- Niết Bàn chi khí!
Ba người mừng rỡ.
- Bát ca cứ thu Niết Bàn chi khí trước đi, sau khi rời khỏi bí cảnh Niết Bàn quay về Huyền Không Đảo của chúng ta lại phân phối bình quân.
Phong Quá Hải nói, lại nói với Liên Thành Ngọc và nhìn về phía Sở Mộ.
- Cứ theo lời cửu ca.
Sở Mộ nói, hắn không có ý kiến.
Trước kia Sở Mộ xưng hô Liên Thành Ngọc là Liên Thành huynh, gọi Phong Quá Hải là Phong huynh, trên đường tới đây, Phong Quá Hải nói rõ thần tử với nhau nên xưng hô là huynh đệ, đệ nhất thần tử là lớn nhất, nhị thần tử bài danh thứ hai, từ đó suy ra, Sở Mộ là thần tử thứ mười nên xếp cuối cùng.
Kiếm giả có căn cơ càng vững chắc, muốn đột phá đến Niết Bàn Cảnh cần rất nhiều Niết Bàn chi khí.
Giống như vây, một kiếm giả Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong đột phá đến Niết Bàn Cảnh chỉ cần một trăm đạo Niết Bàn chi khí, như vậy thiên tài cấp bậc thần tử cần Niết Bàn chi khí cao tới ngàn đạo, mà thần tử muốn đột phá Niết Bàn còn cần Niết Bàn chi khí nhiều hơn nữa.
Mà luyện khí luyện thể song tu, hơn nữa đều đạt tới cửu tinh đỉnh phong, muốn đột phá đến Niết Bàn Cảnh cần số lượng Niết Bàn chi khí càng nhiều, có khả năng tới mấy ngạn thậm chí hơn vạn đạo.
Hơn nữa, Niết Bàn chi khí vừa sử dụng sẽ hao hết, sau đó mỗi lần đột phá Niết Bàn Cảnh đều cần Niết Bàn chi khí, mà số lượng Niết Bàn chi khí lần sau nhiều hơn lần trước vài lần, có khi gấp mười lần.- Thực lực Niết Bàn thú cường đại ngoài dự kiến, một chọi một, muốn giết chết có phần khó khăn.
Liên Thành Ngọc thu Niết Bàn chi khí lại và nói ra.
- Cấp độ mỗi con Niết Bàn thú ít nhất cũng là Vương cấp cửu tinh đỉnh phong, hơn nữa Niết Bàn chi khí tăng phúc cho nên thực lực của chúng hơn xa Vương cấp cửu tinh đỉnh phong bình thường.
Phong Quá Hải nói:
- Niết Bàn thú phân bốn đẳng cấp, cấp thấp trung cấp cao cấp và đại Niết Bàn thú, chúng ta chém giết một con Niết Bàn thú cao cấp.
Suy nghĩ một chút, ba người bọn họ liên thủ còn phải chiến đấu một phen mới có thể chém giết một con Niết Bàn thú cao cấp, đổi thành Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong thực lực yếu, không nói chém giết, trái lại còn bị Niết Bàn thú cao cấp chém giết.
Nhưng mà nơi đây là bí cảnh Niết Bàn, bí cảnh Niết Bàn thuộc về Kiếm Thần Điện, có thể tiến vào trong đó đều là kiếm giả Kiếm Thần Điện, phàm là kiếm giả Kiếm Thần Điện đều không có kẻ tầm thường.
Có thể miễn phí tiến vào bí cảnh Niết Bàn, mỗi một người đều được Kiếm Thần Điện coi trọng, thực lực vô cùng phi phàm, nếu nguyện ý trả giá đại lượng chiến công tiến vào bí cảnh Niết Bàn, kinh nghiệm phong phú lão đạo, thực lực cũng không bình thường, lại có mấy người liên thủ đối kháng Niết Bàn thú không phải việc khó, chỉ cần không phải tao ngộ Niết Bàn thú đông đảo vây công.
Tiếp tục đi tới, không lâu sau ba người Sở Mộ lại tao ngộ Niết Bàn thú, lần này có hai con, là Niết Bàn thú có ngoại hình như viên hầu, da lông đen nhánh, thân cao vượt qua năm mét, hình thể cường tráng, cơ bắp phồng lên giống như ngọn núi nhỏ, có lực áp bách cực mạnh.
Hai con viên hầu nhìn ba người Sở Mộ tới gần liền ngửa mặt lên trời rống to, hai tay tráng kiện vỗ vào lồng ngực giống như đang đánh trống, rồi sau đó chúng lao tới như điên.
