Có Giới Tử Động Phủ, chỉ số an toàn của Tần gia được nâng cao rất nhiều, như vậy việc bế quan của Tần Vô Song cũng được đảm bảo hơn.
Cho dù Kim Ô Thú có mắt như mù, đánh đến Thiên Đế Sơn thì Tần Vô Song cũng đủ sức chống lại, chỉ riêng Giới Tử Động Phủ thôi, Kim Ô Thú cũng không thể phá vỡ được rồi.
Tuy Kim Ô Thú lợi hại nhưng ở Đại lục Thiên Huyền nó không thể đột phá được Chân Thần Đạo để thành Thiên Thần Đạo. Cho dù nó có thành Thiên Thần Đạo nhưng Giới Tử Động Phủ không ngừng được luyện hóa, sức phòng ngự của nó không ngừng được nâng cao, Thiên Thần Đạo bình thường cũng không thể phá vỡ được.
Còn về tình hình bên Vô Tận Đông Hải, Tần Vô Song không vội vàng nhúng tay vào. Đại sư huynh Lý Bố Y đã đến đó rồi, hắn tin Đại sư huynh sẽ có tính toán của mình, không thể để Kim Ô Thú ngông cuồng mãi được.
Thời gian trôi đi như thoi đưa, lại vài năm nữa qua đi. Lúc này đã là mười lăm năm kể từ khi Tần Vô Song làm Thiên Đế.
Đại lục Thiên Huyền cuối cùng lại đón chào một đại hội vài nghìn năm mới có một lần, mở ra Thần Khí Chi Môn!
Bất cứ cuộc tụ hội nào do thế lực Đồ Đằng tổ chức cũng không thể so sánh được với Thần Khí Chi Môn!
Mấy năm nay tu vi của Tần Vô Song không tăng nhiều nhưng cũng có thu hoạch, hiện nay hắn đã là Chân Thần Đạo bốn kiếp rồi.
- Mười lăm năm không những đột phá được sự ràng buộc của Hóa Thần Đạo mà còn tu luyện đến Chân Thần Đạo bốn kiếp, đây đúng là thành tựu tuyệt vời!
Trong Chính Khí Đường, vẫn quy tắc cũ, từ Đệ tử Trung tâm trở lên là có thể tham dự.
Trong quá trình phát triển mười mấy năm, Tần gia có thể nói đã bước vào thời kỳ hoàng kim. Cao thủ trong nội bộ Tần gia cũng xuất hiện như nấm sau mưa. Tuy không có Thần đạo cường giả mới nhưng có không ít cường giả từ Hư Võ Đại viên mãn bước lên Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Những cao thủ Kỳ Diệu Huyền Cảnh này đều là đội ngũ Thần đạo dự bị. Giờ Tần gia đã có một cơ chế bồi dưỡng cao thủ vô cùng hoàn thiện, mỗi đội ngũ đều có phương thức bồi dưỡng riêng.
Điều này khiến Tần gia phát triển rất có trình tự, quy cách.
Tần Vô Song nhìn cảnh tượng đáng mừng đó trong lòng rất vui vẻ, quét mắt một lượt rồi nói:
- Chư vị, từ nét mặt của mọi người, ta có thể thấy được tương lai của Tần gia. Rất tốt, mười mấy năm nay chắc chắn mọi người đã rất cố gắng. Hy vọng mọi người có thể tiếp tục duy trì điều đó. Tần gia chúng ta hiện nay đã vào giai đoạn phát triển phồn vinh, phải nhân cơ hội này kéo dài khoảng cách, bỏ xa các tông môn khác!
Thật ra hiện nay, đừng nói Tần Vô Song, ngay đệ tử bình thường của Tần gia tự nhiên đã nâng cao nhãn giới, họ đã không còn cạnh tranh với các tông môn ngang hàng nữa. Tầm nhìn của họ đã nâng cao lên một bậc.
Hiện giờ, đệ tử của Tần gia đều biết họ có một Đại Chưởng môn thiên tài, có một chỗ dựa vững chắc.
