Đương nhiên, chuyến đi này của Tần Vô Song, không phải là để tức giận cùng những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia. Tuy những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia đều không ra gì, đặc biệt là Hiên Viên Tộc, càng làm cho Tần Vô Song cảm thấy rất không thoải mái.
Nhưng Tần Vô Song vốn dĩ là người hiểu đại cục, biết tiến biết lui, cho nên tự nhiên trong hoàn cảnh này, cũng không bao giờ cùng Hiên Viên Tộc làm căng.
Hắn biết, lúc này mà làm căng cùng Hiên Viên Tộc, một chút ích lợi đều không có, ngược lại sẽ bị mang tiếng không hiểu đại cục.
Tần Vô Song sau khi tiến vào mê cung, liền truyền âm cho đồng bạn:
- Vân Nhiên, Bao Bao, cả Cô Đơn nữa, mấy người nghe đây. Ba người các ngươi hỗ trợ cho nhau, không được đi một mình, đến bất cứ nơi nào đều không được rời nhau. Có người gặp nạn cũng đừng quá quyến luyến, giữ mạng đầu tiên. Còn về bảo vật kỳ ngộ, nếu đánh không được, bọn chúng muốn cướp, thì để cho chúng cướp, chúng ta sau này sẽ dần dần lấy lại không muộn.
Tần Vân Nhiên là người của Tần gia, đối với lời dặn dò của Đại Chưởng môn, đương nhiên là ngoan ngoãn nghe theo, gật đầu đáp ứng.
Bao Bao và Cô Đơn ngược lại, cảm thấy không hiểu. Đặc biệt là Bao Bao, đang là lúc ý chí phấn chấn, Chân Thần Đạo năm kiếp, thêm vào lối đánh ma quỷ, và Càn Khôn Nhất Khí Côn trên tay, đối kháng cùng Chân Thần Đạo sáu kiếp bình thường, cũng phải có bảy tám phần thắng. Cũng chỉ có mấy cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc có thể làm hắn chịu ít thiệt thòi, những người khác căn bản chẳng làm gì nổi hắn. Dựa vào đâu bắt hắn nhường nhịn? Đây không phải là phong cách của Bao Bao.
Cô Đơn tuy vẫn chưa tiến nhập Chân Thần Đạo, nhưng bản chất bướng bỉnh không chịu khuất phục trong máu còn nặng hơn cả Bao Bao. Hắn cũng có tự tin, bản thân chưa tiến nhập Chân Thần Đạo, nhưng cũng chỉ còn cách một bước mà thôi. Dựa vào thiên phú của Linh thú Biến dị của bản thân, thêm vào vũ khí Chân Thần Đạo sáu kiếp do Lão Đại tặng, đối phó với Chân Thần Đạo hai, ba kiếp, chắc chắn cũng không có gì khó khăn. Hơn nữa, Lão Đại cũng truyền thụ thần thông Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn cho hắn.
Huyền ảo Hỏa thuộc tính, Cô Đơn cũng đã tu luyện đến tầng thứ ba, thần thông kinh người, lực chiến đấu cũng đã tăng lên rất nhiều.
Cho dù là Tần Vân Nhiên, một khi đã là Chưởng môn của Tần gia đương nhiên cũng không phải hạng vô dụng. Nói khó nghe một chút, những Chân Thần Đạo một kiếp kia muốn kiếm lợi lộc từ Tần Vân Nhiên, khó khăn không ít!
Vì vậy nên, nếu ba người bọn họ lập thành một đoàn mà vẫn còn phải nhường nhịn người khác, cục tức này, Bao Bao và Cô Đơn đều cảm thấy nuốt không trôi.
Tần Vô Song lại nói rất rõ ràng:
- Bao Bao, Cô Đơn, ta biết các ngươi rất không phục, ta cần nói cho các ngươi biết, đây là mệnh lệnh của ta. Các ngươi muốn đánh nhau, đợi ta làm xong việc, muốn đánh ai ta cũng ủng hộ. Nhưng khi ta chưa làm xong việc, các ngươi không được khinh cử vọng động.
