ô Thú, những cấm chế tấn công nó tuy mạnh nhưng vẫn chưa phải loại mạnh nhất. Bên trong không gian này, hư hư thực thực, ít nhất cũng phải có hơn trăm công kích cấm chế. Cũng có vài cái ẩn nấp rất kỹ, nhưng cái cảm giác thần bí đến khó thở kia khiến Kim Ô Thú không dám tùy tiện đi vào.
Trước chín đạo siêu cấp cấm chế, Kim Ô Thú chỉ nhìn thấy một không gian đen ngòm thần bí, ngay dũng khí đi vào cũng không có. Bất lực, đành ngoan ngoãn lùi lại.
Tần Vô Song ở bên trong đương nhiên có thể giám sát nhất cử nhất động của Kim Ô Thú. Thấy nó bị thương thì hy vọng nó sẽ bùng phát sự bạo ngược, tiếp tục lao vào.
Nhưng tiếc là Kim Ô Thú vô cùng giảo hoạt, bị thương một chút thối lui không liều xông lên. Điều này khién Tần Vô Song hơi thất vọng.
Nếu Kim Ô Thú cố tình lao vào, bị siêu cấp cấm chế tấn công thì chắc chắn cũng phải ôm hận, dù có may mắn sống sót cũng bị trọng thương.
Đến lúc đó, Tần Vô Song sẽ dẫn các cấm chế khác cùng tấn công, cộng thêm với Thần Tú Cung, không chơi cho nó chết mới lạ. Ai ngờ Kim Ô Thú dính chút đòn đã rụt đầu lại, chẳng giống với vẻ ngoài hung hãn của nó.
Tần Vô Song chế giễu:
- Kim Ô Thú, không phải ngươi muốn giết cả Tần gia ta sao? Sao lại cúp đuôi chạy như thế?
Kim Ô Thú định chửi bới vài câu rồi lùi lại, nhưng không ngờ lại bị Tần Vô Song chọc giận:
- Tiểu tử, có bản lĩnh thì ra đây. Trốn trong nhà co đầu rụt cổ thì có gì giỏi? Ngươi dám ra đây, đại gia ta sẽ cắt đầu ngươi!
Tần Vô Song cười:
- Kim Ô Thú, kế khích tướng đó thật ấu trĩ. Lão là yêu quái sống mấy vạn năm rồi, ta tu luyện mới chỉ mấy chục năm, không tận dụng ưu thế mà dùng điểm yếu để đánh với ngươi, ngươi nghĩ ta ngu như ngươi, bị Xạ Nhật Tiễn bắn sao?
Kim Ô Thú vừa nghe đến Xạ Nhật Tiễn, máu sôi lên:
- Tiểu tử, ngươi dùng Xạ Nhật Tiễn bắn ta xem nào!
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Sớm muộn cũng có ngày đó. Ta không dùng thì thôi, đã dùng Thần Tú Cung, bắn ra Xạ Nhật Tiễn thì đó chính là ngày tận thế của ngươi.
Kim Ô Thú tức muốn nổ phổi, cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc giao chiến với nó cũng không dám nói lớn tiếng như vậy. Thế mà tên tiểu tử Tần Vô Song này lại dám ngông cuồng như thế.
Nộ hỏa trong Kim Ô Thú cháy phừng phừng, nó gầm lên:
- Tần Vô Song, đệ tử Tần gia cả đời này đừng có mà ra khỏi sơn môn! Nếu không, tên nào ra là ta giết, xem Tần gia ngươi có bao nhiêu người để đại gia ta giết!
Kim Ô Thú vận thần thông truyền lời nói đó đi khắp cả Thiên Đế Sơn tạo nên vô số đợt sóng âm.
Sắc trời của cả Thiên Đế Sơn dường như tối sầm lại.
- Tần Vô Song, Tần gia ngươi có sơn môn vững chắc, bản đại gia ta tha cho các ngươi hôm nay. Ta muốn xem xem có phải các tông môn khác ở Hiên Viên Khâu cấm chế sơn môn đều lợi hại như vậy không? Vân gia thế nào? Phiêu Tuyết Lâu thế nào? Kiếm Lam Tông thế nào?
Kim Ô Thú bỗng cười lớn:
- Nghe nói Phiêu Tuyết Lâu là nhà vợ của ngươi. Được, bản đại gia sẽ đến Mộ Dung gia một chuyến, giết sạch bọn chúng, cũng là để cho tám môn Thiên Đế Sơn biết Thiên Đế chẳng qua là hư danh, nhạc phụ của mình gặp chuyện cũng không dám ứng cứu.
