Tân Thiên Vấn cả đời hoành hành bá đạo, bất kể là lời nói và việc làm, hay là cử chỉ, chưa bao giờ chịu phục người khác. Trừ phi người lãnh đạo trực tiếp của Hiên Viên Tộc ở trước mặt, Tân Thiên Vấn chưa bao giờ khuất phục trước bất cứ người nào. Nhưng lần này, xuất thế ngang trời của Tần Vô Song, lại khiến hắn không thể không nói ra một câu ủ rũ, cũng là cảm khái phát ra từ đáy lòng. Một người thanh niên hiện tại đã có thể khiến hắn bị thương, ba năm sau sẽ có trình độ biến thái như thế nào, với lực tưởng tượng của hắn, thật sự không cách nào đánh giá. Bộ râu dài của Kiếm Nhiêm vì hơi thở mà bay múa, xem vẻ mặt của nó, hiển nhiên cũng là vô cùng tức giận, trong ánh mắt, lóe lên mấy phần ác độc. Trong mắt đột nhiên hung quang chợt lóe, trầm giọng hỏi: - Thiên Vấn đạo hữu, ta hỏi ngươi. Nếu ba năm sau, Tân gia không địch lại Tần gia, vận mệnh của Tân gia các ngươi sẽ như đi theo con đường nào? - Đi theo con đường nào? Tân Thiên Vấn cười khổ một tiếng: - Nếu Tần gia thắng lợi, căn bản không cần phải nghĩ, Tân gia chắc chắn sẽ chịu đả kích cực lớn, cho dù có thể bảo tồn đạo chính thống, thế nào cũng bị giáng chức xuống làm thế lực tam lưu. Cường giả Thiên Đế Môn, khẳng định không còn một ai. Sợ rằng là cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cũng sẽ không để Tân gia giữ lại. - Đương nhiên, nếu Tân gia ta thắng lợi, Tần gia hắn tất nhiên cũng không có ngày tháng yên lành. Đây là quyết chiến không chết không hết! Tân Thiên Vấn khẩu khí âm trầm, nhưng lại lộ ra một luồng dũng khí dứt khoát. - Vậy ngươi định làm thế nào? Ngồi yên chờ chết, đợi quyết định vận mệnh ba năm sau? Ngươi cảm thấy, với tình hình trước mắt của Tân gia ngươi, ba năm sau có thể có bao nhiêu phần thắng? Tân gia hiện tại ngoài Tân Thiên Vấn hắn và Tân Thiên Thần ra, nhân tài hầu như không còn, muốn nói phần thắng, tựa hồ là rất nhỏ bé. Thông qua thủ đoạn bình thường, có lẽ có thể sống chết với Tần gia, cùng với Tần gia hai bên đều chịu thiệt hại. Nhưng muốn tiếp tục bảo vệ vị trí Thiên Đế, không đơn giản chỉ là cạnh tranh tới từ một nhà Tần gia, còn có Vân gia thần bí cường đại đồng dạng. Vân gia đó, trình độ khó chơi, không hề yếu hơn Tần gia. Nếu cần phải nói điểm khác biệt, thì chính là Tần gia có thêm một yêu nghiệt là Tần Vô Song mà thôi. - Kiếm Nhiêm đạo hữu, có chuyện gì cứ nói thẳng ra, không cần vòng vo như vậy! Tân Thiên Vấn hơi có chút tức giận. Kiếm Nhiêm gật gật đầu: - Được, vậy ta nói thẳng. Căn cứ vào quan sát của ta, số mệnh hiện giờ của Tân gia ngươi so với Tần gia, đã không còn một trình tự rồi. Trừ phi lập tức chúng ta hợp lực, là có cơ hội tiêu diệt Tần gia. Nhưng một tiếng mệnh lệnh của Hiên Viên Dương, đã hoàn toàn đánh tan hy vọng này. Con đường này khẳng định đi không thông. Vậy thì, đợi đến ba năm sau, nói thật, ta cảm thấy, xác suất chiến thắng của Tân gia, không vượt quá ba thành. Tân Thiên Vấn cơ thịt trên mặt co lại, phảng phất giống như bị người ta hung hăng quất một roi lên vậy. Lời này của Kiếm Nhiêm, rất khó nghe, nhưng lại là lời nói thật. Thấy Tân Thiên Vấn không lên tiếng, Kiếm Nhiêm lại nói: - Một khi hiện tại không còn cách nào động thủ, bày ra trước mặt Thiên Vấn đạo hữu, tựa hồ chỉ có hai lựa chọn. Thứ nhất, hiện tại phải đầu hàng nhận thua, rút khỏi Thiên Đế Sơn, Tân gia từ nay về sau ở ẩn, không màng đến chuyện bên ngoài, với thế yếu và tư thái thấp giành sự tha thứ của Tần gia. Đây là hạ sách. Thứ hai, đợi ba năm tới, toàn lực quyết chiến, mặc dù là chỉ có ba thành cơ hội, cuối cùng bộc phát sức mạnh mười thành, thắng bại có lẽ chia ra năm năm, đây là trung sách. Tân Thiên Vấn mặt mày khẽ động: - Kiếm Nhiêm đạo hữu nói vậy, tựa hồ còn có ý ở ngoài lời, lẽ nào ở đây, còn có thượng sách? - Sách lược thật ra là có, nhưng có phải là thượng sách hay không, rất không dám khoác lác. Chỉ xem Thiên Vấn đạo hữu ngươi có hứng thú và dũng khí đọ sức không? - Sao? Ngươi nói đi! Tân Thiên Vấn hiện tại là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng. Nghe nói có sách lược, ý niệm đầu tiên chính là nói ra nghe xem. - Theo ta đi một chuyến tới Thiên Hỏa Nam Cương! - Đi Thiên Hỏa Nam Cương? Đến chỗ đó làm cái gì? Tân