Bao Bao và Cô Đơn nghe thấy Tần Vô Song nói rất nghiêm túc, biết rằng không phải nói đùa. Bao Bao hỏi:
- Lão Đại, ngươi cần làm gì?
Tần Vô Song nói:
- Ta cần tìm hai người!
- Hai người nào?
Bao Bao đại khái biết chuyện về nội ứng Dị tộc, cho nên đột nhiên trở nên hưng phấn.
Tần Vô Song lắc đầu:
- Các ngươi không cần biết. Người biết càng nhiều, càng dễ đánh rắn động cỏ. Chúng ta chia nhau hành động, các ngươi ba người một tổ, mình ta một tổ. Hai tên kia đều là Chân Thần Đạo cường giả, không dễ theo dõi đâu.
Bao Bao cười híp mắt:
- Lão Đại, đánh nhau, ta không đánh được với ngươi, nhưng nếu nói về theo dõi, ngươi không nhất định lợi hại hơn ta đâu.
Tần Vô Song cười nói:
- Ngươi giỏi về leo trèo, đó đúng là lợi thế. Nhưng lần này không chỉ là theo dõi hành động, mà lúc nào cũng có thể động thủ. Nói đến âm thầm động thủ, vẫn phải xem ta!
Bao Bao thè lưỡi, nhưng không dám tự khoe khoang mình nữa. Âm thầm đánh lén, Thần Tú Cung của Lão Đại ở Đại lục Thiên Huyền này căn bản không có đối thủ.
- Lão Đại, ta nghe lời ngươi!
- Ừ, Thần Khí Mê Cung này vô cùng rộng lớn, ta đã từng vào tầng thứ nhất Tàng Bảo Điện, bây giờ nghĩ lại, nơi ta vào lúc đó có lẽ chỉ là một góc nhỏ, mê cung chân chính, không thể nào trong chốc lát có thể tìm thấy Truyền Tống Trận xuống tầng sau được.
- Lão Đại, ngươi đã từng đến Thần Khí Mê Cung?
Lần này, Bao Bao quả thực vô cùng kinh ngạc.
Tần Vô Song cười nói:
- Đã từng đến! Nhưng cũng như các ngươi, cơ hồ giống như chưa từng đến. Không có ưu thế đặc biệt nào hết, ưu thế duy nhất, chính là đã đến Truyền Tống Trận ở đó, có thể xác nhận.
- Được rồi, thời gian không đợi ai. Chúng ta chia nhau ra hành động. Thần Khí Mê Cung này kéo dài khắp thế giới dưới lòng đất, không biết rộng lớn cỡ ào, nhớ kỹ, giữ mạng là số một!
Tần Vô Song dặn dò xong, liền một mình đi.
Trước khi xuất phát, Tần Vô Song đã cùng Vương Thiền trao đổi qua. Lần này Lý Bố Y đưa cho danh sách hai người, một kẻ là Chân Thần Đạo cường giả đến từ Ly Vẫn Tộc của Vô Tận Đông Hải.
Một lẻ là Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ đến từ Mộng Huyễn Thiên Trì!
Tần Vô Song và Vương Thiền phân công một chút, cường giả của Ly Vẫn Tộc tại Vô Tận Đông Hải, Tần Vô Song phụ trách theo dõi, còn Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, đến từ Mộng Huyễn Thiên Trì, sẽ do Vương Thiền theo dõi. Phân công rõ ràng như vậy mới dễ ra tay.
Nói thật, đối với Tần Vô Song, theo dõi một ai đó không phải là việc khó. Hắn có Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, mọi lúc mọi nơi đều có thể giám sát cường giả của Ly Vẫn Tộc.
Chỉ là, hắn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, cường giả mạnh nhất của Ly Vẫn Tộc, là một nữ tử, tên là Vân Hồng Nhi!
