Tần Vô Song trịnh trọng nói: - Chư vị, khu vực phía Nam, một khi đã bị Đại lục Phong Vân nhanh chân giành trước, chí ít chứng minh một điểm, khu vực phía Nam, có lẽ là khu vực quặng mỏ tinh thạch Đại La phong phú nhất. Bằng không, kinh doanh mười năm, bọn chúng cũng không thể không có đạo lý cứ đặt trọng tâm dừng lại ở phía Nam. Cho nên, khu vực phía Nam này, chúng ta cần phải thâm nhập vào trong. Tranh thủ có thể có khai thác được mỏ tinh thạch Đại La chưa bị Đại lục Phong Vân khai thác ra. Lần này, chúng ta phân công hành động, các ngươi xem bản đồ này, ở phía Nam, có một thành phố lớn siêu cấp, tên là thành Nam An, các ngươi chia nhau hành sự, tới thành Nam An này. Trong một tháng, ta sẽ đuổi theo tập hợp với mọi người. Nhớ kỹ, trên đường đi, đừng phát sinh xung đột với bất cứ người nào, yên lặng hành sự, tất cả đến thành Nam An hãy nói tiếp. Tần Vô Song quyết định như vậy, đương nhiên là có đạo lý của hắn. Những người khác đều gật đầu đồng ý. - Được, việc không nên trì hoãn, trên đường xuống phía Nam này, nhất định phải tránh né Thú Triều. Căn cứ vào phỏng đoán của ta, Thú Triều này, nhất định là tông môn lớn nhất phía Nam của Ô Thước Tinh, thú đàn của Cự Thú Tộc. Hiện tại, ta vẫn chưa có chủ ý, rút cục là Thú Triều này, là ý chí đến từ Ô Thước Tinh, hay là ý chí đến từ Đại lục Phong Vân. Tần Vô Song tiếp tục nói: - Bất kể là ý chí của bên nào, đối kháng với Thú Tộc, tuyệt đối không sáng suốt, nhất là trong địa bàn của bọn chúng. Thiết Hoằng tỏ thái độ nói: - Đội trưởng, ngươi yên tâm đi, ngươi nói tránh né Thú Tộc, chúng ta nhất định sẽ tránh né. Hơn nữa, chúng ta tới đây, cũng không phải vì muốn gây chuyện phiền toái! - Đội trưởng, ngươi phải bảo trọng. Chúng ta còn phải đợi ngươi dẫn dắt chúng ta, đại phát thần uy. Tần Vô Song thản nhiên cười: - Yên tâm đi, ta chỉ là mang tới cho Đại Huyễn Nhật Thần Cung một chút kích thích mà thôi, không có hứng thú dây dưa với bọn chúng.
Sau khi sắp xếp thỏa đáng, những gia hỏa này bắt đầu phân công hành động. Tần Vô Song lại ở nguyên chỗ cũ, sau khi chờ đợi ba ngày, lúc này mới lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn ra, nhìn một lát, khóe miệng tràn ra một nụ cười: - Sắp đến lúc rồi! Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, hóa thành một đạo tử quang, biến mất trong khoảng không. Một ngày sau, trong Sơn mạch Cự Linh lớn nhất trong dãy núi phía Nam, trong địa bàn của Cự Thú Tộc, chiếm cứ đủ loại linh thú lớn nhỏ, đủ có mấy chục vạn con. Những linh thú này, đều là từ bốn phương tám hướng của Ô Thước Tinh tập trung mà đến. Lúc này, những linh thú này, đều phảng phất giống như điên cuồng, thấp giọng rít gào. Loại tiếng rít thấp này, tràn ngập khắp dãy núi, giống như quỷ khóc sói tru trong địa ngục. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL Người có ý chí kém một chút, chỉ sợ bị dọa vỡ gan ngay tại chỗ. Sơn mạch Cự Linh này, chính là đại bản doanh của Cự Thú Tộc, cũng chính là thế lực lớn nhất Ô Thước Tinh ở phía Nam, cũng là sự tồn tại hàng đầu ở khắp Ô Thước Tinh.
Bên trong một hang động cực lớn bên trong Sơn mạch Cự Linh, chín đại Thú vương của Cự Thú Tộc, toàn bộ tập trung lại một chỗ, chín đại Thú vương này, lại là một Sư Vương vi tôn. - Sư Vương, cứ tiếp tục như vậy, không phải là cách. Ô Thước Tinh chúng ta, không có thiên thần chúa tể, sớm muộn gì cũng bị đám hổn đản đó đào sạch của cải. Nếu đến lúc mỏ tinh thạch bị khai phá hết, những hỗn đản đó sẽ còn dễ nói chuyện như vậy không? Đến lúc đó, chỉ sợ vẫn là khó chạy thoát khỏi vận mệnh làm nô lệ! Những lời này là của một Lang Vương toàn thân thanh giáp. Cự Thú Tộc, không giống với Thú Tộc của Đại lục Thiên Huyền, bọn chúng cũng không tận sức theo đuổi biến hóa hình dáng của nhân loại, vì vậy, nhìn bên ngoài, hình dáng của bọn chúng, thật ra giống người nửa thú. Một Ưng Vương mũi ưng dài khác cũng hừ lạnh nói: - Lão Tứ nói rất có đạo lý. Nếu chúng ta cam tâm làm nô lệ, để mặc cho bọn chúng làm mưa làm gió. Vậy chi bằng, thật sự hành động đi! Phải nói là Cự Thú Tộc này, cũng không phải là loại để mặc người ta làm thịt, thực sự là nhóm người đó của Đại lục Phong Vân, quá cường hãn. Thực lực của Thiên Thần Đạo cường giả, khiến bọn chúng chân chính nhận thức