Bây giờ đã vào tiết Ngữ Văn, Di Di thỉnh thoảng lại cười, Vương Nguyên cũng không khỏi ngạc nhiên
- Di Di, có thiệt là hôm nay cậu đã uống thuốc rồi không vậy?
- Sao cậu lại nói vậy? - Di Di liếc xéo
- Từ đầu giờ tớ cứ thấy cậu cười miết nên quan tâm thôi
- Tớ không sao, chẳng qua là tớ với Tiểu Khải đã làm lành thôi
- Thật á? Tớ mừng cho cậu đấy - Vương Nguyên vỗ vai cô - nếu được vậy thì tốt, cuối cùng cậu đã chiến thắng vượt qua người còn lại, chúc mừng nhoa
- Cậu đừng nói to thế chứ? Không chừng có người đang nhột cũng nên - Di Di nhếch môi
- À quên, cô bạn gái 11 năm trước của Vương Tuấn Khải còn ngồi đây mà, thất lễ rồi
- ....- Thu Hường ngồi phía trên im lặng không nói gì nhưng tay đã bóp chặt lộ rõ sự tức giận
" Chờ đó Thiên Tuyết Di! Mới chỉ là bắt đầu thôi, rồi từ từ tôi sẽ cho cô thấy mùi vị của sự thất bại"
Reng! ....
Tan học, Di Di với Vương Nguyên được cô dạy Văn báo là nằm trong top học sinh giỏi Văn được nhà trường đề cử đi thi hs giỏi
- Thật hả cô? - Vương Nguyên mừng rỡ
- Ừm, các em về chuẩn bị nha, chiều nay khởi hành đến Bắc Kinh để chiều mai thi - cô giáo cười
- YEAH!!! - Vương Nguyên vỗ tay
- Nhưng em nhớ hình như cô nói là chọn 3 hs giỏi lớp 10 cơ mà
- À,còn bn Thu Hường nữa, cô dặn bạn ấy rồi
- Sao cơ? - hai người kia hét lên
.
.
.
- Không phải là quá đáng đấy chứ? - Vương Nguyên ngồi trong quán kem rầu rĩ
- Chịu thôi, dù gì cũng là trường chọn mà - Di Di lắc đầu, ngồi thưởng thức ly kem bạc hà - Không bít lớp 11 là ai nhỉ? Hình như là chọn hai người
- Tớ nghe thoáng đâu hình như là hội trưởng và hội phó trường mik thì phải
- Lại phải gặp tên hội trưởng sao? - cô đập bàn - Mà hình như hội phó là Tiểu Khải phải không ?
- Ừm
- Được vậy thì tốt quá - cô sung sướng reo lên
- Hơ Hơ , có Vương Tuấn Khải đi thì quay mặt 180 độ, sao cũng được nhưng tới lúc đó đừng có mà bỏ mặt thằng bạn thân chí cốt này đấy
- OK - Di Di nhún vai - sao tớ có thể bỏ rơi cậu được
....
Hai người chào tạm biệt nhau rồi đường ai nấy về. Di Di vừa vào đến biệt thự nhà Vương Tuấn Khải đã nghe thấy tiếng nữ sinh quen thuộc, liền vội chạy vào thì
- Cậu về rồi đấy à? - Thu Hường ngồi bên cạnh Vương Tuấn Khải thấy Di Di liền ngọt giọng rồi quay sang Vương Tuấn Khải - anh tiếp tục giải giúp em bài tập đi
- Ừm - Vương Tuấn Khải khó xử không dám nhìn Di Di, vội vàng giải bài tập cho Thu Hường rồi đuổi khéo cô ta về
Còn Di Di thì bỏ lên lầu, bật laptop on weibo
Két! - Tiểu Khải mở cửa phòng cô, thò đầu vào
- Di Di, em không giận đấy chứ?
- Mới gì em phải giận - Cô nhướn mày - không phải anh cũng đang khó xử không bít làm cách nào để chia tay cô ấy hay sao?
- Có thật là vậy chứ?
- Thôi đi. Em không trẻ con thế đâu
- Vậy thì được rồi - anh cười rồi bước đến bên cô
- À, anh nằm trong đội tuyển hs giỏi lớp 1 mà đúng không? Chiều nay ... - cô ngẩn đầu lên
- Thật ra - Vương Tuấn Khải ngắt lời - anh từ chối lời mời, nhường lại cho một nữ sinh khác rồi
- Hả? - cô đứng người - sao vậy?
- Tại vì.... hai hôm nữa là đến sinh nhật anh, được tổ chức tại quãng trường Trùng Khánh, vì còn phải luyện tập nên công ty đã kêu anh hủy lời mời đó rồi, nhưng mà không sao, vậy thì có thể ở nhà chơi với em
- Em cũng ... nằm trong đội tuyển - Cô cúi gầm mặt xuống - vốn dĩ tưởng chúng ta có thể tham gia cùng nhau, không ngờ
- Vậy buổi sinh nhật của anh? - Vương Tuấn Khải đơ mặt
- Có lẽ em sẽ đến không kịp
- ... - anh im lặng, có chút thất vọng
- Nhưng đừng lo, em hứa sẽ về dự sinh nhật cùng anh, bằng một cách nào đó, nhất định là vậy - cô cười - vậy nên đừng buồn nữa, cho dù không có em bên cạnh thì anh cũng hãy vui vẻ bên Tứ Diệp Thảo và Tiểu Bàng Giải, đừng làm họ thất vọng, hãy làm 1 Vương Tuấn Khải tuổi 16 thông minh, hoạt bát, lanh lợi . Em hứa sẽ mua quà cho anh
- Cảm ơn em - anh cười, nhéo má Di Di một cái tỏ vẻ đáng yêu rồi xuống lầu
Bây giờ đã vào tiết Ngữ Văn, Di Di thỉnh thoảng lại cười, Vương Nguyên cũng không khỏi ngạc nhiên
- Di Di, có thiệt là hôm nay cậu đã uống thuốc rồi không vậy?
