Lâm Nhất Minh thở dài, nói hơi khoa trương nhưng làm mấy thần tử khác cộng minh gật đầu.
Quan Lâm nhìn Sở Mộ thật sâu, ánh mắt còn mang theo sợ hãi thán phục.
- Đã sớm nghe nói thiên tư phong thái tuyệt thế của Thập đệ, không nghĩ tới kiếm pháp lại kinh diễm tuyệt luân như thế.
Quan Lâm tán thán.
Mọi người đều nói như vậy, Sở Mộ cũng không có từ chối khách khí, vừa rồi biểu diễn kiếm thuật, tạo nghệ của hắn sâu nhất.
- Sau khi xem kiếm pháp của Thập đệ, ta cảm thấy mình không cần phải biểu diễn nữa.
Mộ Dung Thừa Phong cười nói, mọi người cười vang, nói tới nói lui Mộ Dung Thừa Phong vẫn đứng lên, thân thể hắn hóa thành cơn gió bay ra ngoài cửa điện, hắn đưa tay rút kiếm.
KIếm quang màu xanh xuất hiện lưu một dấu vết trong không khí, trên mặt Mộ Dung Thừa Phong còn mỉm cười vui vẻ, hắn mang theo thần thái phong đạm vân khinh xuất kiếm.
Có gió thổi qua, dần dần mạnh hơn, thân thể Mộ Dung Thừa Phong giống như mất đi sức nặng, nhân kiếm hợp nhất, ý đến kiếm đến, kiếm đi nhẹ nhàng như gió, hắn thuyết minh ảo diệu của gió tới mức tinh tế thần diệu.
Mộ Dung Thừa Phong chuyên tâm tu hành lực lượng của gió, phong chi quy tắc của hắn đã sớm đạt tới cấp độ nhập vi, hơn nữa còn là nhập vi đỉnh phong, trong phương diện này còn hơn cả Sở Mộ, hắn vận dụng lực lượng của gió còn vượt qua Sở Mộ không ít.
Luận chỉnh thể thiên phú và tiềm lực, Sở Mộ hơn xa Mộ Dung Thừa Phong rất nhiều, nhưng Sở Mộ không phải vạn năng, hắn có một ít phương diện không bằng người khác, bởi vậy Sở Mộ chuyên tâm quan sát kiếm pháp của Mộ Dung Thừa Phong, từ đó hấp thu tinh túy của đối phương, cố gắng dung nhập vào trong kiếm pháp và tăng tạo nghệ bản thân lên cao hơn.
Mộ Dung Thừa Phong vận dụng lực lượng của gió có điểm độc đáo, Sở Mộ không bỏ qua, hắn quan sát cẩn thận và xác minh với bản thân.
Một Dung Thừa Phong diễn luyện tinh nghĩa kiếm pháp và lực lượng của gió nhẹ nhàng nhưng không mất sắc bén.Không bao lâu sau, Mộ Dung đã thể hiện kiếm pháp của mình, mọi người đều có thu hoạch, lúc này đều giao luân bản thân, sau đó người cuối cùng đi lên biểu diễn.
Kiếm của Thác Bạt Trảm khác với kiếm khác, là mũi kiếm rộng như bàn tay, nhìn kiếm này rất nặng, kiếm giả khó có thể sử dụng.
Trọng kiếm vung trảm, thế đại lực chìm giống như núi cao áp xuống, một kiếm có thể nghiền nát núi cao, không khí ngưng lại, người khác có cảm giác hít thở không thông.
Thác Bạt Trảm cũng là luyện khí luyện thể song tu, hắn khác với Sở Mộ, Thác Bạt Trảm càng trọng điểm luyện thể, luyện khí chỉ là phụ trợ, dù như thế sức chiến đấu của hắn hơn xa người cùng đẳng cấp.
Có thể nói trong các thần tử, trừ Quan Lâm và Sở Mộ ra, Thác Bạt Trảm có thực lực mạnh nhất, hiện tại Sở Mộ cũng không thể đánh bại hắn, dù sao Thác Bạt Trảm trở thành thần tử một thời gian ngắn, trong hoàn cảnh tu luyện này, tích lũy của hắn hơn xa Sở Mộ
Kiếm pháp của Thác Bạt Trảm đại khai đại hợp tương tự Quan Lâm, kiếm pháp của Quan Lâm là kiếm pháp giết chóc trên chiến trường, mà kiếm pháp Thác Bạt Trảm là bá đạo và nghiền áp.
Vận dụng lực lượng của mình, Thác Bạt Trảm có chỗ độc đáo, điểm này Sở Mộ khó có thể sánh bằng, Sở Mộ càng quan sát chuyên chú, hắn muốn hấp thu tinh túy của đối phương.