Kim Ô Thú quả nhiên xảo quyệt, một chốc đã nắm bắt được yếu huyệt.
Sắc mặt Tần Vô Song hơi thay đổi, hắn biết Kim Ô Thú dám nói dám làm. Mấy chục năm nay, những tông môn nó đến không có nơi nào là sơn môn không bị phá vỡ, sơn môn bị phá vỡ thì sẽ bị tiêu diệt không còn chút dấu tích. Vì thế, nếu Kim Ô Thú mà đánh đến Phiêu Tuyết Lâu thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Tần Vô Song định lên tiếng thì trong tầng mây bỗng vang lên giọng nói lạnh lùng:
- Kim Ô nghiệt súc, khẩu khí lớn lắm! Muốn tiêu diệt cả nhà ai?
Giọng nói này dường như cách xa hàng vạn dặm nhưng cũng như ở ngay trước mặt, giống như tiếng sấm giật, đột ngột vang lên, vang vọng từ xa tới gần, tốc độ nhanh khiến người ta không kịp phản ứng.
Nghe thấy giọng nói này, nét mặt Kim Ô Thú hơi thay đổi, trong đầu hiện lên ý nghĩ cổ quái:
- Kẻ này là ai, sao ta chưa từng nghe thấy giọng nói này?
Nó đã đánh nhau với cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc mấy chục năm, giọng nói, tính cách của ai nó cũng rất rõ. Nhưng giọng nói này rõ ràng không phải là bất cứ ai trong số các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc.
Vậy kẻ đó có thể là ai?
Kim Ô Thú vốn đa nghi, chỉ cần nhận thấy một chút uy hiếp là sẽ vô cùng cảnh giác. Nó biết mình đã kết thù quá nhiều ở Đại lục Thiên Huyền, một khi xuất hiện cường giả, mười thì có đến tám chín người là gây khó dễ với nó.
Không phải Kim Ô Thú không biết suy nghĩ, nó đối địch với Đại lục Thiên Huyền cũng là có nguyên nhân.
Kim Ô Thú mở pháp nhãn, mở rộng ra phạm vi vài nghìn mét, bỗng đồng tử co lại, thấy hai bóng người đang lao vút đến như tia chớp.
Kim Ô Thú giật mình:
- Khí thế mạnh quá! Thiên Thần Đạo cường giả?
Nghĩ đến đó, không cần suy nghĩ gì thêm, Kim Ô Thú lập tức khởi động dị phù, biến mất không tông tích trước sơn môn Vấn Đỉnh Sơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tần Vô Song nhìn thấy nhưng không có cơ hội ngăn chặn. Thấy Kim Ô Thú biến mất, nét mặt Tần Vô Song càng nặng nề hơn.
- Giống hệt, quả nhiên là giống hệt. Cách mà Kim Ô Thú biến mất giống hệt Kiếm Nhiêm. Xem ra quả nhiên không phải thủ đoạn của Đại lục Thiên Huyền. Kim Ô Thú chắc chắn là gian tế của dị tộc. Mấy vạn năm trước mà nó đã lẻn vào Đại lục Thiên Huyền rồi?
Khi Tần Vô Song đang suy nghĩ thì hai bóng người kia đáp xuống Vấn Đỉnh Sơn. Một người mặc áo trắng hơn tuyết, lông mày hơi nhíu lại, nhìn đống phế tích Vấn Đỉnh Sơn, thở dài:
- Lão Lục, chúng ta đến chậm một bước rồi.
Người này chính là Lão Ngũ của Thiên Huyền Thất Tử, Hoa Tập Nguyệt. Người có tướng mạo trẻ tuổi bên cạnh chính là Lão Lục Xích Hằng Vũ.
Xích Hằng Vũ nói:
- Ngũ ca, chắc hôm nay không phải ngày chết của Kim Ô Thú.
- Lão Lục, thủ đoạn tháo chạy của Kim Ô Thú là lợi dụng quy tắc không gian, không để lại chút dấu vết nào, chúng ta muốn đuổi cùng chẳng có đầu mối gì. Nó quả thật rất xảo quyệt!
Hoa Tập Nguyệt giận dữ nói.
