Tần Vô Song đã ra từng nhận thức qua dung mạo của Lăng Thắng ở Mộng Huyễn Thiên Trì, biết thực lực của Lăng Thắng cho dù yếu hơn Tân Thiên Vấn một chút, nhưng cũng không sai biệt nhiều lắm.
Sau khi Lăng Thắng tiến vào, những tân khách đặc biệt này, cũng là không kìm nổi cảm thấy một tia áp lực. Trên mặt Lăng Thắng chứa một nụ cười vô cùng khách sáo, chăm chú nhìn Tần Vô Song mấy lần, vẻ mặt thản nhiên không thay đổi, lúc này mới chắp tay làm lễ nói:
- Được chư vị khách quý cổ động, Lăng mỗ xin được có lời cảm tạ ở đây!
- Ha ha, Lăng Đại chưởng giáo khách khí rồi.
- Có thể tham gia vào Huyền Minh Pháp Hội, cũng là vinh hạnh của chúng ta.
Lăng Thắng vui tươi hớn hở nói:
- Được rồi, chư vị, lời khách khí Lăng mỗ cũng không nói nhiều. Chư vị đang ngồi và bằng hữu bên ngoài không giống nhau. Huyền Minh Pháp Hội này, vì tồn tại của các vị mới có vẻ càng thêm rực rỡ chói lọi. Chư vị, các ngươi có thứ gì cần bán đấu giá, hoặc là cần giao dịch, đều có thể báo danh. Chúng ta sẽ nhìn trình độ quý trọng của bảo bối, để sắp xếp thời gian xuất trướng. Bảo bối càng quý giá, xuất trướng càng tiến sâu về sau, đều là thứ tốt áp trục. Chúng ta sẽ dùng đại tâm tư đi đóng gói và tạo thế, để bảo bối của các ngươi có được lợi ích hồi báo đại tạo hóa nhất.
Thân là khách quý đặc biệt, những quyền lợi này vẫn là có. Bằng không, bọn họ cũng sẽ không được một mình mới đến trong này, có thể ở trong nội sảnh này, kỳ thực chính là một loại nhận thức đối với thân phận.
Những khách quý này nghe vậy, bắt đầu báo danh, đem thứ mà mình muốn trao đổi hoặc là thứ muốn bán đấu giá, đều đăng ký lên. Nếu là giao dịch, đối với vật trao đổi có yêu cầu đặc thù gì, cũng đều ghi chú rõ.
Tần Vô Song thật ra không vội lấy đồ ra, thờ ơ lạnh nhạt quan sát một hồi, phát hiện những Thần đạo cường giả này, quả nhiên đều không phải bút tích bình thường, dám lấy ra, rất nhiều đều là thứ tốt.
Tựa hồ mỗi Thần đạo cường giả, đều có thể lấy ra một hai thứ tốt, thậm chí vũ khí Thần đạo đều có bốn năm món. Hơn nữa so với vũ khí Thần đạo càng thêm quý trọng, cũng có mấy thứ như vậy.
Đến lượt Tần Vô Song, Tần Vô Song sớm có chuẩn bị tâm lý, đương nhiên cũng không keo kiệt. Hắn định lấy hình thức cuối cùng để xuất hiện. Hy vọng có thể tạo ra thanh thế lớn nhất.
Hắn lấy ra không phải là một món, mà là một bộ. Một món vũ khí Thần đạo cấp bậc Thần đạo, một món Thần đạo Chiến y, còn có một tấm Long Tức Phong Ấn.
Tần Vô Song suy tính một chút, bút tích này muốn cuối cùng, tựa hồ là đủ rồi. Nhưng muốn hoàn toàn áp đảo các đối thủ cạnh tranh khác, để bảo bối làm áp trục cuối cùng xuất hiện, tựa hồ vẫn là có chút chưa đủ. Tần Vô Song cố ý ghi rõ một chút, còn có thể thêm vào một danh sách thu đồ đệ.
Danh sách thu đồ đệ của Hóa Thần Đạo cường giả, vật này so với bất cứ bảo bối gì cũng quý giá hơn.
Tần Vô Song vừa nói ra khoản kèm theo này, ngay cả Lăng Thắng cũng có chút giật mình, liếc mắt nhìn Tần Vô Song, dù sao chuyện thu đồ đệ, cũng không phải nói đùa.
