Cả người Đường Cam cứng ngắc, trong bụng dấy lên một ngọn tà hỏa, nóng bỏng thiêu đốt mỗi một giọt máu trong thân thể y, y cố gắng dịch ra ngoài một chút, cách lồng ngực kiên cố phía sau kia một khoảng, Đường Cam lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa thở xong lại bị ghìm eo kéo trở lại, lúc này càng dán vào nhau thêm chặt chẽ, vật sung mãn tinh thần kia của Lục Thương càng tiến vào giữa hai chân của y!
“Lục, Lục Thương!” Đường Cam giận dữ lẫn xấu hổ giãy dụa, Lục Thương bị y nháo tỉnh, ngay lập tức liền phát hiện trước mắt là tình cảnh gì, Đường Cam còn đang bệnh, tay chân vô lực, không tránh thoát nổi, y sốt ruột nhỏ giọng gọi, “Ngươi buông tay ra đi!” Hai chân y không ngừng ma sát, Lục Thương chỉ cảm thấy dục vọng của hắn bị kẹp giữa cặp đùi mềm mại càng kích thích đến căng trướng hơn, bất đắc dĩ không thể làm gì khác là trước tiên động viên Đường Cam, bàn tay siết chặt bên hông y chậm rãi di dời đến lồng ngực phập phồng mà xoa nhẹ, cái trán hắn đặt sau gáy Đường Cam, trầm giọng nói, “Đừng nhúc nhích!”
Âm thanh Lục Thương khàn khàn, hơi thở nóng bỏng phun vào trong cổ áo của y, Đường Cam bỗng chốc run rẩy, một luồng cảm giác tê dại lan tràn từ sau cổ, những chỗ đi qua nổi lên một mảnh da gà nho nhỏ, y rưng rưng muốn khóc, nhỏ giọng nói: “Lục Thương…”
“Ừm, đừng sợ, đừng sợ.” Lục Thương thấp giọng an ủi y, bàn tay mở rộng một mực vỗ về an ủi trên lồng ngực đơn bạc của Đường Cam, giống như dỗ dành một đứa bé, Đường Cam không tiếp tục giãy dụa, cả người chỉ căng thẳng, mặt đỏ tới tận mang tai mà im lặng.
Lục Thương thấy y không hề giãy giụa, thở dài nói: “Xin lỗi, đã làm ngươi sợ.”
Đường Cam mặt đỏ tới mang tai nói: “Không, không có chuyện gì.” Nói xong lại cảm giác mình vừa nãy quá kích động, giấu đầu hở đuôi bảo, “Đều là nam nhân… Việc này rất bình thường.”
Nghe y ngoài miệng nói như vậy, nhưng cả người vẫn còn run lên khe khẽ, Lục Thương xì xì bật cười, hắn lót cằm trên vai Đường Cam, thản nhiên nói, “Vậy vào lúc này… Nam nhân nên làm như thế nào hả? A Đường dạy ta có được không?”
“…” Đường Cam vừa thẹn vừa giận, dứt khoát ngậm miệng không để ý tới hắn, ai ngờ Lục Thương được voi đòi tiên, bàn tay đang ôm trước ngực y đã đẩy vạt áo của y ra, dán lên da dẻ trần trụi của y, Lục Thương đè nén tiếng nói ghé vào lỗ tai y: “A Đường, ta nhịn thật khó chịu.”
Da mặt người này sao lại dày như thế! Qủa thực không biết xấu hổ mà!
Đường Cam bị hắn vẩy tới toàn thân nóng lên, trái tim cách một lớp da thịt đã nhanh chóng chạm phải lòng bàn tay của Lục Thương, y cảm giác được, mình và Lục Thương, vượt quá giới hạn rồi.
Sống mũi Lục Thương kề sát sau gáy của Đường Cam, xung quanh hơi thở thoang thoảng vị ngọt, trên người Đường Cam là một mùi thơm ngọt nhàn nhạt quấn quanh, không biết có phải là do cả ngày tiếp xúc với đồ ngọt hay không, Lục Thương có chút không kìm lòng được, vùi đầu vào cần cổ của y mà nhẹ nhàng liếm cắn.