Thiên Vấn không kìm được hỏi. - Thiên Hỏa Nam Cương, được xưng là thiên đường của Thần thú. Thần thú ở đây mặc dù không nhiều như Vô Tận Đông Hải, nhưng Thần thú của Vô Tận Đông Hải, tựa hồ đều là huyết mạch Long Tộc. Cho nên, thiên đường của Thần thú là ở Thiên Hỏa Nam Cương, một chút cũng không sai. Thiên Hỏa Nam Cương có hai đại Đồ Đằng. Một là Chúc Dung Hỏa Thần Tộc, một là Thần Nông Tộc. Thần Nông Tộc lấy tu luyện giả loài người làm đại biểu. Còn Chúc Dung Hỏa Thần Tộc, lại lấy Thú Tộc làm nền móng. Hiện giờ, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đều đã ở Vô Tận Đông Hải, chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta lang bạt ở Thiên Hỏa Nam Cương. Nếu có thể tìm kiếm được Thái cổ Thần Miếu của Thái cổ Nam Cương, truyền thừa được một chút kỳ ngộ, chính là không thể xem thường. - Thái cổ Thần Miếu, đó là cái gì? - Hắc hắc, Thái cổ Thần Miếu, đó là Thần Miếu dùng để hiến tế của Nam Cương ở thời kỳ Thái cổ. Thú Tộc ở Thiên Hỏa Nam Cương xây dựng cơ nghiệp, tính du động vô cùng lớn, vì tính du động và tần suất di chuyển vô cùng cao, cho nên những nơi đến, xây dụng rất nhiều Thái cổ Thần Miếu. Hiện giờ những Thái cổ Thần Miếu này, phần lớn đã bị tro bụi lịch sử bao trùm. Còn số ít, bị đào móc ra, đều có các loại kỳ ngộ không nhỏ. Ta vào ngàn năm trước có được một manh mối, không giống bình thường. Nếu có thể tìm kiếm được chỗ của Thái cổ Thần Miếu đó, ta có thể bảo đảm, Tân gia ngươi nhất môn phát triển mạnh mẽ. Những lời này, nói ra khiến Tân Thiên Vấn tim đập thình thịch, nhưng Tân Thiên Vấn rốt cuộc là người từng trải, giương mắt nhìn Kiếm Nhiêm: - Kiếm Nhiêm đạo hữu, ngươi không phải chỉ là muốn tìm đồng bọn xông vào Thiên Hỏa Nam Cương, nên mới nói những lời ba hoa chích chòe đó chứ? - Hừ, Thiên Vấn đạo hữu, chúng ta hiện tại đã ngồi cùng một chiếc thuyền, ta cũng không muốn giấu ngươi. Đúng vậy, ta là muốn tìm trợ thủ, nhưng đây là chuyện có lợi lẫn nhau. Tân gia ngươi cường đại, ảnh hưởng đối với ta không lớn, chỉ cần có lợi, không có hại. Hiện giờ, kẻ địch chung của chúng ta là Tần Vô Song. Không thể chế phục Tần Vô Song, cuối cùng vẫn là một đại họa vướng mắc. Vắt ngang trong lòng, vô cùng không thoải mái! Tân Thiên Vấn nói: - Thái cổ Thần Miếu đó, rốt cuộc có những kỳ ngộ nào? - Chuyện này không dễ nói, huyết mạch Thái cổ có, pháp bảo Thái cổ có, truyền thừa Thái cổ bí kỹ, cũng đồng dạng tồn tại. Nếu có thể có được một quyển Thú Tộc Phong ấn Đồ quyển của Thái cổ phong ấn, vậy chính là phát tài rồi. - Phong ấn Đồ quyển? Tân Thiên Vấn tò mò không thôi: - Đó là Linh thú Phong ấn sao? - Là Linh thú Phong ấn, nhưng cũng không phải là Linh thú Phong ấn trong hiểu biết của ngươi. Phong ấn Đồ quyển, bình thường đều là từng quyển từng quyển, phong ấn Thần thú, nhiều vô kể, không phải phàm vật. Kiếm Nhiêm mặt mày rạng rỡ, kích động hỏi: - Thiên Vấn đạo hữu, từ không hay xin được nói trước, chuyến đi này, nguy hiểm khẳng định là có. Nhưng sau lưng nguy hiểm lớn là hồi báo lớn. Ngươi đi hay không đi, bản thân tự quyết định đi. Tân Thiên Vấn tức giận nói: - Đi, đương nhiên phải đi! Mệnh lệnh này của Dương đại nhân khiến Tân gia ta mất hết quyền chủ động. Nếu ngồi chờ ba năm sau đến, Tân gia không có phần thắng. Trong nguy hiểm cầu phú quý, ta đi! - Tốt lắm! Kiếm Nhiêm tán thưởng nói: - Thiên Vấn đạo hữu, ngươi đã quyết đoán như vậy, ta cũng đáp ứng ngươi, đối phó Tần gia. Ta sẽ dốc hết toàn lực. Hơn nữa, ta cũng dám cam đoan, nếu tìm được Thái cổ Thần Miếu đó, ta tin rằng, cho dù tiểu tử đó tiến bộ cực lớn, hy vọng chúng ta dành được phần thắng, cũng ở trên bảy tám thành. Nghe nói có phần thắng bảy tám thành, nhiệt tình của Tân Thiên Vấn nhất thời nổi dậy. Triệu tập rất nhiều môn hạ, bao gồm những cường giả của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, phân phó xuống, giữ gìn bí mật, trông coi sơn môn. Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông hiện giờ đều có Thần đạo cường giả mất mạng, các nơi chỉ còn lại một Thần đạo cường giả giống như một mình cô độc. Còn phía bên Tân gia, ngoài Tân Thiên Vấn, cũng chỉ còn mỗi một vị Ngự đệ Thân vương Tân Thiên Thần là Thần đạo cường giả duy nhất.
