Một đạo tiếng cười hơi có chút trêu tức truyền đến. Lập tức khiến ba người tiến vào nơi đây, đồng thời tâm thần chấn động.
Tiến vào Thế giới Ác ma?
Lẽ nào thật sự không đi xa như vậy, lập tức đã tiến vào địa ngục của Ác ma sao? Trong lòng Tần Vô Song xẹt qua một tia chua xót, lúc này cũng không quan tâm đến nhiều chuyện như vậy.
Bất kể như thế nào, cho dù là Ngục giam Ác ma, Đinh Vân Độ và Lôi Chủ Thần tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua cho mình. Hiện giờ, cũng chỉ có thể bất chấp khó khăn tiếp tục mà đi!
Cho dù là trong Ngục giam Ác ma, cũng phải kéo dài. Cho dù là bị vạn ma cắn nuốt, cũng tốt hơn là bị hai tên hỗn đản này bắt đi.
Bảo vật ban cho, tuyệt đối không thể mất đi. Càng không thể để rơi vào tay hai tên hỗn đản đó. Mặc dù là Ngục giam Ác ma, nhưng nếu hai tên gia hỏa này đạt được Thiên Tôn Thần Khí và Thánh Hoàng Thần Khí, chưa chắc không thể chạy thoát khỏi Ngục giam Ác ma này.
- Vân Độ huynh, chậm đã!
Lôi Chủ Thần hô.
Đinh Vân Độ dừng lại cước bộ:
- Lôi huynh, sao vậy?
Lôi Chủ Thần đề phòng nhìn xung quanh, khẩu khí nghiêm túc:
- Ngục giam Ác ma, chúng ta lại có thể tiến vào Ngục giam Ác ma, bị tiểu tử đó hãm hại rồi. Vân Độ huynh, tiểu tử đó hiện tại là không có đường nào để đi. Ngục giam Ác ma này một khi tiến vào, ta xem qua rồi, phong ấn của thang trời đó đã đóng cửa. Từ bên ngoài tiến vào dễ dàng, từ bên trong đi ra lại khó. Tiểu tử đó vội vã chạy trốn, tùy tiện xông vào trong như vậy, không nghi ngờ gì ắt hẳn phải chết.
- Lôi huynh có chủ trương gì không?
Khóe mắt Đinh Vân Độ hiện lên một vẻ đề phòng, nhưng vẻ đề phòng chợt lập tức biến mất.
- Chúng ta ở Ngục giam Ác ma này, cần phải chân thành hợp tác, nếu không hàng vạn hàng nghìn Ác ma đó, một khi tàn sát bừa bãi đến, chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.
- Nói rất đúng, chi bằng chúng ta phát lời thề độc. Trong Ngục giam Ác ma này, phải toàn lực hợp tác, không được tâm sinh dị tâm, thế nào hả?
- Được, như vậy là tốt nhất!
Hai người này quả nhiên phát lời thề độc. Nguồn truyện:
Tần Vô Song một đường không ngừng, phát hiện Ngục giam Ác ma này và thế giới bên ngoài cũng không có gì bất đồng. Con đường cổ xưa, đại thụ rắn rỏi, suối nước róc rách, căn bản nhìn không ra bất cứ một dáng vẻ nào của Ngục giam Ác ma.
- Tại sao lại như vậy? Lẽ nào nói, nhắc nhở của thanh âm đó, căn bản chính là gạt người sao?
Trong đầu Tần Vô Song đang suy nghĩ.
Đột nhiên, dưới chân một trận lưu động, mắt như nhìn thấy tất cả cảnh tượng giống như đang trôi lơ lửng vậy.
Đúng vậy, chính là trôi lơ lửng!
Tần Vô Song chưa bao giờ gặp qua tình huống quỷ dị như vậy? Tất cả cảnh vật quanh mình, lại giống như một bức tranh sơn thủy, trôi lơ lửng bình thường, giống như một cuộn tranh cực lớn, đang từ từ thu nạp.
