Bách Biến Thiên Yêu Thú Hồn Kỹ, tuyệt chiêu cuối cùng.
Kiếm Nhiêm ở phía dưới mắt nhìn chằm chằm, nó cũng biết đây là cơ hội cuối cùng của Tân Thiên Vấn. Nếu môn bí kỹ truyền thừa của Thú Tộc này cũng không đánh bại được Tần Vô Song thì Tân gia sẽ không còn cơ hội nào nữa!
Bị loại! Đó là kết quả nhẹ nhàng nhất rồi. Sinh Tử Ước đã ký, cái giá phải trả chính là cái chết của Tân Thiên Vấn.
Nói thật lòng, Kiếm Nhiêm không quan tâm lắm đến việc Tân Thiên Vấn sống hay chết. Nhưng việc trọng đại mà nó đã mưu đồ mấy nghìn năm nay, nếu như Tân gia thất bại thì kế hoạch của nó sẽ đổ bể! Dù không đổ bể thì cũng chẳng có nhiều không gian mà thi triển!
Kế hoạch đó nhất định phải được xây dựng trên việc Tân gia giành được ngôi vị Thiên Đế. Nhưng cục diện hiện nay Tân Thiên Vấn có thể thắng không? Kiếm Nhiêm chẳng có chút lạc quan nào.
Nếu bất ngờ thi triển Bách Biến Thiên Yêu Thú Hồn Kỹ thì có thể có hiệu quả nhưng nay tầng phòng ngự của Tần Vô Song đã rất kiên cố, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận lại khiến Tân Thiên Vấn khổ sở, dù hắn có hàng nghìn thần thông thì cũng chẳng làm gì được.
Sức công kích của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận vô cùng biến thái, sức phòng ngự cũng rất kinh người. Tân Thiên Vấn đã liên tiếp biến thành ba bốn hình thái, hoặc uy vũ, hoặc linh hoạt, hoặc to lớn, hoặc nhỏ bé. Nhưng những sự biến hóa đó chỉ là phù vân so với Ma Tượng Đại Khôi Lỗi. Chúng dùng bất biến ứng vạn biến, thực hiện kiếm trận rất mạch lạc, không vội vàng, cũng không bảo thủ.
Đứng trước trận pháp vừa chặt chẽ cẩn thận nhưng cũng không thiếu sự biến hóa này, Tân Thiên Vấn sắp phát khóc rồi. Hắn phát hiện mình như thằng hề lao tới lao lui trên Hiên Viên Đài. Ngay cái bóng của Tần Vô Song cũng không sờ đến được, kết quả của trận đấu này còn phải suy nghĩ nữa sao?
Một sự tuyệt vọng dâng lên từ trong sâu thẳm Tân Thiên Vấn.
Than vãn ông trời bất công cũng chẳng làm được gì nữa, Tân Thiên Vấn biết trận chiến này hắn chẳng còn cơ hội thắng nữa. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Mà điều quan trọng nhất là, Sinh Tử Ước sờ sờ đằng kia, lúc này hắn có muốn nhận thua cũng chẳng còn cơ hội nữa.
Sinh Tử Ước, nhất định phải có người chết. Trừ phi mặt dày chạy trốn, có lẽ sẽ giữ được tính mạng nhưng danh tiếng một đời sẽ hủy trong một ngày, cơ nghiệp Tân gia cũng vì thế mà kết thúc. Hiên Viên Tộc có truy sát hay không cũng còn chưa thể nói trước được.
- Tần Vô Song, ngươi chỉ biết trốn tránh như vậy thì gọi gì là bản lĩnh?
Tân Thiên Vấn gầm lên.
Giờ hắn nhất định phải khích được Tần Vô Song ra mặt, nếu cứ để Tần Vô Song nấp sau đám Khôi Lỗi kia, không phá được trận pháp này thì không thể thắng được.
Chỉ là Tần Vô Song nay vững như Thái Sơn, lẽ nào lại đối kháng chính diện với Tân Thiên Vấn, hắn cười:
- Tân Thiên Vấn, vừa rồi đối kháng chính diện, cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không tận dụng được thì trách được ai? Nay ta dùng Khôi Lỗi, đến một cái kiếm trận ngươi cũng chẳng thể phá được, ngươi có tư cách gì đấu với ta? Hiên Viên Đài hôm nay chính là nơi ngươi phải bỏ mạng!
