Một khi Hiên Viên Dương đã thật sự nghiêm túc, Hiên Viên Uy nghĩ muốn đùa giỡn, khẳng định là đùa giỡn không được. Trong Đồ Đằng Tộc, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, chung quy là tối cao vô thượng, quyền uy không cho phép khiêu chiến. Đầu đuôi ngọn nguồn toàn bộ nói ra, không mảy may có chút giấu diếm. Hiên Viên Dương lần này, thật ra không có lên án mạnh mẽ, trạng thái giận dữ giống như lần trước, mà là than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: - Uy đệ, ngươi cũng biết, thiên phú của ngươi, bọn họ không có ai so được với ngươi. Nhưng tính cách kiệt ngạo của ngươi, lại ảnh hưởng đến bước chân tiến về phía trước của ngươi. Nếu ngươi ngay cả một chút được mất cũng không vứt bỏ được, dựa vào cái gì phóng ánh mắt vào trong ngân hà bát ngát mênh mông? Mục tiêu của ngươi, lẽ nào chỉ là xưng bá ở Đại lục Thiên Huyền? Thần Tú Cung đó, đối với ngươi mà nói, thật sự không vứt bỏ được sao? Hiên Viên Uy sắc mặt đỏ bừng, nếu đổi lại là người khác giáo huấn hắn như vậy, sợ rằng sớm đã phủi tay bỏ đi, thậm chí mạnh mẽ phản bác ngay tại chỗ. Nhưng mà trước mặt Hiên Viên Dương, hắn cũng không dám lỗ mãng. Bất đắc dĩ nhếch nhếch miệng: - Đại Chưởng môn, việc đã đến nước này, tiểu đệ cũng là không có cơ hội thu tay rồi. - Vấn đề ở chỗ, ngươi có thật sự muốn thu tay hay không? Hiên Viên Dương ánh mắt nghiêm khắc, nhìn thẳng vào ánh mắt của Hiên Viên Uy: - Ngươi có thể nói thẳng cho ta biết, ngươi là thu tay không được, hay là tôn nghiêm của Đồ Đằng cường giả của ngươi không vứt bỏ được, ở trước mặt một đệ tử Tần gia, không vứt bỏ được thân phận, không muốn thu tay! Vấn đề này, ngươi cần làm rõ ràng rồi nói cho ta biết! Vấn đề này tương đương sắc bén, chỉ thẳng vào chủ tâm của Hiên Viên Uy. Ngươi là thu tay không được, hay là không muốn thu tay? Hiên Viên Uy sắc mặt có chút khó coi. Đại Chưởng môn xác thực nói trúng tim đen, chỉ thẳng vào chỗ hiểm Hiên Viên Uy hắn nói không thu tay được, rốt cuộc là có chút hiềm nghi tìm lý do, nhân tố không muốn thu tay, thật ra chiếm bảy tám phần. Hiên Viên Dương thật ra không đợi Hiên Viên Uy trả lời, tựa hồ biết vấn đề này đối với Hiên Viên Uy mà nói rất khó trả lời, mà là trực tiếp nói: - Uy đệ, ngươi biết, ta đem ngươi buộc phải bế quan đến chỗ đó, kêu ngươi ở lại đó, lĩnh ngộ căn nguyên của sinh mạng, vốn là ma luyện ngươi, kỳ vọng rất cao đối với ngươi. Sau này sau khi ta giải nhiệm, quyền chưởng quản Hiên Viên Tộc, có tư cách kế thừa, đơn giản chỉ là hai người là ngươi và Hiên Viên Tiếu. Còn trong sâu thẳm nội tâm của ngươi lại hại ngươi. Thế nào, tâm tính của ngươi, cuối cùng cũng ma luyện không được sao? Hiên Viên Uy cảm thấy xấu hổ, lúng túng không biết nói gì. Đây vẫn là lần đầu tiên, hắn phát hiện từ trước tới nay, bản thân cảm thấy tính cách của Đại Chưởng môn có chút mềm yếu, thì ra là hiểu lầm sai hoàn toàn. - Nói đi, ngươi định xử trí chuyện này như thế nào? Hiên Viên Dương thật ra lần đầu tiên, không có trách cứ, mà là dùng một loại khẩu khí mỉm cười hỏi, trình độ hàm dưỡng cực cao như thế này, thật sự khiến Hiên Viên Uy có chút không chống đỡ nổi. - Đại Chưởng môn, ta…ta… - Ha ha… Hiên Viên Dương khẽ cười nói: - Uy đệ, cái này không giống với tính cách ngươi thường ngày. Được rồi, không cần khẩn trương, từ từ suy nghĩ rồi cho ta đáp án! Trầm mặc một lát, Hiên Viên Uy nói: - Đại Chưởng môn, nếu không, ta hủy bỏ lần đánh cuộc với Tần Vô Song, Tịch Diệt Thiên Lê đó, hắn thích trả thì trả, không thích trả thì tùy vào hắn? Như thế thật ra càng tiện lợi cho tiểu tử đó a! - Tiện lợi cho hắn sao? Hiên Viên Dương mỉm cười nói: - Ngươi cho người ta mượn dùng Tịch Diệt Thiên Lê, đem chặt đứt linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn, người ta giữ lại hung khí của ngươi, đạo lý thiên kinh địa nghĩa. Không đem thứ đó đi khắp nơi cáo trạng ngươi, Tần gia kỳ thực đã rất khắc chế rồi. Uy đệ, lần này nếu ta không phải tận lực ngăn chặn chuyện này, những thế lực Đồ Đằng khác hỏi đến chuyện này, thật sự không biết ăn nói thế nào. Thế lực Đồ Đằng nhúng tay vào tranh chấp thế tục, đây là chuyện đại kỵ. Không những các thế lực Đồ Đằng khác sẽ tìm được lý do liên thủ công kích, bản thân nội bộ Hiên Viên Tộc chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ xuất hiện tâm lý phản nghịch. May mà lần này có Kim Ô Thú tàn sát bừa bãi, thu hút lực chú ý của những thế lực Đồ Đằng khác. Nếu không, bọn họ cắn chặt không tha, thật sự là một đại phiền phức. Hiên Viên Uy