Mặc kệ trong lòng mấy tên bia đỡ đạn có bao nhiêu con thảo nê mã* mừng rỡ chạy loạn mà nhìn họ “tay trong tay” rời đi, Âu Khắc cũng không thèm để ý.
*ý là đoạn này trong đầu ng khác đang chửi mắng hai người bọn họ không biết mệt
Trong mắt Âu Khắc cũng chỉ là người không hề tạo ra chút uy hiếp nào mà thôi.
Hiện giờ y không thèm để ý. Nhưng vừa rồi, khi nhìn thấy Điền Nghị và thằng nhóc kia đứng với nhau thì y lại thấy rất ngứa mắt và châm chọc làm sao.
Y một lòng lo lắng đi tìm đối phương, cầm di động của đối phương đi tìm xung quanh, rồi sau đó còn muốn thuận tiện hỏi xem cái hành vi mặc cảm tội lỗi của hắn lúc đó nói xin lỗi rồi từ biệt luôn thì rốt cuộc là do hắn đã bổ não cái gì mà thành.
Nhưng khi y đợi tới mấy tiếng đồng hồ cũng không thấy đối phương quay lại, rồi tới khi tìm thấy rồi thì lại phát hiện ra hắn đang ở cùng với niềm vui mới.
Cái loại máu chó này làm cho y nhất thời cảm thấy đầu mình chắc là bã đậu rồi nên mới lo lắng cho đối phương như vậy.
Cái loại cầm di động trả lại cho tên đàn ông tệ bạc này giống như là sau khi có người thứ ba xen vào, là người “chính thức” đang đau lòng, muốn cắt đứt tia hy vọng cuối cùng để hoàn toàn đoạn tuyệt, từ chối tên đàn ông tệ bạc, không muốn hắn có cái cớ để quay lại nên mới phải trả lại đồ vật cho tên đàn ông cặn bã đó.
Chỉ là khi tên đàn ông cặn bã đó lại nhìn cái người thứ ba đang muốn trở thành chính thức kia, mà lại hô lên tên của y, thì y lại thấy vô cùng bất ngờ…
Tuy rằng có chút nuối tiếc…
Điền Nghị bị lôi thẳng cổ nhét vào trong xe thì trong lòng âm thầm kêu khổ. Đợi tới khi về nhà nhất định phải lấy lịch, khoanh tròn, ghi chú lên đó, hôm nay là ngày bắt gian.
Bị nhét vào ghế sau của xe, hắn bị đối phương ôm vào lòng. Tuy trong xe khá rộng rãi nhưng hắn vẫn thấy cái tư thế này làm cho cả người hắn cứng đờ, không dám cử động.
Chỉ vì lưu luyến loại cảm giác ôm ấp thân mật này mà hoàn toàn bỏ qua chuyện cả người không thoải mái.
Không ngờ rằng bọn họ lại dây dưa với nhau. Vốn cho rằng, thành phố này lớn như vậy, mà hắn lại không thích ra khỏi cửa, sau này sẽ không thể gặp lại đối phương nữa. Tuần này chỉ là một giấc mộng hoàng lương*, vô cùng hoang đường mà dư âm đọng lại trong lòng người mãi mãi.
*giấc mộng hoàng lương: chỉ những giấc mơ vô cùng đẹp nhưng không có thật
Bị đối phương ôm thân mật như vậy làm cho hắn có chút hoài nghi có phải do mình say hay là đối phương đã say rồi?
Vốn là đang giả vờ say, nhưng vào lúc này, hắn cũng không dám lộn xộn, mà cũng không muốn tránh ra nên cứ như thế nhắm mắt lại, giả vờ làm cái dáng vẻ choáng váng khi say rượu.
Nhắm mắt nằm trong lòng đối phương một lúc, rượu bắt đầu tác động chậm, đầu hắn bắt đầu hơi mơ mơ hồ hồ, ý thức không rõ ràng.
Hắn thực sự hoàn toàn không biết nên chuẩn bị tâm lý gì khi gặp lại Âu Khắc.