- Ha ha, hoan nghênh tiến vào Vạn Thần Mê Tông Điện, đây mới là Vạn Thần Mê Tông Điện chân chính!
Thanh âm quen thuộc đó truyền đến, Tần Vô Song đã bị một đạo lục quang bao vây, hào quang mãnh liệt, bắn ra khiến hắn căn bản không mở nổi mắt.
Tần Vô Song chỉ cảm thấy bức tranh này đang kéo hắn lại, phảng phất giống như một quyển thiên thư bay vọt vượt mức quy định, đột nhiên bay vào trong một tòa kim tháp cực lớn.
Cảnh tượng của tòa tháp này, Tần Vô Song lúc trước cũng từng nhìn thấy trong ảo cảnh, lập tức nhận ra.
Kim tháp to lớn này, quả thực không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.
Đợi khi Tần Vô Song khôi phục lại tầm nhìn, mới phát hiện bản thân đã rơi vào trong kim tháp. Kim tháp này một vùng trống trải, chính là trong tháp, phảng phất cũng giống như Càn Khôn vô tận vậy.
Khắp nơi đều là tạo hình rường cột chạm trổ, trên thạch bích và cột lớn, khắc đầy những hình tượng đủ hình dạng. Điêu khắc này hiển nhiên vô cùng khoa trương.
Mỗi một hình tượng, đều có vẻ vô cùng quái dị, dữ tợn, phảng phất giống như có ý làm vấy bẩn.
- Lẽ nào đây chính là hình tượng của Ác ma sao?
Tần Vô Song mờ mịt khó hiểu, lửng thửng đi tới. Cũng may, trong kim tháp này, cũng giống như mê cung, Tần Vô Song bất luận đi như thế nào, nhìn thấy đều là cây cột cực đại, phảng phất giống như rừng rậm mênh mông vô biên, vô số cây cột cấu thành thế giới huyền ảo.
- Sao lại như vậy chứ?
Trong lòng Tần Vô Song toát ra vô số ý niệm, chỉ là xông loạn ở trong này, vô cùng hiếu kì.
- Chuyện này thật là quái. Những hình tượng Ác ma này, rốt cuộc là…
Ầm!
Không đợi hắn nói xong, điêu khắc trên cây cột bên cạnh, liền từ trên cây cột bay ra, những hình tượng vốn không rõ ràng bằng bản gốc, lập tức liền sinh động, sống lại tại chỗ. Điêu khắc trực tiếp biến thành Ác ma chân chính!
Ba con Ác ma trên cây cột này, cùng bổ nhào ra. Tần Vô Song căn bản không kịp suy nghĩ, tay nâng một đạo Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn đánh tới. Đánh cho ba con Ác ma đó gào khóc thảm thiết, hóa thành lưu quang biến mất sạch sẽ.
- Thật là gặp quỷ, nơi này, quá quỷ dị rồi!
Khi Tần Vô Song đang than thở, cây cột xung quanh nhất thời hào quang không ngừng chớp động, từng đạo thân ảnh của Ác ma, liền giống như tên rời khỏi cung không ngừng bắn tới.
- Mẹ nó, chọc vào tổ ong vò vẽ rồi sao?
Tần Vô Song biết, cường long không áp được đầu rắn, Ác ma này cho dù không xem như đầu rắn, chí ít cũng thành thục nơi này hơn Tần Vô Song hắn.
Tần Vô Song là người vô cùng thông minh, hắn phát hiện, bản thân hai lần nói chuyện, chính là hai lần kích hoạt những điêu khắc Ác ma đó?
Đây lẽ nào là một loại phong ấn thần kỳ sao?
Tần Vô Song tâm tư vô cùng linh hoạt, nghĩ thông những điều này, lập tức câm miệng, lấy tốc độ cực nhanh tránh né khỏi những vướng víu của những Ác ma này.