hiển nhiên cũng biết chuyện này bản thân làm không đủ cẩn thận, sơ hở rất nhiều, mang tới cho Hiên Viên Tộc rất nhiều phiền phức. Hiên Viên Uy bất đắc dĩ nói: - Nói ra, cũng là tiểu tử Tần gia đó khiến người ta quá bất ngờ. Đại Chưởng môn, lẽ nào các Chưởng Khống Giả chí tôn của Đại lục Thiên Huyền, thật sự rất xem trọng Tần Vô Song sao? - Thái độ của các Chưởng Khống Giả rất mơ hồ. Nếu nói có nhiều xem trọng, thật ra cũng không thấy. Ta thấy tất cả chuyện này, còn phải xem tạo hóa của Tần Vô Song. Cấp bậc của các Chưởng Khống Giả, hiển nhiên đã không thể vì một người nào đó mà chú ý quá mức. Ngươi thấy Tần gia lâm vào tuyệt cảnh lâu như vậy, trong phạm vi quy tắc, các Chưởng Khống Giả có bao giờ hỏi đến? Trừ phi có người phá hư quy tắc, ví dụ như ngươi ra mặt nhúng tay vào, ví dụ như nói Thiên Đế Môn Tân gia đi đối phó với tu luyện giả của các quốc gia nhân loại. Hiên Viên Uy gật gật đầu: - Vậy là được rồi, nếu các Chưởng Khống Giả xem trọng Tần Vô Song, cho hắn chiếu cố vô hạn, như vậy đến lúc đó, bọn họ khó tránh khỏi cấp cho hắn những ưu đãi quá đáng. Thần Khí Chi Môn gì đó mở ra, lẽ nào sẽ không để hắn đi cửa sau? - Đi cửa sau? Hiên Viên Dương nở nụ cười: - Uy đệ, suy nghĩ của ngươi cổ quái quá mức rồi. Ta có thể chính xác nói với nguơi, Chưởng Khống Giả có lẽ có thêm coi trọng đối với Tần Vô Song, nhưng nếu nói cho hắn đi cửa sau, khẳng định là không có khả năng. Có lẽ, Chưởng Khống Giả còn cố ý tăng thêm khó khăn cho hắn cũng không biết chừng. Nếu Tần Vô Song được các Chưởng Khống Giả xem trọng, bọn họ đương nhiên phải rèn luyện hắn. Mà rèn luyện tốt nhất, chính là để hắn luôn nằm trong trạng thái nguy cơ, không ngừng mở rộng phát triển. Đây là một loại nghiêm khắc thúc giục mạnh mẽ cực kỳ có hiệu quả. Nếu còn chưa đấu võ, sẽ bố trí một tầng bảo hộ bảo vệ hắn, đó còn có thể đạt đến mục đích bồi dưỡng sao? - Nói cho cùng, các Chưởng Khống Giả, có thể bảo trì công chính tuyệt đối không? - Các Chưởng Khống Giả, xưa nay công chính, nếu không cũng sẽ không chủ trì ở nơi quan trọng như Thần Khí Chi Môn. Uy đệ, cấp bậc Chưởng Khống Giả, là không cần phải giở trò dối trá. Tâm tư của bọn họ, cũng không vướng víu vào những chuyện được mất nhỏ bé. Các Chưởng Khống Giả, tính toán trọng đại vô cùng! Hiên Viên Uy rơi vào trạng thái suy nghĩ sâu xa, có chút suy nghĩ gật gật đầu. - Đại Chưởng môn, phía bên Tần Vô Song, Tịch Diệt Thiên Lê thật sự cho hắn sao? Hiên Viên Uy vẫn là không kìm được hỏi. - Ha ha, Uy đệ, nói đi nói lại, ngươi vẫn là không vứt bỏ được Tịch Diệt Thiên Lê đó. Nhưng ngươi đích thân đi lấy mà không lấy lại được. Tiểu tử đó khẳng định là không định cho ngươi thể diện rồi. Cũng được, ta đích thân đi thay ngươi một chuyến, hóa giải mối ân oán này. Thay ngươi đem Tịch Diệt Thiên Lê đó quay về. Giả sử Tần Vô Song đó truyền thừa trận pháp Thái cổ, bảo vật của hắn có lẽ rất nhiều, Tịch Diệt Thiên Lê, hắn cũng chưa chắc là cần lấy! Hiên Viên Uy nghe nói Hiên Viên Dương đích thân đi một chuyến, không khỏi có chút giật mình: - Đại Chưởng môn, như vậy thích hợp sao? - Uy đệ, Tịch Diệt Thiên Lê là bảo bối tim gan của ngươi, ta không thay ngươi lấy về, ngươi chung quy là có tâm ma. Chuyến đi này, ta nhất định phải đi… - Đại Chưởng môn… Hiên Viên Uy cuối cùng cũng lĩnh ngộ được một sự vô tư không mưu lợi và vất vả dụng tâm của Đại Chưởng môn. Càng nghĩ càng cảm thấy hổ thẹn vô cùng. - Nhưng mà, Tần Vô Song đó kiệt ngạo bất tuân, tính cách cũng là vô cùng kiên cường. Cho dù ta đi, cũng chưa chắc lấy được. Được rồi, ta thuận tiện đi trao đổi tin tức với Lý huynh. Nếu Lý huynh có thể nói giùm một tiếng, Tần Vô Song nhất định sẽ nể mặt một chút. Hiên Viên Dương biết được nội tình càng nhiều, càng không dám khinh thường Tần Vô Song. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Biết Tần Vô Song là người Lý Bố Y xem trọng, Hiên Viên Dương cũng không dám lấy thân phận chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc của mình đi cưỡng chế hắn. Muốn đòi lại Tịch Diệt Thiên Lê, chỉ có thể là nói chuyện nhân tình, chứ không phải đi lấy cái mông lớn đè áp người ta. Lấy cái mông lớn đi đè áp người ta, ngọn nguồn của việc này bị làm náo động lên, đối với Hiên Viên Tộc không có một chút ích lợi nào, cho dù bọn họ có thể thông qua con đường khác gây khó dễ cho Tần gia, nhưng phiền phức mà bản thân Hiên Viên Tộc gặp phải, tuyệt đối cũng sẽ không nhỏ. Cân nhắc nặng nhẹ, chuyện này, chỉ có thể thông qua phương thức nhân tình mà giải quyết.