Xích Hằng Vũ lại điềm tĩnh:
- Lần này coi như nó may mắn. Nó không thể nào không bao giờ lộ diện nữa. Ừ, đến đây rồi thì nên gặp mặt tiểu sư đệ nhỉ? Hà hà.
Hoa Tập Nguyệt gật đầu, định lên tiếng thì từ sơn môn Tần Khiếu Thiên lóe lên một tia sáng đem theo một bóng người bay ra.
- Tần Vô Song?
Hoa Tập Nguyệt và Xích Hằng Vũ cùng nói.
- Nhị vị…
Tần Vô Song có đoán được vài điều nhưng không dám khẳng định.
- Ha ha, ta là Xích Hằng Vũ, Đại sư huynh Lý Bố Y thường nhắc đến đệ, huynh ấy có nói với đệ về bọn ta không?
Tần Vô Song mừng rỡ:
- Là Lục sư huynh? Vị đây chắc là Ngũ sư huynh Hoa Tập Nguyệt? Nghe Đại sư huynh nói hai vị sư huynh bế quan tu luyện, lẽ nào đã thành công xuất quan rồi?
Tuy Hoa Tập Nguyệt tính cách lạnh lùng nhưng gặp người thừa kế do sư phụ chỉ định cũng vui vẻ hòa nhã, gật đầu nói:
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nghi thức này của Tần gia, vô cùng long trọng, ở tám môn Thiên Đế Sơn, có thể nói là dẫn phát ra hiệu ứng cấp bậc động đất, tám môn Thiên Đế Sơn, đều là vô cùng kinh ngạc. Tần Vô Song tiếp nhận chức vụ Đại Chưởng môn Tần gia, thông cáo thiên hạ, vị trí Đại Chưởng môn Tần gia đổi chủ. Vì thế cục đặc thù, Tần gia lần này tạm thời không tiếp khách từ bên ngoài đến chúc mừng, chỉ là trong tông môn Tần gia, cùng nhau chúc mừng, quét sạch đen đủi hơn mười năm bị người ta đè ở trên đầu. Hành động này của Tần Vô Song, giống như một đường phong cảnh mới tinh, xuất hiện trước mặt tám môn Thiên Đế Sơn. Từ xưa tới nay, mới hơn ba mươi tuổi đã tiếp nhận chức vụ đứng đầu một tông của tám môn Thiên Đế Sơn, quả thực là chưa bao giờ nghe thấy. Tin tức này, đương nhiên giống như dài chân vậy, truyền ra ngoài Thiên Đế Sơn, truyền khắp cả Hiên Viên Khâu, tiện đà truyền khắp Đại lục Thiên Huyền. Mỗi một góc của Đại lục Thiên Huyền, phàm là nơi của tu luyện giả, sau ba ngày, tựa hồ đều thảo luận về hành động kinh thế này của Thiên Đế Sơn Tần gia. Hơn ba mươi tuổi tiếp nhận vị trí Đại Chưởng môn, đây quả thực là khiêu chiến nhận thức cực hạn của mọi người. Phải biết rằng, ở giới tu luyện, rất nhiều người hơn ba mươi tuổi, vẫn là luẩn quẩn trong Hư Võ Cảnh. Còn những người yếu hơn một chút, thậm chí ngay cả Tiên Thiên Linh Võ cũng chưa tiến vào được. Đây chính là chênh lệch! Tần Vô Song người ta, hơn ba mươi tuổi, đã trở thành người được đứng đầu một tông, nghe nói trước đó, còn làm trọng thương Tân Thiên Vấn của Thiên Đế Môn. Các loại tin đồn, xôn xao vang lên.