Thác Bạt Trảm cũng thể hiện kiếm pháp của mình hoàn tất, thập phần đặc sắc nhưng mọi người có cảm giác chưa thỏa mãn, bởi vì bọn họ đã xem kiếm pháp của Sở Mộ.
- Sớm biết như thế nên để Thập đệ biểu diễn cuối cùng.
- Ta đề nghị, Thập đệ lại biểu hiện kiếm pháp một lần nữa.
Thác Bạt Trảm quát, lúc này mọi người lại hưởng ứng.
Đáp ứng yêu cầu của mọi người, Sở Mộ cũng không cự tuyệt, vừa rồi quan sát các thần tử khác cũng có thu hoạch, sau khi hấp thu, hắn biết kiếm pháp của mình có tăng lên.
Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm này làm đôi mắt mọi người sáng lên.
Sở Mộ dung nhập những gì quan sát được vào kiếm pháp của mình, sau một lát, hắn diễn luyện kiếm pháp có đặc sắc khác biệt.
- Ta phát hiện kiếm pháp của Thập đệ có tăng lên.
- Quá yêu nghiệt, chúng ta làm sao sống đây?
- Thập đệ, tranh thủ truyền thụ bí quyết, rốt cuộc ngươi luyện kiếm pháp thế nào?
Thật đúng muốn truyền thụ cũng không có gì để truyền thụ, lĩnh ngộ kiếm pháp là dựa vào ngộ tính của mỗi người, hoàn toàn không thể diễn đạt bằng lời.
- Thập đệ còn chưa luyện kiếm pháp Thiên cấp đấy, hắn mà tới Kiếm Pháp Điện tìm kiếm pháp Thiên cấp, đến lúc đó thực lực của ngươi có thể sánh ngang đại tỷ rồi.
Mười vị thần tử trao đổi với nhau suốt ba ngày ba đêm, từ kiếm pháp, quy tắc chi lực, kiếm ý tới việc tu luyện... Sau khi trao đổi tới cuối cùng lại đàm luận về quá trình lịch lãm rèn luyện.
Ba ngày ba đêm cũng bàn luận tận hứng, gia tăng kiến thức và bản thân có thu hoạch.
- Xem ra chúng ta nên tề tụ với nhau sau một thời gian ngắn, hảo hảo trao đổi một phen.
Lâm Nhất Minh nói.
- Không sai!
- Suy nghĩ của Ngũ ca không tệ.
- Lấy thời gian mười năm làm hạn định đi.
Quan Lâm nói.
Dùng thiên phú của bọn họ, thời gian mười năm có thể đạt được không ít phát triển, cho nên khi trao đổi càng có nội hàm.
Đương nhiên không phải nói mỗi mười năm một lần, thời gian khác không thể gặp được nhau, chẳng qua nói mười năm một lần là để mọi người trình diện không nên vắng họp, cũng xem như gặp nhau chính thức.
Quan Lâm đề nghị được mọi người tán thành, Sở Mộ cũng không phản đối.
Lần tụ hội kết thúc mỹ mãn, mọi người cáo từ Quan Lâm sau đó trở về nơi của mình, bọn họ bế quan tiêu hóa thu hoạch lần trao đổi này.
Một ngày sau, Sở Mộ xuất quan, hắn cảm giác kiếm pháp có tăng lên.
Rời khỏi Chấn Thiên điện, hắn đi tới Kiếm Pháp Điện trong Tổng Thần Điện.
Ý nghĩa tồn tại của Kiếm Pháp Điện là thu nhập kiếm pháp.
Từ kiếm pháp Hoàng cấp tâấp nhất đến kiếm pháp Thiên cấp cao nhất, cái gì cần có đều có, có thể nói kiếm pháp của Tổng Thần Điện chiếm cứ một phần ba kiếm pháp của bốn đại tinh vực của Nhân tộc.
Một phân ba này chỉ là công bố, một ít che dấu không tính, nhưng che dấu cũng không nhiều, cũng không để lộ ra ngoài.
Hơn nữa Tổng Thần Điện có cơ cấu nghiên cứu và hoàn thiện kiếm pháp, thành viên bên trong đều là kiếm giả có tạo nghệ và lĩnh ngộ độc đáo về kiếm pháp. Bọn họ duyệt kiếm pháp, tổng kết kinh nghiệm, kết hợp ngộ tính của mình và xâm nhập phân tích kiếm pháp, sáng tạo ra kiếm pháp mới, thời gian dài sẽ làm kiếm pháp cất chứa phong phú hơn.
Thiên hạ kiếm pháp xuất thần điện, những lời này không phải cuồng ngôn.