Đồ Đằng cường giả của Huyền Minh Tộc, mỗi ngày đều có được mật báo, Tinh Hà đại nhân mà bọn họ đang giám sát, luôn ở trong khách điếm, chưa bao giờ rời khỏi. Đồ Đằng cường giả của Huyền Minh Tộc, muốn giám sát một người trong Huyền Minh Thành, đương nhiên là dễ dàng. Huống hồ, Tần Vô Song vốn không định cố ý chơi trò thần bí, tránh tai mắt của người khác. Đồ Đằng cường giả của Huyền Minh Tộc, cũng là có chút kỳ quái: - Tên gia hỏa Tinh Hà này, hẹn với ta ba tháng, tại sao mãi không có động tĩnh gì? Hay là trong lòng hắn đã có dự tính? Lăng Thắng góp lời nói: - Tinh Hà đó lai lịch rất là cổ quái, nếu không thì, thuộc hạ đi thăm dò một chút nền tảng của người này? - Không được bứt dây động rừng. Chí ít trong vòng ba tháng này, không được kinh động đến hắn. Bất kể hắn có lai lịch gì, có rắp tâm gì, cũng cần phải đợi ba tháng sau mới suy nghĩ. Chuyện của Huyền Minh Lệnh, không thể xôi hỏng bỏng không. Lăng Thắng không dám không tuân theo, thưa dạ xưng phải.
Tần Vô Song ở trong khách điếm, ngoài tĩnh tu, chính là truyền công, tạo hình rèn luyện cho đệ tử mới thu nhận. Danh sư xuất cao đồ, thời gian ba tháng trôi qua, Dương Y có thể nói là thoát thai hoán cốt. Với một cơ thể phàm thai tục cốt, trực tiếp tiến vào Tiên Thiên Linh Võ Cảnh. Tốc độ này, cho dù là Tần Vô Song cũng phải ngạc nhiên. Phải biết rằng, bản thân Tần Vô Song trước đó tu luyện đến Tiên Thiên, cho dù có rất nhiều kỳ ngộ, cũng tốn công mấy năm trời. Hắn chân chính tiến vào tốc độ đề thăng, ngược lại sau khi tiến vào Tiên Thiên, nhất là sau Hư Võ Cảnh, các loại kỳ ngộ đan xen, mới có tu vi hiện giờ của Tần Vô Song hắn. - Lão Đại, hẹn ước ba tháng, hôm nay đến kỳ hạn rồi? Bao Bao đi vào, nói với Tần Vô Song. Tần Vô Song thản nhiên đứng dậy: - Đúng vậy, chúng ta sẽ đi gặp mặt Đồ Đằng cường giả đó! - Lão Đại, một khi có thể xuất ra Huyền Minh Lệnh, tại sao phải đợi ba tháng? Bao Bao có chút không hiểu. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Thứ nhất, bọn họ không có chuẩn bị Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, thời gian ba tháng, là cho bọn họ chuẩn bị hai thứ này. Thứ hai, lúc ấy ta lấy ra Huyền Minh Lệnh, sợ bọn họ hối hận, hoặc là có lòng nghi hoặc, ba tháng này kỳ thực là thời gian hòa hoãn tâm lý. Bao Bao hắc hắc cười nói: - Lão Đại, cũng là ý trời. Không ngờ một khối Huyền Minh Lệnh như vậy, lại có thể bị ngươi đạt được, thật sự là khó tin. Tần Vô Song thở dài: - Đúng như ngươi nói, đây chính là thiên ý. Thiên đạo mênh mông, có lẽ trong mênh mông, thật sự có bàn tay của tạo hóa an bài tất cả. - Được rồi, không phí lời nữa, chúng ta đi gặp vị Đồ Đằng cường giả đó thôi.
Quay lại chốn cũ, Huyền Minh Pháp Hội đã chấm dứt, nhưng lực ảnh hưởng vẫn đang còn, đầu đường cuối hẻm vẫn đang thảo luận về sự kiện lần này, nói không biết chán. Thấy Tần Vô Song đến, người phụ trách của Thiên Sơn Phái không dám chậm trễ, vội vàng tiếp đón. Lăng Thiên Chí không mặt mũi nào hiện thân, đương nhiên sẽ không xuất hiện. Gã Đồ Đằng cường giả đó, sớm đã chờ đợi. - Tinh Hà các hạ, theo tình báo của ta tựa hồ ba tháng này, ngươi vẫn chưa rời khỏi Huyền Minh Thành. Lẽ nào Huyền Minh Lệnh, lại có thể vô cớ bay tới sao? Trong khẩu khí của Đồ Đằng cường giả đó, có chút hờn giận. Tần Vô Song thản nhiên ngồi xuống, cười nói: - Không có ai quy định, nhất định phải là Huyền Minh Lệnh bay tới. Lẽ nào ta không ta mang theo bên người sao? - Sao? Đồ Đằng cường giả đó trừng mắt, phảng phất cảm thấy giống như bản thân bị đùa giỡn vậy. Giữa lúc đang nghi hoặc, Tần Vô Song cười tủm tỉm đưa tay đẩy ra, trong tay là một miếng lệnh bài đen sẫm, phía trên điêu khắc rồng bay phượng múa hai chữ, chính là hai chữ "Huyền Minh". Huyền Minh Lệnh này giống như nhiệm vụ trao giải thưởng đã miêu tả, không có bất cứ sai lệch nào. Tần Vô Song đương nhiên có thể xác định, đây chính là Huyền Minh Lệnh mà Huyền Minh Tộc muốn tìm. Đồ Đằng cường giả đó nhất thời giống như lò xo từ trên ghế đứng thẳng dậy, trong ánh mắt nhìn Huyền Minh Lệnh bắn ra một luồng hàm xúc cuồng nhiệt. Tần Vô Song nắm lòng bàn tay lại, mỉm cười nói: - Đồ đâu? Hắn không phải là gà mờ mới bước vào giang hồ, không thấy thứ mình muốn, Huyền Minh Lệnh này, đương nhiên phải nắm chắc trong lòng bàn tay. Đồ Đằng cường giả cười chế nhạo, giương mắt nhìn Tần Vô Song: - Nếu