Tần Vô Song căn bản không để ý đến tin đồn của ngoại giới, mà là chuyên tâm ở dưới địa mạch của Vấn Đỉnh Sơn, vừa tu luyện, vừa chữa trị những linh mạch dưới nền đất bị phá hư. Khiến Tần Vô Song cảm thấy phấn chấn chính là, linh mạch dưới nền đất này, quả nhiên là nơi linh lực sung mãn nhất. Tần Vô Song lúc trước tu vi có thể đột nhiên tăng mạnh, chính là phải cảm tạ linh mạch dưới lòng đất của La Thiên Đạo Trường, khiến hắn trong thời gian đó có được đột phá kinh người. Hiện giờ, Tần Vô Song chữa trị linh mạch, lại có thể không cảm thấy một chút mất sức nào, cả ngày trao đổi với linh mạch dưới nền đất, khiến tu luyện của Tần Vô Song cũng là làm chơi ăn thật. Đáng tiếc duy nhất chính là, trận chiến với Tân Thiên Vấn, hy sinh một Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, phá hủy tính chỉnh thể của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận. Nhưng những chuyện này thật ra không cần lo lắng, trong tay Tần Vô Song còn có vật liệu, lại có thể bào chế hai đại khôi lỗi, một con dùng cho bổ khuyết Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, một con, lại trọng điểm rèn luyện, dùng làm phân thân của bản thân. Hiện giờ vật liệu trong tay hắn còn có thể luyện chế ba đến năm con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, thật ra cũng không vội lập tức tiêu hao toàn bộ. - May mắn, khi thúc giục Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đó, không có đem tù binh Thần hồn khôi lỗi của ta dung hợp vào, nếu không, Thần hồn khôi lỗi bị giết, nhất thời, đến chỗ nào mới có thể tìm được Thần hồn khôi lỗi tốt như vậy chứ? Tần Vô Song lúc trước ở Vô Tận Đông Hải, bắt làm tù binh Thần hồn của chín Thần đạo cường giả, luyện chế thành Thần đạo khôi lỗi, lấy Thần Cổ Chi Độc khống chế Thần hồn. Khi đại chiến với Tân Thiên Vấn, hắn phân ra một phân thân khôi lỗi đem Thần hồn khôi lỗi lấy ra, để tránh Thần hồn khôi lỗi bị giết. Dù sao đều là phải hy sinh Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, không cần bổ sung thêm Thần hồn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Ma Tượng Đại Khôi Lỗi dung hợp Thần hồn, mới là đại khôi lỗi mạnh nhất. Tần Vô Song đương nhiên sẽ không đem Thần hồn khôi lỗi hy sinh vô ích. Tiếp tục bảo toàn, hiện giờ lại dung hợp vào trong Ma Tượng Đại Khôi Lỗi mới, Thần hồn thao tác thu phát nhất tâm, thao luyện Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, một chút bại lộ cũng không có. Còn một phân thân khôi lỗi khác biến thành phân thân của chính mình, lại không có Thần hồn khôi lỗi dung hợp. Điều này khiến Tần Vô Song cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Lúc trước vẫn là không biết quý trọng, thấy đối thủ Thần đạo liền trực tiếp chém giết, nếu có thể lấy Thần Cổ Chi Độc khống chế thêm mấy đạo Thần hồn, dung hợp vào trong Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, thì thật là tốt. Tần Vô Song cảm khái trong lòng nhắc nhở bản thân, sau này có điều kiện gặp phải Thần đạo cường giả, cần phải sống, trực tiếp oanh sát, thật sự quá uổng phí. Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, hiện giờ chín Thần hồn này, đã vững vàng, bộ pháp và kiếm thuật cũng lĩnh ngộ đến vô cùng thông thấu. Còn yếu kém chính là ăn ý và ma hợp cụ thể khi hợp luyện. Việc này cần có thời gian! Đương nhiên muốn phát huy tất cả uy lực của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, bản thân những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, còn cần tiến bộ. Tần Vô Song ở bên trong địa mạch, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội rèn luyện những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, mỗi ngày ngoài lúc bản thân tu luyện, vẫn không ngừng rèn luyện