Tần Vô Song thật sự rất khó tưởng tượng, Ly Vẫn Tộc của mười tám Long Tộc, theo lẽ thường thì xuất thân không có vấn đề gì, tại sao Đại sư huynh lại xếp riêng mình hắn ra. Lẽ nào Ly Vẫn Tộc cũng có vấn đề?
Tuy nhiên Đại sư huynh đã sắp xếp như vậy, chắc chắn phải có lý của hắn. Tần Vô Song đối với vị Đại sư huynh này vẫn rất tin tưởng. Từ khi xuất đạo đến nay, mọi việc gần như đều trong dự liệu của Đại sư huynh. Tần Vô Song tự nhiên là vô cùng tin tưởng.
Hắn nào có biết, Vân Hồng Nhi mà hắn phải theo dõi này, ngay từ khi hắn đến Vô Tận Đông Hải lần đầu tiên, đã từng nhắm vào hắn.
Khi đó, Tần Vô Song ở trong lãnh địa của Ly Vẫn Tộc, tìm kiếm Ly Vẫn Cốt Thiết, bộc lộ thân phận, có kẻ liền đem hành tung của Tần Vô Song báo lên tuyệt thế cường giả Vân Hồng Nhi của Ly Vẫn Tộc.
Vân Hồng Nhi nghe nói tới Tần Vô Song và Thần Tú Cung, vội theo dõi Tần Vô Song, chỉ là Tần Vô Song trước sau đều không biết gì.
Chỉ là, lần đó Vân Hồng Nhi theo dõi Tần Vô Song, lại gặp phải một thua thiệt nhỏ. Dường như trên đường đi có cao thủ bí mật làm khó dễ với hắn thì phải. Trên đường, ma xui quỷ khiến thế nào mà Vân Hồng Nhi luôn gặp phải những vấn đề cổ quái, bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở sau. Hắn theo dõi Tần Vô Song lại không biết rằng, chính mình cũng đã bị người khác theo dõi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mà con chim sẻ lúc đó, không phải ai khác, chính là Miêu Húc, cũng là Lão Thất trong Thiên Huyền Thất Tử. Trừ Lý Bố Y ra, chỉ có Miêu Húc có thể đi lại trong Đại lục Thiên Huyền. Miêu Húc lúc đó cũng đang vâng mệnh Lý Bố Y đi điều tra Vân Hồng Nhi. Bởi vì theo hiểu biết của Lý Bố Y, mấy ngàn năm trước, Kim Thiền đang ở đỉnh cao, Vân Hồng Nhi này cùng Kim Thiền đã có một đoạn tình yêu hận.
Đoạn tình này trước nay vẫn là một dấu chấm hỏi. Lý Bố Y xâm nhập điều tra, đã tìm ra một số manh mối, cảm thấy Vân Hồng Nhi này rất có vấn đề.
Phái Miêu Húc đi điều tra, càng khẳng định sự dự đoán của Lý Bố Y. Do thân phận của Vân Hồng Nhi có chút đặc biệt, Lý Bố Y cũng không đánh rắn động cỏ, mà đưa hắn vào Thần Khí Mê Cung, để Tần Vô Song theo dõi, hiển nhiên là đã tính toán rất kỹ.
Vân Hồng Nhi này, quả là thập phần kỳ lạ, vừa vào mê cung đã biến mất như u linh.
Nếu là Tần Vô Song của lần đầu tiên đến Vô Tận Đông Hải, muốn theo dõi Vân Hồng Nhi, hiển nhiên là không có khả năng, thực lực chênh lệch quá nhiều. Nhưng Tần Vô Song hiện nay, Chân Thần Đạo bảy kiếp, cho dù là cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc gặp hắn cũng không dám nói nắm chắc phần thắng.
Vân Hồng Nhi này tuy mấy nghìn năm trước cũng là một nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất, nhưng dù sao vẫn chưa đạt đến trình độ như cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc.