Cách đấy có mấy tiếng đã cố làm ra vẻ không có việc gì chạy trối chết khỏi nhà đối phương. Sau đó lại bị tóm được khi hắn đang đứng cùng với người đàn ông khác, nhất định đối phương sẽ hiểu nhầm.
Khi nhìn thấy Âu Khắc, phản ứng đầu tiên của hắn không phải là suy đoán xem tại sao Âu Khắc lại tới quán bar mà là tuyệt đối không thể để Âu Khắc hiểu nhầm hắn và người trước mặt có cái quan hệ vớ vẩn nào đó. Vốn dĩ không có quan hệ gì, nhưng hắn vẫn có chút chột dạ. Dù sao hắn và Âu Khắc cũng quen biết nhau từ chỗ này, thế nên khi thấy Âu Khắc tới thì mới cố ý giả vờ say nên nhận sai người.
Cái chính là hắn thật sự rất thích Âu Khắc, coi như là để hoàn thành vọng tưởng trong lòng mình, để thỏa mãn điều mình vẫn tiếc nuối là chưa bày tỏ mà đã kết thúc đi.
Bây giờ, đối phương đúng là không hiểu nhầm, nhưng hắn lại bị đối phương lôi lên xe, không biết hiện giờ mình đang lúng túng hay là đang vui mừng nữa.
Trong xe rất yên tĩnh, nhạc rất êm ái, hắn thực sự có chút không chịu nổi, vì để tránh bị phát hiện rằng mình giả vờ say thì hắn quyết định mình phải nghĩ cách rời đi. Ngay khi hắn chuẩn bị làm ra động tác nôn khan để biểu lộ mà mình muốn nôn thì Âu Khắc đột nhiên lại hôn lên môi hắn…
Giả vờ muốn nôn là vì muốn để đối phương chu đáo sẽ mở cửa sổ xe, sau đó hắn có thể giả vờ bị gió lạnh thổi làm cho tỉnh táo, rồi tìm cớ mà rời đi.
Trong tình huống này, hắn không dám giả vờ muốn nôn nữa, bị hôn xong rồi còn muốn nôn thì chắc mối thù của hai người chắc chắn kết lớn luôn.
Nụ hôn dịu dàng ấm áp của đối phương rơi lên môi hắn. Tuy hắn không biết tại sao Âu Khắc lại chạy tới quán bar tìm hắn, lại càng không hiểu cái hôn lúc này nghĩa là gì, nhưng hiện giờ, hắn chỉ có thể giả vờ đờ đẫn.
Bởi vì hắn “uống say” nên hiện giờ chỉ có thể bị động để đối phương tùy ý hôn, chịu đựng sự thân mật này.
Cồn làm cho độ hưng phấn của Điền Nghị lên cao, cả ngày hôm nay, hắn mới làm được một nửa thì bị bắt gian, dục vọng còn chưa được phát tiết, rồi phiền muộn trong lòng vì bị đối phương hiểu nhầm mà không có cách giải thích, rồi suy nghĩ mới vừa nảy sinh đã bị dập tắt, toàn bộ những thứ không cam lòng đó bắt đầu bạo phát.
Trong lòng rối loạn, đầu óc cũng trống rỗng, theo bản năng hắn ngồi thẳng người, đáp lại nụ hôn của đối phương.
Nụ hôn là thứ ngọt ngào nho nhỏ giữa những người yêu nhau. Âu Khắc hôn Điền Nghị là vì y không kiềm chế được sự yêu thích trong lòng.
Điều gì là điều hạnh phúc nhất? Chính là khi người mình thích cũng thích mình.
Điều gì là điều đau khổ nhất? Là khi người mình thích thông báo điều đó sai đối tượng.
Khi bất ngờ nghe thấy lời thổ lộ làm cho y vừa mừng vừa giận.
Hắn không muốn so đo với một tên say, thế nhưng không có nghĩa là sẽ không lợi dụng lúc đối phương say mà chiếm chút tiện nghi nho nhỏ, thế nhưng đối phương lại đáp lại?
