Thu phục được Thiên Vũ Tông, cộng với Bách Lý Thế Gia, cái vòng nhỏ mà Tần gia là trung tâm đã hình thành. Tần gia đương nhiên là trung tâm, bốn mặt xung quanh đương nhiên là Phiêu Tuyết Lâu, Kiếm Lam Tông, Thiên Vũ Tông và Bách Lý Thế Gia. Bốn thế lực phụ thuộc này cũng là người ủng hộ trung thành của Tần gia ở Thiên Đế Sơn.
Sau khi vượt qua Hóa Thần Đạo bảy kiếp, Tần Vô Song cũng biết trong thời gian tới Hóa Thần Đạo tám kiếp chắc chắn sẽ không đến nữa. Nên giờ hắn cũng không cần phải bế quan, nên bắt đầy chuẩn bị những bước cuối cùng cho cuộc chiến rồi.
Bản thân hắn thì đã được trang bị đến tận chân răng. Giờ hắn luyện tập nhiều nhất vẫn là chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi. Chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi tu luyện Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận cũng đã rất thành công, chỉ là Tần Vô Song vẫn muốn nâng thêm một bước nữa.
Hắn trang bị cho chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đều là vũ khí Hóa Thần Đạo, nay cuộc chiến sắp tới gần, hắn muốn thăng cấp, trang bị vũ khí Chân Thần Đạo.
Bên trong Binh Khí Khố, trong chín chín tám mốt món, có một nửa là Chân Thần Đạo, một nửa là Hóa Thần Đạo.
Trước đây không dùng vũ khí Chân Thần Đạo là vì thực lực của chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi vẫn chưa đạt đến cảnh giới đại thành. Giờ chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi tu luyện Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận có tiến bộ, thăng cấp lên vũ khí Chân Thần Đạo ba kiếp cũng không có vấn đề gì.
Đồ tốt cứ cất giấu không dùng thì không hay. Vì thế Tần Vô Song quyết định mặc kệ ánh mắt người đời, trang bị hết cho chúng vũ khí Chân Thần Đạo ba kiếp.
Hắn biết là việc này nhất định sẽ dọa chết người.
Với cấp bậc như Tần gia, Vân gia hay Tân gia thì cũng chỉ có một hai món vũ khí Chân Thần Đạo là nhiều. Nhưng Tần Vô Song, ngay con rối mà được trang bị cả vũ khí Chân Thần Đạo ba kiếp, không dọa chết người mới lạ!
Giờ sự tự tin của Tần Vô Song đã tăng cao, tầm mắt đương nhiên cũng không đơn giản dừng lại ở Thiên Đế Sơn nữa. Thiên Đế Sơn chỉ là bước đầu tiên cho hắn quật khởi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Một tháng trước khi bắt đầu đại hội công bố quy tắc thi đấu.
Vòng thách thức chỉ có một chủ đề là tỷ võ. Thế giới của võ giả chỉ có tỷ võ mới là chân lý vĩnh hằng. Đấu ba trận quyết định thắng thua!
Bách Kiếm Tông đấu với Thiên Vũ Tông, Hồ Khâu Sơn đấu với Bách Lý Thế Gia, Thái Ất Môn đấu với Diệu Hóa Môn, Phiêu Tuyết Lâu đấu với Thiên Phạt Sơn Trang. Bốn cặp đấu này đều chỉ có hai đối thủ nên chỉ cần đấu ba trận là có thể quyết định thắng thua.
Còn Lôi Đình Tông, vì có hai tông môn thách thức nên có lằng nhằng hơn. Có điều, hiển nhiên là Hiên Viên Tộc đã có chuẩn bị sẵn sàng. Ngoài Lôi Đình Tông, Kiếm Lam Tông, Lưu Âm Cốc ra, Hiên Viên Tộc còn phái ba cường giả có thực lực tương đương làm đối thủ giả tưởng, như vậy là có bốn đối thủ.
Bốc thăm đấu theo cặp, chọn hai trong bốn, rồi chọn một trong hai. Kết quả như nhau chỉ là có thể phải đấu nhiều hơn một lượt.
Ví dụ, nếu Lôi Đình Tông đấu với Kiếm Lam Tông, còn Lưu Âm Cốc đấu với đối thủ giả tưởng mà Hiên Viên Tộc phái ra, Lưu Âm Cốc mà thắng thì sẽ đấu với người thắng trong hai thế lực kia, ai thắng sẽ giành chiến thắng cuối cùng.