Giơ lên nắm đấm cực lớn giống như che khuất cả bầu trời đánh xuống.
Quyền kình khủng bố cót hể đánh nát hư không làm đám người Sở Mộ biến sắc.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai đấm nổ nát hư không, quyền kình cứng rắn đánh vào mặt đất tạo thành hai cái hố.
Thân như chim én lướt gió, ba thân ảnh phân tán ra chung quanh, tránh né sang các hướng khác nhau và phản kích ngay sau đó.
Thực lực Niết Bàn thú cũng có phân chia cao thấp, tất cả đều có quan hệ tới bản thân chúng.
Có chút Niết Bàn thú thực lực bản thân có thể chỉ bằng Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong bình thường, nhưng bởi vì Niết Bàn chi khí cho nên thực lực tăng lên mấy lần, có chút Niết Bàn thú có thực lực cường đại sánh ngang Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong tinh anh, có Niết Bàn chi khí cho nên thực lực lại tăng lên vài lần.
Cho dù là Niết Bàn thú yếu nhất cũng có thể mạnh hơn Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong bình thường vài lần, lợi hại hơn có khi vượt qua mấy chục lần.
Đại Niết Bàn thú đẳng cấp cao nhất, thậm chí có lợi hại thực lực sánh ngang thần tử.
Thực lực của thần tử cũng có phân cao thấp, thần tử lợi hại, Sở Mộ một đấu một cũng khó đánh bại.
Hai con viên hầu này khí thế hung hãn, quyền kình kinh người nhưng chỉ là Niết Bàn thú trung cấp, thực lực còn yếu hơn thụ tinh lúc trước.
Một mình Sở Mộ độc chiến một con viên hầu, hai người Liên Thành Ngọc và Phong Quá Hải liên thủ đối phó con viên hầu khác.
Rót Thần Hoang kiếm nguyên vào Phong Lôi Kiếm và Ngũ Tương Kiếm, màu vàng kim óng ánh và màu trắng bạc đan vào nhau, kiếm quang chói mắt, thân thể Sở Mộ vô cùng linh hoạt, hắn xuyên qua nắm đấm của viên hầu, một kiếm một kiếm lưu lại vết thương trên người của nó.
Viên hầu có da lông cứng cỏi, tính phòng ngự kinh người, nếu không nhờ vào thực lực cường đại, chỉ cần dùng mũi nhọn của thánh kiếm trung phẩm cũng khó phá da lông của nó.
Trên người viên hầu xuất hiện miệng vết thương, miệng vết thương không khép lại được, hơn nữa vết thương còn bị ăn mòn với tốc độ chậm chạp, vết thương mở rộng ra, sinh cơ xói mòn.
Song kiếm, kiếm kiếm chém giết vào một vết thương, không ngừng làm vết thương mở rộng ra, lại một kiếm chém bay đầu viên hầu lên cao, thân thể viên hầu nhạt dần.
Bên kia, Phong Quá Hải cùng Liên Thành Ngọc cũng chém giết viên hầu của mình trước khi Sở Mộ giết Niết Bàn thú đối thủ.
Niết Bàn thú trung cấp có Niết Bàn chi khí nhỏ hơn Niết Bàn thú Niết Bàn chi khí cao cấp không ít.
Niết Bàn thú cao cấp có Niết Bàn chi khí gấp mười lần Niết Bàn thú trung cấp, từ đó tính ra, Niết Bàn thú cấp thấp có Niết Bàn chi khí ít hơn Niết Bàn thú trung cấp gấp mười lần.
Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong bình thường cần một trăm đạo Niết Bàn chi khí cao cấp mới có thể trùng kích Niết Bàn Cảnh, đổi thành Niết Bàn chi khí trung cấp chỉ là mười đạo, chính là một đạo Niết Bàn chi khí cao cấp.
Như thế tính toán ra, Kiếm Vương cấp bậc thần tử muốn trùng kích Niết Bàn Cảnh cần chém giết mười con Niết Bàn thú cao cấp.
Sở Mộ là thần tử luyện khí luyện thể song tu cần nhiều hơn.
Do Liên Thành Ngọc thu hai đạo Niết Bàn chi khí trung cấp, ba người cũng không tiêu hao gì, không cần nghỉ ngơi, Sở Mộ lại phát hiện, Ngũ Tương Kiếm và Phong Lôi Kiếm có dấu vết bị gỉ loan lổ, bộ dạng tàn phá giống như trải qua vô số năm tháng, sau khi bị ăn mòn biến thành sắt thường.