*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiễn bước nhóm ma long, đại trưởng lão thấy Aylmer hoàn toàn bị Israel câu đi, đã không kéo lại được, lắc đầu thở dài. Thời gian họ ra ngoài cũng không ngắn, vì thế mang theo một đám tiểu long về Long đảo.
Đại trưởng lão nóng lòng đưa nhóm tiểu mẫu long trở về là vì, mấy đứa nhỏ này vừa mới trưởng thành không lâu, chịu không nổi cám đỗ của ngoại giới. Học sinh ban vũ kỹ, phần lớn xuất thân tốt đẹp, dung mạo xuất chúng, tác phong nhanh nhẹn.
Chủ yếu nhất là, dùng lời của Cleo để nói, thì bọn họ toàn thân trên dưới tản ra ánh sáng của kim tệ. Vì không để nhóm tiểu long bị mấy nhân loại nhỏ yếu đó câu đi, phương pháp tốt nhất chính là cách ly bọn họ.
Bởi vì có tiền lệ của Aylmer, đại trưởng lão thảo mộc giai binh* không để ý đến ý nguyện của nhóm tiểu long, lo lắng không yên mang các nàng trở về.
*Xuất phát từ câu thành ngữ “Phong thanh hạc lệ, thảo mộc giai binh”: câu thành ngữ này có nguồn gốc từ trận Phì Thủy, quân Tần bại bởi quân Tấn, trong lúc quân Tần rút chạy sợ hãi đến mức nghe tiếng gió rít (phong thanh), hạc kêu (hạc lệ), nhìn thấy cây cỏ (thảo mộc) mà cũng tưởng là quân Tấn đang đuổi theo mình. Ý nói sợ hãi những thứ không có thật.
Về phần Cleo, đại trưởng lão tin tưởng vững chắc, với kẻ đem đam mê của Long tộc phát huy đến mức tận cùng như hắn, đời này có khả năng sẽ cùng bảo tàng của hắn sống qua một đời. Hơn nữa hắn cũng ra ngoài lâu như vậy, nếu sẽ bị bắt cóc, thì đã sớm không phải độc thân rồi
Long tộc rời đi, nhóm người Bert và Lanny cũng lần lượt cáo từ. Tứ vương tử biết được tin tức đại vương tử sắp tới, nên ở lại. Hơn nữa đối với đảo Hoa Hạ nổi tiếng đã lâu, hắn muốn nhân cơ hội này du ngoạn một phen.
Tiễn bước những người này, thành Salomon có chút yên tĩnh, thật đúng là khiến người ta có chút không quen. Bởi vì vừa trải qua chiến tranh, lãnh địa Salomon lúc này không có du khách, xung quanh đều vắng ngắt.
Bất quá Israel cũng không vì thế mà lo lắng, hắn tin tưởng không lâu sau địa phương gần rừng rậm ma thú nhất này sẽ lại phồn vinh lên. Vì vậy trong khoảng thời gian này hắn dứt khoát cho những người được Emmon an bài làm việc trên đảo Hoa Hạ thay phiên nghỉ ngơi.
Tiệm đấu giá Absalom hiện tại đã đóng cửa, tuy nhiên bọn họ cũng không nhàn rỗi. Mà là đang chuyên tâm, chuẩn bị mở một lần hội đấu giá long trọng. Về phần vật phẩm bán đấu giá, bọn họ tuyệt đối không lo lắng, tìm ở chỗ lãnh chủ đại nhân một chút là đủ thôi.
Không biết hàng xóm mới của bọn họ ở bên kia có thứ gì muốn bán đấu giá không? Gia tộc Absalom giao hảo với gia tộc Salomon, mấy năm gần đây bị khảo nghiệm đến càng ngày càng to gan, đối với vu yêu và vong linh pháp sư không chút nào sợ hãi.
Lúc trước xung quanh đảo đều là cự long đi dạo, bọn họ cũng tiếp đãi không ít, đã sớm được tôi luyện rồi. Bọn họ còn dùng kim tệ tìm tòi đổi vài thứ tốt mà mấy cự long cất giấu nữa. Đối với cự long mà nói thì trang bị phòng ngự là phế phẩm, thế nhưng đối với nhân loại yếu ớt thì lại là bảo bối tốt để bảo mệnh.
Thôn dân thôn Dụ gia sau khi trở về liền tích cực sửa chữa những nơi bị phá hủy trong thôn, vật liệu đều là do gia tộc Salomon cung cấp. Thế nhưng sau khi sửa nhà cửa xong, nhìn thôn trang trống rỗng cùng cửa lớn của ba đại công hội đóng chặt, trong lòng các thôn dân cũng không vui vẻ.
Thôn trưởng Dụ gia thôn nghĩ cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, bọn họ không thể luôn dựa vào lãnh chủ nuôi đi? Vì thế tìm tới quản gia Tề Khắc. Tề Khắc bình tĩnh thản nhiên bảo bọn họ không cần lo lắng, không lâu sau nơi này sẽ càng phồn vinh hơn lúc trước. Bảo bọn họ tích cực chuẩn bị xong để một lần nữa khai trương.
Lão thôn trưởng nghe xong, trong lòng kiên định hơn không ít, trở về liền động viên các nhà các hộ, đem thôn trang quét tước sạch sẽ. Bọn họ nhìn thấy cửa hàng nhà Absalom sửa chữa lại một lần nữa, biến thành xa xỉ hoa lệ hơn so với lúc trước. Cũng cùng hăng hái mở quán nhỏ của mình, quản gia Tề Khắc nói là, về sau địa vị của thôn bọn họ ở trên đại lục chính là khác biệt.
Lời quản gia Tề Khắc nói bọn họ không quá hiểu rõ, nhưng bọn hắn biết lãnh chủ đánh tan liên quân đại lục, vô cùng giỏi, về sau không có ai dám xem thường bọn họ. Làm cư dân lãnh địa, bọn họ cũng cảm thấy thực kiêu ngạo.
Sau khi quân đội rút lui, cư dân trấn Gavin liền nơm nớp lo sợ, vẫn lo bị lãnh địa Salomon tập kích. Trên tường thành tiểu trấn, mỗi ngày đều có không ít binh lính canh gác, chỉ cần có gió thổi cỏ lay, sẽ lập tức đóng kín cửa thành.
Israel mang Aylmer và ma long vương chuyển lên đảo Hoa Hạ, đối với Israel mà nói, ở nơi này càng thoải mái hơn một chút so với ở trong thành. Lần này Beryl không theo tới, nàng mang theo Archie và Jerne đi gây họa cho ma thú trong rừng rậm ma thú.
Hiện tại Jerne đã lớn lên không ít, có thể học được một ít tri thức thực tiễn. Mà Archie hoàn toàn là vì đi chơi đùa, còn có kề cận Beryl.
Cleo ở trong phế tích chiến tranh tìm kiếm bảo tàng, lúc trước trong quân đội không hề thiếu thánh cấp đã ngoài cao thủ, trên người những người này thường mang theo không ít thứ tốt.
Tuy rằng trước đó Israel đã phái người đi thanh lí chiến trường, Cleo cũng không tìm ra thứ gì đáng giá. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, hiện tại đang di chuyển bên chiến trường của thiên sứ và nhân loại bên kia.
Israel cũng lười quản hắn, muốn làm gì, cứ làm, chỉ cần đừng quấy rầy thế giới hai người của hắn cùng Aylmer là được. Nếu ma long vương cũng có thể tìm chút chuyện để làm, đừng quấn lấy Aylmer nữa thì tốt.
Ý tưởng là tốt đẹp, hiện thực thường là thực tàn khốc. Ma long vương nhiều năm không thấy nhi tử sao có thể bỏ qua cơ hội cực tốt ở chung với nhi tử này chứ. Mà Aylmer vẫn không thấy được phụ thân hiển nhiên cũng rất thích ý cùng phụ thân mình bồi dưỡng cảm tình nhiều hơn.
Aylmer cũng thường quấn lấy ma long vương hỏi chuyện về ma ma, trong ấn tượng của cậu thì ma ma rất thương cậu, hơn nữa luôn luôn là ôn nhu.
Lúc này ma long vương thoạt nhìn lãnh ngạnh bá đạo, sẽ liền yêu thương sờ sờ đầu Aylmer. Sau đó vẻ mặt đầy ôn nhu kể cho cậu nghe, về chuyện của Fia. Lúc này giữa phụ tử hai người không có kẽ hở nào cho người khác xen vào, một tràn ngập tình yêu tự thuật, một tràn đầy hâm mộ ngồi nghe.
Vì thế Israel ngược lại thành nền cho hai phụ tử này, không có biện pháp, hắn chỉ có thể vào buổi tối lúc cùng một chỗ với đứa nhỏ, ăn nhiều đậu hủ một chút, hung hăng yêu thương cậu một phen.
Ba người an bài ở trên đảo xong, liền đi tháp pháp sư bên kia tìm kiếm đại trưởng lão vu yêu. Đứng ở bên ngoài tháp pháp sư, nhìn vong linh không ngừng qua lại ở bốn phía, giúp pháp sư ám hệ sửa chữa tháp pháp sư. Israel có loại cảm giác lại xuyên qua, dường như mình lại tới một thế giới khác.
Nhìn thấy bọn họ đến, một vong linh pháp sư đi ra, dẫn bọn hắn đến phòng nghiên cứu của đại trưởng lão bên cạnh phòng khách. Hiển nhiên ma long vương biết rõ hết thảy về tháp pháp sư, chỉ thấy thần sắc y giống như bình thường, trong mắt cũng không có vẻ gì là hiếu kì.
Israel mặt ngoài bình tĩnh, trên thực tế lại đang không dấu vết đánh giá xung quanh. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bên trong tháp pháp sư. Tuy trước đó là hắn bỏ tiền ra xây. Mỗi một chuyện, đại trưởng lão và Tề Khắc đều nói qua với hắn, bất quá vẫn chưa đến đây xem.
Mà Aylmer còn nhỏ tuổi liền không hề cố kỵ đánh giá xung quanh, trong mắt tràn đầy hiếu kì.