Ngược lại, nếu Lưu Âm Cốc thua thì người thắng trong hai tông môn kia không cần đấu với đối thủ giả tưởng nữa mà thắng luôn.
Việc như vậy cũng đã có tiền lệ, mọi người không thấy lạ. Vì rất nhiều lúc đều có ba thế lực tranh giành một vị trí trên Thiên Đế Sơn. Mọi người không ai lo vấn đề không công bằng, với những sự kiện lớn thế này Hiên Viên Tộc tuyệt sẽ không ăn gian.
Cạnh tranh Thiên Đế Môn cũng là đấu ba trận quyết thắng thua.
Hình thức cũng giống như Lôi Đình Tông, Lưu Âm Cốc và Kiếm Lam Tông.
Ba trận quyết thắng thua, với Tần gia thì đó là cơ hội nhưng cũng là thách thức. Vì bên cạnh Tân Thiên Vấn có một đầu Thần thú thực lực không hề kém hắn.
Trong Chính Khí Đường, toàn bộ Thần đạo cường giả của Tần gia đều có mặt.
- Đại Chưởng môn, nếu ba trận quyết thắng thua, hình như không có lợi mấy với Tần gia chúng ta.
Tần Trọng Dương lo lắng.
Nếu là năm hoặc bảy trận thì Tần gia có thể nói là chắc chắn thắng được Tân gia, vì Tân gia không có nhiều Thần đạo cường giả như vậy, nhưng giờ lại chỉ có ba trận.
Sắc mặt của Tần Vân Nhiên và các Thần đạo cường giả khác cũng nặng nề nhìn Tần Vô Song, hiển nhiên là muốn xem Tần Vô Song có đối sách gì.
Tần Vô Song mỉm cười:
- Chư vị thấy Tân gia sẽ phái những ai tham chiến?
Tần Vân Nhiên nói:
- Cái này chẳng có gì phải nghi ngờ, Tân Thiên Vấn, Thần thú Kiếm Nhiêm, còn cả Tân Thiên Thần. Tân gia hiện tại không có Thần đạo cường giả nào khác. Sức chiến đấu của Phong ấn Thú hồn tuy không tệ nhưng đơn độc xuất hiện thì thực lực sẽ bị giảm. Phong ấn Thú hồn Hóa Thần Đạo bốn kiếp cùng lắm cũng chỉ so sánh được với Hóa Thần Đạo hai, ba kiếp, gặp Hóa Thần Đạo cường giả cùng cấp chắc chắn sẽ thua. Chúng vẫn không bằng Tân Thiên Thần, tốt xấu gì thì hắn cũng là Hóa Thần Đạo ba kiếp.
Nếu Tân Thiên Thần và Tần Vân Nhiên giao đấu thì rất có khả năng sẽ lưỡng bại câu thương. Cho dù Tần Vân Nhiên có đánh bại được Tân Thiên Thần thì bên Tần gia cũng chỉ được một trận, Tân Thiên Vấn và Kiếm Nhiêm rất khó đối phó.
Tần Vô Song hỏi:
- Chưởng môn Vân Nhiên, ta hỏi ngươi một câu thực lòng, nếu Tân Thiên Thần gọi Phong ấn Thú hồn thì ngươi chắc được bao nhiêu phần thắng?
Tân Thiên Thần và Phong ấn Thú hồn đấu với Tần Vân Nhiên, như vậy là hai chọi một. Vấn đề này Tần Vân Nhiên không thể không suy nghĩ cẩn trọng, thở dài:
- Trừ phi ta có một con Phong ấn Thú hồn thực lực tương đương, nếu không thì khả năng thắng không cao.
Tần Vô Song biết quy tắc trên sàn đấu. Phong ấn Thần thú rất có ưu thế, vừa có thể là cá thể xuất trận đơn độc, vừa có thể là chiến thú phụ trợ.
Thần thú khác thì chỉ có thể ra trận đơn độc. Nếu nói Thần thú thì Tần Vô Song có rất nhiều, nhưng chỉ có thể tham chiến với tư cách cá thể.
Còn mười hai đầu Linh thú Phong ấn thì không có tác dụng gì trong trận chiến cấp bậc thế này. Đáng tiếc Đệ lục hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận không có Phong ấn Đồ quyển Thần thú.