ta nói đồ không có chuẩn bị thì sao? Tần Vô Song mỉm cười nói: - Vậy rất đơn giản, Huyền Minh Lệnh, ta tiếp tục giữ lại. Ta có lẽ sẽ có cách khác để đạt được Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, nhưng các ngươi, nhất định sẽ không còn bất cứ cách nào, có được Huyền Minh Lệnh này từ ta. - Hừ, khẩu khí lớn lắm! Sắc mặt của Đồ Đằng cường giả phát lạnh. Biểu tình của Tần Vô Song, lại giống như bình tĩnh đến mức một chút phản ứng cũng không có. Giống như tượng đất, ngồi ở đó, mí mắt cũng không thèm động một cái. Khóe miệng vẫn là treo nụ cười nghiền ngẫm đó. Ánh mắt của hai người, khi đụng chạm, Tần Vô Song vui mừng không sợ, giương mắt nhìn Đồ Đằng cường giả đó. Đồ Đằng cường giả đó phảng phất như muốn đè ép về Tần Vô Song về mặt khí thế, thúc giục khí thế, âm thầm hình thành một luồng nước ngầm bắt đầu khởi động. Tần Vô Song vẫn vững như thái sơn, dòng nước ngầm từ từ đẩy tới, còn chưa đến bên cạnh Tần Vô Song, liền bị Tần Vô Song ngăn cản toàn bộ. - Huyền Minh Tộc, thân là thế lực Đồ Đằng, nhất ngôn cửu đỉnh. Huyền Minh Lệnh này, là ta mang đến, Huyền Minh Tộc nếu định lấy thủ đoạn ngang ngược cướp lấy, bàn tính này gảy trên đầu người khác, thật ra cũng không ngại. Tại hạ hèn mọn này, cũng không ăn được bộ này! - Ăn hay không ăn, không phải do ngươi! Tần Vô Song không khoan nhượng, ha ha cười lớn: - Các hạ nói câu không dễ nghe chút nào. Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy đó đối với Huyền Minh Tộc các ngươi mà nói, không xem là gì. Nếu các hạ vì chút tiểu lợi cực nhỏ này, thất tín thiên hạ, là không khôn ngoan, nếu vì chuyện này mà gây chuyện tới ngọc đá cùng tan, ta có thể đảm bảo, tổn thất của Huyền Minh Tộc, tuyệt đối nhiều hơn rất nhiều. Tần Vô Song nói đến đây, cũng không kiêng nể, khí thế đột nhiên thúc giục, hình thành một bức tường khí, giống như đầu sóng đè ép tới. Đối kháng giữa cường giả, thử một lần, liền biết sâu cạn. Luận về tu vi, Tần Vô Song đương nhiên là không sánh kịp với Đồ Đằng cường giả trước mặt. Nhưng Tần Vô Song cũng có át chủ bài của hắn, có khí thế của hắn. Đồ Đằng cường giả đó bị khí thế của Tần Vô Song phản công, nhất thời cảm giác được một luồng khí lưu giống như đao nhọn, lại có thể đâm chọc vào vách ngăn Thần đạo của hắn, đâm xuyên qua. Cũng không biết, đây chính là Tần Vô Song lấy sức mạnh Thần đạo, ngưng thành Thần Đạo Kiếm Vực của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, lấy điểm đối diện, suýt chút nữa khiến Đồ Đằng cường giả này khốn đốn. Tâm thần rùng mình, Đồ Đằng cường giả đó dùng một loại ánh mắt giật mình nhìn Tần Vô Song: - Ngươi rút cuộc là ai? Tần Vô Song ngạo nghễ nói: - Tinh Hà mênh mông, chính là tên của ta! - Hừ, Tinh Hà? Trong cường giả của Đại lục Thiên Huyền, cũng chưa từng nghe nói đến tên của ngươi. Tần Vô Song thản nhiên nói: - Đại lục Thiên Huyền rộng lớn, các hạ biết được bao nhiêu? Dưới Tinh Hà, có bao nhiêu càn khôn, các hạ biết bao nhiêu? Thật ra không phải Tần Vô Song giả bộ, từ khi tiến nhập Đệ lục hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, sau khi tiến vào Thần Khí Mê Cung, nhãn giới của Tần Vô Song được khuếch trương rất nhiều, càng cảm thấy Đại lục Thiên Huyền to lớn, cho dù là thế lực Đồ Đằng, thì như thế nào, vẫn là ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Vì vậy, những lời này của hắn, thật ra không phải hoàn toàn ăn nói ba hoa, mà là có cảm giác mà phát. Chỉ là, khí thế này của hắn, ngược lại khiến đối phương cảm thấy giật mình, không kìm được nghi thần nghi quỷ. Dưới Tinh Hà, có bao nhiêu càn khôn? Tần Vô Song thấy đối phương rơi vào vẻ suy nghĩ sâu xa, cũng thúc giục nói: - Các hạ, Huyền Minh Lệnh đã ở đây, có trao đổi hay không, một lời quyết định đi! Đồ Đằng cường giả đó suy nghĩ một lát, than nhẹ một tiếng: - Được rồi, Huyền Minh Lệnh vẫn là đại sự quan trọng nhất, Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy hèn mọn đó, Huyền Minh Tộc chúng ta thật sự không để ý. Chỉ là các hạ hành tung khả nghi, Huyền Minh Tộc ta là một trong những người bảo vệ trật tự của Đại lục Thiên Huyền, không thể không kiểm tra một chút mà thôi. Tần Vô Song biết đây là đối phương tìm bậc thang đi xuống, cũng không vạch trần, chỉ là ngậm miệng mỉm cười. Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, thật ra không có lừa gạt. Tần Vô Song sau khi kiểm nghiệm không lầm, thấy phân lượng cũng vô cùng sung túc, lúc này mới đem Huyền Minh Lệnh ném ra. Song phương nghiệm thu hoàn tất, Tần Vô Song cười nói: - Theo như nhu cầu, thật sự có chút quấy rầy. Xin thay mặt tại hạ ân cần hỏi thăm cường giả chí tôn của Huyền Minh Tộc, nhiều năm tại Vô Tận Đông Hải đại chiến Kim Ô Thú, có đức độ, khiến kẻ khác khâm phục! Nói xong, Tần Vô Song đẩy ghế ra, sải bước hướng ra ngoài. Đồ Đằng cường giả đó cầm Huyền Minh Lệnh, kinh ngạc ngây người một lát, than nhẹ một tiếng: - Người này, rút cuộc là lai lịch như thế nào, rất là cổ quái, lẽ nào có quan hệ với những Chưởng Khống Giả sao? Nếu không trước mặt Đồ Đằng Tộc cường giả, tại sao dám dáng vẻ kiêu ngạo như vậy chứ? Lăng Thắng ở bên cạnh nhân cơ hội hỏi: - Đại nhân, có cần thuộc hạ hiện tại đi thăm dò một chút người này, ta hoài nghi, người này giấu diếm hành tích, tên thật, tất nhiên không phải là Tinh Hà. - Phải hay không phải, không quan trọng. Người này muốn có Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, tất là muốn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính, thật ra cũng không có chuyện gì lớn. Lăng Thắng lại nói: - Ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, xác thực không phải chuyện lớn. Nhưng mà, người này ra tay hào phóng, vũ khí Thần đạo và Thần đạo Chiến y, phất tay tự nhiên, phảng phất dáng vẻ vô cùng đầy đủ. - Ngươi ghen tỵ sao? Đồ Đằng cường giả đó nhàn nhạt cười hỏi. Lăng Thắng hắc hắc cười nói: - Thiên Sơn Phái ta truyền thừa mấy vạn năm, luận về của cải cũng không hào phóng rộng rãi như người này, nếu nói ghen tỵ, thật sự là có chút ghen tỵ. - Được, nếu ngươi cảm thấy bản thân có thực lực đi thăm dò một chút, thật ra không ngại. Nhưng chớ trách ta không cảnh cáo ngươi, thực lực người này, không thể xem thường. Với thực lực Hóa Thần Đạo của hắn, lại có thể thiếu chút nữa phá vỡ phòng ngự Chân Thần Đạo của ta. Thực lực chân thực của người này, mạnh hơn rất nhiều so với cảnh giới của hắn. Loại tự tin trước mặt ta của hắn, không phải là giả vờ! Lăng Thắng nói: - Không thử một lần, luôn không cam lòng. Hơn nữa, thật sự muốn động thủ, tiểu tử này khẳng định sẽ không làm gì được ngài. - Đúng, tu vi của hắn, so với ngươi còn chênh lệch mảng lớn. Nhưng mà khí thế và thủ đoạn của người này, phải đề phòng! Lăng Thắng, ngươi có thể đi, nhưng nếu thấy tình hình không ổn, không thể miễn cưỡng. - Được, thuộc hạ biết chừng mực! Lăng Thắng mừng rỡ. Nói thật, hắn rộng rãi hào phóng với Tần Vô Song, đó là vừa hâm mộ, vừa ghen tỵ. Giới tu luyện cá lớn nuốt cá bé, Lăng Thắng có được sự đồng ý của Huyền Minh Tộc cường giả, lá gan đương nhiên lớn không nhỏ. Liền có dã tâm giết người cướp đồ.
Tần Vô Song cũng không vội vã rời khỏi Huyền Minh Thành, mà là để Thần thú Bao Bao, mang theo Dương Y rời đi trước, hắn ở phía sau phối hợp tác chiến. Hắn có loại dự cảm, bản thân rời khỏi Cực Bắc Tuyết Vực này, tất nhiên không có dễ dàng như vậy. Bất kể như thế nào, phải để phòng đối phương giở trò.
Nhìn lại cục diện trước mắt, rõ ràng so với lúc mình rời đi, đã có rất nhiều thay đổi. Đại bộ phận tông môn, đều có vui có buồn.
Nhìn thấy Tần Vô Song quay về, Tần gia đều đi tới đón.
Tần Vô Song nhìn qua phe Tần gia, trong lòng khẽ rung động. Thần Đạo cường giả của Tần gia, quả nhiên có người vắng mặt. Lúc này mà vắng mặt, chỉ có một khả năng, chính là đã gặp nạn rồi. Nguồn:
Tần Vân Nhiên bởi vì mang Tinh Hà Lệnh cao cấp, cho nên lúc này vẫn chưa tiến vào.
Còn Tần Trọng Dương và Tần Thái Trùng giữ Tinh Hà Lệnh trung cấp đều đã trở về thành công. Tần Trọng Dương không bị tổn thương gì, còn Tần Thái Trùng bị thương một chút.
Ngược lại nắm giữ Tinh Hà Lệnh sơ cấp, bốn người thiếu một, Tần Vô Song khẽ thở dài nói:
- Tri Tùng phải chăng đã gặp nạn rồi?
Sắc mặt mọi người đều vô cùng đau đớn:
- Đại Chưởng môn, Chưởng môn Tri Tùng đi vào, quá mức liều lĩnh nên gặp đại nạn.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Sau khi trở về hậu đãi con cái Tri Tùng, đừng để họ bị thiệt thòi. Mọi người cũng đừng quá đau buồn, Thần Khí Chi Môn khi đã vào rồi, ai cũng có số mệnh của mình!
Mọi người đều gật đầu, Thần Khí Chi Môn, một khi đã xông vào, thì đã có giác ngộ sinh tử rồi. Tần gia lần này, đi vào sáu người, bị chết mất một, tỷ lệ thất bại vẫn có thể coi là thấp.