Đại lục Thiên Huyền rất xem trọng truyền thừa chính thống, bình thường tuyệt đối sẽ không dễ dàng thu nhận đồ đệ. Trước khi thu đồ đệ, nhất định phải điều tra rõ ràng lai lịch và rắp tâm của đệ tử, thà ít mà tốt. Có cao thủ của tông môn, bình thường đều là chọn lựa từ trong những người trẻ tuổi của tông môn mình, tuyệt đối sẽ không thu nhận người ngoài làm đồ đệ.
- Các hạ, xin hỏi một loạt bảo bối này, là dùng bán đấu giá hay là dùng cho giao dịch?
Người phụ trách đăng ký của Thiên Sơn phái hỏi.
- Giao dịch!
Tần Vô Song đơn giản nói ra hai chữ này.
- Được, vậy đối với giao dịch có yêu cầu đặc thù gì không?
- Chỉ có một yêu cầu, vật giao dịch, cần phải là Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy. Ngoài vật giao dịch này, tất cả các vật khác xin phép được từ chối!
Tần Vô Song nói rất rõ ràng.
Người phụ trách đăng ký nhất thời sửng sốt, trố mắt cứng lưỡi nhìn Tần Vô Song:
- Chuyện này…
- Không thể sao?
- Thật ra không phải không thể, chỉ là… chỉ là như vậy sẽ hạn định đối tượng giao dịch, có thể sẽ tìm không được người giao dịch. Ngài biết, Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy không phải là thứ bình thường. Người có chưa hẳn sẽ lấy ra giao dịch, người không có, muốn lấy ra giao dịch cũng không lấy được.
- Ha ha, đăng ký đi. Bất kể có hay không có, trọng ở tham dự thôi!
Tần Vô Song thản nhiên nói.
Người phụ trách có chút chần chờ nhìn nhìn Lăng Thắng, hiển nhiên không dám tùy tiện quyết định. Hắn biết, giao dịch này chưa chắc có thể thành công, nếu không thành công, thì sẽ không lấy được tiền thuê. Chuyện này đối với Thiên Sơn Phái cũng không phải là chuyện tốt. Dù sao, là cuộc giao dịch cuối cùng, nếu cuối cùng không có thành công, há không phải lãng phí tài nguyên nhân lực và lực tuyên truyền đi tạo thế cho hắn sao?
Khóe miệng Lăng Thắng khẽ động một chút, biểu thị cho phép. Người phụ trách đó lúc này mới dám hạ bút đăng ký.
Sau khi thủ tục xong xuôi, hội họp liền long trọng mở màn. Ngay từ đầu, đương nhiên là các loại nói chuyện hình thức, Tần Vô Song tạm thời nghe qua, cũng không để ý.
Phân đoạn đầu tiên, là bán đấu giá. Trong loại sự kiện này, bán đấu giá ngược lại không phải là phân đoạn không làm sao nhận được hoan nghênh, vì phân đoạn vô bổ này, chưa đến một canh giờ, đã hoàn toàn kết thúc rồi.
Phân đoạn thứ hai, chính là phân đoạn giao dịch.
Giao dịch này phân làm hai khâu triển lãm giao dịch và tự do giao dịch. Bọn người Tần Vô Song tham gia, chính là loại triển lãm giao dịch. Đầu tiên đem đồ vật độc lập giới thiệu một chút, sau đó mọi người cạnh tranh, nếu có đối tượng giao dịch đặc thù, chú định hạn chế đại bộ người chỉ có thể chùn bước.
Tự do giao dịch rất đơn giản, nhưng thời gian kéo dài lại dài nhất.
Trong phân đoạn này, người có thể tham gia vào trong, có thể trong pháp hội giao dịch bất cứ thứ gì mà mình muốn giao dịch, có thể bố trí quầy hàng, cũng có thể rao hàng, hình thức đa dạng.
Nhưng mà, bất cứ ai cũng biết, trong giao dịch tự do, ngoài số ít người không muốn tỏ vẻ giàu có, đại bộ phận các thứ, đều không thể so sánh với giao dịch triển lãm.