Lý Bố Y có được ủy thác của Hiên Viên Dương, thật ra không có tự cao tự đại quá mức. Mà là mỉm cười đồng ý, trong lòng thật sự vô cùng khoái trá. - Tiểu tử Vô Song đó, cho đến giờ chưa từng khiến ta thất vọng. Bắt đầu từ các quốc gia nhân loại, chưa đến thời gian hai mươi năm, liền đạt được xuất chúng như vậy. Ngay cả Hiên Viên Dương cũng ngại lấy thân phận đi áp chế hắn, đây quả nhiên là có quan hệ ném chuột sợ vỡ bình của Hiên Viên Tộc, nhưng bất luận nói như thế nào, có thể đem thế cục dẫn tới kiềm chế Hiên Viên Tộc như vậy, chí ít chứng minh có động não, chứ không phải không biết làm liều. Hắc hắc, hảo gia hỏa, người truyền thừa của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, quả nhiên không phải nhân vật bình thường, giỏi lắm! Lý Bố Y mãi ôm vui mừng, ở Đại lục Thiên Huyền nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn dạo chơi khắp nơi, quan sát đệ tử các Đồ Đằng Tộc của các đại Cấm địa của Thần Đại lục Thiên Huyền, có thể nói, trên tổng thể, hắn rất không lạc quan đối với sự phát triển của thế hệ trẻ tuổi các Cấm địa của Thần Đại lục Thiên Huyền. Và xuất hiện của Tần Vô Song, tuyệt đối là một khác loại, một niềm vui bất ngờ. Việc này cũng khó tránh khiến Lý Bố Y có thêm một chút chú ý.
Có được câu trả lời chắc chắn của Lý Bố Y, Hiên Viên Dương biết, chuyện lấy lại Tịch Diệt Thiên Lê thật sự không còn xa nữa. Nếu không, hắn thật sự là không có nắm chắc nhiều lắm. Người truyền thừa của trận pháp Thái cổ, thân phận này, cũng khiến Hiên Viên Dương vô cùng kiêng kỵ. Truyền thừa trận pháp Thái cổ, liền có cơ hội bao trùm đỉnh Đại lục Thiên Huyền. Chuyện này cũng là quyết định, Tần Vô Song một ngày nào đó, sẽ hoàn toàn có tư cách sánh vai cùng Hiên Viên Dương hắn, thậm chí là còn vượt qua. Có câu nói là, đừng khinh dễ người trẻ tuổi, vì bọn họ tương lai còn dài, sau này có một ngày có thể quyền thế hơn ngươi. Phân lượng Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng mà Tần Vô Song muốn có, đều chuẩn bị đầy đủ, Hiên Viên Dương lúc này mới từ Hiên Viên Thần Điện xuất phát, hướng về phía Vấn Đỉnh Sơn bay đi. Cường giả chí tôn xuất mã, ngoại giới căn bản không thể nắm bắt được bất cứ động tĩnh gì. Trước khi đến Vấn Đỉnh Sơn, Hiên Viên Dương ở trên không trung quan sát một lát, trong lòng cũng là có mấy phần bội phục: - Linh mạch dưới nền đất của Tần gia bị phá hư, lại có thể phục hồi như cũ, đồng thời dung nhập cải tạo, uy lực lại còn hơn cả trước. Đây thật sự là khó có được. Tần Vô Song này, quả nhiên là một nhân tài! Hiên Viên Dương nghĩ đến đây, trong lòng dậy lên một ý niệm: - Cũng được, mặc dù là bàn bạc hữu hảo, nói chuyện nhân tình, nhưng cũng không thể để Tần gia cảm thấy quyền uy của Hiên Viên Tộc ta có thể tùy tiện mạo phạm. Được rồi, hôm nay cho dù hiển lộ một chút thủ đoạn, cũng cần phải để Tần Vô Song biết đạo lý trời cao còn có trời cao hơn. Nghĩ đến đây, Hiên Viên Dương toàn thân hóa thành một luồng gió mát, hoàn toàn dung nhập vào hư không, từng tia tản phát đi, hoàn toàn không nhìn tới đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp, không bao lâu, liền lẻn tới bên trong trung tâm Tần gia. Đại trận Bát Hoang Lục Hợp mặc dù lợi hại nhưng chung quy vẫn không thể ngăn cản đại thần thông của Chân Thần Đạo đỉnh phong. Thủ đoạn thần thông tiếp cận hư không này của Hiên Viên Dương, trong nội bộ Tần gia, chỉ sợ là Tần Khiếu Thiên cũng không tưởng tượng nổi. Đại trận phòng ngự của Tần gia, đương nhiên không thể ngăn cản. Trừ phi Tần Vô Song đem Giới Tử Động Phủ hoàn toàn luyện hóa ra.
Thiên Thần Khôi Lỗi, mặc dù không có Chủ Thần Khôi Lỗi, Tần Vô Song vẫn là cảm thấy vô cùng hưởng thụ. Đây thật sự là một phần hậu lễ. Đối với Tần Vô Song mà nói, hiện tại thiếu nhất chính là nhân thủ.
Nhất là thời điểm Dị tộc xâm lấn, Tinh Hà Kết Giới sắp sửa vỡ tan, Thiên Thần Đạo cường giả, đó là sự tồn tại vô cùng thực dụng.
Nhiều hơn một Thiên Thần Đạo cường giả, chính là nhiều thêm một phần bảo đảm!
- Mười hai Thiên Thần Khôi Lỗi này, không giống với khôi lỗi phong ấn bình thường, chính là có thể lợi hại hơn trước. Tiến độ tu luyện giống như tu luyện giả bình thường, hoàn toàn không có vấn đề. Trang bị và vũ khí của bọn chúng, cũng không cần ngươi lo lắng, đều là có phân phối. Loại tay chân này, gọi ra vừa đến, đến là có thể chiến đấu, ha ha, rất vừa lòng chứ? Đồ nhi, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận của Đệ lục hoàn, ngươi hoàn toàn có thể cho những Thiên Thần Khôi Lỗi này tu luuyện. Ta có thể chính xác nói với ngươi, nếu Thiên Thần Khôi Lỗi sáu kiếp thi triển kiếm trận này, cho dù là Chủ Thần, cũng phải chật vật!
Tần Vô Song trong lòng rùng mình, đối tượng thi triển Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, lại có thể đến Thiên Thần Đạo sáu kiếp, còn có thể tiếp tục tu luyện, xem ra uy lực của kiếm trận đó, quả nhiên là bất phàm.
- Đồng dạng, nếu ngươi có chín Chủ Thần cùng nhau thi triển kiếm trận này, ha ha, Thiên Tôn cũng phải trông chừng mà chạy!
Lý Huyền Phong rất là tự hào.
