Một hành động cuối cùng này của Hiên Viên Dương, rõ ràng là muốn đấu uy phong, cho Tần gia một chút tâm lý kinh sợ, hiển thị cảm giác tồn tại của Hiên Viên Tộc.
Chút tâm tư này, Tần Vô Song đương nhiên thấy rõ. Chỉ là nhàn nhạt mỉm cười, không có đặt trong lòng. Hiên Viên Tộc hiện là người thống trị của Hiên Viên Khâu, muốn biểu thị một chút cảm giác tồn tại, không có gì đáng trách. Hiên Viên Dương này không có đem tư thế cao đến áp chế hắn, Tần Vô Song đương nhiên cũng có mấy phần thể diện rồi.
Nhưng những thành viên khác của Tần gia, cũng không khỏi hoảng sợ, nghe thấy thanh âm của Hiên Viên Dương bá đạo như vậy, tựa hồ chấn động Thần hồn, ngay cả Tần Khiếu Thiên đang bế quan, cũng sắc mặt đại biến.
Nhìn thấy đệ tử Tần gia từ khắp nơi chạy ra, Tần Vô Song bình tĩnh cười cười, gọi nói:
- Chư vị, không cần hoảng sợ, mọi người quay về đi!
Tần Vân Nhiên tò mò hỏi:
- Vô Song, người đó vừa rồi, rõ ràng tiến vào trong sơn môn chúng ta, tại sao cơ quan đại trận hộ sơn của sơn môn chúng ta, một chút phản ứng cũng không có?
Tần Trọng Dương cũng giật mình dị thường:
- Người này lại có thể không đếm xỉa đến đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp của chúng ta, rốt cuộc là ai?
- Chư vị không cần lo lắng, người ở Đại lục Thiên Huyền có thể coi rẻ đại trận hộ sơn của chúng ta, cộng ra không vượt quá mười người. Người này, chính là cường giả chí tôn của Hiên Viên Khâu!
- Là Hiên Viên Dương đại nhân?
Những Thần đạo cường giả của Tần gia, tất cả đều hít một ngụm lãnh khí, trong ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ.
Tần gia trời không sợ, đất không sợ, nhưng tên tuổi của chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, vẫn là có đủ lực uy hiếp.
- Là hắn!
Tần Vô Song mỉm cười hờ hững.
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đưa mắt nhìn nhau, đều là vô cùng giật mình.
- Hắn đến làm cái gì?
Suy nghĩ đến Hiên Viên Uy đụng phải cái đinh thép, Hiên Viên Dương lại đến đây, lẽ nào là trấn áp Tần gia? Hay là muốn đến thị uy cảnh cáo?
- Cũng không có làm cái gì, chỉ là làm một trao đổi mà thôi!
Tần Vô Song nhàn nhạt cười, đem đồ bồi thường của Hiên Viên Dương lấy ra:
- Một bộ Thần đạo Chiến y này, còn có ba món vũ khí Thần đạo, nhị vị Chưởng môn nhận lấy, tồn kho cũng được, phát cho đệ tử trong tộc cũng được, các ngươi tự quyết định. Còn về Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng, ta dùng được, đã thu lại rồi. Ngoài ra, hắn còn có một hứa hẹn đình chiến. Chỉ đáng tiếc, Tịch Diệt Thiên Lê đó, bị hắn lấy về rồi!
Nghĩ đến Tịch Diệt Thiên Lê, Tần Vô Song ít nhiều vẫn là cảm thấy có chút đáng tiếc. Nhưng Hiên Viên Dương đích thân đi một chuyến, thứ này muốn chiếm làm của riêng, hiển nhiên là không thích hợp. Tần Vô Song thật ra không sợ gì cả, nhưng cơ nghiệp của Tần gia lớn như vậy, cũng không thể vì lòng tham đối với một món bảo bối, mà bất chấp cơ nghiệp Tần gia.
- Đại Chưởng môn, cái này làm sao chúng ta dám sử dụng?
Tịch Diệt Thiên Lê là do Tần Vô Song thu phục, còn trả lại cho Hiên Viên Tộc, thứ đổi lại, đương nhiên nên thuộc về bản thân Tần Vô Song quản lý.