Tuy rằng không trao đổi nước miếng, cũng không có màn môi lưỡi đại chiến mà chỉ là môi chạm môi, rồi lại cứ như thế nhiều lần, thế nhưng cũng làm cho y vô cùng ngạc nhiên.
Khi ý thức được đối phương thực sự đang đáp lại y thì trong nháy mắt y cứng đờ người, không động nữa.
Rõ ràng đối phương say rượu nên mới nhắm mắt ngủ, vậy thì sao đột nhiên lại ngồi dậy ôm hắn rồi lại còn hôn lại nữa?
Động tác trên môi rất nhẹ nhàng nhưng lại dùng tay thô lỗ nâng mặt y lên. Cái loại cưỡng ép nâng mặt lên hôn hoặc là áp lên tường rồi hôn này giống như vô cùng dịu dàng lại có lực sát thương mạnh, thế nhưng làm ơn xin đừng quá dùng lực như vậy…
Mặt của tôi đã bị anh bóp thành mặt ngu rồi đó.
Y vùng vẫy một hồi, chai nước khoáng đã mở trong tay y rất nể mặt mà đổ hết vào phía người dưới của hắn.
Ướt thì ướt đi, nhưng cái quan trọng là chai nước này là nước lạnh đó…
Lời tác giả: Xem Attack on Titans, suy nghĩ đầu tiên của tôi là tại sao người khổng lồ không có bộ phận sinh dục… cái thứ quan trọng vậy lại không đúng là sao!!!
(*chắc tác giả không đọc truyện, nếu đọc truyện thì sẽ được giải thích vì sao, nó bị tiêu biến đó biết không =)))*)
Hôm nay, ở ngoài đường vang lên đoạn trong bài hát “Bắc Kinh chào đón bạn”, tôi đột nhiên muốn đạo lại một câu: “Hoa cúc em đã nở rồi, xin anh mau tới thông đi…” Hahaha, êm gái nó… Không đành lòng nhìn thẳng, tôi lại còn cứ thế hát nó trong lòng nữa. Tiết tháo của tôi thật sự mất sạch rồi…
*ý là đoạn này trong đầu ng khác đang chửi mắng hai người bọn họ không biết mệt
Trong mắt Âu Khắc cũng chỉ là người không hề tạo ra chút uy hiếp nào mà thôi.
Hiện giờ y không thèm để ý. Nhưng vừa rồi, khi nhìn thấy Điền Nghị và thằng nhóc kia đứng với nhau thì y lại thấy rất ngứa mắt và châm chọc làm sao.
Y một lòng lo lắng đi tìm đối phương, cầm di động của đối phương đi tìm xung quanh, rồi sau đó còn muốn thuận tiện hỏi xem cái hành vi mặc cảm tội lỗi của hắn lúc đó nói xin lỗi rồi từ biệt luôn thì rốt cuộc là do hắn đã bổ não cái gì mà thành.
Nhưng khi y đợi tới mấy tiếng đồng hồ cũng không thấy đối phương quay lại, rồi tới khi tìm thấy rồi thì lại phát hiện ra hắn đang ở cùng với niềm vui mới.
Cái loại máu chó này làm cho y nhất thời cảm thấy đầu mình chắc là bã đậu rồi nên mới lo lắng cho đối phương như vậy.
Cái loại cầm di động trả lại cho tên đàn ông tệ bạc này giống như là sau khi có người thứ ba xen vào, là người “chính thức” đang đau lòng, muốn cắt đứt tia hy vọng cuối cùng để hoàn toàn đoạn tuyệt, từ chối tên đàn ông tệ bạc, không muốn hắn có cái cớ để quay lại nên mới phải trả lại đồ vật cho tên đàn ông cặn bã đó.
