Phim của Tô Ngự tiếp tục chiếu, cậu ta cũng hết sức phối hợp tỏ ra mập mờ với Dương Ngải Văn trên mạng xã hội. Nhưng trên thực tế, người chăm chỉ tương tác ấy không phải Tô Ngự, tất cả là nhờ có quản lý của cậu ta đứng giật dây phía sau.
Tô Ngự không nói gì, để mặc công ty giúp mình lăng xê.
Dù cho người thật chẳng gặp nhau được mấy lần nhưng fan cp vẫn dễ dàng lôi hint ra từ đống video hậu trường, cắn được chút kẹo ngọt đã vô cùng thỏa mãn. “Tô Dương CP” cũng liên tục giữ top 1 trên bảng xếp hạng super topic, thế nên kể cả người không xem phim cũng biết đến tên cp này.
Web drama của Tô Ngự nhanh chóng đi đến hồi kết. Và ngay sau hôm phim chiếu hết tập cuối, Tô Ngự trực tiếp thông báo tin lớn.
Cậu ta tuyên bố thẳng trên weibo cá nhân việc hủy hợp đồng với công ty quản lý cũ, nhảy qua ký với công ty quản lý của Nguyễn Tri Vi, Văn Ngu.
Cậu ta nhất quyết hủy hợp đồng, sẵn sàng chi tiền bồi thường.
Người hâm mộ Tô Ngự ngỡ ngàng trước thông tin mới.
Quản lý của Tô Ngự cũng giật mình trước động thái của cậu ta, không nghĩ cậu ta lại có gan làm đến cùng như vậy. Vì giải quyết rắc rối, chị ta cũng nói chuyện hết nước hết cái, lúc thì uy hiếp, lúc lại mềm mỏng dỗ ngọt nhưng thái độ của Tô Ngự vẫn lạnh nhạt trước sau như một.
Cậu ta phải hủy bằng được hợp đồng này.
Cuối cùng, công ty quản lý cũ của cậu ta đành phải ra mặt giải thích trên weibo, lời nói nghe cũng rất đường hoàng: “Hợp tác vui vẻ, mong cậu ấy về sau sẽ thuận lợi phát triển.”
Chứ trên thực tế, quản lý của cậu ta lên công ty mở cuộc họp suốt hai tiếng đồng hồ chỉ để chửi người. Nói Tô Ngự vừa nổi tiếng đã dứt áo ra đi, là một đứa vong ơn bội nghĩa, mở đầu là mắng, đến cuối câu là rủa.
Đồng nghiệp cũ của Tô Ngự nghe được lén tiết lộ cho cậu ta biết nhưng cậu ta cũng chẳng ư hử gì trước tin tức trên.
Tô Ngự biết nếu mình chọn rời đi ngay lúc này, chắc chắn trong cuộc họp sẽ chẳng có lời hay ý đẹp nào được thốt ra, nhưng nếu không rời đi thì cậu ta cũng không chịu nổi áp bức như bây giờ. Từ trước tới nay, cậu ta luôn bị công ty quản lý cũ áp bách và bóc lột sức lao động, bị đối xử không ra con người. Đã không có ngày nghỉ lại không tôn trọng ý kiến cậu ta, nếu còn tiếp tục ở trong môi trường như thế chỉ sợ có ngày cậu ta sẽ bị trầm cảm mất.
Về việc cậu ta quay đầu gia nhập vào công ty quản lý của Nguyễn Tri Vi cũng là nhờ đêm đó hai người vô tình gặp nhau. Nguyễn Tri Vi đã đề cử cho cậu ta công ty mình, tuy chỉ là công ty nhỏ nhưng từ sếp đến quản lý đều rất tốt, biết nghĩ cho nghệ sĩ dưới trướng mình, và không bắt ép họ làm chuyện mình không thích. Lúc đó, Tô Ngự đã quyết định luôn việc gia nhập công ty của cô.
Vậy là lại được gần Nguyễn Tri Vi thêm một chút.
Vào ngày đầu tiên Tô Ngự gia nhập công ty giải trí Văn Ngu, ông chủ đã một hơi gọi hết quản lý lẫn nghệ sĩ trong công ty tới tụ họp, Nguyễn Tri Vi cũng vì cuộc gọi đột xuất này mà vội vàng hoàn thành công việc xong trở về.
Trong phòng họp, các nghệ sĩ lần lượt ngồi theo thứ tự địa vị của mình. Nguyễn Tri Vi ngồi ở ghế đầu tiên bên trái, Tô Ngự ngồi ở ghế thứ hai bên phải, hai người cứ vậy mà ngồi đối diện nhau.
Nguyễn Tri Vi nhếch miệng cười nhẹ, cô biết chuyện của Tô Ngự, cũng mừng thay cậu ta vì đã được vui vẻ như ý muốn.
Ánh mắt Tô Ngự bất giác trở nên ấm áp hơn. Giờ phút này, cậu ta càng chắc chắn rằng quyết định của mình là đúng đắn.
Cuộc họp chính thức bắt đầu, mở màn ông chủ nói ngay một tràng những điểm tốt của công ty, cuối cùng kết lại bằng việc hoan nghênh Tô Ngự gia nhập: “Chào mừng Tô Ngự đã đến với đại gia đình của chúng ta! Mong rằng chúng tôi có thể giúp cậu hoạch định tốt con đường phát triển sau này, để cậu không hối hận vì đã lựa chọn gia nhập công ty giải trí Văn Ngu.”
Tô Ngự gật đầu, đứng lên chào hỏi mọi người: “Cảm ơn mọi người, về sau mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.”
Lúc nói đến chỗ “xin giúp đỡ nhiều hơn”, Tô Ngự lại không kiềm được hơi liếc mắt nhìn Nguyễn Tri Vi, đúng lúc bắt gặp cô đang cười với mình.
“Được rồi, vậy để Tô Ngự hiểu rõ về công ty chúng ta hơn, tôi sẽ giới thiệu một số hạng mục gần đây của công ty…”
Sau khi giới thiệu một vài hạng mục chính, cuộc họp cũng dần đi đến hồi kết. Nguyễn Tri Vi còn một buổi chụp ảnh quảng cáo nữa nên vừa xong cái là đứng dậy rời đi luôn. Sau khi Nguyễn Tri Vi đi, Tô Ngự nán lại mở cuộc họp nhỏ với sếp và chị Tôn.
Trong cuộc họp nhỏ ấy, Tô Ngự không khách sáo giống như vừa rồi nữa mà trực tiếp nói ra nguyên nhân mình tới đây: “Có điều này tôi phải nói trước, tôi đến đây mong mọi người có thể giúp tôi cởi trói couple.”
Đây là điều kiện cậu ta đã thương lượng với chị Tôn trước khi vào công ty. Chỉ cần chị Tôn giúp cậu ta đạt được mục đích, cậu ta tình nguyện gạt hết mọi cản trở để sang đầu quân bên này.