Bọn họ nếu thò tay tới, thật sự có vẻ móng tay quá dài rồi.
Tần Vô Song hiện giờ không phải là đệ tử trẻ tuổi năm đó, mà là Đại Chưởng môn của Tần gia. Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương chút phân biệt cao thấp này vẫn là có.
Tần Vô Song thật ra không để ý lắm. Những thứ như Thần đạo Chiến y và vũ khí Thần đạo, đã kích phát không được chút gợn sóng nào trong lòng hắn.
Bản thân và tích trữ hiện giờ của hắn, mặc dù không nói là giàu khắp thiên hạ, nhưng nói là tích trữ khổng lồ tuyệt đối không quá đáng. Thứ này, không thể khiến hắn động lòng gì!
- Nhị vị, thứ này, ta đã không cần dùng nữa rồi, hơn nữa ít nhiều ta cũng có một số cất chứa tư nhân. Hiện giờ, Tần gia đang trên giai đoạn bay lên, cần trang bị. Các ngươi đừng khách khí!
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương lúc này mới cảm thấy yên tâm, nhận lấy.
Tần Trọng Dương còn nhớ đến một chuyện khác, sau khi nhận những thứ này xong, lại hỏi:
- Đại Chưởng môn, trước đó ngươi nói, Dương đại nhân đồng ý một hiệp nghị ngừng chiến, là chuyện như thế nào?
- Hắn một lòng muốn lấy Tịch Diệt Thiên Lê về, nói là điều đình giữa Tân gia và Tần gia chúng ta, tạm thời ngừng chiến, đợi ba năm sau Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, lại một lần nữa quyết một trận sống mái.
Ba năm sau? Trên dưới Tần gia, đều là trong lòng vui mừng. Ba năm, đây chính là thời gian ba năm hòa hoãn giảm xốc tuyệt vời giống như mưa móc giữa sa mạc vậy.
Có ba năm này, Tần gia hoàn toàn có thể nhân cơ hội, gắng sức đuổi theo, nghênh đón thời kỳ phát triển của Tần gia. Tần gia hiện tại không kém về người kế tục, cũng không kém về át chủ bài, chỉ là thiếu thời gian. Nếu có thể đem quyết chiến trì hoãn đến ba năm sau, đây thực ra là một chuyện rất tốt!
Trải qua chuyện này, bọn họ đối với chuyện Tần Vô Song tiếp nhận chức vụ Đại Chưởng môn, càng thêm tâm phục khẩu phục. Tần Vô Song sau khi tiếp nhiệm, quả nhiên có đại khí phách. Ngay cả cường giả chí tôn của Hiên Viên Tộc đến, cũng không thể khiến Tần Vô Song khom lưng. Lấy Tịch Diệt Thiên Lê về, còn phải lấy thứ khác ra đổi!
Mặc dù đây chưa hẳn là một trao đổi giá trị, nhưng thử hỏi, thứ mà Hiên Viên Tộc muốn, tám môn Thiên Đế Sơn, người nào dám không phục tùng dâng lên? Cũng chỉ có Tần gia, mới có thể cướp thức ăn trước miệng hổ, kiếm được một chút ưu đãi. Nhất là hứa hẹn ngừng chiến này, càng thêm khó có được.
Ai cũng biết, thái độ của Hiên Viên Tộc lúc trước đối với Tần gia rất bất lợi. Hiện giờ Hiên Viên Tộc đứng ra hòa giải, đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là giúp người trong cơn hoạn nạn. Tần gia cần thời gian ba năm chuyên tâm tu luyện, làm chuyện kinh người.
Tần gia hiện tại sẽ chờ thời cơ ba năm sau để bạo phát, đoạt lại vị trí Thiên Đế. Ba năm này, bọn họ cần công tác chuẩn bị!