được cái gì gọi là trời cao có trời cao hơn. Chín đại Thú vương vốn là sự tồn tại ngang ngược ở Ô Thước Tinh, nhưng trước mặt cường giả của Đại lục Phong Vân, quả thực giống như gà mờ mới tu luyện, căn bản không cách nào đối kháng. Nếu không phải Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Phong Vân còn muốn lợi dụng nhân mạch và lực kêu gọi của Cự Thú Tộc ở phía Nam, sợ rằng, chín đại Thú vương chí ít đã chết hơn một nửa rồi. Bất kể biết Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Phong Vân lợi dụng bọn họ, nhưng vì sinh tồn, bọn họ không thể không đối phó qua loa, nuốt giận vào lòng. Vị Sư Vương có bộ mặt thâm trầm đó, rất có khí phách vương giả: - Chư vị, lần này những Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Phong Vân, muốn chúng ta triệu tập trăm vạn Thú Tộc, tất nhiên lại muốn chúng ta xung phong xông vào trận địa. Căn cứ vào phỏng đoán của ta, nhất định là có biến động nhỏ gì rồi. Lang Vương trước đó hừ lạnh nói: - Đại lục Phong Vân khốn khiếp, nhất định là muốn chúng ta đi xung phong. Sư Vương bệ hạ, có phải lại có ngoại tộc xâm lấn không? Mấy ngày trước không phải có người đo đạc được tinh thần biến dị sao, có mảng lớn tinh vân dị tượng xuất hiện sao? Có phải có quan hệ đến chuyện này không? Tất cả mọi người đều không kìm được ngẩng đầu lên. Ô Thước Tinh hiện giờ cũng là trên người có nhiều rận nên không thấy ngứa, đối với ngoại tộc xâm lấn, đã có thể bình tĩnh hòa nhã thảo luận. Một Cửu Vĩ Hồ nãy giờ không lên tiếng, âm hiểm cười nói: - Ta thật ra hy vọng đây là sự thật. Mấy phe cùng đến, quỷ đánh quỷ cũng tốt, dù sao bọn chúng không để Ô Thước Tinh chúng ta yên tĩnh, mọi người cùng điên cuồng là tốt nhất. Còn chưa nói, người kiềm giữ lại suy nghĩ, thật sự cũng không phải là ít. Hùng Vương thân hình to lớn, hai bàn chân gấu đầy mỡ không ngừng đập xuống: - Đúng, quỷ đánh quỷ, tốt nhất là đánh chết toàn bộ, chúng ta sẽ tự tại! Ưng Vương thở dài: - Tự tại… muốn tự tại, là chuyện không dễ dàng như vậy. Ô Thước Tinh chúng ta hiện giờ đã bại lộ trước mắt Dị tộc. Tin rằng, từ nay về sau càng ngày sẽ có càng nhiều cường giả xâm lấn. Ô Thước Tinh chúng ta, cần phải có cách tự cứu mới được, bằng không, sớm muộn gì vẫn là bữa cơm trưa của kẻ khác. Nhìn ra được điều này, Ưng Vương này vẫn là tương đối bình tĩnh. Ở trong góc, một thanh âm nhỏ bé, tràn đầy lạnh lùng đột nhiên nhu hòa nói: - Sư Vương bệ hạ, theo ta thấy, đến mức độ hiện giờ, Ô Thước Tinh đã không phải do chúng ta nắm giữ rồi. Vậy chi bằng… chúng ta đánh cuộc, đi mở khóa Vạn Thần Quật đi! Ba chữ Vạn Thần Quật vừa nói ra, sắc mặt của những người khác đều biến đổi. Biểu tình nhất thời mất tự nhiên. Ánh mắt của Sư Vương nhất thời lạnh thấu xương, nhìn chằm chằm vào Xà Vương âm nhu ở trong góc, hừ lạnh một tiếng: - Xà Vương, ngươi muốn để Ô Thước Tinh chúng ta rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục sao? - Sư Vương bệ hạ, ngươi cảm thấy, Ô Thước Tinh chúng ta, hiện tại còn cách vạn kiếp bất phục còn bao xa nữa? Một trăm năm, năm trăm năm, hay là một ngàn năm? Dựa vào tư chất của chúng ta hiện giờ, một ngàn năm, cho dù có thể đột phá được Thiên Thần Đạo, thì như thế nào? Thiên Thần Đạo của người ta, vừa đến chính là mười mấy người. Hơn nữa Thiên Thần Đạo mạnh nhất có bốn, năm kiếp, ngoài Vạn Thần Quật ra, ta đã không nghĩ ra chúng ta còn có bất cứ một tia hy vọng nào. Xà Vương là khác loại trong chín đại Thú vương, không nói thì thôi, một khi mở miệng, chính là không kiêng kỵ gì cả! Lang Vương ở bên cạnh không kìm được lên tiếng phụ họa: - Đúng vậy, Sư Vương Lão Đại, ta cảm thấy đề nghị này của lão Xà Vương rất hay, Vạn Thần Quật, mặc dù là Thái cổ Ma chú, nhưng đó chỉ là truyền thuyết mà thôi. Lẽ nào thật sự sẽ trở thành tai nạn của Ô Thước Tinh chúng ta sao? Hơn nữa, cho dù có loạn, còn có thể loạn hơn bây giờ sao? Theo ta nói, thà chết, cũng không được làm nô lệ! - Sư Vương bệ hạ, ta thấy Xà Vương và Lang Vương đều nói có lý. Tuyết Điêu Vương ở bên cạnh, cũng mở miệng phụ họa nói. Khóe môi Sư Vương khẽ động một chút: - Chuyện này, đừng nhắc đến trước. Thứ cho ta suy nghĩ một chút. Nhớ kỹ, ngoài chín người chúng ta, không được tiết lộ ra ngoài. Một khi để đám giặc của Đại lục Phong Vân đó biết