Đường Cam giật mình, ngứa ngáy muốn trốn, cẳng chân bỗng đạp Lục Thương một cái, thân thiết đột nhiên xảy ra khiến y hoảng loạn cực kỳ.
“A Đường…” Âm thanh của Lục Thương vừa từ tính vừa khàn khàn, “Giúp ta làm ra có được không…?”
Trong đầu Đường Cam ầm ầm nổ vang, chỉ cảm giác mình sắp sửa bốc cháy, vật giữa hai chân bắt đầu nhẹ nhàng nhô lên, hơi thở cực nóng của Lục Thương phun vào cổ y, Đường Cam đối với tâm tư của Lục Thương như rơi vào trong chảo dầu nóng hổi, bỗng chốc sôi trào lên, y cắn môi, khẽ ừ một tiếng, thậm chí có một chút dũng cảm, dùng mông nhẹ đỉnh một cái vào hạ thân đang dán vào mình của Lục Thương.
Hô hấp của Lục Thương thoáng chốc trở nên ồ ồ, hắn không nghĩ tới Đường Cam có thể cho hắn một lời đáp lại, dây cung kéo căng trong đầu liền muốn đứt đoạn, “Ngươi đồng ý?” Hắn cắn răng hỏi.
“Ừm.” Âm cuối run rẩy của Đường Cam biến mất trong tiếng kêu kinh ngạc, bởi vì bàn tay Lục Thương véo lấy một đầu v* của y.
Ngón tay có nhiệt độ hơi thấp hơn làn dẻ xoa nắn điểm nhỏ mẫn cảm, cả người Đường Cam đều run lên, cắn môi không cho tiếng rên rỉ lộ ra khỏi miệng, một tay Lục Thương đưa vào trong chăn vừa cởi quần lót của y đến bắp đùi, vừa kéo của chính hắn xuống, đem côn th*t nóng lên lại một lần nữa tiến vào giữa hai chân y, hắn thở dốc bảo: “Kẹp chặt.”
Đường Cam nghe lời theo bản năng, Lục Thương đặt tay lên hạ thân y xoa nhẹ hai cái, khẽ cười nói: “Ngươi cũng rất đàn ông.”
“Ừm!…” Đường Cam nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, khóe mắt ửng thủy quang, đầu dựa ra sau, gối lên vai nam nhân, cảm nhận được Lục Thương đung đưa thắt lưng ra vào giữa hai chân của mình. Thịt đùi Đường Cam bao bọc lấy dương cụ nóng bỏng của Lục Thương, cặp đùi mềm mại đè ép miêu tả dáng vẻ dữ tợn của nó, Lục Thương thở dài một tiếng, bàn tay xoa nắn núm vú cùng vuốt ve hạ thân của Đường Cam tăng thêm cường độ.
Trong chốc lát liền có cảm giác dinh dính, tổ hợp giữa thanh âm thân thể va chạm cùng tiếng giường rung động khi trời sớm mờ mờ đặc biệt dâm mỹ, Lục Thương duỗi đầu lưỡi liếm từ sau tai Đường Cam đến cái cổ, Đường Cam nắm lấy chăn, không khỏi thẳng lưng theo tiết tấu đưa đẩy của hắn, trong cổ họng phát sinh tiếng rên rỉ khe khẽ.
“Lục… Lục Thương…” Đường Cam thất thần gọi hắn, Lục Thương hôn một cái trên trên lỗ tai y, thắt lưng không ngừng động, “Hử?”
“Ta… A!…” Âm thanh của Đường Cam đột nhiên cất cao một tiếng, chân bất giác căng cứng, Lục Thương cảm giác trên tay nóng lên, Đường Cam rốt cuộc tiết ra, dựa vào thời khắc căng thẳng này của y, Lục Thương nắm lấy vòng eo gầy gò của y mãnh liệt đỉnh mấy lần, rồi cũng kêu lên bắn ra.