Những tông môn khác, vận khí không tốt, thậm chí tỷ lệ tử vong vượt quá một nửa.
Ngược lại thì một số môn phái mới nổi lên như Phiêu Tuyết Lâu hay Kiếm Lam Tông, vừa gia nhập tám môn Thiên Đế Sơn, hành sự đều vô cùng thận trọng, cho nên tỷ lệ tử vong rất thấp. Bởi vì những môn phái này tiềm lực kém, không dám mạo hiểm, nơi nơi đều rất thận trọng, thu hoạch không nhiều nhưng đều thuận lợi trở về, dù sao cũng coi là có chút thu hoạch.
Tần gia bên này, những người trở ra ít nhiều đều có thu hoạch, nhìn dáng vẻ hoan hỉ của mọi người, Tần Vô Song liền biết, chuyến đi Thần Khí Chi Môn lần nay, ít nhất là cho tới lúc này, những người này đều thỏa mãn. Nếu không có cái chết của Tri Tùng làm mọi việc có vẻ không được hoàn hảo, mọi người trong Tần gia chắc chắn đã vô cùng hoan hỉ.
Tần Vô Song trấn an một hồi, rồi đi về phía doanh trướng của Lý Bố Y. Đến nay hắn cũng không cần cố ý tránh né gì nữa.
Lại cùng Thiên Huyền Thất Tử gặp mặt, Thiên Huyền Thất Tử vô cùng kinh ngạc phát hiện ra, tu vi của Tần Vô Song không ngờ đã lại tăng lên rất nhiều.
- Được lắm Tần Vô Song, Chân Thần Đạo bảy kiếp rồi!
- Ha ha, không hổ danh là đệ tử chân truyền của sư phụ. Tốc độ này, quả thật nghịch thiên.
Mọi người đều cùng tiến đến trêu đùa, Tần Vô Song mỉm cười đáp, rồi hỏi:
- Đại sư huynh, nghe nói cục diện có thay đổi sao?
Lý Bố Y đem chuyện của Kim Ô Mẫu Hoàng ra nói một lượt. Tần Vô Song giật mình gật đầu:
- Hóa ra là Kim Ô Mẫu Hoàng kia sinh sôi nảy nở, để lại rất nhiều nghiệt chủng Kim Ô Thú, chẳng trách ta nghĩ sao lại có thể sống lại được chứ?
Tuy vấn đề làm cho bọn họ băn khoăn đã được giải đáp, nhưng lo lắng đến thực lực của Kim Ô Thú vô cùng đáng sợ, Tần Vô Song cũng không dám có chút lơ là.
Lý Bố Y còn cẩn thận nhắc nhở:
- Vô Song, khi thực lực của ngươi chưa đại thành, chúng ta đều dự định không cho ngươi lộ mặt. Bảy người chúng ta, lúc cần thiết có thể lộ mặt, nhưng ngươi là con át chủ bài của đại lục chúng ta, không phải thời khắc mấu chốt tuyệt đối không được lộ ra.
Tần Vô Song biết Đại sư huynh nói vô cùng có lý, gật đầu nói:
- Đại sư huynh, yên tâm đi, ta sẽ không cố ý xuất đầu lộ diện đâu. Nhưng nếu cục diện có biến đổi, cũng không nhất định phải tiếp tục nhún nhường. Nói thật, nếu chúng ta có thể thừa kế chân truyền của sư phụ, hoàn thành sự kỳ vọng của người với chúng ta, đừng nói là Đại lục Phong Vân mà cả Tinh vực Đại Càn cũng sẽ phải cúi đầu xưng thần trước chúng ta!
Cái này không phải là mạnh miệng, nếu Tần Vô Song có thể tu luyện tới trình độ của Lý Huyền Phong, e rằng chỉ cần một tay cũng có thể diệt được một hành tinh. Cái gì Chủ Thần, trước mặt Thánh Hoàng chỉ là đồ cặn bã, cho dù là Thiên Tôn thì có sao? Trước mặt Thiên Võ Thánh Hoàng, cũng vẫn chỉ là thứ cặn bã!
Lý Bố Y cười lớn:
- Cho nên ta nói với bọn họ, đừng vì sự xuất hiện của Kim Ô Mẫu Hoàng mà lo sợ không yên. Chỉ cần chúng ta khống chế được cục diện, Kim Ô Mẫu Hoàng kia tuy cường đại, cũng không thể làm nên sóng gió gì. Chúng ta hiện nay quan trọng nhất là, đi tốt từng nước cờ của chúng ta, không thể tự rối loạn được.
Tần Vô Song vô cùng tán thành:
- Đúng. Đại sư huynh, việc ở ngoài, liền nhờ các ngươi. Tiểu đệ đi lần này, thời gian bốn tháng.
Lý Bố Y nói:
- Được! Vẫn là câu nói đó, không được chủ quan. Thần Khí Chi Môn này, dù sao cũng có chút phải cẩn thận, dù là chúng ta đi vào, cũng không dám tự do hoành hành. Chân Thần Đạo cường giả, càng không thể chắc chắn mười phần. Tất cả đều phải nhờ bản thân cẩn thận!
- Đại sư huynh, yên tâm đi. Nhân cơ hội này, ta muốn xem đại chiến Chúng Thần Thái cổ rốt cuộc thảm liệt thế nào. Xem xem có manh mối gì để phá địch hay không?
Lý Bố Y cười nói:
- Manh mối phá địch, sư phụ đã đưa cho ngươi rồi. Mê cung mà Chúng Thần Thái cổ để lại này, nói thật, là để cho các thế lực của Đại lục Thiên Huyền. Ngươi ta có thể thu hoạch được, cũng sẽ chẳng nhiều nhặn gì.
Tất cả mọi người đều gật gật đầu.
