Trên vỉa hè lát gạch,tuyết trắng hầu như bao phủ toàn con đường,tuyết dày tận 2,3cm...
An Tịnh cầm bông hồng trên tay ngắm nghía,hất đi những hạt tuyết nhỏ trên cánh hoa,cuối cùng quyết định cất nó vào túi xách,tiếp tục đi dạo...
Cô nhìn bên đường thấy có một hàng kẹo táo thơm phức,không thể ngờ mùi caramel và mùi sữa lại thơm nồng đến thế.An Tịnh xoa bụng,tối nay cô vẫn chưa ăn gì cả,có chút đói.Tiếc là tiền của cô đã đem ra hết để mua áo ấm cho cô bé bán hoa mất rồi
"Muốn ăn không?Tôi mời"
Nam Hạo tiến lên từ phía sau đi đến bên cạnh cô,mắt cũng đang hướng về phía quầy kẹo táo
"A...không...không cần đâu"
An Tịnh lúng túng xua tay.Sao anh lại ở đây nhỉ?Không phải anh đang ở chỗ Tiểu Đồng sao?
Tuy nhiên,đồng ý là bây giờ An Tịnh rất sung sướng,sung sướng đến phát điên...
An Tịnh từ chối,có lẽ anh cũng nên nghe lời cô.Nhưng nghe lời là gì?Anh không biết...Ai cần ý kiến của cô cơ chứ,chỉ cần anh thích là được..
Thế nên Nam Hạo mặc kệ,cư nhiên kéo cô vào tiệm hoành thánh vắng khách nhất,chọn một chỗ ngồi trong góc khuất
"Trước khi ăn đồ ngọt phải làm ấm bụng trước đã.Phục Vụ,cho hai bát lớn,một bát không hành"
Nam Hạo giơ tay gọi phục vụ.An Tịnh sửng sốt:"Sao anh biết tôi không ăn được hành?"
Hờ,sao lại không biết?Lúc trước cô ăn cháo gà phải hớt hết sạch hành ra rồi mới ăn,anh đâu có ngu...
"Không biết,gọi bừa thôi"
Anh nói,vừa đúng lúc phục vụ bưng đồ ăn ra,khói bốc nghi ngút.Bụng An Tịnh sôi sùng sục,mắt thèm thuồng dán chặt vào bát hoành thánh trên bàn
Thật đáng yêu nha--
"Đói thì cứ ăn trước đi"_Nam Hạo quay sang một bên che đi gương mặt đang cố nhịn cười,đẩy bát không hành về phía An Tịnh
"À...Cảm ơn"
Cô nhận bát hoành thánh từ tay anh,múc một thìa nước dùng đưa lên miệng.Lúc đói đúng là ăn gì cũng ngon.
An Tịnh tuy đói nhưng thái độ lúc ăn vẫn rất từ tốn,nho nhã giống như một vị tiểu thư thanh cao,quyền quý.Nam Hạo say sưa ngắm nhìn cô,quên mất bát hoành thánh thơm phức trước mặt.So với mùi hương trên người cô,mùi hoành thánh chỉ như con cóc thôi
"Anh không ăn sao?Nguội cả rồi kìa"Cô nhíu mày nhìn Nam Hạo,ngon như thế không ăn thì thật lãng phí.
Nam Hạo ậm ừ,ăn vài miếng cho có rồi bỏ
"Anh lãng phí thế,thôi đưa đây tôi ăn cho"
An Tịnh giành bát của anh,nhưng cô vừa ăn được hai miếng anh liền giành lại.
Đặc biệt hơn là anh dùng thìa của cô để ăn,lại còn ăn rất tự nhiên..
An Tịnh ngồi hóa đá,còn anh vừa ăn vừa tấm tắc khen tiệm này nấu ăn khéo,đồ ăn ngon đáo để hại bà chủ tiệm ngại đến đỏ cả mang tai...