Vào thu, trời khô vật hanh, trời khô vật hanh…
Cả người Đường Cam cứng ngắc, trong bụng dấy lên một ngọn tà hỏa, nóng bỏng thiêu đốt mỗi một giọt máu trong thân thể y, y cố gắng dịch ra ngoài một chút, cách lồng ngực kiên cố phía sau kia một khoảng, Đường Cam lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa thở xong lại bị ghìm eo kéo trở lại, lúc này càng dán vào nhau thêm chặt chẽ, vật sung mãn tinh thần kia của Lục Thương càng tiến vào giữa hai chân của y!
“Lục, Lục Thương!” Đường Cam giận dữ lẫn xấu hổ giãy dụa, Lục Thương bị y nháo tỉnh, ngay lập tức liền phát hiện trước mắt là tình cảnh gì, Đường Cam còn đang bệnh, tay chân vô lực, không tránh thoát nổi, y sốt ruột nhỏ giọng gọi, “Ngươi buông tay ra đi!” Hai chân y không ngừng ma sát, Lục Thương chỉ cảm thấy dục vọng của hắn bị kẹp giữa cặp đùi mềm mại càng kích thích đến căng trướng hơn, bất đắc dĩ không thể làm gì khác là trước tiên động viên Đường Cam, bàn tay siết chặt bên hông y chậm rãi di dời đến lồng ngực phập phồng mà xoa nhẹ, cái trán hắn đặt sau gáy Đường Cam, trầm giọng nói, “Đừng nhúc nhích!”
Âm thanh Lục Thương khàn khàn, hơi thở nóng bỏng phun vào trong cổ áo của y, Đường Cam bỗng chốc run rẩy, một luồng cảm giác tê dại lan tràn từ sau cổ, những chỗ đi qua nổi lên một mảnh da gà nho nhỏ, y rưng rưng muốn khóc, nhỏ giọng nói: “Lục Thương…”
“Ừm, đừng sợ, đừng sợ.” Lục Thương thấp giọng an ủi y, bàn tay mở rộng một mực vỗ về an ủi trên lồng ngực đơn bạc của Đường Cam, giống như dỗ dành một đứa bé, Đường Cam không tiếp tục giãy dụa, cả người chỉ căng thẳng, mặt đỏ tới tận mang tai mà im lặng.
Lục Thương thấy y không hề giãy giụa, thở dài nói: “Xin lỗi, đã làm ngươi sợ.”
Đường Cam mặt đỏ tới mang tai nói: “Không, không có chuyện gì.” Nói xong lại cảm giác mình vừa nãy quá kích động, giấu đầu hở đuôi bảo, “Đều là nam nhân… Việc này rất bình thường.”
Nghe y ngoài miệng nói như vậy, nhưng cả người vẫn còn run lên khe khẽ, Lục Thương xì xì bật cười, hắn lót cằm trên vai Đường Cam, thản nhiên nói, “Vậy vào lúc này… Nam nhân nên làm như thế nào hả? A Đường dạy ta có được không?”
“…” Đường Cam vừa thẹn vừa giận, dứt khoát ngậm miệng không để ý tới hắn, ai ngờ Lục Thương được voi đòi tiên, bàn tay đang ôm trước ngực y đã đẩy vạt áo của y ra, dán lên da dẻ trần trụi của y, Lục Thương đè nén tiếng nói ghé vào lỗ tai y: “A Đường, ta nhịn thật khó chịu.”
Da mặt người này sao lại dày như thế! Qủa thực không biết xấu hổ mà!
Đường Cam bị hắn vẩy tới toàn thân nóng lên, trái tim cách một lớp da thịt đã nhanh chóng chạm phải lòng bàn tay của Lục Thương, y cảm giác được, mình và Lục Thương, vượt quá giới hạn rồi.
Sống mũi Lục Thương kề sát sau gáy của Đường Cam, xung quanh hơi thở thoang thoảng vị ngọt, trên người Đường Cam là một mùi thơm ngọt nhàn nhạt quấn quanh, không biết có phải là do cả ngày tiếp xúc với đồ ngọt hay không, Lục Thương có chút không kìm lòng được, vùi đầu vào cần cổ của y mà nhẹ nhàng liếm cắn.
