Âm Dương Tạo Hóa Đao quả nhiên không phải thổi phồng, khí thế như có thể một nhát chém đứt âm dương. Đao lấp loáng ánh kim quang chói lòa như mặt trời giữa tầng không. Mặt sau lại là ánh ngân quang tựa ánh trăng lạnh lẽo.
Kỳ diệu nhất là thanh Âm Dương Tạo Hóa Đao này dường như vô cùng ăn ý với Âm Dương Tử Vân Dực, nhờ khí thế của Âm Dương Tử Vân Dực mà uy lực mạnh hơn vốn có ba phần.
Đao còn chưa đánh tới trước mặt Tân Thiên Vấn hắn đã vội vàng lộn một vòng tránh đao. Đồng thời ném Bát Ngự Kim Quang Trường về phía đỉnh đầu Tần Vô Song. Chiếc lọng to cỡ cái ô lập tức mở rộng, ánh sáng từ bốn phương tám hướng tỏa ra bao trùm toàn bộ bầu trời trên Hiên Viên Đài.
Tần Vô Song biết sự lợi hại của Bát Ngự Kim Quang Trường, khi thấy Tân Thiên Vấn lấy nó ra đã đề phòng vài phần, Âm Dương Tạo Hóa Đao bay khỏi tay, biến thành một chùm sáng hai cực âm dương bắn về phía Bát Ngự Kim Quang Trường.
Uỳnh!
Chùm sáng khổng lồ bị Âm Dương Tạo Hóa Đao đánh tan, ánh sáng bắn ra làm chói lòa cả không gian.
Uy lực của Bát Ngự Kim Quang Trường còn chưa được thi triển đã bị Âm Dương Tạo Hóa Đao của Tần Vô Song đánh tan!
Như vậy là cuối cùng thì uy lực của vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp cũng được bộc lộ!
Tân Thiên Vấn kinh ngạc, hắn ít khi thi triển Bát Ngự Kim Quang Trường, nhưng một khi đã thi triển thì gần như đều có tác dụng rất lớn. Dù có cường giả chống lại được thì cũng là dựa vào trang bị phòng ngự để chống lại sự ràng buộc của kim quang, không bị sức mạnh của Bát Ngự Kim Quang Trường khống chế.
Cảnh tượng đòn công kích bị phá trừ một cách trực tiếp thế này là lần đầu tiên Tân Thiên Vấn gặp phải kể từ khi xuất đạo đến nay. Không tránh khỏi chửi thầm:
- Đồ quái vật!
Tân Thiên Vấn lập tức dùng Diệt Thần Cung bắn vô số mũi tên theo những tia lưu quang bay về phía Tần Vô Song. Tần Vô Song cười ha ha:
- Hay lắm!
Lưu quang của Âm Dương Tạo Hóa Đao đang đến cực hạn bỗng rơi xuống như chiếc rèm cửa, một màn sáng như lỗ đen trong không gian bao phủ lấy Tần Vô Song. Những mũi tên kia vừa chạm vào màn sáng thì lập tức như rơi vào lò luyện đan, tan ra thành từng mảnh.
Tân Thiên Vấn tức đến hộc máu. Sức phòng ngự của tên tiểu tử này có phải quá biến thái rồi không?
Diệt Thần Cung và Bát Ngự Kim Quang Trường trước nay luôn là sự phối hợp tốt nhất. Bát Ngự Kim Quang Ngự bao trùm lấy đối phương để Diệt Thần Cung tấn công.
Diệt Thần Cung vô cùng hiểm độc, một khi đã bắn trúng nó sẽ như con sâu gặm nhấm hết Thần hồn, rồi hủy diệt cả Thần hồn lẫn nhục thể, uy lực vô cùng kinh người.
Chỉ là, Bát Ngự Kim Quang Trường không trói được Tần Vô Song nên công kích của Diệt Thần Cung bị giảm uy lực.
Uy lực công thủ của Âm Dương Tạo Hóa Đao của Tần Vô Song đã chèn ép được toàn bộ uy lực của Chân Thần Lục Binh, phía dưới đài lập tức vang lên vô vàn tiếng hoan hô, tất cả dường như sắp phát điên.
Quá đẹp mắt! Dù là ai công ai thủ thì độ đẹp mắt của trận đấu này đã vượt xa so với tưởng tượng!
