Hoa Tập Nguyệt hóa thành Nguyệt Hoa Chi Quang, ôn nhu như sóng nước, mạnh mẽ là cuồng phong, bay trong không trung. Xa xa nhìn thấy Phương Thiên Họa Kích trong tay Kim Ô Mẫu Hoàng, tâm thần Hoa Tập Nguyệt căng thẳng.
- Chủ Thần Khí?
Hoa Tập Nguyệt tuyệt đối không nghĩ tới, Kim Ô Thú này lại có được Chủ Thần Khí.
Vô Tận Đông Hải này quả nhiên kỳ quái, Kim Ô Thú con này nối tiếp con kia, không ngừng xuất hiện, mà con sau lại còn đáng sợ hơn con trước.
Con trước mặt này, không ngờ lại còn có Chủ Thần Khí.
Hoa Tập Nguyệt hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ:
- Ngươi có Chủ Thần Khí, lẽ nào ta không có?
Lưu quang vừa dừng, Hoa Tập Nguyệt dừng ở ngoài ngàn trượng, bả vai khẽ rung, Nguyệt Hoa chi lực kéo Diêu Quang Kiếm kia bay ra khỏi vỏ.
Thanh Diêu Quang Kiếm này thiên biến vạn hóa, mang theo một đoàn kiếm khí mãnh liệt, giống như một đạo cầu vồng chói mắt vun vút lao đi, nhằm thẳng phía trước Kim Ô Thú kia bắn tới.
Kim Ô Thú hừ lạnh một tiếng:
- Châu chấu đá xe!
Phương Thiên Họa Kích giương lên, bốn năm đạo điện mang bắn thẳng về phía Diêu Quang Kiếm kia.
Bốn năm đạo điện mang này, có màu xanh, có màu tím, có màu nâu, vô cùng quái dị, kết thành một đám lưới điện, tạo thành một luồng công kích trực tiếp bay đi.
Trong chớp mắt, trời đất rung động kịch liệt, vết nứt trên hư không do hai đạo lực lượng này tạo ra phát ra những tiếng đứt rách chói tai.
Thanh âm của từng dòng khí lưu mạnh mẽ va chạm với nhau, lại càng ghê rợn.
Vô số quang hoa va đập trên không trung, trực tiếp tạo thành một đám ánh sáng khổng lồ, vô số khí lưu màu sắc sặc sỡ đan xen lại với nhau, ngưng thành một sóng ánh sáng cực mạnh, bay lên phía trời cao. Loại uy lực này, dù là Kim Ô Thú cũng vô cùng kinh ngạc.
- Tại sao lại thế chứ? Chính mình dùng là Chủ Thần Khí, lại không thể đem thanh kiếm kia đập nát tan tành. Ngược lại còn bị khí lưu do thanh kiếm đó bắn ra chặn lại!
Lưỡng hổ tương tranh, oan gia ngõ hẹp, ai cũng chẳng làm gì được ai, giằng co thành cục diện hiện nay, không ngờ hình thành một sóng công kích chói mắt bay thẳng lên trời cao.
Sóng công kích cường đại kia xé nát trời xanh, vết tích để lại vô cùng thảm thiết. Vết rách trên hư không thảm liệt như cánh đồng bị vô số con trâu cày qua, vô cùng hoang tàn rách nát.
Hoa Tập Nguyệt vẫy tay một cái, đem thanh kiếm kia cầm trên tay. Một đòn vừa rồi, cùng Kim Ô Thú hình thành cục diện không phân cao thấp, nhưng hắn một chút cũng không phấn kích. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Một kiếm vừa rồi của hắn là một kiếm rất tinh tế, mượn lực rút kiếm hình thành thế tấn công, khí thế tuy không đủ lắm, nhưng uy lực thì vô cùng bá đạo.
Nhưng Kim Ô Thú kia chỉ tùy tiện gạt ra một cái đã đỡ được, rõ ràng bản thân mình đã có chút khinh địch.
Thái độ đối kháng hoàn toàn khác nhau, vậy mà vẫn không chiếm được chút thượng phong nào từ đối phương, chứng minh điều gì? Chứng minh thực lực của Kim Ô Thú, quả nhiên cao hơn mình.