Chị Tôn vẫn hơi lưỡng lự: “Cậu có muốn suy nghĩ thêm không, phim vừa hết, ra tay gỡ luôn không tốt lắm…”
“Không cần nghĩ ạ, couple này cần phải tháo ngay bây giờ.”
Tô Ngự không thích lăng xê bằng trò tạo couple giả. Cậu ta ghét việc quản lý cũ thao túng tài khoản mạng xã hội của mình, và cũng chướng mắt luôn người được ghép cặp với mình là Dương Ngải Văn.
Lúc còn trong đoàn làm phim với Dương Ngải Văn, cô ta cũng không ít lần õng ẹo đến chỗ cậu ta làm bộ làm tịch, tâm cơ nhưng thích ra vẻ ngây thơ. Cô ta còn chẳng nổi bằng Tô Ngự nên lúc nào cũng bám lấy cậu ta mà “hút máu”, công ty cô ta cũng không ít lần lăng xê theo kiểu có tình cảm mập mờ với cậu ta.
Lúc phim mới chiếu, cô ta cũng chỉ đẩy đưa lấy tiếng bình thường thôi nên Tô Ngự không quá để ý. Quản lý cũ của cậu ta thấy phim không hot nên cũng không ép buộc cậu ta phải đứng lên xào couple với bạn diễn. Sau chẳng hiểu thế nào cậu ta lại phất lên nhờ một video được biên tập trên Bilibili, nên người quản lý mới quay ra áp đặt.
Giờ Tô Ngự cũng đã rời công ty cũ nên không lý nào cậu ta lại chịu cảnh phải nhịn nhục. Hơn nữa, cậu ta đã có người mình thích nên không muốn có bất kỳ quan hệ mập mờ nào với Dương Ngải Văn.
Ông chủ thấy Tô Ngự kiên quyết như thế, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Cách tốt nhất để gỡ trói couple chính là cậu đơn phương tuyên bố mình thích người khác. Đây là cách gỡ trói tốt nhất, chỉ là không biết cậu có người nào muốn bày tỏ không.”
“Có.” Tô Ngự ngập ngừng trong giây lát rồi mở miệng bảo: “Là Nguyễn Tri Vi.”
Cái tên vừa thốt lên khiến cả sếp lẫn chị Tôn đều ngạc nhiên.
Chờ đến khi phản ứng lại, bọn họ cũng hiểu ngay tại sao Tô Ngự lại tình nguyện bỏ một công ty tốt như kia để gia nhập nơi mới. Cậu ta có mưu cầu khác.
Tô Ngự cụp mắt, không để tâm tới sắc mặt của ông chủ và chị Tôn, tiếp tục nói: “Mai chúng tôi sẽ cùng nhau đi tham dự lễ trao giải, giải thưởng nam diễn viên mới xuất sắc nhất hẳn sẽ thuộc về tôi. Tôi sẽ lên sân khấu tỏ tình với Nguyễn Tri Vi ngay trong lúc nhận thưởng, công khai trước tất cả mọi người.”
“…”
Nghĩ đến đây, huyệt thái dương của chị Tôn giật giật nhức nhối không thôi, đến lúc đó dư luận bùng nổ cỡ nào chị cũng mường tượng được rồi.
Chị Tôn có hơi lưỡng lự: “Nhưng giờ chuyện tình cảm của Vi Vi với Thẩm Yến đang là đề tài được bàn tán xôn xao của cư dân mạng. Với cả cậu… làm thế sẽ gây ra scandal, điều này không tốt cho Nguyễn Tri Vi.”
Nguyễn Tri Vi luôn chỉ muốn làm thật tốt công việc đóng phim, nhưng nếu cô liên tục bị cuốn vào những tai tiếng bên lề sẽ dễ khiến cư dân mạng nảy sinh nghi ngờ đây là một chiêu trò lăng xê.
Lần này ông chủ lại không đồng tình với suy nghĩ của chị: “Có thêm độ thảo luận không phải tốt hơn à, biết bao nhiêu người muốn có còn chẳng được. Giờ thiếu gì minh tinh nổi lên nhờ scandal, chúng ta làm vậy cũng không tính là quá tai tiếng, tôi thấy ổn.”
Chị Tôn vẫn muốn cự cãi: “Nhưng phía Thẩm Yến…”
“Thẩm Yến chỉ đang theo đuổi chị ấy thôi, bọn họ chưa ở bên nhau.” Tô Ngự cắt ngang lời chị Tôn: “Đến Thẩm Yến còn được theo đuổi chị ấy, tại sao tôi không được?”
Câu nói ấy thành công khiến chị Tôn im bặt.
Giờ thì chị đã hiểu tại sao Tô Ngự lại cố chấp với cách làm này như thế. Cậu ta làm vậy không chỉ vì muốn tháo trói couple, mà còn muốn nhân cơ hội bộc lộ tình cảm nữa.
“Tôi hỏi cậu một lần nữa, cậu đã chắc chưa?” Chị Tôn hỏi: “Cậu cởi trói couple theo kiểu này sẽ kéo theo cả Nguyễn Tri Vi bị mọi người mắng chửi, fan couple thoát fan sẽ quay ra anti cậu đấy.”
“Không sao, tôi sẽ bảo vệ chị ấy.”
Thật ra, Tô Ngự cũng đã liệu được cả hậu quả ấy rồi nhưng cậu ta vẫn muốn làm vậy. Nếu để Nguyễn Tri Vi cùng chịu cảnh mắng chửi như cậu ta, không biết chừng hai người sẽ vì cùng chung cảnh ngộ mà thấu hiểu nhau hơn, thân thiết với nhau hơn.
Hãy thứ lỗi cho sự hèn hạ của cậu ta!
Cậu ta hèn hạ nhất quyết muốn kéo Nguyễn Tri Vi xuống nước cùng cũng chỉ vì muốn gần cô thêm một chút, nếu như cô và cậu ta đứng chung trên một chiếc thuyền thì đôi bên mới dễ bồi dưỡng tình cảm.
Thẩm Yến gặp Nguyễn Tri Vi quá sớm, nếu cậu ta không tự vẽ cho mình đường tắt thì không tài nào dành được phần thắng.
Dù sao cũng là mình đồng ý giúp cậu ta trước nên giờ có không thay đổi được quyết định chị Tôn cũng phải gật đầu: “Được, vậy cậu cứ theo đó mà làm.”
…
Lễ trao giải được tổ chức vào chiều tối ngày kia.
Hiện trường lễ trao giải nhìn đâu cũng sẽ thấy nghệ sĩ và các ngôi sao nổi tiếng, Nguyễn Tri Vi và Tô Ngự là nghệ sĩ chung một công ty nên tất nhiên sẽ được xếp ngồi cạnh nhau. Ghế của bọn họ được xếp ngồi ở hàng thứ hai ngay chính giữa.
Trước khi vào, Nguyễn Tri Vi được chị Tôn dặn rằng: “Tí nữa dù có chuyện gì xảy ra em cũng đừng phản ứng thái quá, cứ mỉm cười cho qua chuyện là được.”