Giao dịch triển lãm, thông qua một loạt phơi ra và đóng gói, đơn độc được lấy ra giới thiệu, giá trị bản thân đồ vật đương nhiên là rất cao, lại cộng thêm cạnh tranh, khẳng định có thể có thu hoạch xa xỉ.
Cũng chính là nói, triển lãm giao dịch, là vở kịch có giọng hát và điệu bộ rất nặng!
Triển lãm giao dịch lần này, tổng cộng có khoảng ba mươi món vật phẩm. Phía bên chịu trách nhiệm tổ chức sẽ dựa theo trình độ quý giá của bảo bối để sắp xếp trình tự, càng xuất trướng muộn sẽ càng có giá trị.
Ngay từ đầu mười mấy món, mặc dù đều là thứ tốt, nhưng đối với Thần đạo cường giả mà nói, tựa hồ không có lực hấp dẫn gì.
Huống hồ Tần Vô Song còn là Hóa Thần Đạo cường giả, mí mắt cũng không thèm nhảy lên chút nào.
Khi đến món đồ thứ mười lăm, lại xuất hiện một thứ tốt khiến Tần Vô Song trong lòng khẽ động. Vật này tên là Thanh Mộc Thần Đỉnh. Tên là Thần Đỉnh, kỳ thực cũng không phải thuộc về hàng ngũ Thần khí. Là một lò đan cực phẩm dùng để luyện chế đan dược. Mặc dù không cách nào luyện chế được đan dược trên Thần đạo, nhưng đối với đan dược cảnh giới dưới Thần đạo, có thể cam đoan tỷ lệ thành đan rất cao, nhất là đối với tu luyện giả Mộc thuộc tính mà nói, càng là một món đồ tốt.
Đáng tiếc, trên thế giới này, tu luyện giả Mộc thuộc tính, bản thân không nhiều. Có thiên phú luyện đan, càng là rất ít. Dù sao, đan sư bình thường chỉ yêu cầu Hỏa thuộc tính, rất ít có yêu cầu Mộc thuộc tính.
Mà Mộc thuộc tính này, trong thế giới luyện đan cao cấp, tầm quan trọng không mảy may thua kém Hỏa thuộc tính.
Cho nên, Tần Vô Song là có chút tâm động. Bởi vì, chủ nhân của của Thanh Mộc Thần Đỉnh này, yêu cầu trao đổi lại là một món vũ khí Thần đạo.
Báo giá này, cũng không xem là cao. Tu luyện giả ở đây, Mộc thuộc tính không nhiều. Mà có vũ khí Thần đạo, cũng chỉ có hai mươi ba mươi Thần đạo cường giả, và một số thủ lĩnh tông môn.
Thanh Mộc Thần Đỉnh này vừa báo giá ra, lập tức dẫn phát ra một vùng tranh mua. Nếu có rất nhiều người có nguyện vọng, vậy thì rất đơn giản, mọi người cạnh tranh công bằng, không tồn tại giao dịch đen tối ngươi lừa ta gạt.
Huyền Minh Pháp Hội, tính nguyên tắc này đương nhiên là có. Nếu không cũng sẽ không đến mức khiến nhiều tu luyện giả như vậy chen chúc mà đến, coi trọng chính là tính quy phạm và tính công bằng.
Tần Vô Song quan sát một chút, người cạnh tranh ước chừng có năm nhóm người. Bao gồm cả hắn bên trong, tổng cộng có sáu nhà đấu võ. Chủ nhân của Thanh Mộc Thần Đỉnh, hiển nhiên là có chút không ngờ được. Hắn cảm thấy, cái lò này của mình, mang tên là Thần Đỉnh, căn bản cũng không phải là vật Thần đạo, chỉ sợ không đáng tiền.
Nào ngờ, cục diện lại có thể sôi động như vậy?
Mấy lượt đấu giá, lập tức có ba nhà đối thủ cạnh tranh bị đào thài ra khỏi cục diện. Dù sao, cạnh tranh sẽ dẫn tới báo giá điên cuồng, không ngừng tăng không ngừng tăng, luôn có người chống đỡ không được.
Tần Vô Song phảng phất hoàn toàn không có cảm giác, dù bận vẫn ung dung cắt sửa móng tay, Bao Bao ở bên cạnh luôn thay Tần Vô Song hô giá:
- Chủ nhân nhà ta đồng ý lấy ra một món vũ khí Ngưng Thần Đạo bảy kiếp.