Ngay Hiên Viên Bạt xem trận đấu ở đẳng cấp này cũng phải đắn đo, nếu mình gặp phải đối thủ này thì sẽ có bao nhiêu phần thắng?
Không thể không nói, dù là Hiên Viên Bạt, nếu gặp phải hai đối thủ này căn bản là không có bất cứ sự tự tin nào mình sẽ tất thắng, thậm chí còn có khả năng sẽ thua!
Quá mạnh!
Tân Thiên Vấn, thân là Thiên Đế, trước mặt Hiên Viên Tộc vẫn luôn như đứa trẻ ba tuổi không dám thất lễ, ngông cuồng. Nhưng với các thế lực khác thì hắn chưa bao giờ phục ai.
Nhưng hôm nay cuối cùng hắn đã gặp một miếng xương khó nhằn. Tên Tần Vô Song trẻ tuổi này lại khiến Tân Thiên Vấn đã thành danh hàng nghìn năm nay khó khăn đến vậy!
Tần Vô Song mới chỉ hơn ba mươi tuổi, đây là độ tuổi mà người bình thường chỉ mới bước vào giới tu luyện, ở độ tuổi mà nhiều tu luyện giả vẫn là đệ tử nhập môn thì Tần Vô Song đã có thể đánh ngang bằng với Thiên Đế Tân Thiên Vấn rồi!
Còn có thể nói gì đây? Chỉ hai chữ, yêu nghiệt!
Đúng là yêu nghiệt, ngay Hiên Viên Tộc cũng phải thán phục huống hồ là người khác? Đương nhiên mọi người đều biết, Tần Vô Song có thể ung dung đối phó với Tân Thiên Vấn như vậy là nhờ vào vũ khí mà hắn sử dụng.
Uy danh Chân Thần Lục Binh hầu như mọi người đều biết. Chân Thần Lục Binh gần như là chiêu bài của Tân Thiên Vấn, cũng là vũ khí mạnh nhất của Tân gia năm đó.
Có thể nói một cách không khách khí rằng, nếu Tân Thiên Vấn không có Chân Thần Lục Binh thì năm đó không thể nào đoạt được ngôi vị Thiên Đế từ tay Tần gia. Nguồn truyện:
Chân Thần Lục Binh chính là vũ khí gây dựng nên Tân gia hiện nay, vậy mà lại bị Tần Vô Song, một người trẻ tuổi của Tần gia áp chế. Nói thế nào thì ưu thế của Tân Thiên Vấn về mặt binh khí đã hoàn toàn biến mất!
Ngược lại, vũ khí đã trở thành điểm yếu của Tân Thiên Vấn. Đây là chuyện không ai có thể tưởng tượng được. Có ai lại ngờ được, trong trận đấu đẳng cấp này Tân Thiên Vấn lại ở thế hạ phong về mặt vũ khí?
- Bên ngoài đồn rằng Đại Chưởng môn Tần gia Tần Vô Song kế thừa trận pháp Thái cổ xem ra không phải tin đồn thất thiệt. Chuyện này xem ra vô cùng chính xác!
- Ồ? Sao ngươi biết?
- Ngươi không biết nhìn à? Vũ khí mà Tần Vô Song sử dụng rõ ràng là có thể áp đảo được Chân Thần Lục Binh. Tần gia có thứ vũ khí mạnh đó từ bao giờ? Không phải từ trận pháp Thái cổ sao? Nếu Tần gia có được vũ khí lợi hại như thế này thì một nghìn năm trước sẽ không thua Tân gia!
- Nói cũng phải. Trước đây Tần gia thua chính là thua Chân Thần Lục Binh mà. Nếu không, những mặt khác của Tân gia còn chưa sánh được với Tần gia và Vân gia.
Phía dưới bắt đầu xuất hiện vô số tiếng bàn tán suy đoán. Nhưng đối với cục diện mà nói thì chẳng có tác dụng gì.
Tân Thiên Vấn vẫn giữ được bình tĩnh, nghĩ bụng:
- Tên Tần Vô Song có vũ khí lợi hại như vậy, muốn phá vỡ sự phòng ngự của hắn tấn công bằng vũ khí thì e là khó chiếm thế thượng phong. Xem ra, ta phải gọi Phong ấn Thú hồn ra thôi. Phong ấn Thú hồn có cách đánh điên cuồng, dù có phải hy sinh, chỉ cần giữ chân Tần Vô Song được trong giây lát là ta có thể bắn chết hắn!