- Đương nhiên, ngươi cũng không cần nghĩ quá nhiều, trước mắt đối với ngươi mà nói, chín Chủ Thần căn bản là người si nói mộng. Mười hai Thiên Thần Khôi Lỗi này, cũng không có tư chất đột phá Chủ Thần. Nhưng mà, tu vi của bọn họ vẫn là tương đối cân đối, ít nhất có Thiên Thần Đạo ba kiếp, đại bộ phận là Thiên Thần Đạo bốn, năm kiếp. Có hai con còn là Thiên Thần Đạo sáu kiếp. Là Thiên Thần Cao cấp!
Có những Thiên Thần Khôi Lỗi này, sức mạnh của Tần Vô Song cũng là đủ rồi.
Đáng tiếc là, Thiên Thần Khôi Lỗi này, vẫn là cần sau khi Tần Vô Song tự thân có thực lực Thiên Thần Đạo, mới có thể thao túng, bằng không, cũng sẽ bị cắn trả.
Đây đương nhiên vẫn là duyên cớ quy tắc Thiên Thần Đạo. Cứ như vậy, Tần Vô Song càng có thêm động lực để trùng kích Thiên Thần Đạo.
- Phần đại lễ thứ tư chính là một môn thần thông, tên là Thiên Cương Địa Sát Huyễn Hình Thần Thông. Môn thần thông này, cũng là thần thông cần thiết để ngươi lang bạt ở Vũ trụ Đại La. Môn thần thông này có thể khiến khi ngươi lang bạt ở Vũ trụ Đại La, việc hành sự có thể thành công một nửa. Tu luyện môn thần thông này, có thể tùy ý huyễn hóa hình dạng, mỗi khi ngươi đến một Vị diện nào đó, đều có thể bắt chước hình dạng của tu luyện giả Vị diện đó, để tránh bản thân nhìn qua chính là khách ngoại lai. Ngươi cũng biết, rất nhiều Vị diện giống như Đại lục Thiên Huyền các ngươi, đối với tu luyện giả đến từ bên ngoài, đều là vô cùng bài xích. Dù sao, có thể vượt qua Vị diện, ít nhất là Thiên Thần Đạo cường giả. Một Thiên Thần Đạo cường giả xuất hiện trong địa bàn của người khác tất nhiên sẽ dẫn tới sự đề phòng.
Đối với Tần Vô Song mà nói, chuyện này thật ra không ra bất cứ sinh nghi ngờ gì.
- Ha ha, đồ nhi, đến đây, nhất định sẽ có nghi vấn, tại sao ta trong đại lễ ta chuẩn bị cho ngươi, không có pháp môn tu luyện? Ta nói với ngươi, đến Thiên Thần Đạo, nhất chiêu nhất thức tu luyện, đều đã không còn quan trọng, mấu chốt vẫn là lĩnh ngộ đối với quy tắc. Ngươi có thể dung hợp bao nhêu lực lượng quy tắc, có thể sáng tạo ra công kích nhiều thế nào, hoàn toàn quyết định bởi lĩnh ngộ quy tắc, và quá trình vận dụng trong công kích của ngươi. Chiêu thức là lĩnh ngộ quy tắc triệt để mới là học được sử dụng được. Nếu luận về công pháp tu luyện, Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, đủ để ngươi tu luyện đến Thiên Thần Đạo đỉnh phong, cũng sẽ không quá hạn.
Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn Tần Vô Song hiện tại mới tu luyện đến tầng thứ ba huyền ảo, vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ.
Tần Vô Song có chút suy nghĩ, yên lặng gật đầu. Mặc dù hắn chưa từng tiến vào Thiên Thần Đạo, nhưng tới cấp bậc Chân Thần Đạo này, khi hắn tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn đã có một loại cảm giác cùng loại. Biến hóa của chiêu thức, ở trước mặt quy tắc, hiển nhiên đã không quan trọng như trước.
Đây cũng không phải nói không cần chiêu thức, hoàn toàn tương phản, chiêu thức ở trong chiến đấu, tác dụng sẽ rất nổi bật. Nhưng vận dụng của chiêu thức, mấu chốt vẫn nằm ở dung hợp với quy tắc.
- Được rồi, đồ nhi, tiếp theo ta sẽ tặng cho ngươi, mặc dù không phải những thứ chủ yếu, nhưng đối với ngươi mà nói, cũng không thể thiếu được. Ví dụ một tấm bản đồ lớn, còn có các loại ghi chép chuyện kỳ lạ của Vũ trụ Đại La, những thứ này tìm hiểu nhiều một chút, tuyệt đối không có hại. Còn có các loại ngữ hệ lớn của Vũ trụ Đại La, ngươi cũng cần phải học tập. Đương nhiên, thứ ngôn ngữ này, đều là đại khái thông dụng. Học tập, cực kỳ dễ dàng!
Tần Vô Song có chút cảm động, sư phụ mặc dù là cường giả tuyệt thế, nhưng tâm tư kín đáo, suy nghĩ xác thực chu đáo, có thể nói đem rất nhiều lo toan sau này của hắn giải quyết trước tiên.
Lễ vật của Đệ thất hoàn, thực sự quá nhiều quá nhiều, Tần Vô Song chậm rãi tiêu hóa.
Lúc này, thanh âm của Lý Huyền Phong lại một lần nữa vang lên, có vẻ trầm thấp hơn trước đó rất nhiều:
- Cuối cùng, ta phải nói với ngươi, ta từ trong lĩnh vực hỗn độn của Đại La Nguyên Thủy, cướp đoạt được một Hỗn Độn Chi Khí. Thuận tiện phong ấn trong Đệ thất hoàn trận pháp này. Chí ít, tu vi của ngươi phải tu luyện đến Thiên Thần Đạo chín kiếp đỉnh phong, mới có thể khiến tất cả Thánh Hoàng cũng phải ngưỡng mộ sự tồn tại của ngươi, ngươi mới có thể cởi bỏ phong ấn của một tia Hỗn Độn Chi Khí này. Nhớ kỹ, đây là Hỗn Độn Chi Khí, tuyệt đối không phải thứ bình thường. Một khi ngươi thao túng không tốt, đừng nói là Đại lục Thiên Huyền, toàn bộ Tinh vực, chính là cả Tiểu Vũ trụ, vẫn kéo dài đến rất nhiều tiểu vụ trụ xung quanh, đều có thể nháy mắt sụp đổ. Đây tuyệt đối không phải là nói chuyện giật gân, ngươi đừng tưởng rằng, Hỗn Độn Chi Khí này tùy tiện là có thể đạt được. Sinh sôi của Vũ trụ Đại La, nghe nói mỗi một đại Vô Lượng Kiếp, mới có thể thai nghén ra một Hỗn Độn Chi Khí như vậy. Một tiểu Vô Lượng Kiếp, có chín chín tám mươi mốt triệu năm. Một đại Vô Lượng Kiếp, lại có một vạn tiểu Vô Lượng Kiếp. Ngươi có thể tưởng tượng, Hỗn Độn Chi Khí này khó có được bao nhiêu.