Trong cái nhìn của người thường thì tháp pháp sư có lẽ rất khủng bố, bởi vì nơi này âm khí dày đặc. Phụ trách quét tước, làm một ít chuyện vụn vặt nơi đây đều là vong linh.
Ba người đi theo sau vong linh pháp sư, đi lên thang máy ma pháp phiên bản dị giới đi đến tầng cao nhất. Tiếp đó lại bảy quẹo tám rẽ đi đến một căn phòng lấy màu xanh đen làm chủ đạo, mời bọn họ ngồi xuống.
Rất nhanh đại trưởng lão vu yêu liền tiến vào, cùng bọn họ mặt đối mặt ngồi xuống. “Hoan nghênh các vị quang lâm, vốn dĩ nên là ta đến cảm tạ các vị thu giữ. Các ngươi cũng thấy được, trong chiến trận lần trước tháp pháp sư bị một chút thương tổn nho nhỏ, đang bận rộn sửa chữa.”
“Ta chỉ quan tâm, lúc nào các ngươi có thể giúp ta tìm về hoặc chữa trị linh hồn thê tử ta.” Tuy rằng bọn họ cho các vu yêu đầy đủ sự tôn kính, không sử dụng bọn họ giống như nô dịch chân chính, nhưng mặc kệ nói như thế nào thì mấy vu yêu và vong linh pháp sư này đều cùng Aylmer ký kết khế ước chủ tớ. Hơn nữa bản thân ma long vương cũng là tồn tại áp đảo bọn họ, cho nên thái độ mười phần không khách khí.
“Sau khi tháp pháp sư sửa xong, ta sẽ triệu tập vu yêu giỏi nhất ở nơi này của chúng ta, nhanh chóng cho ngài câu trả lời thuyết phục.” Đại trưởng lão không để ý thái độ của ma long vương, nghiêm túc thành khẩn trả lời.
“Vậy chừng nào ngươi có thể sửa xong?”Ma long vương vội vàng muốn nhìn thấy thê tử của mình, trao đổi cùng nàng. Chỉ là nhìn linh hồn suy yếu ngủ say của nàng, chờ đợi ngàn năm y cảm thấy mình đã không thể chịu đựng được nữa. Thời gian mỗi một khắc với y mà nói đều là một loại dày vò.
Aylmer một đôi mắt to hồng hồng, cũng gắt gao nhìn chằm chằm đại trưởng lão, ước gì hôm nay họ liền có thể sửa xong. Chung quy thì lúc xây tháp pháp sư, bọn họ cũng không dùng bao nhiêu thời gian. Israel nhìn dáng vẻ nóng nảy của đứa nhỏ, thò tay đem tay Aylmer cầm trong lòng bàn tay.
“Ít nhất còn cần khoảng mười ngày nữa.”Đại trưởng lão trầm ngâm một hồi, bảo thủ nói.
“Được, ta chờ tin tức của ngươi, đến lúc đó chúng ta sẽ đến nữa. Đừng làm ta đợi quá lâu, ta đã không còn bao nhiêu kiên nhẫn.” Ma long vương nói xong liền chuẩn bị rời đi. Lúc này Israel ý bảo hắn còn có lời muốn nói, vì thế bọn họ lại ngồi xuống.
“Đại trưởng lão, lãnh địa của ta cung cấp sự che chở cho các ngươi, đồng thời cũng cho các ngươi có không gian tự do. Hơn nữa chúng ta cũng cho các ngươi đầy đủ tự do, không đem các ngươi xem như nô bộc. Thế nhưng đồng dạng, kinh phí nghiên cứu của các pháp sư sang quý, cái này cần các ngươi tự mình nghĩ biện pháp.”
“Đương nhiên, ta biết các ngươi không giỏi kinh doanh. Nếu các ngươi muốn bán thành quả nghiên cứu hoặc là cái khác, có thể đi tìm Tề Khắc, hắn sẽ rất vui lòng giúp các ngươi.” Nhiều pháp sư như vậy, Israel không muốn nuôi không bọn họ. Mấy pháp sư này có thể sống sót dưới sự phong tỏa của giáo đình, nói vậy thủ đoạn cũng không kém.
Ma long vương khinh bỉ Israel keo kiệt, bất quá y thấy Aylmer sùng bái nhìn Israel, lập tức thu liễm tâm tình khinh bỉ của mình. Aylmer cảm thấy ca ca mình thật sự là quá thông minh. Cứ như vậy, bọn họ liền không cần tiêu tiền nuôi mấy người hầu kỳ thật không có nhiều tác dụng cho lắm này.
Bình thường bọn họ muốn làm cái gì liền tùy bọn họ, đợi đến thời điểm mình cần dùng họ, có khế ước cũng không sợ bọn họ không nghe lời.
“Ta biết nên làm như thế nào.” Đại trưởng lão gật đầu, dùng việc kinh tế tự lực cánh sinh để đổi lấy tự do tương đối, lão vẫn rất vui lòng. Hơn nữa cái này đối với bọn họ mà nói cũng không phải việc khó khăn gì.
Bất luận là sử dụng vong linh lấy quặng, hay bán ma sủng cùng trứng ma thú, đều có thể đạt được lợi ích cực lớn. Trước đây bởi vì thân phận bọn họ đặc thù, che che giấu giấu tổn thất không ít lợi ích. Hiện tại có thể quang minh chính đại tìm người bán thay, bọn họ cũng không cần vì tiền mà lo lắng.
“Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.” Israel thấy đại trưởng lão đáp ứng, trong lòng vẫn là thật cao hứng. Bởi vì những chuyện gần đây, với lại xây tháp pháp sư, tổn hao tương đối lớn, hắn không thể không nghĩ biện pháp tăng thu giảm chi.
Đội ngũ của đại vương tử tới rất nhanh, bọn họ là ngồi ma thú phi hành tốt nhất đế đô mà đến. Bọn họ trực tiếp đến Dụ gia thôn, sau đó từ trong thôn đi đến thành Salomon.
Bởi vì bọn họ là nhóm người đầu tiên đến lãnh địa Salomon sau chiến tranh. Các thôn dân hiếu kì nhìn bọn họ, không biết là người nào dám lớn gan như vậy đi vào trong thôn, nhưng vì nguyên nhân chiến tranh, bọn họ đều nhìn từ xa xa, không dám tiến lên.
Đoàn người đại vương tử thuê xe ngựa trong thôn, một đường phong trần mệt mỏi chạy tới thành Salomon. Đợi sau khi đến mới biết được, Israel cũng không ở trong thành, vì thế bọn họ vồ hụt lại chạy tới biệt viện nhà Salomon trên đảo Hoa Hạ.
Lúc bọn họ đến, ma long vương đến tháp pháp sư hỏi tiến độ chữa trị. Israel hiếm khi thoát được ma long vương, mang theo đứa nhỏ nhà mình lấy du thuyền ra hồ hóng gió.
Đến giữa hồ, Israel ngừng du thuyền lại, cùng Aylmer nhàn nhã hưởng thụ ánh mặt trời. Hai người tựa vào trên ghế nằm đặc chế, Aylmer nhu thuận dựa vào lòng Israel.
“Có chỗ nào muốn đi không, đợi xong chuyện nơi này, chúng ta cùng nhau ra ngoài du ngoạn.” Vẻ mặt Israel đầy sủng nịch nhìn Aylmer có chút buồn ngủ.
“Đi đâu cũng được, ta muốn đi khắp đại lục.” Aylmer đầy mặt hào khí, nói xong còn không quên bổ sung nói: “Còn muốn mang theo ba ba, ma ma.”
“Hai người chúng ta đi thôi, đến lúc đó phu thê bọn họ khó lắm mới đoàn tụ, khẳng định cũng cần không gian riêng. Chúng ta không nên quấy rầy bọn họ đoàn tụ.” Mang đứa nhỏ ra ngoài là vì hưởng thụ thế giới hai người, hắn không muốn đến lúc đó còn mang thêm hai cái bóng đèn sáng chói đâu.
“Vậy được rồi.” Mặt Aylmer đầy vẻ tiếc hận, cậu còn muốn cùng với ma ma chứ. Bất quá nghĩ đến về sau có thời gian lâu dài liền bình thường trở lại.
Nhìn đứa nhỏ nhà mình ngoan như vậy, Israel hôn hôn tóc cậu. Sau đó cảm thấy có chút không thỏa mãn, lại ở trên mặt cậu hạ xuống từng nụ hôn nhỏ vụn,cuối cùng môi dừng ở trên đôi môi phấn nộn của Aylmer, tiếp tục gia tăng cái hôn này.
Đến khi đem đứa nhỏ hôn tới thở không nổi, vô lực rúc ở trong lòng mình, hắn mới lưu luyến không rời buông cậu ra. Đứa nhỏ nhà hắn bất luận lúc nào cũng đều ngon miệng như vậy.
Lúc này cái bụng bằng phẳng của Aylmer truyền đến một trận đói khát kháng nghị, đánh gãy bầu không khí kiều diễm. Vẻ mặt Israel bất đắc dĩ nhìn tên tham ăn này, Aylmer đầy mặt vô tội tỏ vẻ mình đói bụng.
“Muốn ăn cái gì?” Israel bại trận chỉ có thể sủng nịch hỏi.
“Ra hồ đương nhiên là ăn cá rồi.” Aylmer hoan hỉ cười híp mắt, như một con mèo nhỏ chỉ chờ chủ nhân cho ăn.
Israel cảm thấy đứa nhỏ nhà mình khẳng định là rồng mang thuộc tính mèo, không chỉ tính cách ngạo kiều giống mèo nhỏ, còn thích ăn cá giống như mèo nữa.
Hắn yêu thương xoa bóp mũi đứa nhỏ, đứng dậy, chuẩn bị đi làm đồ ăn cho cậu. “Vậy ngươi đợi chút, làm xong sẽ gọi ngươi.”
“Không cần, ta muốn đi cùng ca ca.” Aylmer nói, cũng đứng lên, đột nhiên nhảy dựng lên ghé vào trên lưng Israel, hai tay ôm cổ hắn, đôi chân thon dài ôm lấy thắt lưng mạnh mẽ hữu lực của hắn.