- Đại Chưởng môn, cũng chỉ còn nửa năm nữa là đến ngày Thần Khí Chi Môn được mở. Giờ tất cả đều đang rục rịch chuẩn bị, khi Tinh Hà Lệnh đưa xuống, Tần gia chúng ta là Thiên Đế Môn, sẽ được bao nhiêu người đi?
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Điều này mọi người không phải lo, ta sẽ giải quyết ổn thỏa. Mọi người chỉ cần chăm chỉ tu luyện. Là của chúng ta thì không ai giành được đâu.
Trên dưới Tần gia đều rất tín nhiệm vị Đại Chưởng môn trẻ tuổi này, nghe hắn nói vậy căn bản chẳng có ai nghi ngờ gì.
Hồi đó Tần Vô Song đấu võ mồm với cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, Hiên Viên Dương, chuyện này rất nhiều đệ tử Tần gia đã tận mắt chứng kiến, trên dưới Tần gia đều lấy đó là niềm tự hào.
Từ xưa tới nay, kẻ dám động chạm đến Đồ Đằng Tộc không có nhiều. Tần gia có được một Đại Chưởng môn trẻ tuổi oai phong như vậy, đó là vinh hạnh của Tần gia.
- Đại Chưởng môn, lần trước ngài bảo ta thay đổi cao tầng Tần gia, ta đã suy nghĩ rất lâu, đã có những suy nghĩ ban đầu, mời ngài xem qua.
Tần Trọng Dương giờ vẫn phụ trách tục vụ, là nội quản gia của Tần gia.
Tần Vô Song nhận lấy xem một lúc, cười tán thưởng, gật đầu nói:
- Không tệ, phương án này rất tốt. Cao tầng Tần gia chúng ta cần phải phân công rõ ràng một chút. Ba vị Chưởng môn, năm vị Phó Chưởng môn, còn cả Thái thượng Trưởng lão viện, Tôn giả đường, Trưởng lão đường, Hộ pháp đường, Thăng Long Pha của Đệ tử Trung tâm. Vốn dĩ phân khu rất chi tiết nhưng phân công lại chưa đủ rõ ràng.
Tần Vân Nhiên gật đầu nói:
- Đúng, Tần gia trước đây vẫn quá chú trọng tu luyện cá nhân, thiếu quy hoạch cho cả Tần gia!
Đương nhiên điều này cũng có nguyên nhân lịch sử. Đại Chưởng môn thời đó, Tần Khiếu Thiên, vì một lòng chuyên tâm tu luyện để chuẩn bị cho cuộc tranh giành ngôi vị Thiên Đế nên không có nhiều thời gian quan tâm tục vụ.
Mà tính cách của Tần Vân Nhiên lại khá qua loa, cẩu thả. Những vấn đề có tính xây dựng thế này, có lẽ hắn có thể đưa ra ý kiến, nhưng bảo hắn có suy nghĩ tổng thể thì đúng là làm khó hắn.
Tần Trọng Dương có tài nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Tam Chưởng môn, có những việc không được Đại Chưởng môn thụ quyền thì hắn không tiện làm.
Quan trọng nhất là Tần gia khi đó luôn bị Tân gia đàn áp.
Nay Tần Liên Sơn cũng là Trưởng lão của Tần gia, tuy thực lực vẫn chưa ở cấp chuẩn Thần đạo, Kỳ Diệu Huyền Cảnh, nhưng thực lực cũng đã vượt qua Trưởng lão bình thường rồi.
Cộng với thân phận đặc biệt của mình, tuy danh là Trưởng lão nhưng thực ra địa vị không thấp hơn Tôn giả, cũng được hưởng đãi ngộ của Tôn giả.
Đạt Hề Minh là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, rất gần Thần đạo, địa vị của hắn tuy chỉ là Tôn giả ngoại tính, nhưng trong Tôn giả đường nắm giữ quyền phát ngôn rất lớn.