Thấy Tần Vô Song trầm ngâm không nói gì, mọi người đều rất nặng nề.
Tần Trọng Dương nghĩ mãi trong đầu nhưng vẫn không thấy được khả năng thắng nào. Trong cuộc cạnh tranh vị trí Thiên Đế, tuyển thủ của ba trận được phân chia theo thực lực, căn bản không thể giao chiến chéo cấp được.
Theo Tần Trọng Dương đoán, Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên không thể ra trận, như vậy trận đầu tiên đương nhiên là Đại Chưởng môn Tần Vô Song xuất tràng. Trận thứ hai là Tần Vân Nhiên, trận thứ ba là Tần Trọng Dương hoặc Thần thú của Đại Chưởng môn.
Nhưng nếu sắp xếp như thế, giao đấu với Tân Thiên Vấn, Kiếm Nhiêm và Tân Thiên Thần, có lẽ một trận cũng không thắng nổi.
Đây không phải là bi quan, mà là sự thực!
Dường như Tần Vô Song biết sự lo lắng của mọi người, đang định nói gì đó thì bên ngoài vang lên tiếng cười:
- Chư vị, chuyện lớn như cạnh tranh vị trí Thiên Đế, ta nghĩ tới nghĩ lui thấy hình như mình không nên mặc kệ không hỏi gì đến!
Mọi người nghe thấy, ánh mắt lập tức sáng lêm.
Tần Vô Song cũng mừng rỡ, đứng dậy cười lớn:
- Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên. Ngài có thể ra đúng là quá tốt rồi. Giờ ta đã chuẩn bị xong mọi việc, chỉ chờ ngọn đông phong là ngài thôi.
- Ồ?
Tần Khiếu Thiên bước vào, mặt mày tươi tỉnh:
- Đại Chưởng môn ta có thể không đến sao? Ha ha, giờ ngài muốn ta đi đánh bại Tân Thiên Vấn thì không được. Nhưng nếu muốn ta đảo qua đảo lại trên lôi đài mấy vòng thì không vấn đề gì.
- Ha ha, Đại Chưởng môn, bảo ngài đi đánh một trận mà phải nhận thua, ngài không để bụng chứ?
Tần Vô Song cười.
- Ta là tử đệ của Tần gia, là Thái thượng Trưởng lão, chiến đấu vì Tần gia là nhiệm vụ không thể chối từ. Sao có thể để bụng? Chỉ cần Tần gia chúng ta thắng, hy sinh cái thân tàn của ta có gì là không được?
Tần Khiếu Thiên nói.
- Được, có câu nói này của Thái thượng Trưởng lão, dù thế nào Vô Song cũng phải giành được cho Tần gia vị trí Thiên Đế!
Tần Vô Song hào hùng nói.
Tần Khiếu Thiên lại rất bình tĩnh:
- Đợi đã Đại Chưởng môn. Lão phu vẫn còn một nghi vấn. Trong trận đại chiến này, ngài bảo lão phu đánh qua loa, nhưng thực tế, với tình trạng của ta nếu miễn cưỡng ra trận cũng không phải không có khả năng thắng. Cứ cho là ngài chắc chắn thắng một trận, nhưng còn một trận, hình như Vân Nhiên cũng không chắc chắn sẽ tất thắng. Lẽ nào ngài định cho mấy Thần thú của mình ra trận? Tu vi của chúng có lẽ không bằng Vân Nhiên phải không?
- Vào thời khắc quan trọng chúng có thể góp chút sức, nhưng cũng chưa chắc chúng sẽ phải tham gia. Nếu Thái thượng Trưởng lão ngài ra trận thì Chưởng môn Vân Nhiên không cần ra trận nữa mà có thể cho Phiêu Tuyết Lâu hoặc Kiếm Lam Tông mượn.
- Ồ? Vậy ai sẽ ra trận?
Tần Khiếu Thiên ngạc nhiên hỏi.
Tần Vô Song mỉm cười nhìn Tần Vân Nhiên:
- Chưởng môn Vân Nhiên có nhớ đầu Thần thú mà năm đó ở Mộng Huyễn Thiên Trì đã đưa ta ra khỏi hòn đảo đó không?
- Nhớ, ngài không nói ta quên mất đấy!
Tần Vân Nhiên bừng tỉnh:
- Ngài muốn nói đầu Thiên Tu Truy Vân Thú?