Nguyễn Tri Vi không hiểu, nhắn lại: “Có chuyện gì xảy ra ạ?”
Chị Tôn đáp lại cho có: “Chờ chút em sẽ biết.”
Đây là kết quả cuối cùng của buổi thảo luận hôm đó, bọn họ sẽ không báo trước cho Nguyễn Tri Vi biết chuyện này, vì dù sao đây cũng là màn tỏ tình của Tô Ngự, đến lúc đó Nguyễn Tri Vi nghe được thấy ngạc nhiên mới đúng thuận theo tự nhiên. Chứ giờ phím trước cho cô biết, đến lúc đó sẽ chẳng có phản ứng tự nhiên nữa.
Nguyễn Tri Vi rất tin tưởng chị Tôn nên nghe vậy không hỏi nữa, yên tâm chờ lễ trao giải khai màn.
Tự cô biết lần này mình đến tham gia chỉ là góp vui chứ chẳng cầm được giải rút gì về tay. Bộ phim có lượt người xem khả quan nhất của cô hiện giờ là <Khói lửa> nhưng phim đó cô chỉ là nữ phụ số ba, để một nữ phụ của phụ lên cầm giải như thế về tình về lý đều không thích hợp.
Nhưng chắc là Tô Ngự sẽ được vai nam diễn viên mới xuất sắc nhất.
Nghĩ tới đây, cô nghiêng đầu nói chuyện với Tô Ngự: “Tôi chúc mừng cậu trước nhé.”
Tâm trạng Tô Ngự lúc này lại căng thẳng khác thường, nghe cô nói thế tinh thần mới thoáng buông lỏng, gật đầu đáp: “Ừm. Không sao đâu, về sau chị sẽ có nhiều cơ hội cầm cúp nhiều giải thưởng khác nữa.”
Đúng lúc đó, lễ trao giải bắt đầu.
Ánh đèn trên sân khấu được bật sáng, đèn quay liên hồi chiếu xuống khán đài, chiếu lên từng gương mặt được chăm chút tỉ mỉ của các nghệ sĩ, bắt trọn dung nhan tuyệt mỹ đẩy lên sóng live stream.
MC mỉm cười bước lên sân khấu, chậm rãi công bố từng giải thưởng. Đương lúc Tô Ngự chăm chú lắng nghe MC nói, điện thoại di động của cậu ta lại rung nhẹ.
Tô Ngự cúi đầu xem di động, bất chợt khựng lại.
Cậu ta có một tài khoản phụ theo dõi weibo Thẩm Yến, mới nãy là thông báo từ tài khoản phụ đó về động thái mới nhất của anh. Thẩm Yến vừa đăng một trạng thái trên weibo.
[Thẩm Yến: Gương vỡ có thể lành – Nguyễn Tri Vi.]
Bức ảnh đăng kèm là một chiếc vòng ngọc đẹp không tì vết, định vị địa chỉ đăng bài hiển thị ở sân bay Myanmar.
Tô Ngự hiểu ngay ra bài đăng của Thẩm Yến là có ý gì. Anh muốn “gương vỡ lại lành” với Nguyễn Tri Vi, và theo như tiến độ cập nhật trên bài đăng thì có vẻ người đang trên đường trở về.
Tô Ngự cúi đầu ngẫm nghĩ một lát rồi ngẩng lên nói với Nguyễn Tri Vi: “Chị có chỗ để điện thoại di động chưa? Hay đưa tôi cầm cho đi, tây trang của tôi có túi đựng đồ, thả tạm vào đó được.”
“À.” Hôm nay Nguyễn Tri Vi diện một chiếc váy hở eo đến lễ trao giải, váy không có túi nên cô toàn phải cầm điện thoại trên tay. Điện thoại thì to mà tay lại nhỏ nên quả thực cầm thế hơi bất tiện cho cô.
Sau một hồi chần chừ, cô đáp: “Thế cảm ơn cậu nhé.”
“Không sao.” Tô Ngự nhận lấy điện thoại của cô, yên lặng chuyển nó sang túi bên kia.
Đúng thế! Cậu ta không muốn Nguyễn Tri Vi nhìn thấy bài đăng đặc biệt của Thẩm Yến.
Thẩm Yến đã độc chiếm Nguyễn Tri Vi quá lâu. Vậy nên chí ít là chỉ hôm nay thôi, cậu ta muốn cô chỉ nghĩ về mình từ đầu đến cuối.
“Vâng, vậy tiếp sau đây, chúng ta cùng nhau nhìn lại danh mục đề cử…” Trên màn hình chiếu liên tiếp hình ảnh của những nghệ sĩ mới tham gia các bộ phim điện ảnh và truyền hình gần đây, tới ảnh ai là MC lại sướng tên người đó một lần.
Giới thiệu xong, MC cười nói: “Các vị ở đây có ai đoán được giải thưởng này đêm nay sẽ về tay ai không ạ?”
Mỗi lần đến phần này, Nguyễn Tri Vi lại căng thẳng theo, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, còn Tô Ngự thì dửng dưng như không.
MC trên sân khấu giả vờ thần bí bằng cách ngập ngừng: “Người này vừa trẻ lại vừa có diễn xuất, cậu ấy từng lọt top 10 ngôi sao có gương mặt đẹp nhất châu Á, và người này chính là…”
Nghe tới đoạn miêu tả là Nguyễn Tri Vi biết người họ nhắc tới là Tô Ngự nên cũng yên lòng hơn. Quả nhiên, ngay giây sau MC đã tuyên bố:
“Xin mời Tô Ngự lên sân khấu nhận thưởng.”
Xung quanh vang lên tràng pháo tay nồng nhiệt, ánh đèn sân khấu chiếu xuống chỗ ngồi của Tô Ngự. Cậu ta từ từ đứng dậy, gương mặt vẫn lạnh nhạt như thường ngày, không bộc lộ quá nhiều cảm xúc.
Trước khi bước lên sân khấu, Tô Ngự ngoái lại nhìn Nguyễn Tri Vi. Cô ngồi ở đó mặc một chiếc váy lụa vàng nhạt hở eo làm tôn lên dáng vẻ dịu dàng thanh tú của mình. Cô vẫn đang dõi theo cậu ta, mỉm cười vui vẻ, thật lòng thấy mừng thay cho người được giải.
Nụ cười bên môi Tô Ngự trở nên dịu dàng hơn hẳn. Cậu ta cất bước đi lên trung tâm sân khấu, nhận lấy cúp trong tay MC.
MC cười hỏi: “Chúc mừng cậu nhận được giải nam diễn viên mới xuất sắc nhất. Giờ cậu có gì muốn chia sẻ với mọi người không?”