Nghĩ đến đây, Tân Thiên Vấn ném ra một đạo phong ấn, ánh sáng lóe lên, từ trong đám khói mù mịt hai con hung thú tướng mạo vô cùng đáng sợ.
Chín kiếp, là Hóa Thần Đạo chín kiếp!
Tấm Phong ấn Thú hồn này vốn là của Kiếm Nhiêm, khác với hai đầu Phong ấn Thú hồn của Tân Thiên Thần, là Thú hồn Hóa Thần Đạo chín kiếp!
Thật ra Tân Thiên Vấn cũng hơi hối hận vì đánh giá sai kẻ địch. Nếu không phải đánh giá thấp Tần gia thì dù có Thiên Tu Truy Vân Thú hắn cũng nên đưa tấm Phong ấn Thú hồn lợi hại hơn này cho Tân Thiên Thần. Như vậy ít nhất thì cũng có thể chiến đấu với Thiên Tu Truy Vân Thú, thậm chí còn có hy vọng thắng.
Uy lực kết hợp giữa hai con hung thú này không chỉ là một cộng một, mà nó có thể phát huy được bốn thậm chí năm lần uy lực.
Tân Thiên Thần mà có thêm phần thực lực đó thì chưa chắc đã không thể thắng Thiên Tu Truy Vân Thú, nhưng nay nói gì thì cũng muộn rồi.
Tân Thiên Vấn quyết định, dù có phải hy sinh hai con Thú hồn này cũng nhất định phải bắn gục Tần Vô Song. Đánh gục Tần Vô Song đương nhiên giá trị hơn nhiều so với hai con Thú hồn này.
Nghĩ vậy, Tân Thiên Vấn niệm chú, bắt đầu tẩy não hai con Thú hồn. Ở Thiên Hỏa Nam Cương, Tân Thiên Vấn học được hai môn tuyệt học của Thú Tộc. Một là Khống Thú Thuật, khống chế Phong ấn Thú hồn tác chiến, có thể khiến Thú hồn sống chết tùy ý.
Khống Thú Thuật thật ra chính là một biến tướng của Khôi Lỗi Thuật, chỉ có điều đối tượng của nó là Thú hồn, khác với Ma Tượng Đại Khôi Lỗi của Tần Vô Song nhưng về bản chất là giống nhau.
Hai con hung thú rống lên một tiếng rồi lao về Tần Vô Song từ hai phía.
Tân Thiên Vấn cười ác độc, hai bàn tay đánh ra hai luồng thần quang có những ký hiệu cổ quái của Thú Tộc bắn lên người hai con hung thú khiến chúng toàn thân bừng sáng, một luồng khí tức hoang thú cổ xưa bao trùm toàn bộ Hiên Viên Đài.
Grào! Grào!
Hai tiếng rống kinh thiên động địa, hai con hung thú giơ nanh múa vuốt lao đến chỗ Tần Vô Song với tốc độ xé tan hư không.
Tần Vô Song cười kỳ quái, khóe miệng là nụ cười với ý "cuối cùng ngươi cũng dùng tuyệt chiêu". Nụ cười đó tựa như cây kim châm cắm thẳng vào tâm chí vốn rất kiên định của Tân Thiên Vấn:
- Tên tiểu tử, ngươi cười cái gì chứ?
Trong lòng Tân Thiên Vấn dấy lên nghi vấn.
Tạp niệm, lại một tạp niệm nữa. Tân Thiên Vấn là đại cao thủ, đại cao thủ, lẽ nào lại không biết tạo niệm là vết nứt trong tâm trí của mình. Nói giảm thì đó chỉ là một ý nghĩ, nói lớn hơn thì đó là một loại tâm ma ảnh hưởng đến tâm trí.
Tân Thiên Vấn vốn rất tự tin, chưa bao giờ bị bóng đen tâm lý này. Nhưng nay, khi ký Sinh Tử Ước, tâm lý của hắn đã có chút bóng đen, lúc này lại xuất hiện thêm lần nữa.
Liên tiếp hai lần như vậy khiến thần niệm của Tân Thiên Vấn đã xuất hiện một vết rạn nứt thật sự, tâm ma thật sự. Tâm ma này từ lần hắn bị thương đã có rồi. Trừ phi đánh bại được Tần Vô Song, giết chết Tần Vô Song thì tâm ma mới biến mất, nếu không nó sẽ là tâm bệnh mãi mãi.
