Trận đấu này thật ra có thể coi là trận quyết đấu sớm giữa Tần gia và Tân gia. Vì hai đối thủ đều là tâm phúc của hai bên.
Phiêu Tuyết Lâu nay đã có quan hệ nhạc gia và chàng rể với Tần gia, quan hệ đương nhiên đã lên mức cực kỳ mật thiết. Còn Thiên Phạt Sơn Trang từ trước tới giờ luôn là cánh tay phải của Tân gia.
Hai thế lực này cũng chẳng có chút tránh né, trước khi danh sách công bố thì Phiêu Tuyết Lâu đã ở cùng Tần gia, Thiên Phạt Sơn Trang cũng ở cùng Tân gia hai bên cùng công khai bàn bạc đối sách.
Tân Thiên Vấn không những cho Yến Bắc Phi mượn một Phong ấn Thần thú Hóa Thần Đạo sáu kiếp, còn cho mượn cả một món vũ khí Hóa Thần Đạo đỉnh phong.
- Bắc Phi, trận này ngươi phải nhìn rõ tình hình. Trận đầu tiên các ngươi không có cơ hội thắng, cứ đánh bừa một lúc rồi từ bỏ. Trận thứ hai mới cần quyết thắng. Chỉ cần giành được trận thứ hai, trận thứ ba, tuy Mộ Dung Thiên Cực có nắm trong tay là vũ khí Chân Thần Đạo nhưng cũng không phải địch thủ của ngươi. Tu vi của hắn kém ngươi quá nhiều!
Mộ Dung Thiên Cực đột phá Thần đạo mới chỉ mười mấy năm, vẫn còn bỡ ngỡ trong lĩnh vực Thần đạo, hiển nhiên là không thế sánh được với Yến Bắc Phi đã là Hóa Thần Đạo sáu kiếp, lên Thần đạo đã nghìn năm nay. Cũng có nghĩa là trận thứ ba, Mộ Dung Thiên Cực hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.
Yến Bắc Phi tuy không có đầu óc xuất chúng như Yến Quy Nam nhưng khả năng phân tích cũng không phải kém, hắn gật đầu nói:
- Nhìn bên Phiêu Tuyết Lâu, có lẽ cũng liều trong trận thứ hai. Bao Bao không phải là con con khỉ thối tha bên cạnh Tần Vô Song đó sao?
- Không sai, theo tin tình báo, con khỉ đó cũng chỉ đột phá Thần đạo mới hơn mười băm, nhưng nghe nói nó là huyết mạch Thái cổ Thần vượn. Có điều trong mười mấy năm thì nó có thể mạnh được mức nào chứ? So với Phong ấn Thú hồn Hóa Thần Đạo sáu kiếp còn kém xa.
Yến Bắc Phi cũng rất tự tin:
- Ừm, chúng ta cũng từng thấy con khỉ đó chiến đấu. Tuy phương thức chiến đấu rất hung hãn nhưng kinh nghiệm quá ít. Ta thấy trận này nắm chắc sáu phần thắng!
Sắc mặt Tân Thiên Vấn lạnh tanh:
- Ta cần là cần mười phần. Hồ Khâu Sơn và Bách Kiếm Tông có thể thua, vì chúng là kẻ đi thách thức, thua không mất mặt. Còn các ngươi là tông môn trong tám môn Thiên Đế Sơn, các ngươi không được phép thua.
Yến Bắc Phi toát mồ hôi trán, vội vàng gật đầu dạ vâng, nhưng trong lòng thì có phần khó chịu, không phải lão nhân gia ngài bao vây tấn công Tần gia, không những chẳng được gì lại còn mất đi bao nhiêu Thần đạo cường giả như vậy thì nay đâu có thiếu thốn lực lượng thế này?
Bên Tần gia thì lại vô cùng điềm tĩnh. Trên gương mặt Tần Vô Song luôn nở một nụ cười tự tin.
- Mộ Dung Lâu chủ, trận thứ nhất ngài chỉ cần phụ trách việc giương oai chút thôi. Tin ta đi, ngài không cần phải ta trận mà một suất trong tám môn Thiên Đế Sơn chắc chắn nằm trong túi rồi.