“Có.” Tông giọng của cậu ta rất trầm, cậu ta vừa nói, vừa dõi mắt xuống khán đài nhìn về phía Nguyễn Tri Vi: “Đầu tiên tôi xin gửi lời cảm ơn tới công ty và quản lý trước đó của tôi, nếu không có bọn họ dẫn dắt tôi cũng sẽ không được như bây giờ. Và có một người tôi muốn cảm ơn hơn ai hết đầy là đồng nghiệp cùng công ty hiện tại với tôi, chị Nguyễn Tri Vi.”
Con ngươi màu nhạt của cậu ta nhìn thẳng vào Nguyễn Tri Vi phía xa không chớp. Đôi mắt hổ phách ấy đẹp tới mê hoặc lòng người: “Tôi đã được chứng kiến sự hỗn loạn của giới giải trí, được tận mắt thấy những con người lòng dạ hiểm độc, Nguyễn Tri Vi là người đơn thuần nhất tôi từng gặp. Cô ấy khiến tôi tin rằng nơi đây vẫn còn tia sáng, mọi nỗ lực bỏ ra đều đáng tôn trọng, tôi rất thưởng thức cô ấy.”
Nguyễn Tri Vi nghe vậy có hơi hoang mang, sao tự dưng Tô Ngự lại nói nhiều lời cảm ơn với cô thế… Màn ảnh theo đó mà rọi thẳng vào gương mặt cô. Nhớ tới lời dặn của chị Tôn trước buổi lễ, cô cố dằn sự bối rối xuống, giữ nguyên nét mặt dịu dàng, nghiêm túc nghe Tô Ngự phát biểu.
“Nói thẳng ra…” Tô Ngự thoáng ngập ngừng: “Dùng từ thưởng thức cũng chưa chính xác, tôi thích cô ấy.”
Tôi thích cô ấy.
Bốn từ ấy làm các nghệ sĩ bên dưới ngạc nhiên trợn trào mắt, nhao nhao quay lại nhìn về phía Nguyễn Tri Vi. Nguyễn Tri Vi lúc này cũng không duy trì được vẻ bình tĩnh như ban nãy nữa, ánh mắt cô lóe lên tia ngạc nhiên, hiển nhiên cũng là mới biết mình được tỏ tình.
Sóng comment trên live stream bùng nổ: [???]
[Tao bị ù tai hay sao ấy, tao mới nghe được cái gì vậy?]
Sóng comment ập tới mãnh liệt khiến phần live stream của lễ trao giải đứng hình.
Nhiều người hâm mộ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị đá văng khỏi mục live stream, ấn sao cũng không vào lại được.
Dù vậy, hiện trường vẫn đang tiếp tục.
Tô Ngự cầm microphone lên, nói một câu cuối cùng đầy khí phách: “Tôi rất thích cô ấy, việc tôi tới công ty hiện tại cũng là vì cô ấy.”
Nói xong, cậu ta gập người cúi chào 90 độ, kết thúc bài phát biểu.
Màn hình tiếp tục phóng to chiếu thẳng vào gương mặt Nguyễn Tri Vi. Có vẻ như đến khi Tô Ngự kết thúc bài phát biểu cô mới lấy lại tinh thần, mím môi dưới, bất lực không biết nói gì, trông có vẻ hơi xấu hổ.
Sự kiện Tô Ngự tỏ tình với Nguyễn Tri Vi tại lễ trao giải chỉ mất hai phút để leo lên top 1 bảng hot search.
Người hâm mộ Tô Ngự choáng váng, fan Nguyễn Tri Vi thì sững sờ, còn người vỡ mộng nhất lúc này chính là fan couple Tô Ngự và Dương Ngải Văn.
Fan couple tức giận mắng mỏ không ngừng trong super topic “Tô Dương CP” của cặp đôi: “Vãi lờ, phim chiếu hết chưa được mấy ngày mà Tô Ngự đã tự tay cởi trói couple rồi á? Anh ta làm thế mà được à?”
“Mấy cái hint mình từng gặm toàn đường hóa học à? Thế tương tác của cậu ta với Dương Ngải Văn trên mạng toàn là giả sao?”
“Sập phòng rồi. Hết nói nổi.”
…
Không ít fan Nguyễn Tri Vi cảm thấy Tô Ngự làm vậy là ké fame của nghệ sĩ nhà mình nên cũng quay ra mắng cậu ta. Fan Tô Ngự có người thoát fan ngay tắp lự, có người quay ra chửi bới với fan Dương Ngải Văn, cũng có người quay sang phỉ nhổ nhà Nguyễn Tri Vi. Chỉ trong một chốc mà fan ba nhà nháo nhào cả lên.
Chỉ có người qua đường là vui vẻ hóng hớt: “Nguyễn Tri Vi thành cặp với Thẩm Yến, Tô Ngự mập mờ với Dương Ngải Văn, giờ Tô Ngự lại quay ra tỏ tình với Nguyễn Tri Vi? Ầy, nhiều chuyện để hóng quá!”
“Nãy tôi cũng để ý phản ứng của Nguyễn Tri Vi về live stream rồi, cô ấy có vẻ xấu hổ nên chắc kèo khá bất ngờ về màn tỏ tình này, không chừng sau này có thể phát triển ấy chứ. Về phần Thẩm Yến, mấy người chưa xem bài đăng mới nhất về vòng ngọc anh ấy đăng tag cả cô ấy vào à, nhưng Nguyễn Tri Vi có bận tâm đâu? Thẩm Yến chắc toang rồi, tôi theo phe Tô Ngự.”
“Mị cũng thế, chờ tương lai hai người họ công khai.”
…
Lúc này đây, hot search về màn tỏ tình của Tô Ngự với Nguyễn Tri Vi đã được đẩy lên thông báo weibo của Thẩm Yến.
Thẩm Yến vừa mới bước lên chuyến bay khởi hành từ Myanmar về Bắc Thành, cửa máy bay còn chưa cả đóng, bầu trời chạng vạng nhuộm một màu vàng kim, ánh nắng từ ngoài cửa sổ hắt vào chiếu lên người anh, tạo vầng ánh sáng vô cùng dịu dàng.
Thẩm Yến ngồi trên khoang thương gia, trong tay cầm chiếc vòng ngọc đã được sửa. Giờ đây nó còn hoàn mỹ và giá trị hơn hẳn lúc mới mua, nó lóe mắt đến mức như thể nó nên như vậy từ đầu.
Anh tốn công tốn sức đi sửa vòng ngọc thế này không vì gì ngoài việc muốn Nguyễn Tri Vi cho anh một cơ hội. Cho anh một cơ hội được “gương vỡ lại lành”, muốn cô biết mình trân trọng cô cỡ nào.
Nếu Nguyễn Tri Vi cứ từ chối anh thì ngay cả cơ hội đến gần anh còn không có, sao có thời cơ để chữa lành “tấm gương”.
Quả thật anh có rất nhiều lỗi lầm, và anh muốn bù đắp nó.
Điện thoại di động rung nhẹ một cái, Thẩm Yến cúi đầu nhìn thoáng qua. Nhìn cái lại không rời mắt nổi.