Tu vi Chân Thần Đạo năm kiếp, trong mắt Tần Vô Song hiện nay, không còn coi là gì nữa. Bao Bao là huyết mạch của Thái cổ Thần Vượn, cũng là Chân Thần Đạo năm kiếp, đem hết sức lực cũng không có tư cách bắt Tần Vô Song phải dùng tới vũ khí, Vân Hồng Nhi này thiên tài hơn nữa, so với Bao Bao vẫn còn chút khoảng cách!
Cho nên, Tần Vô Song theo dõi Vân Hồng Nhi, có vẻ thập phần tự nhiên, không hề lộ chút sơ hở. Hơn nữa, hắn còn có một lợi thế là không cần áp sát quá mức.
Có Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn trong tay, Tần Vô Song chỉ cần đi theo từ xa, duy trì một khoảng cách nhất định là được. Như vậy, Vân Hồng Nhi cũng không đến nỗi nảy sinh hoài nghi.
Năm tầng đầu tiên Thần Khí Mê Cung, đối với những cường giả nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp mà nói, một chút áp lực cũng không có. Từ tầng thứ sáu trở đi, những Hóa Thần Đạo cường giả kia không còn thoái mải được nữa.
Cô Đơn và Tần Vân Nhiên trong cấp bậc Hóa Thần Đạo, tuyệt đối là đỉnh cao, so với Chân Thần Đạo bình thường cũng không phân cao thấp, cho nên cũng không gặp vấn đề gì.
Chỉ là trong mê cung này, rõ ràng có dấu vết của hai đạo nhân mã trước đi qua, những khung cảnh hỗn độn ven đường, làm rung động lòng người.
Mọi người càng đi, càng hiểu rõ, tại sao thăm dò mê cung này lại cần tới thời gian bốn tháng. Có thể nói, thời gian bốn tháng là còn có chút gấp gáp!
Từ tầng thứ năm mê cung trở đi, mỗi tầng mê cung đều rộng cả mười vạn dặm, cơ quan đầy rẫy, khắp nơi đều có hố bẫy, muốn tìm thấy Truyền Tống Trận để xuống tầng phía dưới, liền phải tiêu hao một chút thời gian.
Đối với cường giả Thần hồn cường đại như Tần Vô Song, độ khó hiển nhiên thấp hơn nhiều. Nếu không phải là cần theo dõi Vân Hồng Nhi, Tần Vô Song đi một mạch, có lẽ bây giờ đã tới tầng thứ chín rồi.
Còn Vân Hồng Nhi kia, hình như cố ý tụt lại một chút, khi bọn Bao Bao đã tiến vào tầng thứ bảy, Vân Hồng Nhi này vẫn còn thong dong đi lại ở tầng thứ năm.
Hành động khác thường này càng làm cho Tần Vô Song thêm phần phải hoài nghi. Theo đạo lý mà nói, thăm dò Thần Khí Mê Cung, đều là chuyện người người tranh lên trước. Ai cũng biết, vào trước là chủ, đồ tốt không đợi người, đi chậm một bước, đừng nói ăn thịt, ngay cả ngụm canh cũng chưa chắc đã còn!
Nhưng Vân Hồng Nhi này, lại cố tình làm ngược lại.
May mà, sự hy vọng của Tần Vô Song đối với Thần Khí Mê Cung cũng không cuồng nhiệt như những người khác. Có thể nói, hắn cũng là kẻ duy nhất khác người, cũng chỉ có chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận như hắn, mới có thể thủy chung bình tĩnh tự nhiên.
Phi thuyền của Xích Dương Thánh Hoàng, quả nhiên khí thế hào hùng. Đám người Tần Vô Song, đương nhiên sẽ không hư trương thanh thế, uổng phí đi thu hút chú ý của người khác.
Vì vậy, trên chỗ đất trống cực lớn của Cự Thú Tộc, đem phi thuyền Thánh Hoàng hoàn toàn thúc giục ra, khí thế cực mạnh, khiến Âm Ma Thiên Tôn gặp nhiều biết rộng, cũng là tán thưởng không thôi:
- Đại danh tác, đại danh tác. Thua trong tay Xích Dương lão nhân, mấy người chúng ta, thật sự là không oan uổng!
