Mùa hè năm 2006, Yoon Yi Rim, 10 tuổi, cầm hành lý ngồi ở phòng chờ ở sân bay quốc tế Tiêu Sơn Hàng Châu, Trung Quốc.
Ngồi bên cạnh cô là hai ông bà lão có tinh thần tràn ngập phấn chấn.
“Yi Rim đến Hàn Quốc rồi phải nhớ gọi điện thoại cho bà ngoại nghe không? Ông bà ngoại sẽ rất nhớ cháu, ôi, bảo bối của bà, bà không nỡ cho cháu đi chút nào cả, nếu không phải đã đồng ý với mẹ cháu trước đó, bà sẽ không cho bảo bối của bà rời khỏi bà…”
“Ông bà ngoại, cháu biết hai người tốt với cháu nhất mà. Cháu sẽ nhớ gọi điện cho bà mà, sau khi cháu đi, ông và bà phải chăm sóc cho mình thật tốt, cháu sẽ trở về thường xuyên, chúng ta còn có thể gọi qua video nha, ông bà ngoại, hai người cũng nhất định phải tới Hàn Quốc thăm cháu đấy!”
Yoon Yi Rim, có mẹ là người Trung Quốc, cha là người Hàn Quốc, trước khi cô sinh ra, ông bà ngoại phản đối mãnh liệt việc con gái duy nhất của mình lại gả cho người ngoại quốc, cho nên khi đứa bé sinh ra, trước 10 tuổi là phải ở Trung Quốc với bọn họ, sau 10 tuổi mới được trở lại Hàn Quốc định cư…
Cha mẹ Yoon vốn là người con hiếu thuận cho nên sẽ đồng ý điều này.
Thời gian máy bay sắp khởi hành, Yoon Yi Rim phất phất tay, tạm biệt ông bà ngoại, bước lên chuyến bay Hàng Châu – In Cheon.
Hàn Quốc ơi tôi tới rồi!
Ba giờ sau, tại sân bay In Cheon,
Tâm tình Yoon Yi Rim vô cùng kích động đi ra từ cửa số ba.
Mẹ ở đâu nhỉ?
Tại sao hôm nay lại có nhiều người ở sân bay như vậy?
Đột nhiên Yoon Yi Rim chú ý tới một đám nữ sinh bên cạnh mình mặc đồng phục trung học cấp hai giơ banner DBSK, thì ra tất cả họ đều là fan hâm mộ.
Vô tình tựa theo thói quen nhìn một cái…
Aigoo, đẹp trai quá nha! Tai sắp nổ tung rồi đây!
Bên tai cô vang lên những tiếng thét “Aaaaaaaaaaa, anh Yun Ho, anh Chang Min, anh Jae Joong, anh Yoo Chun, anh Jun Su…”
Ai có thể nói cho cô biết DBSK là ai, hình dáng thế nào?
“Yi Rim à!”
“Mẹ!!!”
Đột nhiên cô nghe được một âm thanh quen thuộc, lập tức kích động chạy như bay về phía âm thanh kia.
“Aigoo, rốt cuộc gặp được Yi Rim đáng yêu nhà chúng ta rồi, đi thôi nào, về nhà với mẹ, ba con và mọi người đều đang chờ con đấy…”
Tay trái của mẹ Yoon nắm tay của Yoon Yi Rim, tay phải thì cầm vali.
Đang lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên một tiếng lách cách vang lên, vòng tay của Yoon Yi Rim bị đứt, vì vậy rơi xuống đất.
“Đây là…vòng tay của em sao?”
Yoon Yi Rim quay đầu, thấy một chàng trai đưa tay về phía cô, mí mắt rất cao, đeo khẩu trang, trong tay anh cầm vòng tay mới vừa rơi của Yoon Yi Rim.
Ngôi sao trên vòng tay lóe lên…Bling Bling Bling…
“A, đúng vậy, xin cảm ơn!”
Yoon Yi Rim cầm lấy vòng tay trên tay đối phương, sau đó liền nghe thấy một trận thét chói tai.
“A! Em gái đáng yêu kia thật may mắn, đây chính là Yun Ho-oppa nha…”
Lúc ấy, nội tâm của Yoon Yi Rim rất ngơ ngác.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì???
