Thời gian bảy ngày đã qua, Tần Vô Song thông qua quan sát Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn đã khống chế toàn cục, phát hiện năm mươi người nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp thì có bốn mươi tám người đã ít nhất tiến nhập vào tầng thứ tám rồi.
Riêng Vân Hồng Nhi vẫn thong dong ở tầng thứ sáu của mê cung. Vẫn là loại tốc độ không nhanh không chậm đó, dường như tới Thần Khí Mê Cung này không phải để thám hiểm, mà đến để ngắm cảnh vậy!
Đến lúc này, Tần Vô Song có thể khẳng định, Vân Hồng Nhi này nhất định có vấn đề!
Tần Vô Song gần như không nhịn được nữa, định ra tay đem Vân Hồng Nhi thu làm Khôi Lỗi rồi nói sau. Nhưng suy xét đến việc Vân Hồng Nhi có thể vẫn còn có bạn, vạn nhất đánh rắn động cỏ thì lại mất hay.
Dù sao thực lực của Vân Hồng Nhi so với những cường giả trước kia không giống, một Chân Thần Đạo cường giả, nếu một đòn không hạ được, để hắn cảnh giác thì sẽ phiền toái lớn.
Trong Thần Khí Chi Môn này, muốn truy sát một người, không dễ dàng như ở bên ngoài. Ai cũng không thể hoàn toàn thi triển chân tay, toàn lực chiến đấu!
Dù sao, Thần Khí Mê Cung cũng không phải hạng tầm thường, cơ quan đầy rẫy, vạn nhất không cẩn thận chạm phải cấm chế nào đó, truy sát không thành, ngược lại chính mình sẽ chết trước.
May mắn duy nhất là, Vân Hồng Nhi kia cũng chưa phát hiện ra có người theo dõi hắn, trên đường đã ít đi thái độ cẩn thận, mà càng ngày càng to gan, khắp nơi tìm kiếm thứ gì đó.
Tần Vô Song biết rằng, ở tầng thứ sáu mê cung này, đương nhiên sẽ có một số đồ tốt, ví như Vũ khí Thần đạo hay Thần đạo Chiến y, cũng như một số bí pháp tu luyện. Nếu cẩn thận tìm kiếm, chắc chắn sẽ có chút thu hoạch.
Tuy nhiên, Vân Hồng Nhi có tu vi Chân Thần Đạo sáu kiếp, lại cẩn thận như vậy, chắc chắn không đơn giản là tìm kiếm những thứ đồ kia.
Vũ khí Thần đạo, Thần đạo Chiến y, trước mặt Chân Thần Đạo năm kiếp căn bản là không đáng nhắc tới. Trừ phi là vũ khí Chân Thần Đạo, nếu không, muốn làm cho Chân Thần Đạo cường giả liếc mắt một cái cũng khó.
Bắt đầu từ tầng thứ sáu mê cung, ven đường liền có rất nhiều dấu tích chiến đấu của thời đại Chúng Thần Thái cổ, xương khô huyết tinh, mấy vạn năm đã qua mà không hề biến đổi gì!
Cũng không biết Thần Khí Mê Cung rốt cuộc bảo trì thế nào, có thể làm cho mấy vạn năm thời gian, như chưa từng trôi qua vậy. Chỉ có điều, những dấu tích chiến đấu ven đường này, ngoài di cốt ra, căn bản không có vũ khí và trang bị gì.
Rất hiển nhiên, ở nơi ai cũng có nhìn thấy thế này, cho dù có vũ khí và trang bị, xưa nay đã có bao nhiêu đoàn thám hiểm từng tiến vào, hiển nhiên không thể lưu đến bây giờ.
Đến bây giờ, cơ hội tìm thấy đồ tốt còn sót lại là vô cùng nhỏ bé. Đến nay muốn nhặt được đồ tốt trong Thần Khí Mê Cung, chỉ có duy nhất hai con đường: Con đường thứ nhất, là đi tìm ở những nơi chưa từng mở ra. Con đường còn lại là tập trung tinh thần, cẩn thận tìm kiếm.