Tần Vô Song nói khiến mấy huynh đệ Mộ Dung Thiên Cực mặt mày tươi rói nhìn nhau.
Ái Ty Mạt cười:
- Cha, Mạt nhi thắng thì có phần thưởng gì không thế?
- Hừm, đến Long Tộc tìm một nhà tốt gả con đi.
Tần Vô Song nói vẻ nghiêm túc.
Mây đen kéo tới trước mặt Ái Ty Mạt, giận dỗi:
- Cha thật quá đáng. Cẩn thận con bắt nạt tiểu đồ đệ của cha đấy!
Vừa nói vừa nháy mắt với Dương Y ở bên cạnh Tần Vô Song.
Mạt Nhi thấy Tần Vô Song cưng chiều đồ đệ mới thu nhận, cũng khó tránh khỏi có ý định tranh giành sự sủng ái.
- Mạt nhi sư tỷ, tiểu muội đâu có làm gì tỷ.
Dương Y chu môi, giận dỗi nói.
- Được rồi, đừng gây ồn nữa, chính sự là quan trọng!
Tần Vô Song trừng mắt một cái là hai cô nhóc ngậm miệng ngay, có thể thấy là Tần Vô Song vẫn còn uy tín.
- Mạt nhi, con là huyết mạch của Long Tộc, giờ phải cho tất cả mọi người biết huyết mạch Thái cổ Yêu long không phải là hư danh, biết chưa?
Mạt nhi vô cùng coi trọng thể diện, giống như đệ tử của Long Tộc, vô cùng tự tôn, cao ngạo. Nghe Tần Vô Song khích như vậy, ưỡn ngực lên nói:
- Cha yên tâm đi, Mạt nhi trong ba chiêu sẽ khiến hắn thảm bại!
- Ừm, Bao Bao, trách nhiệm của ngươi nặng hơn Mạt nhi.
Tần Vô Song nhìn Bao Bao. Bao Bao gãi đầu cười hề hề:
- Lão Đại không cần dặn dò nữa. Huynh đệ nhiều năm như vậy, cùng nhau đánh bao nhiêu trận rồi, chỉ là Phong ấn Thú hồn, Bao Bao đại nhân ta nhất định sẽ cho nó mọc đầy u trên đầu.
Mọi người cùng bật cười, nhưng Tần Vô Song thì nghiêm nghị:
- Bao Bao, luận thực lực, luận huyết mạch ta không nghi ngờ gì. Nhưng ngươi lại có cái tật nói nhiều nhưng làm việc không chắc chắn. Tuổi nhỏ không thận trọng, dễ khinh địch, đây là đại kỵ khi lâm trận.
Bao Bao thè lưỡi:
- Hắc hắc, Lão Đại, ta nhất định sẽ không khinh địch, đối thủ chưa gục ngã ta sẽ không dừng tay.
- Ừm, nhớ kỹ lời ta, đừng loanh quanh với hắn, lên là dùng ngay Càn Khôn Nhất Khí Côn, nhằm vào tử huyệt mà đánh. Dùng cách đánh đập đầu cho mọi người biết thế nào là Càn Khôn Nhất Khí Côn. Càn Khôn Nhất Khí Côn chính là cây côn đánh một mạch biến ngươi thành người chết!
- Ha ha…
Tất cả cùng cười lớn.
Tần Vô Song đùa như vậy, mọi người hiển nhiên đã bớt căng thẳng hơn nhiều.
- Đi đi, đánh cho tốt vào! Đừng cảm thấy gánh nặng gì!
Hai bên lên đài, Mộ Dung Nhạn ở bên cạnh khẽ níu tay Tần Vô Song nói nhỏ:
- Vô Song ca ca, Phiêu Tuyết Lâu nhất định sẽ thắng!
- Ha ha, Nhạn nhi, Phiêu Tuyết Lâu cứ đợi để vào tám môn Thiên Đế Sơn đi!
- Ài, tám môn Thiên Đế Sơn rất tốt nhưng Phiêu Tuyết Lâu đã ở chỗ cũ nhiều năm như vậy, tình cảm rất sâu sắc.