- Không sai, chính là nó. Hồi đó nó đã là Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Mười mấy hai mươi năm qua rồi, nay nó đã là Hóa Thần Đạo đỉnh phong. Mọi người nói xem, Hóa Thần Đạo đỉnh phong đối phó với Tân Thiên Vấn, khả năng thắng thế nào?
Lời vừa nói ra, dù người như Tần Trọng Dương cũng vừa mừng rỡ vừa kinh ngạc. Hóa Thần Đạo đỉnh phong, đấu với Tân Thiên Thần, cho dù hắn có gọi Phong ấn Thần thú thì cũng chẳng phải lo lắng gì hết!
Trận này, tất thắng!
Sau khi Tần Vô Song và Vương Thiền tách ra, tìm được một chỗ tương đối yên lặng, đem chín đầu Ma Tượng Đại Khôi Lỗi thả ra.
Chín con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này theo sự tu luyện của Tần Vô Song, theo sự đề thăng thực lực của Tần Vô Song, thực lực cảnh giới Khôi Lỗi của bọn chúng, kỳ thực cũng đang không ngừng đề thăng.
Hiện giờ những Khôi Lỗi này, chỉ luận về cường độ thân thể, đều có cường độ gần sát Hóa Thần Đạo bảy kiếp, có một vài cá thể tu vi cũng quanh quẩn ở giữa Hóa Thần Đạo bảy kiếp và tám kiếp.
Khôi Lỗi có một lợi ích, chính là không có thiên kiếp Thần đạo.
Nhưng không có thiên kiếp Thần đạo, khuyết điểm cũng rất rõ ràng. So với tu luyện giả cùng giới, lực chiến đấu cá thể của bọn chúng, khẳng định là cách xa không bằng cường giả cùng giới.
Hơn nữa, nếu không có có sự bồi dưỡng tận lực của chủ nhân, tiềm lực của bọn chúng cũng có hạn. Không thể giống như tu luyện giả nhân loại, vĩnh viễn không bao giờ trèo lên đỉnh cao cuối cùng được.
Nhưng mà, phân bố chín con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, hiển nhiên đều sắp xếp theo tư thế của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, trừ phi là người hiểu được trận pháp này ra, bằng không căn bản không nhìn ra được sự huyền ảo bên trong.
Tần Vô Song lại ẩn náu ở chỗ tối, để khí tức bản thân hoàn toàn yếu hóa.
Đương nhiên, hắn cũng không tận lực đi ẩn núp gì cả. Hắn biết, trong những Thần hồn đó, có sự tồn tại vô cùng cường đại, bản thân muốn hoàn toàn ẩn nấp trước mặt những Thần hồn cường đại đó, chỉ sợ cũng rất khó làm được.
Cho nên, hắn cũng không ngang ngược, mà là tu luyện thuận theo tự nhiên. Mang tới cho người ta một loại cảm giác giống vốn dĩ là nên có ở đây.
Tần Vô Song rất có lòng kiên nhẫn, cũng không vội vàng. Hắn biết, loại chiến thuật hấp dẫn này, chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại, một khi thất bại rồi, giữa những Thần hồn sẽ có sự trao đổi lẫn nhau, kế sách sẽ không còn tác dụng nữa.
Nếu muốn loại chiến thuật câu cá này có thể bảo trì được lực tác dụng vĩnh hằng, thì tuyệt đối không thể để đối phương hiểu rõ kế sách này. Bằng không, kế sách này dùng một lần cũng không linh nghiệm! Cũng chính là nói, hoặc là một đòn giết chết, hoặc là tuyệt đối không động thủ.
Phía bên Vương Thiền, hiển nhiên cũng như vậy. Nói ra, phía bên Vương Thiền, độ khó còn lớn hơn Tần Vô Song hắn. Dù sao, Vương Thiền hoàn toàn dựa vào Khôi Lỗi của Tần Vô Song làm mồi nhử. Còn phía bên Tần Vô Song. Khôi Lỗi làm mồi nhử, bản thân lại là tay chân của hắn. Một khi khởi động Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, cho dù xông vào mấy Thần hồn, đồng dạng cũng có thể một đòn giết chết.
- Dị tộc giảo hoạt, đến đây đi!
Trong lòng Tần Vô Song lặng lẽ nhủ thầm.