Khẩu khí ban đầu của Tần Vô Song còn có vẻ giễu cợt nhưng về sau thì vô cùng nghiêm túc, tựa như phán quan phán quyết sinh tử.
Tân Thiên Vấn cười lạnh:
- Muốn giết ta? Ngươi có bản lĩnh đó không?
Tân Thiên Vấn biết hôm nay không thể chiến thắng nhưng nếu bảo Tần Vô Song có thể giết hắn thì hắn không tin!
Thần Tú Cung thì sao chứ? Đã chịu thiệt thòi một lần, Tân Thiên Vấn không thể chịu lần thứ hai.
Tân Thiên Vấn biến thành một con rết trăm chân, cả người cuộn lại thành hình xoáy, định lăn qua chín con Khôi Lỗi tấn công trực tiếp vào Tần Vô Song.
Tần Vô Song cười ha ha:
- Tân Thiên Vấn, dù ngươi có biến thành con sâu cũng đừng hòng qua đây. Thần thông của Thú Tộc đúng là lợi hại nhưng thi triển trên người ngươi thì đúng là lãng phí!
Tân Thiên Vấn tức điên, đúng lúc toàn lực xung kích trận pháp thì Tần Vô Song lại giương Thần Tú Cung lên, quát lớn:
- Tân Thiên Vấn, hãy để ta tiễn ngươi!
Chín mũi Xạ Nhật Tiễn nối tiếp nhau hình thành nên khí thế của chuỗi cửu tinh liên châu bắn ra toàn bộ sức lực của Tần Vô Song.
Khí thế chuỗi cửu tinh liên châu được hình thành, ở giữa lập tức xuất hiện một vòng xoáy ốc giống lao tới Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn biến thân thành một con bạch hạc bay vút đi, biến mất trong tầng mây.
Chạy trốn? Tân Thiên Vấn lại dùng chiến thuật chạy trốn!
Lần này người xem phía dưới cũng kinh ngạc đến sững người. Ngay Tần Vô Song cũng không ngờ Tân Thiên Vấn lại bỏ trốn!
Trên bầu trời rộng vạn dặm, dù gì thì Xạ Nhật Tiễn cũng chỉ có giới hạn, đã để Tân Thiên Vấn thoát được khỏi vòng công kích.
Tần Vô Song than thầm xui xẻo, vỗ mạnh đôi cánh Âm Dương Tử Vân Dực, chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi cùng bay theo sau hắn.
Tần Vô Song hét lớn:
- Tân Thiên Vấn, vừa rồi ai nói bắt ta phải ra mặt mà giờ lại trốn chạy thế kia, tưởng rằng ngươi có thể tránh được cái chết sao? Ta nói cho ngươi biết, có Sinh Tử Ước đây, dù chân trời góc biển cũng không có chỗ cho ngươi dung thân. Ngươi chỉ còn cách ngoan ngoãn mà chịu chết thôi!
Khẩu khí đầy bá khí. Lúc này cũng chẳng có ai nghi ngờ Tần Vô Song liệu có khả năng đó không nữa rồi. Trận đại chiến này, mỗi bên có đấu pháp riêng, thủ đoạn riêng, thần thông riêng, nhưng rất rõ ràng, Tân Thiên Vấn đã đi nhầm một nước mà thua cả ván cờ.
Còn Tần Vô Song thì đã luôn nắm được quyền chủ động, đánh cho Tân Thiên Vấn chỉ còn cách chạy trốn. Điều này, có lẽ ngoài bản thân Tần Vô Song ra, dù là người lạc quan đến mấy cũng không thể ngờ được Tần Vô Song có thể đánh một trận với khí thế áp đảo, đến mức Tân Thiên Vấn phải cúp đuôi chạy trốn!
Nhưng Tân Thiên Vấn hắn có chạy thoát khỏi Sinh Tử Ước được không?
Bầu trời phía trên Hiên Viên Đài, Tần Vô Song dùng Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn tìm kiếm Tân Thiên Vấn. Âm Dương Tử Vân Dực không hề chậm hơn Thiên Đế Chi Dực.
Lúc này Tân Thiên Vấn cũng không thể để ý đến tôn nghiêm nữa, liều mạng chạy trốn. Hắn biết nếu bị kiếm trận đó giữ chân một lần nữa thì Tần Vô Song tuyệt đối sẽ không cho hắn có cơ hội chạy trốn thứ hai.
