Trên Hiên Viên Đài, Sinh Tử Ước đã được ký.
Uỳnh! Uỳnh!
Gần như đồng thời, hai đạo khí lưu mạnh mẽ bắn thẳng lên trời, khí thế mà chúng tạo ra lập tức làm chấn động cả Hiên Viên Đài, nó lan truyền ra xung quanh tận mấy trăm mét.
Linh lực mạnh mẽ khiến nhịp thở của tất cả mọi người đều trở nên gấp gáp. Cái cảm giác như ngày tận thế đã đến khiến người ta phải kinh hoàng.
Trên bầu trời phía đông, Tân Thiên Vấn mở rộng đôi cánh Thiên Đế Chi Dực, cơ thể biến to hơn bình thường đến bốn năm lần. Sau mỗi lần đập cánh của Thiên Đế Chi Dực, vô sô đạo kỳ quang cùng với thứ ánh sáng kỳ dị lan tỏa ra như từng đợt sóng, hết đợt này đến đợt khác, vô cùng chói mắt.
Thiên Đế Chi Dực!
Những người xem phía dưới lại thở gấp thêm lần nữa. Ánh mắt mang đầy sự sùng bái. Thiên Đế Chi Dực trong truyền thuyết quả nhiên danh bất hư truyền. Vừa xuất hiện đã khiến nhật nguyệt như bị lu mờ, cả bầu trời như biến sắc.
Ánh mắt Tân Thiên Vấn lóe lên những tia sáng kỳ lạ, trong cặp mắt hắn xuất hiện vô số ký hiệu kỳ quái không ngừng biến đổi, càng tạo ra cảm giác kỳ dị.
Không hổ là Thiên Đế, vừa ra tay đã đẩy khí thế lên cực điểm. Chân Thần Đạo sắp đón kiếp thứ tư, thực lực dù đặt trong Hiên Viên Tộc cũng đủ để xếp trong tốp năm.
Tần Vô Song có thể kháng cự lại Thiên Đế Tân Thiên Vấn sao?
Lúc này, những người vốn rất tin vào Tần Vô Song cũng mất đi vài phần lạc quan.
Đúng lúc ấy, chân trời phía tây, một luồng sáng nhỏ bé hiện lên, rồi dần dần, những nơi nó đi qua như được đốt cháy, cả bầu trời biến thành một màu tím hoa lệ.
Dường như cố ý cạnh tranh uy thế với Thiên Đế Chi Dực, Âm Dương Tử Vân Dực không hề nhượng bộ Thiên Đế Chi Dực một chút nào, đôi cánh đập mạnh, từng đợt sóng dao động màu tím lan ra hình thành nên những đợt công kích trên không về phía Thiên Đế Chi Dực.
Uỳnh!
Hai luồng sáng đâm oanh kích nhau, ánh sáng chói lòa, bầu trời bắn ra đủ màu sắc rực rỡ, đẹp mắt nhưng lại ẩn đằng sau sát cơ vô tận.
- Chẹp chẹp, đôi cánh trong truyền thuyết của Tần Vô Song quả nhiên bất phàm. Đây đúng là kỳ phùng địch thủ, trận đấu này quả nhiên là trận đấu số mệnh!
Thiên Đế Chi Dực và Âm Dương Tử Vân Dực, hiển nhiên đã khiến hứng thú của tất cả mọi người tăng lên đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tần Vô Song tuy chỉ là Hóa Thần Đạo bảy kiếp nhưng đôi cánh màu tím đằng sau mang ánh thần quang ngũ sắc khiến khí thế của hắn không hề kém Tân Thiên Vấn, một Chân Thần Đạo ba kiếp.
Tân Thiên Vấn thấy khí thế của Tần Vô Song như vậy cũng phải hít vào một hơi sâu:
- Tiểu súc sinh, quả nhiên thực lực tăng rất nhanh. Xem ra, tuy chưa là Chân Thần Đạo nhưng cảnh giới thần lực cũng không kém ta. Hôm nay không nhân cơ hội giết hắn thì hậu họa khó lường!
Nghĩ vậy Tân Thiên Vấn không chút do dự, tăng tốc độ đập cánh, thanh A Đồ Kiếm cũng vung lên, chém ra một đạo kiếm quang vạn trượng chém từ đông sang tây.
Tần Vô Song cười lớn:
- Đúng lúc lắm!
Thiên Vương Kiếm xuất hiện trên tay!