Israel sớm thành thói quen bị cậu đánh bất ngờ như vậy, thân hình lung lay rất nhanh ổn định. Tay nâng lên, đặt ngay tiểu pp mượt mà, co dãn mười phần kia, còn thuận tay nhéo nhéo.
Aylmer không có chút tự giác bị ăn đậu hủ, giống như phản kích cắn một ngụm tại đầu vai Israel. Xong rồi vui vẻ kêu: “Đi mau, chúng ta đi bắt cá.”
“Tham ăn.” Israel cõng gánh nặng ngọt ngào này đi làm thức ăn cho cậu. Bởi vì lúc tới đây, phần lớn thời gian hai người đều dùng để nhàm chán, cũng không có tâm tư đi câu cá.
Chỉ thấy Israel cõng Aylmer đi từ tầng trên xuống dưới, đi đến đuôi thuyền, vươn tay vẽ vài cái. Mặt nước liền bắt đầu sôi trào hừng hực, chỉ chốc lát sau vài cột nước, bọc hơn mười con cá lớn rơi vào trong thùng nước ở một bên.
“Ca ca, ngươi sớm nên bắt cá như vậy, bớt được nhiều việc.” Đối với cái hoạt động câu cá đó Aylmer luôn không thích, người không rảnh rỗi nổi như cậu, không thể hiểu được thú vui của câu cá, cậu chỉ thích ăn cá mà thôi.
Biết rõ tính nết đứa nhỏ nhà mình Israel không nói gì, lúc này Aylmer từ trên lưng hắn nhảy xuống, lạch cạch lạch cạch chạy đến cạnh thùng nước, nhấc lên cái thùng nước thoạt nhìn không chút nào xứng đôi với cái thân hình nhỏ nhắn của cậu đi về phía phòng bếp. Vừa đi còn không quên quay đầu kêu Israel mau đi theo.
Bên này hai người đắm chìm trong thế giới hai người, trôi qua có mùi có vị, ấm áp ngọt ngào tất nhiên là khỏi nói. Bên kia đám người đại vương tử lại vồ hụt, dưới sự an bài của quản gia Tề Khắc vào ở trên đảo, ẩn vào trong một căn tiểu lâu trong rừng.
Mà Carlota luôn có quan hệ cá nhân thân mật với Israel được an bài tại khách phòng trong biệt viện. Carlota không thấy cự long của mình, tìm Tề Khắc hỏi: “Quản gia Tề Khắc, Cleo đâu?”
Tề Khắc nhớ tới con rồng tham tiền đến mức làm người ta giận sôi kia, đồng tình nhìn thoáng qua Carlota, mới chậm rì rì nói: “Cleo đại nhân đang tầm bảo tại phế tích chiến trường cạnh tháp pháp sư, phỏng chừng phải đến lúc ăn tối mới có thể trở về.”
Đối với ánh mắt đồng tình của Tề Khắc, Carlota đoán được vài phần hàm nghĩa, nhưng hắn không để tâm. Hắn không ra ngoài tìm kiếm Cleo, kiên nhẫn ở biệt viện chờ bọn họ trở về.
Không phải hắn không muốn đi tìm, mà là hiện tại cho dù hắn tìm được tên đồng bọn tham tiền kia của mình, thì phỏng chừng Cleo cũng sẽ không có thời gian để ý tới hắn.
Sau khi đám người đại vương tử ở lại, tứ vương tử du ngoạn trên đảo nghe tin vội vàng đuổi tới. Huynh đệ hai người gặp mặt, hàn huyên một trận với nhau, tiếp đó hai bên trao đổi tin tức.
Tứ vương tử trần thuật khiến đại vương tử lại càng tiến thêm một bước hiểu rõ đối với tình huống nhà Salomon. Đồng thời đại vương tử tỏ vẻ khiếp sợ đối với việc Israel vô thanh vô tức bắt được hai thiên sứ. Người bên ngoài tưởng rằng hai thiên sứ biến mất kia là bị nguyên nhân không biết tên truyền tống về thiên giới, ai cũng không nghĩ rằng là bị người ta bắt được.
Đại vương tử lại cảm thấy, lần này mình đến là quyết định sáng suốt. Vì thế kiên nhẫn chờ đợi ngày hôm sau gặp Israel.
Lúc ăn cơm tối, những người ra ngoài lần lượt trở về, cùng nhau gom lại trước bàn ăn. Không khí bữa tối hôm nay đặc biệt tốt, ma long vương bởi vì tiến độ sửa chữa tháp pháp sư rất nhanh mà tươi cười đầy mặt.
Cleo bởi vì Carlota đến, cũng vui vẻ triển lãm với hắn ta chiến lợi phẩm của mình. Carlota mỉm cười nhất nhất xem qua chiến lợi phẩm của hắn, sau đó lại làm mới trình độ tham tiền của cự long nhà mình.
Israel và Aylmer thân mật tiến hành động tác đút ăn ngươi một ngụm, ta một ngụm. Ma long vương hôm nay cũng khó được không có quấy rối ở giữa.
Sáng sớm hôm sau đại vương tử rốt cuộc như nguyện gặp được Israel. Đối với việc hắn đến Israel không chút nào ngoài ý muốn, lần trước trong chiến dịch tại đế quốc Alma Thần Thánh, hiểu biết của hắn đối với vị này đổi mới không ít.
Hơn nữa sau khi xem biểu hiện của nhị vương tử, hắn vẫn tương đối nguyện ý tin tưởng đại vương tử. Vị đại vương tử luôn luôn chủ trương thân thiện với bọn họ kế vị, đối với nhà Salomon mà nói cũng là lợi lớn hơn hại.
Đại vương tử đại diện đế quốc, thừa nhận lãnh địa Salomon độc lập, cũng nguyện ý cùng kết minh, lui tới mua bán. Israel đồng ý, khi đế quốc St.Monte gặp cơn nguy nan, sẽ vươn tay viện trợ. Đế quốc St.Monte cũng sẽ giúp đỡ lúc lãnh địa Salomon nguy nan.
Hai bên đối với việc kết minh này rất là vừa lòng, cũng ký kết khế ước. Bởi vì Israel đắc tội Chủ Thần, chuyện lập khế ước là nhờ ma long vương hỗ trợ, khế ước được Long Thần chứng kiến ràng buộc.
Chuyện lãnh địa Salomon độc lập, còn có chuyện ký kết khế ước kết làm đồng minh với đế quốc St.Monte, lại gợi ra oanh động tại đại lục. Có vài người bắt đầu suy xét tính khả thi của việc kết minh, có người thì không ngừng khiển trách hành vi của đế quốc St.Monte.
Phản ứng kịch liệt nhất chính là phương diện giáo đình, bất quá lúc này giáo đình đã nay không bằng xưa, Ai Phi đại đế một chút cũng không đem bọn họ để vào mắt.
Bất quá, mặc kệ nói như thế nào, thực lực của đế quốc St.Monte trên đại lục đã vượt xa mấy đại quốc khác, xếp ở vị trí đầu.
Sau sự kiện lần này Ai Phi đại đế rất vừa lòng với đại vương tử, mơ hồ có ý tứ hướng vào hắn làm người thừa kế của mình. Mà nhị hoàng tử bởi vì lần trước thảo phạt thất bại, mặt xám mày tro trở về, còn bởi vậy mà mất đi vài vị trợ thủ đắc lực.
Nhìn đến tình huống như vậy, một bộ phận đại thần lúc trước ủng hộ nhị vương tử mơ hồ có tâm tư dao động. Nhị vương tử cũng vì vậy mà ngã một lần không phấn chấn lại nổi, vương phi gấp đến độ không biết như thế nào cho phải, liên tiếp cầu viện gia tộc.
Vương hậu mắt lạnh nhìn, từ sau khi gia tộc đem vương phi gả cho bệ hạ chia sẻ trượng phu và quyền lợi trên tay với nàng, vương hậu liền càng ngày càng bất hòa với gia tộc, may mắn con trai của nàng cũng ổn trọng, trí tuệ.
Hiện tại gia tộc Beast cũng là sứt đầu mẻ trán, lần này quân đội nắm trong tay bọn họ tổn thất không ít, lực lượng tinh nhuệ của gia tộc cũng bởi vậy mà bị hao tổn, khiến tình hình của gia tộc càng là họa vô đơn chí. Lúc này bọn họ làm sao có thời gian bận tâm chuyện của vương phi. Bọn họ vội vàng củng cố thế lực còn không kịp nữa là.
Nhìn kẻ địch mình chán ghét gặp xui xẻo, lão nguyên soái mừng rỡ mỗi ngày xem kịch. Lúc nhàn hạ liền tìm nhóm bộ hạ cũ Farley cùng nhau nói chuyện trời đất, nhấm nháp mấy ngụm, ngày trôi qua thích ý thư thái.
Đồng dạng loạn thành một đoàn còn có gia tộc Brownett, bởi vì Bá Tước Bernard ngoài ý muốn tử vong. Buttercup kế thừa tước vị, thế nhưng trên vấn đề kế thừa gia chủ, lại gặp phải cản trở.
Trưởng lão gia tộc Brownett cho rằng, tuy rằng lúc này tước vị của hắn trong gia tộc là cao nhất. Thế nhưng lấy năng lực cùng thực lực của hắn không đủ để dẫn dắt gia tộc phồn vinh hưng thịnh.
Buttercup và Clarisse cảm thấy không phục, đại trưởng lão chỉ nhẹ nhàng đem chuyện của Israel ném ra. Lập tức khiến phu thê hai người á khẩu không trả lời được.
Buttercup thì càng là biết vậy chẳng làm, nếu không phải lúc trước hắn đem đứa con này đuổi ra khỏi cửa, thì lúc này hắn đã là phong quang bậc nào rồi. Nhưng năm đó chuyện này làm đến rất tuyệt tình, nhi tử không nhận hắn, hết thảy đã không còn kịp rồi.
Theo sau chuyện lãnh địa Salomon độc lập, tiếp theo lại truyền đến một tin tức khiến người ta khiếp sợ. Gia tộc Absalom cử hành một hội đấu giá long trọng tại đảo Hoa Hạ, danh sách vật phẩm bán đấu giá khiến người ta trợn mắt há mồm.