Tần Vô Song đuổi theo một lúc lâu thấy không thể rút ngắn được khoảng cách, cười một tràng dài:
- Tân Thiên Vấn, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thần thông!
Dứt lời, toàn thân Tần Vô Song tỏa ra ánh kim quang. Từ vai hắn trở xuống mọc ra vô số vảy rồng. Xương cốt toàn thân cũng thay đổi mãnh liệt.
- Ủa, đó là gì vậy?
- Rồng, trên người hắn có vảy rồng! Tần Vô Song không phải đệ tử của Tần gia sao? Sao lại có vảy rồng được?
Đúng là vảy rồng, vảy rồng rất lóa mắt. Cả người Tần Vô Song bao phủ đầy khí tức Thái cổ Long Tộc. Hắn đã hoàn toàn long hóa, uy phong lẫm liệt, tốc độ còn nhanh hơn tia chớp.
Ái Ty Mạt và Niếp Niếp lập tức hò reo cha vạn tuế!
Loại huyết mạch này chính là Long Tức tương đồng với chúng, huyết mạch Thái cổ Yêu long vô cùng thuần khiết, đương nhiên khiến chúng phấn khích.
Bao Bao cũng hét lên:
- Lão Đại thật lợi hại! Đây cũng là huyết mạch Thái cổ a! Hề hề, chả trách mà Lão Đại biến thái như vậy, còn có huyết mạch của Thái cổ Long Tộc, còn lợi hại hơn cả Thái cổ Thần vượn ta!
Riêng Mộ Dung Nhạn biết đây là kỳ ngộ mà Tần Vô Song có được từ phía dưới Hắc Tử Hải ở Phiêu Tuyết Lâu, trong lòng cũng vô cùng tự hào.
Trên võ đài như Hiên Viên Đài, trước hàng vạn con mắt, đánh cho Tân Thiên Vấn phải trốn chạy khắp nơi, trận chiến này từ giờ đã tạo dựng được địa vị cường giả cho Tần Vô Song.
Ít nhất thì, dưới Đồ Đằng cường giả, sẽ không có bất cứ tranh luận nào!
Tân Thiên Vấn còn không địch lại được, những người khác, kể cả Vân gia dựa vào cái gì mà tranh đoạt?
Tân Thiên Vấn bị Tần Vô Song đã long hóa không ngừng rút ngắn khoảng cách, hắn biết còn không chạy xa nữa thì hôm nay e là sẽ gặp kiếp nạn ở đây. Hắn không thể quan tâm gì đến thể diện nữa, gắng sức chạy ra xa.
Tần Vô Song cười ha ha, nắm Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay, quát lớn:
- Tân Thiên Vấn, ta đã nói rồi, ngươi không thể thoát được Sinh Tử Ước đâu. Một đao này sẽ cắt đứt âm dương của ngươi!
Tần Vô Song cùng cây đao biến mất trong hư không. Tần Vô Song dồn toàn bộ sức mạnh vào hai cánh tay, chém ra một đao tuyệt thế. Âm dương tạo hóa là ở đao này đây!
Tân Thiên Vấn không tránh được, bị đao quang chặt trúng, thét lên thảm thiết, cơ thể bị chặt làm đôi, Thần hồn hoảng hốt bay ra khỏi nhục thể.
Tần Vô Song lạnh lùng, hét lớn:
- Tân Thiên Vấn, đao này là để báo thù mười mấy năm trước ngươi chinh phạt Tần gia ta!
Tân Thiên Vấn kêu thảm thiết:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, cứu ta! Bạt đại nhân mau bảo tên tiểu tử này dừng tay lại. Tân gia ta rút khỏi Thiên Đế Sơn, tự động rút lui!
Kiếm Nhiêm sắc mặt bất định, trong hoàn cảnh này nó không thể ra tay, ai ra tay can thiệp vào trận tỷ võ trên Hiên Viên Đài chính là tìm cái chết. Quy định của Hiên Viên Tộc không thể tùy tiện vi phạm.
Hiên Viên Bạt cười khổ:
- Khi ký Sinh Tử Ước, Tân Thiên Vấn ngươi thề thốt thế nào, nay thất bại lại muốn ta cứu ngươi? Sinh Tử Ước này ta không có tư cách giải trừ, trừ phi cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc đích thân đến.
