Lời dẫn chuyện vừa dứt cũng là lúc màn kịch kết thúc, nhưng khán giả lại chưa ai tỉnh khỏi cơn mê.
Thẩm Yến rung động trước phân cảnh vừa rồi, bần thần mất một lúc vẫn không tài nào thoát khỏi mạch cảm xúc.
Anh rất ngạc nhiên.
Trước kia, mỗi khi xem Nguyễn Tri Vi đóng phim, dù cô có thả hồn vào vai diễn gì đi chăng nữa thì chỉ cần đứng trước mặt anh, cô sẽ chỉ là Nguyễn Tri Vi mà thôi. Chính vì vậy nên lúc xem Tô Ngự đối diễn với cô, anh vô cùng khó chịu.
Còn lần này, anh không hề xem Văn Dao là Nguyễn Tri Vi. Dù hai người họ có gương mặt giống nhau y như đúc, nhưng anh không thể tìm thấy cảm giác thân thuộc của Nguyễn Tri Vi trên người Văn Dao.
Như một người hoàn toàn xa lạ, không liên quan tới Nguyễn Tri Vi.
Người đó chỉ là Văn Dao mà thôi. Là cô gái sinh ra và lớn lên tại phái Thanh Loan, là con cưng của trời được sống trong nhung lụa, tính tình yêu ghét rõ ràng, là một cô gái đáng thương bị phản bội trong tình yêu.
Dù là người ngoài ngành không có tí chuyên môn nào, nhưng Thẩm Yến vẫn thấy được sự thay đổi từ trong xương cốt của Nguyễn Tri Vi, cô như được thay da đổi thịt vậy. Tựa như sau một tuần khổ luyện, Nguyễn Tri Vi đã đạt tới đỉnh cao mới trong cuộc sống.
Đấy là còn chưa nói tới những người làm trong ngành. Tất cả các diễn viên, đạo diễn đứng ở đây, không ai là không kinh ngạc trước khả năng diễn xuất của Nguyễn Tri Vi. Giáo viên dạy diễn xuất ngồi dưới sân khấu vô cùng hài lòng với phần diễn này.
Đến Dịch Bắc đứng trên sân khấu cũng phải nhìn Nguyễn Tri Vi một lúc lâu, rồi xoa mũi, nhỏ giọng nói: “Là tôi khinh địch.”
Nguyễn Tri Vi lau máu trên mặt, khiêm tốn gật đầu nói với Dịch Bắc: “Em còn phải học tập tiền bối nhiều điều nữa ạ.”
Người hâm mộ ngồi phía dưới sau khi vở diễn kết thúc phải mất một lúc mới lấy lại được tinh thần, ồ ạt hô lớn: “Tri Vi, Tri Vi, điểm sáng vì chị! Vi Vi, Vi Vi, Vi Quang theo chị!”
Có người qua đường, cũng có cả một vài fan của Dịch Bắc bị lạc vào trong trận tiếp sức của fan Nguyễn Tri Vi. Người xem ai cũng có con mắt rất nhạy bén, lòng cũng đủ thành thật, xem phát biết ngay ai có diễn xuất lay động lòng người hơn.
Nghe tiếng mọi người trên khán đài hò reo tên mình, Nguyễn Tri Vi ngượng ngùng mím môi cười, trong lòng thấy vừa cảm động, lại rất cảm kích.
Cô rất thích cảm giác được nhiều người công nhận.
Thẩm Yến ngồi dưới trông thấy biểu cảm của Nguyễn Tri Vi là biết cô đang rất vui, niềm vui đó như được lan trong không khí, cô nhếch môi cười làm anh cũng không kiềm được cười theo.
Người thắng trận đấu này chắc chắn phải là Nguyễn Tri Vi, đây là điều không thể nghi ngờ.
Cô nữ sinh ngồi cạnh Thẩm Yến là fan Nguyễn Tri Vi, cô nàng hò hét tới khàn cả giọng, gần như nhảy dựng lên: “Tri Vi Tri Vi, điểm sáng vì chị! Tri Vi Tri Vi, Vi Quang theo chị!”
Giọng nói nghe khàn đặc, nhưng đó là minh chứng cho thấy tình yêu chân thành của fan dành cho thần tượng.
Thẩm Yến yên lặng nhìn cô nữ sinh kia một lúc rồi đột ngột giơ tay lên, vỗ vào bả vai cô bé.
Cô nữ sinh đang gào thét hoang mang quay người lại, thấy gương mặt tuấn tú của Thẩm Yến, lòng như hẫng một nhịp, rồi trỏ tay vào bản thân, nghi ngờ hỏi: “Anh gọi em ạ?”
Thẩm Yến gật đầu.
Người đàn ông này chỉ cần ngồi im một chỗ thôi cũng toát ra khí chất rất khó tả, ung dung nhưng cũng rất ngạo mạn. Như cảm nhận được mình sắp ăn mắng, cô nữ sinh đó im bặt, bất an nói: “Tại em ồn quá ạ?”
“Không.” Thật ra giờ cả thính phòng rất ầm ĩ. Nếu muốn nói chuyện, Thẩm Yến không thể không xích lại gần để nghe rõ tiếng của cô bé kia. Anh nhỏ giọng hỏi: “Em thích Nguyễn Tri Vi bao lâu rồi?”