Mộ Dung Nhạn cảm thấy hơi khó xử.
- Nha đầu ngốc, trong tám môn Thiên Đế Sơn, mỗi tông môn quản lý mười vạn dặm địa bàn, tài nguyên hay linh khí đều hơn nhiều lần so với Phiêu Tuyết Lâu. Nếu mọi người không nỡ bỏ Phiêu Tuyết Lâu thì có thể thành lập một chi mạch phụ, chọn một thúc thúc trấn thủ là được mà. Dù sao các thế lực trước đây đều làm vậy cả.
Mộ Dung Nhạn cười cười:
- Cái này gọi là "thỏ đào ba hang" phải không nhỉ?
Tần Vô Song cười ha ha:
- Xem thi đấu đi!
Trên đài, sau khi Hiên Viên Bạt nói vài lời, hai tuyển thủ trận thứ ba lên đài. Ái Ty Mạt là huyết mạch Thái cổ Yêu long biến luôn ra chân thân pháp tướng. Đối thủ là Kỳ Diệu Huyền Cảnh đã bị Long Tức mạnh mẽ dọa cho sợ chết khiếp.
Ái Ty Mạt hiện cũng là Long Tộc Ngưng Thần Đạo đỉnh phong, nếu vận hết Long Tức thì cũng không kém hơn Thần thú Hóa Thần Đạo hai, ba kiếp.
Long Tức ngập tràn không khí khiến đối thủ toàn thân run rẩy, đừng nói phản kích, ngay đứng vững thôi cũng không thể. Cục diện quả thực khiến tất cả phải há hốc mồm.
Tần Vô Song thì thầm khen:
- Mạt nhi giỏi lắm, nha đầu tinh quái giỏi lắm!
Phương thức chiến đấu này đúng là khiến người ta hả hê, trước đó Tần Vô Song cũng không ngờ được. Đây đâu phải chiến đấu? Rõ ràng là tát vào mặt.
Cơ thịt trên mặt Tân Thiên Vấn giật giật liên hồi, hắn chỉ hận không có cái lỗ nào để mà chui xuống, khoảng cách chênh lệch quá lớn mà!
Trong luồng Long Tức dày đặc, chỉ nghe một tiếng gầm rú, tu luyện giả kia đã suy sụp tinh thần, khóc rống lên:
- Ta nhận thua! Ta nhận thua!
Ái Ty Mạt còn chưa động thủ mà đối thủ đã hoàn toàn sụp đổ.
Hàng loạt tiếng xùy xùy vang lên. Đây là trận thi đấu tồi tệ nhất mà họ từng thấy, còn chưa đánh đã khóc lóc xin tha rồi? Tên này không phải là gian tế của Phiêu Tuyết Lâu phái đến cố ý làm Thiên Phạt Sơn Trang mất mặt đấy chứ?
Có điều, người ta đã nhận thua, theo quy tắc không được giết, trừ phi ký cam kết sinh tử thì mới được dùng sát chiêu, không cần để ý hậu quả.
Một tu luyện giả khóc lóc thảm thiết trước mặt, Ái Ty Mạt mềm lòng:
- Ta không giết thì ngươi khóc cái gì chứ? Thiên Phạt Sơn Trang các ngươi thích khóc lắm sao? Học ai thế hả? Tân Thiên Vấn à?
Tân gia lại trở thành chuột chạy qua đường, dường như có cơ hội là phải cạnh khóe vài câu. Bách Lý Nghiễm trước đó và tiểu gia hỏa của Long Tộc này hình như đều có thù với Tân Thiên Vấn vậy.
Ai cũng hiểu, đây là ý của Tần Vô Song.
Trận đấu này kết thúc như trò đùa, Phiêu Tuyết Lâu đã thắng Thiên Phạt Sơn Trang hoàn toàn trong dự kiến, không có chút dị nghị nào.
Trận đấu thứ hai bắt đầu, con Phong ấn Thú hồn được thả ra đem theo yêu khí vừa cổ xưa vừa thần bí, lộ ra chân thân pháp tướng, là một con Hùng Sư. Ngoại hình hung hãn tựa như Tử Điện Phần Diệm Thú.