Bên trong không hề thiếu thánh khí thất truyền (Long tộc xử lý rác rưởi), ma sủng cấp cao cùng trứng ma thú (vu yêu tài trợ). Có thể gần gũi tham quan bên ngoài tháp pháp sư, mỗi lần hai ma tinh tệ. Hàng không bán chiến thiên sứ triển lãm, tham bái chỉ cần một ma tinh tệ. Những vật phẩm rực rỡ muôn màu khác, càng khiến người ta hoa cả mắt, bất quá so sánh với mấy thứ trước đó, căn bản không đáng nhắc tới.
Đối với việc sẽ có người đến tham gia hội đấu giá hay không, người trong lãnh địa Salomon một chút cũng không lo lắng. Bọn họ tin tưởng, không ai có thể kháng cự dụ hoặc của hội đấu giá lần này. Cho dù là giáo đồ của Quang Minh Giáo Đình, vì tham bái Thiên Sứ, cũng nhất định sẽ đến.
Trong khoảng thời gian ngắn trên đại lục ồn ào huyên náo, Quang Minh Giáo Đình đối với việc sứ giả của thần bị biến thành công cụ kiếm tiền dù hận đến nghiến răng cũng không hề có biện pháp.
Đối với kế hoạch bán thiên sứ thất bại, sau khi Aylmer cùng Cleo biết còn có phương thức này có thể kiếm tiền, liền đầt mặt sùng bái nhìn Israel, Cleo quả thực cũng sắp cúng bái rồi.
Vì thế bọn họ ước gì giáo đình mau phát triển giáo đồ, tăng cường thực lực. Chỉ có khi giáo đồ của bọn họ nhiều hơn, thì người đến tham bái thiên sứ mới càng nhiều.
Vì thế Cleo chủ động xin đi giết giặc trở thành thủ vệ Thiên Sứ quán, chỉ cần Israel có thể chia cho hắn một phần ba tiền lời. Aylmer cũng ồn ào muốn tham gia, cậu cũng muốn được chia một phần ba tiền lời.
Israel nhìn hai đứa nhỏ lớn không nổi, gật đầu đồng ý, tùy ý bọn họ chơi đùa. Hai người vui quên trời đất đi tìm quản gia Tề Khắc, để hắn an bài vị trí tốt nhất bố trí Thiên Sứ quán.
“Về sau thiên sứ khôi phục, còn có thể thu phí chúc phúc, một thiên sứ chúc phúc ít nhất một trăm ma tinh tệ.” Ngay lúc hai người sắp đi ra ngoài, Israel không mặn không nhạt nói.
“Ngươi cũng thu ta làm đồ đệ đi.” Hai mắt Cleo sáng lòe lòe nhìn Israel, có thể sử dụng kẻ địch để kiếm được lượng lớn tiền tài, là loại thủ đoạn vơ vét của cải tài giỏi cỡ nào.
“Ta nghĩ đại trưởng lão sẽ không đồng ý đâu.” Israel nhìn con rồng tham tiền này, cảm thấy người này cũng coi như nhất trong Long tộc rồi.
“Ai ~~” Cleo ngẫm lại cảm thấy cũng đúng, lập tức ỉu xìu. Aylmer an ủi vỗ vỗ lưng hắn, dùng ánh mắt cầu xin nhìn ca ca nhà mình. Cleo chính là bằng hữu tốt nhất của mình, nhìn hắn như vậy thật sự rất đáng thương mà.
“Có điều ngươi có thể kiếm được chút đỉnh tiền từ chỗ ta.” Israel bất đắc dĩ, không biết Carlota có thể cho rằng mình đang dụ dỗ cự long nhà hắn không?
“Ha ha ha, cũng đúng nha.” Cleo cảm thấy chỉ cần mình theo sát Aylmer, Israel sẽ không bạc đãi hắn, bàn tính nhỏ trong lòng hắn gõ ầm ầm.
Bên kia Carlota đang đi cửa sau, muốn đến tiệm đấu giá Absalom tìm vật phẩm mình cần cảm giác lưng phát lạnh, có một loại dự cảm không tốt.
Các vu yêu vốn dĩ rất bất mãn đối với việc Israel an bài người tham quan bên ngoài tháp pháp sư, thế nhưng khi biết phí tham quan tháp pháp sư còn cao hơn so với phí tham bái thiên sứ, trong lòng nháy mắt cân bằng.
Hơn nữa vì khiến nhân số tham quan tháp pháp sư cao hơn nhiều nhân số tham bái thiên sứ, đại trưởng lão lặng lẽ lén đi tìm Israel, để hắn giúp bày mưu tính kế.
Vì thế Israel ra cho lão một chủ ý, khiến lão làm ghi chép anh hùng. Du khách tham quan tháp pháp sư, có thể dùng thủy tinh ký ức ghi lại cảnh bọn họ dũng cảm chiến thắng vong linh.
Đương nhiên những vong linh này chỉ là qua màn ảnh một chút mà thôi, chủ yếu là nổi bật lên hình tượng cao lớn anh dũng quả cảm của khách. Hơn nữa muốn chiến thắng sinh vật vong linh đẳng cấp càng cao, thu phí lại càng nhiều.
Đại trưởng lão nghe xong có chút do dự, bất quá Israel nói cứ như vậy bọn họ có thể càng nhanh chóng đạt được sự tiếp nhận của nhân loại, về sau cho dù ra khỏi lãnh địa Salomon cũng không cần che che lấp lấp. Hơn nữa thu nhập của bọn họ còn cao hơn Thiên Sứ quán, không phải chứng minh bọn họ còn được hoan nghênh hơn cả thiên sứ sao?
Lời này nói đến mức đại trưởng lão rất tâm động, sau khi trở về liền bắt tay an bài. Tín niệm của các vu yêu chính là, làm là phải làm cho tốt nhất. Vì thế vu yêu cùng vong linh pháp sư tri thức uyên bác, bắt đầu hướng về biên kịch, đạo diễn, diễn viên… rảo bước tiến lên.
Bất quá sau khi ma long vương từ tháp pháp sư trở về, liền hướng về phía Israel mà rít gào. Bởi vì y lo lắng các vu yêu phân tâm đi làm chuyện khác, ảnh hưởng Fia khôi phục.
“Vu yêu thực lực cường đại tuyệt đối sẽ không đi làm cái loại chuyện lấy lòng mọi người này, mà chuyện của dì Fia bọn họ cũng không giúp đỡ được, không bằng tìm chút chuyện cho họ làm.” Israel thấy nhạc phụ tương lai của mình nổi giận, vội vàng ôn tồn giải thích.
Aylmer cũng vội vàng lôi kéo quần áo ma long vương, tội nghiệp nhìn y, để y đừng nóng giận. Hai người trấn an nửa ngày, mới khiến ma long vương nguôi giận, bất quá không để ý đến bọn họ. Đem du thuyền của Israel đi, ra hồ giải sầu.
“Ca ca, ngươi để vu yêu làm cái gì vậy?” Sau khi phụ thân đi, Aylmer hiếu kì hỏi Israel. Israel cũng không gạt cậu, đem việc mình dạy đại trưởng lão giải thích một lần cho Aylmer.
“Ca ca, chúng ta có thu nhập hay không?” Aylmer nghe, đầy mặt hưng phấn hỏi.
“Có chứ, một phần mười thu nhập là thuộc về ngươi, một phần mười về lãnh địa.”
“Được được, ta sẽ đốc thúc bọn họ, để bọn họ đem việc này làm tốt chút, hoan nghênh càng nhiều người đến tiêu phí hơn.” Đứa nhỏ nghĩ đến kim tệ sáng long lanh, cười đến xán lạn vô cùng, lộ ra hai cái răng khểnh nhọn nhọn, thoạt nhìn vô cùng khả ái.
Ánh mắt Israel tối sầm lại, đem nhóc con ôm vào lòng, hôn đến cậu thở hồng hộc mới buông cậu ra. Sau đó ghé vào lỗ tai cậu, khàn giọng nói: “Tiểu bại hoại, ngươi ở đây dụ dỗ ta, ta không đợi được đến buổi tối đâu.”
Aylmer vươn tay ở trên mặt Israel nhéo một cái, nói một câu sắc lang, lập tức xoay người chạy, cậu còn phải xem tiến độ trang hoàng Thiên Sứ quán nữa đó.
Israel sủng nịch nhìn thân ảnh đứa nhỏ nhảy nhảy nhót nhót chạy ra bên ngoài, cảm thấy cuộc sống càng ngày càng phát triển theo phương hướng mà mình hy vọng.
Theo thời gian trôi qua, mọi người thấy pháp sư ám hệ ở lãnh địa Salomon an phận thủ thường, đúng thật là không có làm ra chuyện gì hại người. Cửa lớn của ba đại công hội ở Dụ gia thôn rốt cuộc mở ra, trong thôn cũng dần dần có tiểu đội lính đánh thuê qua đường, ở trọ.
Những người lớn gan này sau khi rời khỏi Dụ gia thôn, liền thổi phồng với thân bằng hảo hữu của mình một phen. Tiếp theo lại có người mang lòng hiếu kì tiến đến, tuy rằng Thiên Sứ quán còn chưa xây xong, tháp pháp sư cũng không mở ra. Thế nhưng ở Dụ gia thôn vẫn có thể nhìn thấy tháp pháp sư hùng tráng uy vũ, âm u vô cùng kia.
Hơn nữa có tháp pháp sư phụ trợ, Dụ gia thôn cùng đảo Hoa Hạ, càng có vẻ ánh nắng tươi sáng, phong cảnh tú lệ.
Buổi tối, Israel đem đứa nhỏ trong trong ngoài ngoài ăn sạch sẽ, cảm thấy mỹ mãn ôm lấy Aylmer nặng nề ngủ. Hiện giờ hết thảy ở lãnh địa đều phát triển theo dự đoán của hắn, hiện tại quản gia Burney cũng thân thể cường kiện. Chỉ chờ sau khi Fia khôi phục, hắn liền đem đứa nhỏ cưới vào cửa. Sau đó hắn cùng với Aylmer cùng nhau tiêu dao đại lục, hắn tin tưởng ngày đó sẽ không xa.