Tần Vô Song cả hành trình không hề phân tâm, một bên quan sát Thần Khí Mê Cung, một bên quan sát nhất cử nhất động của Vân Hồng Nhi.
Thần Khí Mê Cung này, quả nhiên tầng sau nguy hiểm hơn tầng trước. Tuy rằng con đường này đã có vô số người đi qua, nhưng trên đường đi, vẫn còn rất nhiều khó khăn không lường trước được.
Có những loại cơ quan cấm chế, cũng có loại quái thú ẩn mình trong bóng tối. Đương nhiên, muốn gây nguy hiểm cho Tần Vô Song, hiển nhiên là không thể nào!
Kiên nhẫn của Tần Vô Song đối với Vân Hồng Nhi càng ngày càng ít đi. Vân Hồng Nhi này, không ngờ cũng có thể nhẫn nại đến vậy, mười ngày đã qua, mới chuyển qua tầng thứ bảy mê cung.
Tầng thứ bảy mê cung, có tên gọi là Cực Hạn Sa Mạc Chi Địa. Đập vào mắt đều là cát vàng vô tận, làm cho Tần Vô Song cũng phải tốn ít tinh lực vào việc ẩn thân giấu mình.
May mà, Vân Hồng Nhi này cũng không có ý định lề mề chậm chạp ở tầng thứ bảy mê cung này, mà trực tiếp tìm tới Truyền Tống Trận, tiến nhập tầng thứ tám mê cung.
Đến tầng thứ tám mê cung, hệ số nguy hiểm đã đủ để uy hiếp bất kỳ Hóa Thần Đạo cường giả nào rồi. Cho dù là Chân Thần Đạo cường giả, vào tầng thứ tám mê cung, cũng không dám lơ là!
Tần Vô Song vừa tiến vào tầng thứ tám mê cung, Vương Thiền liền truyền thức tới:
- Vô Song tiểu hữu, tình hình của ngươi bên đó ra sao?
- Chưởng giáo Vương Thiền, Vân Hồng Nhi này thập phần giảo hoạt, vẫn lượn lờ ở tầng thứ tám mê cung. Tình hình bên đó của ngươi thế nào, Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ đó cũng vô cùng giảo hoạt phải không?
- Hừ, tên này chắc chắn trong lòng có quỷ, ở tầng thứ chín mê cung, có rất nhiều thạch điêu kỳ lạ, và rất nhiều phong ấn. Ngươi phải cẩn thận, nhất định không được để người khác phá hoại những phong ấn đó. Những phong ấn đó, tuy ta không hiểu lắm, nhưng rất có khả năng, là trấn áp yêu nghiệt Thái cổ Dị tộc!
Đây cũng là lời nhắc nhở đầy thiện ý của Vương Thiền.
Tần Vô Song trong lòng có chút cảm kích, nói:
- Chưởng giáo Vương Thiền, ngươi dự tính xử lý Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ kia thế nào?
- Ta bây giờ vẫn chưa ra tay, đợi cái đuôi hồ ly của hắn thò ra rồi, dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt hắn, quyết không đánh rắn động cỏ, làm hắn như có vẻ bị cấm chế trong mê cung này tiêu diệt vậy. Như vậy, cũng có thể che mắt thiên hạ!
Tần Vô Song cảm thấy rất đúng:
- Được, biện pháp này không tệ, đáng tham khảo. Chưởng giáo Vương Thiền, Lý Bố Y đạo huynh để chúng ta theo dõi hai tên này, nói không chừng, vẫn còn những yêu nghiệt khác. Chúng ta phải tập trung hoàn toàn tinh thần mới được!
- Ha ha, đúng vậy. Vô Song, nếu có vấn đề gì, ngươi trực tiếp hạ tên Vân Hồng Nhi kia đi. Trong mê cung này, ngươi không thể luôn luôn rớt lại phía sau được. Ta nói cho ngươi hay, tầng thứ chín mê cung, trước đây chưa hề mở qua, thứ tốt rất nhiều. Hiện nay rất nhiều người đã bắt đầu phát điên lên rồi.