Quả đúng như lời Lý Bố Y nói, thế cục Lý Huyền Phong bày ra cho bọn họ đã đủ to lớn rồi. Bọn họ không cần thiết phải đi tìm tòi trong Thần Khí Chi Môn.
Nhưng Tần Vô Song là thủ lãnh của Tần gia, cũng phải vì Tần gia mà suy nghĩ. Hắn hy vọng gặp được kỳ ngộ trong Thần Khí Chi Môn, cũng là suy nghĩ cho Tần gia, suy nghĩ cho Đại lục Thiên Huyền.
Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là di sản quý báu mà sư phụ để lại, nhưng những kỳ ngộ đã sắp xếp kia, đều có mục đích rất rõ ràng, cũng là những tinh hoa đã được hun đúc. Không hề có số lượng lớn kho báu có thể đủ để cung cấp cho bao nhiêu Thần Đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền.
Đại lục Thiên Huyền muốn thoát khỏi cảnh nguy khốn, muốn tất cả đều mạnh lên, vẫn phải dựa vào mê cung mà tổ tông truyền lại này.
Bên ngoài Thần Khí Chi Môn, đám người sở hữu Tinh Hà Lệnh cao cấp cuối cùng đã tập trung đầy đủ.
Lý Bố Y trước sau vẫn là nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi, mắt nhìn một lượt, cười nói:
- Thần Khí Chi Môn, từ xưa đến nay, chưa hề mở cửa cho người ngoài vào bốn tầng cuối cùng. Năm chục người các ngươi, sở hữu Tinh Hà Lệnh cao cấp, có thể coi là một cơ hội, cũng là một thử thách. Ta hy vọng các ngươi năm mươi người đi vào thì sẽ có năm mươi người trở ra. Đương nhiên, đó chỉ là mong ước tốt đẹp, Thần Khí Chi Môn hung hiểm như vậy, tin rằng mọi người chưa trải qua thì cũng từng nghe qua. Đặc biệt là bốn tầng cuối cùng, sẽ khó khăn hơn phía trước rất nhiều, mà tầng sau còn khó hơn tầng trước. Tám tầng mê cung trước, tỷ lệ tử vong là hai đến ba phần. Còn bốn tầng cuối cùng này, nếu các ngươi không cẩn thận, tỷ lệ tử vong có lẽ sẽ vượt quá năm phần. Cho nên, ta hy vọng các ngươi từng giờ từng phút, đầu óc đều phải tỉnh táo. Có lúc, thực lực của các ngươi đủ, nhưng quá liều lĩnh, thì dù là Chân Thần Đạo đỉnh phong, vận số không tốt cũng có thể gặp khó khăn, thậm chí là bất trắc! Hơn nữa, các ngươi đi vào không phải thẳng tới tầng thứ chín, mà phải bắt đầu từ tầng thứ nhất, từng tầng một tiến lên. Có thể nói, tám tầng đầu với các ngươi không có nhiều ý nghĩa, nhưng bắt buộc phải thông qua. Nếu các ngươi bỏ mạng ở tám tầng đầu tiên thì sẽ càng mất mặt!
Lý Bố Y không hề có ý dọa dẫm, mà cố gắng khách quan nói ra mọi việc.
- Các vị, bất kể các vị đã sẵn sàng hay chưa, hành trình đã chuẩn bị bắt đầu rồi. Cùng tiến lên phía trước đi.
Trình tự vẫn vậy, Lý Bố Y mở ra Thần Khí Chi Môn, một vòng tròn to lớn, trực tiếp đưa họ đi vào lòng đất.
Bên cạnh Tần Vô Song còn có Tần Vân Nhiên, Bao Bao và Cô Đơn đi cùng.
Trong bốn người này, Cô Đơn và Tần Vân Nhiên vẫn còn là Hóa Thần Đạo.
Cô Đơn cao hơn một chút, đã đạt tới Hóa Thần Đạo đỉnh phong rồi, bất cứ lúc nào đều có thể tiến nhập Chân Thần Đạo.
Tần Vân Nhiên cách Hóa Thần Đạo đỉnh phong vẫn còn một chút khoảng cách, trong danh sách năm mươi người này, thực lực chỉ có thể coi ở nửa dưới.
Trong năm mươi người này, có hơn ba mươi người là Chân Thần Đạo, trong đó đại bộ phận đến từ thế lực Đồ Đằng của năm đại Cấm địa của Thần, số còn lại là cường giả tối cao của các thế lực trong Cấm địa của Thần. Điều khiến Tần Vô Song bất ngờ là, bên phía Nga Mi Đạo Trường, có tới ba đại diện, một là Đại Chưởng môn Diệu Phong Tiên Cô, một người là Diệu Vân Tiên Cô rất không hợp tính với Tần Vô Song, còn lại là Thần thú hộ sơn của Nga Mi Đạo Trường, Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ.
Con yêu thú này, mấy chục năm trước chỉ là Hóa Thần Đạo sáu, bảy kiếp, đến nay không ngờ thực lực đại tăng, tiến nhập Chân Thần Đạo một kiếp, thành công giành được một chiếc Tinh Hà Lệnh cao cấp. Đại Chưởng môn Diệu Phong Tiên Cô của Nga Mi Đạo Trường, vốn là một trong mấy người mạnh nhất trong các thế lực không phải Đồ Đằng tại Mộng Huyễn Thiên Trì, cũng có tu vi Chân Thần Đạo hai kiếp.
Còn Diệu Vân Tiên Cô kia, thực lực cũng chỉ có Hóa Thần Đạo sáu kiếp mà thôi, còn chưa bằng Tần Vân Nhiên chứ đừng nói đến các cao thủ tuyệt đỉnh khác trong hàng ngũ những người nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp ở đây.
Tần Vô Song đại khái nhìn một chút, trong năm Cấm địa của Thần, Đồ Đằng cường giả có gần ba mươi người, các thế lực khác có hơn hai mươi người một chút.