“À… Từ lâu rồi ạ! Em thích chị ấy từ lúc chị ấy diễn phim <Có hẹn với giai nhân>. Em là kiểu fan sự nghiệp nên không quá để tâm đến đời tư của chị ấy, việc em làm chỉ là cày số liệu, xem các phim chị ấy diễn, đứng lên chiến đấu lúc cần thôi.” Cô nữ sinh đáp.
Sau vài giây do dự, cô gái hỏi: “Anh cũng là fan của Nguyễn Tri Vi ạ?”
Thẩm Yến lặng im không nói gì.
Lát sau, anh lảng sang hỏi vấn đề khác: “Thấy cô ấy được nhiều người thích như thế em không khó chịu à? Cô ấy không còn là người chỉ mình em được thấy nữa.”
Phải, đây mới là vấn đề thật sự Thẩm Yến muốn hỏi.
Trước đó, anh không hề muốn Nguyễn Tri Vi vào giới giải trí, nên không ra tay nâng đỡ gì cho sự nghiệp của cô. Đầu tiên là vì anh thấy giới giải trí không phù hợp với cô, anh mong cô có thể luôn luôn ở bên cạnh mình, thứ hai là do anh không muốn cô nổi tiếng, không muốn cô được nhiều người biết tới.
Anh muốn độc chiếm mọi sự tốt đẹp của cô.
Cô nữ sinh ngẫm một lúc rồi đáp: “Nói sao nhỉ, có lẽ đây là một loại tâm lý chung của fan hâm mộ. Đôi khi em cũng mong rằng, giá như chỉ có mình mình biết chị ấy thôi thì tốt biết bao. Chị ấy như báu vật vô giá em giấu kín trong lòng vậy. Đến một ngày nào đó, báu vật ấy được nhiều người yêu thích, lòng mình sẽ cảm thấy hơi mất mát. Nhưng nếu đứng dưới góc độ của Vi Vi mà suy xét, thì chắc hẳn chị ấy luôn mong rằng mình sẽ càng ngày càng có nhiều người yêu quý. Nghĩ vậy em lại thấy không đau lòng nữa. Chị ấy rất ưu tú, xứng đáng được tỏa sáng! Chẳng hạn như bây giờ này, giờ em chỉ muốn quay lại đoạn video này xong mang về cho tất cả bạn bè xem, để bọn họ khen ngợi khả năng diễn xuất của chị ấy không dứt miệng được!”
“Fan luôn luôn là người muốn hiện thực hóa mong ước của thần tượng, sẽ ủng hộ quyết định của chị ấy, sẽ thích những thứ chị ấy thích, dành cho chị ấy thật nhiều tình yêu thương, muốn thấy chị ấy ngày một tốt hơn trên con đường mình chọn. Chờ đến khi chị ấy nổi chắc em cũng thành fan lâu năm rồi.” Cô nữ sinh cười vui vẻ, nói: “Em không thích kiểu fan lúc nào cũng muốn ngồi lên đầu thần tượng chỉ trỏ người ta, muốn người ta nghe theo quyết định của mình. Có một vài người hâm mộ thấy diễn viên họ thích nhận kịch bản họ không ưng là lại bảo thất vọng, nói làm vậy là không xứng với địa vị fan đang giành giật cho họ. Đừng ép người khác làm theo nguyện vọng ích kỷ của bản thân chứ, diễn viên đâu có nợ họ.”
Đừng ép người khác làm theo nguyện vọng ích kỷ của bản thân.
Mẹ kiếp! Thẩm Yến cứ thấy cô nữ sinh này như đang chửi kháy mình.
Chẳng phải anh là người như vậy ư? Anh luôn dùng suy nghĩ ích kỷ của mình áp đặt lên Nguyễn Tri Vi. Anh không muốn cô nổi tiếng nên không nâng đỡ sự nghiệp của cô, không thích xem cô diễn cảnh thân mật nên hễ có là anh động tay sửa hết. Anh làm tất cả chỉ vì ham muốn của bản thân chứ không quan tâm tới cảm nhận của Nguyễn Tri Vi.
Anh yêu cô, nhưng lại là một tình yêu độc hại. Chẳng trách Nguyễn Tri Vi không cảm nhận được gì.
Cách yêu ấy đến bản thân anh nghĩ tới cũng thấy nực cười.
Thẩm Yến lại ngẩng lên nhìn Nguyễn Tri Vi trên sân khấu. Giờ đã đến phân đoạn diễn viên giới thiệu bản thân, lúc Dịch Bắc giới thiệu, Nguyễn Tri Vi yên lặng đứng một bên lắng nghe, cô đứng đó không thôi cũng làm người ta nảy sinh xúc động muốn che chở.
Vậy mà trước giờ chuyện anh làm chỉ có gây tổn thương cho cô.
Có lẽ, anh cần cố gắng học cách yêu một người.
Đúng lúc đó, Nguyễn Tri Vi đứng trên sân khấu như nhận ra điều bất thường, lập tức ngoảnh mặt sang nhìn về hướng Thẩm Yến ngồi. Thẩm Yến cũng lập tức phản ứng lại, lùi ra phía sau, tính lợi dụng bóng nữ sinh kia cản tầm mắt.
Ngồi lui ra sau rồi Thẩm Yến mới chợt phát giác ra mình vừa làm gì, không khỏi cười tự giễu. Thì ra đây là cảm giác yêu một người!