Tần Vô Song sau khi đem chuyện lớn nhỏ sắp xếp xong, triệu tập chư vị Chưởng môn lớn nhỏ, nói:
- Chư vị, ta hiện có chút chuyện quan trọng, phải đi phương Bắc một chuyến. Nhanh thì ba đến năm tháng, chậm thì đến một hai năm, nhất định sẽ trở về trước Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế. Tân Thiên Vấn cho dù có lá gan cực lớn, cũng không thể vi phạm ý chỉ của chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc. Cho nên, trong ba năm này, Tần gia giấu tài, không cần ra ngoài va chạm thị phi. Đợi thời gian ba năm ngủ đông qua đi, chúng ta lại làm chuyện kinh người!
Người trẻ tuổi luôn tràn đầy một loại tinh thần phấn chấn, Tần Vô Song sau khi làm Đại Chưởng môn, thật ra mang tới cho Tần gia rất nhiều sinh khí, nhất là những ngôn ngữ tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, càng là tâm linh kê huyết hay nhất, khiến những huyết dịch đã nguội lạnh của những lão gia hỏa này được sưởi ấm không ít, thỉnh thoảng khiến bọn họ lĩnh hội được một chút gì đó gọi là nhiệt huyết sôi trào.
Bị ngôn ngữ tình cảm của Tần Vô Song kích động như vậy, tất cả đều gật đầu.
- Đại Chưởng môn ra ngoài rèn luyện, chúng ta đương nhiên phải trông coi môn hộ. Ba năm sau, Tần gia đại phát uy phong, đoạt lại vị trí Thiên Đế!
- Đúng, vị trí Thiên Đế, Tần gia chúng ta nhất định phải đoạt được!
- Khí phách Tần gia, vĩnh viễn bất tử!
Tần Vô Song thấy đám lão gia hỏa vội vàng chăm chỉ, cũng cảm thấy thú vị:
- Được, chư vị, chuyện trong môn hộ, có các ngươi ở đây, ta rất yên tâm. Sáng sớm ngày mai, ta sẽ xuất phát, mọi người cùng nhau xuất lực, vì tương lai của Tần gia mà chiến đấu!
Hiên Viên Dương lượn ở Thiên Đế Sơn một vòng, cũng không vội quay trở về Hiên Viên Thần Điện.
Trong Thiên Đế Môn, Tân Thiên Vấn thương thế đã phục hồi như cũ, thực lực hình như cũng có đột phá.
Ba bốn tháng này, hắn không những khôi phục thương thế, đồng thời cũng đang cảm ứng Chân Thần Đạo ba kiếp. Hiện giờ, hắn là Chân Thần Đạo hai kiếp. Lần này bị thương, lại có thể khiến hắn mơ hồ nắm bắt được dấu vết tơ nhện của kiếp thứ ba. Nếu là có thể một hơi vượt qua ba kiếp. Ba tiểu kiếp của Chân Thần Đạo, toàn bộ viên mãn, sẽ tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới, cũng chính là cảnh giới trung cấp của Chân Thần Đạo.
Đây tuyệt đối là tiến bộ giống như đi dần từng bước. Chân Thần Đạo vượt qua ba kiếp, và Chân Thần Đạo trong ba kiếp, tuyệt đối không thể dùng ngôn ngữ đồng nhất mà nói.
Nhưng mà, khi hắn đang chuẩn bị trùng kích kiếp thứ ba, Hiên Viên Dương không mời mà đến, bắt buộc hắn ngừng chiến, yên tâm chuẩn bị Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau.
Mệnh lệnh này, không nghi ngờ gì là đánh đòn cảnh cáo, lại giống như lấy một chậu nước lạnh hắt từ đầu đến chân hắn. Nhìn qua, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc chỉ là một mệnh lệnh mà thôi.
Nhưng sau lưng mệnh lệnh này, lại có rất nhiều huyền cơ. Đây là thái độ của Đồ Đằng Tộc, cũng là một loại tư thái, càng là một loại ám chỉ.
Đối với Tân gia mà nói, nếu không thừa cơ bóp chết Tần gia, ba năm sau, không nghi ngờ gì là để Tần gia lấy bộ mặt càng thêm lớn mạnh xuất hiện.
Đối với Tần gia mà nói, quyết chiến càng muộn càng tốt. Còn đối với Tân gia mà nói, quyết chiến lại càng nhanh càng tốt. Tần gia kéo dài được, còn Tân gia lại không thể kéo dài.