Tần Vô Song dàn xếp xong tất cả, mang theo bốn đại Thần thú, quay lại các quốc gia nhân loại, đem hiệp nghị ngừng chiến đưa tới Tần gia trấn Đông Lâm, đưa tới Thiên Tứ Vương Phủ. Tần Liên Sơn vô cùng vui mừng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL Mộ Dung Nhạn khoảng thời gian này, tu vi cũng là đột phá mạnh mẽ. Đương nhiên, trùng kích Thần đạo, cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn gặp nhau thì ít xa cách thì nhiều, khó được ở cùng một chỗ, đương nhiên là tình cảm vô cùng thân thiết. Biết được Tần Vô Song phải đi về hướng Bắc tới Cực Bắc Tuyết Vực, trong lòng Mộ Dung Nhạn mặc dù không muốn, nhưng nhận thức rất nhanh, cười nói: - Vừa vặn, Nhạn nhi xa quê lâu như vậy, cũng muốn quay về Phiêu Tuyết Lâu thăm một chút. Tần Vô Song nói: - Vừa vặn, ta tới Cực Bắc Tuyết Vực, phải đi qua Phiêu Tuyết Lâu. Thuận đường thăm hỏi một chút lệnh tôn đại nhân, thuận tiện cũng có thể giúp Phiêu Tuyết Lâu đem một quả trứng rồng khác của huyết mạch Thái cổ Yêu Long ấp nở ra. Tần Vô Song hiện tại đã không phải người học thức còn thấp, hắn có được huyết mạch Thái cổ Yêu Long, lại là cường giả Hóa Thần Đạo, sớm có tư cách ấp trứng rồi. Từ biệt Thiên Tứ Vương Phủ, theo hướng Bắc mà đi. Trên dưới Phiêu Tuyết Lâu biết được tiểu thư về nhà, mang theo cô gia tương lai cùng nhau quay về Phiêu Tuyết Lâu, đương nhiên là trên dưới vui mừng. Mộ Dung Thiên Cực cố nhiên là vô cùng khoái trá. Những tộc đệ của hắn, cũng là tất cả mặt mày rạng rỡ. Trước đây, bọn họ tận lực phản đối Mộ Dung Nhạn và Tần Vô Song qua lại. Hiện giờ, bọn họ đều là hổ thẹn không thôi, buổi tối khi đi ngủ lót gối đầu suy xét việc này, đều là vô cùng xấu hổ, hối hận không ngừng. Lúc trước thật sự là học thức kém cỏi, lại kịch liệt đi phản đối Mộ Dung Nhạn và Tần Vô Song kết giao. Tần Vô Song hiện giờ, tuổi còn trẻ, đã là Đại Chưởng môn của Tần gia, uy danh có một không hai. Đem tên tuổi của tất cả thiếu niên nổi bật của Đại lục Thiên Huyền, đè ép toàn bộ. Quan trọng nhất chính là, Tần gia hiện giờ trải qua đả kích của trận doanh Thiên Đế, chậm rãi đi lên, nghiễm nhiên là trạng thái vui sướng, mạnh mẽ phát triển. Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, Tần gia lúc đó chuẩn bị đầy đủ, hy vọng đoạt lại vị trí Thiên Đế là rất lớn. Đủ loại như vậy, bọn họ trước đó lại phản đối Tần Vô Song, làm sao không khiến bọn họ hổ thẹn cho được? Hiện giờ Tần Vô Song lại một lần nữa tới cửa, những lời nói lúc trước của Tần Vô Song, bọn họ thật sự là ghi nhớ khắc sâu. Tần Vô Song đã từng phát ngôn bừa bãi, những người ở Phiêu Tuyết Lâu phản đối hắn và Mộ Dung Nhạn qua lại, sớm hay muộn cũng sẽ hối hận. Sẽ có một ngày, Tần Vô Song hắn sẽ khiến trên dưới Phiêu Tuyết Lâu cung kính, vui mừng vì sự xuất giá của Mộ Dung Nhạn. Nở mày nở mặt, vinh dự vô cùng. Lúc trước, bọn họ cảm thấy đây căn bản là lời mạnh miệng của người trẻ tuổi, hiện giờ, câu nói đã thành hiện thực. Tần Vô Song đã làm được, và bọn họ hoàn toàn hối hận. Cũng may, Tần Vô Song biết kềm chế rất lớn, tựa hồ quên đi những chuyện cũ nhiều năm trước, căn bản không nhắc không hỏi, đối với những trưởng bối trên danh nghĩa như bọn họ, cũng là không mất lễ phép. Thật ra bọn họ làm gì còn ai còn dám cao ngạo? Căn bản không dám nhận lễ trưởng bối. Đại Chưởng môn của Tần gia, địa vị cao hơn rất nhiều so với bọn họ, bọn họ có tư cách gì nhận lễ vãn bối của Đại Chưởng môn Tần gia chứ? Mộ Dung Thiên Cực là nhạc phụ tương lai, Tần Vô Song thật ra lễ tiết không mất. Sau khi lấy trứng rồng của Phiêu Tuyết Lâu ra, thông qua cố gắng của Tần Vô Song, thật sự ấp hóa ra một con ấu long bảo bảo. Con ấu long bảo bảo này, ngoại hình tựa hồ là cùng một mô hình với Ái Ty Mạt. Nhưng rõ ràng không giống là màu sắc. Khi Ái Ty Mạt sinh ra, khắp người toát ra màu tím. Còn con ấu long bảo bảo này, lại là toàn thân khí màu xanh dày đặc bao phủ, vô cùng nồng đậm. Phiêu Tuyết Lâu từ trên xuống dưới, nhìn thấy Thần thú ra đời, tất cả đều là tán thưởng đến cực hạn, mặt đầy vẻ hân hoan và kinh ngạc vô hạn. Phải biết rằng, Lâu chủ Phiêu Tuyết Lâu hiện tại là Thần đạo cường giả, hiện giờ trứng rồng ấp nở, lại là một con Thần thú sinh ra, Phiêu Tuyết Lâu lập tức lại có thêm một Thần đạo cường giả. Hai Thần đạo cường giả, phần thực lực này đủ để trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, chiếm được một vị trí trong Thiên Đế Sơn.
Đây xác thực là một vấn đề đáng được suy nghĩ sâu xa. Mấy vạn năm qua, Thần Khí Chi Môn thậm chí mở ra mười lần, mỗi một lần đều có các loại kỳ duyên, theo đạo lý mà nói, cho dù không xuất hiện Thiên Thần Đạo cường giả, Chân Thần Đạo cường giả phải là có rất nhiều mới đúng.
Nhưng mà, nhìn khắp thiên hạ, Chân Thần Đạo ngoài thế lực Đồ Đằng tương đối nhiều ra, thế lực nhất lưu bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là một hai Chân Thần Đạo.
Những cường giả có được kỳ ngộ ưu đãi của Thần Khí Chi Môn, rất nhiều người trong tai kiếp Thần đạo, không thể bình yên vượt qua, không ngừng rơi xuống và bị thiêu cháy.
Vì vậy, mấy vạn năm qua, Thần đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền không những không gia tăng, ngược lại có xu thế không ngừng giảm bớt. Tất cả những chuyện này, đương nhiên có quan hệ với Tinh Hà Kết Giới, nhưng xét đến cùng, vẫn là mầm mống tốt của các tông môn không nhiều, thiên tài quá ít, khuyết thiếu nền tảng bên trong.