Sợ cô chán ghét, nên dù có mặt cũng không dám ló đầu ra.
Trước đây anh luôn ngang ngược làm theo ý mình, không cố kỵ bất kỳ ai, nhưng giờ anh e ngại cô, muốn làm gì cũng phải thậm thụt, lén lút.
Còn Nguyễn Tri Vi trên sân khấu có lẽ đã nhận ra Thẩm Yến tới nên rất hay đánh mắt nhìn sang hướng này. Sau cùng vì sợ cô phát hiện, Thẩm Yến đành đứng lên chuẩn bị rời đi trước.
Trước khi đi, anh không quên nán lại nói với cô nữ sinh ngồi cạnh một câu: “Phải rồi, nãy em hỏi anh, anh có phải fan của Nguyễn Tri Vi không đúng không? Giờ anh có thể nói cho em biết, anh là fan hâm mộ của cô ấy, thích cô ấy từ rất lâu rồi.”
Nói đến đây, anh không quên bổ sung: “Còn sớm hơn cả em thích cô ấy.”
Giọng nói anh loáng thoáng có chút hoài niệm.
“Hả? Anh phát hiện ra chị ấy từ lúc nào thế? Bộ phim đầu tiên chị ấy đóng là <Có hẹn với giai nhân>, em cứ tưởng mình biết sớm nhất rồi chứ.” Cô nữ sinh ngồi cạnh nói được nửa câu quay ra đã thấy ghế bên cạnh trống không, anh đẹp trai ngồi đó chẳng biết đã rời đi từ bao giờ.
Để lại cô nữ sinh ngồi đó cùng mối nghi hoặc. Cô nàng càng nghĩ càng thấy lạ, chẳng lẽ trước đó Nguyễn Tri Vi từng diễn phim gì rồi sao?
Với cả, anh đẹp trai kia trông cũng không giống người hay đu idol, không ngờ cuối cùng người anh đu lại là Nguyễn Tri Vi.
Nguyễn Tri Vi không hổ là một diễn viên xuất sắc, đến khả năng hấp dẫn người hâm mộ cũng đỉnh cao, chọn ngay ra được người hâm mộ hết sức chất lượng!
Cùng lúc đó, Nguyễn Tri Vi đứng trên sân khấu cũng phát hiện chiếc ghế kia giờ đã trống không.
Khoảng cách từ đây ra đó hơi xa nên cô trông không rõ lắm, nhưng người đàn ông vừa người đó trông rất giống Thẩm Yến.
Song, cô lại cảm thấy chắc do mình nghĩ nhiều. Cô đã thẳng thừng nói mình chán ghét anh, làm gì có chuyện anh tới đây xem mình thi đấu chứ? Chắc chắn là cô nhìn nhầm.
Đúng lúc đó, quy trình trên sân khấu đã tiến hành đến bước tới Nguyễn Tri Vi giới thiệu. Cô thôi suy nghĩ vẩn vơ, nhìn lên màn hình lớn, màn ảnh lớn đang chạy video một số tác phẩm cô tham gia trong quá khứ.
Sau khi video kết thúc, MC nói: “Xin mời cô Nguyễn Tri Vi tự giới thiệu bản thân với mọi người.”
Nguyễn Tri Vi nhận lấy microphone từ MC, nhẹ nhàng nói: “Xin kính chào các quý vị khán giả. Tôi tên là Nguyễn Tri Vi, từng góp mặt trong các bộ phim như <Có hẹn với giai nhân>, <Khói lửa>. Mong rằng trong tương lai tôi có thể đem tới cho mọi người khả năng diễn xuất tốt hơn thế nữa.”
Cô vừa dứt lời, khắp thính phòng vang lên tràng pháo tay nhiệt liệt.
MC cười nói: “Vâng, vậy là phần giới thiệu bản thân của hai vị diễn viên đã kết thúc, tôi tin rằng những thông tin này đã giúp mọi người hiểu thêm về họ. Giờ chúng ta sẽ đến với phần nhận xét và bỏ phiếu của ban giám khảo. Ban giám khảo thường trực của chúng ta mỗi người sẽ có một phiếu, họ có thể bỏ phiếu cho Dịch Bắc hoặc Nguyễn Tri Vi. Tuy nhiên, vị giám khảo đặc biệt hôm nay của chúng ta giữ trong tay tới 15 phiếu. Giờ đây, tôi xin trân trọng giới thiệu…”
MC cố kéo dài giọng để câu thời gian, hòng làm tăng tính tò mò của người, nhưng không hiểu sao lúc này cảm giác trong Nguyễn Tri Vi rất kỳ lạ, như có trực giác mách bảo vậy.
“Xin mời, Bạch Khởi!”
Khi MC xướng tên Bạch Khởi, Nguyễn Tri Vi bỗng giật mình.
Trực giác của cô linh nghiệm thật.
Ngay giây sau, màn ảnh lớn hiện lên video giới thiệu về Bạch Khởi, tốt nghiệp đại học danh tiếng tại nước ngoài, có kinh nghiệm lăn lội tại Hollywood,… Chỗ ban giám khảo nãy giờ tối mịt chợt được rọi đèn sáng choang. Ngay tại bàn của ban giám khảo xuất hiện gương mặt của Bạch Khởi, người có đường nét hao hao Nguyễn Tri Vi.