Ăn no xong,hai người họ chính thức đi đến quầy kẹo táo.An Tịnh hí hửng:
"Ăn cái nào đây nhỉ?Tất cả đều nhìn thật ngon mẳt"
"Vậy thì mua hết đi"
Anh thản nhiên nói,trong khi đó An Tịnh tối sầm cả mặt,khô lời chẳng biết nói gì.Cuối cùng,cô chọn cây kẹo táo màu cam đỏ có rải kẹo màu phía trên.Nhưng vừa rút kẹo ra liền bị Nam Hạo lấy đi,cất vào lại.Anh rút một cây kẹo táo khác không có kẹo màu,không được bọc đường màu mà chỉ được rưới một lớp sôcôla đen và rải ít đường kính trắng trên bề mặt,trông chẳng đẹp mắt tẹo nào
"Cây kẹo này rẻ hơn,bán cho tôi hai cây"
Chị bán hàng bĩu môi,khoác trên người toàn đồ hiệu mà lại là một tên keo kiệt bủn xỉn,thật mất mặt.Chị bán hành bán hai cây kẹo xong liền quay sang khách hàng khác,không thèm quan tâm họ nữa
"Không ngờ,đường đường là một đại thiếu gia mà lại tiếc tiền cơ đấy"_An Tịnh trêu
Anh im lặng,không phải anh sợ tốn tiền mà là vì anh sợ cô ăn đồ có phẩm màu,không tốt cho sức khỏe.Mà thôi,tốt nhẩt vẫn nên kệ cô vậy..
Hai người vừa ăn vừa thẳng tiến đến quảng trường.Đã lâu rồi cô không thấy cây thông noel vừa lớn vừa đẹp như thế.An Tịnh đi vòng vòng quanh cầy thông,vừa nhìn xung quanh vừa liếm cây kẹo táo.Nam Hạo cười mỉm đi theo sau,thích thú ngắm nhìn con mèo trước mặt đang chạy loạn..
Đùng...Đùng...Đùng..
Trên bầu trời đen kịt bắt đầu nổi lên những đóa hoa đẹp mắt.Bầu trời ảm đạm như đang được khoác lên chiếc áo hoa đầy màu sắc..
Pháo hoa năm nay vừa to vừa đẹp
Nam Hạo đưa tay ra muốn nẳm lấy đôi bàn tay đang buông thả của An Tịnh,nhưng vừa đưa ra được một chút liền thu tay lại..
Xung quanh toàn là cặp đôi
An Tịnh không biết,Nam Hạo cũng không biết,rằng những cặp nam nữ cùng xem pháo hoa vào đúng 12h đêm giáng sinh sẽ được chúa ban cho được ở bên cạnh nhau mãi mãi...
_____
*Bạn Lang năm nay phải học ôn thi cấp ba nên không có thời gian đăng chương mới...Cơ mà mừn sẽ cố gẳng -^-*
An Tịnh cầm bông hồng trên tay ngắm nghía,hất đi những hạt tuyết nhỏ trên cánh hoa,cuối cùng quyết định cất nó vào túi xách,tiếp tục đi dạo...
Cô nhìn bên đường thấy có một hàng kẹo táo thơm phức,không thể ngờ mùi caramel và mùi sữa lại thơm nồng đến thế.An Tịnh xoa bụng,tối nay cô vẫn chưa ăn gì cả,có chút đói.Tiếc là tiền của cô đã đem ra hết để mua áo ấm cho cô bé bán hoa mất rồi
"Muốn ăn không?Tôi mời"
Nam Hạo tiến lên từ phía sau đi đến bên cạnh cô,mắt cũng đang hướng về phía quầy kẹo táo
"A...không...không cần đâu"
An Tịnh lúng túng xua tay.Sao anh lại ở đây nhỉ?Không phải anh đang ở chỗ Tiểu Đồng sao?
Tuy nhiên,đồng ý là bây giờ An Tịnh rất sung sướng,sung sướng đến phát điên...
An Tịnh từ chối,có lẽ anh cũng nên nghe lời cô.Nhưng nghe lời là gì?Anh không biết...Ai cần ý kiến của cô cơ chứ,chỉ cần anh thích là được..
Thế nên Nam Hạo mặc kệ,cư nhiên kéo cô vào tiệm hoành thánh vắng khách nhất,chọn một chỗ ngồi trong góc khuất
"Trước khi ăn đồ ngọt phải làm ấm bụng trước đã.Phục Vụ,cho hai bát lớn,một bát không hành"
Nam Hạo giơ tay gọi phục vụ.An Tịnh sửng sốt:"Sao anh biết tôi không ăn được hành?"
Hờ,sao lại không biết?Lúc trước cô ăn cháo gà phải hớt hết sạch hành ra rồi mới ăn,anh đâu có ngu...