- Chư vị, lần này, có thể nói là một lần long trọng nhất trong lịch sử của Thần Khí Chi Môn. Độ mở ra là toàn diện. Các ngươi một khi tiến vào, liền có cơ hội tiếp xúc với bí mật cuối cùng của Thần Khí Chi Môn. Nhóm đầu tiên là thăm dò bốn tầng trước Thần Khí Mê Cung. Ai giữ Tinh Hà Lệnh sơ cấp, có thể chuẩn bị một chút! Nhóm thứ hai là tầng thứ năm đến tầng thứ tám Thần Khí Mê Cung. Bốn tầng trước của mê cung, đối với các ngươi mà nói, ý nghĩ không lớn. Đợi bốn tháng sau, mới có thể đến phiên!
Lý Bố Y tiếp tục nói:
- Nhóm thứ ba, là những cường giả cao nhất nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp, thăm dò tầng thứ chín mê cung đến tầng mười hai mê cung, đây là khu vực trung tâm của cả Thần Khí Mê Cung. Trước lúc đó, mời tất cả những người giữ Tinh Hà Lệnh, đem bằng chứng thân phận lai lịch, toàn bộ đệ trình lên xét duyệt!
Đây là một trình tự chuẩn bị.
Dưới sự tổ chức của các thế lực Đồ Đằng, những bằng chứng thân phận, rất nhanh đã thu thập xong.
Lý Bố Y không vội vàng hoảng hốt, bắt đầu thẩm duyệt.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều không dám lộ ra thần sắc không kiên nhẫn, chỉ là kiên nhẫn chờ đợi. Mọi người đều biết, người quyết định bọn họ có thể tiến vào Thần Khí Chi Môn hay không, chỉ có một người, chính là vị Chưởng Khống Giả trước mặt. Hắn có tư cách tuyệt đối bắt mọi người phải chờ.
Lý Bố Y lật xem ước chừng sau một canh giờ, ba trăm bằng chứng thân phận, có một số là đảo qua mà thôi, có một số là chăm chú lật xem.
Lý Bố Y mặt không biểu tình, những mỗi một động tác của hắn, đều khiến những người ở hiện trường vô cùng lo sợ. Sợ vạn nhất Lý Bố Y tuyệt đối không tin ai, trực tiếp đào thải bị loại.
Sau một canh giờ, ba trăm phần toàn bộ xem xong. Khóe miệng Lý Bố Y tràn ra một nụ cười quỷ dị, ánh mắt hơi có chút nghiền ngẫm nhìn quét qua toàn trường, đem ba trăm phần bằng chứng trên tay vỗ vỗ:
- Về cơ bản không có vấn đề gì, nhưng có ba người, không thể tiến vào! Ba người này, hai người đến từ Thiên Hỏa Nam Cương, một người đến từ Vô Tận Đông Hải. Hai người là người nắm giữ Tinh Hà Lệnh trung cấp, một người là người nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp. Trong trường hợp này, sẽ không đơn độc chỉ đích danh. Chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc chỗ các ngươi, sẽ một mình thông báo cho các ngươi!
Những tu luyện giả của Thiên Hỏa Nam Cương và Vô Tận Đông Hải, rõ ràng biểu tình bị kìm hãm. Ba danh ngạch? Sẽ không đến lượt mình gặp xui xẻo như vậy chứ?
Tần Vô Song nãy giờ mặt không biểu tình nhìn màn này, căn bản không biểu hiện ra bất cứ chỗ nào có vẻ thân cận với Lý Bố Y.
Hắn biết, quan hệ của hắn với Lý Bố Y, chỉ có thể tồn tại trong cái vòng nhỏ của Thiên Huyền Thất Tử, tạm thời tuyệt đối không thể công bố ra ngoài.
Nói không chừng, trong ba trăm danh ngạch này, lại có nội ứng gian tế. Hiện giờ quả nhiên có ba người bị loại bỏ ra, bất kể có phải thật sự là nội ứng hay không, tóm lại vẫn phải hết sức cẩn thận.
Đột nhiên, Tần Vô Song cảm thấy phía Đông có mấy ánh mắt phức tạp, đang tập trung ngắm nhìn trên mặt hắn. Nghiêng đầu nhìn, chính là Nga Mi Đạo Trường. Một đạo thanh âm tươi đẹp thoát tục, trên người mặc quần áo tu luyện giản dị, ở bên trong đám người, khó có thể xán lạn rực rỡ.
Nhất là khuôn mặt thuần khiết ngây thơ, đôi mắt tinh thuần giống như nước mùa thu, phảng phất như một luồng thanh tuyền chưa bao giờ bị ô nhiễm, khiến người ta nhìn mà lòng sinh trìu mến.
Thủy Nhược Lan!
Từ ngày ở Mộng Huyễn Thiên Trì từ biệt, mấy chục năm đã trôi qua. Thủy Nhược Lan, vẫn giống như ngày trước. Thời gian ba bốn mươi năm, phảng phất giống như ba bốn mươi ngày đi qua người nàng, căn bản không có để lại bất cứ dấu vết năm tháng nào.
Ánh mắt của Thủy Nhược Lan, trong nháy mắt chạm phải Tần Vô Song, cũng lộ ra một tia vui mừng ngượng ngùng.
Diệu Vân Tiên Tử ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, khiến thân hình của Thủy Nhược Lan khẽ run lên, lập tức hiểu được sư phụ ở bên cạnh, đành phải quay mặt qua chỗ khác.
Trong lòng lại là đạo đạo gợn sóng không ngừng khuyếch tán.
Tần Vô Song nhìn thấy loại biểu tình đáng ghét trên mặt Diệu Vân Tiên Tử, tâm tinh chán ghét, không thèm để ý tới, chỉ cảm thấy Thủy Nhược Lan là một nữ tử ngọc bạch không tỳ vết như vậy, lại có một sư phụ tâm dạ hẹp hòi như Diệu Vân Tiên Tử, thật sự là đại sát phong cảnh.
Phía bên Vô Tân Đông Hải, vợ chồng Thương Dạ cũng đi tới, chào hỏi Tần Vô Song. Mễ Già còn có Dịch Khiêm của Bồ Lao Tộc, với Tần Vô Song cũng xem như có chút giao tình, cũng đi tới.
Vốn Cầu Long Tộc của Mễ Già và Bàn Long Tộc của bọn Thương Dạ là một mất một còn, nhưng vì quan hệ của Tần Vô Song, thanh niên của hai nhà cũng không có căm thù quá mức.
Tần Vô Song cười đón tiếp:
- Thương Dạ đại ca, nhiều năm không gặp, tu vi tăng lên không ít!
Thương Dạ cười nói:
- So sánh với ngươi, cái gì cũng không so được. Thế nào hả, lần này chuẩn bị như thế nào?