Ba ngày qua đi, không có một con cá nào mắc câu. Nhưng Tần Vô Song cũng không chán nản. Ngược lại, hắn lại mơ hồ có chút hưng phấn.
Bởi vì, ba ngày này, không có con cá nào mắc câu, nhưng lại có con cá tới điều tra.
Hiển nhiên, Dị tộc vô cùng giảo hoạt cẩn thận, cũng không vội vã xông đến, mà là cẩn thận quan sát, hiển nhiên là đang thăm dò tình hình quân địch.
Tần Vô Song rất có lòng kiên nhẫn.
Ở một góc nào đó cách chỗ Tần Vô Song khoảng chừng hai trăm dặm, có ba Thần hồn đang tập trung lại một chỗ. Ba Thần hồn Dị tộc này, chính là ba trong sáu đầu Thần hồn phụ trách thu hút lực chú ý.
- Lão Cao, ngươi truyền thức kêu chúng ta tới đây, có chuyện gì không?
- Đúng vậy, Lão Cao, Nghịch Mông đại nhân muốn chúng ta phân ra hành sự, chúng ta tập trung lại một chỗ, là xúc phạm mệnh lệnh của đại nhân đấy.
Lão Cao đó hắc hắc cười nói:
- Nhị vị huynh đệ, chúng ta đã làm huynh đệ mấy vạn năm rồi, cũng không nói lời khách khí nữa. Ngươi thấy ta chỉ kêu hai ngươi tới, còn ba người khác, lại không thông báo. Chính là vì ta tin các ngươi.
Nghe Lão Cao nói như vậy, hai người đó cũng im lặng không nói, biết Lão Cao nói như vậy, khẳng định là có nguyên nhân gì.
Lão Cao thần bí cười nói:
- Nhị vị, các ngươi cảm thấy, chúng ta trước mắt, cần thứ gì nhất?
- Cái gì? Tinh Hà Kết Giới sao?
- Hừ, Tinh Hà Kết Giới, cho dù chúng ta tìm được, chỉ dựa vào ba người phế liệu chúng ta, thật sự có thể phá hư được sao? Chúng ta không phải thực lực chân chính. Chúng ta nói thẳng ra, chính là lính hầu. Nghịch Ngao đại nhân không phái người khác, mà lại đem khổ sai này giao cho chúng ta. Nói cho dễ nghe một chút là yểm trợ bọn họ, nói khó nghe một chút, chính là kẻ chết thay. Nếu chết, khẳng định là chúng ta chết đầu tiên!
Lời này thật ra không có một chút nào giả dối, hai người khác cũng rất bất đắc dĩ chấp nhận.
- Không còn cách nào khác, Lão Cao, Nghịch Ngao đại nhân là thủ lãnh của chúng ta, nghe lời giao phó từ thủ lãnh, là đạo lý hiển nhiên. Lẽ nào chúng ta còn có thể phản kháng hay sao?
Lão Cao lắc lắc đầu:
- Ta đã suy nghĩ qua rồi, Nghịch Ngao đại nhân phái chúng ta đánh tiên phong, chính là cảm thấy giá trị lợi dụng của chúng ta rất nhỏ. Nếu thực lực của chúng ta đề cao, có đủ lực ảnh hưởng với Nghịch Ngao đại nhân, bọn họ sẽ không kêu chúng ta đánh tiên phong nữa?
- Lão Cao, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì? Nói nhanh một chút đi. Ở đây lại không có người ngoài, đều là huynh đệ trong nhà.
Một gia hỏa khác kêu lên.
- Ta muốn nói, trước mắt có một cơ hội rất tốt, để đề thăng thực lực của chúng ta, cơ hội khiến địa vị của chúng ta tăng lên nhiều, các ngươi có dám nếm thử không?
Lão Cao không hề thừa nước đục thả câu, trực tiếp nói ra.
- Lão Cao, cơ hội gì?
- Đúng, nói rõ xem!
Lão Cao cười tủm tỉm nói:
- Ta phát hiện có một nơi bí mật, có một đám tu luyện giả, tựa hồ đang bế quan tu luyện. Đây là cơ hội tốt để chúng ta cướp lấy thân xác.
- Một đám tu luyện giả, bao nhiêu người?
- Chín, tổng cộng có chín người!
Lão Cao vô cùng chắc chắn nói.
- Nhiều như vậy sao?