- Chư vị, Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ tử vong, đến nay đã có một khoảng thời gian rất dài, chúng ta muốn hành động, cần phải nhanh chóng. Hiện giờ chúng ta còn chưa đến lúc trở mặt hoàn toàn với bọn chúng.
Tần Vô Song khẩu khí nghiêm nghị:
- Cho nên, chúng ta tạm thời rút lui. Tất cả mọi người, toàn bộ đi lên phi thuyền Thánh Hoàng, cùng nhau rời đi, chư vị, có ý kiến gì không?
Âm Ma Thiên Tôn ha ha cười:
- Có thể ngồi trên phi thuyền Thánh Hoàng, còn có thể có ý kiến gì chứ? Đây cũng không phải là thứ mà ai cũng có tư cách ngồi.
Nhị Ma Tôn Đồ Ông cũng ha ha cười lớn:
- Không ngờ bị Xích Dương lão nhân giam giữ mấy chục năm, kết cục trái lại được hưởng thụ phi thuyền của hắn, tốt lắm, tốt lắm, ha ha…
Nhị vị quyền uy tuyệt đối vừa mở miệng, những người khác đương nhiên là không còn lời nào để nói. Giọng điệu đều bị nhị vị này quy định sẵn, những người khác dù muốn phản đối, cũng không nói lên được.
Thiên Thuyền Thánh Hoàng xuất phát, hướng về phía bầu trời Ô Thước Tinh cấp tốc bay lên, đâm lên mây xanh, trong nháy mắt, liền biến mất trên bầu trời Ô Thước Tinh.
Loại lữ hành trong Tinh vực này, vô cùng hao phí thời gian. Cho dù ngươi phiêu bạt mười năm, trăm năm, phát hiện Vị diện mờ mịt bên trong, chẳng qua cũng chỉ là vượt qua một bước nhỏ mà thôi.
Cũng may, phi thuyền Thánh Hoàng này, xác thực là đại danh tác, ngoài một đám cường giả bị sai phái thay nhau đi điều khiển phi thuyền ra, những người khác, đều là không chịu bỏ qua hoàn cảnh tu luyện cực tốt trong phi thuyền Thánh Hoàng này.
Phải biết rằng, Thiên Thuyền Thánh Hoàng chính là lĩnh vực tư nhân của Thánh Hoàng, độ sung túc của linh lực, quả thực chính là gấp trăm lần bên ngoài.
Cho dù là Âm Ma Thiên Tôn, cũng tham lam chiếm lấy một chỗ bí mật, bắt đầu chuyên chú tu luyện… Tần Vô Song cũng là tập trung ý chí, bắt đầu tu luyện.
Hiện giờ, có ưu thế được trời ưu đãi như vậy, không nắm chặt thời gian tu luyện, thật sự là phí của trời. Tần Vô Song biết rõ Thiên Thuyền Thánh Hoàng này khó có được. Tu luyện ở đây một năm, chỉ sợ đủ có thể chống đỡ được trăm năm tu luyện bên ngoài.
Nhất là hắn lại là Thiên Thần Đạo cường giả, tu luyện trong lãnh địa tư nhân của Thánh Hoàng, thật sự là được trời ưu ái.
Trên một vùng tinh hà của phương hướng Ô Thước Tinh, ba chiếc phi thuyền Chủ Thần, theo hình thái chữ "T" cấp tốc tiến lên. Nhìn phương hướng phi hành, có lẽ là hướng về Ô Thước Tinh.
Bên trong một tàu phi thuyền đầu tiên, chính là cao tầng trung tâm Đại lục Phong Vân đang ngồi. Với hai vị Chủ Thần Phong Vân cầm đầu, ngồi dưới thập đại Sứ giả, đến tám người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Còn lại hai Sứ giả khác, một người là Nã Ba Tuần, đã bị đoạt xác. Còn có một người, lưu lại Đại lục Phong Vân trông coi môn hộ, tám đại Sứ giả khác, cũng đều là Thiên thần Cao cấp, Thiên Thần Đạo sáu kiếp, lúc này cũng đều rõ ràng ở đây.
