Thiên Thần Khôi Lỗi, mặc dù không có Chủ Thần Khôi Lỗi, Tần Vô Song vẫn là cảm thấy vô cùng hưởng thụ. Đây thật sự là một phần hậu lễ. Đối với Tần Vô Song mà nói, hiện tại thiếu nhất chính là nhân thủ.
Nhất là thời điểm Dị tộc xâm lấn, Tinh Hà Kết Giới sắp sửa vỡ tan, Thiên Thần Đạo cường giả, đó là sự tồn tại vô cùng thực dụng.
Nhiều hơn một Thiên Thần Đạo cường giả, chính là nhiều thêm một phần bảo đảm!
- Mười hai Thiên Thần Khôi Lỗi này, không giống với khôi lỗi phong ấn bình thường, chính là có thể lợi hại hơn trước. Tiến độ tu luyện giống như tu luyện giả bình thường, hoàn toàn không có vấn đề. Trang bị và vũ khí của bọn chúng, cũng không cần ngươi lo lắng, đều là có phân phối. Loại tay chân này, gọi ra vừa đến, đến là có thể chiến đấu, ha ha, rất vừa lòng chứ? Đồ nhi, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận của Đệ lục hoàn, ngươi hoàn toàn có thể cho những Thiên Thần Khôi Lỗi này tu luuyện. Ta có thể chính xác nói với ngươi, nếu Thiên Thần Khôi Lỗi sáu kiếp thi triển kiếm trận này, cho dù là Chủ Thần, cũng phải chật vật!
Tần Vô Song trong lòng rùng mình, đối tượng thi triển Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, lại có thể đến Thiên Thần Đạo sáu kiếp, còn có thể tiếp tục tu luyện, xem ra uy lực của kiếm trận đó, quả nhiên là bất phàm.
- Đồng dạng, nếu ngươi có chín Chủ Thần cùng nhau thi triển kiếm trận này, ha ha, Thiên Tôn cũng phải trông chừng mà chạy!
Lý Huyền Phong rất là tự hào.
- Đương nhiên, ngươi cũng không cần nghĩ quá nhiều, trước mắt đối với ngươi mà nói, chín Chủ Thần căn bản là người si nói mộng. Mười hai Thiên Thần Khôi Lỗi này, cũng không có tư chất đột phá Chủ Thần. Nhưng mà, tu vi của bọn họ vẫn là tương đối cân đối, ít nhất có Thiên Thần Đạo ba kiếp, đại bộ phận là Thiên Thần Đạo bốn, năm kiếp. Có hai con còn là Thiên Thần Đạo sáu kiếp. Là Thiên Thần Cao cấp!
Có những Thiên Thần Khôi Lỗi này, sức mạnh của Tần Vô Song cũng là đủ rồi.
Đáng tiếc là, Thiên Thần Khôi Lỗi này, vẫn là cần sau khi Tần Vô Song tự thân có thực lực Thiên Thần Đạo, mới có thể thao túng, bằng không, cũng sẽ bị cắn trả.
Đây đương nhiên vẫn là duyên cớ quy tắc Thiên Thần Đạo. Cứ như vậy, Tần Vô Song càng có thêm động lực để trùng kích Thiên Thần Đạo.
- Phần đại lễ thứ tư chính là một môn thần thông, tên là Thiên Cương Địa Sát Huyễn Hình Thần Thông. Môn thần thông này, cũng là thần thông cần thiết để ngươi lang bạt ở Vũ trụ Đại La. Môn thần thông này có thể khiến khi ngươi lang bạt ở Vũ trụ Đại La, việc hành sự có thể thành công một nửa. Tu luyện môn thần thông này, có thể tùy ý huyễn hóa hình dạng, mỗi khi ngươi đến một Vị diện nào đó, đều có thể bắt chước hình dạng của tu luyện giả Vị diện đó, để tránh bản thân nhìn qua chính là khách ngoại lai. Ngươi cũng biết, rất nhiều Vị diện giống như Đại lục Thiên Huyền các ngươi, đối với tu luyện giả đến từ bên ngoài, đều là vô cùng bài xích. Dù sao, có thể vượt qua Vị diện, ít nhất là Thiên Thần Đạo cường giả. Một Thiên Thần Đạo cường giả xuất hiện trong địa bàn của người khác tất nhiên sẽ dẫn tới sự đề phòng.