- Đúng vậy, ta đã quan sát ba ngày nay rồi. Lão Đỗ, Lão Vương, có hứng thú hay không, có dũng khí hay không?
Lão Cao sử dụng phép khích tướng.
Hô hấp của hai người đó rõ ràng dồn dập hẳn lên, nếu nói thân thể đặt trước mặt, một chút lực hấp dẫn cũng không có, đó là nói dối, nhưng khẩu khí của Lão Cao rõ ràng cũng biểu thị rằng, tất cả chuyện này, có thể có nguy hiểm.
- Lão Cao, thẳng thắn mà nói, ngươi cảm thấy khả năng thành công của chúng ta có cao không?
Lão Đỗ hỏi.
Lão Cao lắc lắc đầu:
- Ta không biết, nhưng ta có thể chắc chắn là, chín tu luyện giả này, thực lực không đủ để hình thành uy hiếp với chúng ta. Chín người cộng lại, cũng không làm gì được bất cứ một ai trong chúng ta.
- Lão Cao, đừng quên, hiện tại lực chiến đấu của chúng ta, nhiều lắm cũng không khác biệt với Chân Thần Đạo đỉnh phong thôi.
Lão Vương nhắc nhở nói.
- Ha ha, Lão Vương, về điểm này ta tự nhiên biết rõ ràng. Cho nên, chúng ta cần phải có được thân thể, chỉ có đạt được thân thể, chúng ta mới có thể chiếm cứ địa vị chủ đạo trong đội ngũ. Nghịch Ngao đại nhân, cũng phải kính nể chúng ta vài phần.
Những Thần hồn chạy trốn ra này, có được thân thể và không có được thân thể, địa vị hiển nhiên là khác nhau rất lớn. Có được thân thể, thực lực hiển nhiên không thể nào so sánh nổi với không có được thân thể.
- Chín tu luyện giả, tu vi của bọn chúng đại khái như thế nào?
Lão Đỗ cũng hỏi.
- Tuyệt đối không phải Chân Thần Đạo. Cách Chân Thần Đạo vẫn còn một khoảng cách nhất định. Ta không dám bay lại quá gần để quan sát. Sợ bị bọn chúng phát hiện hành tung.
- Không đến Chân Thần Đạo, vậy thì dễ làm rồi!
Lão Đỗ kêu lên.
Lão Vương lại nói:
- Các ngươi nói chuyện này, có phải là một cái bẫy hay không?
Lão Cao hờn giận nói:
- Có phải là cái bẫy hay không, ta đã điều tra rất rõ ràng rồi. Trong vòng xung quanh ngàn dặm, những tên gia hỏa đuổi giết chúng ta, tuyệt đối không có. Chúng ta đoạt lấy những thân thể đó, chỉ là chuyện trong nháy mắt. Các ngươi rốt cuộc đang lo lắng cái gì?
Lão Vương và Lão Đỗ đều gật đầu:
- Nếu những kẻ đuổi giết không đến gần nữa, vậy thì không cần phải lo lắng. Có khoảng cách một ngàn dặm, đủ để chúng ta chu toàn rồi. Ha ha.
- Lão Cao, dẫn đường!
Ngày thứ tư, trong lòng Tần Vô Song khẽ động, hiểu ngầm mỉm cười:
- Đến rồi, rốt cuộc cũng đến rồi. Tựa hồ tới không chỉ một tên, xem ra những yêu nghiệt Dị tộc này, quả nhiên hành sự giảo hoạt.
Ba tên? Tần Vô Song còn ngại bọn họ đến quá ít, tốt nhất là năm sáu tên. Những Thần hồn này, một khi bị Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận bao vây lại, Tần Vô Song một mũi tên một gã, căn bản sẽ không khách khí!
- Chín người các ngươi, hãy chú ý, duy trì bình tĩnh, kẻ địch đã đến gần rồi. Bọn chúng chưa tiến vào trong vòng công kích, không được manh động.
Khôi Lỗi này chính là những kẻ dễ thao túng, toàn bộ đều trong nhất niệm của Tần Vô Song. Tần Vô Song giao phó như vậy, những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này đương nhiên sẽ không có bất kỳ hành vi nào khác.
Rầm rầm! Rầm rầm!