Mấy lần đại chiến, gia sản của Tân gia, ngược lại tiêu hao ngày càng nhiều, cũng càng triệt để. Lần này bao vây tiêu diệt Tần gia, Tân gia hy sinh hai Thần đạo cường giả không nói, tinh anh trẻ tuổi trong tộc, tử thương cũng không ít.
Trong vòng ba năm, tổn thất của Tân gia không thể bù đắp lại. Nếu muốn khôi phục cường đại của Tân gia, chí ít phải có luân hồi mấy trăm năm.
Mà thời gian mấy trăm năm này, cần phải bảo đảm Tân gia ngồi trên vị trí Thiên Đế, nếu không tất cả đều là nói suông. Với ân oán hiện giờ của Tần gia và Tân gia, nếu Tần gia ngồi trên vị trí Thiên Đế, chỉ sợ việc đầu tiên là lấy Tân gia bọn họ ra khai đao, đây là chuyện không cần nói cũng biết.
Cho nên nói, Tân Thiên Vấn trong lòng biết rõ, biết Tân gia không đợi nổi.
Thời gian gần đây, hắn luôn cùng Thần thú Kiếm Nhiêm thương nghị, làm thế nào công kích Tần gia, làm thế nào đánh bại Tần gia. Hiện tại Thần thú Kiếm Nhiêm cũng là xác định rõ thế cục, nó chẳng khác nào là mặc cùng chiếc quần với Tân Thiên Vấn. Nếu Tần gia đối phó Tân gia, Thần thú Kiếm Nhiêm nó cũng trốn không thoát.
Dù sao lúc trước tấn công Tần gia, Kiếm Nhiêm nó cũng có phần.
Cho nên, Kiếm Nhiêm không dám chậm trễ, suy nghĩ đến sau khi yêu nghiệt của Tần Vô Song biểu hiện ra, Kiếm Nhiêm càng có chút lo lắng và khủng hoảng phát ra tận đáy lòng.
- Thiên Vấn đạo hữu, Hiên Viên Dương đây là ý tứ gì?
Kiếm Nhiêm rất là bất mãn, hắn đối với Hiên Viên Tộc, thật ra cũng không có tôn trọng như những nhân sĩ tông môn của tám môn Thiên Đế Sơn, trực tiếp gọi thẳng tên. Nguồn truyện:
Tân Thiên Vấn rất là bất đắc dĩ:
- Ta cũng không ngờ, chuyện này lại xâm phạm đến mức chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc phải đích thân tới tận cửa nói sao? Lẽ nào Tần gia tới Hiên Viên Tộc khóc lóc kể lể?
- Hừ, những lời này nói ra cũng vô dụng. Hiện tại ta hỏi ngươi, định làm thế nào. Nếu ngồi đợi ba năm, không nghi ngờ gì chính là nuôi hổ tạo họa.
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, cũng không phải nói đùa. Pháp chỉ của hắn, không có ai dám chống lại. Bằng không, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc chỉ một ý niệm, cũng có thể khiến Tân gia ta sụp đổ, có thể khiến chúng ta hóa thành tro tàn. Không thể chống lại hắn!
Thần thú Kiếm Nhiêm than ngắn thở dài:
- Ba năm, ba năm…
Đột nhiên ánh mắt lóe sáng, nhướng mày hỏi:
- Thiên Vấn đạo hữu, ta hỏi thật ngươi một câu, ba năm sau, ngươi có bao nhiêu chắc chắn thu phục được Tần Vô Song đó?
Tân Thiên Vấn miệng há rộng, rất muốn quăng một câu hùng hồn, nhưng suy nghĩ cẩn thận, chung quy không dám tự cao quá mức, cười khổ nói:
- Nếu là người khác của Tần gia, ta căn bản không tốn tâm tư đi cân nhắc. Nhưng tiểu tử đó… Haizzz, là một yêu nghiệt, tốc độ trưởng thành của hắn, thực sự quá kinh người. Thực sự không dám tưởng tượng, ba năm sau hắn sẽ biến thái như thế nào.
Tân Thiên Vấn khẩu khí vô cùng chán nản.