Có điều, Tân Thiên Vấn đã lên tiếng, nghĩ đến sách lược từ trước tới nay của Hiên Viên Tộc, muốn ba thế lực tạo thế ba chân. Nay nếu Tân Thiên Vấn chết, từ giờ Tân gia lụn bại, ba chân sẽ mất một, đây là điều cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc không muốn nhìn thấy.
Hiên Viên Bạt đành lên tiếng:
- Tần Đại Chưởng môn có thể nghe một lời của ta không?
Tần Vô Song đáp:
- Bạt đại nhân, trước mặt Sinh Tử Ước chỉ có sống chết, không có tình người. Ai ngăn cản Sinh Tử Ước thì chính là phá hoại quy tắc mấy vạn năm của Hiên Viên Tộc.
Hiên Viên Bạt lập tức ngậm miệng lại, cái mũ lớn như vậy hắn không thể đội nổi.
Tiến vào danh sách hai mươi đội ngũ cuối cùng, mặc dù có bốn năm vị trí vốn dự định để lại cho đội ngũ tán tu, nhưng thực lực chỉnh thế của giới tán tu, chung quy vẫn không cách nào so sánh được với thực lực tông môn. Cuối cùng tiến vào danh sách hai mươi đội cuối cùng, chỉ có ba đội ngũ của giới tán tu.
Dưới Chủ Thần Điện nguy nga, bọn họ tiếp nhận lệnh bài Chủ Thần tượng trưng cho vinh dự. Lệnh bài Chủ Thần này nhận tới tay, ý nghĩa là bọn họ đã tiếp nhận nhiệm vụ này. Cho đến trước khi nhiệm vụ hoàn thành, tuyệt đối không thể rút lui.
Nghi thức cũng không phức tạp, tất cả quá trình trao tặng tư cách đều giản lược.
Tất cả Đội trưởng đều được tập trung ở một chỗ. Chờ đợi bọn họ là một phân đoạn vô cùng trang nghiêm, gặp mặt Chủ Thần.
- Chủ Thần…
Vừa nghĩ đến nhân vật sắp sửa yết kiến là Chủ Thần, là vị vương giả cao nhất của Đại lục Thiên Tượng, trong lòng bọn họ liền có một loại kích động khác thường.
Cho dù là Tần Vô Song, từ trước tới nay cũng chưa từng gặp qua cường giả cấp bậc Chủ Thần chân chính. Hắn muốn biết, cường giả cấp bậc Chủ Thần, rốt cuộc mạnh thế nào?
Trong Chủ Thần Điện trang nghiêm, phảng phất như mỗi cây cột, mỗi khối gạch, đều tràn đầy một loại thần vận, một loại thần vận mà bọn họ chưa từng lãnh hội qua.
Bước chân của Tần Vô Song giẫm lên thềm ngọc của đại điện thần thánh này, trong lòng liền sản sinh ra một loại cảm giác ngưỡng vọng núi cao đối với Chủ Thần.
Chủ Thần này mặc dù vẫn chưa lộ diện, nhưng loại khí thế này, loại không khí này, đã đắp nặn lên một Chủ Thần hoàn toàn khác biệt.
Bất cứ một chi tiết nào, tất cả đều thể hiện ra một Chủ Thần tuyệt nhiên khác biệt so với cường giả bình thường.
- Chủ Thần đại nhân, hai mươi vị cường giả này, đều là Đội trưởng của các đội ngũ chọn lựa lần này.
Một gã Trưởng lão dẫn bọn họ tiến vào, cung kính mở miệng nói.
Bên trong cánh cửa, một đạo thanh âm uy nghiêm truyền ra:
- Vào đi!
Thanh âm này, rất đúng mực, giống như một luồng áp khí cường đại, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Thần hồn của người ta bị dồn phá, chấn động khiến nhịp tim không kìm được càng đập nhanh hơn.
- Uy áp của Chủ Thần thật cường đại!
Tần Vô Song âm thầm chép miệng, không thẹn là Chủ Thần. Một câu nói đã sản sinh ra áp lực, giống như có thể đem Thần hồn của người ta nghiền nát ra vậy.
Sự tồn tại cường đại như vậy, Tần Vô Song xác thực là lần đầu tiên lĩnh giáo. Xem ra, Chủ Thần đại nhân này, xác thực là đã áp đảo tinh thần bọn họ.