Đối với Tần Vô Song mà nói, chuyện này thật ra không ra bất cứ sinh nghi ngờ gì.
- Ha ha, đồ nhi, đến đây, nhất định sẽ có nghi vấn, tại sao ta trong đại lễ ta chuẩn bị cho ngươi, không có pháp môn tu luyện? Ta nói với ngươi, đến Thiên Thần Đạo, nhất chiêu nhất thức tu luyện, đều đã không còn quan trọng, mấu chốt vẫn là lĩnh ngộ đối với quy tắc. Ngươi có thể dung hợp bao nhêu lực lượng quy tắc, có thể sáng tạo ra công kích nhiều thế nào, hoàn toàn quyết định bởi lĩnh ngộ quy tắc, và quá trình vận dụng trong công kích của ngươi. Chiêu thức là lĩnh ngộ quy tắc triệt để mới là học được sử dụng được. Nếu luận về công pháp tu luyện, Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, đủ để ngươi tu luyện đến Thiên Thần Đạo đỉnh phong, cũng sẽ không quá hạn.
Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn Tần Vô Song hiện tại mới tu luyện đến tầng thứ ba huyền ảo, vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ.
Tần Vô Song có chút suy nghĩ, yên lặng gật đầu. Mặc dù hắn chưa từng tiến vào Thiên Thần Đạo, nhưng tới cấp bậc Chân Thần Đạo này, khi hắn tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn đã có một loại cảm giác cùng loại. Biến hóa của chiêu thức, ở trước mặt quy tắc, hiển nhiên đã không quan trọng như trước.
Đây cũng không phải nói không cần chiêu thức, hoàn toàn tương phản, chiêu thức ở trong chiến đấu, tác dụng sẽ rất nổi bật. Nhưng vận dụng của chiêu thức, mấu chốt vẫn nằm ở dung hợp với quy tắc.
- Được rồi, đồ nhi, tiếp theo ta sẽ tặng cho ngươi, mặc dù không phải những thứ chủ yếu, nhưng đối với ngươi mà nói, cũng không thể thiếu được. Ví dụ một tấm bản đồ lớn, còn có các loại ghi chép chuyện kỳ lạ của Vũ trụ Đại La, những thứ này tìm hiểu nhiều một chút, tuyệt đối không có hại. Còn có các loại ngữ hệ lớn của Vũ trụ Đại La, ngươi cũng cần phải học tập. Đương nhiên, thứ ngôn ngữ này, đều là đại khái thông dụng. Học tập, cực kỳ dễ dàng!
Tần Vô Song có chút cảm động, sư phụ mặc dù là cường giả tuyệt thế, nhưng tâm tư kín đáo, suy nghĩ xác thực chu đáo, có thể nói đem rất nhiều lo toan sau này của hắn giải quyết trước tiên.
Lễ vật của Đệ thất hoàn, thực sự quá nhiều quá nhiều, Tần Vô Song chậm rãi tiêu hóa.
Lúc này, thanh âm của Lý Huyền Phong lại một lần nữa vang lên, có vẻ trầm thấp hơn trước đó rất nhiều:
- Cuối cùng, ta phải nói với ngươi, ta từ trong lĩnh vực hỗn độn của Đại La Nguyên Thủy, cướp đoạt được một Hỗn Độn Chi Khí. Thuận tiện phong ấn trong Đệ thất hoàn trận pháp này. Chí ít, tu vi của ngươi phải tu luyện đến Thiên Thần Đạo chín kiếp đỉnh phong, mới có thể khiến tất cả Thánh Hoàng cũng phải ngưỡng mộ sự tồn tại của ngươi, ngươi mới có thể cởi bỏ phong ấn của một tia Hỗn Độn Chi Khí này. Nhớ kỹ, đây là Hỗn Độn Chi Khí, tuyệt đối không phải thứ bình thường. Một khi ngươi thao túng không tốt, đừng nói là Đại lục Thiên Huyền, toàn bộ Tinh vực, chính là cả Tiểu Vũ trụ, vẫn kéo dài đến rất nhiều tiểu vụ trụ xung quanh, đều có thể nháy mắt sụp đổ. Đây tuyệt đối không phải là nói chuyện giật gân, ngươi đừng tưởng rằng, Hỗn Độn Chi Khí này tùy tiện là có thể đạt được. Sinh sôi của Vũ trụ Đại La, nghe nói mỗi một đại Vô Lượng Kiếp, mới có thể thai nghén ra một Hỗn Độn Chi Khí như vậy. Một tiểu Vô Lượng Kiếp, có chín chín tám mươi mốt triệu năm. Một đại Vô Lượng Kiếp, lại có một vạn tiểu Vô Lượng Kiếp. Ngươi có thể tưởng tượng, Hỗn Độn Chi Khí này khó có được bao nhiêu.