Mọi người trong thính phòng lập tức bàn tán xôn xao, có không ít fan của Nguyễn Tri Vi biết xích mích giữa cô và Bạch Khởi, khó tránh khỏi nảy sinh bất mãn với cô ta: “Chương trình tính gây sự đấy à mà mời Bạch Khởi làm giám khảo?”
“Chắc là định mượn scandal tạo độ hot cho chương trình đấy!”
“Nếu thế thật thì đúng buồn nôn, chương trình rác rưởi!”
…
Phía bên kia, Bạch Khởi nở nụ cười cực kỳ kiêu ngạo. Cô ta khoác trên mình chiếc áo choàng màu ngà, váy liền thân màu ngọc trai, từ trên xuống dưới đều toát lên hơi thở của quý nữ nhà giàu, mạnh mẽ đến mức không thể xâm phạm.
Nguyễn Tri Vi giương mắt nhìn Bạch Khởi ở ghế giám khảo. Hai người cứ vậy đối mặt với nhau.
Đây là lần đầu tiên Nguyễn Tri Vi được tận mắt thấy Bạch Khởi trong truyền thuyết. Dù là lúc mình bị coi như “thế thân” của cô ta hay như trong hoàn cảnh hiện tại, Bạch Khởi đều nắm được thế ưu tiên, có thể đánh giá cô.
Nguyễn Tri Vi cắn môi, lòng dâng lên cảm giác khó chịu.
Cô vẫn quá yếu.
Sau một hồi quan sát tỉ mỉ Nguyễn Tri Vi, Bạch Khởi dời mắt sang chỗ khác. Dù sắc mặt cô ta không có biểu hiện gì khác thường, vẫn nở nụ cười đầy kiêu hãnh nhưng trong lòng lại âm thầm dè bỉu, khinh miệt Nguyễn Tri Vi. Thế thân có khác, chẳng có chút uy hiếp nào cả. Chẳng hiểu sao Thẩm Yến lại chết mê chết mệt một món đồ thay thế như vậy.
Chắc chỉ tạm thời thôi, rồi sẽ có ngày anh nhận ra món đồ thay thế này kém cỏi tới nhường nào.
MC tiếp tục nói: “Xin mời các giám khảo đưa ra lời nhận xét và chấm điểm. Mời vị giám khảo đầu tiên ạ!”
Vị giám khảo đầu tiên cất giọng uyển chuyển nói: “Dịch Bắc thể hiện khá tốt nhưng chưa đạt được tới mức tôi kỳ vọng. Điều này cũng có thể là do kỳ vọng tôi đặt vào cậu ấy hơi cao. Tuy nhiên với Nguyễn Tri Vi lại khác, diễn xuất của em ấy khiến tôi kinh ngạc. Mọi người sẽ không thể nhìn ra được cái nét diễn trong cách xử lý của em ấy. Tuyến tình cảm được thể hiện rất tự nhiên và lưu loát, khiến tôi rất cảm động. Là một diễn viên có triển vọng trong tương lai đấy. Phiếu này của tôi bầu cho Nguyễn Tri Vi.”
“Em cảm ơn giám khảo!” Nguyễn Tri Vi vui mừng cúi người 90 độ cảm ơn vị giám khảo đầu tiên. Ngược lại, Dịch Bắc đứng cạnh sắc mặt lại hơi gượng.
“Ý kiến của tôi lại khác, tôi lại thấy Dịch Bắc thể hiện tốt hơn.” Vị giám khảo thứ hai ra trận gỡ hòa cho Dịch Bắc: “Cảnh diễn của Dịch Bắc không nhiều, không cần sức bật mạnh trong cảm xúc như Nguyễn Tri Vi nên dễ khiến bản thân bị lép vế. Dù vậy cậu ấy vẫn thể hiện cực kỳ tốt giãy dụa và ẩn nhẫn trong ánh mắt nhân vật Lam Li. Đương nhiên Nguyễn Tri Vi cũng diễn không hề tệ, chẳng qua chỉ kém Dịch Bắc một chút xíu thôi. Phiếu này tôi bầu cho Dịch Bắc.”
…
Giám khảo thường trực tổng cộng có ba vị, trong đó có hai người bầu cho Nguyễn Tri Vi và người còn lại bỏ cho Dịch Bắc. Tỷ số trước mắt là 2-1, Nguyễn Tri Vi chiếm ưu thế hơn.
Vậy nên, phiếu của Bạch Khởi rất quan trọng.
Ánh mắt của mọi người trong thính phòng đổ dồn vào cô ta. MC, Nguyễn Tri Vi, Dịch Bắc, tất cả đều đang nhìn cô ta. Bạch Khởi rất hưởng thụ cảm giác mình trở thành tâm điểm của mọi người.
Bạch Khởi ung dung điều chỉnh microphone, từ tốn nói lời nhận xét: “Hai người họ mỗi người một vẻ. Nét diễn của Nguyễn Tri Vi linh hoạt và có không gian bùng nổ, Dịch Bắc thì diễn có hồn và lão luyện hơn. Xét về tổng thể mà nói…”
Nguyễn Tri Vi nghe lời nhận xét của Bạch Khởi, trái tim không tự chủ vọt lên tận cổ họng.
Chớp mắt sau, giọng Bạch Khởi thông qua microphone vang tới mọi ngóc ngách:
“15 phiếu này, tôi bầu cho Dịch Bắc.”