Tần Vô Song cũng vung Thiên Vương Kiếm lên chém xuống.
Hai đạo kiếm quang tựa như hai con rồng đang nhe nanh múa vuốt gặp nhau trong đường hẹp, không bên nào chịu nhường bên nào!
Uỳnh!
Kiếm thế va chạm, vô số làn sóng xung động tỏa ra. Những đạo kiếm khí bắn ra đã bắn rơi vô số chim bay trên trời.
Cường giả Thần đạo mấy nghìn tuổi Tân Thiên Vấn luận về kinh nghiệm chiến đấu và độ dung hợp vũ khí Chân Thần Đạo đều vượt qua Tần Vô Song.
Nhưng ưu thế của Tần Vô Song là ở phẩm chất Thiên Vương Kiếm mạnh hơn Chân Thần Lục Binh nhiều. Thần binh từng theo cường giả Chân Thần Đạo vượt qua Chân Thần Đạo chín kiếp mới có tư cách được gọi là vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp. Nếu không phải Tần Vô Song vẫn còn thiếu một chút trong cảnh giới Chân Thần Đạo và thời gian dung hợp kém xa Tân Thiên Vấn, thì có món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp này đã đủ để áp đảo Tân Thiên Vấn rồi.
Điều này không hề khoa trương, dù gì thần binh chín kiếp đó là thứ mà cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc cũng mơ có được. Vũ khí của cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc còn chưa vượt qua được chín kiếp cơ mà.
Một khi vượt qua được chín kiếp thì chính là cảnh giới Khí Trùng Tinh Hà rồi!
Trước đó Tân Thiên Vấn từng thấy Tần Vô Song thi triển Thiên Vương Kiếm, ánh mắt có chút kinh ngạc, nghĩ bụng:
- Vũ khí của tên tiểu tử này thật sự rất lợi hại. Không biết là có cấp bậc thế nào. Chân Thần Lục Binh nếu không phải đã dung hợp với ta hàng nghìn năm nay cộng với cảnh giới bản thân vượt trội so với hắn thì gần như không thể đỡ được thanh kiếm đó của hắn. Tên tiểu tử này quả nhiên là may mắn, thứ thần binh lợi khí đó mà hắn cũng có được! Nếu xử lý được hắn, đoạt đi những trang bị cực phẩm kia thì Đồ Đằng Tộc cũng không thể áp chế được Tân gia ta nữa!
Tân Thiên Vấn rít lên một tiếng dài, dùng A Đồ Kiếm đấu với Tần Vô Song trên không trung.
Tần Vô Song cũng rất hợp tác, cùng đấu với Tân Thiên Vấn.
Tần Khiếu Thiên chau mày, nghĩ bụng:
- Vô Song Đại Chưởng môn có phải hơi sa đà rồi không? Đấu kiếm kỹ với Tân Thiên Vấn thì quá lợi cho hắn rồi!
Kiếm kỹ của Tân Thiên Vấn có một bộ tên là Cửu Sát Kiếm Kỹ, kiếm kỹ biến hóa khôn lường, nhất biến cửu, cửu biến nhất, liên tục cửu chiêu đoạt mệnh.
Cửu Sát Kiếm Kỹ vừa thi triển, A Đồ Kiếm lập tức hóa thân thành ác ma địa ngục, cùng với sát khí mãnh liệt, vô số đạo kiếm khí, như chim bay, như rồng lượn, như sấm chớp, như mưa giông, vô số sát khí dưới đủ mọi hình thái tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song vô cùng bình tĩnh Âm Dương Tử Vân Dực vỗ với tốc độ cao, dùng Thiên Vương Kiếm múa một bài kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân.
Bộ kiếm pháp này thi triển khiến Hiên Viên Bạt cũng giật mình kinh ngạc. Vì bộ kiếm kỹ này của Tần Vô Song không thể gọi là kiếm kỹ.
Nếu Cửu Sát Kiếm Kỹ còn có trình tự quy tắc thì bộ kiếm kỹ của Tần Vô Song chẳng có trật tự gì hết, tựa như một kẻ không biết dùng kiếm đang múa kiếm.
Nhưng cái cao minh là ở chỗ, bộ kiếm kỹ này rõ ràng là không có trình tự quy tắc gì nhưng chiêu nào chiêu nấy đều có thể hóa giải sát chiêu của Tân Thiên Vấn. Không nhiều không ít, dường như nó chuẩn bị riêng để phá giải chiêu của Tân Thiên Vấn vậy.