Một tiểu Vô Lượng Kiếp, có tám mươi mốt triệu năm! Một đại Vô Lượng Kiếp lại có đến một vạn tiểu Vô Lượng Kiếp!
- Vận hành của Vũ trụ Đại La đến bây giờ, trải qua rất nhiều đại Vô Lượng Kiếp, vô số người đều đụng phải vận khí, nhưng chân chính có được Hỗn Độn Chi Khí này, lại có mấy người? Đạt được Hỗn Độn Chi Khí, chính là đạt được Đại La Chí Tôn, cũng có mấy người? Trước mắt, đây vẫn là một điều bí ẩn! Đồ nhi, Hỗn Độn Chi Khí này, một khi không có dẫn đường tốt, hình thành bạo tạc, sản sinh bạo tạc có tính hủy diệt, có lẽ sẽ hình thành một vũ trụ mới. Có lẽ, sẽ khiến tất cả trở về trạng thái bản nguyên, đây là chuyện mà ai cũng biết không rõ ràng. Không có ai tận mắt chứng kiến, cũng không có ai dám đi nếm thử. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Đây là chuyện đương nhiên, loại hậu quả này, tuyệt đối không phải bất cứ ai cũng có thể chịu đựng được.
Đây đã có chút mệnh đề tiếp cận với bản nguyên vũ trụ, Tần Vô Song nhớ tới cách nói liên quan về căn nguyên của vũ trụ kiếp trước, nghe nói là tới từ vụ nổ mạnh vũ trụ, hình thành đại vũ trụ.
Xem ra Hỗn Độn Chi Khí này, cũng không phải là một chút căn cứ cũng không có.
- Đồ nhi, Hỗn Độn Chi Khí này, trước khi không có nắm chắc, ngàn vạn lần đừng đụng vào, càng đừng có ý đồ dung hợp. Năng lượng ẩn chứa của Hỗn Độn Chi Khí, căn bản không phải là thứ ngươi có thể tưởng tượng! Nhớ lấy, nhớ lấy!
Chuyện này cũng không cần dặn dò, Tần Vô Song sẽ không xúc động đến mức đi luyện hóa Hỗn Độn Chi Khí gì đó. Hắn cũng không cuồng vọng đến loại trình độ đó.
- Tốt lắm, đồ nhi ngoan của ta, vi sư có thể truyền thụ cho ngươi đã là dốc túi trao tặng rồi. Trước khi tiến vào Thiên Thần Đạo, ngươi có thể lựa chọn ở đây tu luyện. Ở đây mặc dù không thích hợp cho việc tu luyện của Thiên Thần Đạo, nhưng đối với tu luyện giả Chân Thần Đạo mà nói, ở đây một ngày, ít nhất bằng trăm ngày ở ngoại giới. Yêu cầu của ta đối với ngươi không nhiều, nếu ngươi tương lai có hy vọng đạt được định sinh tử, chuyển luân hồi, đoạt tạo hóa, có thể suy nghĩ đến việc làm vi sư sống lại. Nhưng cũng không cần ép buộc bản thân. Dù sao, ngươi không có luyện hóa Hỗn Độn Chi Khí, không thể nắm bắt được những thứ vượt qua quy tắc. Nếu chuyện không thể làm, đừng gò ép, ta chỉ hy vọng, tương lai tu vi của ngươi đến trình độ của ta, có thể tới cố hương của ta, Kế Đô Tinh của Tinh vực Cửu Diệu ngắm nhìn, đó là một nơi rất xinh đẹp.