Vũ khí Thần đạo, cũng giống như tu luyện giả Thần đạo, đều là chú ý số kiếp. Cùng là Ngưng Thần Đạo, vũ khí trải qua Ngưng Thần Đạo chín kiếp và vũ khí trải qua Ngưng Thần Đạo một kiếp, đương nhiên không thể đánh đồng với nhau.
Vũ khí Thần đạo cùng với chủ nhân vượt qua kiếp nạn, loại trải qua này, loại tư cách này, đối với người ngoài mà nói, là có lực hấp dẫn nhất, chính là đại tiền vốn.
Tần Vô Song hô lên vũ khí Ngưng Thần Đạo bảy kiếp, khiến tất cả mọi người ở đây đều vô cùng rung động. Thậm chí những cường giả vừa mới tiến vào Ngưng Thần Đạo, hô hấp cũng dồn dập tăng lên.
Bảy kiếp! Có được Ngưng Thần Đạo vũ khí một kiếp vượt qua bảy kiếp như vậy, ý nghĩa là sau này thẳng đến bảy kiếp, đều sẽ có một món vũ khí cường đại đi cùng. Vũ khí này từng vượt qua bảy kiếp, điều này đủ giúp bọn họ trước bảy kiếp, đề thăng ba bốn thành nắm chắc độ kiếp!
Thần đạo cường giả, mỗi một kiếp đều giống như núi đao biển lửa, có thể có loại vũ khí Thần đạo lai lịch cao này bên cạnh, tuyệt đối là đại tạo hóa!
Cho nên, những Thần đạo cường giả hiện tại đều có chút hâm mộ chủ nhân của Thần Đỉnh đó. Đều cảm thấy nếu bản thân là chủ nhân của Thần Đỉnh này thì tốt rồi.
Phải biết rằng, một vị đối thủ trước, hô lên chỉ là vũ khí Ngưng Thần Đạo năm kiếp mà thôi. Còn Tần Vô Song, trực tiếp thăng cấp lên bảy kiếp, đương nhiên là dọa người.
Còn lại hai gã đối thủ, đều là không kìm hãm được liếc mắt về phía Tần Vô Song mấy lần, muốn xem xem vị đại tài chủ thần bí này, rốt cuộc là giàu có đến mức nào.
Người có thể kiên trì đến lúc này cắn răng không tha, đối với Thanh Mộc Thần Đỉnh đều là vô cùng thích thú. Nếu không, cũng không đến mức chống đỡ đến hiện tại.
Một gã trong đó vừa nhìn đã biết là cao thủ đầu lĩnh của tông môn hừ lạnh một tiếng:
- Ta cũng xuất ra một món Ngưng Thần Đạo bảy kiếp vũ khí, cộng thêm một món vũ khí Ngưng Thần Đạo một kiếp!
Còn có một đối thủ cạnh tranh, là một lão giả. Gương mặt bí hiểm tính toán một chút, cũng không do dự:
- Ta xuất ra một món vũ khí Ngưng Thần Đạo tám kiếp!
Cạnh tranh, trong đánh giá cả lẫn nhau không nhượng bộ, càng diễn càng kịch liệt, nhất thời khiến Huyền Minh Pháp Hội tiến nhập một cao trào nho nhỏ.
Loại cảnh giới này, là dễ dàng nhất để nhen nhóm nhiệt tình của mọi người, cũng dễ dàng hấp dẫn người nhất, rung động lòng người. Dù sao, giao dịch hội nếu là giao dịch một đối một, không được thấy nhiều. Đánh trận chiến giằng co cạnh tranh, các bên biểu hiện bản lĩnh, tự nâng giá cao, mới có vẻ thú vị.
Lại nói sau khi Lý Bố Y rời đi, lập tức quay về trong điểm sơn động mà hắn cắm trại. Thiên Huyền Thất Tử bất ngờ đã ở đó.
- Đại sư huynh, đi nói chuyện với tiểu sư đệ sao?
Lão Lục Xích Hằng Vũ cười ha ha nói.
Lý Bố Y gật gật đầu:
- Lão Ngũ, Lão Lục, ta kêu các ngươi quan sát ba người bị loại bỏ, hiện tại tình huống như thế nào?