Chỉ là khi tên đàn ông cặn bã đó lại nhìn cái người thứ ba đang muốn trở thành chính thức kia, mà lại hô lên tên của y, thì y lại thấy vô cùng bất ngờ…
Tuy rằng có chút nuối tiếc…
Điền Nghị bị lôi thẳng cổ nhét vào trong xe thì trong lòng âm thầm kêu khổ. Đợi tới khi về nhà nhất định phải lấy lịch, khoanh tròn, ghi chú lên đó, hôm nay là ngày bắt gian.
Bị nhét vào ghế sau của xe, hắn bị đối phương ôm vào lòng. Tuy trong xe khá rộng rãi nhưng hắn vẫn thấy cái tư thế này làm cho cả người hắn cứng đờ, không dám cử động.
Chỉ vì lưu luyến loại cảm giác ôm ấp thân mật này mà hoàn toàn bỏ qua chuyện cả người không thoải mái.
Không ngờ rằng bọn họ lại dây dưa với nhau. Vốn cho rằng, thành phố này lớn như vậy, mà hắn lại không thích ra khỏi cửa, sau này sẽ không thể gặp lại đối phương nữa. Tuần này chỉ là một giấc mộng hoàng lương*, vô cùng hoang đường mà dư âm đọng lại trong lòng người mãi mãi.
*giấc mộng hoàng lương: chỉ những giấc mơ vô cùng đẹp nhưng không có thật
Bị đối phương ôm thân mật như vậy làm cho hắn có chút hoài nghi có phải do mình say hay là đối phương đã say rồi?
Vốn là đang giả vờ say, nhưng vào lúc này, hắn cũng không dám lộn xộn, mà cũng không muốn tránh ra nên cứ như thế nhắm mắt lại, giả vờ làm cái dáng vẻ choáng váng khi say rượu.
Nhắm mắt nằm trong lòng đối phương một lúc, rượu bắt đầu tác động chậm, đầu hắn bắt đầu hơi mơ mơ hồ hồ, ý thức không rõ ràng.
Hắn thực sự hoàn toàn không biết nên chuẩn bị tâm lý gì khi gặp lại Âu Khắc.
Cách đấy có mấy tiếng đã cố làm ra vẻ không có việc gì chạy trối chết khỏi nhà đối phương. Sau đó lại bị tóm được khi hắn đang đứng cùng với người đàn ông khác, nhất định đối phương sẽ hiểu nhầm.
Khi nhìn thấy Âu Khắc, phản ứng đầu tiên của hắn không phải là suy đoán xem tại sao Âu Khắc lại tới quán bar mà là tuyệt đối không thể để Âu Khắc hiểu nhầm hắn và người trước mặt có cái quan hệ vớ vẩn nào đó. Vốn dĩ không có quan hệ gì, nhưng hắn vẫn có chút chột dạ. Dù sao hắn và Âu Khắc cũng quen biết nhau từ chỗ này, thế nên khi thấy Âu Khắc tới thì mới cố ý giả vờ say nên nhận sai người.
Cái chính là hắn thật sự rất thích Âu Khắc, coi như là để hoàn thành vọng tưởng trong lòng mình, để thỏa mãn điều mình vẫn tiếc nuối là chưa bày tỏ mà đã kết thúc đi.
Bây giờ, đối phương đúng là không hiểu nhầm, nhưng hắn lại bị đối phương lôi lên xe, không biết hiện giờ mình đang lúng túng hay là đang vui mừng nữa.
Trong xe rất yên tĩnh, nhạc rất êm ái, hắn thực sự có chút không chịu nổi, vì để tránh bị phát hiện rằng mình giả vờ say thì hắn quyết định mình phải nghĩ cách rời đi. Ngay khi hắn chuẩn bị làm ra động tác nôn khan để biểu lộ mà mình muốn nôn thì Âu Khắc đột nhiên lại hôn lên môi hắn…
Giả vờ muốn nôn là vì muốn để đối phương chu đáo sẽ mở cửa sổ xe, sau đó hắn có thể giả vờ bị gió lạnh thổi làm cho tỉnh táo, rồi tìm cớ mà rời đi.
Trong tình huống này, hắn không dám giả vờ muốn nôn nữa, bị hôn xong rồi còn muốn nôn thì chắc mối thù của hai người chắc chắn kết lớn luôn.
