- Vù, rốt cuộc cũng thoát khỏi! Ở trên một hòn đảo nhỏ hoang vắng của Vô Tận Đông Hải, một tên Thần hồn thở phào một hơi, bị đuổi giết lâu như vậy, hao hết tâm tư, cuối cùng mới thoát khỏi sự truy đuổi. Thần hồn này, cũng chính là nhân vật thủ lãnh mạnh nhất trong đám Thần hồn chạy trốn khỏi Thần Khí Mê Cung, được gọi là Nghịch Long đại nhân chính là huynh trưởng ruột thịt của Nghịch Ngao. Tu vi của Nghịch Long, cũng là cường giả Thiên Thần Đạo mạnh nhất bị phong ấn trên Đại lục Thiên Huyền, có lực Thiên Thần Đạo năm kiếp, thần thông quảng đại. Lúc trước nếu không phải quá chủ quan, sơ suất, trúng phải mưu kế, cũng không đến mức bị bắt giữ phong ấn. Hôm nay thoát khỏi nhà giam, áp lực lệ khí mấy vạn năm, không ngừng bốc lên trong ngực hắn. Ngắm nhìn đại lục mênh mông rộng lớn này, trên khóe miệng Nghịch Long tràn ra một nụ cười lạnh lùng: - Đại lục Thiên Huyền, lần này, Nghịch Long ta phải bắt các ngươi máu chảy thành sông! Nói xong, thần thức phát ra truyền âm thần thức đưa tin, triệu hoán những đồng bạn. Vừa cảm ứng, sắc mặt Nghịch Long đã đại biến: - Chỉ có mấy người thôi sao? Nghịch Long đại nhân phát hiện, bao gồm cả hắn bên trong, chỉ có bảy tên Thần hồn đang tồn tại ở các nơi của Đại lục Thiên Huyền. Khi hắn truyền thức đưa tin, đồng thời cũng sản sinh hồi ứng. - Ồ? Không đúng, đây là một tên Thần hồn sao? Nghịch Long phát hiện, có một tên Thần hồn tương đối hơi lạ lẫm một chút, nhưng sự lạ lẫm này chỉ là tương đối với đội ngũ nhóm đầu tiên mà nói. - Nghịch Long đại nhân, ta là Huy Hỏa. Là thuộc hạ của Nghịch Ngao đại nhân! - Huy Hỏa? Nghịch Long có chút ấn tượng, bọn họ mặc dù chia làm hai nhóm, nhưng thủ lãnh của nhóm Thần hồn thứ hai chính là do đệ đệ ruột thịt của hắn, Nghịch Ngao thống lĩnh, hắn không thể quá lạ lẫm. - Sao ngươi trốn ra được? Những người khác đâu? - Nghịch Long đại nhân… ta… huynh đệ của chúng ta, ở Thần Khí Mê Cung bị cường giả của Đại lục Thiên Huyền ngăn chặn, tử vong vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng chạy thoát ra ngoài chỉ có ba bốn người. Không biết hiện tại tình hình như thế nào. Nghịch Long tâm thần chấn động, chỉ còn lại ba bốn người? Không biết là chuyện gì, trái tim của hắn đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, một loại ý niệm điềm xấu quay cuồng trong đầu hắn. Đệ đệ Nghịch Ngao của hắn, không có liên lạc với hắn! Nếu Nghịch Ngao chạy thoát ra ngoài, không thể không liên lạc với hắn! Thần hồn của Nghịch Long, lại một lần nữa khẽ run rẩy. Nghịch Ngao, đã xảy ra chuyện rồi sao? Đây quả thực là chuyện không thể tha thứ, ai là người giết Nghịch Ngao, ai đã giết Nghịch Ngao? Ý niệm này, điên cuồng tràn lan trong Thần hồn của Nghịch Long. Luồng Thần hồn này, khiến Huy Hỏa đang ở ngoài mười mấy vạn dặm cũng cảm thấy chấn động không thôi. - Tất cả mọi người, đều tới cực địa của Vô Tận Đông Hải cho ta!
Ở Thang Cốc, Kim Ô Mẫu Hoàng dẫn theo hai tên thủ hạ, và tám gã Kim Ô Ấu Thú còn lại, toàn thể ra nghênh đón, nghênh đón Nghịch Long đại nhân chạy thoát khỏi Thần Khí Mê Cung. Kim Ô Mẫu Hoàng biết, Nghịch Long đại nhân ở Đại lục Phong Vân cũng là một trong những cường giả đứng đầu. Năm đó xâm lấn Đại lục Thiên Huyền, vì trúng phải gian kế nên mới bị phong ấn. Hiện giờ Nghịch Long đại nhân thoát vòng vây, Kim Ô Mẫu Hoàng nó cũng không thể không xem việc phụng sự Nghịch Long đại nhân là việc chính. - Thuộc hạ Kim Ô Thú, bái kiến Nghịch Long đại nhân. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Kim Ô Mẫu Hoàng, khom người nghênh đón, khẩu khí vô cùng khiêm tốn. Sau lưng Nghịch Long, lại có bảy tên Thần hồn, đều là Thiên Thần Đạo cường giả. Ngoài một Thiên Thần Đạo một kiếp ra, sáu tên khác, ba tên là Thiên Thần Đạo hai kiếp, hai tên là Thiên Thần Đạo ba kiếp, còn có một tên là Thiên Thần Đạo bốn kiếp. Những Thần hồn này, tất cả đều vô cùng cường đại. Chỉ nhìn thấy Trảm Nhạc và Đoạn Thủy âm thầm chép miệng. Nghịch Long đại nhân này, dẫn theo nhiều Thần hồn cường đại như vậy đến đây, thực lực này, áp đảo phía bên Mẫu Hoàng, khó trách Mẫu Hoàng bệ hạ cũng phải cung kính như vậy với Nghịch Long đại nhân. Nghịch Long hừ lạnh một tiếng: - Kim Ô Thú, lần này ngươi làm rất tốt, phóng xuất chúng ta từ trong phong ấn, trở về Đại lục Phong Vân, ta nhất định sẽ thành thực bẩm báo với hai