- Tạm thời không có gì dị thường, nhưng Đại sư huynh, tiểu đệ có chút không hiểu, một khi đã hoài nghi bọn họ, tại sao không tìm cớ để các thế lực Đồ Đằng ở đó giết bọn họ? Lưu lại, há không phải hậu họa về sau sao?
Lão Ngũ Hoa Tập Nguyệt đối với vấn đề này có chút rối rắm. Hắn nhất quán là chủ trương sát phạt quyết đoán, nếu đã là kẻ địch, tại sao không tiêu diệt?
Lý Bố Y cười cười:
- Lão Ngũ, giết người đơn giản, bất cứ lúc nào cũng có thể, không nhất định phải mượn tay thế lực Đồ Đằng, đừng để bọn họ hiểu lầm, cảm thấy chúng ta mượn đao giết người. Những đầu lĩnh của Thiên Hỏa Nam Cương và Vô Tận Đông Hải, đều không phải kẻ hiền lành, nói thẳng ra, đều là kẻ vô cùng gian ngoan.
Hoa Tập Nguyệt căm giận nói:
- Chúng ta cũng không phải vì tư tâm của bản thân, còn không phải vì tương lai của Đại lục Thiên Huyền, bọn chúng một khi đã ngồi hưởng thụ quang vinh của thế lực Đồ Đằng, chút ác danh này, không khỏi hơi quá đáng.
Hoa Tập Nguyệt trong Thiên Huyền Thất Tử là người căm giận kẻ thù nhất.
Đối với thế lực Đồ Đằng, tác phong không đảm đương nhiệm vụ này sẽ không đi hỏi thăm chuyện trong phạm vi nhiệm vụ, bất mãn của Hoa Tập Nguyệt đã tồn tại từ lâu rồi. Nếu theo tính cách của hắn, sớm đã phế truất những tên gia hỏa ngồi không ăn bám này rồi.
Nhưng Lý Bố Y đương nhiên có dự định của Lý Bố Y. Phế truất thế lực Đồ Đằng thật ra dễ dàng. Nhưng là thế lực Đồ Đằng của Đại lục Thiên Huyền, càng là lực lượng dự bị có thể lên đỉnh phong?
Suy đến cùng, thế lực Đồ Đằng này, là con khỉ tự xưng đại vương khi trong núi không có hổ!
Lý Dật Phong lúc này cười ha ha nói:
- Lão Ngũ, đừng xúc động phẫn nộ. Thật sự muốn đối phó Dị tộc, còn cần xem tiểu sư đệ của chúng ta. Thật sự đến lúc đó, thủ đoạn lôi đình vừa ra, bất kể là những thế lực Đồ Đằng có nghe lời hay không, vì sinh tồn, cũng phải hăng hái chống cự. Hiện tại, thật ra cũng không cần trách móc nặng nề bọn họ, Khi cần gõ đánh, tin rằng tiểu sư đệ sẽ không khách khí đâu. Thủ đoạn của tiểu sư đệ, ngươi chưa nhìn thấy, cũng nên nghe nói qua rồi chứ?
Những tin đồn về Tần Vô Song, trong Thiên Huyền Thất Tử nói chuyện hăng say, thật ra rất rõ ràng. Đối với thủ đoạn và tâm tính của vị tiểu sư đệ này, là vô cùng tán thưởng.
Tiêu Dật Hiên cũng gật đầu nói:
- Đúng, chúng ta dù sao là trợ thủ cho tiểu sư đệ, lúc này cũng không được đi quá giới hạn. Đại sư huynh hôm nay thi triển thần thông, kỳ thực cũng là bị ép đến bất đắc dĩ, bại lộ thực lực, không phải là chủ ý của chúng ta.
Hoa Tập Nguyệt cũng biết rõ như vậy, hít một hơi, hãy còn có chút căm giận nói:
- Ta thật hy vọng, thả lỏng tay chân đại chiến một trận, kiềm nén như vậy trong ngực, luồng khí nghẹn này rất khó chịu.
Lý Bố Y nghiêm mặt nói:
- Lão Ngũ, ngươi phải hiểu rằng, hiện tại buông tay đại chiến, nếu Dị tộc thật sự tiến đánh, chúng ta một chút phần thắng cũng không có.