Tổ tiên Tần gia trước đây bị giữ lại trước đây, vì Tần Vô Song cũng được phóng thích hoàn toàn. Nhưng họ đều đã già, cũng chẳng ai có tu vi nổi bật. Những người trẻ tuổi thì cũng có vài người tư chất không tệ, cũng có thể coi là anh em họ cách mấy đời, Tần Vô Song ra mặt giữ họ lại tu luyện ở Vấn Đỉnh Sơn.
Còn lại thì đến Tần gia trấn Bình Nguyên dưỡng lão.
Tần gia trấn Bình Nguyên là tổ tịch của Tần Vũ, tổ tiên của Tần Vô Song, Gia chủ hiện nay là huynh đệ của Tần Vũ, Tần Dực, đương nhiên là Tần Dực không thể từ chối. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Tần gia trấn Bình Nguyên hiện nay không biết tự hào đến mức nào, vì Đại Chưởng môn Tần gia hiện nay, chủ Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song chính là huyết mạch của Tần gia trấn Bình Nguyên bọn họ.
Chỉ một điểm này thôi đã đủ để Tần gia trấn Bình Nguyên tự hào vài nghìn năm rồi. Từ khi ngồi lên ngôi vị Thiên Đế, Tần Vô Song vẫn chưa về Tần gia trấn Bình Nguyên lần nào, nhưng Tần Liên Sơn thì không biết đã về bao nhiêu lần rồi. Các chi mạch Tần gia xung quanh vẫn luôn không tin lắm việc Tần gia trấn Bình Nguyên là tổ tịch của Thiên Đế bệ hạ, mãi đến khi Tần Liên Sơn nhận tổ quy tông, cộng thêm những đệ tử Tần gia trấn Đông Lâm trở về mới chứng thực được.
Điều này khiến thân phận của Tần gia trấn Bình Nguyên lập tức lên như diều gặp gió, trở thành chi mạch Tần gia có danh tiếng nhất trong phạm vi vạn dặm.
Tất cả đương nhiên là nhờ vào Tần Vô Song.
Khi Chính Khí Đường đang thương nghị những chuyện liên quan đến Thần Khí Chi Môn, từ bên ngoài có đệ tử vào bẩm báo có Tinh La Điện từ các quốc gia nhân loại đến cầu kiến.
Tần Vô Song vừa nghe ba chữ Tinh La Điện mắt lập tức sáng rực.
Tinh La Điện, đó là giai đoạn đầu tiên mà Tần Vô Song bắt đầu phát triển trên con đường tu luyện. Dùng lời của kiếp trước để nói thì, Tinh La Điện chính là trường cũ của Tần Vô Song.
Tuy tâm trí Tần Vô Song hiện đang ở Tần gia, nhưng những điều đã trải qua ở Tinh La Điện vẫn chiếm một vị trí quan trọng trong lòng Tần Vô Song.
Có thể nói, địa vị của Tinh La Điện trong lòng hắn không hề thua kém Tần gia.
- Hà hà, chư vị, Tinh La Điện chính là nơi ta bắt đầu con đường tu hành võ đạo. Chư vị Điện chủ rất quan tâm đến ta, đặc biệt là ân sư Truân Trung Trì đối xử với ta như con. Một ngày là thầy, cả đời là cha.
- Đại Chưởng môn phú quý không quên nguồn cội, thật đáng khen ngợi!
- Đúng vậy, Tinh La Điện đã bồi dưỡng cho Tần gia chúng ta một Đại Chưởng môn kiệt xuất như vậy, Tần gia không có lý do gì lại không tôn sùng Tinh La Điện.
Tần Vô Song nghe mọi người nói như vậy trong lòng rất vui mừng, cười nói:
- Chư vị cùng đi nghênh tiếp.
Mọi người cùng gật đầu nói phải, Tần Liên Sơn cũng có ấn tượng rất tốt với Tinh La Điện. Rất nhiều nguy cơ của Tần gia trấn Đông Lâm kỳ thực cũng được Tinh La Điện giải quyết. Trận chiến Bích Phù Sơn hồi đó, bên ngoài tưởng Tần Vô Song đã chết, Võ Thánh của địch quốc muốn nhằm vào Tần gia trấn Đông Lâm, chính Truân Trung Trì đã từ nghìn dặm đến trợ giúp. Ân tình đó Tần Liên Sơn vẫn luôn khắc ghi, nghe nói có người của Tinh La Điện đến trong lòng Tần Liên Sơn cũng vô cùng xúc động.