- Con khỉ thối tha đó đâu, lên đi, bản Thần thú sẽ xé ngươi thành vụn!
Đầu Thần thú đó gầm lên, đám lông trên đầu chuyển động trong gió tạo cảm giác vô cùng uy thế.
Nhưng Bao Bao thì không thèm để ý đến nó, nói với Yến Bắc Phi:
- Yến lão nhi, mau chuẩn bị chuyển địa bàn Thiên Phạt Sơn Trang đi đi. Đừng có đứng ngẩn ra đó nữa! Trận thứ ba ngươi không cần ra đâu!
Nói rồi Bao Bao lộn người nhảy lên Hiên Viên Đài, tay nắm Càn Khôn Nhất Khí Côn, nhìn con sư Thần thú với ánh mắt nhìn con mồi:
- Tên to xác ngốc nghếch kia, đừng tưởng ngươi nhìn có vẻ hung hãn là có thể dọa người! Bao Bao đại nhân ta chuyên trị những kẻ như ngươi đấy!
Thần thú Hùng Sư gầm nhỏ:
- Con khỉ thối tha, đi chết đi!
Linh trí của con Phong ấn Thú hồn này chưa hoàn toàn bình thường nên nói đi nói lại cũng chỉ một câu "con khỉ thối tha".
Bao Bao rất nhớ lời dặn của Tần Vô Song, cười hề hề nhấc Càn Khôn Nhất Khí Côn lên, vặn người một cái, ánh kim quang tỏa sáng khắp trời, ưu thế huyết thống Thái cổ Thần vượn lập tức được thể hiện, ưu thế này không hề thua kém Thần thú Hóa Thần Đạo bốn kiếp.
- Tên to xác, hãy đỡ một gậy của ta!
Bao Bao vung Càn Khôn Nhất Khí Côn lên cao rồi giáng xuống, cây gậy mang theo một khí thế mạnh mẽ như cả một ngọn Thái Sơn ập xuống.
Càn Khôn Nhất Khí Côn, vũ khí Chân Thần Đạo sáu kiếp, uy lực lúc này đã được bộc lộ. Trong hư không là hàng loạt những trận nổ vang trời, từng vòng từng vòng nứt của không khí chạy ra bốn phía, dường như đang nhường đường cho cây gậy kinh thiên động địa này.
Kim Ô Mẫu Hoàng hừ lạnh một tiếng:
- Sự thật thắng mọi hùng biện, tiểu tử Tần gia đó, một khi đã có thể có được Thần Tú Cung, nhất định không phải hạng phàm tục, không thể chủ quan sơ suất.
Trảm Nhạc cũng gật đầu nói:
- Tình báo các phương diện biểu thị, Tần Vô Song quả thực có đại phúc duyên, đại kỳ ngộ. Đại lục Thiên Huyền lan truyền mạnh mẽ Tần Vô Song kế thừa trận pháp Thái cổ gì đó. Kế thừa trận pháp đó, có thể vượt lên đỉnh cao Đại lục Thiên Huyền. Trận pháp Thái cổ đó rốt cuộc là trận pháp gì, đây luôn là một bí ẩn.
Kim Ô Mẫu Hoàng cũng cảm thấy vô cùng buồn bực:
- Nói ra cũng là cổ quái, thời đại Chúng Thần của Đại lục Thiên Huyền, không phải xây dựng Thần Khí Mê Cung để bảo tồn thực lực hay sao? Hà cớ gì còn phải đi kiến tạo một trận pháp cao cấp khác? Đây không phải là vẽ rắn thêm chân sao? Hoặc là nói, đó chỉ là một Thiên Thần Đạo cường giả bình thường không hợp đàn, không có động phủ truyền thừa ở Thần Khí Mê Cung, hay là đem động phủ xây dựng ở bên ngoài?
Trảm Nhạc cười khổ nói:
- Động phủ truyền thừa, không phải chuyện đùa. Những Thiên Thần Đạo cường giả đó, có lẽ sẽ không giỡn chuyện như vậy?
- Vậy thì kỳ quái thật, Tần Vô Song không tiến vào Thần Khí Mê Cung, có thể kế thừa được trận pháp lợi hại sao?