Trên màn hình hiển thị dòng tiêu đề bài báo cực kỳ gai mắt với tám chữ: Tô Ngự tỏ tình với Nguyễn Tri Vi.
Tô Ngự không nói gì, để mặc công ty giúp mình lăng xê.
Dù cho người thật chẳng gặp nhau được mấy lần nhưng fan cp vẫn dễ dàng lôi hint ra từ đống video hậu trường, cắn được chút kẹo ngọt đã vô cùng thỏa mãn. “Tô Dương CP” cũng liên tục giữ top 1 trên bảng xếp hạng super topic, thế nên kể cả người không xem phim cũng biết đến tên cp này.
Web drama của Tô Ngự nhanh chóng đi đến hồi kết. Và ngay sau hôm phim chiếu hết tập cuối, Tô Ngự trực tiếp thông báo tin lớn.
Cậu ta tuyên bố thẳng trên weibo cá nhân việc hủy hợp đồng với công ty quản lý cũ, nhảy qua ký với công ty quản lý của Nguyễn Tri Vi, Văn Ngu.
Cậu ta nhất quyết hủy hợp đồng, sẵn sàng chi tiền bồi thường.
Người hâm mộ Tô Ngự ngỡ ngàng trước thông tin mới.
Quản lý của Tô Ngự cũng giật mình trước động thái của cậu ta, không nghĩ cậu ta lại có gan làm đến cùng như vậy. Vì giải quyết rắc rối, chị ta cũng nói chuyện hết nước hết cái, lúc thì uy hiếp, lúc lại mềm mỏng dỗ ngọt nhưng thái độ của Tô Ngự vẫn lạnh nhạt trước sau như một.
Cậu ta phải hủy bằng được hợp đồng này.
Cuối cùng, công ty quản lý cũ của cậu ta đành phải ra mặt giải thích trên weibo, lời nói nghe cũng rất đường hoàng: “Hợp tác vui vẻ, mong cậu ấy về sau sẽ thuận lợi phát triển.”
Chứ trên thực tế, quản lý của cậu ta lên công ty mở cuộc họp suốt hai tiếng đồng hồ chỉ để chửi người. Nói Tô Ngự vừa nổi tiếng đã dứt áo ra đi, là một đứa vong ơn bội nghĩa, mở đầu là mắng, đến cuối câu là rủa.
Đồng nghiệp cũ của Tô Ngự nghe được lén tiết lộ cho cậu ta biết nhưng cậu ta cũng chẳng ư hử gì trước tin tức trên.
Tô Ngự biết nếu mình chọn rời đi ngay lúc này, chắc chắn trong cuộc họp sẽ chẳng có lời hay ý đẹp nào được thốt ra, nhưng nếu không rời đi thì cậu ta cũng không chịu nổi áp bức như bây giờ. Từ trước tới nay, cậu ta luôn bị công ty quản lý cũ áp bách và bóc lột sức lao động, bị đối xử không ra con người. Đã không có ngày nghỉ lại không tôn trọng ý kiến cậu ta, nếu còn tiếp tục ở trong môi trường như thế chỉ sợ có ngày cậu ta sẽ bị trầm cảm mất.
Về việc cậu ta quay đầu gia nhập vào công ty quản lý của Nguyễn Tri Vi cũng là nhờ đêm đó hai người vô tình gặp nhau. Nguyễn Tri Vi đã đề cử cho cậu ta công ty mình, tuy chỉ là công ty nhỏ nhưng từ sếp đến quản lý đều rất tốt, biết nghĩ cho nghệ sĩ dưới trướng mình, và không bắt ép họ làm chuyện mình không thích. Lúc đó, Tô Ngự đã quyết định luôn việc gia nhập công ty của cô.
Vậy là lại được gần Nguyễn Tri Vi thêm một chút.
Vào ngày đầu tiên Tô Ngự gia nhập công ty giải trí Văn Ngu, ông chủ đã một hơi gọi hết quản lý lẫn nghệ sĩ trong công ty tới tụ họp, Nguyễn Tri Vi cũng vì cuộc gọi đột xuất này mà vội vàng hoàn thành công việc xong trở về.
Trong phòng họp, các nghệ sĩ lần lượt ngồi theo thứ tự địa vị của mình. Nguyễn Tri Vi ngồi ở ghế đầu tiên bên trái, Tô Ngự ngồi ở ghế thứ hai bên phải, hai người cứ vậy mà ngồi đối diện nhau.
Nguyễn Tri Vi nhếch miệng cười nhẹ, cô biết chuyện của Tô Ngự, cũng mừng thay cậu ta vì đã được vui vẻ như ý muốn.
Ánh mắt Tô Ngự bất giác trở nên ấm áp hơn. Giờ phút này, cậu ta càng chắc chắn rằng quyết định của mình là đúng đắn.
Cuộc họp chính thức bắt đầu, mở màn ông chủ nói ngay một tràng những điểm tốt của công ty, cuối cùng kết lại bằng việc hoan nghênh Tô Ngự gia nhập: “Chào mừng Tô Ngự đã đến với đại gia đình của chúng ta! Mong rằng chúng tôi có thể giúp cậu hoạch định tốt con đường phát triển sau này, để cậu không hối hận vì đã lựa chọn gia nhập công ty giải trí Văn Ngu.”
Tô Ngự gật đầu, đứng lên chào hỏi mọi người: “Cảm ơn mọi người, về sau mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.”
Lúc nói đến chỗ “xin giúp đỡ nhiều hơn”, Tô Ngự lại không kiềm được hơi liếc mắt nhìn Nguyễn Tri Vi, đúng lúc bắt gặp cô đang cười với mình.
“Được rồi, vậy để Tô Ngự hiểu rõ về công ty chúng ta hơn, tôi sẽ giới thiệu một số hạng mục gần đây của công ty…”
Sau khi giới thiệu một vài hạng mục chính, cuộc họp cũng dần đi đến hồi kết. Nguyễn Tri Vi còn một buổi chụp ảnh quảng cáo nữa nên vừa xong cái là đứng dậy rời đi luôn. Sau khi Nguyễn Tri Vi đi, Tô Ngự nán lại mở cuộc họp nhỏ với sếp và chị Tôn.
Trong cuộc họp nhỏ ấy, Tô Ngự không khách sáo giống như vừa rồi nữa mà trực tiếp nói ra nguyên nhân mình tới đây: “Có điều này tôi phải nói trước, tôi đến đây mong mọi người có thể giúp tôi cởi trói couple.”
Đây là điều kiện cậu ta đã thương lượng với chị Tôn trước khi vào công ty. Chỉ cần chị Tôn giúp cậu ta đạt được mục đích, cậu ta tình nguyện gạt hết mọi cản trở để sang đầu quân bên này.
Chị Tôn vẫn hơi lưỡng lự: “Cậu có muốn suy nghĩ thêm không, phim vừa hết, ra tay gỡ luôn không tốt lắm…”
“Không cần nghĩ ạ, couple này cần phải tháo ngay bây giờ.”