Đường Cam giật mình, ngứa ngáy muốn trốn, cẳng chân bỗng đạp Lục Thương một cái, thân thiết đột nhiên xảy ra khiến y hoảng loạn cực kỳ.
“A Đường…” Âm thanh của Lục Thương vừa từ tính vừa khàn khàn, “Giúp ta làm ra có được không…?”
Trong đầu Đường Cam ầm ầm nổ vang, chỉ cảm giác mình sắp sửa bốc cháy, vật giữa hai chân bắt đầu nhẹ nhàng nhô lên, hơi thở cực nóng của Lục Thương phun vào cổ y, Đường Cam đối với tâm tư của Lục Thương như rơi vào trong chảo dầu nóng hổi, bỗng chốc sôi trào lên, y cắn môi, khẽ ừ một tiếng, thậm chí có một chút dũng cảm, dùng mông nhẹ đỉnh một cái vào hạ thân đang dán vào mình của Lục Thương.
Hô hấp của Lục Thương thoáng chốc trở nên ồ ồ, hắn không nghĩ tới Đường Cam có thể cho hắn một lời đáp lại, dây cung kéo căng trong đầu liền muốn đứt đoạn, “Ngươi đồng ý?” Hắn cắn răng hỏi.
“Ừm.” Âm cuối run rẩy của Đường Cam biến mất trong tiếng kêu kinh ngạc, bởi vì bàn tay Lục Thương véo lấy một đầu v của y.
Ngón tay có nhiệt độ hơi thấp hơn làn dẻ xoa nắn điểm nhỏ mẫn cảm, cả người Đường Cam đều run lên, cắn môi không cho tiếng rên rỉ lộ ra khỏi miệng, một tay Lục Thương đưa vào trong chăn vừa cởi quần lót của y đến bắp đùi, vừa kéo của chính hắn xuống, đem côn tht nóng lên lại một lần nữa tiến vào giữa hai chân y, hắn thở dốc bảo: “Kẹp chặt.”
Đường Cam nghe lời theo bản năng, Lục Thương đặt tay lên hạ thân y xoa nhẹ hai cái, khẽ cười nói: “Ngươi cũng rất đàn ông.”
“Ừm!…” Đường Cam nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, khóe mắt ửng thủy quang, đầu dựa ra sau, gối lên vai nam nhân, cảm nhận được Lục Thương đung đưa thắt lưng ra vào giữa hai chân của mình. Thịt đùi Đường Cam bao bọc lấy dương cụ nóng bỏng của Lục Thương, cặp đùi mềm mại đè ép miêu tả dáng vẻ dữ tợn của nó, Lục Thương thở dài một tiếng, bàn tay xoa nắn núm vú cùng vuốt ve hạ thân của Đường Cam tăng thêm cường độ.
Trong chốc lát liền có cảm giác dinh dính, tổ hợp giữa thanh âm thân thể va chạm cùng tiếng giường rung động khi trời sớm mờ mờ đặc biệt dâm mỹ, Lục Thương duỗi đầu lưỡi liếm từ sau tai Đường Cam đến cái cổ, Đường Cam nắm lấy chăn, không khỏi thẳng lưng theo tiết tấu đưa đẩy của hắn, trong cổ họng phát sinh tiếng rên rỉ khe khẽ.
“Lục… Lục Thương…” Đường Cam thất thần gọi hắn, Lục Thương hôn một cái trên trên lỗ tai y, thắt lưng không ngừng động, “Hử?”