Một tiểu Vô Lượng Kiếp, có tám mươi mốt triệu năm! Một đại Vô Lượng Kiếp lại có đến một vạn tiểu Vô Lượng Kiếp!
- Vận hành của Vũ trụ Đại La đến bây giờ, trải qua rất nhiều đại Vô Lượng Kiếp, vô số người đều đụng phải vận khí, nhưng chân chính có được Hỗn Độn Chi Khí này, lại có mấy người? Đạt được Hỗn Độn Chi Khí, chính là đạt được Đại La Chí Tôn, cũng có mấy người? Trước mắt, đây vẫn là một điều bí ẩn! Đồ nhi, Hỗn Độn Chi Khí này, một khi không có dẫn đường tốt, hình thành bạo tạc, sản sinh bạo tạc có tính hủy diệt, có lẽ sẽ hình thành một vũ trụ mới. Có lẽ, sẽ khiến tất cả trở về trạng thái bản nguyên, đây là chuyện mà ai cũng biết không rõ ràng. Không có ai tận mắt chứng kiến, cũng không có ai dám đi nếm thử. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đây là chuyện đương nhiên, loại hậu quả này, tuyệt đối không phải bất cứ ai cũng có thể chịu đựng được.
Đây đã có chút mệnh đề tiếp cận với bản nguyên vũ trụ, Tần Vô Song nhớ tới cách nói liên quan về căn nguyên của vũ trụ kiếp trước, nghe nói là tới từ vụ nổ mạnh vũ trụ, hình thành đại vũ trụ.
Xem ra Hỗn Độn Chi Khí này, cũng không phải là một chút căn cứ cũng không có.
- Đồ nhi, Hỗn Độn Chi Khí này, trước khi không có nắm chắc, ngàn vạn lần đừng đụng vào, càng đừng có ý đồ dung hợp. Năng lượng ẩn chứa của Hỗn Độn Chi Khí, căn bản không phải là thứ ngươi có thể tưởng tượng! Nhớ lấy, nhớ lấy!
Chuyện này cũng không cần dặn dò, Tần Vô Song sẽ không xúc động đến mức đi luyện hóa Hỗn Độn Chi Khí gì đó. Hắn cũng không cuồng vọng đến loại trình độ đó.
- Tốt lắm, đồ nhi ngoan của ta, vi sư có thể truyền thụ cho ngươi đã là dốc túi trao tặng rồi. Trước khi tiến vào Thiên Thần Đạo, ngươi có thể lựa chọn ở đây tu luyện. Ở đây mặc dù không thích hợp cho việc tu luyện của Thiên Thần Đạo, nhưng đối với tu luyện giả Chân Thần Đạo mà nói, ở đây một ngày, ít nhất bằng trăm ngày ở ngoại giới. Yêu cầu của ta đối với ngươi không nhiều, nếu ngươi tương lai có hy vọng đạt được định sinh tử, chuyển luân hồi, đoạt tạo hóa, có thể suy nghĩ đến việc làm vi sư sống lại. Nhưng cũng không cần ép buộc bản thân. Dù sao, ngươi không có luyện hóa Hỗn Độn Chi Khí, không thể nắm bắt được những thứ vượt qua quy tắc. Nếu chuyện không thể làm, đừng gò ép, ta chỉ hy vọng, tương lai tu vi của ngươi đến trình độ của ta, có thể tới cố hương của ta, Kế Đô Tinh của Tinh vực Cửu Diệu ngắm nhìn, đó là một nơi rất xinh đẹp.
Tần Vô Song yên lặng nhớ kỹ những điều này, thầm nghĩ:
- Sư phụ, xin người yên tâm. Ta nhất định sẽ theo ý tứ của người để làm!
- Ha ha, đi đi, hoàn thành sự nghiệp chưa hoàn thành của ta! Không cần có băn khoăn gì, khi ngươi sống đến trăm vạn tuổi, ngươi sẽ phát hiện, chiều dài của sinh mệnh đã không còn ý nghĩa gì lớn. Chiều rộng và độ rộng của sinh mệnh, mới là chuyện ngươi nên theo đuổi.
Những lời cuối cùng của Lý Huyền Phong, khiến người tỉnh ngộ, Tần Vô Song nghe trong tai, giống như có thể khiến người ta cảnh giác tỉnh ngộ, nhận sự dẫn dắt sâu sắc, cảm khái không thôi.
Đúng vậy, sau khi sống đến trăm vạn tuổi, chiều dài của sinh mệnh còn có bao nhiêu ý nghĩa? Sống thêm một trăm vạn năm, mấy trăm vạn năm, thậm chí là mấy triệu năm, đơn giản chính là kéo dài đơn giản mà thôi. Trường sinh, là một đề tài mỹ lệ!
Nhưng thật sự đạt được trường sinh vĩnh viễn không chết, lặp lại ngày qua ngày, thật sự không phải sẽ phiền chán sao?
Hướng tới trường sinh, vĩnh viễn chỉ có những phàm nhân ngay cả trăm tuổi cũng cho là xa xỉ.
- Lão Đại, sư phụ này của ngươi, quá cường đại rồi!
Bao Bao cũng là hít thở sâu một hơi, thở dài nói. Lần này nó thật sự phục rồi.
Tần Vô Song cười nói:
- Cường giả Thiên Thần Đạo đỉnh phong, ở khắp Vũ trụ Đại La, đều là tồn tại hiếm hoi, đương nhiên là cường đại rồi.
Bao Bao không có tranh cãi, mà là cảm thán nói:
- Không biết cả Vũ trụ Đại La, rút cuộc có bao nhiêu Tiểu Vũ trụ, có bao nhiêu Thiên Võ Thánh Hoàng?