Tần Vô Song yên lặng nhớ kỹ những điều này, thầm nghĩ:
- Sư phụ, xin người yên tâm. Ta nhất định sẽ theo ý tứ của người để làm!
- Ha ha, đi đi, hoàn thành sự nghiệp chưa hoàn thành của ta! Không cần có băn khoăn gì, khi ngươi sống đến trăm vạn tuổi, ngươi sẽ phát hiện, chiều dài của sinh mệnh đã không còn ý nghĩa gì lớn. Chiều rộng và độ rộng của sinh mệnh, mới là chuyện ngươi nên theo đuổi.
Những lời cuối cùng của Lý Huyền Phong, khiến người tỉnh ngộ, Tần Vô Song nghe trong tai, giống như có thể khiến người ta cảnh giác tỉnh ngộ, nhận sự dẫn dắt sâu sắc, cảm khái không thôi.
Đúng vậy, sau khi sống đến trăm vạn tuổi, chiều dài của sinh mệnh còn có bao nhiêu ý nghĩa? Sống thêm một trăm vạn năm, mấy trăm vạn năm, thậm chí là mấy triệu năm, đơn giản chính là kéo dài đơn giản mà thôi. Trường sinh, là một đề tài mỹ lệ!
Nhưng thật sự đạt được trường sinh vĩnh viễn không chết, lặp lại ngày qua ngày, thật sự không phải sẽ phiền chán sao?
Hướng tới trường sinh, vĩnh viễn chỉ có những phàm nhân ngay cả trăm tuổi cũng cho là xa xỉ.
- Lão Đại, sư phụ này của ngươi, quá cường đại rồi!
Bao Bao cũng là hít thở sâu một hơi, thở dài nói. Lần này nó thật sự phục rồi.
Tần Vô Song cười nói:
- Cường giả Thiên Thần Đạo đỉnh phong, ở khắp Vũ trụ Đại La, đều là tồn tại hiếm hoi, đương nhiên là cường đại rồi.
Bao Bao không có tranh cãi, mà là cảm thán nói:
- Không biết cả Vũ trụ Đại La, rút cuộc có bao nhiêu Tiểu Vũ trụ, có bao nhiêu Thiên Võ Thánh Hoàng?
- Cho dù biết có bao nhiêu Tiểu Vũ trụ, cũng chưa hẳn biết có bao nhiêu Thiên Võ Thánh Hoàng. Có thể làm được Chủ nhân của Tiểu Vũ trụ, nhất định là Thiên Võ Thánh Hoàng, nhưng Thánh Hoàng tu luyện đến Thiên Thần Đạo chín kiếp, không nhất định là có tư cách làm Chủ nhân của Tiểu Vũ trụ. Ngươi xem sư phụ ta, thiên phú của hắn đủ cao không? Cũng không có làm Chủ nhân của Tiểu Vũ trụ. Hắn chỉ nói nếu có thể kiên nhẫn được mấy trăm vạn năm, có lẽ có thể quản lý được một Tiểu Vũ trụ. Đáng tiếc, ha ha, sư phụ là một người không chịu nổi cô đơn lạnh lẽo.
Bao Bao cũng rất là tán đồng ý nghĩ của Lý Huyền Phong:
- Lão Đại, sống đến một trăm vạn năm, sớm đã nghịch thiên rồi, mỗi ngày theo khuôn phép cũ, là rất đơn điệu. Ta cảm thấy sư phụ của ngươi dám xông xáo, dám liều mạng, không có gì không tốt. Nếu đổi lại là ta, khẳng định cũng sẽ làm như vậy!
Giữa lúc hai người nói chuyện, ngũ sắc thần quang của cả trận pháp không ngừng bắn ra, đan xen vào một chỗ, đem toàn bộ không gian chiếu sáng lên.
Những bảo vật phong ấn bốn phía, cũng không ngừng từ trong phong ấn giải trừ, từ trong vách núi xung quanh nứt ra, hiện ra chân diện.