vị Chủ Thần đại nhân. Kim Ô Thú ngươi, nhất định sẽ đạt được sự khen ngợi của hai vị Chủ Thần đại nhân. Kim Ô Mẫu Hoàng vâng vâng dạ dạ, mặc dù Nghịch Long đại nhân này chỉ có Thần hồn, thật sự muốn động thủ, thực lực hiện tại chưa chắc có thể so sánh với Kim Ô Mẫu Hoàng hắn, nhưng mà, tên tuổi của Nghịch Long đại nhân, mấy vạn năm trước đã như sấm bên tai, không khỏi khiến Kim Ô Mẫu Hoàng không khuất phục. Đáng sợ nhất chính là, gia tộc phía sau Nghịch Long càng thêm đáng sợ. Đó mới là sự tồn tại kiêng kỵ nhất của Kim Ô Mẫu Hoàng. - Nghịch Long đại nhân, mời đến Thang Cốc nói chuyện. Kim Ô Mẫu Hoàng cung kính nói. Nghịch Long cười lạnh một tiếng, nhìn đám Kim Ô Ấu Thú phía sau Kim Ô Mẫu Hoàng, con mắt vừa chuyển, cười ha ha quái dị. Kim Ô Mẫu Hoàng nhất thời tâm thần chấn động, nhãn thần của Nghịch Long đại nhân không tốt, không biết muốn làm cái gì? Nghịch Long lại có thể không chút che giấu, cười nham hiểm nói: - Kim Ô, mấy ấu thú đó của ngươi, cảnh giới Thần hồn rất yếu, nhưng lại có thân thể tốt như vậy, thật đáng tiếc, đáng tiếc quá! Nói xong, Thần hồn của Nghịch Long đột nhiên hóa thành một đạo quang mang lam sắc, một vùng băng sương lam sắc hình thành một quỹ đạo giống như lưu tinh, trực tiếp cuốn một con Kim Ô Ấu Thú vào bên trong. Chỉ nghe thấy một tiếng "ba", Thần hồn của Kim Ô Ấu Thú đó đã trực tiếp bị Nghịch Long tiêu diệt. Thần hồn của Nghịch Long, trực tiếp đoạt xác! Tốc độ lần này, nhanh đến vô cùng, khiến ngay cả Kim Ô Mẫu Hoàng cũng không kịp ngăn cản. Trong mắt Kim Ô Mẫu Hoàng bắn ra một đạo sắc thái thô bạo, khàn giọng quát lên: - Nghịch Long đại nhân, ngươi làm vậy là có ý tứ gì? Nghịch Long phảng phất như vừa làm một chuyện vô cùng tầm thường, nhàn nhạt cười: - Kim Ô, chỉ mượn ngươi một thân thể mà thôi, ngươi ồn ào gì chứ? Kim Ô Mẫu Hoàng là mẹ, mỗi một con Kim Ô Ấu Thú, đều là nguồn gốc sinh mệnh của nó, mặc dù thân thể vẫn còn, nhưng Thần hồn bị diệt, cũng không có nhiều khác biệt lắm so với đã chết. Lông vũ khắp người dựng đứng toàn bộ, trước mặt Kim Ô Mẫu Hoàng, một đạo quang mang kim sắc không ngừng lóng lánh, hiển nhiên cơn tức giận trong nội tâm bị thiêu đốt đến cực điểm. Ngay trước mặt nó, cướp đoạt thân thể ấu thú của nó, hành vi của Nghịch Long, quả thực bá đạo! Nghịch Long mắt lạnh nhìm chằm chằm vào Kim Ô Mẫu Hoàng, lãnh đạm nói: - Kim Ô Thú, lẽ nào ngươi muốn chống đối lại ý chỉ của Nghịch Long đại nhân ta sao? Đừng quên, sứ mệnh của ngươi là gì! Kim Ô Mẫu Hoàng toàn thân khẽ run rẩy, dưới uy năng cường đại của Nghịch Long, một vòng quang mang kim sắc trong mắt dần dần tiêu tán. Sắc mặt của Nghịch Long, lúc này mới thoáng dịu đi một chút, hừ lạnh một tiếng: - Xem như ngươi biết thức thời. Quy tắc của Đại lục Phong Vân là, địa vị không phân biệt lớn nhỏ, kẻ tài năng sẽ trở thành kẻ mạnh. Nếu ngươi muốn phản kháng lại ý chí của ta, tốt nhất hãy cân nhắc trước một chút, xem ngươi có tư cách chống lại ý chí của ta hay không? Kim Ô Mẫu Hoàng bị uy áp này liên tiếp áp chế, khí thế không ngừng yếu đi, nhẫn khí im hơi lặng tiếng, cố gắng áp chế mạnh mẽ tức giận của bản thân, thái độ nhún nhường: - Nghịch Long đại nhân, vừa rồi là ta không đúng. Nhưng mà, những đứa trẻ này đều là huyết mạch của ta, thỉnh cầu Nghịch Long đại nhân thông cảm, đừng cướp đoạt thân thể của chúng nó. Nghịch Long xua xua tay: - Nếu không phải ta thưởng thức thân thể của Kim Ô Thú ngươi cường đại, cũng sẽ không yêu thích một khối thân thể của ngươi. Kim Ô Mẫu Hoàng liếc mắt nhìn bảy tên thuộc hạ của Nghịch Long, trong lòng vô cùng lo lắng. Đối phương có tám người tới, và Kim Ô Ấu Thú của mình vừa vặn có tám đứa. Vạn nhất những tên gia hỏa này tất cả đều cường đại, tất cả ấu thú của mình, sẽ bị cướp đoạt toàn bộ thân thể, vậy chi bằng trực tiếp giết nó cho xong. - Nghịch Long đại nhân, chúng ta không phải nương tựa vào nhau, quan hệ mật thiết hay sao? Nếu bảy vị đạo hữu này cũng muốn cướp đoạt thân thể của con ta, vậy phải để bọn họ lĩnh giáo Chủ Thần Khí trong tay ta trước! Hỏa diễm kim sắc của Kim Ô Mẫu Hoàng lại một lần nữa toát ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bảy tên gia hỏa đang thèm thuồng nhìn như hổ đói. Xác thực, bảy tên gia hỏa này thấy Nghịch Long đại nhân cướp đoạt thân thể của Kim Ô Ấu Thú, bọn chúng cũng có tâm