- Cho dù biết có bao nhiêu Tiểu Vũ trụ, cũng chưa hẳn biết có bao nhiêu Thiên Võ Thánh Hoàng. Có thể làm được Chủ nhân của Tiểu Vũ trụ, nhất định là Thiên Võ Thánh Hoàng, nhưng Thánh Hoàng tu luyện đến Thiên Thần Đạo chín kiếp, không nhất định là có tư cách làm Chủ nhân của Tiểu Vũ trụ. Ngươi xem sư phụ ta, thiên phú của hắn đủ cao không? Cũng không có làm Chủ nhân của Tiểu Vũ trụ. Hắn chỉ nói nếu có thể kiên nhẫn được mấy trăm vạn năm, có lẽ có thể quản lý được một Tiểu Vũ trụ. Đáng tiếc, ha ha, sư phụ là một người không chịu nổi cô đơn lạnh lẽo.
Bao Bao cũng rất là tán đồng ý nghĩ của Lý Huyền Phong:
- Lão Đại, sống đến một trăm vạn năm, sớm đã nghịch thiên rồi, mỗi ngày theo khuôn phép cũ, là rất đơn điệu. Ta cảm thấy sư phụ của ngươi dám xông xáo, dám liều mạng, không có gì không tốt. Nếu đổi lại là ta, khẳng định cũng sẽ làm như vậy!
Giữa lúc hai người nói chuyện, ngũ sắc thần quang của cả trận pháp không ngừng bắn ra, đan xen vào một chỗ, đem toàn bộ không gian chiếu sáng lên.
Những bảo vật phong ấn bốn phía, cũng không ngừng từ trong phong ấn giải trừ, từ trong vách núi xung quanh nứt ra, hiện ra chân diện.
Tần Vô Song dựa theo danh mục quà tặng tiếp nhận tất cả, toàn bộ thu vào bên trong không gian trữ vật. Sự thần kỳ của tạo hóa, có thể thấy được rõ ràng!
Kỳ ngộ của Đệ thất hoàn này, đừng nói là loại Vị diện như Đại lục Thiên Huyền, cho dù là đặt trong một Tiểu Vũ trụ, cũng đủ khiến cả Tiểu Vũ trụ cũng điên cuồng rồi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Một khi Hiên Viên Dương đã thật sự nghiêm túc, Hiên Viên Uy nghĩ muốn đùa giỡn, khẳng định là đùa giỡn không được. Trong Đồ Đằng Tộc, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, chung quy là tối cao vô thượng, quyền uy không cho phép khiêu chiến. Đầu đuôi ngọn nguồn toàn bộ nói ra, không mảy may có chút giấu diếm. Hiên Viên Dương lần này, thật ra không có lên án mạnh mẽ, trạng thái giận dữ giống như lần trước, mà là than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: - Uy đệ, ngươi cũng biết, thiên phú của ngươi, bọn họ không có ai so được với ngươi. Nhưng tính cách kiệt ngạo của ngươi, lại ảnh hưởng đến bước chân tiến về phía trước của ngươi. Nếu ngươi ngay cả một chút được mất cũng không vứt bỏ được, dựa vào cái gì phóng ánh mắt vào trong ngân hà bát ngát mênh mông? Mục tiêu của ngươi, lẽ nào chỉ là xưng bá ở Đại lục Thiên Huyền? Thần Tú Cung đó, đối với ngươi mà nói, thật sự không vứt bỏ được sao? Hiên Viên Uy sắc mặt đỏ bừng, nếu đổi lại là người khác giáo huấn hắn như vậy, sợ rằng sớm đã phủi tay bỏ đi, thậm chí mạnh mẽ phản bác ngay tại chỗ. Nhưng mà trước mặt Hiên Viên Dương, hắn cũng không dám lỗ mãng. Bất đắc dĩ nhếch nhếch miệng: - Đại Chưởng môn, việc đã đến nước này, tiểu đệ cũng là không có cơ hội thu tay rồi. - Vấn đề ở chỗ, ngươi có thật sự muốn thu tay hay không? Hiên Viên Dương ánh mắt nghiêm khắc, nhìn thẳng vào ánh mắt của Hiên Viên Uy: - Ngươi có thể nói thẳng cho ta biết, ngươi là thu tay không được, hay là tôn nghiêm của Đồ Đằng cường giả của ngươi không vứt bỏ được, ở trước mặt một đệ tử Tần gia, không vứt bỏ được thân phận, không muốn thu tay! Vấn đề này, ngươi cần làm rõ ràng rồi nói cho ta biết! Vấn đề này tương đương sắc bén, chỉ thẳng vào chủ tâm của Hiên Viên Uy. Ngươi là thu tay không được, hay là không muốn thu tay? Hiên Viên Uy sắc mặt có chút khó coi. Đại Chưởng môn xác thực nói trúng tim đen, chỉ thẳng vào chỗ hiểm Hiên Viên Uy hắn nói không thu tay được, rốt cuộc là có chút hiềm nghi tìm lý do, nhân tố không muốn thu tay, thật ra chiếm bảy tám phần. Hiên Viên Dương thật ra không đợi Hiên Viên Uy trả lời, tựa hồ biết vấn đề này đối với Hiên Viên Uy mà nói rất khó trả lời, mà là trực tiếp nói: - Uy đệ, ngươi biết, ta đem ngươi buộc phải bế quan đến chỗ đó, kêu ngươi ở lại đó, lĩnh ngộ căn nguyên của sinh mạng, vốn là ma luyện ngươi, kỳ vọng rất cao đối với ngươi. Sau này sau khi ta giải nhiệm, quyền chưởng quản Hiên Viên Tộc, có tư cách kế thừa, đơn giản chỉ là hai người là ngươi và Hiên Viên Tiếu. Còn trong sâu thẳm nội tâm của ngươi lại hại ngươi. Thế nào, tâm tính của ngươi, cuối cùng cũng ma luyện không được sao? Hiên Viên Uy cảm thấy xấu hổ, lúng túng không biết nói gì. Đây vẫn là lần đầu tiên, hắn phát hiện từ trước tới nay, bản thân cảm thấy tính cách của Đại Chưởng môn có chút mềm yếu, thì ra là hiểu lầm sai hoàn toàn. - Nói đi, ngươi định xử trí chuyện này như thế nào? Hiên Viên Dương thật ra lần đầu tiên, không có trách cứ, mà là dùng một loại khẩu khí mỉm cười hỏi, trình độ hàm dưỡng cực cao như thế này, thật sự khiến Hiên Viên Uy có chút không chống đỡ nổi. - Đại Chưởng môn, ta…ta… - Ha ha… Hiên Viên Dương khẽ cười nói: - Uy đệ, cái này không giống với tính cách ngươi thường ngày. Được rồi, không cần khẩn trương, từ từ suy nghĩ rồi cho ta đáp án! Trầm mặc một lát, Hiên Viên Uy nói: - Đại Chưởng môn, nếu không, ta hủy bỏ lần đánh cuộc với Tần Vô Song, Tịch Diệt Thiên Lê đó, hắn thích trả thì trả, không thích trả thì tùy vào hắn? Như thế thật ra càng tiện lợi cho tiểu tử đó a! - Tiện lợi cho hắn sao? Hiên Viên Dương mỉm cười nói: - Ngươi cho người ta mượn dùng Tịch Diệt Thiên Lê, đem chặt đứt linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn, người