Đám fan hâm mộ này đúng thật là…
Nhưng mà anh chàng này rất là cao! Khiến người ta có cảm giác rất ngầu, tràn đầy khí chất.
Hình như tên là Yun Ho thì phải.
Lắc đầu một cái, không muốn suy nghĩ nhiều nữa, Yoon Yi Rim bình tĩnh quay đầu:
“Mẹ, chúng ta đi thôi.”
“Ừ, đi nào, cảm ơn cháu nhé!”
Đối phương cũng cười lễ phép một tiếng, sau đó vội vã rời đi cùng với người quản lý của mình.
Không lâu sau đó, người nhà sắp xếp cho Yoon Yi Rim vào học ở tiểu học Seoul.
Mặc dù từ nhỏ, Yoon Yi Rim sống cùng ông bà ngoại, nhưng bởi vì cha là người Hàn, cho nên tiếng Hàn là tiếng mẹ đẻ thứ hai, cũng được học từ nhỏ, bình thường khi gọi điện thoại với cha cũng dùng tiếng Hàn, cho nên khi dung nhập vào trường học cũng không phải việc khó khăn gì.
Tan lớp, Yoon Yi Rim kéo tay bạn tốt mới quen Kim Won Eun cùng đi tới quầy bán đồ ăn vặt.
Kim Won Eun là một cô gái cực kỳ khả ái, hai má lúm đồng tiền đáng yêu, để cho người thật muốn bảo vệ, từ khi nhìn thấy cô, Yoon Yi Rim liền có ý nghĩ như vậy.
Khi đối phương đưa tay nhỏ bé ra, dùng âm thanh mềm mềm nói với Yoon Yi Rim:
“Xin chào! Tớ tên là Kim Won Eun! Rất hân hạnh được gặp cậu, tớ có thể làm bạn với cậu không?”
“Đương nhiên là được, tên của tớ là Yoon Yi Rim, cậu rất đáng yêu, tớ rất thích cậu.”
Yoon Yi Rim cười nói với cô, mắt to cong thành trăng sáng.
Tán gái có vẻ như phải tập luyện từ nhỏ nhỉ?
“A, em muốn bánh cá này.”
“A, em muốn trà sữa sô cô la.”
Một giọng nói mềm nhũn vang lên cùng giọng nói của Yoon Yi Rim, Yoon Yi Rim quay đầu về bên phải, chỉ thấy một đứa bé trai có vẻ ngây ngô lại còn trắng nõn, mắt cong thành ánh trăng lưỡi liềm.
Dường như cảm giác được ánh mắt đang nhìn của Yoon Yi Rim, đứa bé trai ngây ngô đáng yêu kia liền cười một nụ cười xấu hổ nhìn về phía cô, ánh mắt càng cong hơn.
Trong nháy mắt đó, Yoon Yi Rim cảm giác khí nóng đang vọt tới trên mặt mình.
Aigoo! Thật là xấu hổ!
“Yi Rim à, ánh mắt của cậu bé vừa rồi khi cười lên rất giống ánh mắt của cậu đấy, tựa như ánh trăng, ha ha…”
Kim Won Eun kéo Yoon Yi Rim, vừa nói với cô, đồng thời còn thõa mãn hút một ngụm trà sữa.
Chờ cả nửa ngày không thấy Yoon Yi Rim trả lời mình, cô lắc lắc Yoon Yi Rim:
“Yi Rim à, Yi Rim? Cậu sao vậy, a, ha ha ha!!! Sao mặt cậu lại đỏ như vậy?”
“A, chắc do nơi này nhiều người, đông đúc nên hơi nóng.”
Yoon Yi Rim lập tức hồi phục tinh thần lại, bình tĩnh tìm một cái cớ, cũng không thể nói là do mình xấu hổ chứ, thật mất mặt nha, đây không phải style của cô.
Tác giả có lời muốn nói: Mặc dù nam chính là Tae Tae của chúng ta nhưng mà Thuận Tâm A có thể sẽ viết những ngày Yoon Yi Rim ở SM trước, dù sao Tae Tae debut là vào năm 2013, trước đó còn là thành viên được giữ bí mật không công khai.