lý nóng lòng muốn thử. Nhưng mà không có gợi ý của Nghịch Long đại nhân, bọn họ cũng không dám làm càn trước mặt Kim Ô Mẫu Hoàng. Nghịch Long cười ha ha: - Các vị, các ngươi phải nhẫn nại một chút, Kim Ô Mẫu Hoàng tốt xấu cũng là công thần, lại là đạo hữu, không thể quá đáng quá! Sắc mặt Kim Ô Mẫu Hoàng khẽ buông lỏng, cũng không dám thả lỏng cảnh giác. Nghịch Long cười nói: - Kim Ô, những thuộc hạ này của ta, có thể không có chủ ý nhằm vào ấu thú của ngươi, nhưng thân thể của bọn chúng, lại phải do ngươi giải quyết! Kim Ô Mẫu Hoàng gật đầu nói: - Được, chuyện này ta có thể giải quyết. - Ngươi đừng đắc ý, hiện tại cường giả hơi có chút thực lực của Đại lục Thiên Huyền, đều đã tiến vào Thần Khí Mê Cung. Thân thể tư chất bình thường, ngươi bắt lấy đem cho những thuộc hạ của ta dùng cũng không đủ! Kim Ô Mẫu Hoàng có chút khó xử, nếu cường giả các nhà đều tiến vào Thần Khí Mê Cung, vậy nó thật sự không dễ làm, bắt được một số tên tư chất bình thường lại dùng không được. Một gã Thần hồn bên cạnh Nghịch Long cười lạnh nói: - Kim Ô Thú, ngươi ở Đại lục Thiên Huyền làm nội ứng mấy vạn năm, cũng có một mạng lưới thế lực. Triệu tập toàn bộ những người này lại cho ta. Chọn ra bảy tên có thực lực Chân Thần Đạo, cống hiến thân thể, hiến tế cho sự nghiệp của Đại lục Phong Vân ta! Kim Ô Mẫu Hoàng tâm thần chấn động, nó cảm thấy bản thân mình đủ hung ác, nhưng so sánh với Nghịch Long đại nhân, nó phát hiện, bản thân nó căn bản không là gì cả. Chí ít, đối phó với người của mình, Kim Ô Mẫu Hoàng tuyệt đối sẽ không làm những chuyện tàn nhẫn như vậy. Nhìn thấy khẩu khí của Nghịch Long đại nhân, trong nháy mắt đã quyết định sinh tử của người khác, hơn nữa hoàn toàn giống như việc chẳng đáng lo. Loại khí độ này, sợ rằng chỉ có tuyệt thế cường giả đã quen ngồi cao mới như vậy. Trong lòng mặc dù có chút cảm giác khác thường, nhưng Kim Ô Mẫu Hoàng cũng không dám chậm trễ. Ngược lại, nó rất bức thiết muốn làm chuyện này, cần phải tìm được thân thể cho những Thần hồn này. Bằng không, lúc nào bọn chúng cũng sẽ có chủ ý nhắm vào Kim Ô Ấu Thú, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Thần Khí Mê Cung đã hoàn toàn phong bế, những nội ứng Dị tộc ẩn nấp ở chỗ bí mật, cuối cùng cũng không cần phải trốn tránh nữa. Mười ngày sau, mười mấy tên nhân vật nội ứng, không ngừng hướng về phía Thang Cốc lao tới. Những thế lực này, đều là chuyên tâm bồi dưỡng, chí ít hơn một nửa, đều là Chân Thần Đạo cường giả. Kim Ô Mẫu Hoàng quay đầu hỏi hai tên thủ hạ: - Trảm Nhạc, Đoạn Thủy, người đều tới đủ rồi chứ? - Kim Ô Mẫu Hoàng, tổng cộng có sáu mươi sáu người, lần này tới Thần Khí Mê Cung, tổn thất mất sáu người, hiện giờ chỉ có sáu mươi người. Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, hình thần tiêu diệt. Còn có Diệu Vân Tiên Cô, là thuộc hạ nội ứng thành công nhất ở Đại lục Thiên Huyền, cũng chính là người giải trừ phong ấn cho những cường giả của Nghịch Long đại nhân, cũng bị tiêu diệt rồi. Chỉ còn lại một mình Vân Hồng Nhi, cũng không biết tung tích. Có lẽ trong lúc hỗn loạn, cũng mất mạng rồi. Kim Ô Mẫu Hoàng gật gật đầu, nói với Nghịch Long: - Nghịch Long đại nhân, người đều đến đủ rồi, tổng cộng là sáu mươi người, xin ngài xem qua. Nghịch Long gật gật đầu, nụ cười hơi có chút cổ quái, chăm chú nhìn sáu mươi khuôn mặt.
Nói như thế, bọn họ quả thực là từ quỷ môn quan sống sót trở về. Nếu Vô Song Chủ Thần chống đỡ không nổi, để cho đối phương tấn công vào, chỉ e trăm năm này, bọn họ đã trở thành xương khô. Thậm chí, còn giữ được xương khô là kết cục không tệ, chỉ e đối phương sẽ lột da lóc thịt bọn họ, làm cho bọn họ hồn tiêu phách tán, xương cốt không còn.
Vương Thiền cẩn thận hỏi:
- Bố Y Tôn giả, nói như vậy, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta vẫn còn kẻ địch cường đại hơn, nên Tinh Hà Kết Giới bắt buộc phải giữ lại phải không? Nhưng thủ hạ cảm thấy, nếu địch thủ còn mạnh hơn Đại lục Phong Vân, vậy Tinh Hà Kết Giới của chúng ta sao có thể chặn nổi bọn chúng?
Lý Bố Y cười nói:
- Câu hỏi này không tệ. Chư vị, sự tồn tại của Tinh Hà Kết Giới không phải để ngăn chặn đối thủ, mà để che mắt đối thủ.
Vương Thiền giật mình, dường như đã hiểu ra:
- Ta hiểu rồi, ý của Vô Song Chủ Thần là, giũ sạch trách nhiệm trong việc mất tích của đại quân Đại lục Phong Vân?