Giống Nga Mi Đạo Trường được tới ba suất như vậy, có lẽ cũng chỉ có Tần gia có thể so sánh được.
Trong số năm mươi người này, chỉ có mười hai người là có tu vi Hóa Thần Đạo, còn lại, đều là tu vi Chân Thần Đạo.
Đương nhiên, trừ mấy người cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc ra, Chân Thần Đạo sáu kiếp trở lên, chỉ có duy nhất Tần Vô Song.
Cũng may Tần Vô Song tương đối khiêm tốn, không hiển lộ thân thủ, thêm vào Thần hồn của hắn cũng vô cùng kín đáo, người khác rất khó nhìn ra nông sâu. Bởi vậy Tần Vô Song cho người khác cảm giác, cũng chỉ là một Chân Thần Đạo cường giả bình thường mà thôi.
Chỉ có mười hai Hóa Thần Đạo cường giả, cho nên về lý luận mà nói, Hóa Thần Đạo cường giả có thể coi như quân lót đường. Tỷ lệ tử vong, chắc chắn đại bộ phận sẽ nằm ở thành phần Hóa Thần Đạo cường giả này.
Còn về Chân Thần Đạo cường giả, tuy nói ai cũng có vận số của mình, nhưng nói cho đến cùng, vẫn phải dựa vào thực lực. Tần Vô Song đối với thực lực của mình không hề xem thường. Đừng thấy các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia thực lực cường đại, nhưng Tần Vô Song hiện nay, không hề sợ bọn họ!
Chân Thần Đạo bảy kiếp, thêm vào các kỹ năng đặc biệt của hắn, và thần binh của Chân Thần Đạo chín kiếp, lại có Kiếm Trận Khôi Lỗi không ngừng tinh tiến, cho dù đối đầu với Chân Thần Đạo đỉnh phong, Tần Vô Song cũng không chút sợ hãi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Đồ Đằng cường giả của Huyền Minh Tộc, mỗi ngày đều có được mật báo, Tinh Hà đại nhân mà bọn họ đang giám sát, luôn ở trong khách điếm, chưa bao giờ rời khỏi. Đồ Đằng cường giả của Huyền Minh Tộc, muốn giám sát một người trong Huyền Minh Thành, đương nhiên là dễ dàng. Huống hồ, Tần Vô Song vốn không định cố ý chơi trò thần bí, tránh tai mắt của người khác. Đồ Đằng cường giả của Huyền Minh Tộc, cũng là có chút kỳ quái: - Tên gia hỏa Tinh Hà này, hẹn với ta ba tháng, tại sao mãi không có động tĩnh gì? Hay là trong lòng hắn đã có dự tính? Lăng Thắng góp lời nói: - Tinh Hà đó lai lịch rất là cổ quái, nếu không thì, thuộc hạ đi thăm dò một chút nền tảng của người này? - Không được bứt dây động rừng. Chí ít trong vòng ba tháng này, không được kinh động đến hắn. Bất kể hắn có lai lịch gì, có rắp tâm gì, cũng cần phải đợi ba tháng sau mới suy nghĩ. Chuyện của Huyền Minh Lệnh, không thể xôi hỏng bỏng không. Lăng Thắng không dám không tuân theo, thưa dạ xưng phải.
Tần Vô Song ở trong khách điếm, ngoài tĩnh tu, chính là truyền công, tạo hình rèn luyện cho đệ tử mới thu nhận. Danh sư xuất cao đồ, thời gian ba tháng trôi qua, Dương Y có thể nói là thoát thai hoán cốt. Với một cơ thể phàm thai tục cốt, trực tiếp tiến vào Tiên Thiên Linh Võ Cảnh. Tốc độ này, cho dù là Tần Vô Song cũng phải ngạc nhiên. Phải biết rằng, bản thân Tần Vô Song trước đó tu luyện đến Tiên Thiên, cho dù có rất nhiều kỳ ngộ, cũng tốn công mấy năm trời. Hắn chân chính tiến vào tốc độ đề thăng, ngược lại sau khi tiến vào Tiên Thiên, nhất là sau Hư Võ Cảnh, các loại kỳ ngộ đan xen, mới có tu vi hiện giờ của Tần Vô Song hắn. - Lão Đại, hẹn ước ba tháng, hôm nay đến kỳ hạn rồi? Bao Bao đi vào, nói với Tần Vô Song. Tần Vô Song thản nhiên đứng dậy: - Đúng vậy, chúng ta sẽ đi gặp mặt Đồ Đằng cường giả đó! - Lão Đại, một khi có thể xuất ra Huyền Minh Lệnh, tại sao phải đợi ba tháng? Bao Bao có chút không hiểu. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Thứ nhất, bọn họ không có chuẩn bị Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, thời gian ba tháng, là cho bọn họ chuẩn bị hai thứ này. Thứ hai, lúc ấy ta lấy ra Huyền Minh Lệnh, sợ bọn họ hối hận, hoặc là có lòng nghi hoặc, ba tháng này kỳ thực là thời gian hòa hoãn tâm lý. Bao Bao hắc hắc cười nói: - Lão Đại, cũng là ý trời. Không ngờ một khối Huyền Minh Lệnh như vậy, lại có thể bị ngươi đạt được, thật sự là khó tin. Tần Vô Song thở dài: - Đúng như ngươi nói, đây chính là thiên ý. Thiên đạo mênh mông, có lẽ trong mênh mông, thật sự có bàn tay của tạo hóa an bài tất cả. - Được rồi, không phí lời nữa, chúng ta đi gặp vị Đồ Đằng cường giả đó thôi.