ta giữ lại hung khí của ngươi, đạo lý thiên kinh địa nghĩa. Không đem thứ đó đi khắp nơi cáo trạng ngươi, Tần gia kỳ thực đã rất khắc chế rồi. Uy đệ, lần này nếu ta không phải tận lực ngăn chặn chuyện này, những thế lực Đồ Đằng khác hỏi đến chuyện này, thật sự không biết ăn nói thế nào. Thế lực Đồ Đằng nhúng tay vào tranh chấp thế tục, đây là chuyện đại kỵ. Không những các thế lực Đồ Đằng khác sẽ tìm được lý do liên thủ công kích, bản thân nội bộ Hiên Viên Tộc chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ xuất hiện tâm lý phản nghịch. May mà lần này có Kim Ô Thú tàn sát bừa bãi, thu hút lực chú ý của những thế lực Đồ Đằng khác. Nếu không, bọn họ cắn chặt không tha, thật sự là một đại phiền phức. Hiên Viên Uy hiển nhiên cũng biết chuyện này bản thân làm không đủ cẩn thận, sơ hở rất nhiều, mang tới cho Hiên Viên Tộc rất nhiều phiền phức. Hiên Viên Uy bất đắc dĩ nói: - Nói ra, cũng là tiểu tử Tần gia đó khiến người ta quá bất ngờ. Đại Chưởng môn, lẽ nào các Chưởng Khống Giả chí tôn của Đại lục Thiên Huyền, thật sự rất xem trọng Tần Vô Song sao? - Thái độ của các Chưởng Khống Giả rất mơ hồ. Nếu nói có nhiều xem trọng, thật ra cũng không thấy. Ta thấy tất cả chuyện này, còn phải xem tạo hóa của Tần Vô Song. Cấp bậc của các Chưởng Khống Giả, hiển nhiên đã không thể vì một người nào đó mà chú ý quá mức. Ngươi thấy Tần gia lâm vào tuyệt cảnh lâu như vậy, trong phạm vi quy tắc, các Chưởng Khống Giả có bao giờ hỏi đến? Trừ phi có người phá hư quy tắc, ví dụ như ngươi ra mặt nhúng tay vào, ví dụ như nói Thiên Đế Môn Tân gia đi đối phó với tu luyện giả của các quốc gia nhân loại. Hiên Viên Uy gật gật đầu: - Vậy là được rồi, nếu các Chưởng Khống Giả xem trọng Tần Vô Song, cho hắn chiếu cố vô hạn, như vậy đến lúc đó, bọn họ khó tránh khỏi cấp cho hắn những ưu đãi quá đáng. Thần Khí Chi Môn gì đó mở ra, lẽ nào sẽ không để hắn đi cửa sau? - Đi cửa sau? Hiên Viên Dương nở nụ cười: - Uy đệ, suy nghĩ của ngươi cổ quái quá mức rồi. Ta có thể chính xác nói với nguơi, Chưởng Khống Giả có lẽ có thêm coi trọng đối với Tần Vô Song, nhưng nếu nói cho hắn đi cửa sau, khẳng định là không có khả năng. Có lẽ, Chưởng Khống Giả còn cố ý tăng thêm khó khăn cho hắn cũng không biết chừng. Nếu Tần Vô Song được các Chưởng Khống Giả xem trọng, bọn họ đương nhiên phải rèn luyện hắn. Mà rèn luyện tốt nhất, chính là để hắn luôn nằm trong trạng thái nguy cơ, không ngừng mở rộng phát triển. Đây là một loại nghiêm khắc thúc giục mạnh mẽ cực kỳ có hiệu quả. Nếu còn chưa đấu võ, sẽ bố trí một tầng bảo hộ bảo vệ hắn, đó còn có thể đạt đến mục đích bồi dưỡng sao? - Nói cho cùng, các Chưởng Khống Giả, có thể bảo trì công chính tuyệt đối không? - Các Chưởng Khống Giả, xưa nay công chính, nếu không cũng sẽ không chủ trì ở nơi quan trọng như Thần Khí Chi Môn. Uy đệ, cấp bậc Chưởng Khống Giả, là không cần phải giở trò dối trá. Tâm tư của bọn họ, cũng không vướng víu vào những chuyện được mất nhỏ bé. Các Chưởng Khống Giả, tính toán trọng đại vô cùng! Hiên Viên Uy rơi vào trạng thái suy nghĩ sâu xa, có chút suy nghĩ gật gật đầu. - Đại Chưởng môn, phía bên Tần Vô Song, Tịch Diệt Thiên Lê thật sự cho hắn sao? Hiên Viên Uy vẫn là không kìm được hỏi. - Ha ha, Uy đệ, nói đi nói lại, ngươi vẫn là không vứt bỏ được Tịch Diệt Thiên Lê đó. Nhưng ngươi đích thân đi lấy mà không lấy lại được. Tiểu tử đó khẳng định là không định cho ngươi thể diện rồi. Cũng được, ta đích thân đi thay ngươi một chuyến, hóa giải mối ân oán này. Thay ngươi đem Tịch Diệt Thiên Lê đó quay về. Giả sử Tần Vô Song đó truyền thừa trận pháp Thái cổ, bảo vật của hắn có lẽ rất nhiều, Tịch Diệt Thiên Lê, hắn cũng chưa chắc là cần lấy! Hiên Viên Uy nghe nói Hiên Viên Dương đích thân đi một chuyến, không khỏi có chút giật mình: - Đại Chưởng môn, như vậy thích hợp sao? - Uy đệ, Tịch Diệt Thiên Lê là bảo bối tim gan của ngươi, ta không thay ngươi lấy về, ngươi chung quy là có tâm ma. Chuyến đi này, ta nhất định phải đi… - Đại Chưởng môn… Hiên Viên Uy cuối cùng cũng lĩnh ngộ được một sự vô tư không mưu lợi và vất vả dụng tâm của Đại Chưởng môn. Càng nghĩ càng cảm thấy hổ thẹn vô cùng. - Nhưng mà, Tần Vô Song đó kiệt ngạo bất tuân, tính cách cũng là vô cùng kiên cường. Cho dù ta đi, cũng chưa chắc lấy được. Được rồi, ta thuận tiện đi trao đổi tin tức với Lý huynh. Nếu Lý huynh có thể nói giùm một tiếng, Tần Vô Song nhất định sẽ nể mặt một chút. Hiên Viên Dương biết được nội tình càng nhiều, càng không dám khinh thường Tần Vô Song. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Biết Tần Vô Song là người Lý Bố Y xem trọng, Hiên Viên Dương cũng không dám lấy thân phận chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc của mình đi cưỡng chế hắn. Muốn đòi lại Tịch Diệt Thiên Lê, chỉ có thể là nói chuyện nhân tình, chứ không phải đi lấy cái mông lớn đè áp người ta. Lấy cái mông lớn đi đè áp người ta, ngọn nguồn của việc này bị làm náo động lên, đối với Hiên Viên Tộc không có một chút ích lợi nào, cho dù bọn họ có thể thông qua con đường khác gây khó dễ cho Tần gia, nhưng phiền phức mà bản thân Hiên Viên Tộc gặp phải, tuyệt đối cũng sẽ không nhỏ. Cân nhắc nặng nhẹ, chuyện này, chỉ có thể thông qua phương thức nhân tình mà giải quyết.