Kim Ô Thú tính tình giảo hoạt, một khi nó đã nói như vậy, những Thú Tộc khác, đương nhiên là vô cùng tin tưởng. Những Thú Tộc này, kỳ thật đều là mầm mống Thú Tộc của Đại lục Phong Vân mấy vạn năm trước, mang theo vào. Mấy vạn năm trước, bọn chúng chỉ là huyết thống của Thần Tộc, không có ấp nở.
Ngoài Kim Ô Thú là có mấy vạn năm trước ra, những Thú Tộc khác, đều là theo năm tháng không ngừng trôi qua, chậm rãi ấp trứng mà ra.
Chỉ có điều, trong Thần hồn của những Thần thú này, từ nhỏ đã tiếp nhận giáo huấn tẩy não của Đại lục Phong Vân, vì Đại lục Phong Vân bôn ba quên mình phục vụ, đương nhiên cũng là có tình lý bên trong,
Còn về Thần Khí Chi Môn, mấy vạn năm qua, có vô số tin đồn bản cũ. Như những cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tham gia vào Thần Khí Chi Môn mở ra mấy vạn năm trước, chỉ có một bộ phận người số lượng không nhiều. Ngoài bộ phận cường giả của thế lực Đồ Đằng, còn lại không có mấy người.
Lần này, nơi tụ tập, lại là nơi mọi người trước khi chuyện xảy ra hoàn toàn không tưởng tượng được, các quốc gia nhân loại!
Các quốc gia nhân loại, luôn được xem là nơi yếu nhất của Đại lục Thiên Huyền, lại trở thành tiêu điểm của Thần Khí Chi Môn mở ra lần này!
Còn về nơi ở của Thần Khí Chi Môn, rất nhiều Đồ Đằng cường giả đều biết, có cửa vào khác nhau. Chỗ bí mật của các đại Cấm địa của Thần, cho dù là những Đồ Đằng cường giả, cũng chưa chắc tất cả đều biết.
Nhưng các quốc gia nhân loại cũng có cửa vào Thần Khí Chi Môn sao? Nghi vấn này quanh quẩn trong đầu tất cả mọi người. Trái lại Tần Vô Song luôn rất bình tĩnh.
Hắn biết, Đại sư huynh Lý Bố Y lúc trước qua lại các quốc gia nhân loại, khẳng định là có nguyên nhân. Tần Vô Song thật ra tò mò là, nếu Thần Khí Chi Môn có cửa vào ở các quốc gia nhân loại, thì sẽ là ở chỗ nào?
Dưới sự dẫn dắt của các thế lực Đồ Đằng ở Cấm địa của Thần, tinh anh cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tựa hồ là huy động toàn bộ lực lượng mà ra, không ngừng xuất hiện ở các quốc gia nhân loại. Nguồn:
Các quốc gia nhân loại, nghênh đón một sự kiện lớn nhất trong lịch sử!
Trăm năm trước, vận mệnh của các quốc gia nhân loại là do Cửu Cung Phái, Đế Thích Cung và Cửu Ô Thần Miếu ba đại tông môn mạnh nhất làm chủ.
Sau này Cửu Cung Phái bị Tinh La Điện đánh tan, thành lập xu thế thế chân vạc mới. Tiếp theo, Tinh La Điện cường thế quật khởi, tựa hồ trở thành nhân vật dẫn đầu không cần phải tranh luận của các quốc gia nhân loại.
Cho đến mấy năm gần đây, Tinh La Điện tiến quân vào Hiên Viên Khâu thành công, nhưng thế lực tại các quốc gia nhân loại của Tinh La Điện cũng không dập tắt.
Năm vị Điện chủ bồi dưỡng một bộ phận Đệ tử Trung tâm, ở địa bàn cũ của Tinh La Điện tiếp tục bồi dưỡng thực lực, đại khái thực lực tương đương với Đế Thích Cung và Cửu Ô Thần Miếu, vẫn là cục diện thế chân vạc, chặt chẽ nắm giữ thế cục phía Đông của các quốc gia nhân loại trong tay, không để những tông môn khác có cơ hội tranh giành quyền lợi.
