Sở Mộ lạnh nhạt, ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Tống Quang Đào, đôi mắt thanh tịnh kia giống như có thể nhìn thấu tâm tư của Tống Quang Đào, làm cho hắn vô cùng không thoải mái, vẻ mặt không tự chủ được mà biến đổi, lại cố gắng nặn ra nụ cười:
- Tăng thưởng này phải có chút chú ý, cũng không thể đánh cuộc thứ vô dụng với chúng ta, ngươi thấy có đúng không? Theo ta thấy, thứ trước mắt thực dụng nhất với chúng ta chính là Tăng Khí hoàn. Chúng ta xuất ra mười khỏa Tăng khí hoàn cho người thắng cuộc. Như vậy mới có chút thú vị a.
- Mười khỏa Tăng Khí hoàn?
Sắc mặt rất nhiều người lập tức biến đổi.
Tăng Khí hoàn là cái gì? Đó chính là đan dược phù hợp với Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Tăng cường tu vi kiếm khí. Trong kiếm viện, mỗi một đệ tử kiếm phái hạ phẩm, một năm chỉ có thể nhận được một khỏa Tăng khí hoàn, mà đệ tử kiếm phái Trung phẩm nửa năm có thể nhận được một khỏa Tăng Khí hoàn. Đệ tử kiếm phái thượng phẩm ba tháng có thể nhận được một khỏa đan dược này.
Mười khỏa Tăng khí hoàn, cho dù là một ít đệ tử kiếm phái thượng phẩm cũng khó có thể thoáng cái lấy ra được. Huống chi là đệ tử kiếm phái hạ phẩm. Chỉ là tất cả chuyện này đám người La Ngọc Phong dường như đã sớm dự liệu được. Chỉ là bọn họ không ngờ tới tất cả lại nhiều như vậy. Bọn họ tức thì biến sắc.
- Mười khỏa Tăng khí hoàn?
Sở Mộ lặp lại lần nữa, khẽ cau mày. Lúc trước bọn họ cũng đã thương lượng qua, nhưng mà bọn họ tổng cộng chỉ có tám người, lần này vừa mới nhận Tăng khí hoàn còn chưa có phục dụng, cũng chỉ có tám khỏa mà thôi.
- Sao nào? Không dám? Nếu như không dám thì nhận thua ngay tại chỗ, quỳ xuống khấu đầu ba cái, hô to đệ tử Thanh Phong viện đều là phế vật, ta sẽ đồng ý cho ngươi rời khỏi đây.
Tống Quang Đào cười âm hiểm, trong khóe mắt hiện lên vẻ dữ tợn, nói.
- Đúng vậy. Nếu không dám thì lập tức quỳ xuống dập đầu, sau đó cút ra ngoài.
Đệ tử Thanh Lan viện lập tức nhao nhao theo sau, ồn ào nói.
- Đáng chết.
Sở Thiên nắm chặt tay, đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ. Sở Hồng cũng thiếu chút nữa rút kiếm tại chỗ. Đám người VƯơng Kỳ, Lâm Lạc Thủy thì cười lạnh.
- Sở Mộ, nếu như Tăng Khí hoàn không đủ, ta còn có hai khỏa, trước tiên có thể cho ngươi mượn để sử dụng.
Vương Kỳ đột nhiên đứng lên, vẻ mặt hữu hảo, vui vẻ, nhưng mà Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, không có nhìn nữa, làm cho sắc mặt Vương Kỳ tái nhợt, hai tay nắm chặt, lửa giận tăng vọt.
- Nhị an, an tâm một chút, chớ vội.
Vương Lân lại thản nhiên cười nói, lửa giận của Vương Kỳ chậm rãi tiêu tán, lần nữa ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một cách hung ác.
- Tăng Khí hoàn ta chỉ có tám khỏa, hai hỏa còn lại sẽ lấy hai thanh ngụy kiếm khí của ta ra thế chấp.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói.