Mùa hè năm , Yoon Yi Rim, tuổi, cầm hành lý ngồi ở phòng chờ ở sân bay quốc tế Tiêu Sơn Hàng Châu, Trung Quốc.
Ngồi bên cạnh cô là hai ông bà lão có tinh thần tràn ngập phấn chấn.
“Yi Rim đến Hàn Quốc rồi phải nhớ gọi điện thoại cho bà ngoại nghe không? Ông bà ngoại sẽ rất nhớ cháu, ôi, bảo bối của bà, bà không nỡ cho cháu đi chút nào cả, nếu không phải đã đồng ý với mẹ cháu trước đó, bà sẽ không cho bảo bối của bà rời khỏi bà…”
“Ông bà ngoại, cháu biết hai người tốt với cháu nhất mà. Cháu sẽ nhớ gọi điện cho bà mà, sau khi cháu đi, ông và bà phải chăm sóc cho mình thật tốt, cháu sẽ trở về thường xuyên, chúng ta còn có thể gọi qua video nha, ông bà ngoại, hai người cũng nhất định phải tới Hàn Quốc thăm cháu đấy!”
Yoon Yi Rim, có mẹ là người Trung Quốc, cha là người Hàn Quốc, trước khi cô sinh ra, ông bà ngoại phản đối mãnh liệt việc con gái duy nhất của mình lại gả cho người ngoại quốc, cho nên khi đứa bé sinh ra, trước tuổi là phải ở Trung Quốc với bọn họ, sau tuổi mới được trở lại Hàn Quốc định cư…
Cha mẹ Yoon vốn là người con hiếu thuận cho nên sẽ đồng ý điều này.
Thời gian máy bay sắp khởi hành, Yoon Yi Rim phất phất tay, tạm biệt ông bà ngoại, bước lên chuyến bay Hàng Châu – In Cheon.
Hàn Quốc ơi tôi tới rồi!
Ba giờ sau, tại sân bay In Cheon,
Tâm tình Yoon Yi Rim vô cùng kích động đi ra từ cửa số ba.
Mẹ ở đâu nhỉ?
Tại sao hôm nay lại có nhiều người ở sân bay như vậy?
Đột nhiên Yoon Yi Rim chú ý tới một đám nữ sinh bên cạnh mình mặc đồng phục trung học cấp hai giơ banner DBSK, thì ra tất cả họ đều là fan hâm mộ.
Vô tình tựa theo thói quen nhìn một cái…
Aigoo, đẹp trai quá nha! Tai sắp nổ tung rồi đây!
Bên tai cô vang lên những tiếng thét “Aaaaaaaaaaa, anh Yun Ho, anh Chang Min, anh Jae Joong, anh Yoo Chun, anh Jun Su…”
Ai có thể nói cho cô biết DBSK là ai, hình dáng thế nào?
“Yi Rim à!”
“Mẹ!!!”
Đột nhiên cô nghe được một âm thanh quen thuộc, lập tức kích động chạy như bay về phía âm thanh kia.
“Aigoo, rốt cuộc gặp được Yi Rim đáng yêu nhà chúng ta rồi, đi thôi nào, về nhà với mẹ, ba con và mọi người đều đang chờ con đấy…”
Tay trái của mẹ Yoon nắm tay của Yoon Yi Rim, tay phải thì cầm vali.
Đang lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên một tiếng lách cách vang lên, vòng tay của Yoon Yi Rim bị đứt, vì vậy rơi xuống đất.
“Đây là…vòng tay của em sao?”
Yoon Yi Rim quay đầu, thấy một chàng trai đưa tay về phía cô, mí mắt rất cao, đeo khẩu trang, trong tay anh cầm vòng tay mới vừa rơi của Yoon Yi Rim.
Ngôi sao trên vòng tay lóe lên…Bling Bling Bling…
“A, đúng vậy, xin cảm ơn!”
Yoon Yi Rim cầm lấy vòng tay trên tay đối phương, sau đó liền nghe thấy một trận thét chói tai.
“A! Em gái đáng yêu kia thật may mắn, đây chính là Yun Ho-oppa nha…”
Lúc ấy, nội tâm của Yoon Yi Rim rất ngơ ngác.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì???