- Thần Khí Mê Cung thần bí như vậy, cũng không có chuẩn bị gì. Chỉ đợi đến hiện trường rồi phát huy thôi. Thương Dạ đại ca, Bàn Long Tộc các ngươi, lần này phân được bao nhiêu danh ngạch?
- Hắc hắc, chúng ta lần này có năm danh ngạch, cho nên chúng ta mới có cơ hội tiến vào Thần Khí Chi Môn. Bằng không không đến lượt chúng ta!
Tần Vô Song cười cười, lại nhìn Mễ Già:
- Tiểu ma nữ, nhìn khí sắc của ngươi cũng được lắm, gần đây có gây tai vạ cho công tử Long Tộc trẻ tuổi nào của Đông Hải không, nhất là Dịch Khiêm huynh đệ, có bị ngươi ức hiếp không?
Dịch Khiêm vội nói:
- Vô Song huynh, Mễ Già tiểu thư hiện tại rất hiền hòa, sẽ không ức hiếp người đâu, ha ha.
Mễ Già trừng mắt liếc nhìn Dịch Khiêm:
- Ngươi nhiều miệng thế, cẩn thận ta kéo đầu lưỡi của ngươi đấy.
Dịch Khiêm hắc hắc cười, cũng không dám nói thêm gì nữa. Xem ra, đối với Mễ Già vẫn là có chút kiêng kỵ.
Thời gian mấy chục năm trôi qua, những thanh niên của Đông Hải, hiển nhiên cũng đều trưởng thành, mỗi người đều có trách nhiệm gánh vác, đều có được một tấm Tinh Hà Lệnh sơ cấp, có được tư cách thăm dò bốn tầng mê cung trước. Mễ Già tựa hồ còn có tư cách đạt được Tinh Hà Lệnh trung cấp, nhưng Tộc trưởng của Cầu Long Tộc bảo thủ nhằm đạt được mục đích nào đó, vẫn là không đem Tinh Hà Lệnh trung cấp đưa cho nàng.
- Đông Hải các ngươi có một danh ngạch bị đào thải loại bỏ, khẳng định sẽ khiếm khuyết. Không biết danh ngạch đó sẽ rơi xuống nhà ai.
- Bổn tiểu thư lười quan tâm lắm. Một danh ngạch, làm sao có thể phân cho Cầu Long Tộc chúng ta chứ. Khẳng định là Tổ Long Tộc tự mình chiếm lấy rồi.
Đồ Đằng Tộc lấy đi, thật ra không có gì tranh luận.
Khi mọi người đang ồn ào nghị luận, thảo luận ai bị đào thải, Lý Bố Y đột nhiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như điện, bắn về phía đường đến phía Nam, quát:
- Một khi đã đến rồi, thì không cần trốn tránh làm gì?
Thanh âm này phảng phất giống như một cây kim, đâm vào trong màng tai, khiến mỗi tu luyện giả đều cảm thấy trận trận ù tai.
Quả nhiên, xa xa phía Nam truyền đến một tiếng cười lạnh âm hiểm:
- Được, thuật sĩ tướng số nhà ngươi, có bản lĩnh lắm. Chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc cũng chưa phát hiện, ngươi trái lại phát hiện ra rồi!
Thanh âm này vừa xuất hiện, Tần Vô Song quả nhiên là sắc mặt khẽ phát lạnh, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, cũng là đồng thời biến sắc.
- Kim Ô Thú!
Môn nhân Tần gia đều đã nghe qua thanh âm của Kim Ô Thú, tất cả cũng đều phản ứng.
- Ha ha, xem ra ta không làm sao nhận được sự hoan nghênh. Tất cả các ngươi đề phòng như vậy làm cái gì?
Kim Ô Thú thần quang lướt qua, hóa thành một đạo kim quang thô bạo, trong kim quang bọc một đại hán toàn thân kim giáp, dáng người cao lớn dị thường, cái mũi chim ưng dài dễ dàng thấy được, ánh mắt sâu xa, có vẻ cực kỳ hung ác.
Đây hiển nhiên là hình dáng biến hóa của Kim Ô Thú.
Bao Bao ở bên cạnh Tần Vô Song chậc chậc kêu lên:
- Không ngờ Kim Ô Thú này, hình dáng biến hóa ra hình người, trái lại có mấy phần dễ nhìn.
Cô Đơn dùng tiếng nói hào sảng của nó chế giễu nói:
- Cũng không phải đi bán da thịt, cần gì phải khoe khoang như vậy làm gì chứ?
Thanh âm này một chút cũng không giấu diếm, Kim Ô Thú đương nhiên là nghe được, ánh mắt như điện, bắn tới.
Tần Vô Song nhàn nhạt bật cười:
- Nghiệp chướng nhà ngươi, lần trước bị thương chưa đủ sao? Còn dám đến đây tàn sát bừa bãi, chẳng lẽ là ngại số mạng quá dài sao?
Biểu tình trên mặt Kim Ô Thú trầm xuống:
- Tần gia tiểu tử, lần trước ngươi co đầu rụt cổ trong tông môn, ta thả ngươi một lần, ngươi cam đoan sau này sẽ co đầu rụt cổ không ra, bằng không, ta sẽ để tiểu tử ngươi biết, đắc tội với Kim Ô đại gia sẽ có kết cục như thế nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Những Đồ Đằng cường giả thấy Kim Ô Thú nói chuyện với Tần Vô Song, đều chậc chậc lấy làm kỳ lạ. Nói thật, dây dưa với Kim Ô Thú mấy chục năm như vậy, bọn họ cũng là mệt mỏi vô cùng. Nếu Tần Vô Song đồng ý tiếp nhận chuyện vô tích sự này, bọn họ chỉ mong sao lập tức di chuyển nhiệm vụ.
Kim Ô Thú đĩnh đạc hạ xuống chỗ cao, dùng loại ánh mắt ngạo mạn liếc nhìn xung quanh, hùng hổ nói:
- Ta nói thuật sĩ tướng số, ta biết ngươi rất giỏi, là Chưởng Khống Giả của Thần Khí Chi Môn. Một khi đã có nhiều danh ngạch, tốt xấu cũng phân cho ta một tấm. Ta cũng là một phần tử của Đại lục Thiên Huyền.
Lý Bố Y cười lạnh liếc mắt nhìn Kim Ô Thú:
- Ngươi muốn có?
Kim Ô Thú hùng hồn nói:
- Ta lẽ nào không đủ tư cách sao?
- Tư cách thật ra là đủ, nhưng tựa hồ người ở đây, đều không chào đón ngươi.