Ánh mắt Kim Ô Thú lóe lên ánh sáng cổ quái, đột nhiên cười lớn:
- Ha ha ha, được! Nhìn không ra, ngươi dùng cũng là Chủ Thần Khí! Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Chủ Thần Khí, để lại đi!
Phương Thiên Họa Kích vừa cuốn lên, lập tức cuốn ra một đường quang mang giống như một con Độc Long, trong luồng khí lưu cuốn ra từ đầu kích, vô số đạo điện xà bay ra, giương nanh múa vuốt, bay về phía trước.
Kim Ô Thú thân hình vừa động, đã áp sát tới.
Phạm vi công kích của Phương Thiên Họa Kích quả thật rộng lớn đến đáng sợ! Một tấm lưới điện cực lớn như cuốn lấy cả bầu trời, trực tiếp cuốn đến.
- Tiểu tử, để lại Chủ Thần Khí, chịu chết đi!
Kim Ô Thú nhe răng cười, thân hình khổng lồ đã ép tới. Phương Thiên Họa Kích múa may khắp bốn phương tám hướng, không ngừng kéo tới điện lưu cường đại, từng luồng đều to lớn như Cự long, tốc độ kinh người, không ngừng công kích tới.
Hoa Tập Nguyệt cũng không kém cạnh, dưới áp lực như vậy, Diêu Quang Kiếm quay trên đỉnh đầu, giống như một con cá chép lớn màu trắng bạc không ngừng giãy giụa.
Mỗi khi giãy một cái liền bắn ra một luồng Nguyệt Hoa chi lực, giống như một tấm kính treo trên cao, không ngừng chiếu sáng. Nguyệt Hoa Chi Quang bắn ra, không ngờ có thể trực tiếp đối đầu với những luồng điện lưu kia, trên không trung không ngừng va chạm, phát ra những tiếng ầm ì.
Tuy khó nhọc, nhưng vừa vặn có thể chống đỡ được.
Tinh Thần bí pháp mà Hoa Tập Nguyệt tu luyện, chính là một môn Nguyệt Ảnh Kiếm Pháp, là một bộ kiếm kỹ yêu cầu tốc độ cực nhanh. Lúc này thi triển ra, Nguyệt Ảnh Quang Hoa thôi động, ở trên đỉnh đầu hắn như hình thành một vũng xoáy phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, đem những luồng điện quang đang không ngừng bay tới kia quét sạch đi.
Kim Ô Thú có chút kinh ngạc, tên tiểu tử này, dưới công kích như vậy vẫn có thể trấn tĩnh như vậy, làm cho Kim Ô Thú vô cùng ngạc nhiên.
Tiếng rít liên tục, Kim Ô Thú quát lạnh:
- Ta thật muốn nhìn xem, ngươi có bản lĩnh thế nào?
Phương Thiên Họa Kích giương cao, đâm lên trời xanh, Kim Ô Thú trong miệng lẩm bẩm:
- Thiên huyền địa hoàng, vũ trụ hồng hoang. Cầu mong chủ thượng, cho ta sức mạnh. Giết cho ta!
Đầu Phương Thiên Họa Kích lập tức xuất hiện một đám tử quang to lớn, giống như một đám tinh vân ngưng tụ, vô cùng quái dị. Bốn phía của tinh vân lại là điện quang bay lượn như rồng rắn, vô cùng yêu dị.
Kim Ô Mẫu Hoàng cười nanh độc:
- Tiểu tử, đi chết đi!
Tinh vân chi lực này vừa xuất hiện, sắc mặt Hoa Tập Nguyệt hơi biến sắc:
- Tinh Thần Bí Pháp!
Kim Ô Mẫu Hoàng cười điên cuồng:
- Nếm thử mùi vị của Tinh Vân Điện Vũ của ta!
Phương Thiên Họa Kích nhoáng lên, liền chuẩn bị bổ xuống.
Gần như cùng lúc đó, đồng tử Kim Ô Thú đột nhiên co rút lại, phía bên phải hắn, đột nhiên một đạo bạch quang với khí thế phá nát hư không, như một mũi thần tiễn xé trời bay tới.