Kim Ô Mẫu Hoàng ngữ khí cũng có chút mơ hồ, lập tức giao phó nói:
- Trảm Nhạc, lần này, ngươi đích thân ra mặt, tới Tần gia nghe ngóng xem sao. Nhớ kỹ, trên đường đi phải cẩn thận một chút, đừng đụng phải hai tên Thiên Thần Đạo cường giả có Chủ Thần Khí.
- Vâng, Mẫu Hoàng bệ hạ!
Phía bên Tần gia, ngoài Tần gia, Phiêu Tuyết Lâu, Kiếm Lam Tông, Bách Lý Gia Tộc và Thiên Vũ Tông, bốn đại gia tộc tâm phúc của Tần gia, còn lại cũng đều tiến vào Thần Khí Mê Cung.
Đối với động phủ bên trong Thần Khí Mê Cung, những tông môn khác có lẽ mê tít mắt, nhưng Tần gia lại không hề như vậy.
Tần Vô Song có được Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, tuyệt đối là đáng giá hơn so với di chỉ Chúng Thần Đại lục Thiên Huyền rất nhiều.
Tiếc nuối duy nhất chính là, linh lực nồng đậm của Đệ thất hoàn Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, chỉ có thể là Chân Thần Đạo mới có tư cách tiến vào tu luyện, bằng không những cường giả Tần gia cùng tiến vào tu luyện, một ngày tương đương với một trăm ngày, hiệu quả xác thực là biến thái.
Tu luyện ở bên trong một trăm năm, chẳng khác nào ở bên ngoài một vạn năm.
Một vạn năm đủ trở thành Chân Thần Đạo đỉnh phong rồi!
Trước mắt phía bên Tần gia đã là Chân Thần Đạo, ngoài Tần Vô Song ra, có Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên, còn có Bao Bao.
Tiếp cận Chân Thần Đạo có Tần Vân Nhiên, Cô Đơn và Hỏa Lân, và hai con Thần thú huyết mạch Thái cổ Yêu long Ái Ty Mạt và Niếp Niếp.
Cấp bậc đứng sau, Tần Trọng Dương, Tần Thái Trùng, và hai thủ lãnh của Bách Lý Gia Tộc và Thiên Vũ Tông. Mộ Dung Thiên Cực và thủ lãnh của Kiếm Lam Tông sau này cũng chỉ có cảnh giới Hóa Thần Đạo mà thôi, muốn trùng kích Chân Thần Đạo, đường đi hãy còn rất dài.
Mục tiêu hiện tại của Tần Vô Song rất rõ ràng, chính là gia tăng bồi dưỡng một bộ phận Chân Thần Đạo cường giả, tiến vào Đệ thất hoàn tu luyện. Tranh thủ bồi dưỡng nhiều hơn một số Chân Thần Đạo đỉnh phong.
Dù sao, chỉ cần tiến vào Chân Thần Đạo, tiến vào Đệ thất hoàn tu luyện, với tốc độ một tương đương với một trăm, muốn không thành đỉnh cao cũng khó!
Vì vậy, trước khi xuất phát tiến vào Đệ thất hoàn, Tần Vô Song đã ra sức dặn dò, kêu bọn Tần Vân Nhiên toàn lực tu luyện, sớm ngày tiến vào Chân Thần Đạo, hắn mới sắp xếp được.
Tần Vân Nhiên và bọn người Cô Đơn ở trong động phủ Thiên Thần Đạo ba kiếp, cũng có được rất nhiều lợi ích. Hai món vũ khí Thiên Thần Đạo, Tần Vô Song tạm thời không dự định đưa cho bọn họ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp cũng có bốn, năm món, Tần Vô Song là vì bọn họ mà chuẩn bị. Một khi tiến vào chín kiếp thì đưa cho bọn họ.
Đây cũng là để cổ vũ bọn họ càng thêm cố gắng tu luyện.
Tần Khiếu Thiên vẫn là lần đầu tiên cùng với Tần Vô Song tiến vào Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, mặc dù là lão gia hỏa sống trên vạn năm, cũng hiếu kỳ không thôi.