Phong Chủ Thần là một nam tử khuôn mặt gầy guộc, nhưng lúc này, trên khuôn mặt xanh xao của hắn, lại mơ hồ bao trùm một tầng sương lạnh, một luồng sát khí không thể ức chế, lúc ẩn lúc hiện trên mặt hắn.
- Đại ca, nơi này cách Ô Thước Tinh, nhiều nhất là nửa tháng, cũng đến rồi!
Lúc này, mặc dù là tám đại Sứ giả, cũng không dám nói chuyện lung tung. Chỉ có Vân Chủ Thần, khẩu khí châm chước, nói với Phong Chủ Thần.
- Được, Lão Nhị, ngươi cũng nói xem!
Khẩu khí của Phong Chủ Thần lành lạnh:
- Ngươi phỏng đoán một chút, hà cớ gì tất cả thần thức của mọi người đột nhiên biến mất?
- Đại ca, thực lực của Lão Tam chúng ta đều biết rất rõ. Với thực lực của Ô Thước Tinh, quả quyết không đến mức xảy ra chuyện gì. Chúng ta hiện tại cũng không vội kết luận!
Vân Chủ Thần nói là nói như vậy, trong lòng thật sự có chút lo sợ bất an. Nếu ngay cả Lôi Chủ Thần cũng vô thanh vô tức biến mất, chuyện này, mười phần có chín là huyên náo rất lớn.
- Lão Nhị, trong lòng ta, có một loại cảm giác rất bất an. Mấy chục vạn năm qua, ta đều không từng gặp phải cảm giác bất an cường liệt như vậy. Ta lo lắng, ở bên trong có chuyện!
- Có thể có chuyện gì?
Vân Chủ Thần không kìm được hỏi:
- Lại là Đại lục Thiên Tượng đó giở trò quỷ sao?
- Thực lực mà Đại lục Thiên Tượng phái ra, không sai biệt nhiều lắm với thực lực chúng ta phái đi. Lão Tam cho dù chịu chút thua thiệt, cũng sẽ không thê thảm như vậy.
- Đại ca, Ô Thước Tinh đó, lẽ nào còn có che giấu cao thủ hay sao?
Phong Chủ Thần hít một hơi, xua xua tay:
- Ô Thước Tinh chúng ta đều không quen thuộc, không cần suy đoán vô nghĩa. Được rồi, ta dùng thần thức suy tính trước, cảm ứng một chút thần thức của bọn chúng. Ở đây đã rất gần Ô Thước Tinh rồi, hy vọng có thể cảm ứng tất cả!
Vân Chủ Thần gật gật đầu, lùi xuống một bước, nhìn Phong Chủ Thần làm phép suy tính.
Ước chừng một khắc trôi qua, ngón tay khớp động của Phong Chủ Thần dừng lại, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang, biểu tình rất phức tạp.
Vù!
Phong Chủ Thần mở mắt ra.
- Đại ca, thế nào rồi?
Vân Chủ Thần đi lên hỏi.
- Thật là phiền toái, thần thức của Lão Tam và Nã Ba Tuần hoàn toàn không thăm dò được, những Thiên Thần Đạo cường giả khác, cũng là không hề có tin tức. Trái lại Lâm Kinh Phong, thần thức lại vô cùng ổn định, vô cùng sống động.
Phong Chủ Thần nói đến đây, khó lộ ra một vẻ vui mừng. Đây cũng coi như là đại may mắn trong bất hạnh.
- Nói như vậy, Lâm Kinh Phong còn sống? Những người khác, có thể đã chết rồi?
- Hiện tại khó mà nói!