Trong đạo bạch quang này có mười ba tia sáng nhỏ, lấp lánh ánh bạch quang quỷ dị, trực tiếp bắn tới mạng sườn của hắn, thời gian tính toán vô cùng chuẩn xác.
Nếu một đòn này của Kim Ô Mẫu Hoàng bắn ra, uy lực tuyệt đối đạt đến cấp độ rung trời lở đất, nhưng đòn công kích mà đạo bạch quang này bắn tới, nhìn thì nhỏ bé, nhưng lực công kích vô cùng kinh người. Nếu như Kim Ô Thú không né tránh, chắc chắn sẽ bị phá nát kim quang hộ thể mà tan xương nát thịt.
- Đáng ghét!
Kim Ô Thú gầm nhẹ, hai tay vừa vẫy, thân thể thuận thế bay lên trên cao, tránh né đạo bạch quang kia.
- Đi!
Một tiếng quát khẽ, đạo bạch quang kia cùng Hoa Tập Nguyệt bỗng nhiên biến thành một đám sương mờ, trực tiếp xé nát hư không, biến mất ở tận cuối chân trời.
Biến cố này xảy ra quá nhanh, Kim Ô Thú khó khăn lắm mới phản ứng kịp, thì nhìn thấy một đám sương mờ dần dần bay xa, đã biến mất không còn dấu vết.
Kim Ô Thú kéo Phương Thiên Họa Kích, trong mắt lóe lên vẻ cuồng nộ:
- Đáng ghét, thực là đáng ghét, không ngờ còn có đồng bọn! Kẻ vừa tập kích ta là đồng bọn của tên tiểu tử kia? Không biết có phải là cũng dùng Chủ Thần Khí hay không?
Trong lúc bất ngờ, hắn ngay cả thực lực của đối phương cũng không đoán biết được.
Kim Ô Thú nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn về phía Hoa Tập Nguyệt biến mất, trong lòng dâng lên một nỗi nghi hoặc.
- Tên tiểu tử kia, rõ ràng là Thiên Thần Đạo! Đại lục Thiên Huyền quả nhiên vẫn còn Thiên Thần Đạo cường giả! Đáng ghét!
Kim Ô Thú chứng thực suy đoán của mình, trong lòng cũng không hề lo sợ:
- Tên tiểu tử kia rõ ràng còn kém ta một bậc, kẻ đánh lén kia cũng không thể mạnh hơn ta. Nếu không, bọn chúng cũng không trốn chạy như vậy, không dám trực tiếp đối đầu với ta! Lẽ nào hai tên này, chính là người khống chế Thần Khí Chi Môn?
Với tính cách bạo liệt của Kim Ô Mẫu Hoàng, trực tiếp đuổi theo mới đúng. Nhưng lo lắng đến vấn đề phía sau, Kim Ô Mẫu Hoàng vẫn cố gắng kìm nén nỗi tức giận, quay trở lại hang ổ Thương Cốc.
Hai người Trảm Nhạc và Đoạn Thủy nhìn thấy Mẫu Hoàng quay về, vội tiến lên đón.
- Mẫu Hoàng bệ hạ, kẻ tới là ai?
Kim Ô Mẫu Hoàng sắc mặt khó coi, trầm ngâm nói:
- Đều là Thiên Thần Đạo cường giả!
Hai tên kia sắc mặt đại biến:
- Thiên Thần Đạo cường giả, quả nhiên là Thiên Thần Đạo cường giả!
Kim Ô Mẫu Hoàng hừ một tiếng:
- Đều không phải là đối thủ của ta, bị ta đánh chạy rồi.
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy đều thở phào một cái.
- Mẫu Hoàng bệ hạ, địch thủ thực lực rất mạnh sao? Có thể chạy thoát trong tay Mẫu Hoàng bệ hạ, thực lực hẳn cũng không vừa.
Trảm Nhạc dò hỏi.
- Thực lực xem chừng tương đương với các ngươi, đều là Thiên Thần Đạo hai kiếp. Tuy nhiên, các ngươi gặp bọn chúng, nhất định không được ham chiến, phải lập tức bỏ chạy.
- Tại sao?
Hai tên kia nghe thấy là Thiên Thần Đạo hai kiếp, trong lòng nhẹ nhõm rất nhiều.