Trên vương tọa, trong một luồng sương mù cao mười trượng, phảng phất có một thân hình vật chất hữu hình đang ngồi đó, nhưng lại phảng phất chỉ có một khối không khí mà thôi.
Những người có đầu óc ngốc nghếch cũng đều biết, khí tức Thần đạo uy nghi trên cao kia, chính là Chủ Thần đại nhân. Cũng chính là vương giả của Đại lục Thiên Tượng hiện giờ.
- Ha ha, hoan nghênh các ngươi, những dũng sĩ đáng kính!
Thanh âm của Chủ Thần đại nhân, phảng phất là một trình tự được thiết lập, vĩnh viễn đều là một loại khẩu khí đó. Nhưng chính loại khẩu khí nhàn nhạt đó, lại khiến hai mươi người không có ai ngoại lệ, đồng thời cảm thấy giống như trên đầu có một ngọn núi lớn đè xuống, uy áp vô cùng mạnh.
Nếu nói Chủ Thần đại nhân phát ra một đạo Thần hồn công kích bọn họ, cho dù không trực tiếp đánh xơ xác Thần hồn của bọn họ, cũng đủ khiến tất cả thân thể bọn họ bị thương nặng.
- Chủ Thần, đây là thực lực của Chủ Thần!
Hai mươi gã Đội trưởng này, tất cả đều là hạng dũng mãnh cường đại, nhìn thấy Chủ Thần cường đại như vậy, trong lòng đương nhiên sản sinh ra ra một loại ảo tưởng, một loại khát vọng cực hạn đối với võ đạo, một loại xúc động sánh vai với cường giả.
- Tốt lắm, vô cùng chỉnh tề, đều là Thiên Thần Đạo cường giả, đặc biệt còn có mấy người trẻ tuổi như vậy, bổn tọa vô cùng vui mừng, ha ha, đây chính là dấu hiệu thịnh vượng của Đại lục Thiên Tượng ta!
- Tả sứ, nói nhiệm vụ cho bọn họ đi!
Chủ Thần lãnh đạm phân phó nói.
Một gã Thần đạo cường giả bên trái Chủ Thần, thực lực ít nhất là Thiên Thần Đạo sáu kiếp, là một lão giả tóc bạc lông mày bạc, ứng lệnh. Đôi mắt giống như chim ưng, quét qua toàn cảnh, chậm rãi mở miệng:
- Chư vị, Chủ Thần Điện lần này triệu tập các ngươi đến, là có một nhiệm vụ hạng nhất vĩ đại cần các ngươi xuất lực. Ở khu vực phía Bắc của Đại lục Thiên Tượng chúng ta, mới phát hiện ra một Vị diện nhỏ không có Thiên Thần Đạo cường giả. Vị diện này, lại có khu mỏ tinh thạch Đại La vô cùng phong phú. Đây là tin tức tốt! Nhưng đồng thời, vẫn có một tin xấu. Vị diện này, đã bị người ta nhanh chân giành trước. Còn thế lực nhanh chân giành trước, chính là Đại lục Phong Vân lâu nay vẫn đối đầu với chúng ta!
Nghe thấy Đại lục Phong Vân, biểu tình của những người này nhất thời trở nên phức tạp. Còn lông mày của Tần Vô Song cũng khẽ nhíu lại. Đại lục Phong Vân, lại có trùng hợp như vậy sao?
- Đại lục Phong Vân lâu nay vẫn bất hòa với Đại lục Thiên Tượng chúng ta, nếu để bọn chúng khai thác hết khu mỏ tinh thạch Đại La này, thực lực Vị diện của bọn chúng nhất định sẽ tăng vọt. Điều này đối với Đại lục Thiên Tượng chúng ta là vô cùng bất lợi. Cho nên, lần này chúng ta kỳ thật là đi chia cắt ích lợi của Đại lục Phong Vân. Cho dù không thể ngăn cản Đại lục Phong Vân chiếm cứ quặng mỏ, cũng nhất định phải phân chia lợi ích, không thể để bọn chúng có được ưu đãi.