Tinh La Điện lần này có thể nói là náo nhiệt, từ năm vị Điện chủ đến Đệ tử Trung tâm, có đến hơn một trăm người. Tuy tu vi của đệ tử Tinh La Điện thua kém xa Tần gia, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng việc họ được nhận sự tiếp đãi cao nhất.
Không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, chỉ với danh phận là tông môn năm xưa của Đại Chưởng môn cũng đủ nói lên tất cả.
Khi thực lực của Đại Chưởng môn chưa được như bây giờ, không phải Tần gia bảo vệ Đại Chưởng môn mà là Tinh La Điện, chỉ điểm này thôi là đủ.
Tần Vô Song từ xa nhìn thấy sư phụ Truân Trung Trì, dáng vẻ vẫn mạnh mẽ như xưa, tuy râu tóc đã hoa râm nhưng thần thái vẫn rất tốt, hiển nhiên tâm trạng đang rất vui vẻ.
- Ha ha, Vô Song, tiểu tử con thật sự đã làm nên cơ nghiệp rồi! Ta và Đại Điện chủ dọc đường đến đấy đều cảm khái, biết con là thiên tài nhưng không ngờ lại bay cao bay xa đến mức này!
Truân Trung Trì cười lớn, không vì địa vị của Tần Vô Song mà cảm thấy khó xử. Trong mắt Truân Trung Trì, Tần Vô Song vẫn là đệ tử kiệt xuất năm xưa, là đệ tử khiến mình thấy nở mày nở mặt, là đệ tử khiến mình cảm thấy đắc ý hết lần này đến lần khác.
Tần Vô Song thấy Truân Trung Trì trong lòng hồi tưởng lại những ngày tháng đầu tiên ở Tinh La Điện, sư phụ đích thân ra đón, đích thân tìm Cực Âm Lão Quái xả hận cho hắn, tranh giành địa vị cho hắn, biết bao sự quan tâm chăm sóc, nay nhớ lại thật ấm áp.
Hắn đã quyết định rồi, bất luận sư phụ lần này có thỉnh cầu gì, đều sẽ đồng ý hết!
Bên trong doanh trướng, Lôi Chủ Thần đã bộc phát tức giận, uy mãnh lần sau cao hơn lần trước, tiếng gầm gừ quả thực còn vang hơn sấm mùa xuân.
- Hồ đồ, hồ đồ! Nã Ba Tuần, chuyện lần này ngươi làm thật sự là vô cùng hồ đồ!
Lôi Chủ Thần lúc này, một chút tình cảm và thể diện cũng không cần, trước mặt nhiều thủ hạ như vậy, nói thẳng với Nã Ba Tuần, hiển nhiên, sự tức giận của hắn cũng bạo phát đến cực điểm rồi.
Nã Ba Tuần mặt chau mày ủ, bộ dạng như con cháu, yên lặng không nói. Trong lòng hắn cũng biết, Lôi Chủ Thần hiện tại nguyện ý mắng hắn, đó là vì vẫn xem hắn là huynh đệ. Nếu Lôi Chủ Thần ra sức chối từ, không nhận chuyện này, thì đó chính là phiền phức lớn.
Ngay cả Lôi Chủ Thần là tri kỷ tốt nhất cũng không làm chủ cho hắn, vậy thì tức giận của Phong Chủ Thần một khi bộc phát ra, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.
- Hồ đồ, trong đầu tất cả các ngươi rốt cuộc trang bị cái gì? Phân chó hay là óc? Nã Ba Tuần, ta hỏi ngươi, Lâm Kinh Phong bế quan tu luyện, ngươi không sắp xếp mấy hộ pháp cho hắn sao?