- Một tên trong bọn chúng có Chủ Thần Khí! Còn một tên, dùng vũ khí gì ta cũng không biết, nhưng nhất định là vũ khí của Thiên Thần Đạo, có phải là Chủ Thần Khí hay không, ta cũng không chắc chắn.
- Có Chủ Thần Khí?
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều từ mắt đối phương nhìn thấy một tia kiêng kỵ. Bọn chúng đến từ Đại lục Phong Vân, đó là nơi có cường giả cấp độ Chủ Thần. Bọn chúng hiểu rõ Chủ Thần Khí khó kiếm biết nhường nào.
Một Chủ Thần lâu năm, có một hai kiện Chủ Thần Khí không có gì ngạc nhiên. Còn những Chủ Thần trẻ tuổi, thậm chí ngay cả một kiện Chủ Thần Khí cũng không có.
Mà Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền này lại có Chủ Thần Khí!
- Không đúng!
Trảm Nhạc nghi hoặc:
- Mẫu Hoàng bệ hạ, Đại lục Thiên Huyền nếu ngày trước có Chủ Thần Khí thì đã không đến nỗi chật vật như vậy. Trận chiến thời Thái cổ, không hề xuất hiện Chủ Thần Khí, đây là thế nào vậy?
Kim Ô Mẫu Hoàng cũng đầy bụng nghi hoặc:
- Đại lục Thiên Huyền này, chắc chắn có điều cổ quái. Chủ Thần Khí này rốt cuộc từ nơi nào tới, nhất định phải tra cho rõ. Tuy nhiên thế cũng tốt, có Chủ Thần Khí, chứng tỏ hai vị Chủ Thần của chúng ta để ý tới Đại lục Thiên Huyền này cũng có lý của nó. Nếu có thể đoạt được Chủ Thần Khí dâng lên cho hai vị Phong Vân Chủ Thần đại nhân, công lao của ta và ngươi sẽ càng lớn!
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy đều cười theo, nhưng trong lòng lại thấp thỏm. Nói thật, đối diện với Thiên Thần Đạo cường giả có Chủ Thần Khí, bọn chúng không dám lạc quan. Chủ Thần Khí này quả là đồ tốt, nhưng ở trong tay của Thiên Thần Đạo cường giả, bọn họ không thể nào lấy được!
Nói khó nghe một chút, nếu bọn chúng không cẩn thận gặp phải Thiên Thần Đạo cường giả có Chủ Thần Khí, chỉ có một con đường, đó chính là bỏ chạy. Ngoài bỏ chạy ra, không còn con đường nào khác.
- Mẫu Hoàng bệ hạ, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?
Kim Ô Mẫu Hoàng hít một hơi sâu, từ kẽ răng rít ra một từ:
- Đợi! Trước mắt, chỉ có đợi, đợi Thần Khí Chi Môn kết thúc đã! Trảm Nhạc, các ngươi chẳng phải đã nói, nội ứng chúng ta cử đi có sáu tên, lần này trốn trở về chỉ có ba tên, vẫn còn ba tên! Để xem tạo hóa của bọn chúng thế nào!
- Dạ, dạ!
- Cục diện trước mắt vẫn không rõ ràng, xem ra cũng chỉ có thể đợi Thần Khí Chi Môn kết thúc, mới có thể dần dần rõ ràng. Nếu có chút thu hoạch, đem Thiên Thần Đạo cường giả vẫn chưa chết của phe ta từ trong phong ấn giải cứu ra, cục diễn sẽ vô cùng có lợi.
Ngọn lửa Âm Ma này, chính là linh hỏa của cung Quảng Hằng, nấu luyện lên, âm độc gấp bội. Cho dù là thần thông của hai đại Chủ Thần, dưới thế tấn công của cường đại này, Thần hồn cũng bị nấu luyện tiêu tan đến từng dấu vết nhỏ.
Cũng không biết qua bao lâu, Thần hồn của Âm Ma xông ra, trực tiếp chui vào bên trong cơ thể của Lôi Chủ Thần.
Đoạt xác!
Nếu luận về thân thể, trái lại thân thể của Lôi Chủ Thần lý tưởng hơn so với Đinh Vân Độ.