Vương Thiền nói ra làm cho các cường giả đều giật mình hiểu ra.
Lý Bố Y vừa lòng gật đầu:
- Không sai, các người chỉ biết Đại lục Phong Vân lợi hại, nhưng không biết phía sau Đại lục Phong Vân còn có kẻ thù lợi hại hơn, đó chính là Thiên Tôn của Tinh vực Đại Càn. Đại Càn Thiên Tôn là chủ nhân của Tinh vực Đại Càn, là kẻ mạnh nhất trong Tinh vực Đại Càn. Nếu để Đại Càn Thiên Tôn biết được chúng ta đã tiêu diệt Đại lục Phong Vân, chúng ta có thể nghĩ một chút, chờ đợi Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, sẽ là cái gì? Tới lúc đó, ào ào kéo tới Đại lục Thiên Huyền của chúng ta sẽ không phải là Thiên Thần Đạo cường giả nữa, mà sẽ là vô số Chủ Thần, thậm chí ngay cả Thiên Tôn cường giả cũng sẽ kéo tới, đến lúc đó, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta sẽ không có lấy một ngày bình yên.
Tất cả không một tiếng động, bị Thiên Tôn cường giả ngắm trúng, kết quả thế nào chỉ cần dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
Chỉ mới là Đại lục Phong Vân đã làm cho Đại lục Thiên Huyền chịu đủ đau khổ. Nếu không phải có sự xuất hiện của Tần Vô Song, Đại lục Thiên Huyền sớm đã trở thành lãnh địa của người khác rồi.
Còn Thiên Tôn cường giả một khi xuất hiện, kết quả không nói cũng biết!
Lý Bố Y nghiêm mặt nói:
- Chư vị, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, hiện nay đang chạy đua với thời gian. Tinh Hà Kết Giới nằm ở đó, ít nhất còn có thể che mắt thế giới bên ngoài, để bọn chúng không nghi ngờ tới Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, còn Vô Song Chủ Thần cũng có thời gian tu luyện, đề thăng thực lực. Chư vị cảm thấy, phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, thực lực của chúng ta có đủ để chống lại cơn giận của Thiên Tôn cường giả không?
Im lặng như tờ, tuyệt đối là im lặng như tờ.
Sức uy hiếp của Thiên Tôn cường giả, căn bản không cần Lý Bố Y giải thích. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, trong mắt bọn họ, Chủ Thần đã là không thể với tới được rồi, càng không nói tới Thiên Tôn cường giả, có thể giết Chủ Thần trong nháy mắt!
Tại Thiên Tôn Thần Điện của Tinh vực Đại Càn, Đại Càn Thiên Tôn một trăm năm nay, cuộc sống cũng không hề dễ chịu. Mấy vạn quân của Đại lục Phong Vân mất tích, trở thành kỳ án lớn nhất của Tinh vực Đại Càn từ trước tới nay. Một đại quân mạnh như vậy, có phi thuyền Chủ Thần chuyên chở, sao lại vô cớ biến mất trên đường xuất trận như vậy?
Đáng sợ nhất là, tông tích biến mất của bọn họ, gần như là không thể truy tìm. Trăm năm đã qua, Đại Càn Thiên Tôn gần như đã phái đi những tinh anh giỏi nhất trong tay mình để điều tra, nhưng kết quả thủy chung là con số tròn trĩnh.
Rốt cuộc đại quân của Đại lục Phong Vân đã bị không gian loạn lưu giữa các tinh hà nuốt mất, hay là gặp phải tập kích bất ngờ, bị tiêu diệt toàn bộ?
Nếu nói tới không gian loạn lưu, trong Vũ trụ không hề hiếm gặp. Chỉ là có thể nuốt cường giả cấp bậc Chủ Thần, trong trăm năm cũng chưa chắc đã gặp được một lần. Nếu Đại lục Phong Vân thực sự gặp phải không gian loạn lưu kiểu này, quả thực không khác gì trúng số độc đắc!
Nếu vì nguyên nhân này, Đại Càn Thiên Tôn ngoài cười khổ ra, không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể âm thầm chấp nhận. Nhưng mà, Đại Càn Thiên Tôn cảm thấy, việc này không thể đơn giản như vậy.
Thông thường, ở Tinh vực nào đó xuất hiện không gian loạn lưu cực lớn, chắc chắn phải có dư chấn. Nhưng theo báo cáo, không hề phát hiện ra không gian loạn lưu ghê gớm như vậy.
Nói cách khác, Đại lục Phong Vân mất tích, hơn nửa không phải là do không gian loạn lưu. Vậy thì, đã gặp phải cường địch?
Đại Càn Thiên Tôn tự nghĩ, với thần thông của Thiên Tôn cường giả hắn, muốn một lúc tiêu diệt mấy vạn Thần đạo cường giả mà không lưu lại dấu vết, chỉ e cũng không thể làm nổi.
Nếu nói Thiên Tôn cường giả có thể dùng Thần hồn giết người không hề sai, nhưng Thần hồn giết người dù sao cũng phải tiêu hao Thần hồn, không thể nào đem mấy vạn cường giả giết sạch toàn bộ, một chút dấu vết cũng không có. Đó là Thần đạo cường giả, không phải là người đất, không thể nào ngồi đó đợi ngươi tới giết.
Đặc biệt là Phong Vân hai vị Chủ Thần, có trong tay Thiên Tôn Thần Khí, cho dù gặp phải Chủ Thần vây giết cũng không đến nỗi một chút năng lực phản kháng cũng không có.
Đại Càn Thiên Tôn càng nghĩ càng thấy kỳ quái, nếu nói Đại lục Phong Vân bị kẻ khác giết chết, vậy kẻ thù này, không khỏi quá đáng sợ hay sao.
Đáng sợ tới nỗi Đại Càn Thiên Tôn hắn cũng tự than không bì kịp.
Sự tồn tại đáng sợ như thế, Đại Càn Thiên Tôn sao có thể ngồi an ổn được. Giường của mình sao có thể để kẻ khác nằm ngủ cùng được? Phong Vân hai vị Chủ Thần tuy nói là tâm phúc, nhưng chết thì cũng đã chết rồi.