Tần Vô Song cười cười:
- Được, cho bọn họ cướp đoạt trước một trận. Thứ tốt, ta tin rằng không dễ tìm vậy đâu. Những thứ xuất hiện bây giờ, chẳng qua chỉ là những thứ đồ thông thường. Không đáng giá!
Vương Thiền cười cười, không nói thêm gì nữa.
Hắn biết, gã thanh niên này luôn có chủ kiến của riêng mình. Có lẽ người ta không hy vọng gì ở những thứ đồ trong tầng thứ chín này cũng nên.
Người thừa kế của trận pháp Thái cổ, Vương Thiền biết, bảo vật trên người Tần Vô Song ước chừng không hề thua kém những thế lực Đồ Đằng bọn họ. Đồ trong tầng thứ chín mê cung, có lẽ không lọt vào mắt của hắn. Hơn nữa những thứ xuất hiện bây giờ, cũng chỉ là những bảo vật tạm được, Hóa Thần Đạo cường giả có lẽ sẽ thèm muốn, còn đối với Chân Thần Đạo cường giả mà nói, đó chỉ là thứ bỏ đi.
Trước khi xuất hiện đồ tốt, mọi người không thể nào mất phương hướng được!
Vân Hồng Nhi kia ở tầng thứ tám mê cung lại lề mề mất hai ngày, giống như muốn cố ý để người trong tầng thứ chín mê cung rời đi hết, mới tiến vào.
Chỉ là, một khi đã tiến vào tầng thứ chín, đối với rất nhiều tu luyện giả mà nói, đã vô cùng khó khăn rồi, muốn một mình ở lại tầng thứ chín mê cung làm gì thì làm, hiển nhiên là không thể được!
Vân Hồng Nhi này cũng thông minh, đợi ba ngày rồi cũng tiến vào tầng thứ chín. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tầng thứ chín mê cung có tên gọi Thiên Tượng Mê Cung. Mê cung này đặc điểm lớn nhất là đá rất nhiều, hình dáng kỳ lạ tư thế kỳ quái làm cho người ta không thể hiểu nổi.
Những tảng đá này, rõ ràng không phải là vật liệu bình thường. Độ cứng của nó, có thể so sánh với Vũ khí Thần đạo của Hóa Thần Đạo bảy, tám kiếp.
Trong Thiên Tượng Mê Cung, qua ba ngày thải loại, đã có bốn cường giả bỏ mạng, còn vì tranh giành bảo vật mà đánh nhau, cũng đã xảy ra ba bốn vụ!
Đương nhiên, cũng giống như thế giới bên ngoài, mạnh được yếu thua, cuối cùng được lợi, tất nhiên là những kẻ mạnh hơn.
Bọn người Bao Bao, nhớ kỹ lời dặn dò của Tần Vô Song, tuyệt đối không tham gia vào bất kỳ vụ tranh chấp nào. Trừ phi là vật ở ngay trước mặt, bằng không tuyệt đối không tham gia!
Loại giác ngộ này, làm cho bọn họ giảm bớt rất nhiều rắc rối. Đối với những người thật thà không gây chuyện, không ai rỗi hơi đi gây chuyện với họ.
Dù sao, mọi người tới đây là để tìm kiếm bảo vật, tìm kiếm kỳ ngộ, không phải là tới tìm kiếm rắc rối. Chẳng trêu trọc gì ngươi, căn bản không có lý do để gây khó dễ cho nhau. Hòa khí sinh tiền tài mà!
Đợi Vân Hồng Nhi đi tới, những người lưu lại tầng thức chín, hoặc là không có ý định tiếp tục tìm kiếm nữa. Hoặc là đã bị thương, không thể tiếp tục đi lên được nữa.
Còn lại vài người, là do không hài lòng lắm với thu hoạch tại tầng thứ chín, vẫn muốn nán lại tiếp tục hy vọng đào vàng đãi ngọc.