Tần Vô Song cười:
- Tân Thiên Vấn, hoang thú này có phải ngươi có được từ Thiên Hỏa Nam Cương không? Không tệ, không tệ. Nếu ngươi chẳng có vũ khí gì mới thì sao có tư cách làm đối thủ của ta chứ? Lần này ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt với thủ đoạn của ta!
Tiếng cười Tần Vô Song vang vọng trong hư không như sấm rền.
Thân hình Tần Vô Song lắc lư, thần quang ngũ sắc biến ra vô số phân thân Khôi Lỗi giống hệt Tần Vô Song.
Một, hai, ba, bốn…
Chín! Có đến chín Khôi Lỗi! Chín con Khôi Lỗi này không hề là ảnh ảo mà rất thực, Thần đạo Khôi Lỗi có máu có thịt!
Bốn, năm trăm đội ngũ báo danh, đương nhiên là vàng thau lẫn lộn. Trong đó đội ngũ tới từ nội bộ tông môn đại khái chiếm một nửa, nửa còn lại, chính là đội ngũ đến từ giới tán tu.
Phải chọn lựa ra hai mươi đội ngũ trong bốn, năm trăm đội ngũ, cũng đạt đến tỷ lệ trong hai mươi phần trăm, gần ba mươi đội chọn ra một đội. Loại xác suất này, khẳng định là rất nhiều đội ngũ đều bị loại bỏ, không thể nhập vào.
Chủ Thần Điện đương nhiên không thể để những thế lực này như ong vỡ tổ cùng đến xâu xé. Đầu tiên đương nhiên phải có một xét duyệt, đội ngũ rõ ràng không đủ tư cách, đương nhiên ngay cả tư cách tham dự cạnh tranh cũng không có.
Cứ như vậy, bốn, năm trăm đội ngũ trải qua một vòng thẩm tra tư cách, trực tiếp bị quét ra khoảng hai, ba trăm đội ngũ, còn thừa lại hơn một trăm đội ngũ.
Hơn một trăm đội ngũ này, lại tiến hành khảo sát chiều sâu, chọn ra tám mươi đội ngũ.
Nội dung của khảo sát chiều sâu này, đương nhiên là khảo hạch thực lực tổng hợp và năng lực ứng biến của đội ngũ. Phân đoạn này, đội ngũ của bọn Tần Vô Song không cần tốn chút sức lực đã được thông qua.
Tên của đội ngũ bọn họ, rõ ràng xuất hiện trong danh sách tám mươi đội ngũ cuối cùng của đợt chọn lựa vòng hai.
Tám mươi đội ngũ cuối cùng, hai đợt quyết đấu, chọn ra danh sách hai mươi đội ngũ cuối cùng.
Cách chọn lựa cuối cùng còn có thời gian mười ngày. Tiểu Giang lúc này lợi dụng đầy đủ quan hệ người của hắn ở Chủ Thần Điện, thực sự nghe ngóng được không ít tin tức.
- Đội trưởng, tám mươi đội ngũ này, có ba mươi sáu đội ngũ, đều có Thiên Thần Đạo cường giả tọa trấn. Ngoài tiểu đội chúng ta ra, trong đội ngũ tán tu, chỉ có sáu đội ngũ có Thiên Thần Đạo cường giả. Cũng chính là nói, ba mươi sáu đội ngũ có Thiên Thần Đạo cường giả, có hai mươi chín đội là đến từ thế lực tông môn. Cạnh tranh vẫn rất lớn!
Tiểu Giang cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn ngay từ đầu vô cùng có tự tin đối với việc lọt vào danh sách cuối cùng, nhưng không ngờ, báo danh này lại lửa nóng như vậy.
Tần Vô Song trái lại rất bình tĩnh, tựa hồ giống như tất cả đều nằm trong tính toán.
- Tiểu Giang, ngươi có người ở Chủ Thần Điện, những thế lực tông môn, sao lại không có người. Chúng ta tập hợp tổ đội trước, bọn họ cũng có thể tập hợp tổ đội trước. Chỉ cần chuẩn bị đầy đủ, phương diện nhân thủ, thế lực tông môn so với tán tu lúc nào cũng có ưu thế hơn.
- Đội trưởng nói rất đúng. Hiện giờ, chúng ta cách vị trí hai mươi đội cuối cùng cũng chỉ còn khoảng cách của hai đợt thi đấu. Bất luận thế nào, nhất định phải giành được một vị trí. Nhiệm vụ được nhiều thế lực tông môn coi trọng như vậy, chứng tỏ đây tuyệt đối là một công việc béo bở.