Thẩm Yến rung động trước phân cảnh vừa rồi, bần thần mất một lúc vẫn không tài nào thoát khỏi mạch cảm xúc.
Anh rất ngạc nhiên.
Trước kia, mỗi khi xem Nguyễn Tri Vi đóng phim, dù cô có thả hồn vào vai diễn gì đi chăng nữa thì chỉ cần đứng trước mặt anh, cô sẽ chỉ là Nguyễn Tri Vi mà thôi. Chính vì vậy nên lúc xem Tô Ngự đối diễn với cô, anh vô cùng khó chịu.
Còn lần này, anh không hề xem Văn Dao là Nguyễn Tri Vi. Dù hai người họ có gương mặt giống nhau y như đúc, nhưng anh không thể tìm thấy cảm giác thân thuộc của Nguyễn Tri Vi trên người Văn Dao.
Như một người hoàn toàn xa lạ, không liên quan tới Nguyễn Tri Vi.
Người đó chỉ là Văn Dao mà thôi. Là cô gái sinh ra và lớn lên tại phái Thanh Loan, là con cưng của trời được sống trong nhung lụa, tính tình yêu ghét rõ ràng, là một cô gái đáng thương bị phản bội trong tình yêu.
Dù là người ngoài ngành không có tí chuyên môn nào, nhưng Thẩm Yến vẫn thấy được sự thay đổi từ trong xương cốt của Nguyễn Tri Vi, cô như được thay da đổi thịt vậy. Tựa như sau một tuần khổ luyện, Nguyễn Tri Vi đã đạt tới đỉnh cao mới trong cuộc sống.
Đấy là còn chưa nói tới những người làm trong ngành. Tất cả các diễn viên, đạo diễn đứng ở đây, không ai là không kinh ngạc trước khả năng diễn xuất của Nguyễn Tri Vi. Giáo viên dạy diễn xuất ngồi dưới sân khấu vô cùng hài lòng với phần diễn này.
Đến Dịch Bắc đứng trên sân khấu cũng phải nhìn Nguyễn Tri Vi một lúc lâu, rồi xoa mũi, nhỏ giọng nói: “Là tôi khinh địch.”
Nguyễn Tri Vi lau máu trên mặt, khiêm tốn gật đầu nói với Dịch Bắc: “Em còn phải học tập tiền bối nhiều điều nữa ạ.”
Người hâm mộ ngồi phía dưới sau khi vở diễn kết thúc phải mất một lúc mới lấy lại được tinh thần, ồ ạt hô lớn: “Tri Vi, Tri Vi, điểm sáng vì chị! Vi Vi, Vi Vi, Vi Quang theo chị!”
Có người qua đường, cũng có cả một vài fan của Dịch Bắc bị lạc vào trong trận tiếp sức của fan Nguyễn Tri Vi. Người xem ai cũng có con mắt rất nhạy bén, lòng cũng đủ thành thật, xem phát biết ngay ai có diễn xuất lay động lòng người hơn.
Nghe tiếng mọi người trên khán đài hò reo tên mình, Nguyễn Tri Vi ngượng ngùng mím môi cười, trong lòng thấy vừa cảm động, lại rất cảm kích.
Cô rất thích cảm giác được nhiều người công nhận.
Thẩm Yến ngồi dưới trông thấy biểu cảm của Nguyễn Tri Vi là biết cô đang rất vui, niềm vui đó như được lan trong không khí, cô nhếch môi cười làm anh cũng không kiềm được cười theo.
Người thắng trận đấu này chắc chắn phải là Nguyễn Tri Vi, đây là điều không thể nghi ngờ.
Cô nữ sinh ngồi cạnh Thẩm Yến là fan Nguyễn Tri Vi, cô nàng hò hét tới khàn cả giọng, gần như nhảy dựng lên: “Tri Vi Tri Vi, điểm sáng vì chị! Tri Vi Tri Vi, Vi Quang theo chị!”
Giọng nói nghe khàn đặc, nhưng đó là minh chứng cho thấy tình yêu chân thành của fan dành cho thần tượng.
Thẩm Yến yên lặng nhìn cô nữ sinh kia một lúc rồi đột ngột giơ tay lên, vỗ vào bả vai cô bé.
Cô nữ sinh đang gào thét hoang mang quay người lại, thấy gương mặt tuấn tú của Thẩm Yến, lòng như hẫng một nhịp, rồi trỏ tay vào bản thân, nghi ngờ hỏi: “Anh gọi em ạ?”
Thẩm Yến gật đầu.
Người đàn ông này chỉ cần ngồi im một chỗ thôi cũng toát ra khí chất rất khó tả, ung dung nhưng cũng rất ngạo mạn. Như cảm nhận được mình sắp ăn mắng, cô nữ sinh đó im bặt, bất an nói: “Tại em ồn quá ạ?”
“Không.” Thật ra giờ cả thính phòng rất ầm ĩ. Nếu muốn nói chuyện, Thẩm Yến không thể không xích lại gần để nghe rõ tiếng của cô bé kia. Anh nhỏ giọng hỏi: “Em thích Nguyễn Tri Vi bao lâu rồi?”
