Bị lựa chọn cũng là chuyện trong dự liệu, Sở Mộ đứng dậy rời khỏi ghế. Bước đi tới đấu kiếm đài.
- Tiểu gia hỏa này có thể tiến vào vòng thứ ba, thực lực quả thực không tệ. Không biết lần này hắn có thể đánh bại đối thủ, tiến vào vòng thứ tư hay không?
- Quả thực là đáng tiếc, thiên tài như vậy lại bị Phong Thần Huyết Chú của Minh thần tộc phong ấn.
= Nếu như hắn không phải là thiên tài chân chính thì Minh thần tộc cũng không có khả năng tốn một cái giá lớn thi triển Phong Thần Huyết Chú đối phó với hắn.
- Trúng Phong Thần Huyết Chú, tới hiện tại còn chưa ai có thể phá giải. Cả đời này của hắn cũng chỉ có thể dừng lại ở bước này. Cuối cùng không có cách nào tiến vào thế giới Kiếm giả chính thức.
Tam cung chủ và các vị trưởng lão Chân cũng đánh giá, tiếc hận Sở Mộ.
Mà Lưu Hưng Thành thì vô cùng ghen tị. Sở Mộ không có giống như phán đoán của hắn, bị loại bỏ. Mà còn tiến vào vòng thứ ba.
- dừng trách ta lựa chọn ngươi.
Tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy nói với Sở Mộ.
- MỜi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.Kiếm quang bắn ra, xé rách không trung, cực nhanh. Nhanh chóng bành trướng ở trước mặt Sở Mộ.
Không đợi Sở Mộ kịp phản ứng, kiếm quang kia đột nhiên run lên, lập tức chia ra làm hơn mười đạo, bao phủ toàn thân, cao thấp Sở Mộ. Giống như cùng lúc công kích vào các bộ vị trên người. Vừa ra tay đã là kiếm chiêu mạnh mẽ, không có định kéo dài thời gian.
Khí tức mạnh mẽ đập vào mặt, kiếm ý tứ chuyển sắc bén kinh người, cùng với Phong chi áo nghĩa tứ chuyển dung hợp, tốc độ cực nhanh. Có tiếng xé gió rung động. Kiếm ý kia xuyên thủng khiến thảy, khiến cho Sở Mộ không thể không tập trung đối phó.
Thực lực đối thủ cường đại mang tới áp lực lớn lao cho Sở Mộ.
Trong nháy mắt Sở Mộ đã chứng kiến sơ hở trong kiếm thức của đối phương, nhưng mà hắn lại không có cách nào phản kích. Bởi vì tốc độ của đối phương quá nhanh, hơn nữa ỗi một kiếm đều có một cỗ lực lượng kỳ dị dẫn dắt, dính liền nhau. Khiến cho uy lực mỗi một kiếm giống như hình thành một thể.
Nếu như Sở Mộ có đủ lực lượng, trong nháy mắt phát hiện ra sơ hở kia, hắn sẽ lập tức xuất kiếm, dùng một kiếm đánh bại đối phương. Nhưng mà bất đắc dĩ, hắn chỗ thiệt thòi khi không vận dụng được kiếm ý và áo nghĩa cũng thể hiện ra.
Thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, thân thể như làn khói nhẹ, nửa thật nửa giả, tựa như ảo mộng, nhìn như tiến lên, kỳ thực đang lui về phía sau.
Trong mắt người khác, Sở Mộ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, lao tới kiếm quang của tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia. Giống như là tự sát vậy. Thế nhưng trên thực tế Sở Mộ đã nhanh chóng lui về phía sau, kéo giãn khoảng cách với đối phương.
Biến hóa cực nhanh, trong nháy mắt, hơn mười đạo kiếm quang phân hóa, phá không bắn tới, xuyên thủng thân ảnh Sở Mộ, phá thành từng mảnh nhỏ, biến mất không thấy gì nữa. Lúc này mọi người mới phát hiện ra đó là tàn ảnh.
- Bộ pháp cao minh.
- Sở Mộ này trừ kiếm thuật hơn người ra, bộ pháp cũng cao mình như vậy.
- Đáng tiếc, kiếm ý và áo nghĩa bị phong ấn.
Bất luận Sở Mộ biểu hiện kinh tài tuyệt diễm thế nào, xuất sắc ra sao, trong mắt Tam cung chủ và chư vị trưởng lão Chân cung đều chỉ có tiếc hận mà thôi.