"Không biết,gọi bừa thôi"
Anh nói,vừa đúng lúc phục vụ bưng đồ ăn ra,khói bốc nghi ngút.Bụng An Tịnh sôi sùng sục,mắt thèm thuồng dán chặt vào bát hoành thánh trên bàn
Thật đáng yêu nha--
"Đói thì cứ ăn trước đi"_Nam Hạo quay sang một bên che đi gương mặt đang cố nhịn cười,đẩy bát không hành về phía An Tịnh
"À...Cảm ơn"
Cô nhận bát hoành thánh từ tay anh,múc một thìa nước dùng đưa lên miệng.Lúc đói đúng là ăn gì cũng ngon.
An Tịnh tuy đói nhưng thái độ lúc ăn vẫn rất từ tốn,nho nhã giống như một vị tiểu thư thanh cao,quyền quý.Nam Hạo say sưa ngắm nhìn cô,quên mất bát hoành thánh thơm phức trước mặt.So với mùi hương trên người cô,mùi hoành thánh chỉ như con cóc thôi
"Anh không ăn sao?Nguội cả rồi kìa"Cô nhíu mày nhìn Nam Hạo,ngon như thế không ăn thì thật lãng phí.
Nam Hạo ậm ừ,ăn vài miếng cho có rồi bỏ
"Anh lãng phí thế,thôi đưa đây tôi ăn cho"
An Tịnh giành bát của anh,nhưng cô vừa ăn được hai miếng anh liền giành lại.
Đặc biệt hơn là anh dùng thìa của cô để ăn,lại còn ăn rất tự nhiên..
An Tịnh ngồi hóa đá,còn anh vừa ăn vừa tấm tắc khen tiệm này nấu ăn khéo,đồ ăn ngon đáo để hại bà chủ tiệm ngại đến đỏ cả mang tai...
Ăn no xong,hai người họ chính thức đi đến quầy kẹo táo.An Tịnh hí hửng:
"Ăn cái nào đây nhỉ?Tất cả đều nhìn thật ngon mẳt"
"Vậy thì mua hết đi"
Anh thản nhiên nói,trong khi đó An Tịnh tối sầm cả mặt,khô lời chẳng biết nói gì.Cuối cùng,cô chọn cây kẹo táo màu cam đỏ có rải kẹo màu phía trên.Nhưng vừa rút kẹo ra liền bị Nam Hạo lấy đi,cất vào lại.Anh rút một cây kẹo táo khác không có kẹo màu,không được bọc đường màu mà chỉ được rưới một lớp sôcôla đen và rải ít đường kính trắng trên bề mặt,trông chẳng đẹp mắt tẹo nào
"Cây kẹo này rẻ hơn,bán cho tôi hai cây"
Chị bán hàng bĩu môi,khoác trên người toàn đồ hiệu mà lại là một tên keo kiệt bủn xỉn,thật mất mặt.Chị bán hành bán hai cây kẹo xong liền quay sang khách hàng khác,không thèm quan tâm họ nữa
"Không ngờ,đường đường là một đại thiếu gia mà lại tiếc tiền cơ đấy"_An Tịnh trêu
Anh im lặng,không phải anh sợ tốn tiền mà là vì anh sợ cô ăn đồ có phẩm màu,không tốt cho sức khỏe.Mà thôi,tốt nhẩt vẫn nên kệ cô vậy..
Hai người vừa ăn vừa thẳng tiến đến quảng trường.Đã lâu rồi cô không thấy cây thông noel vừa lớn vừa đẹp như thế.An Tịnh đi vòng vòng quanh cầy thông,vừa nhìn xung quanh vừa liếm cây kẹo táo.Nam Hạo cười mỉm đi theo sau,thích thú ngắm nhìn con mèo trước mặt đang chạy loạn..
Đùng...Đùng...Đùng..
Trên bầu trời đen kịt bắt đầu nổi lên những đóa hoa đẹp mắt.Bầu trời ảm đạm như đang được khoác lên chiếc áo hoa đầy màu sắc..
Pháo hoa năm nay vừa to vừa đẹp
Nam Hạo đưa tay ra muốn nẳm lấy đôi bàn tay đang buông thả của An Tịnh,nhưng vừa đưa ra được một chút liền thu tay lại..
Xung quanh toàn là cặp đôi
An Tịnh không biết,Nam Hạo cũng không biết,rằng những cặp nam nữ cùng xem pháo hoa vào đúng 12h đêm giáng sinh sẽ được chúa ban cho được ở bên cạnh nhau mãi mãi...
_____
*Bạn Lang năm nay phải học ôn thi cấp ba nên không có thời gian đăng chương mới...Cơ mà mừn sẽ cố gẳng -^-*