Nhưng mà, có thể uy hiếp đến địa vị thống trị của Đại Càn Thiên Tôn hắn, thì không thể không đề phòng. Cũng không thể tha thứ được.
Không có gì quan trọng hơn quyền lực!
Thám tử phái đi cũng lục tục trở về, tin tức mang về, quá nửa đều không có giá trị gì. Đại Càn Thiên Tôn cũng rất bất đắc dĩ. Hắn biết, đối phương có thể tiêu diệt vạn quân của Đại lục Phong Vân, thủ đoạn ghê gớm đó, thám tử của hắn nhất định không thể khám phá ra.
Hắn cũng không hy vọng có thu hoạch lớn gì, chỉ cần có chút manh mối cũng tốt.
Chỉ là làm hắn thất vọng là, một chút manh mối cũng không hề có.
Đại Càn Thiên Tôn rất khó chịu, hắn nghĩ rằng đối phương đang khiêu khích Đại Càn Thiên Tôn hắn. Đồng thời cũng đang nghi ngờ, đây phải chăng là do Tinh vực Vọng Xuyên đang giở trò?
Phải biết rằng, năm xưa ở Ô Thước Tinh, kẻ thù của Đại lục Phong Vân là Đại lục Thiên Tượng của Tinh vực Vọng Xuyên. Nếu phải nói tới, Tinh vực Vọng Xuyên rất có động cơ gây án.
Chỉ là, không có chứng cứ, Đại Càn Thiên Tôn cũng không thể tùy tiện tìm Tinh vực Vọng Xuyên lý luận. Vạn nhất bị đối phương chửi cho một trận, vậy thì còn mặt mũi nào nữa?
Lúc này, một Sứ giả ở bên cạnh Đại Càn Thiên Tôn nói:
- Thiên Tôn bệ hạ, thuộc hạ đột nhiên nghĩ tới một việc, không biết nên nói hay không.
- Nói!
Đại Càn Thiên Tôn thản nhiên nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Thuộc hạ cho rằng, Đại lục Phong Vân một khi đã bị mất tích trên đường đánh chiếm Đại lục Thiên Huyền, vậy Đại lục Thiên Huyền cũng phải đưa vào phạm vi điều tra. Mà thám tử của chúng ta đều bỏ qua Đại lục Thiên Huyền, cho rằng Đại lục Thiên Huyền không có thực lực gây án, do vậy đã phạm sai lầm trong tư duy. Vạn nhất việc này do Đại lục Thiên Huyền làm, chúng ta điều tra như vậy, không phải là đã để cho bọn họ tiêu diêu tự tại rồi sao?
Đại Càn Thiên Tôn khẽ nhíu mày.
Một Sứ giả Thiên Tôn khác cười nói:
- Đại lục Thiên Huyền có mấy phần thực lực, bọn chúng có động cơ gây án, nhưng thực lực bày ra đó, không phải nói muốn diệt là diệt được. Phong Vân hai vị Chủ Thần thực lực tuy không phải là vô địch trong Tinh vực Đại Càn, nhưng để đánh bại được bọn họ cũng chỉ trên đầu ngón tay. Đến nay lại còn có Thiên Tôn Thần Khí, Đại lục Thiên Huyền muốn đánh bại bọn họ, căn bản chỉ là nói đùa. Bọn họ lấy gì đánh bại Đại lục Phong Vân? Nếu bọn họ quả thực có thực lực đó, sao phải đóng cửa lại làm con rùa rụt đầu mấy vạn năm nay. Theo ta, kẻ địch đã tiêu diệt đại quân của Đại lục Phong Vân cũng chính là kẻ đã phá hủy Đại lục Phong Vân, động cơ của chúng có lẽ không phải nhằm vào Tinh vực Đại Càn, mà nhằm vào Đại lục Phong Vân, có lẽ Đại lục Phong Vân đã đắc tội với thế lực nào đó không nên đắc tội.
Vị này quả là thuộc trường phái lạc quan, hắn nghĩ rằng việc này hoàn toàn không có quan hệ với Tinh vực Đại Càn, hoàn toàn là do Đại lục Phong Vân tự nhóm lửa đốt mình.
Loại suy đoán này, được xây dựng trên sự thật là Đại lục Phong Vân đã hoành hành ngang ngược bao nhiêu năm nay. Tuy nói không có căn cứ gì, nhưng nghĩ kỹ lại dường như cũng có vài phần đạo lý.
Hai quan điểm hoàn toàn khác nhau này, làm cho Đại Càn Thiên Tôn trong lòng có chút phiền muộn. Tuy nhiên, hắn cũng cho rằng, bỏ qua Đại lục Thiên Huyền có lẽ là một sai lầm trong tư duy.
Tuy nói Đại lục Thiên Huyền không có thực lực gây án, nhưng vạn nhất có kẻ mượn Đại lục Thiên Huyền làm căn cứ để giở trò, lại còn có thể dùng Đại lục Thiên Huyền làm cái vỏ bọc che mắt. Dù sao, Tinh Hà Kết Giới để ở đó, rất dễ che mắt thiên hạ.
Nghĩ đến đây, Đại Càn Thiên Tôn có chủ ý, gật gật đầu:
- Đại lục Thiên Huyền cho dù không có thực lực gây án, nhưng cũng phải cho điều tra. Dân bản xứ ở Đại lục Thiên Huyền không có thực lực, nhưng ai biết kẻ ngoài có mượn Đại lục Thiên Huyền làm căn cứ hay không? Tinh Hà Kết Giới đối với tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền mà nói rất khó tu sửa, nhưng đối với tu luyện giả thần thông quảng đại, tu bổ Tinh Hà Kết Giới chẳng phải chuyện khó gì.
- Thiên Tôn bệ hạ anh minh.
Đại Càn Thiên Tôn xua xua tay:
- Truyền lệnh của ta, toàn thể các Vị diện phụ cận Đại lục Thiên Huyền, phái Chủ Thần cường giả của bọn họ tới Đại lục Thiên Huyền phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, điều tra cho ra lẽ. Nếu không liên quan gì tới Đại lục Thiên Huyền thì thôi, nếu bọn chúng có tham gia vào thì không còn cần thiết để bọn chúng tồn tại nữa.