Ba tên Thần hồn, ngưng lại không tản ra, mang theo một loại khí thế giống như lưu tinh, rơi xuống xung quanh, từ ba phương hướng đan xen phi hành, hình thành ba luồng nghịch lưu giống như lốc xoáy cuốn lại. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hiển nhiên, bọn họ muốn dâng lên một luồng nghịch lưu cực đại, cuốn đi chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này.
Trong nháy mắt khi ba Thần hồn bọn chúng tiếp cận, chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đột nhiên đồng thời khởi động.
Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận đột nhiên khởi động, phương vị cửu cung, hình thành nhất thể. Kiếm trận khởi động, chín đạo kiếm quang đan xen mà đến, hình thành một đoàn kiếm quang lốc xoáy, tráng lệ giống như Tinh Hà sáng lạn, trực tiếp cuốn tới.
Ánh sáng do chín đạo kiếm quang hình thành, đã trực tiếp thôn tính lốc xoáy nghịch lưu của ba đạo Thần hồn kia. Ba đạo Thần hồn lập tức chạy ra xung quanh, khí thế giống như tình cảnh nguy nan, phảng phất đột nhiên, khu vực này trong nháy mắt như sôi trào lên, giống như sóng lớn vạn trượng không ngừng dâng lên.
Ba đạo Thần hồn lúc này mới biết, quả nhiên đã giẫm lên cái bẫy ngầm.
Lão Đỗ oa oa kêu to:
- Lão Cao, ngươi hại chết chúng ta rồi!
Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này thần thông ở chỗ, có thể đem sức mạnh của chín người này, mỗi người đều tự phát huy ra uy lực chín chín tám mươi mốt lần.
Uy lực của chín chín tám mươi mốt lần lại nhân lên chín lần nữa, đáng sợ thế nào chứ? Tương đương là sức mạnh của trên ngàn lần. Sức mạnh trên ngàn lần một khi hình thành, loại uy lực này, tuyệt đối là cấp bậc trời rung đất chuyển.
Lốc xoáy hình thành, ba người đó lập tức đuổi tới một luồng khí lưu cường đại, bao trùm lấy bọn họ, khiến toàn thân bọn họ nhất thời phảng phất giống như bị trói lại, hành động lập tức chịu trở ngại.
- Hợp toàn lực lại, lao ra đi!
Lão Cao lúc này ngược lại là người trấn định nhất:
- Đừng phân tán ra, phải hợp lực xông ra, phân ra xông ra, chính là đường chết!
Lão Cao nhìn ra được, kiếm trận thần kỳ này, khiến sức mạnh của đối phương phát huy mạnh mẽ, chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân của bọn họ, căn bản không cách nào đối kháng được dao động khí lưu cường đại này, duy nhất chỉ có ba người hợp lực, mới có một tia hy vọng.
Đúng lúc này, thân ảnh của Tần Vô Song đột nhiên phóng ra, cười nhạt một tiếng, thanh âm giống như một cây kim thép đâm tới:
- Một khi đã đến rồi, hà cớ gì phải đi chứ?
Thần Tú Cung mở ra, ba mũi tên với khí thế hủy thiên diệt địa, hướng về phía trung tâm kiếm trận ầm ầm bắn tới.
Công kích từ xa, Thần Tú Cung vẫn là sự lựa chọn tuyệt đối!
Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận bao vây, cộng thêm khí thế kinh thiên của Thần Tú Cung, Thần hồn của cường giả Thiên Thần Đạo, dưới tình huống khôi phục chưa đến năm thành công lực, lực chiến đấu nhiều nhất cũng chỉ ngang hàng với Chân Thần Đạo đỉnh phong. Cứ như vậy, kẻ bình tĩnh cũng có thể thấy, kết quả không cần nghĩ cũng biết.
Xạ Nhật Tiễn mang theo khí thế hủy diệt tất cả, tiến vào trong lốc xoáy, ầm ầm hóa thành ba đạo kim quang cường đại nổ mạnh, trực tiếp đánh ba đạo Thần hồn thành mẩu vụn.
Ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, dưới sự rung động của kim quang, một vùng sáng rõ xung quanh, cũng không để lại bất cứ dấu vết nào của Thần hồn.
Thần kỳ nhất chính là, hoàn cảnh xung quanh, ở dưới chiến đấu như vậy, lại có thể không có bao nhiêu tổn thương. Có thể thấy kiến tạo của Thần Khí Mê Cung này, tiêu phí nhiều công sức như thế nào.