Đội phó Thiết Hoằng nói.
- Nhị vị Đội trưởng, hai đợt chọn lựa này, vòng thứ nhất, chúng ta khẳng định là không có vấn đề. Xác suất thông qua ít nhất trên chín thành! Vì vậy ba mươi sáu đội ngũ có Thiên Thần Đạo cường giả, đều được liệt vào đội ngũ hạt giống. Sau đó lại từ bốn mươi bốn đội ngũ không có Thiên Thần Đạo cường giả khác chọn ra bốn đội, làm tuyển thủ hạt giống, hợp thành bốn mươi đội ngũ. Cho nên nói, vòng thứ nhất, chúng ta sẽ không gặp phải đội ngũ có Thiên Thần Đạo cường giả. Thông qua chung kết vòng thứ nhất, khẳng định không có vấn đề!
Thực lực của Tiểu Giang mặc dù không cao, nhưng nắm bắt đối với thời cuộc, lại rất chính xác.
- Được, tác chiến với đội ngũ không có Thiên Thần Đạo cường giả, vấn đề thông qua của chúng ta không lớn. Vấn đề nằm ở vòng thứ hai, nếu vận khí không tốt, rút thăm đúng đội ngũ mạnh nhất thì phiền phức lớn. Cho nên, vòng thứ hai cần phải may mắn một chút mới được.
Lỗ Đồng cũng nhìn thấu sự huyền ảo bên trong.
Thiết Hoằng trái lại không cho rằng như vậy:
- Đụng phải đội ngũ mạnh nhất thì thế nào chứ? Chỉ cần chúng ta phát huy tốt thì sẽ có cơ hội tiến vào danh sách cuối cùng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Tính cách Thiết Hoằng là không chịu thua, muốn hắn thừa nhận không bằng người khác là chuyện rất khó làm được. Còn nữa, đội ngũ của bọn họ có hai gã Thiên Thần Đạo cường giả, trong tất cả đội ngũ cũng không phải là nhiều. Cho nên, tự tin của Thiết Hoằng, cũng không hoàn toàn không có lý do.
Rút thăm quyết chiến của vòng thứ nhất, kết quả cũng không nằm ngoài dự liệu. Tiểu đội của bọn Tần Vô Song, gặp phải một tiểu đội đến từ tông môn nhị lưu nào đó.
Tiểu tổ này, không có Thiên Thần Đạo cường giả, hiển nhiên không thể là đối thủ của bọn Tần Vô Song. Kết quả không có bất cứ lo lắng nào, bị tiểu đội của bọn Tần Vô Song cường thế đào thải ra khỏi cục diện.
Quyết chiến của vòng thứ nhất xác thực không có gì phải lo lắng, phàm là đội ngũ có Thiên Thần Đạo cường giả, không một đội nào thất thế, toàn bộ đấu vòng kế tiếp, tiến vào quyết chiến cuối cùng.
Kết quả này cũng không nằm ngoài dự kiến.
Quyết chiến vòng thứ nhất chấm dứt, lập tức khởi động nghi thức rút thăm của quyết chiến cuối cùng.
Lần rút thăm này, quyết định hướng đi cuối cùng, vì vậy đại đa số đội ngũ đều có vẻ vô cùng chân thật. Duy độc một số ít đội ngũ đến từ thế lực đầu lĩnh, có vẻ vô cùng thoải mái. Những thế lực đầu lĩnh bọn họ, ở quyết chiến cuối cùng, cũng được liệt vào tuyển thủ hạt giống, không có khả năng gặp nhau, cho nên, bọn họ mang theo một loại tâm tính có thể thăng cấp tuyệt đối để tham gia quyết chiến cuối cùng. Đây cũng là nguyên nhân khiến tâm tình bọn họ thoải mái.
Còn những đội ngũ không phải thế lực đầu lĩnh, bất kể là tới từ tông môn cũng vậy, tới từ tán tu cũng vậy, đều không có tư cách tuyển thủ hạt giống, đánh số xáo trộn hoàn toàn, tiến hành rút thăm, bao gồm cả đội ngũ của bọn Tần Vô Song.
Khi tham dự rút thăm, tâm tình của Tần Vô Song thật ra rất bình tĩnh. Cho dù là rút trúng đội ngũ hạt giống, hắn cũng không có gì e ngại. Thắng bại chẳng qua cũng chỉ là chia đôi năm năm.