——Hoàn chính văn——
Tiễn bước nhóm ma long, đại trưởng lão thấy Aylmer hoàn toàn bị Israel câu đi, đã không kéo lại được, lắc đầu thở dài. Thời gian họ ra ngoài cũng không ngắn, vì thế mang theo một đám tiểu long về Long đảo.
Đại trưởng lão nóng lòng đưa nhóm tiểu mẫu long trở về là vì, mấy đứa nhỏ này vừa mới trưởng thành không lâu, chịu không nổi cám đỗ của ngoại giới. Học sinh ban vũ kỹ, phần lớn xuất thân tốt đẹp, dung mạo xuất chúng, tác phong nhanh nhẹn.
Chủ yếu nhất là, dùng lời của Cleo để nói, thì bọn họ toàn thân trên dưới tản ra ánh sáng của kim tệ. Vì không để nhóm tiểu long bị mấy nhân loại nhỏ yếu đó câu đi, phương pháp tốt nhất chính là cách ly bọn họ.
Bởi vì có tiền lệ của Aylmer, đại trưởng lão thảo mộc giai binh* không để ý đến ý nguyện của nhóm tiểu long, lo lắng không yên mang các nàng trở về.
*Xuất phát từ câu thành ngữ “Phong thanh hạc lệ, thảo mộc giai binh”: câu thành ngữ này có nguồn gốc từ trận Phì Thủy, quân Tần bại bởi quân Tấn, trong lúc quân Tần rút chạy sợ hãi đến mức nghe tiếng gió rít (phong thanh), hạc kêu (hạc lệ), nhìn thấy cây cỏ (thảo mộc) mà cũng tưởng là quân Tấn đang đuổi theo mình. Ý nói sợ hãi những thứ không có thật.
Về phần Cleo, đại trưởng lão tin tưởng vững chắc, với kẻ đem đam mê của Long tộc phát huy đến mức tận cùng như hắn, đời này có khả năng sẽ cùng bảo tàng của hắn sống qua một đời. Hơn nữa hắn cũng ra ngoài lâu như vậy, nếu sẽ bị bắt cóc, thì đã sớm không phải độc thân rồi
Long tộc rời đi, nhóm người Bert và Lanny cũng lần lượt cáo từ. Tứ vương tử biết được tin tức đại vương tử sắp tới, nên ở lại. Hơn nữa đối với đảo Hoa Hạ nổi tiếng đã lâu, hắn muốn nhân cơ hội này du ngoạn một phen.
Tiễn bước những người này, thành Salomon có chút yên tĩnh, thật đúng là khiến người ta có chút không quen. Bởi vì vừa trải qua chiến tranh, lãnh địa Salomon lúc này không có du khách, xung quanh đều vắng ngắt.
Bất quá Israel cũng không vì thế mà lo lắng, hắn tin tưởng không lâu sau địa phương gần rừng rậm ma thú nhất này sẽ lại phồn vinh lên. Vì vậy trong khoảng thời gian này hắn dứt khoát cho những người được Emmon an bài làm việc trên đảo Hoa Hạ thay phiên nghỉ ngơi.
Tiệm đấu giá Absalom hiện tại đã đóng cửa, tuy nhiên bọn họ cũng không nhàn rỗi. Mà là đang chuyên tâm, chuẩn bị mở một lần hội đấu giá long trọng. Về phần vật phẩm bán đấu giá, bọn họ tuyệt đối không lo lắng, tìm ở chỗ lãnh chủ đại nhân một chút là đủ thôi.
Không biết hàng xóm mới của bọn họ ở bên kia có thứ gì muốn bán đấu giá không? Gia tộc Absalom giao hảo với gia tộc Salomon, mấy năm gần đây bị khảo nghiệm đến càng ngày càng to gan, đối với vu yêu và vong linh pháp sư không chút nào sợ hãi.
Lúc trước xung quanh đảo đều là cự long đi dạo, bọn họ cũng tiếp đãi không ít, đã sớm được tôi luyện rồi. Bọn họ còn dùng kim tệ tìm tòi đổi vài thứ tốt mà mấy cự long cất giấu nữa. Đối với cự long mà nói thì trang bị phòng ngự là phế phẩm, thế nhưng đối với nhân loại yếu ớt thì lại là bảo bối tốt để bảo mệnh.
Thôn dân thôn Dụ gia sau khi trở về liền tích cực sửa chữa những nơi bị phá hủy trong thôn, vật liệu đều là do gia tộc Salomon cung cấp. Thế nhưng sau khi sửa nhà cửa xong, nhìn thôn trang trống rỗng cùng cửa lớn của ba đại công hội đóng chặt, trong lòng các thôn dân cũng không vui vẻ.
Thôn trưởng Dụ gia thôn nghĩ cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, bọn họ không thể luôn dựa vào lãnh chủ nuôi đi? Vì thế tìm tới quản gia Tề Khắc. Tề Khắc bình tĩnh thản nhiên bảo bọn họ không cần lo lắng, không lâu sau nơi này sẽ càng phồn vinh hơn lúc trước. Bảo bọn họ tích cực chuẩn bị xong để một lần nữa khai trương.
Lão thôn trưởng nghe xong, trong lòng kiên định hơn không ít, trở về liền động viên các nhà các hộ, đem thôn trang quét tước sạch sẽ. Bọn họ nhìn thấy cửa hàng nhà Absalom sửa chữa lại một lần nữa, biến thành xa xỉ hoa lệ hơn so với lúc trước. Cũng cùng hăng hái mở quán nhỏ của mình, quản gia Tề Khắc nói là, về sau địa vị của thôn bọn họ ở trên đại lục chính là khác biệt.
Lời quản gia Tề Khắc nói bọn họ không quá hiểu rõ, nhưng bọn hắn biết lãnh chủ đánh tan liên quân đại lục, vô cùng giỏi, về sau không có ai dám xem thường bọn họ. Làm cư dân lãnh địa, bọn họ cũng cảm thấy thực kiêu ngạo.
Sau khi quân đội rút lui, cư dân trấn Gavin liền nơm nớp lo sợ, vẫn lo bị lãnh địa Salomon tập kích. Trên tường thành tiểu trấn, mỗi ngày đều có không ít binh lính canh gác, chỉ cần có gió thổi cỏ lay, sẽ lập tức đóng kín cửa thành.
Israel mang Aylmer và ma long vương chuyển lên đảo Hoa Hạ, đối với Israel mà nói, ở nơi này càng thoải mái hơn một chút so với ở trong thành. Lần này Beryl không theo tới, nàng mang theo Archie và Jerne đi gây họa cho ma thú trong rừng rậm ma thú.
Hiện tại Jerne đã lớn lên không ít, có thể học được một ít tri thức thực tiễn. Mà Archie hoàn toàn là vì đi chơi đùa, còn có kề cận Beryl.
Cleo ở trong phế tích chiến tranh tìm kiếm bảo tàng, lúc trước trong quân đội không hề thiếu thánh cấp đã ngoài cao thủ, trên người những người này thường mang theo không ít thứ tốt.
Tuy rằng trước đó Israel đã phái người đi thanh lí chiến trường, Cleo cũng không tìm ra thứ gì đáng giá. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, hiện tại đang di chuyển bên chiến trường của thiên sứ và nhân loại bên kia.
Israel cũng lười quản hắn, muốn làm gì, cứ làm, chỉ cần đừng quấy rầy thế giới hai người của hắn cùng Aylmer là được. Nếu ma long vương cũng có thể tìm chút chuyện để làm, đừng quấn lấy Aylmer nữa thì tốt.
Ý tưởng là tốt đẹp, hiện thực thường là thực tàn khốc. Ma long vương nhiều năm không thấy nhi tử sao có thể bỏ qua cơ hội cực tốt ở chung với nhi tử này chứ. Mà Aylmer vẫn không thấy được phụ thân hiển nhiên cũng rất thích ý cùng phụ thân mình bồi dưỡng cảm tình nhiều hơn.
Aylmer cũng thường quấn lấy ma long vương hỏi chuyện về ma ma, trong ấn tượng của cậu thì ma ma rất thương cậu, hơn nữa luôn luôn là ôn nhu.
Lúc này ma long vương thoạt nhìn lãnh ngạnh bá đạo, sẽ liền yêu thương sờ sờ đầu Aylmer. Sau đó vẻ mặt đầy ôn nhu kể cho cậu nghe, về chuyện của Fia. Lúc này giữa phụ tử hai người không có kẽ hở nào cho người khác xen vào, một tràn ngập tình yêu tự thuật, một tràn đầy hâm mộ ngồi nghe.
Vì thế Israel ngược lại thành nền cho hai phụ tử này, không có biện pháp, hắn chỉ có thể vào buổi tối lúc cùng một chỗ với đứa nhỏ, ăn nhiều đậu hủ một chút, hung hăng yêu thương cậu một phen.
Ba người an bài ở trên đảo xong, liền đi tháp pháp sư bên kia tìm kiếm đại trưởng lão vu yêu. Đứng ở bên ngoài tháp pháp sư, nhìn vong linh không ngừng qua lại ở bốn phía, giúp pháp sư ám hệ sửa chữa tháp pháp sư. Israel có loại cảm giác lại xuyên qua, dường như mình lại tới một thế giới khác.
Nhìn thấy bọn họ đến, một vong linh pháp sư đi ra, dẫn bọn hắn đến phòng nghiên cứu của đại trưởng lão bên cạnh phòng khách. Hiển nhiên ma long vương biết rõ hết thảy về tháp pháp sư, chỉ thấy thần sắc y giống như bình thường, trong mắt cũng không có vẻ gì là hiếu kì.
Israel mặt ngoài bình tĩnh, trên thực tế lại đang không dấu vết đánh giá xung quanh. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bên trong tháp pháp sư. Tuy trước đó là hắn bỏ tiền ra xây. Mỗi một chuyện, đại trưởng lão và Tề Khắc đều nói qua với hắn, bất quá vẫn chưa đến đây xem.
Mà Aylmer còn nhỏ tuổi liền không hề cố kỵ đánh giá xung quanh, trong mắt tràn đầy hiếu kì.