Quay lại chốn cũ, Huyền Minh Pháp Hội đã chấm dứt, nhưng lực ảnh hưởng vẫn đang còn, đầu đường cuối hẻm vẫn đang thảo luận về sự kiện lần này, nói không biết chán. Thấy Tần Vô Song đến, người phụ trách của Thiên Sơn Phái không dám chậm trễ, vội vàng tiếp đón. Lăng Thiên Chí không mặt mũi nào hiện thân, đương nhiên sẽ không xuất hiện. Gã Đồ Đằng cường giả đó, sớm đã chờ đợi. - Tinh Hà các hạ, theo tình báo của ta tựa hồ ba tháng này, ngươi vẫn chưa rời khỏi Huyền Minh Thành. Lẽ nào Huyền Minh Lệnh, lại có thể vô cớ bay tới sao? Trong khẩu khí của Đồ Đằng cường giả đó, có chút hờn giận. Tần Vô Song thản nhiên ngồi xuống, cười nói: - Không có ai quy định, nhất định phải là Huyền Minh Lệnh bay tới. Lẽ nào ta không ta mang theo bên người sao? - Sao? Đồ Đằng cường giả đó trừng mắt, phảng phất cảm thấy giống như bản thân bị đùa giỡn vậy. Giữa lúc đang nghi hoặc, Tần Vô Song cười tủm tỉm đưa tay đẩy ra, trong tay là một miếng lệnh bài đen sẫm, phía trên điêu khắc rồng bay phượng múa hai chữ, chính là hai chữ "Huyền Minh". Huyền Minh Lệnh này giống như nhiệm vụ trao giải thưởng đã miêu tả, không có bất cứ sai lệch nào. Tần Vô Song đương nhiên có thể xác định, đây chính là Huyền Minh Lệnh mà Huyền Minh Tộc muốn tìm. Đồ Đằng cường giả đó nhất thời giống như lò xo từ trên ghế đứng thẳng dậy, trong ánh mắt nhìn Huyền Minh Lệnh bắn ra một luồng hàm xúc cuồng nhiệt. Tần Vô Song nắm lòng bàn tay lại, mỉm cười nói: - Đồ đâu? Hắn không phải là gà mờ mới bước vào giang hồ, không thấy thứ mình muốn, Huyền Minh Lệnh này, đương nhiên phải nắm chắc trong lòng bàn tay. Đồ Đằng cường giả cười chế nhạo, giương mắt nhìn Tần Vô Song: - Nếu ta nói đồ không có chuẩn bị thì sao? Tần Vô Song mỉm cười nói: - Vậy rất đơn giản, Huyền Minh Lệnh, ta tiếp tục giữ lại. Ta có lẽ sẽ có cách khác để đạt được Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, nhưng các ngươi, nhất định sẽ không còn bất cứ cách nào, có được Huyền Minh Lệnh này từ ta. - Hừ, khẩu khí lớn lắm! Sắc mặt của Đồ Đằng cường giả phát lạnh. Biểu tình của Tần Vô Song, lại giống như bình tĩnh đến mức một chút phản ứng cũng không có. Giống như tượng đất, ngồi ở đó, mí mắt cũng không thèm động một cái. Khóe miệng vẫn là treo nụ cười nghiền ngẫm đó. Ánh mắt của hai người, khi đụng chạm, Tần Vô Song vui mừng không sợ, giương mắt nhìn Đồ Đằng cường giả đó. Đồ Đằng cường giả đó phảng phất như muốn đè ép về Tần Vô Song về mặt khí thế, thúc giục khí thế, âm thầm hình thành một luồng nước ngầm bắt đầu khởi động. Tần Vô Song vẫn vững như thái sơn, dòng nước ngầm từ từ đẩy tới, còn chưa đến bên cạnh Tần Vô Song, liền bị Tần Vô Song ngăn cản toàn bộ. - Huyền Minh Tộc, thân là thế lực Đồ Đằng, nhất ngôn cửu đỉnh. Huyền Minh Lệnh này, là ta mang đến, Huyền Minh Tộc nếu định lấy thủ đoạn ngang ngược cướp lấy, bàn tính này gảy trên đầu người khác, thật ra cũng không ngại. Tại hạ hèn mọn này, cũng không ăn được bộ này! - Ăn hay không ăn, không phải do ngươi! Tần Vô Song không khoan nhượng, ha ha cười lớn: - Các hạ nói câu không dễ nghe chút nào. Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy đó đối với Huyền Minh Tộc các ngươi mà nói, không xem là gì. Nếu các hạ vì chút tiểu lợi cực nhỏ này, thất tín thiên hạ, là không khôn ngoan, nếu vì chuyện này mà gây chuyện tới ngọc đá cùng tan, ta có thể đảm bảo, tổn thất của Huyền Minh Tộc, tuyệt đối nhiều hơn rất nhiều. Tần Vô Song nói đến đây, cũng không kiêng nể, khí thế đột nhiên thúc giục, hình thành một bức tường khí, giống như đầu sóng đè ép tới. Đối kháng giữa cường giả, thử một lần, liền biết sâu cạn. Luận về tu vi, Tần Vô Song đương nhiên là không sánh kịp với Đồ Đằng cường giả trước mặt. Nhưng Tần Vô Song cũng có át chủ bài của hắn, có khí thế của hắn. Đồ Đằng cường giả đó bị khí thế của Tần Vô Song phản công, nhất thời cảm giác được một luồng khí lưu giống như đao nhọn, lại có thể đâm chọc vào vách ngăn Thần đạo của hắn, đâm xuyên qua. Cũng không biết, đây chính là Tần Vô Song lấy sức mạnh Thần đạo, ngưng thành Thần Đạo Kiếm Vực của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, lấy điểm đối diện, suýt chút nữa khiến Đồ Đằng cường giả này khốn đốn. Tâm thần rùng mình, Đồ Đằng cường giả đó dùng một loại ánh mắt giật mình nhìn Tần Vô Song: - Ngươi rút cuộc là ai? Tần Vô Song ngạo nghễ nói: - Tinh Hà mênh mông, chính là tên của ta! - Hừ, Tinh Hà? Trong cường giả của Đại lục Thiên Huyền, cũng chưa từng nghe nói đến tên của ngươi. Tần Vô Song thản nhiên nói: - Đại lục