- Thái thượng Trưởng lão, bộ kiếm kỹ này của Đại Chưởng môn thật cổ quái, Trưởng lão đã nhìn thấy bao giờ chưa?
Tần Trọng Dương không nhịn được hỏi, hắn vẫn còn nghi ngờ cách đánh này.
Tần Khiếu Thiên cười khổ:
- Trọng Dương, nói thật là Đại Chưởng môn đã đến mức ta không thể hiểu được nữa rồi. Hôm nay dù không ký Sinh Tử Ước, nếu Tân Thiên Vấn không thắng được thì sau này mãi mãi không bao giờ có cơ hội thắng nữa!
Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên nhìn nhau, Thái thượng Trưởng lão đánh giá như vậy khiến họ thấp thỏm.
- Thái thượng Trưởng lão, Đại Chưởng môn có thể thắng Tân Thiên Vấn không?
Tôn giả Tri Tùng hỏi, hắn là người khá thẳng thắn, không biết hỏi vòng vo.
Tần Khiếu Thiên cười không đáp, quay sang hỏi Thiên Tu Truy Vân Thú:
- Truy Vân đạo hữu cảm thấy sao?
Thiên Tu Truy Vân Thú nhún vai, nói ỡm ờ:
- Hiện giờ thì khả năng thắng là năm mươi năm mươi. Hai người không ai làm gì được ai. Nhưng hiển nhiên là cả hai vẫn còn rất nhiều tuyệt chiêu khác chưa thi triển, phải xem họ dùng vũ khí cuối cùng thì mới đoán ra được điều gì đó.
Đúng là bây giờ hai bên vẫn đang giai đoạn thăm dò nhau, chưa dùng đến tuyệt chiêu. Dù có nhãn lực tốt thế nào cũng không thể dự đoán chính xác được. Vì trước mắt thì hai bên vẫn tương đương nhau, điều khác nhau duy nhất là thế tấn công của Tân Thiên Vấn khá mạnh mẽ còn Tần Vô Song thì phòng thủ nhiều hơn.
Bên Kiếm Nhiêm cũng rất bình tĩnh.
Vì tạm thời nó cũng chưa nhìn ra được điều gì, dù là Tân Thiên Thần đã căng thẳng hỏi mấy lần.
Chỉ có điều, ánh mắt Kiếm Nhiêm nhìn Tần Vô Song đôi lúc lóe lên những tia nhìn cổ quái, rồi lại nhìn Hiên Viên Bạt với nét mặt kỳ lạ, cũng không biết nó đang nghĩ gì.
Tân Thiên Vấn vô cùng giận dữ, hắn vô cùng hài lòng với bộ Cửu Sát Kiếm Kỹ này, nhưng nó lại bị Tần Vô Song đánh kiểu không trình tự quy luật kia khắc chế, hoàn toàn không thể thi triển được uy lực của nó.
Tân Thiên Vấn vung thanh A Đồ Kiếm lên, Thiên Lục Mâu cầm trên tay, đồng thời, đôi cánh sau lưng đập mạnh, ánh sáng chói lòa, biến thành bốn cánh tay đan chéo nhau.
Cổ Tân Thiên Vấn nghiêng sang một bên, bên cạnh cổ mọc ra một cái đầu, nghiêng thêm một chút nữa, một cái đầu khác lại mọc ra.
Ba đầu sáu tay!
Tân Thiên Vấn cười hung tợn, sáu cánh tay đều cầm Chân Thần Lục Binh, trông hắn giống như một đại ma thần với gương mặt dữ tợn, xung quanh pháp thân phát ra thứ ánh sáng đủ màu sắc, xung quanh ánh sáng đó lại là vô số những ký hiệu rất đáng sợ.
Điều này cũng khiến Tần Vô Song phải kinh ngạc, nhưng hắn lập tức lấy lại bình tĩnh, rồi cười ha ha, ném Thiên Vương Kiếm lên không trung, rồi ném ra Địa Hoàng Thương, một trái một phải bảo vệ pháp thân.
Tay hắn tóm một cái, một thanh chiến đao hai màu âm dương xuất hiện. Âm Dương Tạo Hóa Đao, thanh đao một nhát phân chia âm dương!