Trong cái nhìn của người thường thì tháp pháp sư có lẽ rất khủng bố, bởi vì nơi này âm khí dày đặc. Phụ trách quét tước, làm một ít chuyện vụn vặt nơi đây đều là vong linh.
Ba người đi theo sau vong linh pháp sư, đi lên thang máy ma pháp phiên bản dị giới đi đến tầng cao nhất. Tiếp đó lại bảy quẹo tám rẽ đi đến một căn phòng lấy màu xanh đen làm chủ đạo, mời bọn họ ngồi xuống.
Rất nhanh đại trưởng lão vu yêu liền tiến vào, cùng bọn họ mặt đối mặt ngồi xuống. “Hoan nghênh các vị quang lâm, vốn dĩ nên là ta đến cảm tạ các vị thu giữ. Các ngươi cũng thấy được, trong chiến trận lần trước tháp pháp sư bị một chút thương tổn nho nhỏ, đang bận rộn sửa chữa.”
“Ta chỉ quan tâm, lúc nào các ngươi có thể giúp ta tìm về hoặc chữa trị linh hồn thê tử ta.” Tuy rằng bọn họ cho các vu yêu đầy đủ sự tôn kính, không sử dụng bọn họ giống như nô dịch chân chính, nhưng mặc kệ nói như thế nào thì mấy vu yêu và vong linh pháp sư này đều cùng Aylmer ký kết khế ước chủ tớ. Hơn nữa bản thân ma long vương cũng là tồn tại áp đảo bọn họ, cho nên thái độ mười phần không khách khí.
“Sau khi tháp pháp sư sửa xong, ta sẽ triệu tập vu yêu giỏi nhất ở nơi này của chúng ta, nhanh chóng cho ngài câu trả lời thuyết phục.” Đại trưởng lão không để ý thái độ của ma long vương, nghiêm túc thành khẩn trả lời.
“Vậy chừng nào ngươi có thể sửa xong?”Ma long vương vội vàng muốn nhìn thấy thê tử của mình, trao đổi cùng nàng. Chỉ là nhìn linh hồn suy yếu ngủ say của nàng, chờ đợi ngàn năm y cảm thấy mình đã không thể chịu đựng được nữa. Thời gian mỗi một khắc với y mà nói đều là một loại dày vò.
Aylmer một đôi mắt to hồng hồng, cũng gắt gao nhìn chằm chằm đại trưởng lão, ước gì hôm nay họ liền có thể sửa xong. Chung quy thì lúc xây tháp pháp sư, bọn họ cũng không dùng bao nhiêu thời gian. Israel nhìn dáng vẻ nóng nảy của đứa nhỏ, thò tay đem tay Aylmer cầm trong lòng bàn tay.
“Ít nhất còn cần khoảng mười ngày nữa.”Đại trưởng lão trầm ngâm một hồi, bảo thủ nói.
“Được, ta chờ tin tức của ngươi, đến lúc đó chúng ta sẽ đến nữa. Đừng làm ta đợi quá lâu, ta đã không còn bao nhiêu kiên nhẫn.” Ma long vương nói xong liền chuẩn bị rời đi. Lúc này Israel ý bảo hắn còn có lời muốn nói, vì thế bọn họ lại ngồi xuống.
“Đại trưởng lão, lãnh địa của ta cung cấp sự che chở cho các ngươi, đồng thời cũng cho các ngươi có không gian tự do. Hơn nữa chúng ta cũng cho các ngươi đầy đủ tự do, không đem các ngươi xem như nô bộc. Thế nhưng đồng dạng, kinh phí nghiên cứu của các pháp sư sang quý, cái này cần các ngươi tự mình nghĩ biện pháp.”
“Đương nhiên, ta biết các ngươi không giỏi kinh doanh. Nếu các ngươi muốn bán thành quả nghiên cứu hoặc là cái khác, có thể đi tìm Tề Khắc, hắn sẽ rất vui lòng giúp các ngươi.” Nhiều pháp sư như vậy, Israel không muốn nuôi không bọn họ. Mấy pháp sư này có thể sống sót dưới sự phong tỏa của giáo đình, nói vậy thủ đoạn cũng không kém.
Ma long vương khinh bỉ Israel keo kiệt, bất quá y thấy Aylmer sùng bái nhìn Israel, lập tức thu liễm tâm tình khinh bỉ của mình. Aylmer cảm thấy ca ca mình thật sự là quá thông minh. Cứ như vậy, bọn họ liền không cần tiêu tiền nuôi mấy người hầu kỳ thật không có nhiều tác dụng cho lắm này.
Bình thường bọn họ muốn làm cái gì liền tùy bọn họ, đợi đến thời điểm mình cần dùng họ, có khế ước cũng không sợ bọn họ không nghe lời.
“Ta biết nên làm như thế nào.” Đại trưởng lão gật đầu, dùng việc kinh tế tự lực cánh sinh để đổi lấy tự do tương đối, lão vẫn rất vui lòng. Hơn nữa cái này đối với bọn họ mà nói cũng không phải việc khó khăn gì.
Bất luận là sử dụng vong linh lấy quặng, hay bán ma sủng cùng trứng ma thú, đều có thể đạt được lợi ích cực lớn. Trước đây bởi vì thân phận bọn họ đặc thù, che che giấu giấu tổn thất không ít lợi ích. Hiện tại có thể quang minh chính đại tìm người bán thay, bọn họ cũng không cần vì tiền mà lo lắng.
“Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.” Israel thấy đại trưởng lão đáp ứng, trong lòng vẫn là thật cao hứng. Bởi vì những chuyện gần đây, với lại xây tháp pháp sư, tổn hao tương đối lớn, hắn không thể không nghĩ biện pháp tăng thu giảm chi.
Đội ngũ của đại vương tử tới rất nhanh, bọn họ là ngồi ma thú phi hành tốt nhất đế đô mà đến. Bọn họ trực tiếp đến Dụ gia thôn, sau đó từ trong thôn đi đến thành Salomon.
Bởi vì bọn họ là nhóm người đầu tiên đến lãnh địa Salomon sau chiến tranh. Các thôn dân hiếu kì nhìn bọn họ, không biết là người nào dám lớn gan như vậy đi vào trong thôn, nhưng vì nguyên nhân chiến tranh, bọn họ đều nhìn từ xa xa, không dám tiến lên.
Đoàn người đại vương tử thuê xe ngựa trong thôn, một đường phong trần mệt mỏi chạy tới thành Salomon. Đợi sau khi đến mới biết được, Israel cũng không ở trong thành, vì thế bọn họ vồ hụt lại chạy tới biệt viện nhà Salomon trên đảo Hoa Hạ.
Lúc bọn họ đến, ma long vương đến tháp pháp sư hỏi tiến độ chữa trị. Israel hiếm khi thoát được ma long vương, mang theo đứa nhỏ nhà mình lấy du thuyền ra hồ hóng gió.
Đến giữa hồ, Israel ngừng du thuyền lại, cùng Aylmer nhàn nhã hưởng thụ ánh mặt trời. Hai người tựa vào trên ghế nằm đặc chế, Aylmer nhu thuận dựa vào lòng Israel.
“Có chỗ nào muốn đi không, đợi xong chuyện nơi này, chúng ta cùng nhau ra ngoài du ngoạn.” Vẻ mặt Israel đầy sủng nịch nhìn Aylmer có chút buồn ngủ.
“Đi đâu cũng được, ta muốn đi khắp đại lục.” Aylmer đầy mặt hào khí, nói xong còn không quên bổ sung nói: “Còn muốn mang theo ba ba, ma ma.”
“Hai người chúng ta đi thôi, đến lúc đó phu thê bọn họ khó lắm mới đoàn tụ, khẳng định cũng cần không gian riêng. Chúng ta không nên quấy rầy bọn họ đoàn tụ.” Mang đứa nhỏ ra ngoài là vì hưởng thụ thế giới hai người, hắn không muốn đến lúc đó còn mang thêm hai cái bóng đèn sáng chói đâu.
“Vậy được rồi.” Mặt Aylmer đầy vẻ tiếc hận, cậu còn muốn cùng với ma ma chứ. Bất quá nghĩ đến về sau có thời gian lâu dài liền bình thường trở lại.
Nhìn đứa nhỏ nhà mình ngoan như vậy, Israel hôn hôn tóc cậu. Sau đó cảm thấy có chút không thỏa mãn, lại ở trên mặt cậu hạ xuống từng nụ hôn nhỏ vụn,cuối cùng môi dừng ở trên đôi môi phấn nộn của Aylmer, tiếp tục gia tăng cái hôn này.
Đến khi đem đứa nhỏ hôn tới thở không nổi, vô lực rúc ở trong lòng mình, hắn mới lưu luyến không rời buông cậu ra. Đứa nhỏ nhà hắn bất luận lúc nào cũng đều ngon miệng như vậy.
Lúc này cái bụng bằng phẳng của Aylmer truyền đến một trận đói khát kháng nghị, đánh gãy bầu không khí kiều diễm. Vẻ mặt Israel bất đắc dĩ nhìn tên tham ăn này, Aylmer đầy mặt vô tội tỏ vẻ mình đói bụng.
“Muốn ăn cái gì?” Israel bại trận chỉ có thể sủng nịch hỏi.
“Ra hồ đương nhiên là ăn cá rồi.” Aylmer hoan hỉ cười híp mắt, như một con mèo nhỏ chỉ chờ chủ nhân cho ăn.
Israel cảm thấy đứa nhỏ nhà mình khẳng định là rồng mang thuộc tính mèo, không chỉ tính cách ngạo kiều giống mèo nhỏ, còn thích ăn cá giống như mèo nữa.
Hắn yêu thương xoa bóp mũi đứa nhỏ, đứng dậy, chuẩn bị đi làm đồ ăn cho cậu. “Vậy ngươi đợi chút, làm xong sẽ gọi ngươi.”
“Không cần, ta muốn đi cùng ca ca.” Aylmer nói, cũng đứng lên, đột nhiên nhảy dựng lên ghé vào trên lưng Israel, hai tay ôm cổ hắn, đôi chân thon dài ôm lấy thắt lưng mạnh mẽ hữu lực của hắn.