Chỉ có điều, Tần Vô Song từ trước đến nay không có thói quen cố ý cao ngạo trước mặt người khác, vì vậy, hắn cũng không đi tạo ra thế gì cho đội ngũ.
Theo hắn thấy, bảo tồn thực lực, che dấu một số át chủ bài, sau khi nhiệm vụ chính thức bắt đầu, có lẽ là một lựa chọn thông minh. So đấu trên lôi đài, danh tiếng của ngươi dù mạnh, cũng không quyết định sinh tử, chỉ quyết định thắng thua.
Khi đối diện với nhiệm vụ chân chính, đối mặt với nguy hiểm và nguy cơ, bất cứ lúc nào cũng đều là thời điểm sinh tử, lúc đó mới là lúc cần đem tất cả thực lực ra nhất.
Cũng chính vì vận khí của Tần Vô Song từ trước đến nay không xấu. Cho nên, vận khí lần này của hắn cũng không bị phá hư. Vẻn vẹn chỉ có bốn đội ngũ không có Thiên Thần Đạo, lại có thể bị hắn rút trúng một đội!
Mặc dù, lai lịch của đội ngũ này rất lớn, chính là đội ngũ đến từ thế lực đầu lĩnh của Đại Huyễn Nhật Thần Cung, nhưng mà, lại là đội ngũ thứ hai của Đại Huyễn Nhật Thần Cung.
Đội ngũ chủ lực của Đại Huyễn Nhật Thần Cung, chính là một đội ngũ hạt giống xác định vững chắc thi đấu vòng sau.
Đại Huyễn Nhật Thần Cung đến từ phía Nam của Đại lục Thiên Tượng, cũng giống như Vạn Ưng Điện, chính là một trong bốn đại thế lực đầu lĩnh, ở Đại lục Thiên Tượng, chỉ có chỉ có thua Chủ Thần Điện.
Tông môn đầu lĩnh này, phái ra hai đội ngũ, thật ra không có một chút nào khiến người ta cảm thấy bất ngờ. Nếu rút trúng đội ngũ thứ nhất của Đại Huyễn Nhật Thần Cung, bọn Tần Vô Song khẳng định sẽ sứt đầu mẻ trán. Cho dù Tần Vô Song có tự tin, những thành viên khác, thế nào cũng cảm thấy rất có nguy cơ thất bại. Trong mắt tán tu, Đại Huyễn Nhật Thần Cung chung quy là loại tồn tại của cấp bậc nhân vật khổng lồ.
Trong lòng bất giác có một loại cảm giác kính sợ! Có loại cảm giác kính sợ này, muốn đánh bại đối thủ, càng thêm khó khăn. Còn chưa động thủ đã sợ đầu sợ đuôi, hiển nhiên không thể phát huy mười phần thực lực.
Nhưng mà, chỉ là đội ngũ tốp thứ hai của Đại Huyễn Nhật Thần Cung mà thôi, Thiết Hoằng vừa quay về chỗ ở, liền khoái trá cười rộ lên. Sau khi từ chỗ rút thăm đi ra, trong lòng hắn liền như nở hoa, vô cùng khoái trá. Chỉ có điều ngại mặt mũi, không tiện biểu hiện ra bên ngoài.
Bây giờ quay về chỗ ở, mở cờ trong bụng cuối cùng cũng biểu hiện ra trên mặt, ha ha cười nói:
- Đội trưởng, xem ra vận khí của chúng ta không tệ, ông trời đã định trước chúng ta có thể có được một vị trí. Ha ha…
Thiết Hoằng tâm tình cực tốt, vỗ vai Lỗ Hùng:
- Tiểu Lỗ, chúng ta đi uống mấy chén!
Trong bảy người này, Thiết Hoằng và Lỗ Hùng đều là hạng hào sảng, tính cách tương đồng, cho nên có vẻ hết sức hợp ý.
Lỗ Hùng chà xát bàn tay, cười ha ha nói:
- Mọi người cùng đi đi, rút thăm tốt như vậy, không chúc mừng một chút không thể nào nói nổi. Đây quả thực chính là việc đáng chúc mừng.
Cốc Phong nãy giờ không nói chuyện, ở trong góc chơi cung tiễn của hắn, đây là niềm yêu thích lớn nhất của một thích khách như hắn.
