Sắc mặt Ngao Chân Hằng âm trầm có thể nhìn thấy mây đen.
Chỉ trong nháy mắt mà kiếm khí phân thân đã bị đối phương tiêu diệt, tuy còn có thể đoàn tụ nhưng cần có thời gian.
Hủy diệt kiếm khí phân thân, Sở Mộ quay người đánh ra một đạo kiếm quang ác liệt về phía Ngao Chân Hằng.
Không có kiếm khí phân thân kiềm chế, đối mặt song kiếm Sở Mộ, hắn thua chị kém em.
Ngăn cản, né tránh, gian nan chật vật, nội tâm Ngao Chân Hằng nhỏ máu.
Bí bảo phòng ngự trên người hắn là xác rùa đen, tùy ý Sở Mộ tiến công nhưng khó đánh phá, da mặt Ngao Chân Hằng không có dầy như vậy, bị nhiều người nhìn chằm chằm vào, hào không có lực phản kháng, chỉ có thể dựa vào bí bảo hộ thân, đây là cảm giác biệt khuát và nhục nhã.
Song kiếm không ngừng xuất kích, kiếm nhanh và càng lúc càng nhanh, mỗi một kiếm đều đánh trúng một điểm như nhau, Sở Mộ thề phải đánh vỡ phòng ngự.
Nước chảy đá mòn, phòng hộ cuối cùng sẽ bị đánh phá, Ngao Chân Hằng phản kích nhưng có phần vô lực.
Song kiếm vung mạnh, Sở Mộ tách ra, kiếm quang xuyên vân phá nguyệt, trong kiếm ẩn chứa mũi nhọn cực kỳ đáng sợ.
Tiếng vang rất nhỏ vang lên, sắc mặt Ngao Chân Hằng thay đổi, phòng hộ bị phá, bị đâm ra một điểm nhỏ, kiếm thứ hai đam vào liền mở rộng, vết rách cũng mở rộng ra.
Người Phá Thiên Cung ở xa nhìn chằm chằm vào.
Hơn mười kiếm đánh tới, kiếm kiếm đánh một điểm, phòng hộ vỡ ra như thủy tinh, Ngao Chân Hằng không còn bí bảo nên đã lộ ra trước kiếm của Sở Mộ.
Vô Thanh kiếm thức!
Kiếm quang vô thanh vô tức, nhanh tới mức tận cùng, Ngao Chân Hằng không kịp phản ứng, kiếm quang tới gần mi tâm.- Dùng tay!
Thánh cấp Phá Thiên Cung cũng phản ứng, sắc mặt đại biến, sắc mặt hắn tái nhợt không còn chút máu, hắn rống to một tiếng, xuất kiếm, kiếm quang cô đọng phá tan bầu trời, dùng không tốc độ không thể hình dung đánh thẳng về phía Sở Mộ.
Đáng tiếc, cách hàng vạn mét, nước xa không cứu được lửa gần.
Vô Thanh kiếm pháp vô thanh vô tức đâm về phía mi tâm Ngao Chân Hằng.
- Hỏng bét.
Sắc mặt ba người Tiêu Trạch biến hóa.
Ngao Chân Hằng sống hay chết không liên quan tới bọn họ, bởi vì người này là một trong bốn yêu nghiệt của Thiên Cổ Vực nhưng không được lòng của bọn họ
Nhưng nếu Sở Mộ giết chết Ngao Chân Hằng sẽ xuất hiện hậu quả nghiêm trọng, bởi vì Ngao Chân Hằng là đệ tử quan môn của cung chủ Phá Thiên Cung, là thiên tài đượcPhá Thiên Cung tốn hao vô số tài nguyên bồi dưỡng, được ký thác kỳ vọng rất cao.
Ngao Chân Hằng chết, Phá Thiên Cung sẽ tức giận, thiên tài tiểu thế giới không may mắn thoát khỏi, đại chiến nhất định xảy ra, đến lúc đó Thiên Cổ Vực sẽ lâm vào chiến loạn.
Bọn họ hiểu điểm này cũng đã không kịp ra tay ngăn cản, vẻ mặt tái nhợt, suy nghĩ có nên truyền tin tức quay về tông môn chuẩn bị sẵn sàng cho chiến loạn hay không.
Không thể né tránh, Ngao Chân Hằng sợ hãi, đôi mắt mơ hồ, mi tâm của hắn sắp bị Thiên Trảm Kiếm đaam trúng.
Trong tích tắc kiếm đâm vào mi tâm, xuyên thủng đầu hắn, đánh nát linh hồn.
Dị biến nảy sinh.
Khí tức kinh khủng trong người Ngao Chân Hằng bạo phát ra ngoài, phô thiên cái địa, đông cứng hư không.
Khí thế vô cùng mênh mông giống như vũ trụ, bá đạo tuyệt luân, cao cao tại thượng, có thể dễ dàng xé nát bầu trời, toái diệt hư không.