Israel sớm thành thói quen bị cậu đánh bất ngờ như vậy, thân hình lung lay rất nhanh ổn định. Tay nâng lên, đặt ngay tiểu pp mượt mà, co dãn mười phần kia, còn thuận tay nhéo nhéo.
Aylmer không có chút tự giác bị ăn đậu hủ, giống như phản kích cắn một ngụm tại đầu vai Israel. Xong rồi vui vẻ kêu: “Đi mau, chúng ta đi bắt cá.”
“Tham ăn.” Israel cõng gánh nặng ngọt ngào này đi làm thức ăn cho cậu. Bởi vì lúc tới đây, phần lớn thời gian hai người đều dùng để nhàm chán, cũng không có tâm tư đi câu cá.
Chỉ thấy Israel cõng Aylmer đi từ tầng trên xuống dưới, đi đến đuôi thuyền, vươn tay vẽ vài cái. Mặt nước liền bắt đầu sôi trào hừng hực, chỉ chốc lát sau vài cột nước, bọc hơn mười con cá lớn rơi vào trong thùng nước ở một bên.
“Ca ca, ngươi sớm nên bắt cá như vậy, bớt được nhiều việc.” Đối với cái hoạt động câu cá đó Aylmer luôn không thích, người không rảnh rỗi nổi như cậu, không thể hiểu được thú vui của câu cá, cậu chỉ thích ăn cá mà thôi.
Biết rõ tính nết đứa nhỏ nhà mình Israel không nói gì, lúc này Aylmer từ trên lưng hắn nhảy xuống, lạch cạch lạch cạch chạy đến cạnh thùng nước, nhấc lên cái thùng nước thoạt nhìn không chút nào xứng đôi với cái thân hình nhỏ nhắn của cậu đi về phía phòng bếp. Vừa đi còn không quên quay đầu kêu Israel mau đi theo.
Bên này hai người đắm chìm trong thế giới hai người, trôi qua có mùi có vị, ấm áp ngọt ngào tất nhiên là khỏi nói. Bên kia đám người đại vương tử lại vồ hụt, dưới sự an bài của quản gia Tề Khắc vào ở trên đảo, ẩn vào trong một căn tiểu lâu trong rừng.
Mà Carlota luôn có quan hệ cá nhân thân mật với Israel được an bài tại khách phòng trong biệt viện. Carlota không thấy cự long của mình, tìm Tề Khắc hỏi: “Quản gia Tề Khắc, Cleo đâu?”
Tề Khắc nhớ tới con rồng tham tiền đến mức làm người ta giận sôi kia, đồng tình nhìn thoáng qua Carlota, mới chậm rì rì nói: “Cleo đại nhân đang tầm bảo tại phế tích chiến trường cạnh tháp pháp sư, phỏng chừng phải đến lúc ăn tối mới có thể trở về.”
Đối với ánh mắt đồng tình của Tề Khắc, Carlota đoán được vài phần hàm nghĩa, nhưng hắn không để tâm. Hắn không ra ngoài tìm kiếm Cleo, kiên nhẫn ở biệt viện chờ bọn họ trở về.
Không phải hắn không muốn đi tìm, mà là hiện tại cho dù hắn tìm được tên đồng bọn tham tiền kia của mình, thì phỏng chừng Cleo cũng sẽ không có thời gian để ý tới hắn.
Sau khi đám người đại vương tử ở lại, tứ vương tử du ngoạn trên đảo nghe tin vội vàng đuổi tới. Huynh đệ hai người gặp mặt, hàn huyên một trận với nhau, tiếp đó hai bên trao đổi tin tức.
Tứ vương tử trần thuật khiến đại vương tử lại càng tiến thêm một bước hiểu rõ đối với tình huống nhà Salomon. Đồng thời đại vương tử tỏ vẻ khiếp sợ đối với việc Israel vô thanh vô tức bắt được hai thiên sứ. Người bên ngoài tưởng rằng hai thiên sứ biến mất kia là bị nguyên nhân không biết tên truyền tống về thiên giới, ai cũng không nghĩ rằng là bị người ta bắt được.
Đại vương tử lại cảm thấy, lần này mình đến là quyết định sáng suốt. Vì thế kiên nhẫn chờ đợi ngày hôm sau gặp Israel.
Lúc ăn cơm tối, những người ra ngoài lần lượt trở về, cùng nhau gom lại trước bàn ăn. Không khí bữa tối hôm nay đặc biệt tốt, ma long vương bởi vì tiến độ sửa chữa tháp pháp sư rất nhanh mà tươi cười đầy mặt.
Cleo bởi vì Carlota đến, cũng vui vẻ triển lãm với hắn ta chiến lợi phẩm của mình. Carlota mỉm cười nhất nhất xem qua chiến lợi phẩm của hắn, sau đó lại làm mới trình độ tham tiền của cự long nhà mình.
Israel và Aylmer thân mật tiến hành động tác đút ăn ngươi một ngụm, ta một ngụm. Ma long vương hôm nay cũng khó được không có quấy rối ở giữa.
Sáng sớm hôm sau đại vương tử rốt cuộc như nguyện gặp được Israel. Đối với việc hắn đến Israel không chút nào ngoài ý muốn, lần trước trong chiến dịch tại đế quốc Alma Thần Thánh, hiểu biết của hắn đối với vị này đổi mới không ít.
Hơn nữa sau khi xem biểu hiện của nhị vương tử, hắn vẫn tương đối nguyện ý tin tưởng đại vương tử. Vị đại vương tử luôn luôn chủ trương thân thiện với bọn họ kế vị, đối với nhà Salomon mà nói cũng là lợi lớn hơn hại.
Đại vương tử đại diện đế quốc, thừa nhận lãnh địa Salomon độc lập, cũng nguyện ý cùng kết minh, lui tới mua bán. Israel đồng ý, khi đế quốc St.Monte gặp cơn nguy nan, sẽ vươn tay viện trợ. Đế quốc St.Monte cũng sẽ giúp đỡ lúc lãnh địa Salomon nguy nan.
Hai bên đối với việc kết minh này rất là vừa lòng, cũng ký kết khế ước. Bởi vì Israel đắc tội Chủ Thần, chuyện lập khế ước là nhờ ma long vương hỗ trợ, khế ước được Long Thần chứng kiến ràng buộc.
Chuyện lãnh địa Salomon độc lập, còn có chuyện ký kết khế ước kết làm đồng minh với đế quốc St.Monte, lại gợi ra oanh động tại đại lục. Có vài người bắt đầu suy xét tính khả thi của việc kết minh, có người thì không ngừng khiển trách hành vi của đế quốc St.Monte.
Phản ứng kịch liệt nhất chính là phương diện giáo đình, bất quá lúc này giáo đình đã nay không bằng xưa, Ai Phi đại đế một chút cũng không đem bọn họ để vào mắt.
Bất quá, mặc kệ nói như thế nào, thực lực của đế quốc St.Monte trên đại lục đã vượt xa mấy đại quốc khác, xếp ở vị trí đầu.
Sau sự kiện lần này Ai Phi đại đế rất vừa lòng với đại vương tử, mơ hồ có ý tứ hướng vào hắn làm người thừa kế của mình. Mà nhị hoàng tử bởi vì lần trước thảo phạt thất bại, mặt xám mày tro trở về, còn bởi vậy mà mất đi vài vị trợ thủ đắc lực.
Nhìn đến tình huống như vậy, một bộ phận đại thần lúc trước ủng hộ nhị vương tử mơ hồ có tâm tư dao động. Nhị vương tử cũng vì vậy mà ngã một lần không phấn chấn lại nổi, vương phi gấp đến độ không biết như thế nào cho phải, liên tiếp cầu viện gia tộc.
Vương hậu mắt lạnh nhìn, từ sau khi gia tộc đem vương phi gả cho bệ hạ chia sẻ trượng phu và quyền lợi trên tay với nàng, vương hậu liền càng ngày càng bất hòa với gia tộc, may mắn con trai của nàng cũng ổn trọng, trí tuệ.
Hiện tại gia tộc Beast cũng là sứt đầu mẻ trán, lần này quân đội nắm trong tay bọn họ tổn thất không ít, lực lượng tinh nhuệ của gia tộc cũng bởi vậy mà bị hao tổn, khiến tình hình của gia tộc càng là họa vô đơn chí. Lúc này bọn họ làm sao có thời gian bận tâm chuyện của vương phi. Bọn họ vội vàng củng cố thế lực còn không kịp nữa là.
Nhìn kẻ địch mình chán ghét gặp xui xẻo, lão nguyên soái mừng rỡ mỗi ngày xem kịch. Lúc nhàn hạ liền tìm nhóm bộ hạ cũ Farley cùng nhau nói chuyện trời đất, nhấm nháp mấy ngụm, ngày trôi qua thích ý thư thái.
Đồng dạng loạn thành một đoàn còn có gia tộc Brownett, bởi vì Bá Tước Bernard ngoài ý muốn tử vong. Buttercup kế thừa tước vị, thế nhưng trên vấn đề kế thừa gia chủ, lại gặp phải cản trở.
Trưởng lão gia tộc Brownett cho rằng, tuy rằng lúc này tước vị của hắn trong gia tộc là cao nhất. Thế nhưng lấy năng lực cùng thực lực của hắn không đủ để dẫn dắt gia tộc phồn vinh hưng thịnh.
Buttercup và Clarisse cảm thấy không phục, đại trưởng lão chỉ nhẹ nhàng đem chuyện của Israel ném ra. Lập tức khiến phu thê hai người á khẩu không trả lời được.
Buttercup thì càng là biết vậy chẳng làm, nếu không phải lúc trước hắn đem đứa con này đuổi ra khỏi cửa, thì lúc này hắn đã là phong quang bậc nào rồi. Nhưng năm đó chuyện này làm đến rất tuyệt tình, nhi tử không nhận hắn, hết thảy đã không còn kịp rồi.
Theo sau chuyện lãnh địa Salomon độc lập, tiếp theo lại truyền đến một tin tức khiến người ta khiếp sợ. Gia tộc Absalom cử hành một hội đấu giá long trọng tại đảo Hoa Hạ, danh sách vật phẩm bán đấu giá khiến người ta trợn mắt há mồm.