bí mật của Vạn Thần Quật, thế cục đó chúng ta sẽ càng không thể nắm giữ được! - Được, Sư Vương Lão Đại, sớm đã định đoạt rồi! Tám đại Thú vương khác, đề nghị vẫn là đề nghị, đối với Sư Vương Lão Đại vẫn vô cùng tin phục. Có quyền uy tuyệt đối. Sư Vương đang muốn tuyên bố giải tán, đột nhiên bên ngoài sơn cốc, thú đàn đột nhiên xao động, phát ra tiếng gầm rú vang vọng núi đồi. Không đợi bọn Sư Vương phản ứng, bên ngoài một luồng gió mát đã lướt vào Cửu Thú Đại Điện. - Chín đại Thú vương Cự Thú Tộc, ha ha, tại hạ thất lễ rồi! Tần Vô Song thu hồi Âm Dương Tử Vân Dực, cũng không khách khí, sải bước đi vào trong. Cửu Thú Đại Điện này là nơi vô cùng bí mật. Nếu không phải Tần Vô Song tinh thông thú ngữ, sợ rằng căn bản không thể nào biết được nơi này. Vì vậy, cường giả của Đại lục Phong Vân cũng rất ít có thể tiến vào thánh địa Cự Thú Tộc, nhưng Tần Vô Song lại có thể nhẹ nhàng xông vào trong. Chỉ là như vậy, chín đại Thú vương cùng biến sắc, không kìm lại được dựa sát vào nhau, hình thành một đạo trận thế hình quạt. Tần Vô Song khẽ mỉm cười, xua tay nói: - Chư vị bằng hữu, an tâm chớ nóng vội! - Ngươi là ai? Lang Vương quát lên một tiếng. - Ha ha, nếu ta nói, ta không có ác ý, chư vị có tin không? Tần Vô Song thản nhiên mỉm cười, dưới loại trận thế này, hắn thật ra có vẻ rất trấn định. - Ngươi là cường giả của Đại lục Phong Vân? Trong ánh mắt của những Thú vương này, mặc dù tận lực che giấu, nhưng loại địch ý lúc ẩn lúc hiện này, vẫn có thể nắm chắc được. - Chư vị, ta vô ý nói chuyện không may, ta chỉ muốn nói một câu, tiền đồ của Ô Thước Tinh các ngươi, căn cứ vào hiểu biết của ta đối với Đại lục Phong Vân, đó là chủng tộc lòng tham không đáy. Ham muốn hiện tại của bọn chúng là mỏ tinh thạch của các ngươi, tương lai, tất nhiên sẽ đem Ô Thước Tinh các ngươi biến thành một Vị diện nô lệ! Mặc dù nghe ra có chút bắn tiếng đe dọa, nhưng lời nói của Tần Vô Song, cũng là nói trúng tim đen, đem tiền đồ của Ô Thước Tinh không lưu tình chút nào bày ra trước mặt bọn họ. - Ngươi là người nào? Sư Vương bình tĩnh hỏi. Tần Vô Song cười cười: - Ta là một tán tu của Vị diện bên ngoài. Nếu các ngươi muốn hỏi lai lịch của ta, ta cũng có thể nói cho các ngươi, lần này ta tới, là thay mặt cho Đại lục Thiên Tượng. Đại lục Thiên Tượng, là một sự tồn tại không thua kém Đại lục Phong Vân. - Hừ, Ô Thước Tinh chúng ta quả nhiên là miếng thịt béo, dẫn nhiều thợ săn đến như vậy. Ưng Vương lạnh giọng nói một câu. - Ha ha, ta có thể hiểu được địch ý của chư vị. Nhưng mà, ta không ngại nói chuyện rõ ràng một chút. Mặc dù ta đại diện cho Đại lục Thiên Tượng mà đến, xác thực cũng là vì tinh thạch mà đến. Nhưng ta tuyệt đối không có dã tâm nô dịch Ô Thước Tinh các ngươi, trái lại, thật ra có một loại tình cảm cùng chung kẻ thù, muốn chỉ điểm cho chư vị một đường đi rõ ràng, không biết chư vị có muốn nghe không? Chín đại Thú vương bị lời nói của Tần Vô Song làm cho kinh ngạc. Mặc dù địch ý không có giảm bớt, nhưng thần tình lại lộ ra một sắc thái hiếu kỳ.
Tần Vô Song hiện nay đã đại khái nắm được tình hình, xem ra, Vũ Văn tỷ tỷ có lẽ không gặp chuyện gì, chỉ là đã được cơ quan đặc biệt bảo vệ cẩn thận rồi.
Còn chính mình tùy tiện xuất hiện, điều tra tình hình của Vũ Văn, khiến cho cơ quan đặc biệt chú ý tới, cho rằng hắn là thành viên tổ chức bí mật ở nước ngoài, do vậy mới có sự hiểu lầm này.
Còn Tần Vô Song cũng hiểu lầm ý tứ của đối phương, cho rằng những người này có ý không tốt với Vũ Văn.
Còn hai người bọn họ lại cho rằng Tần Vô Song có ý đồ xấu với Vũ Văn, do vậy mới đề phòng đến như vậy, đối với Tần Vô Song cũng tràn ngập ý nghĩ thù địch.
Một khi đã xác định được hai người bọn họ không có ác ý, Tần Vô Song cũng không tiện thi triển pháp thuật sưu hồn. Pháp thuật sưu hồn này quả thực có thể nhìn thấy từng ý nghĩ của bọn họ, chỉ là người ở thế giới này, thể chất và căn cốt đều không thể nào chịu nổi pháp thuật sưu hồn.
Cố ý thi triển pháp thuật sưu hồn, nhẹ thì tư duy hỗn loạn, thần trí không rõ, nặng thì tan xác bỏ mạng.
Dù thế nào kiếp trước vẫn là đồng bào, hơn nữa Tần Vô Song trước nay đối với người của mình vẫn rất khách khí, nếu đối phương là nhân vật của Thực Huyết Tường Vy, Tần Vô Song đã sớm dùng mọi biện pháp rồi.