- Giết, giết, giết!
Trong lỗ tai của Tần Vô Song, tràn đầy loại rít gào nhỏ tiếng của Ác ma, toàn bộ Vạn Thần Mê Tông Điện, phảng phất giống như một nồi nước canh sôi trào, không ngừng sôi trào ra.
Khí lưu xung quanh dao động, cũng không ngừng tăng lên.
Tần Vô Song có một loại dự cảm, những Ác ma này, tựa hồ giống như mãnh thú lao tới chọc thủng lồng giam bất cứ lúc nào, điên cuồng, tràn trề, phảng phất giống như một luồng khí lưu bị đê đập ngăn cản, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị phá vỡ con đê, hủy diệt tất cả vậy.
Trong sâu thẳm Tần Vô Song, phảng phất giống như đặt mình trong đại dương mênh mông.
Nếu không phải có song kiếm Thiên Chi Khuê Lang bảo vệ, chỉ cần những dòng khí lưu này, cũng có thể bẻ gẫy gân cốt của Tần Vô Song.
Nhưng cho dù như vậy, cũng đủ cho Tần Vô Song hành động rồi.
Tần Vô Song cảm giác bản thân luôn di động, nhưng mà, một khi tiến sâu vào Vạn Thần Mê Tông Điện, phảng phất giống như đặt mình trong biển rộng mênh mông, căn bản không có điểm cuối.
Ở trong một góc u ám, chín cây cột cực lớn, cao cao dựng thẳng đứng ở đó. Uy thế vô cùng, tràn đầy một luồng hung quang ma diễm ngút trời, xung quanh phát ra các loại khí diễm đầy màu sắc. Trong mớ hoa hòe đó, lộ ra một luồng hung quang khiến người ta cảm thấy ớn lạnh bên người.
- Đại Ma Tôn, hình như có người xông vào. Ha ha, đây là một kỳ ngộ. Bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu năm chúng ta không ngửi được mùi của người sống, ha ha ha…
- Đại Ma Tôn, hình như còn không ngừng tiến vào. Ha ha ha, lẽ nào là bữa ăn ngon ông trời mang tới cho chúng ta sao?
- Không cần nóng vội!
Một đạo thanh âm uy thế vô cùng lạnh lùng quát nói:
- Trước hết xem xem là tình huống gì, hiện giờ phong ấn đã đến thời khắc yếu nhất, chỉ cần một đạo dương khí của người sống, ta liền có thể thoát vây mà ra. Đến lúc đó, ta nhất định luyện hóa Vạn Thần Mê Tông Điện này, ban thưởng cho ngươi chân thân vô thượng, tất cả đều có được tự do!
- Đại Ma Tôn uy võ, Đại Ma Tôn uy võ!
Chúng Ma Thần quỳ bái, nước mắt ràn rụa, hưng phấn cực kỳ. Có hứa hẹn này của Đại Ma Tôn, vậy thì dễ làm hơn nhiều. Tức giận đè nén mấy chục vạn năm, tự do biến mất mấy chục năm, cuối cùng đã nhìn thấy ánh sáng rạng đông rồi sao?
- Đại Ma Tôn, ngài xem, đến rồi đến rồi!
- Có ba tên gia hỏa!
- A, hai tên gia hỏa đó, Chủ Thần, ha ha, Đại Ma Tôn, ngài nhìn thấy không? Chính là Chủ Thần!
- Ha ha, cường giả cấp bậc Chủ Thần, Đại Ma Tôn, chúng ta giàu to rồi! Đây thật đúng là con chuột lớn khó có được!
Phong ấn trong chín cây cột lớn này, chính là chín đại Ma Thần. Đều là tồn tại cấp bậc Chủ Thần. Còn Đại Ma Tôn đó, chính là cường giả cấp bậc Thiên Tôn!
Chính là trung tâm của Vạn Thần Mê Tông Điện này.