những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này. Hôm nay, Tần Vô Song nhìn thấy đại trận Bát Hoang Lục Hợp, trong lòng có chút hài lòng: - Với tốc độ này, đại khái sau bảy ngày, linh mạch này liền có thể hoàn toàn khôi phục. Cũng may, Tịch Diệt Thiên Lê đó không phải thần binh lợi khí cấp bậc như Thiên Vương Kiếm. nếu không, phá hủy linh mạch dưới nền đất, khiến linh mạch hoàn toàn sụp đổ, muốn khôi phục, không có thời gian ba đến mười năm, là không thể có hy vọng. Việc này thuận lợi ngoài dự kiến, Tần Khiếu Thiên dự đoán thời gian chữa trị là ba đến năm tháng, Tần Vô Song chỉ dùng không đến hai tháng, liền đem linh mạch dưới nền đất toàn bộ chữa trị hoàn tất. Tốc độ này, đương nhiên là khiến trên dưới Tần gia lại cảm nhận được một lần vô cùng vui mừng. Tín nhiệm đối với Tần Vô Song, đương nhiên cũng là vô hình trung gia tăng lên rất nhiều. Đương nhiên, Tần Vô Song trong lòng biết rõ, bản thân có thể chữa trị cho những linh mạch dưới nền đất này trước thời hạn, có liên quan đến thuộc tính Ngũ Hành của bản thân, cũng là vì bản thân Mộc thuộc tính của hắn, cũng có công năng chữa trị nhất định, đây chính là ưu thế và thiên phú mà Tần Khiếu Thiên cũng không có. Mấu chốt nhất là, Tần Vô Song lúc trước ở trong Cửu Luyện Huyền Phong Cốc của La Thiên Đạo Trường, đã từng tu luyện trong linh mạch dưới nền đất rất lâu, đối với linh mạch dưới nền đất một chút cũng không xa lạ, độ ăn ý và quy luật vận hành đối với linh lực, có lý giải và nắm chắc vô cùng nhanh nhạy, việc này khiến hắn khi khởi sự, cũng là thành công một nửa rồi. Sau khi chữa trị linh mạch, Tần Vô Song lại làm một số điều chỉnh thích hợp cho đại trận Bát Hoang Lục Hợp, khiến hướng đi của trận pháp này, càng có một chút tính mũi nhọn. Quan trọng nhất chính là, Tần Vô Song thông qua thần thông và thủ đoạn của bản thân, mở rộng ra rất nhiều linh mạch bên ngoài, độ phòng ngự thọc sâu, đạt được tăng cường nhất định. Khi đại trận Bát Hoang Lục Hợp một lần nữa khởi động, trên dưới Tần gia, một vùng hoan hô. Chuyện này đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối không thua gì một lần thắng lợi. Vui sướng của loại thắng lợi này, tựa hồ có thể so sánh với một lần liều mạng đi đánh Tân Thiên Vấn. Dù sao, khôi phục linh mạch, đại trận khởi động, ý nghĩa là, Tần gia lại có thể quay về nơi bất bại vững chắc như thái sơn mười năm trước. Hiện giờ, Tân Thiên Vấn mất đi Tịch Diệt Thiên Lê, còn dùng cách gì phá vỡ phòng ngự của Tần gia? Trong Chính Khí Đường, Tần Vô Song sừng sững trên cao, hiện giờ mỗi một hành động lời nói, đã có uy nghiêm của Đại Chưởng môn, còn bốn đại Thần thú ở bên cạnh hắn làm phe cánh, càng khiến uy thế của hắn tăng cường rất nhiều. Tần gia hiện tại, có thể nói là binh hùng tướng mạnh, Thần đạo như mây. Trong Chính Khí Đường, có đại khí tượng. Điều này khiến cho các đệ tử của Tần gia, cũng cảm thấy vô cùng phấn chấn. Nhìn thấy Thần đạo cường giả nhiều như vậy, đệ tử Tần gia cảm thấy trong lòng vô cùng yên tâm, có rất nhiều Thần đạo cường giả, tương lai của Tần gia nhất định là rực rỡ! Tần Vô Song nhìn quanh bốn phía nói: - Chư vị, linh mạch khôi phục, đại trận Bát Hoang Lục Hợp khởi động, hậu phương Tần gia ta củng cố, chính là chuyện vô cùng đáng mừng. Nhưng dã tâm của Tân Thiên Vấn đó vẫn không thay đổi, dự đoán trong ba tháng tới, nhất định sẽ tới gây chuyện huyên náo. Hiện giờ Thần đạo Tân gia bọn chúng mất mạng, chỉ còn lại hai tên gia hỏa Tân Thiên Vấn và Tân Thiên Thần. Hiện tại đến lượt bọn chúng đến hâm mộ ghen tỵ số lượng Thần đạo của Tần gia chúng ta. Vì vậy mọi người không thể sơ suất. Tân gia hiện giờ nhất định sẽ mất trí điên cuồng, bất chấp tất cả đối phó với Thần đạo cường giả của chúng ta. Dù sao, số lượng Thần đạo cường giả của chúng