Nụ hôn dịu dàng ấm áp của đối phương rơi lên môi hắn. Tuy hắn không biết tại sao Âu Khắc lại chạy tới quán bar tìm hắn, lại càng không hiểu cái hôn lúc này nghĩa là gì, nhưng hiện giờ, hắn chỉ có thể giả vờ đờ đẫn.
Bởi vì hắn “uống say” nên hiện giờ chỉ có thể bị động để đối phương tùy ý hôn, chịu đựng sự thân mật này.
Cồn làm cho độ hưng phấn của Điền Nghị lên cao, cả ngày hôm nay, hắn mới làm được một nửa thì bị bắt gian, dục vọng còn chưa được phát tiết, rồi phiền muộn trong lòng vì bị đối phương hiểu nhầm mà không có cách giải thích, rồi suy nghĩ mới vừa nảy sinh đã bị dập tắt, toàn bộ những thứ không cam lòng đó bắt đầu bạo phát.
Trong lòng rối loạn, đầu óc cũng trống rỗng, theo bản năng hắn ngồi thẳng người, đáp lại nụ hôn của đối phương.
Nụ hôn là thứ ngọt ngào nho nhỏ giữa những người yêu nhau. Âu Khắc hôn Điền Nghị là vì y không kiềm chế được sự yêu thích trong lòng.
Điều gì là điều hạnh phúc nhất? Chính là khi người mình thích cũng thích mình.
Điều gì là điều đau khổ nhất? Là khi người mình thích thông báo điều đó sai đối tượng.
Khi bất ngờ nghe thấy lời thổ lộ làm cho y vừa mừng vừa giận.
Hắn không muốn so đo với một tên say, thế nhưng không có nghĩa là sẽ không lợi dụng lúc đối phương say mà chiếm chút tiện nghi nho nhỏ, thế nhưng đối phương lại đáp lại?
Tuy rằng không trao đổi nước miếng, cũng không có màn môi lưỡi đại chiến mà chỉ là môi chạm môi, rồi lại cứ như thế nhiều lần, thế nhưng cũng làm cho y vô cùng ngạc nhiên.
Khi ý thức được đối phương thực sự đang đáp lại y thì trong nháy mắt y cứng đờ người, không động nữa.
Rõ ràng đối phương say rượu nên mới nhắm mắt ngủ, vậy thì sao đột nhiên lại ngồi dậy ôm hắn rồi lại còn hôn lại nữa?
Động tác trên môi rất nhẹ nhàng nhưng lại dùng tay thô lỗ nâng mặt y lên. Cái loại cưỡng ép nâng mặt lên hôn hoặc là áp lên tường rồi hôn này giống như vô cùng dịu dàng lại có lực sát thương mạnh, thế nhưng làm ơn xin đừng quá dùng lực như vậy…
Mặt của tôi đã bị anh bóp thành mặt ngu rồi đó.
Y vùng vẫy một hồi, chai nước khoáng đã mở trong tay y rất nể mặt mà đổ hết vào phía người dưới của hắn.
Ướt thì ướt đi, nhưng cái quan trọng là chai nước này là nước lạnh đó…
Lời tác giả: Xem Attack on Titans, suy nghĩ đầu tiên của tôi là tại sao người khổng lồ không có bộ phận sinh dục… cái thứ quan trọng vậy lại không đúng là sao!!!
(*chắc tác giả không đọc truyện, nếu đọc truyện thì sẽ được giải thích vì sao, nó bị tiêu biến đó biết không =)))*)
Hôm nay, ở ngoài đường vang lên đoạn trong bài hát “Bắc Kinh chào đón bạn”, tôi đột nhiên muốn đạo lại một câu: “Hoa cúc em đã nở rồi, xin anh mau tới thông đi…” Hahaha, êm gái nó… Không đành lòng nhìn thẳng, tôi lại còn cứ thế hát nó trong lòng nữa. Tiết tháo của tôi thật sự mất sạch rồi…