- Hai thanh ngụy kiếm khí thế chấp hai khỏa Tăng khí hoàn? Như vậy quả thực ta chiếm tiện nghi rồi. Chỉ là xem ra các ngươi đã sớm chuẩn bị rồi nha.
Tống Quang Đào hơi chút kinh ngạc, chợt cười lạnh nói, hai hàng lông mày nhíu lại:
- Nể mặt ngươi sảng khoái như vậy ta sẽ không để cho ngươi thua quá khó coi.
- Không nên gấp gáp, chỉ có mười khỏa Tăng khí hoàn, như vậy khó tránh khỏi quá không thú vị nha.
Sở Mộ lại cười nhạt một tiếng, làm cho trên mặt Tống Quang Đào hiện lên vẻ kinh ngạc. Những người khác sững sờ, thậm chí còn cho rằng lỗ tai mình có vấn đề. Chỉ là bọn họ tiếp tục nghe Sở Mộ nói:
- Thanh Phong viện chúng ta trừ hai thanh ngụy kiếm khí của ta ra còn có chín thanh Ngụy kiếm khí. Ta sẽ lấy ra toàn bộ làm tiền đặt cược. Ngươi thắng thì toàn bộ là của ngươi. Ngươi thua, tin rằng nhiều người chứng kiến như vậy có lẽ ngươi cũng không quịt nợ a.
- Tốt, có phách lực, ta thích.
- Tốt.
Sau khi Sở Mộ nói xong, hiện trường vốn yên lặng lập tức có tiếng rống to liên tiếp vang vọng.
- Đại sư huynh, đồng ý với hắn đi.
Đệ tử Thanh Lan viện dưới đài bị kích thích, nhao nhao hét lớn. Hơn nữa toàn bộ đều cởi ngụy kiếm khí sau lưng mình xuống, giơ lên cao.
- Có thể nhìn ra sư đệ ngươi đối với ngươi vô cùng có lòng tin. Nhưng mà bên chúng ta chỉ có chín thanh ngụy kiếm khí, cũng không có nhiều hơn.
Sở Mộ cười nhạt một tiếng rồi nói. Tống Quang Đào lại có chút chần chờ, tâm cơ của hắn có chút thông minh nhỏ. Sở Mộ làm như vậy lại càng khiến cho hắn kinh nghi bất định.
- Đúng rồi, trước đó vận khí tốt, gặp được kỳ ngộ cho nên ta có hai bản bí tịch.
Sở Mộ tiếp tục nói, lại móc ra hai quyển sách từ trong ngực:
- Một là kiếm khí quyết hỏa hệ Hoàng cấp thượng phẩm. MỘt là kiếm thuật cao giai Kim hệ nguyên vẹn. Cũng đem ra làm thứ đặt cược.
Sở Mộ nói lập tức khiến cho toàn thân rất nhiều người run rẩy, ngay cả loại đệ tử kiếm phái thượng phẩm như Vương Lân cũng không thể che dấu vẻ khiếp sợ trong mắt. Sở Thiên và Sở Hồng cũng nhìn nhau.
Vẻ mặt đám người La Ngọc Phong Thanh Phong viện kinh ngạc, hiển nhiên hai thứ này không nằm trong phạm vi thương nghị của bọn họ.
- Có dám hay không? Nếu như không dám thì nhận thua tại chỗ, quỳ xuống dập đầu ba cái, hô to câu đệ tử Thanh Lan viện đều là phế vật. Ta sẽ đồng ý cho ngươi rời khỏi đây.
Sở Mộ chậm rãi nói, đọc to từng chữ rõ ràng, lập tức khiến cho người ta kinh ngạc. Đây không phải là lời nói lúc trước của Tống Quang Đào hay sao? Vẻ mặt Tống Quang Đào lúc xanh lúc đó, đệ tử Thanh Lan viện tức thì như bị bóp cổ, không nói nên lời.
- Được, theo ý ngươi.