Kiếm giả, lấy kiếm ý làm chủ, áo nghĩa làm phụ. Như vậy mới có thể phát huy ra toàn bộ thực lực của Kiếm giả. Không có kiếm ý, không có áo nghĩa, chỉ có kiếm nguyên và lực lượng thân thể, cuối cùng vẫn có chỗ thiếu hụt. Đồng nghĩa với việc không có cách nào trở nên cường đại hơn. Không có cách nào leo lên đỉnh kiếm đạo.
Kiếm thất bại, vẻ mặt tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy không có thay đổi. Bước chân đạp lên mặt đất, thân thể lăng không nhảy dựng lên. Kiếm thu về bên hông, giống như một mũi tên bay vụt về phía Sở Mộ.
Vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Hắn trở thành đệ tử Ngoại cung đã được năm năm, thường xuyên ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chiến đấu với Hoang thú. Chiến đấu với người thì không biết đã trải qua bao nhiêu lần ma luyện sinh tử. Luyện ra thần kinh và ý chí cứng cỏi, đã sớm có thể thong dong tỉnh táo đối mặt với tất cả.
Khí tức sắc bén, lạnh lẽo đập vào mặt, phảng phất như theo gió vượt sóng. Phong Chi áo nghĩa dung nhập vào trong thân pháp, một đường thẳng tắp, tách không khí hai bên ra. Khiến cho tốc độ tăng vọt, trong nháy mắt đã vọt tới trước mắt Sở Mộ.
Kiếm quang giống như lần nữa bắn ra, kiếm quang tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, xé rách không gian phía trước.
Sở Mộ liếc mắt đã nhìn ra bên trong một kiếm này dung hợp năm thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật. Uy lực rất mạnh, lại thêm kiếm ý và áo nghĩa tăng phúc. Một kiếm này giống như có thể xé rách một tòa núi cao.
Một kiếm kinh diễm lập tức hấp dẫn lực chú ý của vô số người, đạo kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo tựa như mộng ảo kia bắn về phía Sở Mộ.
- Sắp thau rồi.
Lưu Hưng Thành không nhịn được có chút vui vẻ, âm thầm nói.
- Xem ra hắn chỉ có thể đi được tới đây.
Rất nhiều trưởng lão liên tục suy đoán.
Đạo kiếm quang giống như lưu quang nhanh chóng bành trướng trước mắt Sở Mộ, tràn ngập thế giới trong mắt. Kiếm áp đáng sợ lan tràn tới, xé rách hết thảy, có phong mang của kiếm ý.
Trong lòng Sở Mộ có nhiều phương thức phản kích, nhưng mà không thể thi triển loại nào. Bởi vì lực lượng hơn kém tuyệt đối như vậy, khiến cho hắn nhìn thấy được cơ hội. Nhưng mà không có cách nào nắm chặt được nó. Bởi vì biến hóa chỉ trong nháy mắt mầ thôi.
Sở Mộ không nóng nảy một chút nào, tính nhẫn nại mười phần, lại lần nữa thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ né tránh.
Phi Huyền Huyễn Không bộ từ khi được Sở Mộ sáng tạo ra, lần lượt thay đổi, lần lượt đạt tới viên mãn rồi lại siêu việt. Hôm nay tuy rằng tên giống như trước, nhưng mà đã tăng lên rất nhiều cấp độ so với trước.
bộ pháp thần kỳ, tựa như mộng ảo, thật thật giả giả, hư hư thực thực. Chỉ trong nháy mắt biến hóa lại làm cho Sở Mộ một lần nữa tránh đi một kiếm mạnh mẽ của đối phương. Tàn ảnh bị đánh nát.
Đối phương không buông tha, tiếp tục xuất kiếm. Phong chi áo nghĩa dung nhập vào bản thân, cả người giống như hóa thành một cơn gió thổi tới Sở Mộ. Tiếng rít vang lên, tiếp đó chỉ thấy một đạo khí lưu màu xanh xuất hiện từ bốn phía, từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, phóng tới Sở Mộ.
Những khí lưu màu xanh kia giống như là dây thừng, lại giống như linh xà cuốn lấy Sở Mộ, phảng phất như muốn trói buộc Sở Mộ.
Vẻ mặt Sở Mộ trầm ổn, bộ pháp biến ảo, thân thể cũng biến hóa theo. Tránh đi từng đạo khí lưu màu xanh, nếu như không có cách nào tránh đi thì xuất kiếm đánh nát từng cái.