Tổng số cũng chỉ có mấy người, so với số năm chục người mà nói, số lượng đã rất ít rồi.
Đương nhiên, tuyệt đỉnh cao thủ, không có khả năng tụt lại tầng thứ chín.
Vân Hồng Nhi vừa tiến vào, đã thay đổi bộ mặt, sau khi loanh quanh bốn phía nửa ngày, liền bắt đầu thuyết phục những người còn lại, nói rằng phát hiện được một cấm chế bí mật, cần rất nhiều người hợp tác mới có thể phá giải cấm chế kia.
Tần Vô Song lạnh lùng quan sát, xác định Vân Hồng Nhi trong mê cung không hề có đồng bọn tiếp ứng, trong lòng đã có vài phần chủ ý. Nhất thời không vạch trần, mà cũng giả vờ như tu luyện giả đang bị tụt lại ở tầng thứ chín mê cung, cố ý lượn lờ trước mắt Vân Hồng Nhi một chút.
Hắn vốn dĩ nghĩ rằng, Vân Hồng Nhi này bốn phía kích động người khác, nhìn thấy Tần Vô Song, nhất định sẽ ra sức mê hoặc.
Nào biết, Vân Hồng Nhi này nhìn thấy hắn, không ngờ có chút kinh ngạc, lập tức biểu tình khôi phục lại bình tĩnh, chào hỏi một câu:
- Tần Vô Song, chủ nhân của Thần Tú Cung?
Tần Vô Song cố làm ra vẻ hồ nghi:
- Cường giả của Ly Vẫn Tộc tại Vô Tận Đông Hải?
Vân Hồng Nhi có chút mỉm cười, cố làm ra vẻ khoa trương nói:
- Đúng vậy, Tần công tử mấy năm gần đây thực sự rất nổi bật. Ta ở tại Vô Tận Đông Hải cũng nghe danh như sấm vang bên tai.
- Ha ha, để mọi người chê cười rồi!
Vân Hồng Nhi gật gật đầu, tò mò hỏi:
- Tần công tử chuyến này thu hoạch thế nào?
Tần Vô Song nhún nhún vai:
- Vẫn chưa phát hiện được gì. Tôm tép nhỏ không có hứng thú, để bọn họ tranh đi. Ta càng có hứng thú với lịch sử Chúng Thần Thái cổ đối kháng với Dị tộc. Vân đạo hữu cảm thấy thế nào?
Vân Hồng Nhi nặn ra một nụ cười, rõ ràng là làm cho có lệ:
- Thời đại Chúng Thần Thái cổ, quả nhiên vĩ đại, cũng rất bi tráng. Nhìn thấy Thần Khí Mê Cung này, mới biết rằng các vị tiền bối quả thật không tầm thường.
Hai người cười nói ha ha, nhưng trong lòng đều có tâm tư. Tần Vô Song muốn thăm dò Vân Hồng Nhi. Còn Vân Hồng Nhi, hiển nhiên đối với Tần Vô Song có chút đề phòng.
Thấy Vân Hồng Nhi có chút thái độ khước từ người khác, Tần Vô Song không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Lẽ nào mình đã bị Vân Hồng Nhi này nhìn ra rồi sao?
Có phi thuyền Thánh Hoàng, muốn quay về Đại lục Thiên Huyền, thật ra không phải việc khó. Mặc dù hành trình xa xôi, nhưng thời gian mấy tháng cũng đã đến rồi.
Vấn đề nằm ở Đại lục Thiên Huyền có Tinh Hà Kết Giới, không tiện hạ xuống. Nếu mãnh mẽ xông vào phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, với thực lực của Thiên Thuyền Thánh Hoàng, đương nhiên là có thể phá tan. Nhưng cứ như vậy, tiền bối vất vả khổ sở, dùng sinh mệnh đổi lấy Tinh Hà Kết Giới, chẳng khác nào là không hề có ý nghĩa. Nguồn:
Bất kể như thế nào, Tinh Hà Kết Giới, hiện giờ vẫn là ý nghĩa chiến lược.