Đương nhiên cao thủ Tinh La Điện đã tiến vào Hiên Viên Khâu, cũng không thể trực tiếp tham gia vào công việc của các quốc gia nhân loại, đây là giới hạn của các quốc gia nhân loại.
Khiến Tần Vô Song tuyệt đối không nghĩ tới là, nơi tập trung lần này, lại là ở Đại Thương Sơn!
Đại Thương Sơn chính là nơi mở ra con đường tu luyện của Tần Vô Song, là nơi thai nghén ra một khối phong thủy bảo địa của Tần gia trấn Đông Lâm!
Đại Thương Sơn kéo dài trong mấy ngàn dặm, không được xem là nơi to lớn, nhưng luôn mang tới cho Tần Vô Song một loại cảm giác dịu dàng yêu thương giống như tình thương của mẹ.
Không ngờ, Đại sư huynh Lý Bố Y lại muốn các tông môn thế lực tập trung ở Đại Thương Sơn.
Mặc dù nơi tập trung cách sơn động của Tần Vô Song rất xa, nhưng nếu người có quyết tâm muốn điều tra một chút, vẫn là rất có thể dễ dàng tìm được sơn động đó.
Nhưng cho đến hôm nay, Tần Vô Song thật ra cũng không lo lắng sơn động của Đệ nhị hoàn bị người ta phát hiện. Có thể nói, cho dù bị phát hiện, hắn cũng không sao cả.
Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đã thăm dò đến Đệ thất hoàn, tất cả huyền ảo hắn đều nắm giữ được. Người ngoài không có thần lực của Tần Vô Song mở ra Truyền Tống Trận, căn bản không có khả năng thăm dò được huyền ảo của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Nói thẳng ra là, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận hiện tại chính là một sơn động bình thường mà thôi.
Nhưng mà, tình cảm của Tần Vô Song đối với Đại Thương Sơn vẫn là vô cùng sâu sắc. Hắn không cho phép bước chân của người khác đặt chân vào trong sơn động này, làm bẩn nơi thần thánh của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Tần gia nghe nơi tụ tập, nghe nói Tần gia trấn Đông Lâm ở gần ở nơi này, tất cả đều vô cùng tò mò, muốn đi xem đến tận cùng, nhận thức một chút về nơi Đại Chưởng môn quật khởi.
Tần Vô Song cũng không cố chấp, dẫn mọi người của Tần gia tới đóng quân ở Thiên Tứ Vương Phủ. Người của Vương phủ này mặc dù đã bỏ đi hết, nhưng Bách Việt Quốc cũng không thể loại bỏ Vương phủ này.
Trái lại, Hoàng thất lại nghĩ đủ mọi cách, muốn giữ gìn Thiên Tứ Vương Phủ thập toàn thập mỹ. Loại chỗ dựa vững chắc này, Bạch Việt Quốc có nằm mơ cũng không nịnh bợ được.
Tần Vô Song quay về chốn cũ, dẫn theo Mộ Dung Nhạn, hai người dạo chơi sau núi. Đột nhiên mặt mày khẽ động, khóe miệng mỉm cười:
- Đại sư huynh, lúc này ngươi còn có thời gian ở đây chờ ta sao?
Trước vách núi trước mặt, Lý Bố Y giống như cười chế nhạo, đứng ở đó, thản nhiên nói:
- Vô Song, ta là muốn xem xem, trận pháp sư phụ bố trí ở đây, rút cuộc là có hình dáng gì. Ha ha, Đại Thương Sơn này mặc dù không phải là loại núi lớn đồ sộ kéo dài mười vạn dặm, nhưng chi tiết rất đầy đủ. Vô Song, sợ rằng ngươi không ngờ tới, nơi này là cửa vào lớn nhất của Thần Khí Chi Môn chứ?
- Cửa vào lớn nhất?
Lý Bố Y nghiêm mặt nói:
- Không sai, lần này, có lẽ là lần cuối cùng Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng là một lần quy mô lớn nhất. Đại lục Thiên Huyền có thể chống đỡ được đến lúc Thần Khí Chi Môn mở ra lần sau hay không, vẫn là một ẩn số. Cho nên, lần này, chúng ta cần phải mở ra tất cả mê cung của toàn bộ phương vị!