Tô Ngự không thích lăng xê bằng trò tạo couple giả. Cậu ta ghét việc quản lý cũ thao túng tài khoản mạng xã hội của mình, và cũng chướng mắt luôn người được ghép cặp với mình là Dương Ngải Văn.
Lúc còn trong đoàn làm phim với Dương Ngải Văn, cô ta cũng không ít lần õng ẹo đến chỗ cậu ta làm bộ làm tịch, tâm cơ nhưng thích ra vẻ ngây thơ. Cô ta còn chẳng nổi bằng Tô Ngự nên lúc nào cũng bám lấy cậu ta mà “hút máu”, công ty cô ta cũng không ít lần lăng xê theo kiểu có tình cảm mập mờ với cậu ta.
Lúc phim mới chiếu, cô ta cũng chỉ đẩy đưa lấy tiếng bình thường thôi nên Tô Ngự không quá để ý. Quản lý cũ của cậu ta thấy phim không hot nên cũng không ép buộc cậu ta phải đứng lên xào couple với bạn diễn. Sau chẳng hiểu thế nào cậu ta lại phất lên nhờ một video được biên tập trên Bilibili, nên người quản lý mới quay ra áp đặt.
Giờ Tô Ngự cũng đã rời công ty cũ nên không lý nào cậu ta lại chịu cảnh phải nhịn nhục. Hơn nữa, cậu ta đã có người mình thích nên không muốn có bất kỳ quan hệ mập mờ nào với Dương Ngải Văn.
Ông chủ thấy Tô Ngự kiên quyết như thế, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Cách tốt nhất để gỡ trói couple chính là cậu đơn phương tuyên bố mình thích người khác. Đây là cách gỡ trói tốt nhất, chỉ là không biết cậu có người nào muốn bày tỏ không.”
“Có.” Tô Ngự ngập ngừng trong giây lát rồi mở miệng bảo: “Là Nguyễn Tri Vi.”
Cái tên vừa thốt lên khiến cả sếp lẫn chị Tôn đều ngạc nhiên.
Chờ đến khi phản ứng lại, bọn họ cũng hiểu ngay tại sao Tô Ngự lại tình nguyện bỏ một công ty tốt như kia để gia nhập nơi mới. Cậu ta có mưu cầu khác.
Tô Ngự cụp mắt, không để tâm tới sắc mặt của ông chủ và chị Tôn, tiếp tục nói: “Mai chúng tôi sẽ cùng nhau đi tham dự lễ trao giải, giải thưởng nam diễn viên mới xuất sắc nhất hẳn sẽ thuộc về tôi. Tôi sẽ lên sân khấu tỏ tình với Nguyễn Tri Vi ngay trong lúc nhận thưởng, công khai trước tất cả mọi người.”
“…”
Nghĩ đến đây, huyệt thái dương của chị Tôn giật giật nhức nhối không thôi, đến lúc đó dư luận bùng nổ cỡ nào chị cũng mường tượng được rồi.
Chị Tôn có hơi lưỡng lự: “Nhưng giờ chuyện tình cảm của Vi Vi với Thẩm Yến đang là đề tài được bàn tán xôn xao của cư dân mạng. Với cả cậu… làm thế sẽ gây ra scandal, điều này không tốt cho Nguyễn Tri Vi.”
Nguyễn Tri Vi luôn chỉ muốn làm thật tốt công việc đóng phim, nhưng nếu cô liên tục bị cuốn vào những tai tiếng bên lề sẽ dễ khiến cư dân mạng nảy sinh nghi ngờ đây là một chiêu trò lăng xê.
Lần này ông chủ lại không đồng tình với suy nghĩ của chị: “Có thêm độ thảo luận không phải tốt hơn à, biết bao nhiêu người muốn có còn chẳng được. Giờ thiếu gì minh tinh nổi lên nhờ scandal, chúng ta làm vậy cũng không tính là quá tai tiếng, tôi thấy ổn.”
Chị Tôn vẫn muốn cự cãi: “Nhưng phía Thẩm Yến…”
“Thẩm Yến chỉ đang theo đuổi chị ấy thôi, bọn họ chưa ở bên nhau.” Tô Ngự cắt ngang lời chị Tôn: “Đến Thẩm Yến còn được theo đuổi chị ấy, tại sao tôi không được?”
Câu nói ấy thành công khiến chị Tôn im bặt.
Giờ thì chị đã hiểu tại sao Tô Ngự lại cố chấp với cách làm này như thế. Cậu ta làm vậy không chỉ vì muốn tháo trói couple, mà còn muốn nhân cơ hội bộc lộ tình cảm nữa.
“Tôi hỏi cậu một lần nữa, cậu đã chắc chưa?” Chị Tôn hỏi: “Cậu cởi trói couple theo kiểu này sẽ kéo theo cả Nguyễn Tri Vi bị mọi người mắng chửi, fan couple thoát fan sẽ quay ra anti cậu đấy.”
“Không sao, tôi sẽ bảo vệ chị ấy.”
Thật ra, Tô Ngự cũng đã liệu được cả hậu quả ấy rồi nhưng cậu ta vẫn muốn làm vậy. Nếu để Nguyễn Tri Vi cùng chịu cảnh mắng chửi như cậu ta, không biết chừng hai người sẽ vì cùng chung cảnh ngộ mà thấu hiểu nhau hơn, thân thiết với nhau hơn.
Hãy thứ lỗi cho sự hèn hạ của cậu ta!
Cậu ta hèn hạ nhất quyết muốn kéo Nguyễn Tri Vi xuống nước cùng cũng chỉ vì muốn gần cô thêm một chút, nếu như cô và cậu ta đứng chung trên một chiếc thuyền thì đôi bên mới dễ bồi dưỡng tình cảm.
Thẩm Yến gặp Nguyễn Tri Vi quá sớm, nếu cậu ta không tự vẽ cho mình đường tắt thì không tài nào dành được phần thắng.
Dù sao cũng là mình đồng ý giúp cậu ta trước nên giờ có không thay đổi được quyết định chị Tôn cũng phải gật đầu: “Được, vậy cậu cứ theo đó mà làm.”
…
Lễ trao giải được tổ chức vào chiều tối ngày kia.
Hiện trường lễ trao giải nhìn đâu cũng sẽ thấy nghệ sĩ và các ngôi sao nổi tiếng, Nguyễn Tri Vi và Tô Ngự là nghệ sĩ chung một công ty nên tất nhiên sẽ được xếp ngồi cạnh nhau. Ghế của bọn họ được xếp ngồi ở hàng thứ hai ngay chính giữa.
Trước khi vào, Nguyễn Tri Vi được chị Tôn dặn rằng: “Tí nữa dù có chuyện gì xảy ra em cũng đừng phản ứng thái quá, cứ mỉm cười cho qua chuyện là được.”
Nguyễn Tri Vi không hiểu, nhắn lại: “Có chuyện gì xảy ra ạ?”