Tần Vô Song dựa theo danh mục quà tặng tiếp nhận tất cả, toàn bộ thu vào bên trong không gian trữ vật. Sự thần kỳ của tạo hóa, có thể thấy được rõ ràng!
Kỳ ngộ của Đệ thất hoàn này, đừng nói là loại Vị diện như Đại lục Thiên Huyền, cho dù là đặt trong một Tiểu Vũ trụ, cũng đủ khiến cả Tiểu Vũ trụ cũng điên cuồng rồi.
Hai Chủ Thần rốt cuộc cũng bình tĩnh và bắt đầu thương nghị một loại phương án có tính khả thi, bọn họ cũng biết, nếu Chủ Thần ra tay, tử thương của hai bên sẽ rất lớn.
Cuối cùng, vẫn là hiệp định, giữa Chủ Thần, tuyệt đối không động thủ với thuộc hạ của các bên. Phương án này, là phương án điều hòa mà hai người đều có thể chấp nhận được.
Sau khi ước định xong, Lôi Chủ Thần xụ mặt, quay về trong tòa thành, giao phó nói:
- Nã Ba Tuần, ngươi phụ trách điều hành nhân thủ, ta tới Đại Hạp Cốc trước. Nhớ kỹ, dọc đường tinh thạch rất nhiều, số người của chúng ta có hạn, cần phải cướp giật những mỏ tinh thạch sản lượng cao, chất lượng tốt, biết chưa hả?
- Vâng!
Trong đầu Lôi Chủ Thần, kỳ thực là đang che phủ một đoàn mây đen. Sau khi ước định xong với Đinh Vân Độ, hắn cuối cùng cảm thấy, sau lưng chuyện này, lộ ra một vẻ cổ quái. Phảng phất tất cả chuyện này đều có một bàn tay đen ở sau lưng thao túng tất cả.
Đường đường là Chủ Thần, có một loại cảm giác bị lừa gạt. Loại cảm giác này, đương nhiên là khó chịu. Hiện tại quan trọng nhất không phải là khó chịu về phương diện cảm giác.
Mà là, hắn mơ hồ cảm thấy, lần đầu tiên tới Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, hiện tại hồi tưởng lại, mặc dù không có sơ hở gì lớn, nhưng vẫn là có chút hoài nghi.
Những điểm đáng ngờ này, suy nghĩ kỹ càng, liền cảm thấy phóng đại vô hạn.
Khí tức của Lâm Kinh Phong, hắn mãi cho đến lúc tiếp cận nơi đó, mới cảm nhận được, còn những người khác, dù ít dù nhiều, hắn đều cảm giác được trước, lúc đó mới có thể một đường tìm đến được đó.
Tại sao khí tức của Lâm Kinh Phong, đến lúc cuối cùng mới cảm nhận được chứ? Theo lý mà nói Lâm Kinh Phong là người quen thuộc nhất, lẽ ra phải có cảm ứng trước mới đúng.
Còn nữa, Lâm Kinh Phong nói Tuyết Điêu Vương và Đại Tượng Vương đó, là bị hắn uy hiếp không thể nói ra tông tích của bọn chúng. Hiện tại suy xét cẩn thận, chuyện này tựa hồ cũng không hợp lý. Lúc đó Lôi Chủ Thần không nghi ngờ hắn, bây giờ ngẫm lại, bên trong hiển nhiên cũng có chỗ đáng cân nhắc. Nguồn:
Cho nên, hắn quyết định phải đi xem kết cục, bất luận như thế nào, lần này nhất định phải làm rõ những điểm đáng ngờ này.
Chỉ là, khi hắn thử dùng thần thức liên lạc với Lâm Kinh Phong. Rõ ràng phát hiện, hắn lại không cảm ứng được thần thức của Lâm Kinh Phong.
Cũng chính là nói, Lâm Kinh Phong phảng phất lại bốc hơi rồi.
- Không thể, chuyện này sao có thể chứ?
Lôi Chủ Thần cũng bị loại chuyện kỳ quái này làm cho mông muội. Loại chuyện này, mặc dù hắn thân là Chủ Thần, cho tới bây giờ cũng chưa gặp phải bao giờ.
- Nhất định có vấn đề, đám gia hỏa đó, nhất định có vấn đề!