Còn thân thể của Đinh Vân Độ, đương nhiên là cấp cho Nhị Ma Tôn. Nhị Ma Tôn cũng là cường giả cấp bậc Chủ Thần, chiếm cứ được thân thể của Đinh Vân Độ, cũng không hề vượt quá mức.
Tần Vô Song nhìn thấy một màn này, trong mắt lộ ra thần sắc khó có thể tưởng tượng.
Trái lại Tu La Vương, vô cùng bình tĩnh, cười tủm tỉm nói:
- Tiểu tử, có phải cảm thấy quá bất ngờ không?
Xác thực đủ bất ngờ, Tần Vô Song bị hai đại Chủ Thần này đuổi giết, vốn tưởng rằng phiền toái hôm nay đủ lớn, chín phần chết một phần sống, không ngờ, chuyện lại có thể phát sinh biến hóa mang tính hài kịch như vậy.
- Đại vương!
Âm Ma vui mừng khấp khởi đi tới, bái lạy nói.
- Được, rất tốt, chúc mừng ngươi, thoát khỏi lồng giam!
Tu La Vương nhàn nhạt nói.
- Hắc hắc, ít nhiều cũng là nhờ Đại vương ngài. Nếu ngài không dẫn hai tên đó tới đây, làm gì có ngày chúng ta lại được thấy ánh mặt trời?
- Được, cho ngươi thời gian bảy ngày, đủ không?
- Muốn dung hợp thân thể này, đến trạng thái đỉnh phong, ít nhất phải mất thời gian trăm năm. Nhưng bước đầu dung hợp, vẫn là không có vấn đề. Trong bảy ngày, Âm Ma sẽ hộ tống tiểu chủ nhân ra ngoài!
- Được, vậy bảy ngày. Âm Ma, ta muốn tu dưỡng, tất cả mọi chuyện ngươi phải nghe theo chỉ huy của tiểu chủ nhân, biết chưa? Nếu phản kháng, ngươi biết hậu quả rồi đấy!
- Đại vương yên tâm, chúng ta nhất định hết lòng phụ tá tiểu chủ nhân!
Âm Ma thành tâm lập lời thề:
- Nếu vi phạm, Âm Ma ta nguyện chịu chết đến trăm kiếp!
- Được!
Thần lực trong Vạn Thần Mê Tông Điện này, có thể nói là cực kỳ nồng đậm, Tần Vô Song ở đây tu luyện, cảm thấy thiên cơ sâu xa, trong mơ hồ cảm ngộ được một tia thiên cơ, một lần hành động liền đưa tới Thiên Thần Đạo hai kiếp.
Thời gian bảy ngày, thu hoạch của Tần Vô Song cũng là có chút phong phú. Lần này, hắn đã có thể triệu hồi ra Thiên Thần Đạo bốn kiếp.
Mười hai Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi, Thiên Thần Đạo bốn kiếp, chừng có hơn ba con.
Tần Vô Song thi triển thần thông, đem ba con rối Thiên Thần Đạo bốn kiếp, toàn bộ triệu hồi ra.
Hắn trước kia triệu hồi ra là hai Thiên Thần Đạo hai kiếp, hai Thiên Thần Đạo ba kiếp, đều là cùng với đám người Thiết Hoằng đi rồi. Có mấy Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi tọa trấn, Tần Vô Song cũng không lo lắng bên trong đám người sẽ xuất hiện tráo trở gì. Bất kể là Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi, hay là Lâm Kinh Phong, hoặc là Hắc Dực, hai Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi cũng có thể áp chế được tràng diện.
Thời gian bảy ngày, rất nhanh trôi qua.
Âm Ma Thiên Tôn và Nhị Ma Tôn Đồ Ông, đều đã bước đầu hoàn thành dung hợp.
- Thiếu chủ nhân, Âm Ma bái kiến. Xin hỏi chúng ta là rời khỏi đây trước, hay là tiếp tục ở đây tu luyện?
Tần Vô Song suy nghĩ một lát nói:
- Nơi này thần lực vô cùng sung túc, thật ra là một nơi rất tốt để tu luyện, chỉ là ngoại giới thế cục phức tạp, khu vực Đại Hạp Cốc đó, tinh thạch rất nhiều. Không thể để tiện nghi cho đám gia hỏa của Đại lục Phong Vân và Đại lục Thiên Tượng được. Nhị vị, các ngươi dẫn theo ba thuộc hạ của ta xuống dưới, đem những tinh thạch đó, tất cả tịch thu!