Nã Ba Tuần buồn rười rượi như đưa đám:
- Lôi đại nhân, tính tình của Kinh Phong công tử ngươi cũng biết rồi đấy. Ta phái hộ pháp, hắn ngược lại còn không vui. Hơn nữa, Ô Thước Tinh này, tu luyện giả mạnh nhất cũng chỉ là Chân Thần Đạo đỉnh phong, chúng ta từ trước đến nay đều cảm thấy, Kinh Phong công tử bế quan ở đây, an toàn tuyệt đối. Huống hồ Kinh Phong công tử, còn có Chủ Thần Khí nơi tay.
Nói ra, hắn cũng là đầy một bụng uất ức.
Nhưng hiện tại căn bản không phải là lúc nói chuyện uất ức. Cho dù hắn có gặp uất ức lớn thế nào, cũng không có ai nghe hắn giải thích. Hiện thực trực quan nhất chính là, Lâm Kinh Phong đã mất tích dưới sự trông nom của hắn.
Còn về những lý do đó, hắn có thế nói, cũng cần Phong Chủ Thần nguyện ý nghe mới được.
Lôi Chủ Thần thở dài:
- Ngươi không phái hộ vệ đã là rất hồ đồ rồi. Càng hồ đồ hơn là, mất tích được một tháng, ngươi mới báo tin tức cho ta. Nếu là khi vừa xảy ra chuyện, ta lấy thần thức Chủ Thần tìm tòi thế nào cũng có thể tìm được một chút dấu vết để lại. Hiện tại thì sao, các ngươi kêu ta làm thế nào?
Nã Ba Tuần mặt buồn rười rượi:
- Lôi đại nhân, thật sự không còn biện pháp nào nữa sao?
- Biện pháp biện pháp, thời cơ nghĩ biện pháp tốt nhất đã bị các ngươi tiêu xài hoang phí rồi. Để yên cho ta suy nghĩ.
Hiện trường hoàn toàn im lặng, cũng không biết là qua bao lâu.
Lôi Chủ Thần hít khẩu khí:
- Ta cảm ứng một chút, đã cảm ứng không được khí tức Thần đạo của Kinh Phong rồi, còn Lưu Tinh Chùy, Chủ Thần Khí mà hắn sử dụng cũng không có một chút hồi ứng. Giết người cướp đồ, giết người cướp đồ. Chủ Thần Khí đó sợ rằng đã bị người ta cướp đi rồi!
- Kinh Phong công tử chết rồi?
Nã Ba Tuần sắc mặt nhất thời ảm đạm, phảng phất thoáng cái giống như trời muốn đổ sập xuống vậy.
- Ta chưa nói hắn chắc chắn chết rồi!
Có lẽ Thần hồn của hắn bị người ta phong ấn, có lẽ hắn bị người ta khống chế rồi, đương nhiên, có lẽ hắn đã xảy ra chuyện. Hiện tại tất cả đều không cách nào kết luận chắc chắn. Các ngươi nói xem có đối tượng nghi ngờ nào không?
Nã Ba Tuần nói:
- Chúng ta điều tra và lấy chứng cớ, cảm thấy mười phần chắc chín, chuyện này là cường giả của Đại lục Thiên Tượng làm.
- Chỉ có một phương hướng nghi ngờ này sao?
- Phương hướng khác cũng có, nhưng không chắc chắn lắm.
- Cứ nói xem!
Lôi Chủ Thần xua xua tay.
- Đối tượng hoài nghi khác, là những Thú vương của Cự Thú Tộc. Gần đây nhất đột nhiên bế quan. Nhìn qua phảng phất giống như cố ý tránh né ta vậy.
- Những Thú vương đó có thực lực tổn thương được Kinh Phong không?
Lôi Chủ Thần cảm thấy hơi có chút khó tin.
- Thần thông của Kinh Phong không bằng ngươi, nhưng hắn có Chủ Thần Khí hộ pháp, những Thú Tộc đó ngươi không phải nói ngay cả Thiên Thần Đạo cũng không có sao? Có thể có bao nhiêu khả năng chứ?
