Xem sắc mặt Bạch U không tự nhiên như bình thường, đối kháng vô thanh vô hình cũng làm tiêu hao nhiều lực lượng.
Nhưng tóm lại Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt đã thua, khiến mọi người cảnh giác với Bạch U hơn.
Đệ Ngũ Tôn Tọa là Tô Nguyệt Tịch, vốn vị trí này thuộc về Luyện Hồng Vân nên gã có thể khiêu chiến, nhưng gã bỏ quyền.
Đệ Tứ Tôn Tọa Bạch U khiêu chiến Đệ Nhất Tôn Tọa Cổ Loạn Không.
Nhìn ra được nhiều người đều có dã tâm với hạng nhất, chẳng qua còn xem có thực lực đó không.
Bạch U cảm thấy mình có khả năng đó.
So với Phương Thiên Quỳnh thì Cổ Loạn Không hơi hứng thú với Bạch U, nên bộ dáng của gã không còn lười.
Bạch U mở mắt ra, trắng đen rõ ràng, con ngươi sâu thăm thẳm như hút đi linh hồn.
Cổ Loạn Không không né tránh mà đối diện với Bạch U, gã rất hứng thú với kiểu công kích của Bạch U, cũng tràn đầy tự tin vào mình. Cổ Loạn Không muốn tự thể nghiệm kiểu công kích của Bạch U.
Mọi người thấy Bạch U không nhúc nhích, Cổ Loạn Không cũng đứng yên. Khác với người khác là Cổ Loạn Không không rút kiếm, hai tay trống trơn đứng tại chỗ. Hai người cứ đối diện nhau, mắt hấp háy tia sáng quỷ dị, không ai biết xảy ra chuyện gì.
Thời gian chậm rãi trôi, Bạch U không nhúc nhích, Cổ Loạn Không đứng yên như tượng. Trán Bạch U dần thấm mồ hôi, trán Cổ Loạn Không khô ráo.
Lại qua một lúc, mồ hôi trên trán Bạch U càng lúc càng nhiều, tụ lại thành dòng chảy xuống gò má. Trán Cổ Loạn Không vẫn khô. Người Bạch U run nhẹ.
Lại qua mấy chục giây, Bạch U rùng mình, biến sắc mặt, gã khẽ rên, khóe môi tràn máu, đôi mắt thẫn thờ mất tia sáng.
Không phải nói gì, mọi người nhìn ra được Bạch U đã thua.
Mọi người giảm bớt kiêng dè Bạch U hơn, cũng càng xem trọng Cổ Loạn Không.Ra sân hai lần, không chiến đấu kịch liệt nhưng càng nguy hiểm hơn, Cổ Loạn Không dùng thực lực tuyệt đối chứng minh sự cường đại với mọi người.
Cổ Loạn Không càng mạnh thì càng như ngọn núi lớn đè trên đầu mọi người, khiến người định chống lại gã sẽ cảm giác áp lực nặng nề như bị ngọn núi to vô hình đè, nặng trĩu không thở nổi.
Dương Chiến Thiên là Đệ Tam Tôn Tọa, nếu khiêu chiến thì gã chỉ có thể chọn Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không. Dương Chiến Thiên ngẫm nghĩ, đưa mắt nhìn Cổ Loạn Không, đưa ra khiêu chiến.
Đệ Tam Tôn Tọa và Đệ Nhất Tôn Tọa chiến đấu càng đáng để mong chờ.
Chiến Thiên công của Dương Chiến Thiên danh xứng với thực, chiến ý vô song, mỗi một kiếm chiến ý ngập trời.
Đối diện Dương Chiến Thiên cường đại, Cổ Loạn Không không cách nào giống lúc trước không chạm vào kiếm. Cổ Loạn Không rút kiếm, kiếm quang cực kỳ sắc bén.
Kiếm lực của Dương Chiến Thiên là tứ cấp, Cổ Loạn Không cũng thể hiện kiếm lực tứ cấp. Dương Chiến Thiên thi triển lôi chi lực tràng, Cổ Loạn Không sử dụng phong chi lực tràng.
Hai người chiến đấu cực kỳ kịch liệt nhưng không kéo dài lâu, mỗi đường kiếm vô cùng tinh diệu, lên đến đỉnh.
Dương Chiến Thiên thua, Cổ Loạn Không thắng.
Dương Chiến Thiên xuất hiện trên Tôn Tọa chỉ nói với Tần Ngạo Tiên một câu:
- Hy vọng trận chiến này có ích với nàng.
Thì ra Dương Chiến Thiên biết không đánh lại Cổ Loạn Không nhưng vẫn khiêu chiến vì buộc gã thể hiện thực lực, cho Tần Ngạo Tiên hiểu rõ hơn. Dương Chiến Thiên biết chắc chắn Tần Ngạo Tiên sẽ chiến với Cổ Loạn Không?