Đến Đệ thất hoàn trận pháp, Tần Khiếu Thiên càng giống như con chuột rơi vào trong hũ gạo, chỉ cảm thấy hạnh phúc đến đột nhiên như vậy.
Nội thương vốn ở trên người, còn cần thời gian rất dài mới bồi bổ lại được. Ở Đệ thất hoàn này, lại chỉ mất thời gian một tháng đã hoàn toàn khỏi hẳn. Hơn nữa cảnh giới còn đạt được đột phá, điều này quả thực là vượt ra khỏi phạm vi lý giải của Tần Khiếu Thiên.
Hắn hiện tại, rốt cuộc đã hiểu rõ, tại sao Tần Vô Song lại yêu nghiệt như vậy, bùi ngùi thở dài:
- Trận pháp này của Vô Song Đại Chưởng môn, thực sự là tạo hóa thôn tính thiên địa, không dám tưởng tượng, không dám tưởng tượng. Chẳng trách ngươi thiếu niên anh hùng, tu vi cao cường như vậy.
Bao Bao cũng cười nói:
- Thái thượng Trưởng lão, ngươi nói như vậy, ta cũng không cảm thấy vui lắm. Lão Đại nhà ta trước đây tu luyện, không dựa vào trận pháp này. Bảy hoàn trận pháp này, chỉ có ở đây, mới có loại linh lực này. Còn hoàn khác của trận pháp, căn bản không khác biệt nhiều lắm so với sơn động bình thường. Chỉ có cấm chế phong ấn cường đại mà thôi. Không có bất cứ cung ứng linh lực của tu luyện. Cho nên nói tu vi của Lão Đại nhà ta đề thăng, đó là thiên tài, không phải dựa vào trận pháp này mới có được.
Tần Vô Song cũng cười nói:
- Bao Bao, thiên phú của ta cũng đến từ truyền thừa trận pháp này, nói là có lợi từ trận pháp này, thật ra cũng không sai.
Tần Khiếu Thiên cười to ha ha:
- Bất luận như thế nào, ngươi là thiên tài tuyệt diễm, đây là điều không phải nghi ngờ. Vô Song, hiện giờ tu vi của ngươi nếu đã tiếp cận Chân Thần Đạo đỉnh phong, hà cớ gì không lưu lại trong Thần Khí Chi Môn. Ngươi không phải nói, ở đó có Tinh Hà Kết Giới, có Tinh Hà Thông Thiên Tháp sao?
Tin tức này cũng không phải truyền bá trên diện tích rộng, nhưng loại nhân vật là trung tâm Tần gia như Tần Khiếu Thiên, Tần Vô Song trái lại không có giấu diếm gì.
Bao Bao để lộ ra một nụ cười hàm xúc sâu xa, lại có thể không cướp lời một cách thần kỳ.
Tần Vô Song lại nói:
- Thái thượng Trưởng lão, một khi đã dẫn ngươi đến đây, cũng không cần giấu diếm. Ta ở nơi này, cũng có một Truyền tống Thông đạo, có thể thông đến các Vị diện khác, trở thành Thiên Thần Đạo cũng không phải việc khó.
Tần Khiếu Thiên đầu tiên là ngơ ngẩn, sau đó lập tức cười lớn lên:
- Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy. Trận pháp này kỳ diệu như vậy, nếu không có hậu chiêu mới là kỳ quái. Ha ha…
Bao Bao cười tủm tỉm nói:
- Những người đó nhất định cảm thấy Lão Đại nhà ta điên rồi, bày ra nơi tu luyện lấy một tương đương với ba mươi lại không dùng, mà quay về Vấn Đỉnh Sơn.
Tần Khiếu Thiên thở dài:
- Lấy một tương đương với ba mươi, cũng chỉ có Tinh Hà Thông Thiên Tháp sao? Trong Thần Khí Mê Cung cũng không có chuyện tốt như vậy. Bằng không, những người không phải Chân Thần Đạo cường giả của Tần gia chúng ta đã ở lại trong Thần Khí Mê Cung rồi.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Tinh Hà Thông Thiên Tháp yêu cầu còn cao hơn chỗ chúng ta. Không những thực lực phải tiếp cận Chân Thần Đạo đỉnh phong, còn cần phải có lệnh bài mới được. Không thể thiếu được cái này.