Khẩu khí của Đại Càn Thiên Tôn, tràn ngập sát ý. Hiển nhiên trong mắt Đại Càn Thiên Tôn, một Vị diện vô chủ cỏn con, Tinh vực Đại Càn không hề thiếu.
Muốn diệt, có thể tùy tiện diệt. Nhưng nếu sự việc có thể điều tra cho ra lẽ, thì đó chính là điều Đại Càn Thiên Tôn quan tâm nhất.
Đại Càn Thiên Tôn hiệu lệnh một chút, Sứ giả tả hữu lập tức truyền lệnh xuống, không lâu sau, Thiên Tôn Lệnh đã được truyền đi khắp các Vị diện Chủ Thần.
Tuy các Chủ Thần kia chưa chắc vui vẻ vì Đại lục Phong Vân mà vất vả, nhưng đến nay đã có lệnh của Đại Càn Thiên Tôn, bọn họ không dám không tuân theo.
Sứ giả của Đại Càn Thiên Tôn, ba tháng sau, cũng đến địa điểm tập kết. Lần này quy tụ Vị diện Chủ Thần có tới hơn ba chục, Chủ Thần cường giả lên tới sáu bảy chục người, thanh thế vô cùng to lớn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Vù, rốt cuộc cũng thoát khỏi! Ở trên một hòn đảo nhỏ hoang vắng của Vô Tận Đông Hải, một tên Thần hồn thở phào một hơi, bị đuổi giết lâu như vậy, hao hết tâm tư, cuối cùng mới thoát khỏi sự truy đuổi. Thần hồn này, cũng chính là nhân vật thủ lãnh mạnh nhất trong đám Thần hồn chạy trốn khỏi Thần Khí Mê Cung, được gọi là Nghịch Long đại nhân chính là huynh trưởng ruột thịt của Nghịch Ngao. Tu vi của Nghịch Long, cũng là cường giả Thiên Thần Đạo mạnh nhất bị phong ấn trên Đại lục Thiên Huyền, có lực Thiên Thần Đạo năm kiếp, thần thông quảng đại. Lúc trước nếu không phải quá chủ quan, sơ suất, trúng phải mưu kế, cũng không đến mức bị bắt giữ phong ấn. Hôm nay thoát khỏi nhà giam, áp lực lệ khí mấy vạn năm, không ngừng bốc lên trong ngực hắn. Ngắm nhìn đại lục mênh mông rộng lớn này, trên khóe miệng Nghịch Long tràn ra một nụ cười lạnh lùng: - Đại lục Thiên Huyền, lần này, Nghịch Long ta phải bắt các ngươi máu chảy thành sông! Nói xong, thần thức phát ra truyền âm thần thức đưa tin, triệu hoán những đồng bạn. Vừa cảm ứng, sắc mặt Nghịch Long đã đại biến: - Chỉ có mấy người thôi sao? Nghịch Long đại nhân phát hiện, bao gồm cả hắn bên trong, chỉ có bảy tên Thần hồn đang tồn tại ở các nơi của Đại lục Thiên Huyền. Khi hắn truyền thức đưa tin, đồng thời cũng sản sinh hồi ứng. - Ồ? Không đúng, đây là một tên Thần hồn sao? Nghịch Long phát hiện, có một tên Thần hồn tương đối hơi lạ lẫm một chút, nhưng sự lạ lẫm này chỉ là tương đối với đội ngũ nhóm đầu tiên mà nói. - Nghịch Long đại nhân, ta là Huy Hỏa. Là thuộc hạ của Nghịch Ngao đại nhân! - Huy Hỏa? Nghịch Long có chút ấn tượng, bọn họ mặc dù chia làm hai nhóm, nhưng thủ lãnh của nhóm Thần hồn thứ hai chính là do đệ đệ ruột thịt của hắn, Nghịch Ngao thống lĩnh, hắn không thể quá lạ lẫm. - Sao ngươi trốn ra được? Những người khác đâu? - Nghịch Long đại nhân… ta… huynh đệ của chúng ta, ở Thần Khí Mê Cung bị cường giả của Đại lục Thiên Huyền ngăn chặn, tử vong vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng chạy thoát ra ngoài chỉ có ba bốn người. Không biết hiện tại tình hình như thế nào. Nghịch Long tâm thần chấn động, chỉ còn lại ba bốn người? Không biết là chuyện gì, trái tim của hắn đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, một loại ý niệm điềm xấu quay cuồng trong đầu hắn. Đệ đệ Nghịch Ngao của hắn, không có liên lạc với hắn! Nếu Nghịch Ngao chạy thoát ra ngoài, không thể không liên lạc với hắn! Thần hồn của Nghịch Long, lại một lần nữa khẽ run rẩy. Nghịch Ngao, đã xảy ra chuyện rồi sao? Đây quả thực là chuyện không thể tha thứ, ai là người giết Nghịch Ngao, ai đã giết Nghịch Ngao? Ý niệm này, điên cuồng tràn lan trong Thần hồn của Nghịch Long. Luồng Thần hồn này, khiến Huy Hỏa đang ở ngoài mười mấy vạn dặm cũng cảm thấy chấn động không thôi. - Tất cả mọi người, đều tới cực địa của Vô Tận Đông Hải cho ta!