Tần Vô Song cười tủm tỉm, thần thái tự nhiên khiến hai người bọn họ rợn cả tóc gáy, bọn họ cảm thấy người trước mặt này quả thực là đáng sợ.
Xem dáng vẻ của hắn, dường như căn bản không sợ đồng bọn của bọn họ tới tiếp ứng. Tương phản, dường như càng lo lắng bọn họ không tới mới đúng.
- Hai vị, biện pháp tốt nhất là các vị đưa ta đi.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Cứ kéo dài thế này cũng không phải là biện pháp.
Nói không được, Tần Vô Song phải sử dụng một số biện pháp dẫn đạo. Chút tiểu thần thông này không thể dẫn tới tâm thần mê loạn, không thể ảnh hưởng về sau.
Như vậy, Tần Vô Song vừa không làm thương tổn đối phương, lại khiến cho bọn họ ngoan ngoãn phối hợp, đem tất cả sự tình nói ra.
Tần Vô Song nắm bắt mức độ vừa khéo, quả nhiên bọn họ bị Tần Vô Song ngấm ngầm giở chút thủ đoạn, liền vô cùng hợp tác trả lời câu hỏi.
Tất cả quả nhiên rất giống với những gì Tần Vô Song dự đoán. Bốn năm trước, kiếp trước của Tần Vô Song là Vũ Tinh Hà ẩu đả cùng sát thủ của tổ chức bí mật, dẫn tới chân khí phản phệ, gặp nạn mất mạng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Sau đó cơ quan có trách nhiệm liền tham gia điều tra, từ đó rút ra được một kết luận tương đối bí mật, phá vỡ âm mưu của tổ chức bí mật. Từ đó cũng biết được tình cảnh của Vũ Văn vô cùng nguy hiểm.
Cơ quan hữu quan vì bảo vệ Vũ Văn, đồng thời cũng là để truy quét thế lực bí mật thâm nhập vào. Các tổ chức bí mật này bị Vũ Tinh Hà phá hoại, vô cùng khâm phục bản lĩnh và thủ đoạn của Vũ Tinh Hà, nhiều lần muốn thâm nhập vào, đoạt được công pháp tu luyện của Tần Vô Song.
Do vậy, các cơ quan hữu quan vô cùng coi trọng, tăng cường bảo vệ. Vũ Văn do vậy cũng bị các cơ quan hữu quan tiến hành bảo vệ, sống một cuộc sống rất đơn giản.
Dù vậy, tổ chức bí mật nước ngoài vẫn không ngừng thâm nhập vào, điều tra tin tức về Vũ Văn.
Theo bọn chúng, Vũ Tinh Hà đã chết rồi, vậy công pháp tu luyện nhất định nằm trong tay Vũ Văn.
Như thế, trong bốn năm vừa qua, các tổ chức bí mật và cơ quan an ninh quốc gia tiến hành đấu trí đấu tài, những cuộc đấu này, thường không tiện nói rõ ra ngoài, mà ngấm ngầm tiến hành. Còn hành tung của Vũ Văn, do bảo vệ đắc lực nên không bị lộ ra ngoài.
Cho dù là hai vị này, cũng không hề biết tin tức của Vũ Văn, chỉ biết hoàn cảnh của Vũ Văn rất an toàn. Cụ thể thế nào chỉ có rất ít người được biết. Đây cũng là để có thể làm công tác bảo mật một cách tốt nhất.
Tần Vô Song hỏi:
- Nếu đã vậy, ai biết về tin tức của Vũ Văn?
Vị Trịnh ca kia nói:
- Thủ trưởng của chúng tôi, biệt hiệu Ngân Hồ biết. Chúng tôi cũng chỉ chịu trách nhiệm trước anh ấy, tất cả hành động do anh ấy chỉ huy.
- Rất tốt, có thể tìm thấy Ngân Hồ ở chỗ nào?
- Chỗ chúng tôi gặp mặt là tại…
Trịnh ca nói ra một cái tên.
Tần Vô Song thản nhiên cười lên một tiếng. Như vậy là tốt nhất rồi. Chỉ cần Vũ Văn tỷ tỷ không chết thì dễ làm rồi. Chỉ cần còn sống, tất cả mọi vấn đề đều không phải là vấn đề.
Lo lắng duy nhất của Tần Vô Song là Vũ Văn đã không còn trên đời này. Như vậy, Tần Vô Song tuy thủ đoạn thông thiên, cũng căn bản không làm được gì.
Quy tắc Sinh Tử cùng cấp với quy tắc Thời Không, đó đều là đại quy tắc. Cho dù là Thánh Hoàng cường giả cũng chỉ nắm được chút bề ngoài.
Có thể hoàn toàn nắm giữ quy tắc này, chỉ có Đại La Chí Tôn.
Cũng có nghĩa là, nếu Vũ Văn đã chết, Tần Vô Song một chút biện pháp cũng không có. Thế giới này không giống với thế giới võ giả của Tần Vô Song, chỉ cần Thần hồn không chết, là có hy vọng sống lại.
Thế giới này, Thần hồn của con người cơ hồ không có lực lượng, cũng có nghĩa là, lực lượng của Thần hồn chưa được khai phá. Bởi vậy, nhục thân mà chết, Thần hồn cơ hồ cũng đồng thời biến mất.
Thần hồn căn bản không có năng lực tự tồn tại. Mà Thần hồn đã chết, trừ phi Đại La Chí Tôn ra tay nghịch chuyển Thời Không, mới có thể sống lại.
Nếu có thể Thần hồn không chết, vậy sẽ dễ làm hơn nhiều so với toàn bộ tử vong. Một tia Thần hồn tồn tại thì cơ hội sống lại cũng tăng lên rất nhiều.