Tinh thạch Tần Vô Song chỉ, là quặng mỏ tinh thạch dọc đường bên ngoài Đại Hạp Cốc, hiện giờ thế lực khắp nơi cùng nhau xông đến, tinh thạch đào ra khẳng định vô cùng kinh người.
Mặc dù tinh thạch tốt nhất nằm ở bên trong, đã bị bọn họ đoạt được, nhưng suy nghĩ đến phát triển sau này, số lượng lớn tinh thạch, là vô cùng cần thiết, cho nên, Tần Vô Song quyết định, đem những tinh thạch đó, toàn bộ tịch thu cho mình.
Trên mặt Âm Ma lộ ra nụ cười khoái trá:
- Thiếu chủ nhân, ý tứ của ngài là, bên ngoài, có rất nhiều kẻ đang khai thác tinh thạch sao?
- Đúng vậy!
Nụ cười của Âm Ma càng thêm âm hiểm, liên tục cười hắc hắc, liếc mắt nhìn Nhị Ma Tôn, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng:
- Thật tốt quá!
- Tại sao lại nói như vậy?
Âm Ma cười tủm tỉm nói:
- Thiếu chủ nhân, ngươi xem Vạn Thần Mê Tông Điện này, huynh đệ bị giam cầm ở đây, đủ có mấy chục vạn, bên ngoài một khi có rất nhiều người, liền có thể đem toàn bộ bọn chúng lên, làm vật môi giới tá túc cho các huynh đệ, ha ha, cứ như vậy, có thể khôi phục tự do cho các huynh đệ nhiều hơn. Nguồn:
Vạn Thần Mê Tông Điện này, không có thân thể, Thần hồn quả quyết là không bay ra được.
Dọc đường Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, thế lực của Đại lục Phong Vân cũng vậy, thế lực của Đại lục Thiên Tượng cũng vậy, bọn chúng đã bất chấp tất cả đấu đá lẫn nhau, tranh đấu lẫn nhau.
Quặng mỏ tinh thạch đầy đất, khiến bọn chúng điên cuồng giống như ma quỷ!
Chính vào lúc này, trong không trung hai đạo sáng mờ hạ xuống, thân ảnh của Đinh Vân Độ và Lôi Chủ Thần dần dần hạ xuống trước mặt trận doanh của các bên.
- Lôi đại nhân!
Nhìn thấy Lôi Chủ Thần, Nã Ba Tuần lập tức nghênh đón.
- Nã Ba Tuần, kêu mọi người dừng lại, triệu tập tất cả mọi người. Ta cho ngươi thời gian một khắc, cần phải hoàn thành tập hợp, hiểu chưa?
- Đại nhân, tập kết sao?
- Đúng vậy, tập kết, nhanh chấp hành!
- Đại nhân, tập kết rời khỏi sao?
Nã Ba Tuần không kìm được hỏi, nhiều tinh thạch như vậy, bây giờ rời đi, thật sự quá tiếc nuối. Nã Ba Tuần là hoàn toàn không muốn. Tinh thạch trong Đại Hạp Cốc này, quả thực không có gì khác biệt với núi vàng núi bạc, quả thực là vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Truyền tống những của cải này quay về, ước chừng có thể tranh đua với của cải của cả Đại lục Phong Vân bọn họ!
Ô Thước Tinh này, thật sự là một đại bảo khố!
- Đúng vậy, lập tức rời khỏi!
Lôi Chủ Thần uy nghiêm vô cùng.
- Nhưng đại nhân… Nhiều tinh thạch như vậy, cứ thế mà bỏ đi sao?
Lôi Chủ Thần lạnh lùng cười:
- Những tinh thạch này mặc dù nhiều, nhưng đều là Trung phẩm, Thượng phẩm không nhiều, Cực phẩm hầu như không có. Chúng ta phát hiện ra một nơi, tinh hạch Thượng phẩm còn nhiều hơn Trung phẩm ở nơi này, ngươi nói, là ở đây khai thác, hay là rời đi tốt hơn?