Vẻ mặt khó coi của Tống Quang Đào hiện tại không thể dùng từ ngữ nào để hình dung nữa. Hiện tại hắn đã đâm lao phải theo lao, không thể không đồng ý. Chợt ý nghĩ trong đầu chuyển đổi, nghĩ:
- Tiểu tử này nhất định đang phô trương thanh thế, muốn mượn cơ hội này khiến ta lùi bước. Chờ ta đánh bại hắn, những thứ kia toàn bộ đều trở thành vật của Thanh Lan viện chúng ta.
- Sở Thiên, có thể nhìn ra lệnh đệ rất có lòng tin, không bằng chúng ta cũng tới chơi đùa chút a.
Vương Kỳ đột nhiên nhìn về phía Sở Thiên, cao giọng nói:
- Nếu như là chơi đùa, phần thưởng cũng không cần lớn tới như vậy. Ta đặt hai khỏa Tăng khí hoàn.
- Hai khỏa Tăng khí hoàn sao đủ được, phải thêm một thanh Ngụy kiếm khí.
Sở Thiên cười lạnh nói.
- Được, ngưởi Sở gia quả thực đủ phách lực. Theo ý ngươi, lại thêm một thanh ngụy kiếm khí.
Vương Kỳ cười lạnh liên tục.
- Nhưng mà tới lúc đó cũng không nên ngay cả ngụy Kiếm khí cũng không thua nổi nha. Đối với đệ tử được kiếm viện bồi dưỡng thì đây là chuyện mất mặt xấu hổ tới cực điểm nha.
- Ngươi cũng thế.
Sở Thiên lạnh lùng đáp một câu.
Tiền đặt cược thêm vào lập tức đem trận quyết chiến còn chưa bắt đầu này đẩy lên đỉnh phong, làm cho mỗi một người quan sát đều tràn ngập chờ mong.
- Đệ tử Thanh Phong viện này tu vi không cao nhưng phách lực không nhỏ. nên quan sát một chút, nếu như có năng lực thì có thể mời chào một phen. Nhét vào dưới trướng thế tử.
Trên thính phòng có một gã Kiếm giả thấp giọng cười nói.
Sở Mộ lạnh nhạt, ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Tống Quang Đào, đôi mắt thanh tịnh kia giống như có thể nhìn thấu tâm tư của Tống Quang Đào, làm cho hắn vô cùng không thoải mái, vẻ mặt không tự chủ được mà biến đổi, lại cố gắng nặn ra nụ cười:
- Tăng thưởng này phải có chút chú ý, cũng không thể đánh cuộc thứ vô dụng với chúng ta, ngươi thấy có đúng không? Theo ta thấy, thứ trước mắt thực dụng nhất với chúng ta chính là Tăng Khí hoàn. Chúng ta xuất ra mười khỏa Tăng khí hoàn cho người thắng cuộc. Như vậy mới có chút thú vị a.
- Mười khỏa Tăng Khí hoàn?
Sắc mặt rất nhiều người lập tức biến đổi.
Tăng Khí hoàn là cái gì? Đó chính là đan dược phù hợp với Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Tăng cường tu vi kiếm khí. Trong kiếm viện, mỗi một đệ tử kiếm phái hạ phẩm, một năm chỉ có thể nhận được một khỏa Tăng khí hoàn, mà đệ tử kiếm phái Trung phẩm nửa năm có thể nhận được một khỏa Tăng Khí hoàn. Đệ tử kiếm phái thượng phẩm ba tháng có thể nhận được một khỏa đan dược này.
Mười khỏa Tăng khí hoàn, cho dù là một ít đệ tử kiếm phái thượng phẩm cũng khó có thể thoáng cái lấy ra được. Huống chi là đệ tử kiếm phái hạ phẩm. Chỉ là tất cả chuyện này đám người La Ngọc Phong dường như đã sớm dự liệu được. Chỉ là bọn họ không ngờ tới tất cả lại nhiều như vậy. Bọn họ tức thì biến sắc.
- Mười khỏa Tăng khí hoàn?