Tất cả mọi người đều gật đầu, Vị diện của Dị tộc có Chủ Thần giúp đỡ, so với Đại lục Thiên Huyền cường đại hơn rất nhiều.
- Được rồi, mọi người cũng không cần nghĩ nhiều. Tiểu sư đệ không phải nói rồi sao? Sư phụ để lại cho chúng ta con đường khác, đợi sau khi chuyện ở đây kết thúc, chúng ta vẫn là tới nơi khác tu luyện. Tranh thủ trước khi Tinh Hà Kết Giới tan vỡ, thực lực đề thăng càng mạnh càng tốt!
Đây chẳng khác nào là xác định quan điểm chủ yếu, lời nói của Lý Bố Y khiến mọi người đều gật đầu không thôi.
- Đúng, chúng ta hiện tại đều có Chủ Thần Khí, cố gắng tu luyện, tranh thủ uy lực của Chủ Thần Khí phát huy nhiều một chút, đến lúc đó cũng có thêm một phần thắng!
- Ha ha, vẫn là đại danh tác của sư phụ. Nếu chỉ dựa vào di sản Chúng Thần của Đại lục Thiên Huyền, đối phó Dị tộc, ta thấy vẫn là huyễn hoặc.
Chính vào lúc này, Xích Hằng Vũ đột nhiên mỉm cười:
- Đại sư huynh, ba tên gia hỏa bị đào thải có hành động kỳ lạ. Ngọc bài Truyền thức của bọn chúng bị tịch thu, không có cách nào thông báo tin tức, xem dáng vẻ, là định rời khỏi trước thời hạn.
Hoa Tập Nguyệt mặt mày khẽ động, nhìn Lý Bố Y:
- Đại sư huynh, có cần xử lý bọn chúng không?
Lý Bố Y khoát tay chặn lại:
- Không cần!
Hoa Tập Nguyệt khó hiểu:
- Lẽ nào để cho bọn chúng rời đi!
- Đúng vậy, để cho bọn chúng rời đi. Lão Ngũ, Lão Lục, vẫn là hai người các ngươi, bạn nối khố, bám theo bọn chúng, xem bọn chúng đi đâu, liên lạc với người nào. Nhớ kỹ, không được rút dây động rừng!
Hoa Tập Nguyệt và Xích Hằng Vũ xin lĩnh nhiệm vụ, đồng thời trả lời:
- Được!
Phía cuối Vô Tận Đông Hải, dưới Thang Cốc, trong một vực sâu bí mật dưới đáy biển, ở chỗ sâu mấy ngàn dặm, một đoàn hỏa diễm trong biển sâu, khí thế giống như núi lửa phun trào, rừng rực bốc lên.
Biểu hiện bên ngoài của cả Thang Cốc, giống như một nồi nước sôi sôi trào, không ngừng quay cuồng. Hỏa diễm ở chỗ sâu mấy ngàn dặm, lại có thể khiến toàn bộ thủy vực bên ngoài Thang Cốc sôi trào, đủ thấy năng lượng chất chứa trong đoàn hỏa diễm này đáng sợ như thế nào.
Đoàn hỏa diễm này, cực kỳ đỏ bừng, gần như là kim quang vậy!
Bên trong hỏa diễm, lại bao bọc một con yêu thú cực lớn, lại là một con Kim Ô Thú! Cái đầu của con Kim Ô Thú này, lớn chừng một ngọn núi nhỏ vậy.
Và khi nó tắm mình trong đoàn hỏa diễm này, càng cao đến trên vạn trượng, khí thế to lớn.
- Ngao!
Kim Ô Thú này phát ra một tiếng rít gào trầm thấp, tiếp theo yết hầu thầm thì phát ra hai tiếng, theo sát phía sau, lại là một trận rít gào.
Tiếng rít gào cực kỳ chói tai, phảng phất bén nhọn như thanh âm của kim loại ma sát vào nhau phát ra, bén nhọn tựa hồ có thể đâm thủng Thần hồn của con người.
Cũng may mấy trăm dặm xung quanh căn bản không có bất cứ tu luyện giả nào, bằng không, dưới uy áp cường đại này, khẳng định là chết bất đắc kỳ tử. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Theo sau một tiếng rít gào, lông chim toàn thân của Kim Ô Thú mạnh mẽ dựng lên. Hỏa diễm tắm mình này của nó, là hỏa diễm tu luyện, đồng thời cũng là hỏa diễm phẫn nộ.