Lôi Chủ Thần lúc này, trong lòng hối hận nói không nên lời, toàn lực lao tới, hướng về chỗ sâu trong Đại Hạp Cốc chạy đi.
Bên trong cung điện, tứ phương tám hướng, tám cây xiềng xích thô to, kéo dài ra giữa. Tám sợi xiềng xích, giống như tám cánh tay thô to, nắm lấy một cái đỉnh lò cực lớn, treo ở giữa đại điện.
Trên tường lò xung quanh đỉnh lò, vẽ đầy các loại hoa văn kỳ quái. Những hình thù của những bức vẽ này, Tần Vô Song đã từng thấy qua, trong cảnh tượng địa ngục khi cánh cửa không gian thứ nhất xuất hiện, từng nhìn thấy qua.
- Ha ha ha, hoan nghênh tới Vạn Thần Mê Tông Điện!
Bên trong đại điện, đột nhiên truyền đến một thanh âm vô cùng sang sảng, tràn ngập loại khí tức cổ xưa.
Bọn người Tần Vô Song đều ngây người sửng sốt, tiếp theo, thanh âm đó lại nói:
- Có thể thông qua hai cánh cửa không gian, chứng minh các ngươi đều là người có con mắt tinh tường. Rất tốt, Vạn Thần Mê Tông Điện này, là chiến trường cuối cùng của các ngươi. Nhớ kỹ, tiến vào Vạn Thần Mê Tông Điện, hoặc là lạc đường trong thần điện, tiến vào tử địa vĩnh hằng. Hoặc là, thoát khỏi số trời, rời khỏi Vị diện này.
Rời khỏi Vị diện này?
Ánh mắt của bảy đại Thú vương, nhất thời trào ra một loại sắc thái cuồng nhiệt.
- Nhìn thấy cửa vào của tám bậc thềm trước mặt chứ? Đây là một trò chơi, tám cửa vào này, chỉ có ba cái, là thông tới cánh cửa của con đường hy vọng. Còn năm cái khác, đều là đại môn của tai nạn. Nhớ kỹ, tai nạn của Vạn Thần Mê Tông Điện, chính là nơi giam giữ Ác ma. Còn năm cửa vào đó, chính là thông tới Ngục giam Ác ma đó. Tám lối vào này, mỗi một lối, đều có một chỗ cưỡng chế phong ấn. Một khi tiến vào, liền có thể khởi động phong ấn, cứ như vậy, phong ấn này không có thời gian trăm năm, sẽ không tự động giải trừ. Bất cứ một người nào khác, đều không có cách nào từ lối vào đó tiến vào. Cho nên, nếu các ngươi có thể đi vào cánh cửa tượng trưng cho hy vọng, vậy thì chúc mừng các ngươi. Ba nơi đó, phân biệt có hang tinh thạch vô tận, còn có kho cất giấu kho báu, và một hang truyền tống đưa đến một Vị diện khác. Ha ha, hoan nghênh các ngươi, mở ra một lữ trình mới. Đồng thời nhắc nhở một câu, một khi tiến vào cửa vào, thì không thể hối hận, cho nên, trước khi các ngươi đưa ra lựa chọn, nhất định phải thận trọng, thận trọng, ha ha. Hy vọng các ngươi đừng tiến vào Ngục giam Ác ma, bằng không…
Sau một tràng cười dài liên tiếp, liền im ắng không một tiếng động.
- Đội trưởng, chúng ta thật sự đến nơi trong truyền thuyết rồi sao?
- Ha ha, kho báu, tinh thạch, còn có điểm truyền tống. Tất cả những thứ này, đều giống như làm theo mong muốn của chúng ta. Đội trưởng, cánh cửa không gian hai lần trước, các ngươi đều thuận lợi mang chúng ta thông qua. Lần này, ngươi có dự cảm gì không. Nên đi như thế nào, chúng ta đều nghe theo ngươi.
- Đúng vậy, Đội trưởng, đều nghe theo ngươi.
Tần Vô Song xua xua tay, cũng không nói gì. Trầm ngâm một lát, hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt tập trung trên đại đỉnh bị tám cây xích treo lên giữa đại sảnh.