Phong Chủ Thần chậm rãi lắc đầu:
- Nếu bọn họ tiến vào thế giới kết giới, một thế giới độc lập, Thần hồn cũng không thể phát hiện. Nếu Thần hồn bị phong ấn, cũng là không thể bị phát hiện. Hiện tại còn chưa thể suy đoán bọn họ đã chết hay chưa.
Vân Chủ Thần yên lặng gật đầu, thì thào thở dài:
- Hy vọng bọn họ cũng có chuyện gì. Mất mạng ở Ô Thước Tinh, đây chính là thật sự không có lợi nhất!
Phong Chủ Thần đang muốn nói chuyện, đột nhiên khẩu khí của một gã Sứ giả giật mình kêu lên:
- Hai vị Chủ Thần, mau nhìn ngoài cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ!
Nhìn theo tiếng kêu, trong tinh hà mênh mông ngoài cửa sổ, một chiếc phi thuyền cực lớn, đang từ phương vị ngược lại với bọn họ, đang dùng vận tốc cực lớn bay vùn vụt về hướng bọn họ. Khoảng cách hai bên, sẽ không vượt qua ba ngàn dặm. Khoảng cách ba ngàm dặm ở tinh hà mênh mông, không có dưới tình huống tinh vân ngăn cản tầm mắt, với nhãn lực của những Thiên Thần cường giả này, khẳng định có thể nhìn thấy được.
- Đại ca!
Vân Chủ Thần nhìn thấy phi thuyền khổng lồ này, cũng là nhất thời biến sắc.
Với nhãn lực của hắn, làm sao không nhìn ra, phi thuyền này, so với phi thuyền Chủ Thần của bọn họ quy mô lớn hơn rất nhiều, bên ngoài tản phát ra khí thế, uy thế cũng là mạnh hơn nhiều.
Quang mang vàng óng, bao trùm lên chiếc phi thuyền, giống như một viên lưu tinh vàng óng đang bay nhanh di động tới.
Phong Chủ Thần cũng là ngây dại:
- Phi thuyền Thiên Tôn?
Cũng khó trách Phong Chủ Thần thất thố như vậy, phi thuyền cấp bậc này, căn bản không phải là thứ hắn có thể chế tác được, thậm chí có thể nói, hắn chưa từng gặp qua. Dù sao cách rất xa, không nhìn rõ chi tiết cụ thể.
- Phi thuyền Thiên Tôn? Đại ca, ngươi xem phương hướng đến của phi thuyền này, trùng khớp với phương hướng chúng ta muốn đi, hoàn toàn giống nhau. Quỹ tích là hoàn toàn song song.
Phong Chủ Thần sắc mặt vô cùng khó coi:
- Lẽ nào bọn chúng thật sự là từ Ô Thước Tinh ra? Phi thuyền Thiên Tôn, lẽ nào mất tích của bọn Lão Tam, có liên quan đến phi thuyền này?
- Đại ca, làm sao bây giờ?
- Chủ Thần đại nhân, bằng không, chúng ta bắn bọn chúng xuống!
Một đám Sứ giả đứng lên, trước mặt hai đại Chủ Thần ở đây, lá gan của bọn họ rất lớn.
- Bắn xuống?
Phong Chủ Thần hừ lạnh một tiếng:
- Các ngươi muốn tìm cái chết sao?
Tám đại Sứ giả đều là sắc mặt biến đổi, muốn tìm cái chết?
Vân Chủ Thần cười khổ một tiếng, xua xua tay, ý bảo tám đại Sứ giả ngồi xuống.
- Phi thuyền này uy thế vô cùng, nếu quay đầu toàn tốc đâm về phía chúng ta, trực tiếp có thể khiến phi thuyền của chúng ta bùng nổ, biến mất trong hư không.
Phong Chủ Thần lạnh lùng nói:
- Đến lúc đó, chúng ta không bắn được người ta, người ta trái lại bắn tiêu chúng ta!
Những lời này, nói ra khiến trên mặt tất cả mọi người mang vẻ xấu hổ.