Vũ Văn chưa chết, làm cho Tần Vô Song rất vui mừng. Chỉ cần chưa chết, mọi vấn đề khác đều không phải là vấn đề. Tổ chức bí mật nước ngoài, nếu là Vũ Tinh Hà kiếp trước, có lẽ không thể chống lại được. Nhưng tới nay, Vũ Tinh Hà đã chuyển thế thành Tần Vô Song!
Mà lực lượng của Tần Vô Song, đừng nói là tổ chức bí mật nhỏ nhoi kia, cho dù là cả Tinh vực Cửu Diệu, Tần Vô Song cũng có thể tiêu diệt gọn.
Với vũ lực của Địa Cầu, cho dù tập trung tất cả vũ khí tối tân nhất, nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản Chân Thần Đạo cường giả. Nếu là Thiên Thần Đạo cường giả xâm phạm, chỉ e là vũ khí tối tân nhất, cũng không thể ngăn chặn được Thiên Thần Đạo cường giả muốn làm gì thì làm.
Nói cách khác, cho dù là Chân Thần Đạo cường giả, vũ khí tối tân nhất, cũng chỉ có thể làm chậm lại một chút bước tiến của bọn họ mà thôi. Chân Thần Đạo cường giả, có đủ thực lực thống trị Vị diện như thế này.
Thông qua tin tức của Trịnh ca và Tiểu Dư, Tần Vô Song rất nhanh đã tìm thấy Ngân Hồ. Chỉ là Ngân Hồ cũng rất thận trọng, nhìn thấy Tần Vô Song liền trở nên cảnh giác.
Tuy nhiên, trước mặt cường giả như Tần Vô Song, cảnh giác của hắn chỉ là trò cười. Đây hoàn toàn không phải là tồn tại trong cùng một hệ thống lực lượng.
Ngân Hồ tiếng tăm lẫy lừng trong cơ quan an ninh, trước mặt Tần Vô Song căn bản không có đáng gì, cho dù chỉ là một cường giả thông thường cũng đủ để đối phó với Ngân Hồ, huống hồ là Tần Vô Song sắp tấn thăng lên Thiên Tôn.
Từ miệng Ngân Hồ, Tần Vô Song nắm bắt được tin tức liên qua, thì ra, Vũ Văn tỷ tỷ, ba năm trước đã kết hôn rồi. Hiện nay đã thay đổi thân phận, thay đổi hình dáng, ở một huyện xa xôi ở miền Tây sinh sống. Vũ Văn hiện nay đã kết hôn sinh con, sống một cuộc sống giản dị bình thường.
Cho dù như vậy, cơ quan hữu quan vẫn không sơ sẩy trong việc bảo vệ cô. Tuy Ngân Hồ không nói rõ, nhưng Tần Vô Song biết rõ, cơ quan hữu quan chiếu cố Vũ Văn như vậy, một mặt là để bảo vệ cô, mặt khác, nếu chỉ là một người dân thường, căn bản không đủ để cơ quan hữu quan phải phí công phí sức như thế.
Nguyên nhân quan trọng hơn là, cơ quan hữu quan, cũng muốn có được thứ mà Vũ Tinh Hà đã để lại. Chỉ là, bọn họ lựa chọn sách lược vỗ về quan tâm, không giống với phương pháp cưỡng đoạt của tổ chức bí mật nước ngoài.
Tần Vô Song thầm cảm thấy buồn cười, những võ điển ở tiền thế đều là kinh điển, đối với Tần Vô Song hậu thế ảnh hưởng cũng rất lớn. Nhưng đó cũng là do Tần Vô Song không ngừng nâng cấp và hoàn thiện. Nếu chỉ là những võ điển của kiếp trước kia, tác dụng tất nhiên sẽ không nhiều đến vậy.
Cho dù như vậy, ở một nơi công pháp thiếu thốn như Địa Cầu, võ công ghi chép trong võ điển này, tuy không thể đối đầu với vũ khí tối tân, nhưng đối đầu với vũ khí thông thường, cũng không có vấn đề gì.
Tần Vô Song hiện nay dùng tư thái siêu nhiên đối mặt với những điều này, trong lòng tất nhiên càng lạnh nhạt. Những võ điển kia lưu lại cho cơ quan hữu quan của quốc gia cũng tốt, còn tốt hơn để chúng thất truyền!
Nhưng tiền đề là, Vũ Văn tỷ tỷ bắt buộc phải không bị tổn hại gì. Nhưng từ khẩu khí của Ngân Hồ, dường như cuộc sống của Vũ Văn tuy rất bình thản, nhưng cũng không phải hoàn thiện toàn mỹ.
Tần Vô Song biết Ngân Hồ vẫn còn gì đó chưa thể nói ra, nói không được, vậy chỉ có thể dùng chút thủ đoạn, làm cho Ngân Hồ nói rõ ràng hết ra.
Thì ra, Vũ Văn ba năm trước cùng một học giả tại địa phương kết hôn, năm sau thì sinh được một con gái.
Người con gái này, được khoảng một tuổi thì phát hiện ra có bệnh tim nghiêm trọng, mấy ngày trước bệnh nặng đã nhập viện, đến nay đang vô cùng nguy kịch.
Tần Vô Song không ngờ tới, chỉ có bốn năm, không ngờ lại phát sinh nhiều thay đổi đến vậy. Vũ Văn tỷ tỷ không những đã lập gia đình, mà còn có con gái hai tuổi rồi.
Chỉ là, cuộc sống không phải là trước sau đều thuận lợi, cuộc sống của chị xem ra gặp chút khó khăn nhỏ. Nhưng ở thế giới này, khó khăn nhỏ lại hay biến thành nỗi tuyệt vọng không thể cứu vãn được.
Nhân định thắng thiên, bốn chữ này, tại thế giới này, rất khó thể hiện hoàn toàn ra. Sức lực của còn người, nhiều lúc không có tác dụng gì.