Thanh Âm Dương Tạo Hóa Đao này còn lợi hại hơn Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương một chút. Tần Vô Song tay phải cầm đao, Thần hồn thì điều khiển Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương, cùng đánh với ba đầu sáu tay của Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn có ba đầu sáu tay, nhưng căn bản không thể phá vỡ được sự phòng ngự của Tần Vô Song. Ba món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp của Tần Vô Song được dùng cùng một lúc, ánh thần quang ngũ sắc phía sau lưng cũng không ngừng tỏa ra.
Tần Vô Song quát lên:
- Tân Thiên Vấn, đừng tưởng ngươi có ba đầu sáu tay là có thể giở được trò gì. Đỡ một đao của ta đây!
Đao quang lóe lên chém ra hai luồng sáng nhật nguyệt. Âm Dương Tạo Hóa Đao không hổ danh nắm được tạo hóa.
Tần Vô Song đã luyện thành Thần đạo Tinh Phách Thủy thuộc tính và Hỏa thuộc tính, có Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay đương nhiên phối hợp rất ăn ý!
Dùng Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật, thu phục lão Biên Bức, với Thần hồn hiện giờ của Tần Vô Song, lão Biên Bức này là dư xài.
Mặc dù nói Tần Vô Song trước mắt không thiếu trợ thủ, nhưng loại cao thủ này, đương nhiên càng nhiều càng tốt.
Thì ra, lão Biên Bức này chính là một con dơi tu luyện thành yêu thần, tên là Hắc Dực Biên Bức. Một khi bị Tần Vô Song thu phục, Tần Vô Song ban danh là Đại Hắc.
Hắc Dực Biên Bức này bị thu phục, đương nhiên không thể có lòng phản kháng. Một ý niệm của Tần Vô Song, cũng có thể thông qua cổ độc của Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật giết chết nó.
Tiểu Giang thấy thủ đoạn của Tần Vô Song, bội phục không thôi, nếu không phải Tần Vô Song không làm sao thích nghe lời tâng bốc, những lời ngưỡng mộ của Tiểu Giang nhất định sẽ như nước sông kéo dài bất tuyệt. Bạo Hổ nhìn thấy thủ đoạn thu phục lão Biên Bức của Tần Vô Song, trong lòng vô cùng phức tạp. Một mặt hắn là người biết ơn báo đáp, mặt khác, hắn lại là một người có lòng đề phòng rất nặng.
Vì vậy, thái độ đối đãi với Tần Vô Song, liền có chút kiêng kỵ. Trong sự khách khí, mang theo sự đề phòng sâu sắc.
Tần Vô Song biết tâm tư của hắn, cũng không vạch trần, mà nói với Tiểu Giang:
- Tiểu Giang, ngươi phụ trách nói rõ tình huống với Thiết Hoằng huynh, không cần vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề. Ta thấy Thiết Hoằng huynh là người sảng khoái, đi thẳng vào vấn đề tương đối dễ. Thành hay không thành, tan mua bán chứ không tan giao tình.
Tiểu Giang nhanh mồm nhanh miệng, lập tức lĩnh hội ý đồ của Tần Vô Song, cười nói:
- Thiết Hoằng đại nhân, ta xin giới thiệu một chút, vị này là Tinh Hà đại nhân, là một cao nhân ẩn thế của giới tán tu. Chuyện là như vầy…
Tiểu Giang quả nhiên không vòng vo, mà đem ý đồ của mình, nói ra đầy đủ ngọn nguồn. Đương nhiên, phương diện chọn lọc từ ngữ vô cùng nghiên cứu, đem chuyện này nhuộm đậm lực hấp dẫn, đồng thời còn mơ hồ dùng một chút cách khích tướng, nói cái gì là giương cao uy danh của giới tán tu ta, tăng hình tượng của giới tán tu ta, không thể để những tông môn đầu lĩnh đó xem thường giới tán tu chúng ta không có người v. v…
Những lời này, đối với loại nam nhân kiệt ngạo bất tuân lại tự phụ mà nói, là vô cùng có lực sát thương. Nhưng Thiết Hoằng dù sao không phải thiếu niên nhiệt huyết, sẽ không bị mấy lời này lừa gạt. Trầm ngâm một hồi, ngẩng đầu nhìn Tần Vô Song, bốn mắt giao nhau, Tần Vô Song thản nhiên mỉm cười:
- Thiết Hoằng huynh, có phải ngươi cảm thấy thủ đoạn đối phó với Hắc Dực Biên Bức của ta, cũng sẽ đồng dạng lấy ra đối phó với ngươi chứ?