Sở Mộ lặp lại lần nữa, khẽ cau mày. Lúc trước bọn họ cũng đã thương lượng qua, nhưng mà bọn họ tổng cộng chỉ có tám người, lần này vừa mới nhận Tăng khí hoàn còn chưa có phục dụng, cũng chỉ có tám khỏa mà thôi.
- Sao nào? Không dám? Nếu như không dám thì nhận thua ngay tại chỗ, quỳ xuống khấu đầu ba cái, hô to đệ tử Thanh Phong viện đều là phế vật, ta sẽ đồng ý cho ngươi rời khỏi đây.
Tống Quang Đào cười âm hiểm, trong khóe mắt hiện lên vẻ dữ tợn, nói.
- Đúng vậy. Nếu không dám thì lập tức quỳ xuống dập đầu, sau đó cút ra ngoài.
Đệ tử Thanh Lan viện lập tức nhao nhao theo sau, ồn ào nói.
- Đáng chết.
Sở Thiên nắm chặt tay, đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ. Sở Hồng cũng thiếu chút nữa rút kiếm tại chỗ. Đám người VƯơng Kỳ, Lâm Lạc Thủy thì cười lạnh.
- Sở Mộ, nếu như Tăng Khí hoàn không đủ, ta còn có hai khỏa, trước tiên có thể cho ngươi mượn để sử dụng.
Vương Kỳ đột nhiên đứng lên, vẻ mặt hữu hảo, vui vẻ, nhưng mà Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, không có nhìn nữa, làm cho sắc mặt Vương Kỳ tái nhợt, hai tay nắm chặt, lửa giận tăng vọt.
- Nhị an, an tâm một chút, chớ vội.
Vương Lân lại thản nhiên cười nói, lửa giận của Vương Kỳ chậm rãi tiêu tán, lần nữa ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một cách hung ác.
- Tăng Khí hoàn ta chỉ có tám khỏa, hai hỏa còn lại sẽ lấy hai thanh ngụy kiếm khí của ta ra thế chấp.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói.
- Hai thanh ngụy kiếm khí thế chấp hai khỏa Tăng khí hoàn? Như vậy quả thực ta chiếm tiện nghi rồi. Chỉ là xem ra các ngươi đã sớm chuẩn bị rồi nha.
Tống Quang Đào hơi chút kinh ngạc, chợt cười lạnh nói, hai hàng lông mày nhíu lại:
- Nể mặt ngươi sảng khoái như vậy ta sẽ không để cho ngươi thua quá khó coi.
- Không nên gấp gáp, chỉ có mười khỏa Tăng khí hoàn, như vậy khó tránh khỏi quá không thú vị nha.
Sở Mộ lại cười nhạt một tiếng, làm cho trên mặt Tống Quang Đào hiện lên vẻ kinh ngạc. Những người khác sững sờ, thậm chí còn cho rằng lỗ tai mình có vấn đề. Chỉ là bọn họ tiếp tục nghe Sở Mộ nói:
- Thanh Phong viện chúng ta trừ hai thanh ngụy kiếm khí của ta ra còn có chín thanh Ngụy kiếm khí. Ta sẽ lấy ra toàn bộ làm tiền đặt cược. Ngươi thắng thì toàn bộ là của ngươi. Ngươi thua, tin rằng nhiều người chứng kiến như vậy có lẽ ngươi cũng không quịt nợ a.
- Tốt, có phách lực, ta thích.
- Tốt.
Sau khi Sở Mộ nói xong, hiện trường vốn yên lặng lập tức có tiếng rống to liên tiếp vang vọng.
- Đại sư huynh, đồng ý với hắn đi.
Đệ tử Thanh Lan viện dưới đài bị kích thích, nhao nhao hét lớn. Hơn nữa toàn bộ đều cởi ngụy kiếm khí sau lưng mình xuống, giơ lên cao.
- Có thể nhìn ra sư đệ ngươi đối với ngươi vô cùng có lòng tin. Nhưng mà bên chúng ta chỉ có chín thanh ngụy kiếm khí, cũng không có nhiều hơn.