Mặc dù bị phong ấn, với khí tức và thần lực thông thần của bọn họ, cũng có thể lấy tinh thần nắm trong tay vạn chúng Ma Thần, quả nhiên là vô cùng lợi hại!
- Đại Ma Tôn, làm sao bây giờ. Con thỏ nhỏ đó hình như đã xông vào bên trong rồi. Ha ha, Đại Ma Tôn, chi bằng để tiểu đệ ta ăn mặn trước?
- Lão Ngũ, ngươi muốn ăn một mình sao? Trưởng giả vi tôn. Đại Ma Tôn và Nhị Ma Tôn chia sẽ hai tên Chủ Thần, Lão Tam ta, thằng nhóc đó đương nhiên là của ta rồi.
- Câm miệng hết cho ta!
Đại Ma Thần quát lạnh một tiếng:
- Tất cả nghe theo hiệu lệnh của ta. Ta ra tay, các ngươi không được đánh liều, nhất là không thể xung đột với cường giả cấp bậc Chủ Thần. Bằng không, một đạo dương thần công kích của bọn chúng, các ngươi chống đỡ không nổi đâu.
Đây thật ra không phải hù dọa bọn họ, người ta dù sao cũng là Chủ Thần có thân thể, bản thân chỉ là một Chủ Thần không có thân thể, làm sao có thể trở thành đối thủ của hai Chủ Thần được.
- Đại Ma Tôn, theo ta thấy, chúng ta vẫn nên sử dụng chiến thuật biển người. Bằng không, hai Chủ Thần đó phát động hung ác, thì không dễ làm.
Đại Ma Tôn cười lạnh nói:
- Ta có cách. Đừng quên, biệt hiệu của Đại Ma Tôn ta là gì…
- Ha ha, đúng, Lão Đại ngươi là Âm Ma Thiên Tôn, thi triển thủ đoạn Huyễn Âm, không mê hoặc Thần hồn của bọn họ điên đảo mới là chuyện lạ, ha ha.
- Tiểu tử này, có chút cổ quái!
Đại Ma Tôn giương mắt nhìn về phương hướng của Tần Vô Song, ánh mắt hung hãn, lộ ra một vẻ suy nghĩ sâu xa.
- Sao?
- Trên người hắn, ta cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ!
Đại Ma Tôn uy nghiêm nói:
- Nhưng tu vi của hắn, rõ ràng chỉ là Thiên Thần Đạo cường giả bình thường mà thôi, chuyện này là thế nào chứ?
Khí tức đáng sợ? Đó là cái gì? Những Ma Thần này cảm thụ một chút, cũng nói:
- Thần khí của hắn tương đối lợi hại? Còn có những thứ khác nữa?
- Không, ta cảm thấy trong cơ thể hắn, phảng phất chất chứa một Ác ma đáng sợ, luồng khí tức đáng sợ này, ta cảm giác có chút quen thuộc, chuyện này là thế nào, rốt cuộc là chuyện gì chứ?
Khẩu khí của Đại Ma Tôn, càng phát càng có chút khó hiểu.
- Đại Ma Tôn, có thể nào là ảo giác không?
- Không phải!
Đại Ma Tôn cực lực phủ nhận:
- Không thể là ảo giác, Vạn Thần Mê Tông Điện này, chỉ có ta mới có thể chế tạo ảo giác. Ta phải điều tra một chút, cần phải điều tra rõ ràng!
Đại Ma Tôn nói xong, ngọn hỏa diễm trên cây cột lớn chạy tán loạn, giống như một con Phượng Hoàng vừa hồi sinh trong hỏa diễm, mạnh mẽ bay khỏi cây cột lớn đó, hướng về phía Tần Vô Song bay tới.
Tốc độ cực nhanh, quả thực khiến người ta hoa mắt hỗn loạn. Đồng thời trong lòng cũng đang nói thầm, người thanh niên này, rốt cuộc có chỗ cổ quái gì