- Còn có một khả năng, chính là thế lực ngoại lai chưa biết. Thế lực này che dấu rất kỹ, lúc này mới ra tay đối phó với Kinh Phong công tử, cố ý quấy nhiễu thần thức của chúng ta, châm ngòi chém giết đại quy mô với Đại lục Thiên Tượng, bọn chúng hoành hành ở sau. Ngồi làm ngư ông đắc lợi!
- Phương hướng nghi ngờ này, vẫn tính là rất có khả năng. Thế thì các ngươi đến đây mười năm, có thế lực ngoại lai ẩn núp hay không, lẽ nào các ngươi không rõ sao?
- Lôi đại nhân, chúng ta lâu nay đều lưu ý biến đổi của tinh hà. Nếu có thế lực ngoại lai xâm lấn, chúng ta bình thường đều có thể quan sát được. Nhưng Đại lục Thiên Tượng đến đây, tựa hồ có người cố ý hộ giá, hộ tống cho bọn chúng, trước khi chuyện xảy ra, chúng ta mặc dù mơ hồ cảm nhận được chuyện gì đó không thích hợp, nhưng không biết rõ hành trình của bọn họ. Cũng chính vì như vậy, bị đám tôn tử của Đại lục Thiên Tượng âm thầm ám toán!
Lôi Chủ Thần yên lặng tiêu hóa tin tức một lát rồi nói:
- Tin tức ta tới đây, tạm thời đừng truyền bá. Ngày mai ta sẽ tới trận doanh của Đại lục Thiên Tượng, điều tra một chút!
Chủ Thần ra mặt, đương nhiên là không giống bình thường. Nhưng khiến Lôi Chủ Thần giật mình kinh ngạc là, những tiểu tổ của Đại lục Thiên Tượng, bất cứ một tổ nào hắn cũng đều nghiêm túc lưu ý qua, nhưng không tìm ra được một tổ nào, từng đối phó với Lâm Kinh Phong.
- Sao có thể như vậy chứ? Lẽ nào không phải người của Đại lục Thiên Tượng làm sao?
Nã Ba Tuần cũng cảm thấy sống lưng một trận lạnh lẽo kéo tới.
Nếu chuyện này không phải người của Đại lục Thiên Tượng làm, vậy hỗn chiến đại quy mô hai tháng gần đây, đã đánh rất oan uổng rồi.
Hiện giờ hai bên chém giết, cường giả chết bị thương mười mấy người, cừu hận đã bộc phát, muốn thu tay, cũng rất khó.
Lôi Chủ Thần lại lắc lắc đầu:
- Đội ngũ ta điều tra chỉ có mười sáu đội. Căn cứ vào nội dung nói chuyện của bọn họ, ta suy đoán, nhóm đầu tiên của bọn chúng đến đây có hai mươi đội ngũ, vậy còn bốn đội đâu?
- Diệt vong trong hỗn chiến sao?
Nã Ba Tuần cẩn thận hỏi.
- Làm sao ngươi biết bọn chúng diệt vong chứ? Ngươi điều tra qua chưa?
Lôi Chủ Thần nhàn nhạt hỏi.
Nã Ba Tuần nhất thời không biết nói gì, hắn thật sự vẫn chưa điều tra qua. Không điều tra, không có quyền phát ngôn.
- Lôi đại nhân, vậy bước tiếp theo, chúng ta làm thế nào?
- Ta tiếp tục điều tra một chút, thời gian gấp gáp, Chủ Thần Điện của Đại lục Thiên Tượng, tựa hồ cũng đã phái một Chủ Thần đến áp trận. Ô Thước Tinh này, dần trở nên náo nhiệt rồi!
Lôi Chủ Thần khẽ thở dài, giữa trán hằn lên vẻ lo lắng, cũng tràn đầy, nhưng tình cảm bộc lộ trong lời nói, Đại lục Thiên Tượng cho dù phái đến một Chủ Thần, hắn cũng không phải rất lo lắng.
Giữa Chủ Thần, kiềm chế lẫn nhau, sẽ không dễ dàng động thủ.