Bao Bao cười nói:
- Hiện tại những người ở bên ngoài đó, ai là người tốt, ai là nội ứng, cũng chưa biết rõ. Cho nên Lão Đại nhà ta tạm thời không có chủ ý dẫn người xa lạ vào. Trừ phi đồng ý làm Khôi Lỗi của chủ nhân ta, bằng không tuyệt đối không dẫn vào được.
Tần Khiếu Thiên cũng cho rằng như vậy:
- Đúng, thời khắc then chốt, chỉ có người của mình mới đáng tin! Đúng rồi, Vô Song, Vân Hồng Nhi đó, ngươi định xử lý như thế nào?
Tần Vô Song nói:
- Trước mắt không vội, để cô ta lại trong Thần Khí Mê Cung, ngoài mấy huynh đệ của ta ra, những người khác cũng không biết tin tức cô ta là nội ứng. Ta định giữ cô ta lại làm một quân cờ, sau này sắp xếp đi đến chỗ Kim Ô Mẫu Hoàng. Lần này, Dị tộc trốn ra nhiều cường giả như vậy, mấy trăm năm sau, đợi bọn chúng dung hợp thân thể, sẽ trở thành uy hiếp vô cùng lớn. Cho nên, Đại lục Thiên Huyền chúng ta, không cần đợi một vạn năm, có lẽ chỉ là tương lai ba bốn trăm năm, Đại lục Thiên Huyền phải đối diện với đại nguy cơ rồi!
Bao Bao cũng nói:
- Lão Đại, ta cảm thấy, những Thần hồn đó muốn phát huy thực lực vốn có, là điều không thể. Thần hồn bọn chúng cướp lấy cho dù mạnh, cũng chỉ là Chân Thần Đạo. Thân thể của Thiên Thần Đạo cường giả, bọn chúng cướp đoạt không được. Trước khi Tinh Hà Kết Giới chưa bị nghiền nát, bọn chúng không thể đem thân thể rèn luyện đến cảnh giới phù hợp với Thần hồn. Có thể phát huy được sáu bảy thành thực lực vốn có xem như là bọn chúng rất tài giỏi rồi.
Tần Khiếu Thiên cũng nói:
- Bao Bao nói rất có lý, không có thân thể phù hợp, muốn phát huy thần thông mười phần là chuyện không thể. Tranh thủ sáu bảy thành sức mạnh đã là cực hạn lớn nhất của bọn chúng rồi.
Tần Vô Song thở dài:
- Hiện tại không biết những Thần hồn chạy trốn ra rốt cuộc cường đại thế nào. Nếu là Thiên Thần Đạo sáu kiếp, cho dù phát huy một nửa thực lực, cũng đủ đối kháng với Thiên Thần Đạo năm kiếp rồi.
- Thiên Thần Đạo sáu kiếp?
Bao Bao kêu lên:
- Lão Đại, không thể chứ? Thời đại Chúng Thần Thái cổ, kẻ mạnh nhất của Đại lục Thiên Huyền chúng ta không phải nói mới là Thiên Thần Đạo năm kiếp sao? Đám người đó có thể bị Đại lục Thiên Huyền phong ấn, không thể nào lại mạnh hơn Thiên Thần Đạo năm kiếp được? Ta cảm thấy, bọn chúng giỏi lắm cũng chỉ có thể là Thiên Thần Đạo năm kiếp. Mạnh hơn khẳng định là không có!
Tần Vô Song cười cười:
- Được rồi, kẻ địch có nhiều kẻ mạnh, đây là chuyện không thể thay đổi. Cái mà chúng ta có thể nắm giữ, đó chính là bản thân mạnh thế nào. Bắt đầu tu luyện đi, mười năm sau, ta sẽ quay về Vấn Đỉnh Sơn một chuyến. Khi đó bọn người Cô Đơn có lẽ có thể đột phá Chân Thần Đạo rồi.