Lý Bố Y cười tủm tỉm nói.
- Ta cần bọn họ chào đón sao? Ta nói thuật sĩ tướng số, đừng kéo dài nữa, ta chỉ hỏi ngươi, nếu ta đã là một phần tử của Đại lục Thiên Huyền, thì sẽ có tư cách đạt được một tấm Tinh Hà Lệnh. Ngươi đưa hay không đưa?
Lý Bố Y có vẻ kiềm chế vô cùng tốt, vẫn như trước không nhanh không chậm:
- Ngươi là một phần tử của Đại lục Thiên Huyền, chuyện này thật ra không sai, nhưng ta nghe nói, ngươi luôn là phần tử phá hoại của Đại lục Thiên Huyền. Thời đại Thái cổ ngươi xuất hiện, chính là lấy thân phận của kẻ phá hoại xuất hiện. Hôm nay sống lại, vẫn đi con đường cũ. Thần Khí Chi Môn này của chúng ta, không chào đón ngươi.
Kim Ô Thú sắc mặt trầm xuống:
- Đừng nói quang minh chính đại như vậy, ngươi dứt khoát nói, đưa hay không đưa Tinh Hà Lệnh, tất cả mình ngươi tác chủ được rồi. Hà cớ gì phải làm bộ khẩu khí thương hại đau đớn của người khác? Ta dám đảm bảo, nếu Dị tộc thật sự đánh tới, ngươi có lẽ sẽ chạy thoát nhanh hơn cả ta.
Nghe thấy hai chữ "Dị tộc", biểu tình của mọi người đều giống như bị rắn độc cắn phải một miếng vậy.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tân Thiên Vấn cả đời hoành hành bá đạo, bất kể là lời nói và việc làm, hay là cử chỉ, chưa bao giờ chịu phục người khác. Trừ phi người lãnh đạo trực tiếp của Hiên Viên Tộc ở trước mặt, Tân Thiên Vấn chưa bao giờ khuất phục trước bất cứ người nào. Nhưng lần này, xuất thế ngang trời của Tần Vô Song, lại khiến hắn không thể không nói ra một câu ủ rũ, cũng là cảm khái phát ra từ đáy lòng. Một người thanh niên hiện tại đã có thể khiến hắn bị thương, ba năm sau sẽ có trình độ biến thái như thế nào, với lực tưởng tượng của hắn, thật sự không cách nào đánh giá. Bộ râu dài của Kiếm Nhiêm vì hơi thở mà bay múa, xem vẻ mặt của nó, hiển nhiên cũng là vô cùng tức giận, trong ánh mắt, lóe lên mấy phần ác độc. Trong mắt đột nhiên hung quang chợt lóe, trầm giọng hỏi: - Thiên Vấn đạo hữu, ta hỏi ngươi. Nếu ba năm sau, Tân gia không địch lại Tần gia, vận mệnh của Tân gia các ngươi sẽ như đi theo con đường nào? - Đi theo con đường nào? Tân Thiên Vấn cười khổ một tiếng: - Nếu Tần gia thắng lợi, căn bản không cần phải nghĩ, Tân gia chắc chắn sẽ chịu đả kích cực lớn, cho dù có thể bảo tồn đạo chính thống, thế nào cũng bị giáng chức xuống làm thế lực tam lưu. Cường giả Thiên Đế Môn, khẳng định không còn một ai. Sợ rằng là cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cũng sẽ không để Tân gia giữ lại. - Đương nhiên, nếu Tân gia ta thắng lợi, Tần gia hắn tất nhiên cũng không có ngày tháng yên lành. Đây là quyết chiến không chết không hết! Tân Thiên Vấn khẩu khí âm trầm, nhưng lại lộ ra một luồng dũng khí dứt khoát. - Vậy ngươi định làm thế nào? Ngồi yên chờ chết, đợi quyết định vận mệnh ba năm sau? Ngươi cảm thấy, với tình hình trước mắt của Tân gia ngươi, ba năm sau có thể có bao nhiêu phần thắng? Tân gia hiện tại ngoài Tân Thiên Vấn hắn và Tân Thiên Thần ra, nhân tài hầu như không còn, muốn nói phần thắng, tựa hồ là rất nhỏ bé. Thông qua thủ đoạn bình thường, có lẽ có thể sống chết với Tần gia, cùng với Tần gia hai bên đều chịu thiệt hại. Nhưng muốn tiếp tục bảo vệ vị trí Thiên Đế, không đơn giản chỉ là cạnh tranh tới từ một nhà Tần gia, còn có Vân gia thần bí cường đại đồng dạng. Vân gia đó, trình độ khó chơi, không hề yếu hơn Tần gia. Nếu cần phải nói điểm khác biệt, thì chính là Tần gia có thêm một yêu nghiệt là Tần Vô Song mà thôi. - Kiếm Nhiêm đạo hữu, có chuyện gì cứ nói thẳng ra, không cần vòng vo như vậy! Tân Thiên Vấn hơi có chút tức giận. Kiếm Nhiêm gật gật đầu: - Được, vậy ta nói thẳng. Căn cứ vào quan sát của ta, số mệnh hiện giờ của Tân gia ngươi so với Tần gia, đã không còn một trình tự rồi. Trừ phi lập tức chúng ta hợp lực, là có cơ hội tiêu diệt Tần gia. Nhưng một tiếng mệnh lệnh của Hiên Viên Dương, đã hoàn toàn đánh tan hy vọng này. Con đường này khẳng định đi không thông. Vậy thì, đợi đến ba năm sau, nói thật, ta cảm thấy, xác suất chiến thắng của Tân gia, không vượt quá ba thành. Tân Thiên Vấn cơ thịt trên mặt co lại, phảng phất giống như bị người ta hung hăng quất một roi lên vậy. Lời này của Kiếm Nhiêm, rất khó nghe, nhưng lại là lời nói thật. Thấy Tân Thiên Vấn không lên tiếng, Kiếm Nhiêm lại nói: - Một khi hiện tại không còn cách nào động thủ, bày ra trước mặt Thiên Vấn đạo hữu, tựa hồ chỉ có hai lựa chọn. Thứ nhất, hiện tại phải đầu hàng nhận thua, rút khỏi Thiên Đế Sơn, Tân gia từ nay về sau ở ẩn, không màng đến chuyện bên ngoài, với thế yếu và tư thái thấp giành sự tha thứ của Tần gia. Đây là hạ sách. Thứ hai, đợi ba năm tới, toàn lực quyết chiến, mặc dù là chỉ có ba thành cơ hội, cuối cùng bộc phát sức mạnh mười thành, thắng bại có lẽ chia ra năm năm, đây là trung sách. Tân