Vì vậy, Tần Vô Song quyết định dùng thủ pháp vòng quanh, lượn xung quanh một vòng, tới Đại lục Thiên Tượng, sau đó thông qua Đại lục Thiên Tượng truyền tống, từ Truyền Tống Trận, quay về Đại lục Thiên Huyền.
Nhưng Âm Ma Thiên Tôn lại cười nói:
- Thiếu chủ, hiện tại Đại lục Phong Vân huy động toàn bộ lực lượng mà ra, ta cảm thấy chúng ta có thể phái một đám huynh đệ, lấy một chiếc phi thuyền Chủ Thần, giết đến Đại lục Phong Vân, phá hoại không kiêng nể một phen, khiến bọn chúng huyên náo long trời lở đất, để lại một cục diện hỗn loạn cho bọn chúng.
Âm Ma Thiên Tôn là người e sợ thiên hạ không loạn, đề nghị này, chính là tuyệt kế. Tần Vô Song suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Được, các ngươi ai muốn đi?
- Ha ha, Thiếu chủ, vẫn là ta tự mình dẫn đội đi. Dẫn theo ba đến năm mươi tùy tùng đi là được rồi.
- Được, việc này ngươi đích thân chủ trì, ta tương đối yên tâm.
- Thiếu chủ, thời hạn nửa năm, thế nào hả?
- Được, chúng ta sau nửa năm, hội hợp ở Đại lục Thiên Tượng!
Binh chia làm hai đường, Âm Ma Thiên Tôn dẫn bốn mươi tám Thiên Thần Đạo cường giả, đều cùng là Thiên thần Cao cấp, cưỡi trên phi thuyền Chủ Thần, hướng về phía Đại lục Phong Vân mà đi.
Còn Tần Vô Song và mọi người còn lại, thì lưu lại trong Thiên Thuyền Xích Dương tiếp tục tu luyện. Thiên Thuyền Xích Dương, là một hoàn cảnh tu luyện một ngày thành một trăm ngày.
Những người còn lại, giống như rơi vào trong bình mật ong. Mỗi ngày đều có người không ngừng đột phá, quả nhiên là việc vui liên tục.
Tần Vô Song trong nửa năm này, cũng là liên tục đạt được đột phá. Ở nơi thiên thuyền cách Đại lục Thiên Tượng không xa, thành công vượt qua bốn kiếp, trở thành Thiên Thần Đạo bốn kiếp cường giả.
Tu luyện của hắn về các mặt trang bị khác, cũng là nước đẩy thuyền lên, nhất là đối với sử dụng song kiếm Thiên Chi Khuê Lang, càng ngày càng linh hoạt!
Còn Thần Tú Cung, sau khi Tu La Vương thức tỉnh, thực lực lại càng mạnh hơn, không ngừng dung hợp với Tần Vô Song, hiện giờ chính là một món đại sát khí siêu cường.
Có thể nói, ra ngoài mấy năm, thực lực của Tần Vô Song quả nhiên là mạnh mẽ tiến bộ, các loại trang bị cũng đã võ trang tới tận chân răng.
Thời gian nửa năm, cũng không xem là rất dài. Tần Vô Song đến Đại lục Thiên Tượng trước một bước, cũng không có cao ngạo quá mức, lúc này thực lực của Chủ Thần Điện, chỉ sợ cũng đang trên đường ở Ô Thước Tinh quay về Đại lục Thiên Tượng. Tần Vô Song căn cứ tính toán chính xác, biết trong ba tháng tiếp theo, chủ lực của Chủ Thần Điện Đại lục Thiên Tượng, khẳng định là không quay về.
Chủ Thần Điện và Tần Vô Song thật ra không có cừu hận, Tần Vô Song đương nhiên sẽ không đi quấy rầy Chủ Thần Điện. Còn về khúc mắc giữa Tần Vô Song và Đại Huyễn Nhật Thần Cung, đó chỉ là kiêu ngạo cá nhân của Nhật Đông Sơn mà thôi. Hiện giờ Thần hồn Nhật Đông Sơn đã diệt, thân thể đã là của thuộc hạ hắn, Tần Vô Song đương nhiên sẽ không oán giận báo thù.