Tần Vô Song âm thầm cảm thấy mình quay về chuyến này là quyết định đúng đắn. Bất kể thế nào, một khi đã tới rồi, không thể lưu lại nuối tiếc.
Cho dù không thay đổi quy tắc của thế giới này, cũng phải trong phạm vi quy tắc cho phép, đem đến cho Vũ Văn sự giúp đỡ lớn nhất. Chỉ có như vậy, mới có thể yên tâm rời đi!
Trong khoa tim mạch của một bệnh viện lớn nhất của một tỉnh phía Tây Nam, biểu tình của Vũ Văn vô cùng thiểu não, chuyên gia đến từ Thủ đô đã khám, và nói chuyện với cô.
Ba ngày sau phẫu thuật, nhưng xác xuất thành công rất thấp. Mà nếu không phẫu thuật, đứa trẻ sẽ có thể xảy ra tai nạn ngoài ý muốn bất cứ lúc nào.
Điều này đối với Vũ Văn mà nói, vô cùng tàn nhẫn. Bất kể là sự lựa chọn thế nào, đều đang cắt từng khúc ruột của người mẹ. Xác xuất thành công của ca phẫu thuật, sẽ không vượt quá hai mươi phần trăm.
Xác xuất này là vô cùng thấp. Tuy nhiên, Vũ Văn không có lựa chọn nào khác, nhìn đứa bé yếu ớt nằm trên giường bệnh, Vũ Văn lòng đau như cắt.
Đứa nhỏ mới hơn hai tuổi một chút, đã phải chịu đựng nỗi đau người lớn chưa từng chịu đựng qua. Vũ Văn thậm chí hy vọng, nếu có thể lựa chọn, cô thà lựa chọn thay con chịu đựng nỗi đau này
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tần Vô Song trịnh trọng nói: - Chư vị, khu vực phía Nam, một khi đã bị Đại lục Phong Vân nhanh chân giành trước, chí ít chứng minh một điểm, khu vực phía Nam, có lẽ là khu vực quặng mỏ tinh thạch Đại La phong phú nhất. Bằng không, kinh doanh mười năm, bọn chúng cũng không thể không có đạo lý cứ đặt trọng tâm dừng lại ở phía Nam. Cho nên, khu vực phía Nam này, chúng ta cần phải thâm nhập vào trong. Tranh thủ có thể có khai thác được mỏ tinh thạch Đại La chưa bị Đại lục Phong Vân khai thác ra. Lần này, chúng ta phân công hành động, các ngươi xem bản đồ này, ở phía Nam, có một thành phố lớn siêu cấp, tên là thành Nam An, các ngươi chia nhau hành sự, tới thành Nam An này. Trong một tháng, ta sẽ đuổi theo tập hợp với mọi người. Nhớ kỹ, trên đường đi, đừng phát sinh xung đột với bất cứ người nào, yên lặng hành sự, tất cả đến thành Nam An hãy nói tiếp. Tần Vô Song quyết định như vậy, đương nhiên là có đạo lý của hắn. Những người khác đều gật đầu đồng ý. - Được, việc không nên trì hoãn, trên đường xuống phía Nam này, nhất định phải tránh né Thú Triều. Căn cứ vào phỏng đoán của ta, Thú Triều này, nhất định là tông môn lớn nhất phía Nam của Ô Thước Tinh, thú đàn của Cự Thú Tộc. Hiện tại, ta vẫn chưa có chủ ý, rút cục là Thú Triều này, là ý chí đến từ Ô Thước Tinh, hay là ý chí đến từ Đại lục Phong Vân. Tần Vô Song tiếp tục nói: - Bất kể là ý chí của bên nào, đối kháng với Thú Tộc, tuyệt đối không sáng suốt, nhất là trong địa bàn của bọn chúng. Thiết Hoằng tỏ thái độ nói: - Đội trưởng, ngươi yên tâm đi, ngươi nói tránh né Thú Tộc, chúng ta nhất định sẽ tránh né. Hơn nữa, chúng ta tới đây, cũng không phải vì muốn gây chuyện phiền toái! - Đội trưởng, ngươi phải bảo trọng. Chúng ta còn phải đợi ngươi dẫn dắt chúng ta, đại phát thần uy. Tần Vô Song thản nhiên cười: - Yên tâm đi, ta chỉ là mang tới cho Đại Huyễn Nhật Thần Cung một chút kích thích mà thôi, không có hứng thú dây dưa với bọn chúng.
Sau khi sắp xếp thỏa đáng, những gia hỏa này bắt đầu phân công hành động. Tần Vô Song lại ở nguyên chỗ cũ, sau khi chờ đợi ba ngày, lúc này mới lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn ra, nhìn một lát, khóe miệng tràn ra một nụ cười: - Sắp đến lúc rồi! Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, hóa thành một đạo tử quang, biến mất trong khoảng không. Một ngày sau, trong Sơn mạch Cự Linh lớn nhất trong dãy núi phía Nam, trong địa bàn của Cự Thú Tộc, chiếm cứ đủ loại linh thú lớn nhỏ, đủ có mấy chục vạn con. Những linh thú này, đều là từ bốn phương tám hướng của Ô Thước Tinh tập trung mà đến. Lúc này, những linh thú này, đều phảng phất giống như điên cuồng, thấp giọng rít gào. Loại tiếng rít thấp này, tràn ngập khắp dãy núi, giống như quỷ khóc sói tru trong địa ngục. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL Người có ý chí kém một chút, chỉ sợ bị dọa vỡ gan ngay tại chỗ. Sơn mạch Cự Linh này, chính là đại bản doanh của Cự Thú Tộc, cũng chính là thế lực lớn nhất Ô Thước Tinh ở phía Nam, cũng là sự tồn tại hàng đầu ở khắp Ô Thước Tinh.