“À… Từ lâu rồi ạ! Em thích chị ấy từ lúc chị ấy diễn phim <Có hẹn với giai nhân>. Em là kiểu fan sự nghiệp nên không quá để tâm đến đời tư của chị ấy, việc em làm chỉ là cày số liệu, xem các phim chị ấy diễn, đứng lên chiến đấu lúc cần thôi.” Cô nữ sinh đáp.
Sau vài giây do dự, cô gái hỏi: “Anh cũng là fan của Nguyễn Tri Vi ạ?”
Thẩm Yến lặng im không nói gì.
Lát sau, anh lảng sang hỏi vấn đề khác: “Thấy cô ấy được nhiều người thích như thế em không khó chịu à? Cô ấy không còn là người chỉ mình em được thấy nữa.”
Phải, đây mới là vấn đề thật sự Thẩm Yến muốn hỏi.
Trước đó, anh không hề muốn Nguyễn Tri Vi vào giới giải trí, nên không ra tay nâng đỡ gì cho sự nghiệp của cô. Đầu tiên là vì anh thấy giới giải trí không phù hợp với cô, anh mong cô có thể luôn luôn ở bên cạnh mình, thứ hai là do anh không muốn cô nổi tiếng, không muốn cô được nhiều người biết tới.
Anh muốn độc chiếm mọi sự tốt đẹp của cô.
Cô nữ sinh ngẫm một lúc rồi đáp: “Nói sao nhỉ, có lẽ đây là một loại tâm lý chung của fan hâm mộ. Đôi khi em cũng mong rằng, giá như chỉ có mình mình biết chị ấy thôi thì tốt biết bao. Chị ấy như báu vật vô giá em giấu kín trong lòng vậy. Đến một ngày nào đó, báu vật ấy được nhiều người yêu thích, lòng mình sẽ cảm thấy hơi mất mát. Nhưng nếu đứng dưới góc độ của Vi Vi mà suy xét, thì chắc hẳn chị ấy luôn mong rằng mình sẽ càng ngày càng có nhiều người yêu quý. Nghĩ vậy em lại thấy không đau lòng nữa. Chị ấy rất ưu tú, xứng đáng được tỏa sáng! Chẳng hạn như bây giờ này, giờ em chỉ muốn quay lại đoạn video này xong mang về cho tất cả bạn bè xem, để bọn họ khen ngợi khả năng diễn xuất của chị ấy không dứt miệng được!”
“Fan luôn luôn là người muốn hiện thực hóa mong ước của thần tượng, sẽ ủng hộ quyết định của chị ấy, sẽ thích những thứ chị ấy thích, dành cho chị ấy thật nhiều tình yêu thương, muốn thấy chị ấy ngày một tốt hơn trên con đường mình chọn. Chờ đến khi chị ấy nổi chắc em cũng thành fan lâu năm rồi.” Cô nữ sinh cười vui vẻ, nói: “Em không thích kiểu fan lúc nào cũng muốn ngồi lên đầu thần tượng chỉ trỏ người ta, muốn người ta nghe theo quyết định của mình. Có một vài người hâm mộ thấy diễn viên họ thích nhận kịch bản họ không ưng là lại bảo thất vọng, nói làm vậy là không xứng với địa vị fan đang giành giật cho họ. Đừng ép người khác làm theo nguyện vọng ích kỷ của bản thân chứ, diễn viên đâu có nợ họ.”
Đừng ép người khác làm theo nguyện vọng ích kỷ của bản thân.
Mẹ kiếp! Thẩm Yến cứ thấy cô nữ sinh này như đang chửi kháy mình.
Chẳng phải anh là người như vậy ư? Anh luôn dùng suy nghĩ ích kỷ của mình áp đặt lên Nguyễn Tri Vi. Anh không muốn cô nổi tiếng nên không nâng đỡ sự nghiệp của cô, không thích xem cô diễn cảnh thân mật nên hễ có là anh động tay sửa hết. Anh làm tất cả chỉ vì ham muốn của bản thân chứ không quan tâm tới cảm nhận của Nguyễn Tri Vi.
Anh yêu cô, nhưng lại là một tình yêu độc hại. Chẳng trách Nguyễn Tri Vi không cảm nhận được gì.
Cách yêu ấy đến bản thân anh nghĩ tới cũng thấy nực cười.
Thẩm Yến lại ngẩng lên nhìn Nguyễn Tri Vi trên sân khấu. Giờ đã đến phân đoạn diễn viên giới thiệu bản thân, lúc Dịch Bắc giới thiệu, Nguyễn Tri Vi yên lặng đứng một bên lắng nghe, cô đứng đó không thôi cũng làm người ta nảy sinh xúc động muốn che chở.
Vậy mà trước giờ chuyện anh làm chỉ có gây tổn thương cho cô.
Có lẽ, anh cần cố gắng học cách yêu một người.
Đúng lúc đó, Nguyễn Tri Vi đứng trên sân khấu như nhận ra điều bất thường, lập tức ngoảnh mặt sang nhìn về hướng Thẩm Yến ngồi. Thẩm Yến cũng lập tức phản ứng lại, lùi ra phía sau, tính lợi dụng bóng nữ sinh kia cản tầm mắt.
Ngồi lui ra sau rồi Thẩm Yến mới chợt phát giác ra mình vừa làm gì, không khỏi cười tự giễu. Thì ra đây là cảm giác yêu một người!
Sợ cô chán ghét, nên dù có mặt cũng không dám ló đầu ra.