Tả sứ tóc bạc nói đến đây, tạm dừng một chút mới tiếp tục nói:
- Phái các ngươi đi, chính là muốn các ngươi ở đó khai phá tinh quặng mỏ, cướp lấy nhiều lợi ích hơn. Thái độ của Chủ Thần Điện rất chính xác, khai thác được tinh thạch Đại La, sẽ lấy ra hai thành phân phối cho các ngươi. Chủ ý phân phối này, không phải phân phối bình quân thống nhất. Mà là xem độ cống hiến của từng đội ngũ các ngươi, đã sáng tạo ra bao nhiêu giá trị mà cân nhắc. Nếu tiểu tổ của các ngươi, sáng tạo ra nhiều giá trị, bất kể có bao nhiêu, đều có hai thành, là thuộc về các ngươi. Còn nếu bất luận tiểu tổ nào các ngươi, tầm thường vô vị, không có thu hoạch gì, vậy thì tương ứng, phần thưởng đạt được cũng sẽ càng ít đi!
Loại phân phối này, hiển nhiên là vì đẩy mạnh tính tích cực của tất cả đội ngũ. Nếu thống nhất phân phối, khó tránh sẽ ảnh hưởng đến tính tích cực.
- Đương nhiên, phương thức khen thưởng này, cũng không có nghĩa các ngươi không cần hợp tác đoàn kết. Ngược lại, nếu các ngươi không đoàn kết hợp tác, ở đó, có lẽ căn bản không có cơ hội sinh tồn. Đại lục Phong Vân sớm đã khai phá Vị diện đó mười năm, ở bên đó, thế lực của bọn chúng càng thêm vững vàng. Cho nên, lần này các ngươi đi, nhiệm vụ rất nặng. Vạn nhất không chuẩn bị tốt, rất có khả năng sẽ là kết cục mất mạng nơi tha hương. Người chết vì tham tiền, chim chết vì tham ăn. Tin rằng các ngươi một khi đã báo danh, trên đường đấu võ tới đây, một chút điều này có lẽ sớm có giác ngộ rồi.
Một gã Đội trưởng trong đó nói:
- Tả sứ đại nhân, chúng ta sẽ đi như thế nào? Cưỡi phi thuyền Chủ Thần, hay là dựa vào Truyền Tống Trận?
Tả sứ đó cười cười:
- Câu hỏi rất hay! Truyền Tống Trận, Đại lục Thiên Tượng chúng ta hiện tại căn bản không có Truyền Tống Trận thông đến Vị diện đó. Cũng không thể nói không có, chỉ có thể nói, tạm thời vẫn chưa có cầu tiếp nhận, hoặc là nói trong lịch sử có lẽ có, nhưng chưa được khai quật ra. Chủ Thần đại nhân vốn là muốn xây dựng một Truyền tống Thông đạo, một là quá hao phí thần lực, hai là cũng dễ bứt dây động rừng. Cho nên vẫn là lựa chọn cưỡi phi thuyền Chủ Thần, mượn các loại thần thông, tiến vào Vị diện đó.
- Phi thuyền Chủ Thần?
Trong đầu Tần Vô Song một mảnh linh quang thoáng hiện. Phi thuyền Chủ Thần, lại có thể xuyên đến Vị diện đó, bất chấp khoảng cách giữa tinh hà sao?
- Ha ha, chư vị, nếu cưỡi phi thuyền Chủ Thần, các ngươi cần phải nhẫn nại một chút. Bởi vì muốn đến được Vị diện đó, cho dù mạnh như tàu cao tốc Chủ Thần, chí ít cũng phải mất thời gian ba tháng mới tới được. Lộ trình thật sự quá xa xôi. Đáng mừng duy nhất chính là, Vị diện đó mặc dù tu luyện giả không mạnh, nhưng thắng ở địa bàn rất lớn. Phi thuyền Chủ Thần chỉ cần không rơi xuống chỗ bọn chúng thấy được thì không cần lo lắng bị người ta phát hiện.
Đối với Chủ Thần đại nhân mà nói, khống chế phi thuyền Chủ Thần, dễ dàng hơn rất nhiều so với xây dựng Truyền tống Thông đạo.
Khuyết điểm duy nhất, đúng như Tả sứ đại nhân đã nói, phải hao phí một chút thời gian.
- Được rồi, bây giờ các ngươi có vấn đề gì, cứ tận lực mà hỏi. Ta sẽ trả lời. Nếu bản sứ giả ta không trả lời được, Chủ Thần đại nhân sẽ đích thân trả lời. Nhớ kỹ, bây giờ có nghi vấn, hỏi ra là tốt nhất, một khi rời khỏi đây, các ngươi cho dù có đầy nghi hoặc trong đầu, cũng chỉ có thể tự mình đi suy xét.