Thiên Huyền rộng lớn, các hạ biết được bao nhiêu? Dưới Tinh Hà, có bao nhiêu càn khôn, các hạ biết bao nhiêu? Thật ra không phải Tần Vô Song giả bộ, từ khi tiến nhập Đệ lục hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, sau khi tiến vào Thần Khí Mê Cung, nhãn giới của Tần Vô Song được khuếch trương rất nhiều, càng cảm thấy Đại lục Thiên Huyền to lớn, cho dù là thế lực Đồ Đằng, thì như thế nào, vẫn là ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Vì vậy, những lời này của hắn, thật ra không phải hoàn toàn ăn nói ba hoa, mà là có cảm giác mà phát. Chỉ là, khí thế này của hắn, ngược lại khiến đối phương cảm thấy giật mình, không kìm được nghi thần nghi quỷ. Dưới Tinh Hà, có bao nhiêu càn khôn? Tần Vô Song thấy đối phương rơi vào vẻ suy nghĩ sâu xa, cũng thúc giục nói: - Các hạ, Huyền Minh Lệnh đã ở đây, có trao đổi hay không, một lời quyết định đi! Đồ Đằng cường giả đó suy nghĩ một lát, than nhẹ một tiếng: - Được rồi, Huyền Minh Lệnh vẫn là đại sự quan trọng nhất, Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy hèn mọn đó, Huyền Minh Tộc chúng ta thật sự không để ý. Chỉ là các hạ hành tung khả nghi, Huyền Minh Tộc ta là một trong những người bảo vệ trật tự của Đại lục Thiên Huyền, không thể không kiểm tra một chút mà thôi. Tần Vô Song biết đây là đối phương tìm bậc thang đi xuống, cũng không vạch trần, chỉ là ngậm miệng mỉm cười. Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, thật ra không có lừa gạt. Tần Vô Song sau khi kiểm nghiệm không lầm, thấy phân lượng cũng vô cùng sung túc, lúc này mới đem Huyền Minh Lệnh ném ra. Song phương nghiệm thu hoàn tất, Tần Vô Song cười nói: - Theo như nhu cầu, thật sự có chút quấy rầy. Xin thay mặt tại hạ ân cần hỏi thăm cường giả chí tôn của Huyền Minh Tộc, nhiều năm tại Vô Tận Đông Hải đại chiến Kim Ô Thú, có đức độ, khiến kẻ khác khâm phục! Nói xong, Tần Vô Song đẩy ghế ra, sải bước hướng ra ngoài. Đồ Đằng cường giả đó cầm Huyền Minh Lệnh, kinh ngạc ngây người một lát, than nhẹ một tiếng: - Người này, rút cuộc là lai lịch như thế nào, rất là cổ quái, lẽ nào có quan hệ với những Chưởng Khống Giả sao? Nếu không trước mặt Đồ Đằng Tộc cường giả, tại sao dám dáng vẻ kiêu ngạo như vậy chứ? Lăng Thắng ở bên cạnh nhân cơ hội hỏi: - Đại nhân, có cần thuộc hạ hiện tại đi thăm dò một chút người này, ta hoài nghi, người này giấu diếm hành tích, tên thật, tất nhiên không phải là Tinh Hà. - Phải hay không phải, không quan trọng. Người này muốn có Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, tất là muốn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính, thật ra cũng không có chuyện gì lớn. Lăng Thắng lại nói: - Ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, xác thực không phải chuyện lớn. Nhưng mà, người này ra tay hào phóng, vũ khí Thần đạo và Thần đạo Chiến y, phất tay tự nhiên, phảng phất dáng vẻ vô cùng đầy đủ. - Ngươi ghen tỵ sao? Đồ Đằng cường giả đó nhàn nhạt cười hỏi. Lăng Thắng hắc hắc cười nói: - Thiên Sơn Phái ta truyền thừa mấy vạn năm, luận về của cải cũng không hào phóng rộng rãi như người này, nếu nói ghen tỵ, thật sự là có chút ghen tỵ. - Được, nếu ngươi cảm thấy bản thân có thực lực đi thăm dò một chút, thật ra không ngại. Nhưng chớ trách ta không cảnh cáo ngươi, thực lực người này, không thể xem thường. Với thực lực Hóa Thần Đạo của hắn, lại có thể thiếu chút nữa phá vỡ phòng ngự Chân Thần Đạo của ta. Thực lực chân thực của người này, mạnh hơn rất nhiều so với cảnh giới của hắn. Loại tự tin trước mặt ta của hắn, không phải là giả vờ! Lăng Thắng nói: - Không thử một lần, luôn không cam lòng. Hơn nữa, thật sự muốn động thủ, tiểu tử này khẳng định sẽ không làm gì được ngài. - Đúng, tu vi của hắn, so với ngươi còn chênh lệch mảng lớn. Nhưng mà khí thế và thủ đoạn của người này, phải đề phòng! Lăng Thắng, ngươi có thể đi, nhưng nếu thấy tình hình không ổn, không thể miễn cưỡng. - Được, thuộc hạ biết chừng mực! Lăng Thắng mừng rỡ. Nói thật, hắn rộng rãi hào phóng với Tần Vô Song, đó là vừa hâm mộ, vừa ghen tỵ. Giới tu luyện cá lớn nuốt cá bé, Lăng Thắng có được sự đồng ý của Huyền Minh Tộc cường giả, lá gan đương nhiên lớn không nhỏ. Liền có dã tâm giết người cướp đồ.
Tần Vô Song cũng không vội vã rời khỏi Huyền Minh Thành, mà là để Thần thú Bao Bao, mang theo Dương Y rời đi trước, hắn ở phía sau phối hợp tác chiến. Hắn có loại dự cảm, bản thân rời khỏi Cực Bắc Tuyết Vực này, tất nhiên không có dễ dàng như vậy. Bất kể như thế nào, phải để phòng đối phương giở trò.