Trước đây anh luôn ngang ngược làm theo ý mình, không cố kỵ bất kỳ ai, nhưng giờ anh e ngại cô, muốn làm gì cũng phải thậm thụt, lén lút.
Còn Nguyễn Tri Vi trên sân khấu có lẽ đã nhận ra Thẩm Yến tới nên rất hay đánh mắt nhìn sang hướng này. Sau cùng vì sợ cô phát hiện, Thẩm Yến đành đứng lên chuẩn bị rời đi trước.
Trước khi đi, anh không quên nán lại nói với cô nữ sinh ngồi cạnh một câu: “Phải rồi, nãy em hỏi anh, anh có phải fan của Nguyễn Tri Vi không đúng không? Giờ anh có thể nói cho em biết, anh là fan hâm mộ của cô ấy, thích cô ấy từ rất lâu rồi.”
Nói đến đây, anh không quên bổ sung: “Còn sớm hơn cả em thích cô ấy.”
Giọng nói anh loáng thoáng có chút hoài niệm.
“Hả? Anh phát hiện ra chị ấy từ lúc nào thế? Bộ phim đầu tiên chị ấy đóng là <Có hẹn với giai nhân>, em cứ tưởng mình biết sớm nhất rồi chứ.” Cô nữ sinh ngồi cạnh nói được nửa câu quay ra đã thấy ghế bên cạnh trống không, anh đẹp trai ngồi đó chẳng biết đã rời đi từ bao giờ.
Để lại cô nữ sinh ngồi đó cùng mối nghi hoặc. Cô nàng càng nghĩ càng thấy lạ, chẳng lẽ trước đó Nguyễn Tri Vi từng diễn phim gì rồi sao?
Với cả, anh đẹp trai kia trông cũng không giống người hay đu idol, không ngờ cuối cùng người anh đu lại là Nguyễn Tri Vi.
Nguyễn Tri Vi không hổ là một diễn viên xuất sắc, đến khả năng hấp dẫn người hâm mộ cũng đỉnh cao, chọn ngay ra được người hâm mộ hết sức chất lượng!
Cùng lúc đó, Nguyễn Tri Vi đứng trên sân khấu cũng phát hiện chiếc ghế kia giờ đã trống không.
Khoảng cách từ đây ra đó hơi xa nên cô trông không rõ lắm, nhưng người đàn ông vừa người đó trông rất giống Thẩm Yến.
Song, cô lại cảm thấy chắc do mình nghĩ nhiều. Cô đã thẳng thừng nói mình chán ghét anh, làm gì có chuyện anh tới đây xem mình thi đấu chứ? Chắc chắn là cô nhìn nhầm.
Đúng lúc đó, quy trình trên sân khấu đã tiến hành đến bước tới Nguyễn Tri Vi giới thiệu. Cô thôi suy nghĩ vẩn vơ, nhìn lên màn hình lớn, màn ảnh lớn đang chạy video một số tác phẩm cô tham gia trong quá khứ.
Sau khi video kết thúc, MC nói: “Xin mời cô Nguyễn Tri Vi tự giới thiệu bản thân với mọi người.”
Nguyễn Tri Vi nhận lấy microphone từ MC, nhẹ nhàng nói: “Xin kính chào các quý vị khán giả. Tôi tên là Nguyễn Tri Vi, từng góp mặt trong các bộ phim như <Có hẹn với giai nhân>, <Khói lửa>. Mong rằng trong tương lai tôi có thể đem tới cho mọi người khả năng diễn xuất tốt hơn thế nữa.”
Cô vừa dứt lời, khắp thính phòng vang lên tràng pháo tay nhiệt liệt.
MC cười nói: “Vâng, vậy là phần giới thiệu bản thân của hai vị diễn viên đã kết thúc, tôi tin rằng những thông tin này đã giúp mọi người hiểu thêm về họ. Giờ chúng ta sẽ đến với phần nhận xét và bỏ phiếu của ban giám khảo. Ban giám khảo thường trực của chúng ta mỗi người sẽ có một phiếu, họ có thể bỏ phiếu cho Dịch Bắc hoặc Nguyễn Tri Vi. Tuy nhiên, vị giám khảo đặc biệt hôm nay của chúng ta giữ trong tay tới 15 phiếu. Giờ đây, tôi xin trân trọng giới thiệu…”
MC cố kéo dài giọng để câu thời gian, hòng làm tăng tính tò mò của người, nhưng không hiểu sao lúc này cảm giác trong Nguyễn Tri Vi rất kỳ lạ, như có trực giác mách bảo vậy.
“Xin mời, Bạch Khởi!”
Khi MC xướng tên Bạch Khởi, Nguyễn Tri Vi bỗng giật mình.
Trực giác của cô linh nghiệm thật.
Ngay giây sau, màn ảnh lớn hiện lên video giới thiệu về Bạch Khởi, tốt nghiệp đại học danh tiếng tại nước ngoài, có kinh nghiệm lăn lội tại Hollywood,… Chỗ ban giám khảo nãy giờ tối mịt chợt được rọi đèn sáng choang. Ngay tại bàn của ban giám khảo xuất hiện gương mặt của Bạch Khởi, người có đường nét hao hao Nguyễn Tri Vi.