Bên trong một hang động cực lớn bên trong Sơn mạch Cự Linh, chín đại Thú vương của Cự Thú Tộc, toàn bộ tập trung lại một chỗ, chín đại Thú vương này, lại là một Sư Vương vi tôn. - Sư Vương, cứ tiếp tục như vậy, không phải là cách. Ô Thước Tinh chúng ta, không có thiên thần chúa tể, sớm muộn gì cũng bị đám hổn đản đó đào sạch của cải. Nếu đến lúc mỏ tinh thạch bị khai phá hết, những hỗn đản đó sẽ còn dễ nói chuyện như vậy không? Đến lúc đó, chỉ sợ vẫn là khó chạy thoát khỏi vận mệnh làm nô lệ! Những lời này là của một Lang Vương toàn thân thanh giáp. Cự Thú Tộc, không giống với Thú Tộc của Đại lục Thiên Huyền, bọn chúng cũng không tận sức theo đuổi biến hóa hình dáng của nhân loại, vì vậy, nhìn bên ngoài, hình dáng của bọn chúng, thật ra giống người nửa thú. Một Ưng Vương mũi ưng dài khác cũng hừ lạnh nói: - Lão Tứ nói rất có đạo lý. Nếu chúng ta cam tâm làm nô lệ, để mặc cho bọn chúng làm mưa làm gió. Vậy chi bằng, thật sự hành động đi! Phải nói là Cự Thú Tộc này, cũng không phải là loại để mặc người ta làm thịt, thực sự là nhóm người đó của Đại lục Phong Vân, quá cường hãn. Thực lực của Thiên Thần Đạo cường giả, khiến bọn chúng chân chính nhận thức được cái gì gọi là trời cao có trời cao hơn. Chín đại Thú vương vốn là sự tồn tại ngang ngược ở Ô Thước Tinh, nhưng trước mặt cường giả của Đại lục Phong Vân, quả thực giống như gà mờ mới tu luyện, căn bản không cách nào đối kháng. Nếu không phải Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Phong Vân còn muốn lợi dụng nhân mạch và lực kêu gọi của Cự Thú Tộc ở phía Nam, sợ rằng, chín đại Thú vương chí ít đã chết hơn một nửa rồi. Bất kể biết Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Phong Vân lợi dụng bọn họ, nhưng vì sinh tồn, bọn họ không thể không đối phó qua loa, nuốt giận vào lòng. Vị Sư Vương có bộ mặt thâm trầm đó, rất có khí phách vương giả: - Chư vị, lần này những Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Phong Vân, muốn chúng ta triệu tập trăm vạn Thú Tộc, tất nhiên lại muốn chúng ta xung phong xông vào trận địa. Căn cứ vào phỏng đoán của ta, nhất định là có biến động nhỏ gì rồi. Lang Vương trước đó hừ lạnh nói: - Đại lục Phong Vân khốn khiếp, nhất định là muốn chúng ta đi xung phong. Sư Vương bệ hạ, có phải lại có ngoại tộc xâm lấn không? Mấy ngày trước không phải có người đo đạc được tinh thần biến dị sao, có mảng lớn tinh vân dị tượng xuất hiện sao? Có phải có quan hệ đến chuyện này không? Tất cả mọi người đều không kìm được ngẩng đầu lên. Ô Thước Tinh hiện giờ cũng là trên người có nhiều rận nên không thấy ngứa, đối với ngoại tộc xâm lấn, đã có thể bình tĩnh hòa nhã thảo luận. Một Cửu Vĩ Hồ nãy giờ không lên tiếng, âm hiểm cười nói: - Ta thật ra hy vọng đây là sự thật. Mấy phe cùng đến, quỷ đánh quỷ cũng tốt, dù sao bọn chúng không để Ô Thước Tinh chúng ta yên tĩnh, mọi người cùng điên cuồng là tốt nhất. Còn chưa nói, người kiềm giữ lại suy nghĩ, thật sự cũng không phải là ít. Hùng Vương thân hình to lớn, hai bàn chân gấu đầy mỡ không ngừng đập xuống: - Đúng, quỷ đánh quỷ, tốt nhất là đánh chết toàn bộ, chúng ta sẽ tự tại! Ưng Vương thở dài: - Tự tại… muốn tự tại, là chuyện không dễ dàng như vậy. Ô Thước Tinh chúng ta hiện giờ đã bại lộ trước mắt Dị tộc. Tin rằng, từ nay về sau càng ngày sẽ có càng nhiều cường giả xâm lấn. Ô Thước Tinh chúng ta, cần phải có cách tự cứu mới được, bằng không, sớm muộn gì vẫn là bữa cơm trưa của kẻ khác. Nhìn ra được điều này, Ưng Vương này vẫn là tương đối bình tĩnh. Ở trong góc, một thanh âm nhỏ bé, tràn đầy lạnh lùng đột nhiên nhu hòa nói: - Sư Vương bệ hạ, theo ta thấy, đến mức độ hiện giờ, Ô Thước Tinh đã không phải do chúng ta nắm giữ rồi. Vậy chi bằng… chúng ta đánh cuộc, đi mở khóa Vạn Thần Quật đi! Ba chữ Vạn Thần Quật vừa nói ra, sắc mặt của những người khác đều biến đổi. Biểu tình nhất thời mất tự nhiên. Ánh mắt của Sư Vương nhất thời lạnh thấu xương, nhìn chằm chằm vào Xà Vương âm nhu ở trong góc, hừ lạnh một tiếng: - Xà Vương, ngươi muốn để Ô Thước Tinh chúng ta rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục sao? - Sư Vương bệ hạ, ngươi cảm thấy, Ô Thước Tinh chúng ta, hiện tại còn cách vạn kiếp bất phục còn bao xa nữa? Một trăm năm, năm trăm