Tần Vô Song có chút suy nghĩ, hỏi:
- Đại sư huynh, nói như vậy, cửa vào ở đây, có thể thông tới tất cả mười hai tầng mê cung sao?
- Không sai, lần trước ngươi ở Vô Tận Đông Hải, bị không gian loạn lưu cuốn vào Thần Khí Mê Cung, nơi đó kỳ thực cũng là một cửa vào, nhưng mà, cửa vào đó, nhiều nhất chỉ có thể tiến vào đến tầng thứ tám!
Tần Vô Song thở dài:
- Bút tích của tiền bối, quả nhiên là không giống bình thường. Đại sư huynh, các sư huynh khác đều đến rồi sao?
Lý Bố Y nói:
- Cũng được hai ngày rồi. Dù sao Thần Khí Chi Môn chính thức mở ra, còn cần mấy ngày nữa. Chờ bọn họ đến đủ, thời gian cũng không sai biệt lắm.
- Đúng rồi, Đại sư huynh, sư phụ để lại một số thứ, là đưa cho các ngươi. Ta đã từ đó mang ra. Mấy vị sư huynh khác nếu vẫn chưa tới, thì sẽ do ngươi đưa lại cho bọn họ.
Lý Bố Y mỉm cười lắc đầu:
- Vô Song, sư phụ kêu ngươi đưa lễ vật, đều có đạo lý của hắn. Ngươi vẫn là giao tận tay bọn họ đi. Ta chỉ cầm phần của ta thôi!
Tần Vô Song cười nói:
- Cũng được, cũng may mỗi một món lễ vật của sư phụ đều được ghi chú rõ ràng, sẽ không đưa nhầm. Đại sư huynh, Tinh Vân Tiên này, là của ngươi!
Tinh Vân Tiên, không phải là loại roi mềm dài, mà là roi cứng.
Vừa lấy ra trên tay, Tinh Vân Tiên nhất thời có một loại cảm giác như có các ngôi sao xoay quanh mặt trăng, lông của ngôi sao dày đặc cực kỳ, khiến tất cả màu sắc xung quanh đều trở nên tươi đẹp, rất có cảm giác chế tạo vô cùng tinh xảo khéo léo.
Lý Bố Y nhận lấy, nhẹ nhàng xếp lại, sắc mặt khẽ biến đổi, trong đồng tử phóng ra thần thái khác thường:
- Chủ Thần Khí?
Tần Vô Song thản nhiên gật đầu:
- Sư phụ một khi đã tung ra bảo vật chung cực của mình, khẳng định không bình thường. Đại sư huynh, đây cũng là mong đợi của sư phụ đối với các ngươi. Hắn hy vọng, các ngươi sau này sẽ có đủ tư cách, khiến những vũ khí này không đến mức bị bôi nhọ.
Lý Bố Y hoàn toàn thu hồi lại biểu tình vui tươi hớn hở bình thường, vẻ mặt đứng đắn:
- Ưu ái của sư phụ, thân là những đệ tử như chúng ta thật sự không biết lấy gì báo đáp. Vô Song, ngươi là truyền nhân tư tưởng của sư phụ, ngươi đến giám sát bảy người chúng ta, nhất định cố gắng tu luyện, không phụ sự ưu ái tha thiết của sư phụ.
- Đại sư huynh, sư phụ còn có một số chỉ dạy khác. Đợi sau khi đại sự Thần Khí Chi Môn kết thúc, chúng ta lại trao đổi tiếp.
- Được!
Lý Bố Y hiện tại đã không thể nhìn Tần Vô Song giống như một tiểu sư đệ cần chiếu cố tất cả giống như trước, mà là xem hắn là người kế thừa tư tưởng nhất mạch của sư phụ, xem là nhân vật trung tâm.
- Vô Song, ngươi kế thừa tất cả phương diện của sư phụ, Thần Khí Chi Môn này, đối với ngươi mà nói, sợ rằng đã không có bao nhiêu ý nghĩa. Nhưng mà, ngươi vẫn là không thể sơ suất!