“Ta… A!…” Âm thanh của Đường Cam đột nhiên cất cao một tiếng, chân bất giác căng cứng, Lục Thương cảm giác trên tay nóng lên, Đường Cam rốt cuộc tiết ra, dựa vào thời khắc căng thẳng này của y, Lục Thương nắm lấy vòng eo gầy gò của y mãnh liệt đỉnh mấy lần, rồi cũng kêu lên bắn ra.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Vào thu, trời khô vật hanh, trời khô vật hanh…
Cả người Đường Cam cứng ngắc, trong bụng dấy lên một ngọn tà hỏa, nóng bỏng thiêu đốt mỗi một giọt máu trong thân thể y, y cố gắng dịch ra ngoài một chút, cách lồng ngực kiên cố phía sau kia một khoảng, Đường Cam lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa thở xong lại bị ghìm eo kéo trở lại, lúc này càng dán vào nhau thêm chặt chẽ, vật sung mãn tinh thần kia của Lục Thương càng tiến vào giữa hai chân của y!
“Lục, Lục Thương!” Đường Cam giận dữ lẫn xấu hổ giãy dụa, Lục Thương bị y nháo tỉnh, ngay lập tức liền phát hiện trước mắt là tình cảnh gì, Đường Cam còn đang bệnh, tay chân vô lực, không tránh thoát nổi, y sốt ruột nhỏ giọng gọi, “Ngươi buông tay ra đi!” Hai chân y không ngừng ma sát, Lục Thương chỉ cảm thấy dục vọng của hắn bị kẹp giữa cặp đùi mềm mại càng kích thích đến căng trướng hơn, bất đắc dĩ không thể làm gì khác là trước tiên động viên Đường Cam, bàn tay siết chặt bên hông y chậm rãi di dời đến lồng ngực phập phồng mà xoa nhẹ, cái trán hắn đặt sau gáy Đường Cam, trầm giọng nói, “Đừng nhúc nhích!”
Âm thanh Lục Thương khàn khàn, hơi thở nóng bỏng phun vào trong cổ áo của y, Đường Cam bỗng chốc run rẩy, một luồng cảm giác tê dại lan tràn từ sau cổ, những chỗ đi qua nổi lên một mảnh da gà nho nhỏ, y rưng rưng muốn khóc, nhỏ giọng nói: “Lục Thương…”
“Ừm, đừng sợ, đừng sợ.” Lục Thương thấp giọng an ủi y, bàn tay mở rộng một mực vỗ về an ủi trên lồng ngực đơn bạc của Đường Cam, giống như dỗ dành một đứa bé, Đường Cam không tiếp tục giãy dụa, cả người chỉ căng thẳng, mặt đỏ tới tận mang tai mà im lặng.
Lục Thương thấy y không hề giãy giụa, thở dài nói: “Xin lỗi, đã làm ngươi sợ.”
Đường Cam mặt đỏ tới mang tai nói: “Không, không có chuyện gì.” Nói xong lại cảm giác mình vừa nãy quá kích động, giấu đầu hở đuôi bảo, “Đều là nam nhân… Việc này rất bình thường.”
Nghe y ngoài miệng nói như vậy, nhưng cả người vẫn còn run lên khe khẽ, Lục Thương xì xì bật cười, hắn lót cằm trên vai Đường Cam, thản nhiên nói, “Vậy vào lúc này… Nam nhân nên làm như thế nào hả? A Đường dạy ta có được không?”
“…” Đường Cam vừa thẹn vừa giận, dứt khoát ngậm miệng không để ý tới hắn, ai ngờ Lục Thương được voi đòi tiên, bàn tay đang ôm trước ngực y đã đẩy vạt áo của y ra, dán lên da dẻ trần trụi của y, Lục Thương đè nén tiếng nói ghé vào lỗ tai y: “A Đường, ta nhịn thật khó chịu.”
Da mặt người này sao lại dày như thế! Qủa thực không biết xấu hổ mà!
Đường Cam bị hắn vẩy tới toàn thân nóng lên, trái tim cách một lớp da thịt đã nhanh chóng chạm phải lòng bàn tay của Lục Thương, y cảm giác được, mình và Lục Thương, vượt quá giới hạn rồi.
Sống mũi Lục Thương kề sát sau gáy của Đường Cam, xung quanh hơi thở thoang thoảng vị ngọt, trên người Đường Cam là một mùi thơm ngọt nhàn nhạt quấn quanh, không biết có phải là do cả ngày tiếp xúc với đồ ngọt hay không, Lục Thương có chút không kìm lòng được, vùi đầu vào cần cổ của y mà nhẹ nhàng liếm cắn.