Chị Tôn đáp lại cho có: “Chờ chút em sẽ biết.”
Đây là kết quả cuối cùng của buổi thảo luận hôm đó, bọn họ sẽ không báo trước cho Nguyễn Tri Vi biết chuyện này, vì dù sao đây cũng là màn tỏ tình của Tô Ngự, đến lúc đó Nguyễn Tri Vi nghe được thấy ngạc nhiên mới đúng thuận theo tự nhiên. Chứ giờ phím trước cho cô biết, đến lúc đó sẽ chẳng có phản ứng tự nhiên nữa.
Nguyễn Tri Vi rất tin tưởng chị Tôn nên nghe vậy không hỏi nữa, yên tâm chờ lễ trao giải khai màn.
Tự cô biết lần này mình đến tham gia chỉ là góp vui chứ chẳng cầm được giải rút gì về tay. Bộ phim có lượt người xem khả quan nhất của cô hiện giờ là <Khói lửa> nhưng phim đó cô chỉ là nữ phụ số ba, để một nữ phụ của phụ lên cầm giải như thế về tình về lý đều không thích hợp.
Nhưng chắc là Tô Ngự sẽ được vai nam diễn viên mới xuất sắc nhất.
Nghĩ tới đây, cô nghiêng đầu nói chuyện với Tô Ngự: “Tôi chúc mừng cậu trước nhé.”
Tâm trạng Tô Ngự lúc này lại căng thẳng khác thường, nghe cô nói thế tinh thần mới thoáng buông lỏng, gật đầu đáp: “Ừm. Không sao đâu, về sau chị sẽ có nhiều cơ hội cầm cúp nhiều giải thưởng khác nữa.”
Đúng lúc đó, lễ trao giải bắt đầu.
Ánh đèn trên sân khấu được bật sáng, đèn quay liên hồi chiếu xuống khán đài, chiếu lên từng gương mặt được chăm chút tỉ mỉ của các nghệ sĩ, bắt trọn dung nhan tuyệt mỹ đẩy lên sóng live stream.
MC mỉm cười bước lên sân khấu, chậm rãi công bố từng giải thưởng. Đương lúc Tô Ngự chăm chú lắng nghe MC nói, điện thoại di động của cậu ta lại rung nhẹ.
Tô Ngự cúi đầu xem di động, bất chợt khựng lại.
Cậu ta có một tài khoản phụ theo dõi weibo Thẩm Yến, mới nãy là thông báo từ tài khoản phụ đó về động thái mới nhất của anh. Thẩm Yến vừa đăng một trạng thái trên weibo.
[Thẩm Yến: Gương vỡ có thể lành – Nguyễn Tri Vi.]
Bức ảnh đăng kèm là một chiếc vòng ngọc đẹp không tì vết, định vị địa chỉ đăng bài hiển thị ở sân bay Myanmar.
Tô Ngự hiểu ngay ra bài đăng của Thẩm Yến là có ý gì. Anh muốn “gương vỡ lại lành” với Nguyễn Tri Vi, và theo như tiến độ cập nhật trên bài đăng thì có vẻ người đang trên đường trở về.
Tô Ngự cúi đầu ngẫm nghĩ một lát rồi ngẩng lên nói với Nguyễn Tri Vi: “Chị có chỗ để điện thoại di động chưa? Hay đưa tôi cầm cho đi, tây trang của tôi có túi đựng đồ, thả tạm vào đó được.”
“À.” Hôm nay Nguyễn Tri Vi diện một chiếc váy hở eo đến lễ trao giải, váy không có túi nên cô toàn phải cầm điện thoại trên tay. Điện thoại thì to mà tay lại nhỏ nên quả thực cầm thế hơi bất tiện cho cô.
Sau một hồi chần chừ, cô đáp: “Thế cảm ơn cậu nhé.”
“Không sao.” Tô Ngự nhận lấy điện thoại của cô, yên lặng chuyển nó sang túi bên kia.
Đúng thế! Cậu ta không muốn Nguyễn Tri Vi nhìn thấy bài đăng đặc biệt của Thẩm Yến.
Thẩm Yến đã độc chiếm Nguyễn Tri Vi quá lâu. Vậy nên chí ít là chỉ hôm nay thôi, cậu ta muốn cô chỉ nghĩ về mình từ đầu đến cuối.
“Vâng, vậy tiếp sau đây, chúng ta cùng nhau nhìn lại danh mục đề cử…” Trên màn hình chiếu liên tiếp hình ảnh của những nghệ sĩ mới tham gia các bộ phim điện ảnh và truyền hình gần đây, tới ảnh ai là MC lại sướng tên người đó một lần.
Giới thiệu xong, MC cười nói: “Các vị ở đây có ai đoán được giải thưởng này đêm nay sẽ về tay ai không ạ?”
Mỗi lần đến phần này, Nguyễn Tri Vi lại căng thẳng theo, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, còn Tô Ngự thì dửng dưng như không.
MC trên sân khấu giả vờ thần bí bằng cách ngập ngừng: “Người này vừa trẻ lại vừa có diễn xuất, cậu ấy từng lọt top 10 ngôi sao có gương mặt đẹp nhất châu Á, và người này chính là…”
Nghe tới đoạn miêu tả là Nguyễn Tri Vi biết người họ nhắc tới là Tô Ngự nên cũng yên lòng hơn. Quả nhiên, ngay giây sau MC đã tuyên bố:
“Xin mời Tô Ngự lên sân khấu nhận thưởng.”
Xung quanh vang lên tràng pháo tay nồng nhiệt, ánh đèn sân khấu chiếu xuống chỗ ngồi của Tô Ngự. Cậu ta từ từ đứng dậy, gương mặt vẫn lạnh nhạt như thường ngày, không bộc lộ quá nhiều cảm xúc.
Trước khi bước lên sân khấu, Tô Ngự ngoái lại nhìn Nguyễn Tri Vi. Cô ngồi ở đó mặc một chiếc váy lụa vàng nhạt hở eo làm tôn lên dáng vẻ dịu dàng thanh tú của mình. Cô vẫn đang dõi theo cậu ta, mỉm cười vui vẻ, thật lòng thấy mừng thay cho người được giải.
Nụ cười bên môi Tô Ngự trở nên dịu dàng hơn hẳn. Cậu ta cất bước đi lên trung tâm sân khấu, nhận lấy cúp trong tay MC.
MC cười hỏi: “Chúc mừng cậu nhận được giải nam diễn viên mới xuất sắc nhất. Giờ cậu có gì muốn chia sẻ với mọi người không?”
“Có.” Tông giọng của cậu ta rất trầm, cậu ta vừa nói, vừa dõi mắt xuống khán đài nhìn về phía Nguyễn Tri Vi: “Đầu tiên tôi xin gửi lời cảm ơn tới công ty và quản lý trước đó của tôi, nếu không có bọn họ dẫn dắt tôi cũng sẽ không được như bây giờ. Và có một người tôi muốn cảm ơn hơn ai hết đầy là đồng nghiệp cùng công ty hiện tại với tôi, chị Nguyễn Tri Vi.”