Thiết Hoằng rõ ràng không phủ nhận, mà là nhìn thẳng vào Tần Vô Song.
Tần Vô Song thản nhiên cười:
- Thiết Hoằng huynh, trước đây, ta chưa từng nghe nói đến Thiết Hoằng huynh, cũng chưa từng nghe qua Hắc Dực Biên Bức gì cả. Nếu không phải Tiểu Giang từ giữa tác hợp, cũng chưa chắc sẽ có chuyến đến thăm Khô Tùng Lĩnh hôm nay. Ta chỉ nói một câu, đối phó với quân tử, dùng thủ đoạn của quân tử, đối phó với tiểu nhân, dùng thủ đoạn của tiểu nhân. Thiết Hoằng huynh là người thành thực, ta không dối gạt ngươi. Nếu ta muốn dùng thủ đoạn đối phó với Hắc Dực đối phó với ngươi, Thiết Hoằng cho dù đề phòng kỹ càng, ắt cũng khó lòng ngăn cản.
Tiểu Giang thừa cơ nói vào:
- Thiết Hoằng đại nhân, Tinh Hà đại nhân vẫn là người rất hiền hòa. Nếu Thiết Hoằng đại nhân không có ý đồ, chúng ta lập tức đi ngay, tuyệt đối không ép buộc. Nhưng Thiết Hoằng đại nhân nhất thiết phải giữ bí mật.
Thiết Hoằng trầm ngâm không nói, trong lòng thật ra đã tin bảy tám phần. Hắn thấy Tần Vô Song quang minh lỗi lạc, không giống với loại người hại người sau lưng.
Lần này đại thiên kiếp đến, Thiết Hoằng chịu thiệt không có trợ thủ, trong lòng cũng đang suy nghĩ, có đôi khi, cô độc một mình quá mức, thật sự là không được. Hiện giờ nhìn thấy người trước mặt diện mạo hiên ngang, hiển nhiên là người đáng được kết giao, nhưng thật ra cũng có chút tâm động.
Tần Vô Song nói:
- Đại thiên kiếp của Thiết Hoằng huynh sắp đến rồi, chúng ta cũng không tiện quấy nhiễu. Tiểu Giang, chúng ta đi đến nơi tiếp theo thôi!
Tiểu Giang ứng một tiếng, cũng đứng lên. Thiết Hoằng thấy bọn họ hướng ra ngoài mà đi, quát lên:
- Đợi đã!
- Thiết Hoằng huynh, thế nào?
Tần Vô Song chân thành nở nụ cười, Thiết Hoằng lớn tiếng nói:
- Bất kể nói như thế nào, Thiết mỗ ta lần này cũng đã chịu ân tình của các ngươi, lại thừa nhận tôn trọng các ngươi, ta quyết định, nhập bọn!
Tiểu Giang mừng rỡ:
- Thiết Hoằng đại nhân, quả nhiên là người thẳng thắn. Nhưng từ không hay phải nói trước, hành động lần này, thù lao cố nhiên là rất cao, nhưng nguy hiểm cũng rất cao. Thiết Hoằng đại nhân một khi gia nhập, giữa đường không thể từ bỏ.
Thiết Hoằng nghiêm mặt nói:
- Thiết mỗ ta không phải là người tham sống sợ chết!
Tần Vô Song cũng vô cùng mừng rỡ:
- Được, nếu đã như vậy, Tiểu Giang, chúng ta ở đây đợi Thiết Hoằng huynh nửa tháng, đợi hắn vượt qua đại thiên kiếp rồi cùng lên đường.
Thiết Hoằng trong lòng mừng như điên, Tinh Hà đại nhân nói như vậy, đó chính là biểu thị, đồng ý bảo vệ hắn độ kiếp. Có loại Thiên Thần Đạo cường giả hộ pháp, Thiết Hoằng sao có thể không vui mừng điên cuồng cho được?
Nửa tháng sau, Thiết Hoằng độ kiếp thành công gia nhập đội ngũ.
Cộng thêm Hắc Dực Biên Bức, đội ngũ đã có bốn người. Trong thời gian tiếp theo, dựa vào miệng lưỡi khôn khéo của Tiểu Giang, đội ngũ bảy người cuối cùng cũng tập hợp đầy đủ. Ngoài Tiểu Giang thực lực hơi yếu một chút, những người khác đều là cường giả ngang bằng.