Ở Thang Cốc, Kim Ô Mẫu Hoàng dẫn theo hai tên thủ hạ, và tám gã Kim Ô Ấu Thú còn lại, toàn thể ra nghênh đón, nghênh đón Nghịch Long đại nhân chạy thoát khỏi Thần Khí Mê Cung. Kim Ô Mẫu Hoàng biết, Nghịch Long đại nhân ở Đại lục Phong Vân cũng là một trong những cường giả đứng đầu. Năm đó xâm lấn Đại lục Thiên Huyền, vì trúng phải gian kế nên mới bị phong ấn. Hiện giờ Nghịch Long đại nhân thoát vòng vây, Kim Ô Mẫu Hoàng nó cũng không thể không xem việc phụng sự Nghịch Long đại nhân là việc chính. - Thuộc hạ Kim Ô Thú, bái kiến Nghịch Long đại nhân. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Kim Ô Mẫu Hoàng, khom người nghênh đón, khẩu khí vô cùng khiêm tốn. Sau lưng Nghịch Long, lại có bảy tên Thần hồn, đều là Thiên Thần Đạo cường giả. Ngoài một Thiên Thần Đạo một kiếp ra, sáu tên khác, ba tên là Thiên Thần Đạo hai kiếp, hai tên là Thiên Thần Đạo ba kiếp, còn có một tên là Thiên Thần Đạo bốn kiếp. Những Thần hồn này, tất cả đều vô cùng cường đại. Chỉ nhìn thấy Trảm Nhạc và Đoạn Thủy âm thầm chép miệng. Nghịch Long đại nhân này, dẫn theo nhiều Thần hồn cường đại như vậy đến đây, thực lực này, áp đảo phía bên Mẫu Hoàng, khó trách Mẫu Hoàng bệ hạ cũng phải cung kính như vậy với Nghịch Long đại nhân. Nghịch Long hừ lạnh một tiếng: - Kim Ô Thú, lần này ngươi làm rất tốt, phóng xuất chúng ta từ trong phong ấn, trở về Đại lục Phong Vân, ta nhất định sẽ thành thực bẩm báo với hai vị Chủ Thần đại nhân. Kim Ô Thú ngươi, nhất định sẽ đạt được sự khen ngợi của hai vị Chủ Thần đại nhân. Kim Ô Mẫu Hoàng vâng vâng dạ dạ, mặc dù Nghịch Long đại nhân này chỉ có Thần hồn, thật sự muốn động thủ, thực lực hiện tại chưa chắc có thể so sánh với Kim Ô Mẫu Hoàng hắn, nhưng mà, tên tuổi của Nghịch Long đại nhân, mấy vạn năm trước đã như sấm bên tai, không khỏi khiến Kim Ô Mẫu Hoàng không khuất phục. Đáng sợ nhất chính là, gia tộc phía sau Nghịch Long càng thêm đáng sợ. Đó mới là sự tồn tại kiêng kỵ nhất của Kim Ô Mẫu Hoàng. - Nghịch Long đại nhân, mời đến Thang Cốc nói chuyện. Kim Ô Mẫu Hoàng cung kính nói. Nghịch Long cười lạnh một tiếng, nhìn đám Kim Ô Ấu Thú phía sau Kim Ô Mẫu Hoàng, con mắt vừa chuyển, cười ha ha quái dị. Kim Ô Mẫu Hoàng nhất thời tâm thần chấn động, nhãn thần của Nghịch Long đại nhân không tốt, không biết muốn làm cái gì? Nghịch Long lại có thể không chút che giấu, cười nham hiểm nói: - Kim Ô, mấy ấu thú đó của ngươi, cảnh giới Thần hồn rất yếu, nhưng lại có thân thể tốt như vậy, thật đáng tiếc, đáng tiếc quá! Nói xong, Thần hồn của Nghịch Long đột nhiên hóa thành một đạo quang mang lam sắc, một vùng băng sương lam sắc hình thành một quỹ đạo giống như lưu tinh, trực tiếp cuốn một con Kim Ô Ấu Thú vào bên trong. Chỉ nghe thấy một tiếng "ba", Thần hồn của Kim Ô Ấu Thú đó đã trực tiếp bị Nghịch Long tiêu diệt. Thần hồn của Nghịch Long, trực tiếp đoạt xác! Tốc độ lần này, nhanh đến vô cùng, khiến ngay cả Kim Ô Mẫu Hoàng cũng không kịp ngăn cản. Trong mắt Kim Ô Mẫu Hoàng bắn ra một đạo sắc thái thô bạo, khàn giọng quát lên: - Nghịch Long đại nhân, ngươi làm vậy là có ý tứ gì? Nghịch Long phảng phất như vừa làm một chuyện vô cùng tầm thường, nhàn nhạt cười: - Kim Ô, chỉ mượn ngươi một thân thể mà thôi, ngươi ồn ào gì chứ? Kim Ô Mẫu Hoàng là mẹ, mỗi một con Kim Ô Ấu Thú, đều là nguồn gốc sinh mệnh của nó, mặc dù thân thể vẫn còn, nhưng Thần hồn bị diệt, cũng không có nhiều khác biệt lắm so với đã chết. Lông vũ khắp người dựng đứng toàn bộ, trước mặt Kim Ô Mẫu Hoàng, một đạo quang mang kim sắc không ngừng lóng lánh, hiển nhiên cơn tức giận trong nội tâm bị thiêu đốt đến cực điểm. Ngay trước mặt nó, cướp đoạt thân thể ấu thú của nó, hành vi của Nghịch Long, quả thực bá đạo! Nghịch Long mắt lạnh nhìm chằm chằm vào Kim Ô Mẫu Hoàng, lãnh đạm nói: - Kim Ô Thú, lẽ nào ngươi muốn chống đối lại ý chỉ của Nghịch Long đại nhân ta sao? Đừng quên, sứ mệnh của ngươi là gì! Kim Ô Mẫu Hoàng toàn thân khẽ run rẩy, dưới uy năng cường đại của Nghịch Long, một vòng quang mang kim sắc trong mắt dần dần tiêu tán. Sắc mặt của Nghịch Long, lúc này mới thoáng dịu đi một chút, hừ lạnh một tiếng: - Xem như ngươi biết thức thời. Quy tắc của Đại lục Phong Vân là, địa vị không phân biệt lớn nhỏ, kẻ tài năng sẽ trở thành kẻ mạnh. Nếu ngươi muốn phản kháng lại ý chí của ta, tốt nhất hãy cân nhắc trước một chút, xem ngươi có tư cách chống lại ý chí của ta hay không? Kim Ô Mẫu Hoàng bị uy áp này liên tiếp áp chế, khí thế không ngừng yếu đi, nhẫn khí im hơi lặng tiếng, cố gắng áp chế mạnh mẽ tức