Lỗ Xí tính cách thận trọng, cũng không mở miệng, mà là đưa ánh mắt nhìn về phía Tần Vô Song.
Tiểu Giang thấy Tần Vô Song không nói, không kìm được hỏi:
- Đội trưởng, mọi người đề nghị đi uống rượu…
Hắc Dực Biên Bức đột nhiên nhếch miệng cười âm hiểm nói:
- Các ngươi tưởng rằng suy nghĩ của Đội trưởng đơn giản như các ngươi sao. Lạc quan mù quáng!
- Hắc Dực, ý tứ của ngươi là?
Thiết Hoằng và Hắc Dực hiện tại mặc dù là chiến hữu cùng một chiến hào, nhưng ân oán dai dẳng mấy trăm năm, vẫn khiến bọn họ thỉnh thoảng có chút xung đột trên mặt ngôn ngữ.
Cũng may Hắc Dực rất rõ vị trí của mình, cũng không cãi cọ với Thiết Hoằng, cười quái một tiếng:
- Thiết Đội phó, hiện tại ngươi đang làm Đội phó, cũng không thích dùng đầu óc sao?
Tiểu Giang đột nhiên nói:
- Đội trưởng, ngươi có phải có kiêng kỵ gì không?
Tần Vô Song thở dài:
- Ta đồng ý, chúng ta thà là rút trúng đội ngũ khác có Thiên Thần Đạo cường giả thì tốt hơn. Đội ngũ của Đại Huyễn Nhật Thần Cung này, không dễ đối phó!
- Chỉ là một nhóm đội ngũ thứ hai mà thôi, Đội trưởng, không cần đánh giá bọn họ quá cao?
Lỗ Hùng gãi gãi đầu, ngập ngừng nói.
- Chư vị, loại thế lực đầu lĩnh Đại Huyễn Nhật Thần Cung, lại có thể phái ra hai đội, tất nhiên là có tính toán của bọn họ. Chúng ta luận về thực lực, áp chế đội ngũ nhóm thứ hai, khẳng định là không có vấn đề. Nhưng mà, Đại Huyễn Nhật Thần Cung sẽ không để chúng ta thuận lợi thu hoạch, đây chính là đáp số chưa biết.
Ngữ khí của Tần Vô Song, có vẻ kiêng kỵ vô cùng, ý vị hàm xúc sâu xa.
- Đội trưởng, ý tứ của ngươi là…
Tính cách của Thiết Hoằng mặc dù ngay thẳng, nhưng cũng không phải là loại thẳng tính không hiểu đi vòng vo. Ngược lại, tán tu trời sinh mẫn cảm, khiến Thiết Hoằng lập tức mò ra một chút mùi vị.
Hắc Dực cười lạnh nói:
- Nhân vật lĩnh quân của đội Đại Huyễn Nhật Thần Cung lần này, nghe nói là cường giả đệ nhất tuổi trẻ của Đại Huyễn Nhật Thần Cung, Nhật Đông Sơn. Nhật Đông Sơn này, tính cách cường thế, luôn luôn bá đạo, quan niệm về tông môn cực kỳ nặng, bao che khuyết điểm nhất. Chúng ta rút được Đại Huyễn Nhật Thần Cung, thật sự không phải là một kết quả tốt!
Tiểu Giang sắc mặt tối sầm, ha ha nói:
- Đánh giá của Hắc Dực đạo huynh đối với Nhật Đông Sơn, rất có đạo lý. Đội trưởng, chúng ta… chi bằng trước khi khai chiến, đổi một chỗ ở khác. Tránh cho tên gia hỏa đó trực tiếp tìm đến, chúng ta từ chối không nổi. Chúng ta đổi chỗ, trước mắt không thấy phiền phức!
- Tiểu Giang, ngươi thông minh một đời, hồ đồ giây lát. Nếu Nhật Đông Sơn đó muốn tìm chúng ta, ngươi cảm thấy, dựa vào bản lĩnh của ngươi, có thể tránh né được hắn sao?
Khẩu khí của Hắc Dực rất là chanh chua, nhưng đạo lý thật ra vẫn là đạo lý.
Ánh mắt của mọi người không khỏi tự chủ tập trung trên mặt Tần Vô Song, lúc này, bọn họ cần Đội trưởng đưa ra lựa chọn, thời khắc mấu chốt, Đội trưởng mới có quyền quyết định. Là người chủ định của đội ngũ.