Bọn người Tần Vô Song đến trước chưa được mấy ngày, bọn người Âm Ma Thiên Tôn cũng quay về.
Thấy Âm Ma Thiên Tôn vẻ mặt âm hiểm mỉm cười, Tần Vô Song liền biết việc này khẳng định là làm vô cùng lưu loát.
- Thiếu chủ, chúng ta theo phân phó của ngươi, đem tất cả nơi tu luyện nhất lưu của Đại lục Phong Vân, toàn bộ phá hủy không kiêng nể một phen, ha ha, Đại lục Phong Vân hiện tại, dùng tan hoang khắp nơi để hình dung, tuyệt đối không quá!
Âm Ma Thiên Tôn cười tủm tỉm nói:
- Đáng tiếc chủ lực của Đại lục Phong Vân, đều không ở đó, giết người cũng không đã ghiền. Một số cá nhỏ tôm nhỏ giết cũng không thích thú.
Nhị Ma Tôn Đồ Ông cười nói:
- Sau khi chủ lực của Đại lục Phong Vân quay về, nhất định sẽ khóc không ra nước mắt. Ha ha, Đại Ma Tôn dùng Thiên Tôn Thần Khí, đem tất cả linh căn của các nơi tu luyện chặt đứt toàn bộ, tất cả hệ thống linh lực toàn bộ phá hủy. Ha ha, nếu không phải Thiếu chủ có mệnh lệnh, ta thế nào cũng muốn lưu lại nơi đó, đến lúc đó thưởng thức một chút biểu tình của mấy tên Chủ Thần đó!
Âm Ma Thiên Tôn cười nói:
- Chuyện này may mà còn nhờ khối thân thể này của ta. Lôi Chủ Thần, ha ha, lực kêu gọi thật là vô cùng a!
Thân thể Âm Ma Thiên Tôn chiếm cứ, chính là thân thể của Lôi Chủ Thần. Hắn lấy thân phận Lôi Chủ Thần tới Đại lục Phong Vân, đương nhiên là như cá gặp nước. Tất cả nội tình của Đại lục Phong Vân, đều bị Âm Ma Thiên Tôn toàn bộ thu vào tay.
Biết được chủ lực mười phần có chín phần đều tới Ô Thước Tinh, bên trong trống rỗng. Âm Ma Thiên Tôn đương nhiên càng không kiêng kỵ, ở Đại lục Phong Vân phá hủy ước chừng một hai tháng, cho đến khi không tìm được một nơi nào hoàn chỉnh, lúc này mới hài lòng rời đi.
Tần Vô Song nghe bọn họ miêu tả sinh động như thật, đối với tình hình này cũng là vô cùng thích thú. Cười nói:
- Lần tới giết đến Đại lục Phong Vân, ta nhất định không thể bỏ lỡ!
Trước khi đi vào Truyền Tống Trận, Tần Vô Song liền khởi động pháp trận, từng đám từng đám truyền tống. Tốc độ cũng là không chậm, ước chừng thời gian nửa ngày, ba ngàn nhân mã liền di chuyển sạch sẽ.
Trong Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, bọn người Bao Bao chính là tu luyện bừng bừng khí thế. Không gian này, một ngày có thể sánh bằng ba mươi ngày ở ngoại giới.
Vì vậy thời gian gấp ba mươi lần, khiến bọn họ trong thời gian ngắn ngủi không đến mười năm, tương đương là tu luyện bên ngoài gần ba trăm năm, tu vi đương nhiên cũng là nước đẩy thuyền lên.
Nhất là Bao Bao, rõ ràng đã tu luyện đến Chân Thần Đạo đỉnh phong. Nếu không phải không có cách Khí Trùng Tinh Hà, sợ rằng sớm đã thành tựu Thiên Thần Đạo rồi.