Nã Ba Tuần hoàn toàn ngây dại:
- Tinh hạch Thượng phẩm? So với Trung phẩm ở đây còn nhiều hơn? Đại nhân, cái này…
- Nhanh chóng tập hợp, không được để Đại lục Thiên Tượng giành trước. Ta và Đinh Vân Độ đã có ước định, không chém giết lẫn nhau, các bên dựa vào bản lĩnh đào móc, các ngươi đừng làm ta mất mặt!
Nã Ba Tuần vô cùng vui mừng:
- Vâng, vâng, đại nhân!
Phía bên Đại lục Thiên Tượng, cũng đang phát sinh chuyện đồng dạng.
Dưới sự nôn nóng của Đinh Vân Độ, mọi người cũng là tập kết rất nhanh.
Trái lại Cự Thú Tộc, ngược lại là bị kinh sợ không dám có chút nhúc nhích. Cũng may Tần Vô Song sớm đã giao phó, không được động thủ với Cự Thú Tộc, Âm Ma Thiên Tôn và Nhị Ma Tôn Đồ Ông mới không có đem Cự Thú Tộc cuốn vào bên trong.
Mặc dù có cánh cửa không gian, nhưng đối với người quen thuộc đường nhỏ mà nói, cánh cửa không gian này đương nhiên sẽ không phải là vấn đề gì, rất nhanh, Âm Ma Thiên Tôn liền dẫn đội ngũ ba nghìn người, ồ ạt tới trước chiếc cầu cầu vồng.
Nhìn thấy một màn đồ sộ này, tất cả Thần đạo cường giả đều là chậc chậc sợ hãi. Theo bọn họ thấy, nơi giống như tiên cảnh như vậy, tinh hạch Thượng phẩm chất thành đống là chuyện rất đáng tin.
Và tai họa, cũng chính là sau khi bọn họ tiến vào, liền phát sinh.
Nhất là bảy người khác của Chín đại Ma Thần, trấn thủ ở cửa động, nhìn thấy Thiên thần Cao cấp năm kiếp, sáu kiếp, liền không chút do dự nhào tới.
Và các Thần hồn Thiên Thần Đạo cao cấp khác, cũng là tham lam chọn lựa con mồi cho riêng mình.
Đội ngũ ba nghìn người, tiến vào Vạn Thần Mê Tông Điện này, vẫn là giống như đá chìm đáy biển, căn bản không kích động được rất nhiều bọt nước.
Chỉ nghe thấy từng trận tiếng kêu thảm thiết, Thần hồn không ngừng bị cắn nuốt, thân hình cũng bị những Thái cổ Ma Thần không ngừng chiếm đoạt.
Tần Vô Song nhắm mắt làm ngơ, nhìn tất cả chuyện này phát sinh trước mắt mình.
Bất kể là Đại lục Thiên Tượng hay là Đại lục Phong Vân, hắn đều sẽ không có lòng thương hại bất cứ nơi nào.
Nhật Đông Sơn, cường giả của Đại Huyễn Nhật Thần Cung trước kia kiêu ngạo với Tần Vô Song, cũng là bị một Thần hồn Ma Thần cao cấp trực tiếp cắn nuốt, cướp đi thân thể.
Khoảng ba nghìn cao thủ, không sót lại một tên nào!
Một tháng sau, tất cả cường giả cướp đoạt thân thể, cũng đã bước đầu hoàn thành dung hợp, tập kết đợi mệnh.
- Thiếu chủ nhân, đầy đủ rồi!
Tổng cộng là hai nghìn tám trăm ba mươi sáu người.
- Được, Âm Ma, vẫn là ngươi phải tự mình đi một chuyến. Hai đại thế lực này, có căn cứ ở Ô Thước Tinh. Ngươi dẫn một số cường giả đi, phá hủy căn cứ của bọn chúng, của cải bên trong, và phi thuyền Chủ Thần, đều cướp về cho ta.
- Vâng!
Âm Ma phát hiện, Thiếu chủ nhân này bản thân hắn vẫn là vô cùng yêu thích. Cướp đồ, ha ha, Âm Ma yêu thích nhất chính là làm loại chuyện này.