Sở Mộ cười nhạt một tiếng rồi nói. Tống Quang Đào lại có chút chần chờ, tâm cơ của hắn có chút thông minh nhỏ. Sở Mộ làm như vậy lại càng khiến cho hắn kinh nghi bất định.
- Đúng rồi, trước đó vận khí tốt, gặp được kỳ ngộ cho nên ta có hai bản bí tịch.
Sở Mộ tiếp tục nói, lại móc ra hai quyển sách từ trong ngực:
- Một là kiếm khí quyết hỏa hệ Hoàng cấp thượng phẩm. MỘt là kiếm thuật cao giai Kim hệ nguyên vẹn. Cũng đem ra làm thứ đặt cược.
Sở Mộ nói lập tức khiến cho toàn thân rất nhiều người run rẩy, ngay cả loại đệ tử kiếm phái thượng phẩm như Vương Lân cũng không thể che dấu vẻ khiếp sợ trong mắt. Sở Thiên và Sở Hồng cũng nhìn nhau.
Vẻ mặt đám người La Ngọc Phong Thanh Phong viện kinh ngạc, hiển nhiên hai thứ này không nằm trong phạm vi thương nghị của bọn họ.
- Có dám hay không? Nếu như không dám thì nhận thua tại chỗ, quỳ xuống dập đầu ba cái, hô to câu đệ tử Thanh Lan viện đều là phế vật. Ta sẽ đồng ý cho ngươi rời khỏi đây.
Sở Mộ chậm rãi nói, đọc to từng chữ rõ ràng, lập tức khiến cho người ta kinh ngạc. Đây không phải là lời nói lúc trước của Tống Quang Đào hay sao? Vẻ mặt Tống Quang Đào lúc xanh lúc đó, đệ tử Thanh Lan viện tức thì như bị bóp cổ, không nói nên lời.
- Được, theo ý ngươi.
Vẻ mặt khó coi của Tống Quang Đào hiện tại không thể dùng từ ngữ nào để hình dung nữa. Hiện tại hắn đã đâm lao phải theo lao, không thể không đồng ý. Chợt ý nghĩ trong đầu chuyển đổi, nghĩ:
- Tiểu tử này nhất định đang phô trương thanh thế, muốn mượn cơ hội này khiến ta lùi bước. Chờ ta đánh bại hắn, những thứ kia toàn bộ đều trở thành vật của Thanh Lan viện chúng ta.
- Sở Thiên, có thể nhìn ra lệnh đệ rất có lòng tin, không bằng chúng ta cũng tới chơi đùa chút a.
Vương Kỳ đột nhiên nhìn về phía Sở Thiên, cao giọng nói:
- Nếu như là chơi đùa, phần thưởng cũng không cần lớn tới như vậy. Ta đặt hai khỏa Tăng khí hoàn.
- Hai khỏa Tăng khí hoàn sao đủ được, phải thêm một thanh Ngụy kiếm khí.
Sở Thiên cười lạnh nói.
- Được, ngưởi Sở gia quả thực đủ phách lực. Theo ý ngươi, lại thêm một thanh ngụy kiếm khí.
Vương Kỳ cười lạnh liên tục.
- Nhưng mà tới lúc đó cũng không nên ngay cả ngụy Kiếm khí cũng không thua nổi nha. Đối với đệ tử được kiếm viện bồi dưỡng thì đây là chuyện mất mặt xấu hổ tới cực điểm nha.
- Ngươi cũng thế.
Sở Thiên lạnh lùng đáp một câu.
Tiền đặt cược thêm vào lập tức đem trận quyết chiến còn chưa bắt đầu này đẩy lên đỉnh phong, làm cho mỗi một người quan sát đều tràn ngập chờ mong.
- Đệ tử Thanh Phong viện này tu vi không cao nhưng phách lực không nhỏ. nên quan sát một chút, nếu như có năng lực thì có thể mời chào một phen. Nhét vào dưới trướng thế tử.
Trên thính phòng có một gã Kiếm giả thấp giọng cười nói.