Mọi người trong thính phòng lập tức bàn tán xôn xao, có không ít fan của Nguyễn Tri Vi biết xích mích giữa cô và Bạch Khởi, khó tránh khỏi nảy sinh bất mãn với cô ta: “Chương trình tính gây sự đấy à mà mời Bạch Khởi làm giám khảo?”
“Chắc là định mượn scandal tạo độ hot cho chương trình đấy!”
“Nếu thế thật thì đúng buồn nôn, chương trình rác rưởi!”
…
Phía bên kia, Bạch Khởi nở nụ cười cực kỳ kiêu ngạo. Cô ta khoác trên mình chiếc áo choàng màu ngà, váy liền thân màu ngọc trai, từ trên xuống dưới đều toát lên hơi thở của quý nữ nhà giàu, mạnh mẽ đến mức không thể xâm phạm.
Nguyễn Tri Vi giương mắt nhìn Bạch Khởi ở ghế giám khảo. Hai người cứ vậy đối mặt với nhau.
Đây là lần đầu tiên Nguyễn Tri Vi được tận mắt thấy Bạch Khởi trong truyền thuyết. Dù là lúc mình bị coi như “thế thân” của cô ta hay như trong hoàn cảnh hiện tại, Bạch Khởi đều nắm được thế ưu tiên, có thể đánh giá cô.
Nguyễn Tri Vi cắn môi, lòng dâng lên cảm giác khó chịu.
Cô vẫn quá yếu.
Sau một hồi quan sát tỉ mỉ Nguyễn Tri Vi, Bạch Khởi dời mắt sang chỗ khác. Dù sắc mặt cô ta không có biểu hiện gì khác thường, vẫn nở nụ cười đầy kiêu hãnh nhưng trong lòng lại âm thầm dè bỉu, khinh miệt Nguyễn Tri Vi. Thế thân có khác, chẳng có chút uy hiếp nào cả. Chẳng hiểu sao Thẩm Yến lại chết mê chết mệt một món đồ thay thế như vậy.
Chắc chỉ tạm thời thôi, rồi sẽ có ngày anh nhận ra món đồ thay thế này kém cỏi tới nhường nào.
MC tiếp tục nói: “Xin mời các giám khảo đưa ra lời nhận xét và chấm điểm. Mời vị giám khảo đầu tiên ạ!”
Vị giám khảo đầu tiên cất giọng uyển chuyển nói: “Dịch Bắc thể hiện khá tốt nhưng chưa đạt được tới mức tôi kỳ vọng. Điều này cũng có thể là do kỳ vọng tôi đặt vào cậu ấy hơi cao. Tuy nhiên với Nguyễn Tri Vi lại khác, diễn xuất của em ấy khiến tôi kinh ngạc. Mọi người sẽ không thể nhìn ra được cái nét diễn trong cách xử lý của em ấy. Tuyến tình cảm được thể hiện rất tự nhiên và lưu loát, khiến tôi rất cảm động. Là một diễn viên có triển vọng trong tương lai đấy. Phiếu này của tôi bầu cho Nguyễn Tri Vi.”
“Em cảm ơn giám khảo!” Nguyễn Tri Vi vui mừng cúi người 90 độ cảm ơn vị giám khảo đầu tiên. Ngược lại, Dịch Bắc đứng cạnh sắc mặt lại hơi gượng.
“Ý kiến của tôi lại khác, tôi lại thấy Dịch Bắc thể hiện tốt hơn.” Vị giám khảo thứ hai ra trận gỡ hòa cho Dịch Bắc: “Cảnh diễn của Dịch Bắc không nhiều, không cần sức bật mạnh trong cảm xúc như Nguyễn Tri Vi nên dễ khiến bản thân bị lép vế. Dù vậy cậu ấy vẫn thể hiện cực kỳ tốt giãy dụa và ẩn nhẫn trong ánh mắt nhân vật Lam Li. Đương nhiên Nguyễn Tri Vi cũng diễn không hề tệ, chẳng qua chỉ kém Dịch Bắc một chút xíu thôi. Phiếu này tôi bầu cho Dịch Bắc.”
…
Giám khảo thường trực tổng cộng có ba vị, trong đó có hai người bầu cho Nguyễn Tri Vi và người còn lại bỏ cho Dịch Bắc. Tỷ số trước mắt là 2-1, Nguyễn Tri Vi chiếm ưu thế hơn.
Vậy nên, phiếu của Bạch Khởi rất quan trọng.
Ánh mắt của mọi người trong thính phòng đổ dồn vào cô ta. MC, Nguyễn Tri Vi, Dịch Bắc, tất cả đều đang nhìn cô ta. Bạch Khởi rất hưởng thụ cảm giác mình trở thành tâm điểm của mọi người.
Bạch Khởi ung dung điều chỉnh microphone, từ tốn nói lời nhận xét: “Hai người họ mỗi người một vẻ. Nét diễn của Nguyễn Tri Vi linh hoạt và có không gian bùng nổ, Dịch Bắc thì diễn có hồn và lão luyện hơn. Xét về tổng thể mà nói…”
Nguyễn Tri Vi nghe lời nhận xét của Bạch Khởi, trái tim không tự chủ vọt lên tận cổ họng.
Chớp mắt sau, giọng Bạch Khởi thông qua microphone vang tới mọi ngóc ngách:
“15 phiếu này, tôi bầu cho Dịch Bắc.”