Chuyện làm hắn lo lắng hơn là Lâm Kinh Phong. Nếu không tìm được Lâm Kinh Phong, chuyện này đối với Đại lục Phong Vân mà nói, mới là đả kích trí mạng nhất.
Phải biết rằng, Phong Chủ Thần từ trước đến nay chưa từng suy nghĩ đến chuyện chọn người nối nghiệp thứ hai. Lâm Kinh Phong hoàn toàn chính là người nối nghiệp được bồi dưỡng không cần tranh luận.
Hiện giờ, người nối nghiệp này, lại mất tích. Một chút tin tức cũng không có. Cho dù mạnh như Lôi Chủ Thần, cũng có một cảm giác vô lực. Hắn cũng biết, hiện giờ có thể tìm được Lâm Kinh Phong hay không, đã không phải là chuyện hắn có thể làm được, chỉ có thể nói bốn từ, phó thác cho trời!
- Nã Ba Tuần, ngươi nói Thú vương của Cự Thú Tộc bế quan, chuyện đó là thế nào?
Nã Ba Tuần đem tình hình nói ra một lượt, bổ sung nói:
- Lôi đại nhân, chuyện này rất kỳ quái. Ta tới đây hơn mười năm rồi, cũng chưa thấy chín đại Thú vương đó bế quan. Hiện giờ, Kinh Phong xảy ra chuyện, bọn chúng lại tuyên bố bế quan. Ta thật sự hoài nghi, mất tích của Kinh Phong, có liên quan đến bọn chúng hay không?
- Ngươi cảm thấy, những Thú vương Chân Thần Đạo này, có thể làm thế nào có được Chủ Thần Khí của Kinh Phong chứ?
Lôi Chủ Thần nhàn nhạt hỏi một câu.
- Nói về thực lực, khẳng định là không thể làm gì được Kinh Phong công tử. Nhưng mà, Cự Thú Tộc, có che giấu thực lực hay không, có bản lĩnh khác hay không, thì không biết!
Lôi Chủ Thần hiếm khi gật gật đầu, trầm ngâm nói:
- Nói như vậy, chúng đi đến sào huyệt của Cự Thú Tộc xem sao.
Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương, hai Thú vương lại lại trấn thủ, nghe nói Nã Ba Tuần đại nhân đích thân đến, đều âm thầm giật mình, nội tâm không ngừng khuyên bảo bản thân, nhất định phải ứng đối cẩn thận.
- Tuyết Điêu, lần trước kêu ngươi kêu bọn Sư Vương xuất quan, người đâu rồi?
Nã Ba Tuần vẻ mặt tức giận.
Tuyết Điêu Vương cẩn thận nói:
- Bọn Sư Vương bế quan, chỉ có ba phương hướng, Đông Nam, Tây Nam và Chính Nam. Cụ thể là đi đâu, ta thực sự không biết. Nếu biết, làm sao có thể giấu diếm không báo được chứ?
Lôi Chủ Thần lần này, cũng là thu liễm lại thần thông, dùng thân phận tùy tùng của Nã Ba Tuần tiến tới.
Hắn mắt lạnh nhìn Tuyết Điêu Vương, hiển nhiên là muốn thông qua vô thượng thần thông, giống như nhìn thấy rõ nội tâm của Tuyết Điêu Vương.
- Lời này, thật thật giả giả!
Lôi Chủ Thần tuyền thức cho Nã Ba Tuần.
Nã Ba Tuần quát lớn một tiếng:
- Tuyết Điêu Vương, ngươi nói không rõ ràng, có phải che giấu mục đích gì đó không thể nói với người khác không? Nói, mất tích của Kinh Phong công tử, có phải là các ngươi làm không?
Tuyết Điêu Vương kêu lên đầy oan khuất:
- Đại nhân, chúng ta có mấy người có đại thần thông, Kinh Phong công tử, có lẽ chí ít cũng là Thiên Thần Đạo cường giả? Chúng ta làm gì được hắn? Thật oan quá!