giận của bản thân, thái độ nhún nhường: - Nghịch Long đại nhân, vừa rồi là ta không đúng. Nhưng mà, những đứa trẻ này đều là huyết mạch của ta, thỉnh cầu Nghịch Long đại nhân thông cảm, đừng cướp đoạt thân thể của chúng nó. Nghịch Long xua xua tay: - Nếu không phải ta thưởng thức thân thể của Kim Ô Thú ngươi cường đại, cũng sẽ không yêu thích một khối thân thể của ngươi. Kim Ô Mẫu Hoàng liếc mắt nhìn bảy tên thuộc hạ của Nghịch Long, trong lòng vô cùng lo lắng. Đối phương có tám người tới, và Kim Ô Ấu Thú của mình vừa vặn có tám đứa. Vạn nhất những tên gia hỏa này tất cả đều cường đại, tất cả ấu thú của mình, sẽ bị cướp đoạt toàn bộ thân thể, vậy chi bằng trực tiếp giết nó cho xong. - Nghịch Long đại nhân, chúng ta không phải nương tựa vào nhau, quan hệ mật thiết hay sao? Nếu bảy vị đạo hữu này cũng muốn cướp đoạt thân thể của con ta, vậy phải để bọn họ lĩnh giáo Chủ Thần Khí trong tay ta trước! Hỏa diễm kim sắc của Kim Ô Mẫu Hoàng lại một lần nữa toát ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bảy tên gia hỏa đang thèm thuồng nhìn như hổ đói. Xác thực, bảy tên gia hỏa này thấy Nghịch Long đại nhân cướp đoạt thân thể của Kim Ô Ấu Thú, bọn chúng cũng có tâm lý nóng lòng muốn thử. Nhưng mà không có gợi ý của Nghịch Long đại nhân, bọn họ cũng không dám làm càn trước mặt Kim Ô Mẫu Hoàng. Nghịch Long cười ha ha: - Các vị, các ngươi phải nhẫn nại một chút, Kim Ô Mẫu Hoàng tốt xấu cũng là công thần, lại là đạo hữu, không thể quá đáng quá! Sắc mặt Kim Ô Mẫu Hoàng khẽ buông lỏng, cũng không dám thả lỏng cảnh giác. Nghịch Long cười nói: - Kim Ô, những thuộc hạ này của ta, có thể không có chủ ý nhằm vào ấu thú của ngươi, nhưng thân thể của bọn chúng, lại phải do ngươi giải quyết! Kim Ô Mẫu Hoàng gật đầu nói: - Được, chuyện này ta có thể giải quyết. - Ngươi đừng đắc ý, hiện tại cường giả hơi có chút thực lực của Đại lục Thiên Huyền, đều đã tiến vào Thần Khí Mê Cung. Thân thể tư chất bình thường, ngươi bắt lấy đem cho những thuộc hạ của ta dùng cũng không đủ! Kim Ô Mẫu Hoàng có chút khó xử, nếu cường giả các nhà đều tiến vào Thần Khí Mê Cung, vậy nó thật sự không dễ làm, bắt được một số tên tư chất bình thường lại dùng không được. Một gã Thần hồn bên cạnh Nghịch Long cười lạnh nói: - Kim Ô Thú, ngươi ở Đại lục Thiên Huyền làm nội ứng mấy vạn năm, cũng có một mạng lưới thế lực. Triệu tập toàn bộ những người này lại cho ta. Chọn ra bảy tên có thực lực Chân Thần Đạo, cống hiến thân thể, hiến tế cho sự nghiệp của Đại lục Phong Vân ta! Kim Ô Mẫu Hoàng tâm thần chấn động, nó cảm thấy bản thân mình đủ hung ác, nhưng so sánh với Nghịch Long đại nhân, nó phát hiện, bản thân nó căn bản không là gì cả. Chí ít, đối phó với người của mình, Kim Ô Mẫu Hoàng tuyệt đối sẽ không làm những chuyện tàn nhẫn như vậy. Nhìn thấy khẩu khí của Nghịch Long đại nhân, trong nháy mắt đã quyết định sinh tử của người khác, hơn nữa hoàn toàn giống như việc chẳng đáng lo. Loại khí độ này, sợ rằng chỉ có tuyệt thế cường giả đã quen ngồi cao mới như vậy. Trong lòng mặc dù có chút cảm giác khác thường, nhưng Kim Ô Mẫu Hoàng cũng không dám chậm trễ. Ngược lại, nó rất bức thiết muốn làm chuyện này, cần phải tìm được thân thể cho những Thần hồn này. Bằng không, lúc nào bọn chúng cũng sẽ có chủ ý nhắm vào Kim Ô Ấu Thú, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Thần Khí Mê Cung đã hoàn toàn phong bế, những nội ứng Dị tộc ẩn nấp ở chỗ bí mật, cuối cùng cũng không cần phải trốn tránh nữa. Mười ngày sau, mười mấy tên nhân vật nội ứng, không ngừng hướng về phía Thang Cốc lao tới. Những thế lực này, đều là chuyên tâm bồi dưỡng, chí ít hơn một nửa, đều là Chân Thần Đạo cường giả. Kim Ô Mẫu Hoàng quay đầu hỏi hai tên thủ hạ: - Trảm Nhạc, Đoạn Thủy, người đều tới đủ rồi chứ? - Kim Ô Mẫu Hoàng, tổng cộng có sáu mươi sáu người, lần này tới Thần Khí Mê Cung, tổn thất mất sáu người, hiện giờ chỉ có sáu mươi người. Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, hình thần tiêu diệt. Còn có Diệu Vân Tiên Cô, là thuộc hạ nội ứng thành công nhất ở Đại lục Thiên Huyền, cũng chính là người giải trừ phong ấn cho những cường giả của Nghịch Long đại nhân, cũng bị tiêu diệt rồi. Chỉ còn lại một mình Vân Hồng Nhi, cũng không biết tung tích. Có lẽ trong lúc hỗn loạn, cũng mất mạng rồi. Kim Ô Mẫu Hoàng gật gật đầu, nói với Nghịch Long: - Nghịch Long đại nhân, người đều đến đủ rồi, tổng cộng là sáu mươi người, xin ngài xem qua. Nghịch Long gật gật đầu, nụ cười hơi có chút cổ quái, chăm chú nhìn sáu mươi khuôn mặt.