Lý Bố Y ân cần khuyên bảo. Hắn sợ Tần Vô Song kiêu ngạo, thiếu cảnh giác trong Thần Khí Mê Cung. Dù sao, tu vi hiện tại của Tần Vô Song mới là Chân Thần Đạo năm kiếp, còn chưa tới loại trình độ có thể tùy ý hoành hành. Cho dù là chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, ở bên trong cũng rất phải cẩn thận, không dám có chút lơ là.
Chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, đều có nguy hiểm mất mạng, chứ đừng nói là Chân Thần Đạo năm kiếp!
- Ha ha, Đại sư huynh, ngươi yên tâm đi. Phía bên Thần Khí Chi Môn, ta sẽ chú ý. Sư phụ để lại bảy món Chủ Thần Khí, cũng hy vọng các ngươi sớm ngày tu luyện. Chủ Thần Khí trong tay, có thể khiến các ngươi vượt cấp khiêu chiến chí ít là cường giả từ hai cấp trở lên.
Lý Bố Y gật đầu:
- Đúng, nếu đem uy lực của Chủ Thần Khí phát huy ra, đối mặt với Thiên Thần Đạo năm kiếp không có Chủ Thần Khí, ta cũng có tự tin đối kháng!
Mộ Dung Nhạn nghe thấy âm thầm chép lưỡi.
- Được, Đại sư huynh, những Chủ Thần Khí này, cũng là át chủ bài của Đại lục Thiên Huyền chúng ta sau này đối phó với Dị tộc, các ngươi cần phải đào móc ra tiềm năng lớn nhất. Còn về phương diện tu luyện, sư phụ để lại đường lui, không cần lo lắng quá mức. Một vạn năm mặc dù không dài, nhưng chỉ cần chúng ta tổ chức tốt, nhất định có thể đánh bại Dị tộc!
Lý Bố Y cười nói:
- Bút tích của sư phụ, ta rất là tin tưởng!
Ba ngày sau, Thiên Huyền Thất Tử tề tựu, Tần Vô Song lần đầu tiên làm nhân vật trung tâm của nhất mạch Lý Huyền Phong tham dự hội nghị bè cánh của bọn họ.
Thiên Huyền Thất Tử đối với Tần Vô Song, đương nhiên là càng thêm cung kính.
Tần Vô Song cũng không lãnh đạm, cùng với mọi người thật ra rất vui vẻ hòa thuận, chia sẻ sảng khoái. Những Chủ Thần Khí đó, đương nhiên là khiến tất cả mọi người đều cao hứng không thôi, đều vô cùng hoan hỉ.
Tần Vô Song không kiêu ngạo không nóng nảy, tính cách trầm tĩnh vững vàng, khiến đánh giá của Thiên Huyền Thất Tử đối với hắn cao hơn không ít.
Còn về Thần Khí Chi Môn, cuối cùng cũng nghênh đón thời khắc mở ra.
Ba trăm tên cường giả đến từ Đại lục Thiên Huyền, toàn bộ đúng thời gian đã định. Mỗi một Cấm địa của Thần, đều có sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh, năm đại Cấm địa của Thần, không nhiều không ít, tổng cộng có ba trăm tấm.
Thiên Huyền Thất Tử, ngoài Lý Bố Y ra, những người khác vẫn là không lộ mặt, duy trì sự thần bí.
Lý Bố Y nhàn nhạt mỉm cười, ánh mắt quét qua tất cả mọi người trước mặt:
- Chư vị, thời gian mấy ngàn năm, ba trăm gương mặt, ngoài một số ít là quen thuộc ra, còn lại đều vô cùng lạ lẫm. Điều đó nói rõ chuyện gì? Nói rõ Thần đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền chúng ta, lực sinh mệnh quá yếu. Một Thần đạo cường giả, vốn phải là lực sinh mệnh cực kỳ tràn đầy, mỗi một lần Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng có không ít kỳ ngộ, tại sao sống sót, lại ít như vậy? Mọi người các ngươi, có từng nghĩ đến vấn đề này không?
Trong lời nói của Lý Bố Y, khiến người ta tỉnh ngộ! Giống như tiếng chuông, âm vang trong lòng mọi người.