Thiên Vấn mặt mày khẽ động: - Kiếm Nhiêm đạo hữu nói vậy, tựa hồ còn có ý ở ngoài lời, lẽ nào ở đây, còn có thượng sách? - Sách lược thật ra là có, nhưng có phải là thượng sách hay không, rất không dám khoác lác. Chỉ xem Thiên Vấn đạo hữu ngươi có hứng thú và dũng khí đọ sức không? - Sao? Ngươi nói đi! Tân Thiên Vấn hiện tại là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng. Nghe nói có sách lược, ý niệm đầu tiên chính là nói ra nghe xem. - Theo ta đi một chuyến tới Thiên Hỏa Nam Cương! - Đi Thiên Hỏa Nam Cương? Đến chỗ đó làm cái gì? Tân Thiên Vấn không kìm được hỏi. - Thiên Hỏa Nam Cương, được xưng là thiên đường của Thần thú. Thần thú ở đây mặc dù không nhiều như Vô Tận Đông Hải, nhưng Thần thú của Vô Tận Đông Hải, tựa hồ đều là huyết mạch Long Tộc. Cho nên, thiên đường của Thần thú là ở Thiên Hỏa Nam Cương, một chút cũng không sai. Thiên Hỏa Nam Cương có hai đại Đồ Đằng. Một là Chúc Dung Hỏa Thần Tộc, một là Thần Nông Tộc. Thần Nông Tộc lấy tu luyện giả loài người làm đại biểu. Còn Chúc Dung Hỏa Thần Tộc, lại lấy Thú Tộc làm nền móng. Hiện giờ, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đều đã ở Vô Tận Đông Hải, chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta lang bạt ở Thiên Hỏa Nam Cương. Nếu có thể tìm kiếm được Thái cổ Thần Miếu của Thái cổ Nam Cương, truyền thừa được một chút kỳ ngộ, chính là không thể xem thường. - Thái cổ Thần Miếu, đó là cái gì? - Hắc hắc, Thái cổ Thần Miếu, đó là Thần Miếu dùng để hiến tế của Nam Cương ở thời kỳ Thái cổ. Thú Tộc ở Thiên Hỏa Nam Cương xây dựng cơ nghiệp, tính du động vô cùng lớn, vì tính du động và tần suất di chuyển vô cùng cao, cho nên những nơi đến, xây dụng rất nhiều Thái cổ Thần Miếu. Hiện giờ những Thái cổ Thần Miếu này, phần lớn đã bị tro bụi lịch sử bao trùm. Còn số ít, bị đào móc ra, đều có các loại kỳ ngộ không nhỏ. Ta vào ngàn năm trước có được một manh mối, không giống bình thường. Nếu có thể tìm kiếm được chỗ của Thái cổ Thần Miếu đó, ta có thể bảo đảm, Tân gia ngươi nhất môn phát triển mạnh mẽ. Những lời này, nói ra khiến Tân Thiên Vấn tim đập thình thịch, nhưng Tân Thiên Vấn rốt cuộc là người từng trải, giương mắt nhìn Kiếm Nhiêm: - Kiếm Nhiêm đạo hữu, ngươi không phải chỉ là muốn tìm đồng bọn xông vào Thiên Hỏa Nam Cương, nên mới nói những lời ba hoa chích chòe đó chứ? - Hừ, Thiên Vấn đạo hữu, chúng ta hiện tại đã ngồi cùng một chiếc thuyền, ta cũng không muốn giấu ngươi. Đúng vậy, ta là muốn tìm trợ thủ, nhưng đây là chuyện có lợi lẫn nhau. Tân gia ngươi cường đại, ảnh hưởng đối với ta không lớn, chỉ cần có lợi, không có hại. Hiện giờ, kẻ địch chung của chúng ta là Tần Vô Song. Không thể chế phục Tần Vô Song, cuối cùng vẫn là một đại họa vướng mắc. Vắt ngang trong lòng, vô cùng không thoải mái! Tân Thiên Vấn nói: - Thái cổ Thần Miếu đó, rốt cuộc có những kỳ ngộ nào? - Chuyện này không dễ nói, huyết mạch Thái cổ có, pháp bảo Thái cổ có, truyền thừa Thái cổ bí kỹ, cũng đồng dạng tồn tại. Nếu có thể có được một quyển Thú Tộc Phong ấn Đồ quyển của Thái cổ phong ấn, vậy chính là phát tài rồi. - Phong ấn Đồ quyển? Tân Thiên Vấn tò mò không thôi: - Đó là Linh thú Phong ấn sao? - Là Linh thú Phong ấn, nhưng cũng không phải là Linh thú Phong ấn trong hiểu biết của ngươi. Phong ấn Đồ quyển, bình thường đều là từng quyển từng quyển, phong ấn Thần thú, nhiều vô kể, không phải phàm vật. Kiếm Nhiêm mặt mày rạng rỡ, kích động hỏi: - Thiên Vấn đạo hữu, từ không hay xin được nói trước, chuyến đi này, nguy hiểm khẳng định là có. Nhưng sau lưng nguy hiểm lớn là hồi báo lớn. Ngươi đi hay không đi, bản thân tự quyết định đi. Tân Thiên Vấn tức giận nói: - Đi, đương nhiên phải đi! Mệnh lệnh này của Dương đại nhân khiến Tân gia ta mất hết quyền chủ động. Nếu ngồi chờ ba năm sau đến, Tân gia không có phần thắng. Trong nguy hiểm cầu phú quý, ta đi! - Tốt lắm! Kiếm Nhiêm tán thưởng nói: - Thiên Vấn đạo hữu, ngươi đã quyết đoán như vậy, ta cũng đáp ứng ngươi, đối phó Tần gia. Ta sẽ dốc hết toàn lực. Hơn nữa, ta cũng dám cam đoan, nếu tìm được Thái cổ Thần Miếu đó, ta tin rằng, cho dù tiểu tử đó tiến bộ cực lớn, hy vọng chúng ta dành được phần thắng, cũng ở trên bảy tám thành. Nghe nói có phần thắng bảy tám thành, nhiệt tình của Tân Thiên Vấn nhất thời nổi dậy. Triệu tập rất nhiều môn hạ, bao gồm những cường giả của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, phân phó xuống, giữ gìn bí mật, trông coi sơn môn. Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông hiện giờ đều có Thần đạo cường giả mất mạng, các nơi chỉ còn lại một Thần đạo cường giả giống như một mình cô độc. Còn phía bên Tân gia, ngoài Tân Thiên Vấn, cũng chỉ còn mỗi một vị Ngự đệ Thân vương Tân Thiên Thần là Thần đạo cường giả duy nhất.