Đường Cam giật mình, ngứa ngáy muốn trốn, cẳng chân bỗng đạp Lục Thương một cái, thân thiết đột nhiên xảy ra khiến y hoảng loạn cực kỳ.
“A Đường…” Âm thanh của Lục Thương vừa từ tính vừa khàn khàn, “Giúp ta làm ra có được không…?”
Trong đầu Đường Cam ầm ầm nổ vang, chỉ cảm giác mình sắp sửa bốc cháy, vật giữa hai chân bắt đầu nhẹ nhàng nhô lên, hơi thở cực nóng của Lục Thương phun vào cổ y, Đường Cam đối với tâm tư của Lục Thương như rơi vào trong chảo dầu nóng hổi, bỗng chốc sôi trào lên, y cắn môi, khẽ ừ một tiếng, thậm chí có một chút dũng cảm, dùng mông nhẹ đỉnh một cái vào hạ thân đang dán vào mình của Lục Thương.
Hô hấp của Lục Thương thoáng chốc trở nên ồ ồ, hắn không nghĩ tới Đường Cam có thể cho hắn một lời đáp lại, dây cung kéo căng trong đầu liền muốn đứt đoạn, “Ngươi đồng ý?” Hắn cắn răng hỏi.
“Ừm.” Âm cuối run rẩy của Đường Cam biến mất trong tiếng kêu kinh ngạc, bởi vì bàn tay Lục Thương véo lấy một đầu v* của y.
Ngón tay có nhiệt độ hơi thấp hơn làn dẻ xoa nắn điểm nhỏ mẫn cảm, cả người Đường Cam đều run lên, cắn môi không cho tiếng rên rỉ lộ ra khỏi miệng, một tay Lục Thương đưa vào trong chăn vừa cởi quần lót của y đến bắp đùi, vừa kéo của chính hắn xuống, đem côn th*t nóng lên lại một lần nữa tiến vào giữa hai chân y, hắn thở dốc bảo: “Kẹp chặt.”
Đường Cam nghe lời theo bản năng, Lục Thương đặt tay lên hạ thân y xoa nhẹ hai cái, khẽ cười nói: “Ngươi cũng rất đàn ông.”
“Ừm!…” Đường Cam nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, khóe mắt ửng thủy quang, đầu dựa ra sau, gối lên vai nam nhân, cảm nhận được Lục Thương đung đưa thắt lưng ra vào giữa hai chân của mình. Thịt đùi Đường Cam bao bọc lấy dương cụ nóng bỏng của Lục Thương, cặp đùi mềm mại đè ép miêu tả dáng vẻ dữ tợn của nó, Lục Thương thở dài một tiếng, bàn tay xoa nắn núm vú cùng vuốt ve hạ thân của Đường Cam tăng thêm cường độ.
Trong chốc lát liền có cảm giác dinh dính, tổ hợp giữa thanh âm thân thể va chạm cùng tiếng giường rung động khi trời sớm mờ mờ đặc biệt dâm mỹ, Lục Thương duỗi đầu lưỡi liếm từ sau tai Đường Cam đến cái cổ, Đường Cam nắm lấy chăn, không khỏi thẳng lưng theo tiết tấu đưa đẩy của hắn, trong cổ họng phát sinh tiếng rên rỉ khe khẽ.
“Lục… Lục Thương…” Đường Cam thất thần gọi hắn, Lục Thương hôn một cái trên trên lỗ tai y, thắt lưng không ngừng động, “Hử?”
“Ta… A!…” Âm thanh của Đường Cam đột nhiên cất cao một tiếng, chân bất giác căng cứng, Lục Thương cảm giác trên tay nóng lên, Đường Cam rốt cuộc tiết ra, dựa vào thời khắc căng thẳng này của y, Lục Thương nắm lấy vòng eo gầy gò của y mãnh liệt đỉnh mấy lần, rồi cũng kêu lên bắn ra.