Lập tức chọn ra mấy chục Thiên thần Cao cấp, một đội ngũ tinh nhuệ cường hãn, ồ ạt, phân làm hai nhóm, hướng về phía hai đại căn cứ.
Âm Ma Thiên Tôn và Đồ Ông mỗi người dẫn theo một đám đội ngũ, thực lực này, đối phó với đám thủ vệ cấp thấp bên trong căn cứ, đây quả thực là dễ như trở bàn tay.
Không đến một canh giờ, liền phá hủy hoàn toàn căn cứ, tất cả của cải, tinh thạch và phi thuyền. Toàn bộ cướp sạch không còn!
Thế lực bản địa Ô Thước Tinh, cũng là không đụng đến một chút nào.
Đây đương nhiên cũng là mệnh lệnh của Tần Vô Song, hắn lưu tay, không hạ thủ đối với thế lực bản địa của Ô Thước Tinh, đương nhiên là có dự tính lâu dài.
Vị trí địa lý Ô Thước Tinh này hiển hách như vậy, nếu có thể thu làm của mình, tuyệt đối là một căn cứ địa hậu phương vô cùng lý tưởng.
- Thiếu chủ nhân, tất cả tinh thạch, đều đã kiểm kê hoàn tất. Ha ha, của cải vô kể. Thiếu chủ nhân, của cải này, ta tin những chủ nhân của Vị diện bình thường, tuyệt đối là không thể so sánh với ngài. Những của cải này của ngài, có thể tranh đua với Thiên Tôn!
Tần Vô Song nhàn nhạt cười, cũng không nói gì. Thiên Tôn? Thiên Tôn có nhiều tinh thạch Cực phẩm như vậy sao? Đương nhiên, những lời này Tần Vô Song sẽ không nói ra.
Có lúc không nói chuyện, không khoa trương sẽ bảo vệ lợi ích của mình tốt hơn.
Vạn Thần Mê Tông Điện này, kết quả xác thực là nằm ngoài dự liệu của Tần Vô Song. Thuận lợi thần kỳ, lại có thể đem thời cuộc xoay chuyển một trăm tám mươi độ.
Tất cả thế cục, lại có thể trong thời gian ngắn ngủi một hai tháng, hoàn toàn khống chế trong tay. So sánh với tình hình âm thầm cẩn thận hai tháng, thật sự là một trời một vực.
- Thiếu chủ nhân, trong căn cứ của Đại lục Phong Vân chúng ta, phát hiện Truyền Tống Trận. Nhưng mà, trận pháp đó nhất định truyền tống đến Vị diện của Đại lục Phong Vân. Thuộc hạ cảm thấy, tốt nhất không nên dùng. Trái lại những phi thuyền Chủ Thần đó, có thể dùng được, những thứ mặc dù bình thường, thật ra vẫn có thể tập hợp sử dụng.
Âm Ma Thiên Tôn cười tủm tỉm nói, với thực lực Thiên Tôn của hắn, mặc dù không có khôi phục trạng thái đỉnh phong, nhưng bay lượn trong tinh hà vẫn là không có nhiều vấn đề. Nhưng những thuộc hạ này, lại cần có Truyền Tống Trận hoặc là công cụ loại phi thuyền mới có thể rời khỏi.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Ô Thước Tinh này là nơi chuyện xảy ra, không tiện ở lại lâu. Ta phỏng chừng những người này sau khi mất tích, Chủ Thần của hai bên sẽ có cảnh giác. Chúng ta cần phải rời khỏi nơi thị phi này.
- Chủ Thần, sợ gì chứ?
Âm Ma Thiên Tôn lười biếng nói:
- Thiếu chủ nhân, đợi ta khôi phục thực lực đỉnh phong, Chủ Thần, ta chỉ cần một tay là diệt được.
Thực lực đỉnh phong, chí ít cũng phải cần trăm năm. Nhiều thì ba trăm năm, Tần Vô Song biết, nhất thời Âm Ma Thiên Tôn nhiều nhất không sai biệt với với Chủ Thần bình thường. Lần trước có thể ám toán Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ, đó là vì lực sân nhà của Vạn Thần Mê Tông Điện, có hàng vạn hàng nghìn Thần hồn kiềm chế, tập kích mới có thể thuận lợi như vậy