Đại Tượng Vương cũng ủy khuất nói:
- Nã Ba Tuần đại nhân, nếu chúng ta có thể đối phó với Kinh Phong công tử, vậy còn ở đây đợi các ngươi đến để vặn hỏi sao? Sớm phải chạy trốn rồi chứ?
Lôi Chủ Thần mắt lạnh quan sát, hai Thú vương này, xác thực không phải là người đối phó Kinh Phong. Nhưng từ trong khẩu khí của bọn chúng, lại phảng phất giống như biết nội tình bên trong vậy.
Lập tức đem tình huống này truyền thức cho Nã Ba Tuần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nã Ba Tuần giật mình kinh ngạc, đương nhiên là phải đào móc kỹ càng rồi.
- Tuyết Điêu, cho dù chuyện của Kinh Phong không liên quan đến các ngươi, nhưng bổn tọa từ trong ánh mắt của ngươi lại có thể nhìn ra, các ngươi biết một chút nội tình, phải hay không phải?
Tuyết Điêu mặt mày ủ dột:
- Tin tức? Hiện tại chỉ cần là tu luyện giả, đều biết, người đối phó với Kinh Phong đại nhân, có thể là cường giả đến từ Đại lục Thiên Tượng. Hai nhà các ngươi, không phải đang đánh vụ kiện cáo này sao?
Lôi Chủ Thần khẽ lắc đầu, xem ra, Tuyết Điêu Vương này không thấy quan tài không đổ lệ. Những lời này, lượng nước ngày càng nhiều.
- Nã Ba Tuần, không cần hỏi nữa. Ta trực tiếp tìm tòi Thần hồn của bọn chúng!
Lôi Chủ Thần đột nhiên đứng lên, ánh mắt âm trầm hướng về Tuyết Điêu Vương đi tới.
Tuyết Điêu Vương kinh hãi thất sắc, tìm tòi Thần hồn? Nếu là có thần thông này, Thần hồn bị tìm tòi ra, tất cả bí mật của Cự Thú Tộc toàn bộ sẽ bại lộ, cả giận nói:
- Nã Ba Tuần đại nhân, người này là ai? Cự Thú Tộc ta, lâu nay vẫn bán mạng cho các ngươi, kết quả là kết cục này sao?
Nã Ba Tuần cười lạnh nói:
- Ai kêu các ngươi dựa vào địa thế hiểm trở ngoan cố chống lại, không thấy quan tài không đổ lệ chứ.
Tuyết Điêu Vương kêu lên:
- Kẻ sĩ có thể giết không thể sỉ nhục, Nã Ba Tuần đại nhân. Các ngươi muốn tìm tòi Thần hồn của ta, đó là sỉ nhục lớn ta, ta thà chết chứ không chịu nhục!
- Không phải là người không chịu là được!
Lôi Chủ Thần cười lạnh.
Tuyết Điêu Vương đột nhiên cười điên cuồng:
- Ta cùng lắm thì, tự bảo vệ Thần hồn của mình. Ngươi cứ việc đến mà tìm tòi, ta tự bảo vệ Thần hồn, không giết chết được ngươi, chí ít cũng có thể khiến ngươi bị thương! Đến đi, tìm tòi đi, cùng lắm thì, ngọc đá cùng tan!
- Đả thương hắn? Ngươi biết vị đại nhân này là ai không?
Nã Ba Tuần mỉm cười khinh miệt.
Đại Tượng Vương rít gào nói:
- Nã Ba Tuần đại nhân, các ngươi liên tục bức bách, thật sự muốn bức bách chúng ta đến mức ngọc nát đá tan sao? Hiện tại mấy trăm vạn Thú Triều đã kết thành? Nếu các ngươi không chịu nói lý lẽ, vậy chúng ta chỉ cần vỗ hai tiếng là xong. Các ngươi là cao thủ, là cường giả, không sợ Thú Triều. Ta xem xem những người khác của Đại lục Phong Vân các ngươi, có sợ Thú Triều hay không? Trước sau cũng chết, còn hơn là sống không bằng chết, chết có khí phách!