Hai tay rung lên, thân hình hóa thành một đạo tử quang, bay về hướng đại đỉnh. Trực tiếp hạ xuống trên đại đỉnh, cẩn thận quan sát một hồi.
Tần Vô Song cau mày, dần dần buông lỏng một chút.
Trên khóe miệng của hắn, lại để lộ ra một nụ cười khoái trá, lẩm bẩm tự nói:
- Không thẹn là Vạn Thần Mê Tông Điện, vừa tiến đến, đã chơi trò thủ thuật che mắt người khác?
Nói đến đây, Tần Vô Song liền khoát tay, kêu lên:
- Cùng đi lên!
Những người khác chưa hiểu rõ ý tứ gì, Tần Vô Song lại kêu lên:
- Vạn Thần Mê Tông Điện này, hư hư thực thực, ta thấy tám lối vào này, căn bản không có lối vào của tượng trưng hy vọng. Bất luận tiến vào lối vào nào, đều có khả năng là kiếp nạn vĩnh viễn. Lối vào thật sự, nằm ở đây!
Mọi người đều ngơ ngẩn.
- Đừng do dự nữa, mau lên đây. Trên đỉnh này có bí phù Truyền Tống Trận, ta nhận thức một chút. Sẽ không sai đâu!
Xác thực như Tần Vô Song đã nói, bí phù Truyền Tống Trận trên đại đỉnh này, mặc dù nhận thức không được đầy đủ, nhưng phương diện thủ pháp, hiển nhiên có chút tiếp cận với bút tích Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận của sư phụ Lý Huyền Phong chế tạo.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này, khẳng định không có liên quan đến sư phụ. Nhưng không hề nghi ngờ, trận pháp của thời đại Thái cổ, có lẽ trên bút tích, ít nhiều có chút chỗ tương đồng.
Nghe Tần Vô Song nói như vậy, những người khác đều tin tưởng gấp trăm lần, từ dưới nhảy lên bên cạnh đại đỉnh.
- Đi xuống!
Tần Vô Song xung phong đi đầu, trực tiếp nhảy xuống đại đỉnh đó. Quả nhiên, cú nhảy này, bọn họ liền giống như nhảy vào một cái hang không đáy vậy.
Một đạo kim sắc hào quang trong nháy mắt bao trùm lấy thân hình của tất cả mọi người.
Truyền Tống Trận, quả nhiên là Truyền Tống Trận. Và điểm truyền tống này, lại nằm trên đại đỉnh treo cao này, tất cả những điều này, tựa hồ quá nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Kim quang cũng không biết bao trùm bao lâu, cuối cùng cũng dừng lại. Bốn phía, lại đổi thành một vùng thiên địa. Đây quả thực là một vùng tiên cảnh nhân gian.
Tầm nhìn có thể đạt được, bầu trời trong xanh như vậy, cỏ xanh khắp mặt đất, phảng phất như phát ra sức sống bừng bừng, mang tới cho người ta một loại cảm giác hy vọng vô hạn.
- Chiếc cầu cầu vồng!
Rơi vào trong tầm mắt của bọn họ, ở phía xa xa, thật sự có một chiếc cầu cầu vồng, và chiếc cầu cầu vồng đó, khi xuất hiện ở cánh cửa không gian lần thứ nhất, hiển nhiên cũng đang xuất hiện qua trên ảo cảnh.
Xem ra, tất cả ảo cảnh, đều có thực thể làm đối ứng. Tần Vô Song cuối cùng phân biệt được ra một chút mùi vị ở đây.
- Đội trưởng, ngươi xem, tinh thạch!
Sơn mạch xung quanh, đều là tinh thạch.
Lần này, tất cả mọi người đều choáng váng. Những mỏ núi tinh thạch này, hiển nhiên là tốt hơn mấy lần so với tư chất của bên ngoài. Hơn nữa, sản lượng tuyệt đối cũng cao hơn bên ngoài.
Ánh mắt của Cốc Phong, lập tức sáng bừng.
- Đội trưởng, linh lực của khu mỏ này, rất sung mãn. Căn cứ vào trực giác của ta, trong này, chắc chắn sẽ có tinh thạch Đại La Cực phẩm.