Bên trong không hề thiếu thánh khí thất truyền (Long tộc xử lý rác rưởi), ma sủng cấp cao cùng trứng ma thú (vu yêu tài trợ). Có thể gần gũi tham quan bên ngoài tháp pháp sư, mỗi lần hai ma tinh tệ. Hàng không bán chiến thiên sứ triển lãm, tham bái chỉ cần một ma tinh tệ. Những vật phẩm rực rỡ muôn màu khác, càng khiến người ta hoa cả mắt, bất quá so sánh với mấy thứ trước đó, căn bản không đáng nhắc tới.
Đối với việc sẽ có người đến tham gia hội đấu giá hay không, người trong lãnh địa Salomon một chút cũng không lo lắng. Bọn họ tin tưởng, không ai có thể kháng cự dụ hoặc của hội đấu giá lần này. Cho dù là giáo đồ của Quang Minh Giáo Đình, vì tham bái Thiên Sứ, cũng nhất định sẽ đến.
Trong khoảng thời gian ngắn trên đại lục ồn ào huyên náo, Quang Minh Giáo Đình đối với việc sứ giả của thần bị biến thành công cụ kiếm tiền dù hận đến nghiến răng cũng không hề có biện pháp.
Đối với kế hoạch bán thiên sứ thất bại, sau khi Aylmer cùng Cleo biết còn có phương thức này có thể kiếm tiền, liền đầt mặt sùng bái nhìn Israel, Cleo quả thực cũng sắp cúng bái rồi.
Vì thế bọn họ ước gì giáo đình mau phát triển giáo đồ, tăng cường thực lực. Chỉ có khi giáo đồ của bọn họ nhiều hơn, thì người đến tham bái thiên sứ mới càng nhiều.
Vì thế Cleo chủ động xin đi giết giặc trở thành thủ vệ Thiên Sứ quán, chỉ cần Israel có thể chia cho hắn một phần ba tiền lời. Aylmer cũng ồn ào muốn tham gia, cậu cũng muốn được chia một phần ba tiền lời.
Israel nhìn hai đứa nhỏ lớn không nổi, gật đầu đồng ý, tùy ý bọn họ chơi đùa. Hai người vui quên trời đất đi tìm quản gia Tề Khắc, để hắn an bài vị trí tốt nhất bố trí Thiên Sứ quán.
“Về sau thiên sứ khôi phục, còn có thể thu phí chúc phúc, một thiên sứ chúc phúc ít nhất một trăm ma tinh tệ.” Ngay lúc hai người sắp đi ra ngoài, Israel không mặn không nhạt nói.
“Ngươi cũng thu ta làm đồ đệ đi.” Hai mắt Cleo sáng lòe lòe nhìn Israel, có thể sử dụng kẻ địch để kiếm được lượng lớn tiền tài, là loại thủ đoạn vơ vét của cải tài giỏi cỡ nào.
“Ta nghĩ đại trưởng lão sẽ không đồng ý đâu.” Israel nhìn con rồng tham tiền này, cảm thấy người này cũng coi như nhất trong Long tộc rồi.
“Ai ~~” Cleo ngẫm lại cảm thấy cũng đúng, lập tức ỉu xìu. Aylmer an ủi vỗ vỗ lưng hắn, dùng ánh mắt cầu xin nhìn ca ca nhà mình. Cleo chính là bằng hữu tốt nhất của mình, nhìn hắn như vậy thật sự rất đáng thương mà.
“Có điều ngươi có thể kiếm được chút đỉnh tiền từ chỗ ta.” Israel bất đắc dĩ, không biết Carlota có thể cho rằng mình đang dụ dỗ cự long nhà hắn không?
“Ha ha ha, cũng đúng nha.” Cleo cảm thấy chỉ cần mình theo sát Aylmer, Israel sẽ không bạc đãi hắn, bàn tính nhỏ trong lòng hắn gõ ầm ầm.
Bên kia Carlota đang đi cửa sau, muốn đến tiệm đấu giá Absalom tìm vật phẩm mình cần cảm giác lưng phát lạnh, có một loại dự cảm không tốt.
Các vu yêu vốn dĩ rất bất mãn đối với việc Israel an bài người tham quan bên ngoài tháp pháp sư, thế nhưng khi biết phí tham quan tháp pháp sư còn cao hơn so với phí tham bái thiên sứ, trong lòng nháy mắt cân bằng.
Hơn nữa vì khiến nhân số tham quan tháp pháp sư cao hơn nhiều nhân số tham bái thiên sứ, đại trưởng lão lặng lẽ lén đi tìm Israel, để hắn giúp bày mưu tính kế.
Vì thế Israel ra cho lão một chủ ý, khiến lão làm ghi chép anh hùng. Du khách tham quan tháp pháp sư, có thể dùng thủy tinh ký ức ghi lại cảnh bọn họ dũng cảm chiến thắng vong linh.
Đương nhiên những vong linh này chỉ là qua màn ảnh một chút mà thôi, chủ yếu là nổi bật lên hình tượng cao lớn anh dũng quả cảm của khách. Hơn nữa muốn chiến thắng sinh vật vong linh đẳng cấp càng cao, thu phí lại càng nhiều.
Đại trưởng lão nghe xong có chút do dự, bất quá Israel nói cứ như vậy bọn họ có thể càng nhanh chóng đạt được sự tiếp nhận của nhân loại, về sau cho dù ra khỏi lãnh địa Salomon cũng không cần che che lấp lấp. Hơn nữa thu nhập của bọn họ còn cao hơn Thiên Sứ quán, không phải chứng minh bọn họ còn được hoan nghênh hơn cả thiên sứ sao?
Lời này nói đến mức đại trưởng lão rất tâm động, sau khi trở về liền bắt tay an bài. Tín niệm của các vu yêu chính là, làm là phải làm cho tốt nhất. Vì thế vu yêu cùng vong linh pháp sư tri thức uyên bác, bắt đầu hướng về biên kịch, đạo diễn, diễn viên… rảo bước tiến lên.
Bất quá sau khi ma long vương từ tháp pháp sư trở về, liền hướng về phía Israel mà rít gào. Bởi vì y lo lắng các vu yêu phân tâm đi làm chuyện khác, ảnh hưởng Fia khôi phục.
“Vu yêu thực lực cường đại tuyệt đối sẽ không đi làm cái loại chuyện lấy lòng mọi người này, mà chuyện của dì Fia bọn họ cũng không giúp đỡ được, không bằng tìm chút chuyện cho họ làm.” Israel thấy nhạc phụ tương lai của mình nổi giận, vội vàng ôn tồn giải thích.
Aylmer cũng vội vàng lôi kéo quần áo ma long vương, tội nghiệp nhìn y, để y đừng nóng giận. Hai người trấn an nửa ngày, mới khiến ma long vương nguôi giận, bất quá không để ý đến bọn họ. Đem du thuyền của Israel đi, ra hồ giải sầu.
“Ca ca, ngươi để vu yêu làm cái gì vậy?” Sau khi phụ thân đi, Aylmer hiếu kì hỏi Israel. Israel cũng không gạt cậu, đem việc mình dạy đại trưởng lão giải thích một lần cho Aylmer.
“Ca ca, chúng ta có thu nhập hay không?” Aylmer nghe, đầy mặt hưng phấn hỏi.
“Có chứ, một phần mười thu nhập là thuộc về ngươi, một phần mười về lãnh địa.”
“Được được, ta sẽ đốc thúc bọn họ, để bọn họ đem việc này làm tốt chút, hoan nghênh càng nhiều người đến tiêu phí hơn.” Đứa nhỏ nghĩ đến kim tệ sáng long lanh, cười đến xán lạn vô cùng, lộ ra hai cái răng khểnh nhọn nhọn, thoạt nhìn vô cùng khả ái.
Ánh mắt Israel tối sầm lại, đem nhóc con ôm vào lòng, hôn đến cậu thở hồng hộc mới buông cậu ra. Sau đó ghé vào lỗ tai cậu, khàn giọng nói: “Tiểu bại hoại, ngươi ở đây dụ dỗ ta, ta không đợi được đến buổi tối đâu.”
Aylmer vươn tay ở trên mặt Israel nhéo một cái, nói một câu sắc lang, lập tức xoay người chạy, cậu còn phải xem tiến độ trang hoàng Thiên Sứ quán nữa đó.
Israel sủng nịch nhìn thân ảnh đứa nhỏ nhảy nhảy nhót nhót chạy ra bên ngoài, cảm thấy cuộc sống càng ngày càng phát triển theo phương hướng mà mình hy vọng.
Theo thời gian trôi qua, mọi người thấy pháp sư ám hệ ở lãnh địa Salomon an phận thủ thường, đúng thật là không có làm ra chuyện gì hại người. Cửa lớn của ba đại công hội ở Dụ gia thôn rốt cuộc mở ra, trong thôn cũng dần dần có tiểu đội lính đánh thuê qua đường, ở trọ.
Những người lớn gan này sau khi rời khỏi Dụ gia thôn, liền thổi phồng với thân bằng hảo hữu của mình một phen. Tiếp theo lại có người mang lòng hiếu kì tiến đến, tuy rằng Thiên Sứ quán còn chưa xây xong, tháp pháp sư cũng không mở ra. Thế nhưng ở Dụ gia thôn vẫn có thể nhìn thấy tháp pháp sư hùng tráng uy vũ, âm u vô cùng kia.
Hơn nữa có tháp pháp sư phụ trợ, Dụ gia thôn cùng đảo Hoa Hạ, càng có vẻ ánh nắng tươi sáng, phong cảnh tú lệ.
Buổi tối, Israel đem đứa nhỏ trong trong ngoài ngoài ăn sạch sẽ, cảm thấy mỹ mãn ôm lấy Aylmer nặng nề ngủ. Hiện giờ hết thảy ở lãnh địa đều phát triển theo dự đoán của hắn, hiện tại quản gia Burney cũng thân thể cường kiện. Chỉ chờ sau khi Fia khôi phục, hắn liền đem đứa nhỏ cưới vào cửa. Sau đó hắn cùng với Aylmer cùng nhau tiêu dao đại lục, hắn tin tưởng ngày đó sẽ không xa.
——Hoàn chính văn——