Nhìn thấy Tần Vô Song trở về, hơn nữa lập tức dẫn theo nhiều cường giả như vậy quay về, ngay cả Tần Khiếu Thiên cũng là há miệng ngây dại.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Ta giới thiệu một chút, vị này là Âm Ma Thiên Tôn, chính là cao thủ cấp bậc Thiên Tôn. Hiện giờ chiếm cứ thân thể của Lôi Chủ Thần của Đại lục Phong Vân, cần thời gian hai trăm năm tu luyện, mới có thể khôi phục thực lực đỉnh phong. Còn tám vị này, chính là huynh đệ của Âm Ma Thiên Tôn, đều là cường giả cấp bậc Chủ Thần. Cũng cần thời gian hai ba trăm năm khôi phục. Còn có vị này…
Tần Vô Song giới thiệu hết một lượt một số nhân vật quan trọng.
Mọi nguời nghe nói những người này đều là đồng môn hoặc là huynh đệ của Tần Vô Song, đều là vô cùng tôn trọng. Ngay cả Âm Ma Thiên Tôn cũng không dám tự cao tự đại, không khí thật ra vô cùng tốt.
- Được rồi, chư vị, chúng ta rời khỏi Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận trước, quay về Thần Khí Chi Môn của các quốc gia nhân loại. Ta phải đị gặp sáu vị sư huynh của ta. Mấy năm nay, những Thần hồn chạy trốn kia, chắc hẳn nhất định khiến bọn họ chịu không ít khổ cực, ta phải đi xem.
Tần Vô Song biết rõ Thần hồn lần đó chạy trốn, có bao nhiêu cao thủ. Mấy vị sư huynh mặc dù đều là Thiên Thần Đạo cường giả, nhưng có thể đạt được ưu thế, thật sự vô cùng khó nói.
Bao Bao là người đầu tiên tán thành:
- Lão Đại, ta ở đây bao nhiêu năm qua, rất là buồn bực. Lần sau khi nào ngươi rời khỏi Đại lục Thiên Huyền, nhớ mang huynh đệ ta cùng đi!
Tần Vô Song cười nói:
- Bao Bao, thế giới bên ngoài quả thực là vô cùng đặc sắc, ngươi không đi nhận thức, thật sự là đáng tiếc.
Bao Bao chán nản nói:
- Đúng vậy, Lão Đại, ta vẫn luôn muốn đi học hỏi kinh nghiệm. Đáng tiếc ngươi không ở đây, không có ai dẫn ta rời khỏi nơi này cả.
Âm Ma Thiên Tôn cười tủm tỉm nói:
- Tiểu hầu nhi ngươi, huyết mạch vô cùng thuần khiết, tương lai tu luyện cực hạn, nhất định rất cao. Phải ra ngoài học hỏi!
Âm Ma Thiên Tôn thấy địa vị của Bao Bao không bình thường, cũng không dám bày vẻ trưởng giả.
Bao Bao cười nói:
- Thiên Tôn đại nhân, vậy lần sau ngươi dẫn ta cùng chơi. Có đại cường giả như ngươi che chở, ta coi trời bằng vung!
Âm Ma Thiên Tôn cười lớn:
- Không dám, không dám!
Những người khác, cũng là rất quan tâm đến tình huống bên ngoài, bọn họ ở Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận chính là mười năm, xác thực cũng muốn ra ngoài xem xem.
Thông qua Truyền Tống Trận, không bao lâu liền tới bên trong sơn động của Đệ nhị hoàn ở Đại Thương Sơn.
Âm Ma Thiên Tôn chậc chậc lấy làm kỳ lạ:
- Vị diện này, rõ ràng tương đối cấp thấp. Tại sao trận pháp này, lại tinh diệu như vậy? Thiếu chủ, đây là cớ gì?