Lý Bố Y có được ủy thác của Hiên Viên Dương, thật ra không có tự cao tự đại quá mức. Mà là mỉm cười đồng ý, trong lòng thật sự vô cùng khoái trá. - Tiểu tử Vô Song đó, cho đến giờ chưa từng khiến ta thất vọng. Bắt đầu từ các quốc gia nhân loại, chưa đến thời gian hai mươi năm, liền đạt được xuất chúng như vậy. Ngay cả Hiên Viên Dương cũng ngại lấy thân phận đi áp chế hắn, đây quả nhiên là có quan hệ ném chuột sợ vỡ bình của Hiên Viên Tộc, nhưng bất luận nói như thế nào, có thể đem thế cục dẫn tới kiềm chế Hiên Viên Tộc như vậy, chí ít chứng minh có động não, chứ không phải không biết làm liều. Hắc hắc, hảo gia hỏa, người truyền thừa của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, quả nhiên không phải nhân vật bình thường, giỏi lắm! Lý Bố Y mãi ôm vui mừng, ở Đại lục Thiên Huyền nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn dạo chơi khắp nơi, quan sát đệ tử các Đồ Đằng Tộc của các đại Cấm địa của Thần Đại lục Thiên Huyền, có thể nói, trên tổng thể, hắn rất không lạc quan đối với sự phát triển của thế hệ trẻ tuổi các Cấm địa của Thần Đại lục Thiên Huyền. Và xuất hiện của Tần Vô Song, tuyệt đối là một khác loại, một niềm vui bất ngờ. Việc này cũng khó tránh khiến Lý Bố Y có thêm một chút chú ý.
Có được câu trả lời chắc chắn của Lý Bố Y, Hiên Viên Dương biết, chuyện lấy lại Tịch Diệt Thiên Lê thật sự không còn xa nữa. Nếu không, hắn thật sự là không có nắm chắc nhiều lắm. Người truyền thừa của trận pháp Thái cổ, thân phận này, cũng khiến Hiên Viên Dương vô cùng kiêng kỵ. Truyền thừa trận pháp Thái cổ, liền có cơ hội bao trùm đỉnh Đại lục Thiên Huyền. Chuyện này cũng là quyết định, Tần Vô Song một ngày nào đó, sẽ hoàn toàn có tư cách sánh vai cùng Hiên Viên Dương hắn, thậm chí là còn vượt qua. Có câu nói là, đừng khinh dễ người trẻ tuổi, vì bọn họ tương lai còn dài, sau này có một ngày có thể quyền thế hơn ngươi. Phân lượng Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng mà Tần Vô Song muốn có, đều chuẩn bị đầy đủ, Hiên Viên Dương lúc này mới từ Hiên Viên Thần Điện xuất phát, hướng về phía Vấn Đỉnh Sơn bay đi. Cường giả chí tôn xuất mã, ngoại giới căn bản không thể nắm bắt được bất cứ động tĩnh gì. Trước khi đến Vấn Đỉnh Sơn, Hiên Viên Dương ở trên không trung quan sát một lát, trong lòng cũng là có mấy phần bội phục: - Linh mạch dưới nền đất của Tần gia bị phá hư, lại có thể phục hồi như cũ, đồng thời dung nhập cải tạo, uy lực lại còn hơn cả trước. Đây thật sự là khó có được. Tần Vô Song này, quả nhiên là một nhân tài! Hiên Viên Dương nghĩ đến đây, trong lòng dậy lên một ý niệm: - Cũng được, mặc dù là bàn bạc hữu hảo, nói chuyện nhân tình, nhưng cũng không thể để Tần gia cảm thấy quyền uy của Hiên Viên Tộc ta có thể tùy tiện mạo phạm. Được rồi, hôm nay cho dù hiển lộ một chút thủ đoạn, cũng cần phải để Tần Vô Song biết đạo lý trời cao còn có trời cao hơn. Nghĩ đến đây, Hiên Viên Dương toàn thân hóa thành một luồng gió mát, hoàn toàn dung nhập vào hư không, từng tia tản phát đi, hoàn toàn không nhìn tới đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp, không bao lâu, liền lẻn tới bên trong trung tâm Tần gia. Đại trận Bát Hoang Lục Hợp mặc dù lợi hại nhưng chung quy vẫn không thể ngăn cản đại thần thông của Chân Thần Đạo đỉnh phong. Thủ đoạn thần thông tiếp cận hư không này của Hiên Viên Dương, trong nội bộ Tần gia, chỉ sợ là Tần Khiếu Thiên cũng không tưởng tượng nổi. Đại trận phòng ngự của Tần gia, đương nhiên không thể ngăn cản. Trừ phi Tần Vô Song đem Giới Tử Động Phủ hoàn toàn luyện hóa ra.