Trong đó, Tần Vô Song tu vi cao nhất, chính là Thiên Thần Đạo một kiếp. Còn Thiết Hoằng đứng sau Tần Vô Song, vừa tiến vào Thiên Thần Đạo.
Bốn người khác, Hắc Dực Biên Bức là Chân Thần Đạo đỉnh phong. Còn có ba người, một người là Chân Thần Đạo bảy kiếp, còn hai người cũng là Chân Thần Đạo tám kiếp, so với cảnh giới của Hắc Dực Biên Bức thì hơi kém hơn, cách cảnh giới đỉnh cao còn kém một bước.
Trong đó vị Chân Thần Đạo bảy kiếp tên là Cốc Phong, lực chiến đấu mặc dù không bằng Hắc Dực Biên Bức, nhưng kỹ thuật điều tra, thiên phú tập kích, lại khiến hắn có một chỗ tốt trong đội ngũ.
Hai người khác, chính là một đôi chú cháu. Tuổi tác đại khái xấp xỉ nhau, tướng mạo cũng rất giống. Nếu không phải bọn họ tự nói là chú cháu, tựa hồ khiến người ta nghi ngờ bọn họ chính là huynh đệ ruột thịt.
Thúc thúc tên là Lỗ Đồng, cháu trai tên là Lỗ Hùng. Hai chú cháu này, sở trường liêp hợp kích sát. Trong chiến đấu thủ đoạn liên hợp công kích, không giống bình thường, chính là người giỏi xung phong đi trước.
Loại bố trí này, lại vô cùng hợp lý!
Lỗ Đồng và Lỗ Hùng hai chú cháu phụ trách công kích chính diện, Hắc Dực Biên Bức phối hợp trên cao, hình thành thế tấn công nhiều tầng. Còn Cốc Phong lại phụ trách âm thầm điều tra, kiểm tra tình hình quân địch. Trong chiến đấu, năng lực công kích từ xa sở trường cung tiễn, cũng có thể có được phát huy của trình độ lớn nhất.
Tần Vô Song không cần tranh luận hiển nhiên lên làm Đội trưởng, Thiết Hoằng lại đảm nhiệm Đội phó.
Tiểu Giang thực lực yếu nhất, là yếu điểm trong đội ngũ bảy người, phụ trách tạp vụ tiếp nhận nghiệp vụ, đối ngoại câu thông… nói thẳng ra chính là nhân vật chạy việc.
Tiểu Giang thật ra không tự ti, mà là nhân vật vô cùng tập trung tinh thần. Hắn là người khởi xuớng, trong lòng mọi người đều biết rõ, chuyện này, còn cần phải thông qua người của Tiểu Giang, không thể vì thực lực của hắn yếu mà đá hắn ra khỏi cục diện. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ba tháng sau, nhiệm vụ của Chủ Thần Điện, quả nhiên đúng hạn tuyên bố ra ngoài. Mặc dù nhiệm vụ này vô cùng mờ mịt, người bình thường cho dù nhìn thấy nhiệm vụ tuyên bố, nhất thời cũng tuyệt đối không biết, nội dung của nhiệm vụ này, chính là lén khai thác khoáng sản của Vị diện khác. Nói thẳng ra, chính là tranh đoạt giữa các Tinh vực!
Tần Vô Song đương nhiên biết, đối tượng của việc khai thác lén lút này, tuyệt đối không thể là Đại lục Thiên Huyền bọn họ, vì Đại lục Thiên Huyền căn bản không có Truyền tống Thông đạo đi vào.
Tiểu Giang vô cùng hứng khởi bước vào phòng, nhìn thấy các đồng bọn đang ở đó, cười nói:
- Chư vị, đều nhận được tin tức rồi chứ? Tiểu đệ ta không có lừa gạt mọi người!
Thiết Hoằng sau khi có được tin tức, biết được tỷ lệ thù lao kinh thiên đó, trái lại có chút suy tính hơn thiệt, xoa xoa tay cười nói:
- Tiểu Giang, ngươi nói tiểu đội chúng ta, có thể đạt được một vị trí không?
Tiểu Giang cười nói:
- Đội phó, ngươi cứ việc yên tâm một trăm hai mươi phần trăm đi. Lần này tập hợp đội ngũ, yêu cầu đến hai mươi nhánh đội ngũ, trong đó có ba đến năm vị trí, đều dành cho giới tán tu. Hiện tại ngoại giới vẫn chưa biết nội dung cụ thể của nhiệm vụ. Chúng ta lại liều mạng chuẩn bị ba tháng, khẳng định là không có vấn đề. Hơn nữa, tiếp nhận báo danh lại là bà con họ xa của ta, từ nhỏ đã có quan hệ rất tốt với ta.