Bao Bao cười nói:
- Thiên Tôn đại nhân, chuyện này ngươi không biết sao? Sư phụ của Lão Đại nhà ta, lại là cường giả cấp bậc Thánh Hoàng, Lão Đại truyền thừa đạo thống của cường giả Thánh Hoàng. Ngươi nghĩ xem…
Âm Ma Thiên Tôn há mồm trợn mắt, nhìn biểu tình của Tần Vô Song, đã không phải một từ sùng bái có thể hình dung, kinh ngạc một lúc lâu mới thở dài nói:
- Thiếu chủ, ngươi thật là phúc duyên thâm hậu. Tính ra, sau lưng ngươi, có ba cường giả Thánh Hoàng giúp đỡ ngươi. Sư phụ ngươi là một, Tu La Vương là một, còn có Xích Dương lão nhân nữa. Quả nhiên là đại phúc duyên!
Bao Bao chớp mắt, hiếu kỳ hỏi:
- Lão Đại, ngươi ở bên ngoài, lại có kỳ ngộ sao?
Tần Vô Song tùy ý mỉm cười:
- Là có chút gặp gỡ!
- Ông trời, tại sao chuyện tốt như vậy, luôn không đến lượt ta. Lão Đại, mau nói với ta, là có những chuyện thú vị gì vậy.
Bao Bao là tính khỉ, vô cùng nôn nóng, còn muốn hỏi nữa.
- Đợi có thời gian rồi từ từ nói tiếp. Tới Thần Khí Chi Môn xem xem!
Thần Khí Chi Môn, mười năm nay, cũng thực sự gặp phải không ít lần trùng kích. Nhưng thực lực của Thiên Huyền Thất Tử thực sự tài giỏi, thật sự giữ được Thần Khí Chi Môn chưa từng bị trùng kích.
Chỉ là bọn người Lý Bố Y tiêu diệt những Thần hồn chạy trốn tứ tán, lại vô cùng bất lợi, trong Thang Cốc tận cùng của Vô Tận Đông Hải, căn bản không cách nào phá vỡ được Thang Cốc đó.
Một khi ý đồ trùng kích bên trong Thang Cốc, gợn sóng bên trong Thang Cốc sẽ hình thành đạo đạo phòng ngự, giống như một mê cung sức nước, khiến bọn người Lý Bố Y nhiều lần trùng kích đều vô công mà lui.
Thời gian mười năm trôi qua, không những không thể đạt được thành công, Xích Hằng Vũ và Hoa Tập Nguyệt trái lại bị đả thương. Còn Tiêu Dật Hiên vì cứu hai người bọn họ, càng bị thương nặng hơn.
Nếu không phải Lý Bố Y thực lực cường đại, áp đến điểm mấu chốt cuối cùng. Chỉ sợ những Thần hồn này không đợi thực lực hoàn toàn khôi phục, liền muốn trùng kích vào Thần Khí Chi Môn.
Lý Bố Y nhìn thấy Tần Vô Song trở về, cũng là vô cùng vui mừng. Tần Vô Song thật ra cũng thực tế, ngoài dẫn mấy nhân vật quan trọng ra, ba ngàn đại quân, đều đóng quan trong Thiên Tứ Vương Phủ, không để bọn họ tùy tiện hiện thân, để tránh rút dây động rừng. Trong Thiên Tứ Vương Phủ, đó là tuyệt đối an toàn.
- Đại sư huynh, thấy ngươi cau mày nhăn trán, có phải là tiêu diệt những Thần hồn chạy trốn có bất lợi không?
Lý Bố Y thở dài:
- Vô Song, Đại lục Phong Vân, quả nhiên là thực lực cường đại. Chúng ta bước đầu suy tính, Thiên Thần Đạo của đối phương, ước chừng có mười mấy người. Trong đó mạnh nhất, chính là Thiên thần Cao cấp. Ta nghe nói, Thiên thần Cao cấp cướp được thân thể của Kim Ô Thú, khôi phục vô cùng nhanh. Chúng ta vốn phỏng chừng hai ba trăm năm, hiện tại xem ra, hai ba chục năm là đủ rồi. Thân thể của Kim Ô Thú, chắc hẳn vốn là huyết mạch Thiên Thần Đạo, cực kỳ ưu việt!