Phong Chủ Thần ngưng thần nhìn thoáng qua phi thuyền đó, trong mắt toát ra một loại vẻ suy nghĩ sâu xa, vẻ mặt vô cùng ác liệt, luồng cảm giác bất an trong lòng, càng ngày càng mãnh liệt.
- Đại ca, làm sao lại có phi thuyền Thiên Tôn xuất hiện ở đây? Tinh vực gần đây, ngoài Tinh vực Đại Càn của chúng ta, chính là Tinh vực Vong Xuyên, Thiên Tôn cường giả của hai đại Tinh vực này, cũng sẽ không đến nơi kém phát triển này? Hơn nữa, phi thuyền này rốt cuộc là tiến vào như thế nào? Lẽ nào người bảo vệ Tinh vực, một chút phát hiện cũng không có sao?
Nếu thế lực ngoại lai tiến vào biên giới Tinh vực nào đó, sẽ có người bảo vệ Tinh vực chặn lại điều tra.
- Lẽ nào là phi thuyền Thiên Tôn của Tinh vực Vong Xuyên?
- Không cần suy đoán. Lão Nhị, ta khẩn cấp đem tình báo phát tới Chủ nhân Tinh vực của Tinh vực Đại Càn!
Cùng như đồng thời, bên trong Thiên Thuyền Xích Dương, đồng dạng phát hiện ra phi thuyền Chủ Thần của bọn họ lướt qua. Và Lâm Kinh Phong cũng là người đầu tiên nhận ra.
Âm Ma Thiên Tôn cười tủm tỉm hỏi:
- Thiếu chủ, có cần làm một trận với bọn chúng không?
Tần Vô Song suy nghĩ một lát:
- Có mấy tầng nắm chắc phần thắng?
Âm Ma Thiên Tôn ngượng ngùng cười:
- Nếu là cường giả đối kháng, với tình hình khôi phục thực lực hiện tại của chúng ta mà nhìn, không đủ hai thành phần thắng. Nhưng mà, nếu chúng ta điều khiển phi thuyền Thánh Hoàng đi va chạm với bọn chúng, có thể có sáu thành nắm chắc lật ngược bọn chúng!
- Có thể đâm chết Chủ Thần không?
Tần Vô Song quan tâm chính là việc này.
Âm Ma Thiên Tôn hắc hắc cười nói:
- Nếu ta khôi phục sáu bảy thành thực lực, điều khiển Thiên Thuyền Thánh Hoàng, nhất định có thể đâm cho bọn họ hồn phi phách tán. Hiện tại, ta không có nhiều nắm chắc!
Tần Vô Song trầm ngâm một lát:
- Vậy để cho bọn chúng đi qua!
- Hắc hắc, đúng, để bọn chúng đắc ý mấy trăm năm trước. Thiếu chủ, Đại lục Phong Vân hèn mọn, không cần đặt nặng ở trong lòng, Âm Ma ta dám vỗ ngực bảo đảm, chuyện này, giao cho ta là được.
- Được, chúng ta mở lại trước rồi hãy nói!
Tần Vô Song thật ra không lạc quan mù quáng, năm đó sư phụ Lý Huyền Phong ở một hoàn cuối cùng của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đã từng nhắc tới, Đại lục Phong Vân có thể hoành hành như vậy, là vì bối cảnh rất sâu. Nhân mạch nối thẳng tới chỗ Thiên Tôn của Tinh vực Đại Càn. Thậm chí còn có thể lôi kéo quan hệ với cường giả Thánh Hoàng.
Cho nên, mặc dù có một đám cường giả Âm Ma, cũng không thể sơ suất. Tất cả, vẫn là từng bước từng bước đi tới, có đám thủ hạ hiện giờ, quay về Đại lục Thiên Huyền, chí ít có thể bắt đầu quét sạch những thế lực nằm vùng, và bồi dưỡng những Thiên Thần Đạo cường giả mới của Đại lục Thiên Huyền…