- Ha ha, Tiểu Giang, nếu việc có thể thành, lần này công lao của ngươi không nhỏ!
Lỗ Hùng cười ha ha khen ngợi một câu. Tính cách của Lỗ Hùng tương đối qua loa, hoàn toàn tương phản với thúc thúc của hắn.
Tiểu Giang trái lại không kể công, gãi gãi đầu, cười nói:
- Nếu không phải thực lực của chư vị tuyệt đối cường hãn, chuyện này căn bản không đến phần của ta. Cho dù ta biết trước tin tức ba năm cũng không có tác dụng gì. Huynh đệ ta đều biết, lần này, là ta hưởng ké ánh sáng của các vị, hắc hắc…
Lời này mọi người đều rất thích nghe, vui tươi hớn hở nở nụ cười.
Tần Vô Song lại nói:
- Tiểu Giang, hiện tại mọi người đều là người cùng trên một chiếc thuyền. Những lời khách khí nên ít nói đi, có thông tin quan trọng gì không?
- Có!
Tiểu Giang nghiêm mặt nói:
- Đội trưởng, chúng ta hiện tại có thể đệ trình đơn xin. Càng sớm đệ trình càng có ưu thế. Mặc dù chọn lựa cuối cùng cần có một chút thời gian, cần phải thông qua rất nhiều khảo nghiệm, nhưng ta tin, có thủ đoạn của mấy vị các ngươi và Đội trưởng, tiểu đội chúng ta bộc lộ tài năng, khẳng định không có vấn đề!
Nhiệm vụ của Chủ Thần Điện tuyên bố, tỷ lệ thù lao cao như vậy, báo danh đương nhiên là hừng hực khí thế. Giới tán tu, trước đây không quen biết, cũng đều tự giác tập hợp cùng nhau, chắp vá ra thành từng đội ngũ.
Toàn bộ Đại lục Thiên Tượng, đội ngũ báo danh, lại có thể lên tới bốn, năm trăm đội!
Bọn người Tần Vô Song mắt thấy toàn bộ tràng diện báo danh, lúc này mới biết mị lực của nhiệm vụ Chủ Thần Điện. Nếu không phải có một số người tự biết năng lực của mình, sợ rằng số lượng đội ngũ báo danh, rất có thể vượt qua một ngàn đội!
- Quá điên cuồng!
Lỗ Hùng than thở một câu, nhếch miệng cười nói:
- Nhưng như vậy mới náo nhiệt. Đội trưởng, chúng ta lần này phải tạo ra tiếng tăm, để những thế lực tông môn đó biết, giới tán tu cũng có cường giả!
- Đúng vậy, nhìn thấy những danh môn đại phái tự cho mình là tông môn, trong lòng thật khó chịu.
Cốc Phong cũng rất buồn bực.
Trong những ngày báo danh, các tán tu cũng cảm nhận đầy đủ cái gọi là thói đời nóng lạnh. Đội ngũ của những thế lực tông môn, tất cả đều tỏ ra kiêu ngạo. Căn bản xem thường đội ngũ của giới tán tu, cho rằng đội ngũ tán tu tổ hợp lại, chính là chắp vá của đám người ô hợp.
Điều này cũng khiến đội ngũ của giới tán tu vô cùng tức giận, muốn trong sự chọn lựa biểu hiện cho tốt một chút. Các tông môn đầu lĩnh không đắc tội nổi, những tông môn nhị lưu tam lưu cũng xem thường tán tu, cũng lên mặt tự cao tự đại sao? Đây không phải là ức hiếp người khác sao?
Tần Vô Song thật ra rất không để tâm đến những tranh chấp vô vị này:
- Chư vị, chúng ta báo danh, không phải vì chứng minh gì đó với những thế lực tông môn, mục tiêu của chúng ta chỉ có một, đó chính là đoạt được một vị trí. Những cái khác đều là tranh chấp khí phách vô vị. Khảo nghiệm chân chính, trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, ai mạnh ai yếu, sinh tử tồn vong mới là bằng chứng tốt nhất!
Mọi người nghe lời của Tần Vô Song, đều liên tục gật đầu!