- Tinh thạch Đại La Cực phẩm?
- Đúng, hai người thúc cháu chúng ta, đã từng có kinh nghiệm khai mỏ. Có chút kinh nghiệm với khai thác khu mỏ. Đội trưởng, ngươi tuyên bố mệnh lệnh đi, hai thúc cháu chúng ta, nhất định sẽ đào ra một khối lượng lớn tinh thạch cho ngươi!
Mặc dù, số người thiếu sót nghiêm trọng. Nhưng nếu có thể đào ra một số tinh thạch Thượng phẩm thậm chí là tinh thạch Cực phẩm, một viên cũng đủ chống đỡ với vô số viên tinh thạch Hạ phẩm rồi.
- Được, các ngươi đi thử xem, nhưng nhất định phải cẩn thận!
Hai thúc cháu Lỗ Đồng sau khi có được mệnh lệnh, đều vui mừng không thôi, đi về hướng đại sơn kéo dài. Đi đến dưới chân núi, Lỗ Đồng tay cầm một khai sơn phủ, còn Lỗ Hùng lại là kim qua cự chuy.
Hai thúc cháu vừa nhìn đã thấy là tay nghề lão luyện, bắt đầu đào bới. Khai thác tinh thạch này, lực đạo của ngươi cương mãnh quá mức, hiển nhiên là không được. Nhưng nếu lực đạo của ngươi không đủ, cũng lại không được. Lực đạo không đủ, khu mỏ cũng không mở ra được, vách tường linh lực của tinh thạch không cách nào phá hủy, căn bản không có khả năng lấy ra tinh thạch. Những tinh thạch này, cũng là vật do thiên địa sinh ra, cũng có thói quen tập trung. Tất cả tinh thạch tập trung tại một chỗ, loại vách tường linh lực này, là vô cùng đáng sợ.
Hai thúc cháu đang muốn khai thác, Lỗ Hùng đột nhiên kêu lớn một tiếng:
- Đội trưởng, mau tới đây, mau tới đây, ở đây có một cái gương cực lớn, mau lại mà xem.
Quả nhiên có một mặt tám lăng kính tinh thạch tạo thành, có tám mặt. Mỗi một mặt, lại đều có nội dung, phảng phất giống như một màn phản quang điện ảnh vậy.
Nội dung bên trong, lại là khu vực quan trọng của toàn bộ Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc.
- Không hay rồi, đây không phải Lôi Chủ Thần sao? Hắn đã đến rồi sao?
Lỗ Hùng là người đầu tiên phát hiện ra Lôi Chủ Thần, không kìm được kêu lên.
Lôi Chủ Thần, đã đến được gần cánh cửa không gian thứ hai của bọn họ. Một khi để hắn đột phá được cánh cửa không gian thứ hai, tiến quân thần tốc sẽ tìm được nơi này mở ra.
Còn Lôi Chủ Thần, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái bạo ngược cuồng nộ:
- Kinh Phong, Kinh Phong, mau mau trả lời ta, Vũ Tinh Hà, tên tiểu tử nhà ngươi, cút ra cho ta, còn có những Thú vương các ngươi, đều cút ra!
Thiết Hoằng hùng hùng hổ hổ nói:
- Lôi Chủ Thần này, thật sự là âm hồn không tiêu tan!
Tần Vô Song cũng phân phó nói:
- Đừng quan tâm đến hắn trước, hắn trong chốc lát không tìm được nơi này đâu. Chờ hắn tìm được đến đây, chúng ta đã rời khỏi. Lại chơi trò trốn tìm với hắn!
- Lỗ Đồng, Lỗ Hùng, các ngươi có thể gia tăng khai thác thì gia tăng, khai thác không được cũng đừng mải mê!
Hắc Dực đột nhiên âm hiểm cười nói:
- Đội trưởng, ta đột nhiên có một chủ ý!
- Cái gì?
- Lâm Kinh Phong đó, không phải bị ngươi khống chế sao? Ngươi có thể phái hắn đi nghênh đón Lôi Chủ Thần, đem hắn dẫn vào bất cứ một lối vào trong tám lối vào đó…
Đề nghị này, quả nhiên là đủ độc.