Mặc dù thời gian mười năm trong Đệ thất hoàn trận pháp này cũng giống nhau. Nhưng hiệu quả tu luyện mà nói, mười năm ở đây, chính là tương đương với một ngàn năm ở ngoại giới!
Trong núi không có nhật nguyệt, thời gian mười năm nói dài cũng không dài.
Lúc này, Bao Bao và Tần Khiếu Thiên đều từ trong bế quan tỉnh lại, vì bọn họ cảm nhận được một luồng khí thế ngút trời, một luồng sức mạnh cường đại phảng phất giống như đang tìm đường phát tiết vậy.
Nổ vang một tiếng cực lớn!
Bên trong cả Đệ thất hoàn trận pháp, vô số cường quang đột nhiên lan tràn ra, Tần Vô Song từ trong cường quang đi ra, thở dài một tiếng:
- Quả nhiên, trong Đệ thất hoàn này, pháp tắc vẫn bị hạn chế. Ân, Khí Trùng Tinh Hà, căn bản không có khả năng!
Tần Vô Song hiện giờ đã tu luyện đến Chân Thần Đạo đỉnh phong, vừa rồi hắn vừa mới dùng dao mổ trâu cắt tiết gà một chút, thử xem xem có thể khơi thông thiên địa tinh hoa, Khí Trùng Tinh Hà, kết quả phát hiện, tất cả cố gắng đều là phí công vô ích!
- Ha ha, Thái thượng Trưởng lão, Bao Bao, các ngươi tiếp tục tu luyện. Ta quay về Vấn Đỉnh Sơn một chuyến.
Trong Vấn Đỉnh Sơn, đám người Tần Vân Nhiên, quả nhiên không phụ hy vọng, bao gồm Tần Vân Nhiên, Cô Đơn, Hỏa Lân và hai tỷ muội huyết mạch Yêu long, toàn bộ đột phá ranh giới, tấn thăng Chân Thần Đạo.
Tần Vô Song cười nói:
- Rất tốt, ta sẽ dẫn các ngươi tới một nơi, cho các ngươi một đoạn đại phúc duyên. Trong vòng hai mươi năm, các ngươi đều phải tu luyện ra Chân Thần Đạo đỉnh phong cho ta!
Hai mươi năm, tu luyện Chân Thần Đạo đỉnh phong?
Tên gia hỏa tự phụ giống như Cô Đơn, cũng không khỏi vò đầu:
- Lão Đại, hai mươi năm, ngươi không phải yêu cầu hơi cao với chúng ta chứ? Chúng ta không thể sánh bằng thiên phú biến thái của ngươi được.
Tần Vô Song cười nói:
- Đi đi, đi vào thì biết!
Đi vào Đệ thất hoàn trận pháp, đám người Tần Vân Nhiên hoàn toàn ngây dại, bọn họ phát hiện, Bao Bao và Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên vừa mới rời đi khoảng mười năm đã có thể tu luyện tới Chân Thần Đạo tám kiếp rồi, cách Chân Thần Đạo đỉnh phong cũng chỉ là một bước ngắn ngủi mà thôi.
Bao Bao phảng phất giống như đoán trúng tâm tư của bọn họ, cười tủm tỉm nói:
- Cô Đơn ca, chán nản sao, kinh ngạc sao? Ha ha, hiện tại ngươi vừa mới tiến vào Chân Thần Đạo, ta đã là Chân Thần Đạo tám kiếp rồi. Không phải cảm thấy thiên phú của ngươi chênh lệch lớn với ta chứ?
Cô Đơn quả thực không biết nói gì, thở dài:
- Bao Bao, ngươi ăn loại quả đặc biệt gì vậy?
- Hắc hắc, loại quả đặc biệt gì chứ. Đây là địa bàn của Lão Đại, một ngày có thể tương đương với một trăm ngày. Ngươi nói xem, thời gian mười năm của chúng ta, chẳng khác nào ngoại giới tu luyện một ngàn năm. Tu luyện có thể không đề thăng được sao?
Một ngày tương đương với một trăm ngày? Vậy hai mươi năm há không phải tương đương với hai ngàn năm sao?
Hai ngàn năm tu luyện đến Chân Thần Đạo đỉnh phong, đó chính là chuyện rất có khả năng!