- Đáng giận, đáng giận! Lại giết chết thêm một đứa con của ta!
Kim Ô Thú không ngừng gầm nhẹ, thanh âm gần như điên cuồng:
- Bất kể là ai làm, ta muốn hắn chết, nhất định hắn phải chết!
Phía dưới hỏa diễm cực đại của Kim Ô Thú, lại còn có tám đầu Kim Ô Thú còn rất nhỏ, xem dáng vẻ, là vừa mới thai nghén ra cách đây không lâu.
Nhưng sự sinh sôi của Kim Ô Thú này cực nhanh, tốc độ trưởng thành kinh người, Kim Ô Thú vừa sinh ra, lại có tu vi của Hóa Thần Đạo, biến thái nhất là, tốc độ tiến hóa của bọn chúng căn bản không phải là thứ mà tu luyện giả nhân loại có thể tưởng tượng được, mấy chục năm, liền có thể tiến hóa thành Chân Thần Đạo đỉnh phong!
- Các con, huynh trưởng của các ngươi, hết người này đến người khác đều bị đám tu luyện giả đê tiện của Đại lục Thiên Huyền giết chết, các ngươi nói, làm sao bây giờ?
Con Kim Ô Thú cực lớn dùng thanh âm trầm thấp hỏi.
- Giết chết bọn chúng, giết chết bọn chúng!
Tám cái đầu Kim Ô Thú con dùng thanh âm tà ác mà non nớt đáp lại.
Kim Ô Thú cực lớn đó phát ra từng đợt cười gằn:
- Không sai, chính là phải giết chết bọn chúng, giết chết bọn chúng! Giết chết đứa con thứ mười của ta, lẽ nào vẫn là do bộ cung tiễn đó sao?
- Mẫu thân đại nhân, bộ cung tiễn đó, rút cuộc là chuyện như thế nào?
- Hừ!
Kim Ô Thú cự đại đó đương nhiên không muốn đề cập:
- Bộ cung tiễn đó mặc dù lợi hại, nhưng Đại lục Thiên Huyền hiện tại, không nên có Thiên Thần Đạo cường giả mới đúng. Mười đại ca của các ngươi, thực lực đã là Chân Thần Đạo đỉnh phong, như thế nào lại bị người ta giết chết? Ở đây, nhất định có vấn đề!
Thì ra, con Kim Ô Thú này, chính là Mẫu Hoàng của Kim Ô Thú. Thời kỳ Thái cổ, sau khi nó thụ thai, liền phụng mệnh đi tới Đại lục Thiên Huyền, tìm được Thang Cốc làm cứ điểm, yên lặng hơn trăm năm, sinh hạ mười tám quả trứng Kim Ô Thú. Mà thực lực của bản thân Mẫu Hoàng cũng không thể lập tức ấp hóa ra toàn bộ mười tám quả trứng Kim Ô Thú, chỉ có thể phân nhóm ấp trứng. Không ngờ, mười quả trứng ấp nở đầu tiên, trải qua tu luyện trăm năm, trong đó có chín con trực tiếp tiến vào Thiên Thần Đạo hai kiếp, bắt đầu đại náo Đại lục Thiên Huyền. Còn con thứ mười, cũng chính là con vừa rồi bị Lý Bố Y giết chết, vì tiến hóa chưa hoàn toàn, cho đến mấy chục năm trước, thực lực bùng phát, mới đi ra tàn sát bừa bãi, không ngờ, lại bị Lý Bố Y giết chết!
Đây đương nhiên là kinh động Kim Ô Mẫu Hoàng.
Kim Ô Mẫu Hoàng, dưới cơn giận dữ, liền đem tám con Kim Ô Thú còn lại, cùng nhau ấp trứng ra.
Nếu nói con Kim Ô Mẫu Hoàng này, thực lực bản thân cường đại, chính là tu vi Thiên Thần Đạo ba kiếp, thực lực vô cùng cường đại! Vâng mệnh lẻn vào Đại lục Thiên Huyền, giở trò nội ứng ngoại hợp, đương nhiên lại có những át chủ bài của nó. Vì vậy Kim Ô Mẫu Hoàng luôn vô cùng tự tin.