Đám fan hâm mộ này đúng thật là…
Nhưng mà anh chàng này rất là cao! Khiến người ta có cảm giác rất ngầu, tràn đầy khí chất.
Hình như tên là Yun Ho thì phải.
Lắc đầu một cái, không muốn suy nghĩ nhiều nữa, Yoon Yi Rim bình tĩnh quay đầu:
“Mẹ, chúng ta đi thôi.”
“Ừ, đi nào, cảm ơn cháu nhé!”
Đối phương cũng cười lễ phép một tiếng, sau đó vội vã rời đi cùng với người quản lý của mình.
Không lâu sau đó, người nhà sắp xếp cho Yoon Yi Rim vào học ở tiểu học Seoul.
Mặc dù từ nhỏ, Yoon Yi Rim sống cùng ông bà ngoại, nhưng bởi vì cha là người Hàn, cho nên tiếng Hàn là tiếng mẹ đẻ thứ hai, cũng được học từ nhỏ, bình thường khi gọi điện thoại với cha cũng dùng tiếng Hàn, cho nên khi dung nhập vào trường học cũng không phải việc khó khăn gì.
Tan lớp, Yoon Yi Rim kéo tay bạn tốt mới quen Kim Won Eun cùng đi tới quầy bán đồ ăn vặt.
Kim Won Eun là một cô gái cực kỳ khả ái, hai má lúm đồng tiền đáng yêu, để cho người thật muốn bảo vệ, từ khi nhìn thấy cô, Yoon Yi Rim liền có ý nghĩ như vậy.
Khi đối phương đưa tay nhỏ bé ra, dùng âm thanh mềm mềm nói với Yoon Yi Rim:
“Xin chào! Tớ tên là Kim Won Eun! Rất hân hạnh được gặp cậu, tớ có thể làm bạn với cậu không?”
“Đương nhiên là được, tên của tớ là Yoon Yi Rim, cậu rất đáng yêu, tớ rất thích cậu.”
Yoon Yi Rim cười nói với cô, mắt to cong thành trăng sáng.
Tán gái có vẻ như phải tập luyện từ nhỏ nhỉ?
“A, em muốn bánh cá này.”
“A, em muốn trà sữa sô cô la.”
Một giọng nói mềm nhũn vang lên cùng giọng nói của Yoon Yi Rim, Yoon Yi Rim quay đầu về bên phải, chỉ thấy một đứa bé trai có vẻ ngây ngô lại còn trắng nõn, mắt cong thành ánh trăng lưỡi liềm.
Dường như cảm giác được ánh mắt đang nhìn của Yoon Yi Rim, đứa bé trai ngây ngô đáng yêu kia liền cười một nụ cười xấu hổ nhìn về phía cô, ánh mắt càng cong hơn.
Trong nháy mắt đó, Yoon Yi Rim cảm giác khí nóng đang vọt tới trên mặt mình.
Aigoo! Thật là xấu hổ!
“Yi Rim à, ánh mắt của cậu bé vừa rồi khi cười lên rất giống ánh mắt của cậu đấy, tựa như ánh trăng, ha ha…”
Kim Won Eun kéo Yoon Yi Rim, vừa nói với cô, đồng thời còn thõa mãn hút một ngụm trà sữa.
Chờ cả nửa ngày không thấy Yoon Yi Rim trả lời mình, cô lắc lắc Yoon Yi Rim:
“Yi Rim à, Yi Rim? Cậu sao vậy, a, ha ha ha!!! Sao mặt cậu lại đỏ như vậy?”
“A, chắc do nơi này nhiều người, đông đúc nên hơi nóng.”
Yoon Yi Rim lập tức hồi phục tinh thần lại, bình tĩnh tìm một cái cớ, cũng không thể nói là do mình xấu hổ chứ, thật mất mặt nha, đây không phải style của cô.
Tác giả có lời muốn nói: Mặc dù nam chính là Tae Tae của chúng ta nhưng mà Thuận Tâm A có thể sẽ viết những ngày Yoon Yi Rim ở SM trước, dù sao Tae Tae debut là vào năm , trước đó còn là thành viên được giữ bí mật không công khai.