Trận tiếp theo đến lượt Tần Ngạo Tiên phát ra khiêu chiến, người nàng có thể khiêu chiến chỉ có một, đó là Cổ Loạn Không.
Tần Ngạo Tiên dứt khoát nói ra hai chữ:
- Bỏ quyền.
Vì Tần Ngạo Tiên không nắm chắc đánh bại được Cổ Loạn Không.
Trong dự đoán nhưng cũng bất ngờ.
Cuối cùng chỉ còn mình Cổ Loạn Không.
Cổ Loạn Không nói đùa:
- Ta chỉ có thể khiêu chiến với chính mình.
Đến đây thì giai đoạn thứ bốn vòng khiêu chiến Tôn Tọa thứ nhất chấm dứt, dù có khiêu chiến hay không thì mỗi người đều dùng hết một lần cơ hội, chỉ còn lại hai lần.
Thiên tài gọi là thiên tài vì bọn họ có thiên phú hơn người bình thường, tiến bộ trong bất cứ hoàn cảnh nào, hấp thu nhân tố bên ngoài nâng cao bản thân.
Sau một vòng chiến đấu mỗi người hoặc tự mình trải qua hoặc xem rất nhiều trận, đều có thu hoạch, cảm ngộ riêng. Bất giác mỗi người hoặc nhiều hoặc ít có chút tiến bộ.
Sở Mộ bỗng lộ nét mừng, vì hắn cảm giác mộc chi lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần chợt tỏa sáng rực rỡ, sau đó vụt tắt, nhưng mộc chi lực lượng quy tắc đã khác với trước, càng xanh mơn mởn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Rốt cuộc có một loại thiên địa lực lượng quy tắc đến tinh vi.
Mộc chi lực lượng quy tắc đến tinh vi, cảm giác hoàn toàn khác, không thể miêu tả rõ bằng ngôn ngữ, tóm lại là rất tuyệt vời.
Đây là tin tức tốt thứ nhất, tin tốt thứ hai là vì tu luyện Ngũ Hành chân kinh nên bốn loại lực lượng quy tắc khác bị mộc chi lực lượng quy tắc ảnh hưởng, rèn luyện, tốc độ càng nhanh hơn đột phá đỉnh tỉ mỉ lên tới bậc tinh vi.
Ngoài ra Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm pháp càng sâu sắc hơn.
Vòng thứ nhất kết thúc, trước tiên là nghỉ ngơi một lúc, xem như cho các vị thiên tài thời gian hồi ngộ sắp xếp.
Khoảng nửa canh giờ sau đợt thứ hai bắt đầu.
Giống như vòng thứ nhất vẫn bắt đầu từ Đệ Nhất Bách Tôn Tọa khiêu chiến.
So với tùy cơ tuyển chọn đối thủ thì cách khiêu chiến này có tính nhằm vào hơn.
Không ai muốn xếp chót nên phải tăng bậc Tôn Tọa. Thiên tài Đệ Nhất Bách Tôn Tọa kết hợp vòng chiến đấu trước, cẩn thận chọn lựa đối thủ của mình. Lần này Đệ Nhất Bách Tôn Tọa bảo thủ khiêu chiến với thiên tài Đệ Cửu Thập Tam Tôn Tọa.
Chiến đấu bắt đầu, trải qua chiến đấu kịch liệt, thiên tài Đệ Nhất Bách Tôn Tọa được như ý đánh bại thiên tài Đệ Cửu Thập Tam Tôn Tọa, thăng cấp Tôn Tọa.
Từng trận so tài liên tục diễn ra.
Sở Mộ lại bị khiêu chiến.
Người khiêu chiến với Sở Mộ là thiên tài Đệ Nhị Thập Lục Tôn Tọa, tên Lý Hạo Sa.
Ba trận chiến trước Sở Mộ có xem Lý Hạo Sa chiến đấu, thắng cả ba trận. Lúc trước Lý Hạo Sa hạng ba mươi mấy, qua khiêu chiến thành công lên Đệ Nhị Thập Lục Tôn Tọa, bây giờ gã xem Sở Mộ là mục tiêu thăng Tôn Tọa.
Ba trận chiến khiến Sở Mộ hiểu rõ thực lực của Lý Hạo Sa, ngược lại gã không biết nhiều về sức mạnh của hắn.
Trận chiến này đã định trước Lý Hạo Sa sẽ gục ngã tại đây.
Sở Mộ tu vi luyện khí, luyện thể cùng đột phá đến Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, lực lượng tăng rõ rệt. Lúc trước Sở Mộ vừa xem chiến đấu vừa điều chỉnh khống chế lực lượng tăng mạnh của mình, hắn cần một đối thủ thích hợp để nghiệm chứng, Lý Hạo Sa là lựa chọn không tồi.
Thiên Trảm kiếm trong tay, Sở Mộ vận dụng kiếm pháp.