ta, hiện giờ là vô cùng khả quan. Cũng chính vì khả quan, càng phải quý trọng. Duy trì đại khí tượng này, trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, càng có tư bản nhiều hơn! - Đại Chưởng môn nói rất có đạo lý, nếu Tân Thiên Vấn đó lại đến, chúng ta không thể cậy thế số lượng Thần đạo đông đúc, liền cảm thấy phải chính diện đối kháng với Tân Thiên Vấn, đó là ý tưởng không lý trí. Chúng ta hiện giờ, lựa chọn thích hợp nhất, chính là giấu tài, đề cao thực lực. Tần Trọng Dương mở miệng đầu tiên. Tần Vân Nhiên cũng nói: - Đại Chưởng môn, Tân Thiên Vấn lại đến, chúng ta liền lấy bất biến ứng vạn biến, không có Tịch Diệt Thiên Lê, Tân Thiên Vấn căn bản không có kế khả thi. Chúng ta liền lặng lẽ xem hắn giậm chân phát điên tại chỗ, cũng là là một việc vô cùng thú vị. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Ngồi yên không quan tâm, hiển nhiên là không được. Tân Thiên Vấn lại tới, ta sẽ ra ngoài du đấu với bọn chúng, thu hút lực chú ý của bọn chúng. Đương nhiên, thời khắc tốt nhất để đối phó Tân Thiên Vấn, không phải bây giờ, mà là trong ngày Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế. Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đều gật đầu. - Đúng, Đại Chưởng môn trẻ tuổi, ưu thế tuổi tác rõ ràng. Ba năm sau, nhất định có thủ đoạn và thần thông đối phó Tân Thiên Vấn. - Nhưng mà, Tân Thiên Vấn cố nhiên là hậu họa sau này, nhưng ba năm sau, cướp lấy vị trí Thiên Đế, uy hiếp lớn nhất, có lẽ đến từ Vân gia. Tần Trọng Dương đột nhiên nói: - Vân gia và Tần gia chúng ta từ xưa có ước định, không chinh phạt lẫn nhau, vĩnh viễn không làm kẻ địch. Mặc dù như vậy, nhưng thực lực của Vân gia, không thể đánh giá thấp. Nhất là Đại Chưởng môn của Vân gia, cũng thần bí vô cùng, nghe nói thực lực cũng không yếu hơn Tân Thiên Vấn và Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên. Tranh đoạt vị trí Thiên Đế này, Vân gia mới là đối thủ lớn nhất. Vân gia? Tần Vô Song trong lòng có chút cảm giác khác thường. Nhị Chưởng môn Vân Tuyết Trần của Vân gia, năm đó từng có một duyên gặp mặt với hắn, truyền thụ cho hắn một môn Vân Thường Vũ Y Thuật, đến nay Tần Vô Song vẫn được lợi vô cùng. Cùng Vân gia tranh đoạt vị trí Thiên Đế, mặc dù không phải thế giống như nước và lửa, nhưng khẳng định cũng có chút tranh giành khí phách. Nhưng Tần Vô Song thật ra không có nghĩ nhiều, quan hệ cá nhân thuộc về quan hệ cá nhân. Công tư rõ ràng, không thể vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp. Khi đang thương nghị, Tần Vô Song đột nhiên sắc mặt khẽ phát lạnh, trầm giọng nói: - Có địch đến xâm phạm! - Ai? Tân Thiên Vấn? Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đồng thời cùng phản ứng. - Không phải Tân Thiên Vấn, cũng không phải con Thần thú Kiếm Nhiêm đó của hắn. Tần Vô Song lắc lắc đầu, nếu là hai người này, Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn của hắn sẽ hiển thị. Người tới, là một người xa lạ, nhưng thực lực và uy áp, tựa hồ còn ở trên Tân Thiên Vấn. Luồng uy áp này, phảng phất giống như bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Vấn Đỉnh Sơn tan vỡ, cường đại dị thường. Tần Vô Song dặn dò nói: - Chư vị, các ngươi trấn thủ sơn môn, ta đi ra ngoài gặp người này. Nhớ kỹ, không thể mạo hiểm ra ngoài, người đến thực lực cường đại, tựa hồ còn trên Tân Thiên Vấn. Rất có thể là Đồ Đằng cường giả! Tần Vô Song nói xong, thân ảnh đã nhoáng lên, lao ra khỏi Chính Khí Đường. Mọi người thấy thân pháp và thủ đoạn thần diệu của Tần Vô Song, đồng thời với kinh ngạc, cũng là hưng phấn vô cùng. Đồ Đằng cường giả đến xâm phạm, Đại Chưởng môn trẻ tuổi, lại có thể trấn định như vậy, đủ thấy phong phạm. Tần gia có Đại Chưởng môn như vậy, trời có đổ xuống, còn sợ gì nữa?