Nào ngờ, trước sau mười đứa con toàn bộ đều bị người ta giết chết.
Đây chính là triệt để chọc giận Kim Ô Mẫu Hoàng!
- Trảm Nhạc, Đoạn Thủy, cấp tốc lăn đến đây cho ta!
Thần niệm Kim Ô Mẫu Hoàng vừa động, lập tức phát ra truyền thức, triệu hồi hai đại trợ thủ đắc lực. Hai đại trợ thủ đắc lực này, cũng là kẻ chân chính nắm trong tay cái tổ chức thần bí phía sau lưng, mà đám người Lý Bố Y đã dự đoán.
Bất kể phương diện nào hai kẻ này cũng cực kỳ xuất sắc, chính là hai đại quân sư trong thế lực ẩn núp của Dị tộc, chỉ nghe mệnh lệnh của Kim Ô Mẫu Hoàng, phụ trách liên lạc với các nội ứng nằm vùng lớn!
Hai tên gia hỏa đó, đương nhiên cũng lấy Thang Cốc làm cứ điểm, nghe Kim Ô Mẫu Hoàng đích thân gọi về, đều là giật mình kinh ngạc:
- Mẫu Hoàng thức tỉnh rồi sao?
Không dám chậm trễ, tốc độ cao nhất đuổi tới. Xa xa nhìn thấy uy áp của Mẫu Hoàng, trong lòng không yên.
Cũng may thực lực của bọn họ, bản thân chính là Thiên Thần Đạo cường giả, cũng là đi theo Mẫu Hoàng mà đến, vẻn vẹn có hai Thiên Thần Đạo cường giả còn sót lại đến hiện nay.
Dưới uy áp của Mẫu Hoàng, thật sự cũng là miễn cưỡng mới có thể chống cự được, đứng ở xa xa quỳ lạy:
- Thuộc hạ Trảm Nhạc, Đoạn Thủy, bái kiến Mẫu Hoàng bệ hạ!
Kim Ô Mẫu Hoàng lạnh lùng nói:
- Nhanh cút đến đây!
Hai người đó không mảy may có bất cứ hờn giận nào, nếu có chỉ là sợ hãi vô tận, rất nhanh đến gần:
- Mẫu Hoàng bệ hạ!
- Có tin tức gì của Thập Điện hạ không?
Kim Ô Mẫu Hoàng trong cơn giận dữ hỏi.
- Thập Điện hạ đi tới chỗ Thần Khí Chi Môn mở ra, yểm trợ cho mấy nội ứng của chúng ta tiến vào Thần Khí Chi Môn, Mẫu Hoàng bệ hạ!
- Vô liêm sỉ, các ngươi còn không biết ngăn cản nó sao?
Kim Ô Mẫu Hoàng trong mắt phun ra lửa giận:
- Để cho hắn đi chịu chết sao?
- Thập Điện hạ, chết rồi sao?
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lộ ra một vẻ sợ hãi. Bọn họ sợ hãi không phải cường giả của Đại lục Thiên Huyền, mà là ánh mắt hung thần ác sát của Mẫu Hoàng. Chỉ sợ ứng đối không tốt, sẽ ăn nhiều đau khổ.
Trảm Nhạc ha ha cười nói:
- Mẫu Hoàng bệ hạ, những cường giả chí tôn đó của Đại lục Thiên Huyền, dây dưa với Thập Điện hạ lâu như vậy, vẫn bị Thập Điện hạ làm cho tối tăm mặt mũi, làm sao có thể giết chết Thập Điện hạ được?
- Đúng vậy, Mẫu Hoàng, Đại lục Thiên Huyền hiện tại, không có ai làm gì được Thập Điện hạ!
Kim Ô Mẫu Hoàng lạnh lùng nói:
- Theo các ngươi nói như vậy, Đại lục Thiên Huyền ngay cả Thập Điện hạ cũng không làm gì được, chúng ta há không phải đại khai sát giới, còn cần ẩn nhẫn lâu như vậy không?
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy ngậm miệng không nói gì, trong lòng buồn bực không thôi. Thầm nghĩ, Thập Điện hạ có tính tình thế nào, lão nhân gia ngài cũng không phải không biết, hắn muốn đi, chúng ta ngăn cản được sao chứ?