- Sao cậu lại nói vậy? - Di Di liếc xéo
- Từ đầu giờ tớ cứ thấy cậu cười miết nên quan tâm thôi
- Tớ không sao, chẳng qua là tớ với Tiểu Khải đã làm lành thôi
- Thật á? Tớ mừng cho cậu đấy - Vương Nguyên vỗ vai cô - nếu được vậy thì tốt, cuối cùng cậu đã chiến thắng vượt qua người còn lại, chúc mừng nhoa
- Cậu đừng nói to thế chứ? Không chừng có người đang nhột cũng nên - Di Di nhếch môi
- À quên, cô bạn gái năm trước của Vương Tuấn Khải còn ngồi đây mà, thất lễ rồi
- ....- Thu Hường ngồi phía trên im lặng không nói gì nhưng tay đã bóp chặt lộ rõ sự tức giận
" Chờ đó Thiên Tuyết Di! Mới chỉ là bắt đầu thôi, rồi từ từ tôi sẽ cho cô thấy mùi vị của sự thất bại"
Reng! ....
Tan học, Di Di với Vương Nguyên được cô dạy Văn báo là nằm trong top học sinh giỏi Văn được nhà trường đề cử đi thi hs giỏi
- Thật hả cô? - Vương Nguyên mừng rỡ
- Ừm, các em về chuẩn bị nha, chiều nay khởi hành đến Bắc Kinh để chiều mai thi - cô giáo cười
- YEAH!!! - Vương Nguyên vỗ tay
- Nhưng em nhớ hình như cô nói là chọn hs giỏi lớp cơ mà
- À,còn bn Thu Hường nữa, cô dặn bạn ấy rồi
- Sao cơ? - hai người kia hét lên
.
.
.
- Không phải là quá đáng đấy chứ? - Vương Nguyên ngồi trong quán kem rầu rĩ
- Chịu thôi, dù gì cũng là trường chọn mà - Di Di lắc đầu, ngồi thưởng thức ly kem bạc hà - Không bít lớp là ai nhỉ? Hình như là chọn hai người
- Tớ nghe thoáng đâu hình như là hội trưởng và hội phó trường mik thì phải
- Lại phải gặp tên hội trưởng sao? - cô đập bàn - Mà hình như hội phó là Tiểu Khải phải không ?
- Ừm
- Được vậy thì tốt quá - cô sung sướng reo lên
- Hơ Hơ , có Vương Tuấn Khải đi thì quay mặt độ, sao cũng được nhưng tới lúc đó đừng có mà bỏ mặt thằng bạn thân chí cốt này đấy
- OK - Di Di nhún vai - sao tớ có thể bỏ rơi cậu được
....
Hai người chào tạm biệt nhau rồi đường ai nấy về. Di Di vừa vào đến biệt thự nhà Vương Tuấn Khải đã nghe thấy tiếng nữ sinh quen thuộc, liền vội chạy vào thì
- Cậu về rồi đấy à? - Thu Hường ngồi bên cạnh Vương Tuấn Khải thấy Di Di liền ngọt giọng rồi quay sang Vương Tuấn Khải - anh tiếp tục giải giúp em bài tập đi
- Ừm - Vương Tuấn Khải khó xử không dám nhìn Di Di, vội vàng giải bài tập cho Thu Hường rồi đuổi khéo cô ta về
Còn Di Di thì bỏ lên lầu, bật laptop on weibo
Két! - Tiểu Khải mở cửa phòng cô, thò đầu vào
- Di Di, em không giận đấy chứ?
- Mới gì em phải giận - Cô nhướn mày - không phải anh cũng đang khó xử không bít làm cách nào để chia tay cô ấy hay sao?
- Có thật là vậy chứ?
- Thôi đi. Em không trẻ con thế đâu
- Vậy thì được rồi - anh cười rồi bước đến bên cô
- À, anh nằm trong đội tuyển hs giỏi lớp mà đúng không? Chiều nay ... - cô ngẩn đầu lên
- Thật ra - Vương Tuấn Khải ngắt lời - anh từ chối lời mời, nhường lại cho một nữ sinh khác rồi
- Hả? - cô đứng người - sao vậy?
- Tại vì.... hai hôm nữa là đến sinh nhật anh, được tổ chức tại quãng trường Trùng Khánh, vì còn phải luyện tập nên công ty đã kêu anh hủy lời mời đó rồi, nhưng mà không sao, vậy thì có thể ở nhà chơi với em
- Em cũng ... nằm trong đội tuyển - Cô cúi gầm mặt xuống - vốn dĩ tưởng chúng ta có thể tham gia cùng nhau, không ngờ
- Vậy buổi sinh nhật của anh? - Vương Tuấn Khải đơ mặt
- Có lẽ em sẽ đến không kịp
- ... - anh im lặng, có chút thất vọng
- Nhưng đừng lo, em hứa sẽ về dự sinh nhật cùng anh, bằng một cách nào đó, nhất định là vậy - cô cười - vậy nên đừng buồn nữa, cho dù không có em bên cạnh thì anh cũng hãy vui vẻ bên Tứ Diệp Thảo và Tiểu Bàng Giải, đừng làm họ thất vọng, hãy làm Vương Tuấn Khải tuổi thông minh, hoạt bát, lanh lợi . Em hứa sẽ mua quà cho anh
- Cảm ơn em - anh cười, nhéo má Di Di một cái tỏ vẻ đáng yêu rồi xuống lầu