Con ngươi màu nhạt của cậu ta nhìn thẳng vào Nguyễn Tri Vi phía xa không chớp. Đôi mắt hổ phách ấy đẹp tới mê hoặc lòng người: “Tôi đã được chứng kiến sự hỗn loạn của giới giải trí, được tận mắt thấy những con người lòng dạ hiểm độc, Nguyễn Tri Vi là người đơn thuần nhất tôi từng gặp. Cô ấy khiến tôi tin rằng nơi đây vẫn còn tia sáng, mọi nỗ lực bỏ ra đều đáng tôn trọng, tôi rất thưởng thức cô ấy.”
Nguyễn Tri Vi nghe vậy có hơi hoang mang, sao tự dưng Tô Ngự lại nói nhiều lời cảm ơn với cô thế… Màn ảnh theo đó mà rọi thẳng vào gương mặt cô. Nhớ tới lời dặn của chị Tôn trước buổi lễ, cô cố dằn sự bối rối xuống, giữ nguyên nét mặt dịu dàng, nghiêm túc nghe Tô Ngự phát biểu.
“Nói thẳng ra…” Tô Ngự thoáng ngập ngừng: “Dùng từ thưởng thức cũng chưa chính xác, tôi thích cô ấy.”
Tôi thích cô ấy.
Bốn từ ấy làm các nghệ sĩ bên dưới ngạc nhiên trợn trào mắt, nhao nhao quay lại nhìn về phía Nguyễn Tri Vi. Nguyễn Tri Vi lúc này cũng không duy trì được vẻ bình tĩnh như ban nãy nữa, ánh mắt cô lóe lên tia ngạc nhiên, hiển nhiên cũng là mới biết mình được tỏ tình.
Sóng comment trên live stream bùng nổ: [???]
[Tao bị ù tai hay sao ấy, tao mới nghe được cái gì vậy?]
Sóng comment ập tới mãnh liệt khiến phần live stream của lễ trao giải đứng hình.
Nhiều người hâm mộ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị đá văng khỏi mục live stream, ấn sao cũng không vào lại được.
Dù vậy, hiện trường vẫn đang tiếp tục.
Tô Ngự cầm microphone lên, nói một câu cuối cùng đầy khí phách: “Tôi rất thích cô ấy, việc tôi tới công ty hiện tại cũng là vì cô ấy.”
Nói xong, cậu ta gập người cúi chào 90 độ, kết thúc bài phát biểu.
Màn hình tiếp tục phóng to chiếu thẳng vào gương mặt Nguyễn Tri Vi. Có vẻ như đến khi Tô Ngự kết thúc bài phát biểu cô mới lấy lại tinh thần, mím môi dưới, bất lực không biết nói gì, trông có vẻ hơi xấu hổ.
Sự kiện Tô Ngự tỏ tình với Nguyễn Tri Vi tại lễ trao giải chỉ mất hai phút để leo lên top 1 bảng hot search.
Người hâm mộ Tô Ngự choáng váng, fan Nguyễn Tri Vi thì sững sờ, còn người vỡ mộng nhất lúc này chính là fan couple Tô Ngự và Dương Ngải Văn.
Fan couple tức giận mắng mỏ không ngừng trong super topic “Tô Dương CP” của cặp đôi: “Vãi lờ, phim chiếu hết chưa được mấy ngày mà Tô Ngự đã tự tay cởi trói couple rồi á? Anh ta làm thế mà được à?”
“Mấy cái hint mình từng gặm toàn đường hóa học à? Thế tương tác của cậu ta với Dương Ngải Văn trên mạng toàn là giả sao?”
“Sập phòng rồi. Hết nói nổi.”
…
Không ít fan Nguyễn Tri Vi cảm thấy Tô Ngự làm vậy là ké fame của nghệ sĩ nhà mình nên cũng quay ra mắng cậu ta. Fan Tô Ngự có người thoát fan ngay tắp lự, có người quay ra chửi bới với fan Dương Ngải Văn, cũng có người quay sang phỉ nhổ nhà Nguyễn Tri Vi. Chỉ trong một chốc mà fan ba nhà nháo nhào cả lên.
Chỉ có người qua đường là vui vẻ hóng hớt: “Nguyễn Tri Vi thành cặp với Thẩm Yến, Tô Ngự mập mờ với Dương Ngải Văn, giờ Tô Ngự lại quay ra tỏ tình với Nguyễn Tri Vi? Ầy, nhiều chuyện để hóng quá!”
“Nãy tôi cũng để ý phản ứng của Nguyễn Tri Vi về live stream rồi, cô ấy có vẻ xấu hổ nên chắc kèo khá bất ngờ về màn tỏ tình này, không chừng sau này có thể phát triển ấy chứ. Về phần Thẩm Yến, mấy người chưa xem bài đăng mới nhất về vòng ngọc anh ấy đăng tag cả cô ấy vào à, nhưng Nguyễn Tri Vi có bận tâm đâu? Thẩm Yến chắc toang rồi, tôi theo phe Tô Ngự.”
“Mị cũng thế, chờ tương lai hai người họ công khai.”
…
Lúc này đây, hot search về màn tỏ tình của Tô Ngự với Nguyễn Tri Vi đã được đẩy lên thông báo weibo của Thẩm Yến.
Thẩm Yến vừa mới bước lên chuyến bay khởi hành từ Myanmar về Bắc Thành, cửa máy bay còn chưa cả đóng, bầu trời chạng vạng nhuộm một màu vàng kim, ánh nắng từ ngoài cửa sổ hắt vào chiếu lên người anh, tạo vầng ánh sáng vô cùng dịu dàng.
Thẩm Yến ngồi trên khoang thương gia, trong tay cầm chiếc vòng ngọc đã được sửa. Giờ đây nó còn hoàn mỹ và giá trị hơn hẳn lúc mới mua, nó lóe mắt đến mức như thể nó nên như vậy từ đầu.
Anh tốn công tốn sức đi sửa vòng ngọc thế này không vì gì ngoài việc muốn Nguyễn Tri Vi cho anh một cơ hội. Cho anh một cơ hội được “gương vỡ lại lành”, muốn cô biết mình trân trọng cô cỡ nào.
Nếu Nguyễn Tri Vi cứ từ chối anh thì ngay cả cơ hội đến gần anh còn không có, sao có thời cơ để chữa lành “tấm gương”.
Quả thật anh có rất nhiều lỗi lầm, và anh muốn bù đắp nó.
Điện thoại di động rung nhẹ một cái, Thẩm Yến cúi đầu nhìn thoáng qua. Nhìn cái lại không rời mắt nổi.
Trên màn hình hiển thị dòng tiêu đề bài báo cực kỳ gai mắt với tám chữ: Tô Ngự tỏ tình với Nguyễn Tri Vi.