năm, hay là một ngàn năm? Dựa vào tư chất của chúng ta hiện giờ, một ngàn năm, cho dù có thể đột phá được Thiên Thần Đạo, thì như thế nào? Thiên Thần Đạo của người ta, vừa đến chính là mười mấy người. Hơn nữa Thiên Thần Đạo mạnh nhất có bốn, năm kiếp, ngoài Vạn Thần Quật ra, ta đã không nghĩ ra chúng ta còn có bất cứ một tia hy vọng nào. Xà Vương là khác loại trong chín đại Thú vương, không nói thì thôi, một khi mở miệng, chính là không kiêng kỵ gì cả! Lang Vương ở bên cạnh không kìm được lên tiếng phụ họa: - Đúng vậy, Sư Vương Lão Đại, ta cảm thấy đề nghị này của lão Xà Vương rất hay, Vạn Thần Quật, mặc dù là Thái cổ Ma chú, nhưng đó chỉ là truyền thuyết mà thôi. Lẽ nào thật sự sẽ trở thành tai nạn của Ô Thước Tinh chúng ta sao? Hơn nữa, cho dù có loạn, còn có thể loạn hơn bây giờ sao? Theo ta nói, thà chết, cũng không được làm nô lệ! - Sư Vương bệ hạ, ta thấy Xà Vương và Lang Vương đều nói có lý. Tuyết Điêu Vương ở bên cạnh, cũng mở miệng phụ họa nói. Khóe môi Sư Vương khẽ động một chút: - Chuyện này, đừng nhắc đến trước. Thứ cho ta suy nghĩ một chút. Nhớ kỹ, ngoài chín người chúng ta, không được tiết lộ ra ngoài. Một khi để đám giặc của Đại lục Phong Vân đó biết bí mật của Vạn Thần Quật, thế cục đó chúng ta sẽ càng không thể nắm giữ được! - Được, Sư Vương Lão Đại, sớm đã định đoạt rồi! Tám đại Thú vương khác, đề nghị vẫn là đề nghị, đối với Sư Vương Lão Đại vẫn vô cùng tin phục. Có quyền uy tuyệt đối. Sư Vương đang muốn tuyên bố giải tán, đột nhiên bên ngoài sơn cốc, thú đàn đột nhiên xao động, phát ra tiếng gầm rú vang vọng núi đồi. Không đợi bọn Sư Vương phản ứng, bên ngoài một luồng gió mát đã lướt vào Cửu Thú Đại Điện. - Chín đại Thú vương Cự Thú Tộc, ha ha, tại hạ thất lễ rồi! Tần Vô Song thu hồi Âm Dương Tử Vân Dực, cũng không khách khí, sải bước đi vào trong. Cửu Thú Đại Điện này là nơi vô cùng bí mật. Nếu không phải Tần Vô Song tinh thông thú ngữ, sợ rằng căn bản không thể nào biết được nơi này. Vì vậy, cường giả của Đại lục Phong Vân cũng rất ít có thể tiến vào thánh địa Cự Thú Tộc, nhưng Tần Vô Song lại có thể nhẹ nhàng xông vào trong. Chỉ là như vậy, chín đại Thú vương cùng biến sắc, không kìm lại được dựa sát vào nhau, hình thành một đạo trận thế hình quạt. Tần Vô Song khẽ mỉm cười, xua tay nói: - Chư vị bằng hữu, an tâm chớ nóng vội! - Ngươi là ai? Lang Vương quát lên một tiếng. - Ha ha, nếu ta nói, ta không có ác ý, chư vị có tin không? Tần Vô Song thản nhiên mỉm cười, dưới loại trận thế này, hắn thật ra có vẻ rất trấn định. - Ngươi là cường giả của Đại lục Phong Vân? Trong ánh mắt của những Thú vương này, mặc dù tận lực che giấu, nhưng loại địch ý lúc ẩn lúc hiện này, vẫn có thể nắm chắc được. - Chư vị, ta vô ý nói chuyện không may, ta chỉ muốn nói một câu, tiền đồ của Ô Thước Tinh các ngươi, căn cứ vào hiểu biết của ta đối với Đại lục Phong Vân, đó là chủng tộc lòng tham không đáy. Ham muốn hiện tại của bọn chúng là mỏ tinh thạch của các ngươi, tương lai, tất nhiên sẽ đem Ô Thước Tinh các ngươi biến thành một Vị diện nô lệ! Mặc dù nghe ra có chút bắn tiếng đe dọa, nhưng lời nói của Tần Vô Song, cũng là nói trúng tim đen, đem tiền đồ của Ô Thước Tinh không lưu tình chút nào bày ra trước mặt bọn họ. - Ngươi là người nào? Sư Vương bình tĩnh hỏi. Tần Vô Song cười cười: - Ta là một tán tu của Vị diện bên ngoài. Nếu các ngươi muốn hỏi lai lịch của ta, ta cũng có thể nói cho các ngươi, lần này ta tới, là thay mặt cho Đại lục Thiên Tượng. Đại lục Thiên Tượng, là một sự tồn tại không thua kém Đại lục Phong Vân. - Hừ, Ô Thước Tinh chúng ta quả nhiên là miếng thịt béo, dẫn nhiều thợ săn đến như vậy. Ưng Vương lạnh giọng nói một câu. - Ha ha, ta có thể hiểu được địch ý của chư vị. Nhưng mà, ta không ngại nói chuyện rõ ràng một chút. Mặc dù ta đại diện cho Đại lục Thiên Tượng mà đến, xác thực cũng là vì tinh thạch mà đến. Nhưng ta tuyệt đối không có dã tâm nô dịch Ô Thước Tinh các ngươi, trái lại, thật ra có một loại tình cảm cùng chung kẻ thù, muốn chỉ điểm cho chư vị một đường đi rõ ràng, không biết chư vị có muốn nghe không? Chín đại Thú vương bị lời nói của Tần Vô Song làm cho kinh ngạc. Mặc dù địch ý không có giảm bớt, nhưng thần tình lại lộ ra một sắc thái hiếu kỳ.