Tần Vô Song dàn xếp xong tất cả, mang theo bốn đại Thần thú, quay lại các quốc gia nhân loại, đem hiệp nghị ngừng chiến đưa tới Tần gia trấn Đông Lâm, đưa tới Thiên Tứ Vương Phủ. Tần Liên Sơn vô cùng vui mừng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL Mộ Dung Nhạn khoảng thời gian này, tu vi cũng là đột phá mạnh mẽ. Đương nhiên, trùng kích Thần đạo, cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn gặp nhau thì ít xa cách thì nhiều, khó được ở cùng một chỗ, đương nhiên là tình cảm vô cùng thân thiết. Biết được Tần Vô Song phải đi về hướng Bắc tới Cực Bắc Tuyết Vực, trong lòng Mộ Dung Nhạn mặc dù không muốn, nhưng nhận thức rất nhanh, cười nói: - Vừa vặn, Nhạn nhi xa quê lâu như vậy, cũng muốn quay về Phiêu Tuyết Lâu thăm một chút. Tần Vô Song nói: - Vừa vặn, ta tới Cực Bắc Tuyết Vực, phải đi qua Phiêu Tuyết Lâu. Thuận đường thăm hỏi một chút lệnh tôn đại nhân, thuận tiện cũng có thể giúp Phiêu Tuyết Lâu đem một quả trứng rồng khác của huyết mạch Thái cổ Yêu Long ấp nở ra. Tần Vô Song hiện tại đã không phải người học thức còn thấp, hắn có được huyết mạch Thái cổ Yêu Long, lại là cường giả Hóa Thần Đạo, sớm có tư cách ấp trứng rồi. Từ biệt Thiên Tứ Vương Phủ, theo hướng Bắc mà đi. Trên dưới Phiêu Tuyết Lâu biết được tiểu thư về nhà, mang theo cô gia tương lai cùng nhau quay về Phiêu Tuyết Lâu, đương nhiên là trên dưới vui mừng. Mộ Dung Thiên Cực cố nhiên là vô cùng khoái trá. Những tộc đệ của hắn, cũng là tất cả mặt mày rạng rỡ. Trước đây, bọn họ tận lực phản đối Mộ Dung Nhạn và Tần Vô Song qua lại. Hiện giờ, bọn họ đều là hổ thẹn không thôi, buổi tối khi đi ngủ lót gối đầu suy xét việc này, đều là vô cùng xấu hổ, hối hận không ngừng. Lúc trước thật sự là học thức kém cỏi, lại kịch liệt đi phản đối Mộ Dung Nhạn và Tần Vô Song kết giao. Tần Vô Song hiện giờ, tuổi còn trẻ, đã là Đại Chưởng môn của Tần gia, uy danh có một không hai. Đem tên tuổi của tất cả thiếu niên nổi bật của Đại lục Thiên Huyền, đè ép toàn bộ. Quan trọng nhất chính là, Tần gia hiện giờ trải qua đả kích của trận doanh Thiên Đế, chậm rãi đi lên, nghiễm nhiên là trạng thái vui sướng, mạnh mẽ phát triển. Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, Tần gia lúc đó chuẩn bị đầy đủ, hy vọng đoạt lại vị trí Thiên Đế là rất lớn. Đủ loại như vậy, bọn họ trước đó lại phản đối Tần Vô Song, làm sao không khiến bọn họ hổ thẹn cho được? Hiện giờ Tần Vô Song lại một lần nữa tới cửa, những lời nói lúc trước của Tần Vô Song, bọn họ thật sự là ghi nhớ khắc sâu. Tần Vô Song đã từng phát ngôn bừa bãi, những người ở Phiêu Tuyết Lâu phản đối hắn và Mộ Dung Nhạn qua lại, sớm hay muộn cũng sẽ hối hận. Sẽ có một ngày, Tần Vô Song hắn sẽ khiến trên dưới Phiêu Tuyết Lâu cung kính, vui mừng vì sự xuất giá của Mộ Dung Nhạn. Nở mày nở mặt, vinh dự vô cùng. Lúc trước, bọn họ cảm thấy đây căn bản là lời mạnh miệng của người trẻ tuổi, hiện giờ, câu nói đã thành hiện thực. Tần Vô Song đã làm được, và bọn họ hoàn toàn hối hận. Cũng may, Tần Vô Song biết kềm chế rất lớn, tựa hồ quên đi những chuyện cũ nhiều năm trước, căn bản không nhắc không hỏi, đối với những trưởng bối trên danh nghĩa như bọn họ, cũng là không mất lễ phép. Thật ra bọn họ làm gì còn ai còn dám cao ngạo? Căn bản không dám nhận lễ trưởng bối. Đại Chưởng môn của Tần gia, địa vị cao hơn rất nhiều so với bọn họ, bọn họ có tư cách gì nhận lễ vãn bối của Đại Chưởng môn Tần gia chứ? Mộ Dung Thiên Cực là nhạc phụ tương lai, Tần Vô Song thật ra lễ tiết không mất. Sau khi lấy trứng rồng của Phiêu Tuyết Lâu ra, thông qua cố gắng của Tần Vô Song, thật sự ấp hóa ra một con ấu long bảo bảo. Con ấu long bảo bảo này, ngoại hình tựa hồ là cùng một mô hình với Ái Ty Mạt. Nhưng rõ ràng không giống là màu sắc. Khi Ái Ty Mạt sinh ra, khắp người toát ra màu tím. Còn con ấu long bảo bảo này, lại là toàn thân khí màu xanh dày đặc bao phủ, vô cùng nồng đậm. Phiêu Tuyết Lâu từ trên xuống dưới, nhìn thấy Thần thú ra đời, tất cả đều là tán thưởng đến cực hạn, mặt đầy vẻ hân hoan và kinh ngạc vô hạn. Phải biết rằng, Lâu chủ Phiêu Tuyết Lâu hiện tại là Thần đạo cường giả, hiện giờ trứng rồng ấp nở, lại là một con Thần thú sinh ra, Phiêu Tuyết Lâu lập tức lại có thêm một Thần đạo cường giả. Hai Thần đạo cường giả, phần thực lực này đủ để trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, chiếm được một vị trí trong Thiên Đế Sơn.