Nhật Đông Sơn cười cười:
- Tả sứ đại nhân, ta muốn hỏi một chút, người của Đại lục Phong Vân đóng quân ở Vị diện đó có mạnh không?
- Đại lục Phong Vân mười năm trước đã bắt đầu xâm lấn Vị diện này. Hiện tại thế lực của bọn chúng đã thâm căn đế cố rồi. Cho nên, cường giả của bọn chúng, có lẽ có Thiên Thần Đạo bốn, năm kiếp, thậm chí là là Thiên Thần Đạo năm, sáu kiếp. Đương nhiên, đây cũng chỉ là phán đoán mà thôi. Tất cả, phải tận mắt nhìn thấy mới biết được. Nhưng mà, hai mươi đội ngũ các ngươi, đều là tinh anh trong tinh anh, đến đó, rất có triển vọng. Nhớ kỹ, Đại lục Phong Vân mặc dù nhanh chân giành trước, nhưng bọn chúng cũng không dám xé rách da mặt đánh Đại lục Thiên Tượng chúng ta. Loại chuyện này, phát hiện ra Vị diện khác phát tài, mọi người tự hiểu không tuyên bố, im lặng phát tài mới là chính đạo. Nếu tạo ra xung đột đối kháng, sẽ diễn biến thành một trận chiến Vị diện. Đại lục Thiên Tượng chúng ta từ trước đến nay không sợ Đại lục Phong Vân. Cho nên, Đại lục Phong Vân bọn chúng, tuyệt đối cũng không muốn bùng nổ chiến tranh đại quy mô với chúng ta. Bọn chúng hiện tại, muốn an tâm khai thác những mỏ tinh thạch Đại La đó.
Một gã Đội trưởng khác lại hỏi:
- Tả sứ đại nhân, tinh thạch Đại La mà chúng ta khai thác, làm sao truyền tống về, lại làm thế nào nghiệm thu, khen thưởng như thế nào? Những vấn đề này cần phải nói rõ ràng!
Tả sứ tóc bạc gật gật đầu:
- Đúng, vấn đề này hỏi rất hay. Tất cả đội ngũ các ngươi đều nhận được ban tặng của Chủ Thần đại nhân, ban tặng cho một chiếc Giới chỉ Chủ Thần. Dung tích của chiếc Giới chỉ Chủ Thần này rất lớn, đủ để cất chứa số khai thác của mười năm. Vì vậy, các ngươi mười năm một lần, sẽ phái sứ giả đi thu về tinh thạch Đại La. Tất cả ban thưởng, cấp cho ngay tại chỗ. Đương nhiên, vì để tránh cho các ngươi ở giữa kiếm lợi riêng, tất cả không gian trữ vật của các ngươi sẽ tạm thời bị phong ấn. Đợi sau khi đi ra, mới có thể giải trừ phong ấn!
Sắc mặt Tần Vô Song có chút biến đổi, chuyện này có chút nằm ngoài dự liệu của hắn.
Không gian trữ vật, đối với hắn mà nói rất quan trọng. Các thứ như vũ khí, trang bị… của hắn đều được cất giấu trong đạo cụ trữ vật. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nếu đạo cụ trữ vật bị phong ấn, vậy đó chính là sự bất tiện rất lớn.
- Tả sứ đại nhân, chuyện này rất phiền toái. Có thể châm chước không?
Tần Vô Song mở miệng hỏi:
- Nếu không có không gian trữ vật cá nhân, sợ rằng chứa nhiều không tiện.
- Vấn đề này cũng dễ giải quyết, chỉ cần khi các ngươi đi ra, trong thời gian đầu tiên để cường giả của Chủ Thần Điện kiểm tra không gian trữ vật cá nhân của các ngươi, vậy sẽ không có việc gì. Việc này chẳng qua chỉ để ngăn chặn việc tàng trữ của riêng mà thôi, cũng không phải cố ý muốn các ngươi gặp bất tiện.
Trong lòng Tần Vô Song mặc dù không cho rằng như vậy, nhưng cũng không nói thêm gì. Chờ xem, cũng không thể từng bước từng bước đều để người ta dắt mũi đi. Trong không gian trữ vật của hắn có rất nhiều thứ tốt, đừng nói là một Chủ Thần, cho dù là Thiên Tôn cường giả nhìn thấy, sợ rằng cũng sẽ động lòng không thôi.