Mấy vạn mét lâm vào trạng thái chân không, thời gian bị đông cứng, tất cả người trong phạm vi này đều run rẩy, bọn họ có cảm giác mình là con sâu cái kiến.
Chênh lệch quá lớn.
Kiếm quang của cường giả Thánh cấp của Phá Thiên Cung cũng dừng lại trong hư không.
Kiếm của Sở Mộ rơi vào mi tâm Ngao Chân Hằng nhưng không thể tiến lên.
Trong người Ngao Chân Hằng bộc phát khí thế đáng sợ bao trùm mấy vạn mét chung quanh, Sở Mộ đứng mũi chịu sào, là mục tiêu chủ yếu.
Linh hồn như sắp nghiền nát, thân hình cũng sắp nghiền nát, từng đợt cảm giác đau đớn xuất hiện trong thân thể, trái tim như tan vỡ, xương cốt kêu ken két.
Sở Mộ cảm giác thân thể sắp nghiền nát, cũng bị nghiền thành thịt vụn.
Đáng sợ, thật sự đáng sợ.
Không ai ngờ tới, một kiếm của Sở Mộ nên chém giết Ngao Chân Hằng nhưng bị ngăn cản, Ngao Chân Hằng còn át chủ bai khác, là cung chủ Phá Thiên Cung lưu lại.
Đúng vậy, cung chủ Phá Thiên Cung cho Ngao Chân Hằng át chủ bài, là một loại bảo hộ, dù sao hắn là đệ tử quan môn của cung chủ Phá Thiên Cung, được bồi dưỡng trọng điểm cùng ký thác hi vọng, cung chủ Phá Thiên Cung không thể bỏ mặc hắn không lo.
Trong cơ thể Ngao Chân Hằng có ý chí của cung chủ Phá Thiên Cung lưu lại, cung chủ Phá Thiên Cung chính là tồn tại vượt qua Thánh cấp, một đạo ý chí của hắn kinh khủng bực nào, thực lực Sở Mộ mạnh hơn gấp một vạn lần cũng không thể làm gì hắn.
Tất cả người ở đây cũng không thể là đối thủ của cung chủ Phá Thiên Cung..
- Ha ha ha ha, ngươi chết chắc rồi.
Phong hồi lộ chuyển, Ngao Chân Hằng cười như điên.
Hắn cho rằng mình phải chết, không nghĩ tới còn xuất hiện biến cố này, xem ra sư tôn không giao cho mình đòn sát thủ gì nhưng cũng lưu lại ý chí trên người hắn, thời khắc mấu chốt còn có thể cứu mình một mạng.
Ba người Tiêu Trạch cũng hiểu được, sắc mặt rất khó nhìn, bởi vì tiếp theo Sở Mộ phải chết.
Mặc dù bọn họ mới tiếp xúc với Sở Mộ nhưng bọn họ cảm thấy đáng kết giao, không nghĩ tới còn chưa kết giao sâu đã biến thành lịch sử.
Cho dù cảm thấy rất tiếc hận nhưng ba người không có bêện pháp, bởi vì bọn họ không thể nhúc nhích dưới ý chí đáng sợ kia, ngay cả tư duy cũng chậm chạp.
Bọn họ cảm thấy, trong cơ thể bọn họ đoán chừng cũng có ý chí của sư tôn bám vào, nó không do bọn họ khống chế, chỉ có thời khắc sinh tử mới bộc phát giống như Ngao Chân Hằng.
Phong hồi lộ chuyển, Ngao Chân Hằng cười như điên, sát ý tăng vọt.
Nhưng không cần hắn động thủ, ý chí sư tôn lưu lại sẽ đánh tan linh hồn đối phương, hắn muốn nhìn tận mắt nhìn hỗn đản này diệt vong dưới ý chí của sư tôn, quá trình này rất thống khoái, bởi vì hắn nhìn thấy kẻ thù đang đau đớn và hối hận.
Ý chí trùng kích linh hồn Sở Mộ, bóng kiếm trong đầu hắn chấn động, kiếm quang lập loè, bị ý chí đè ép gần như sắp sụp đổ, hư ảnh Thiên Đạo chi kiếm hành động.
Đúng lúc này uy áp không thể hình dung giống như Thiên Đạo sinh ra, hư ảnh Thiên Đạo chi kiếm xuất hiện chống lại ý chí của cung chủ Phá Thiên Cung trùng kích, khuếch tán ra bên ngoài.
Lực lượng ý chí này bao phủ thân thể Sở Mộ, tan rã ý chí cung chủ Phá Thiên Cung giam cầm, phạm vi mấy vạn trượng khôi phục như cũ.
Ý chí này cho người ta cảm giác chí cao vô thượng, giống như Thiên Đạo quan sát thương sinh, công bình công chính, uy nghiêm vô tình, dưới uy áp này mọi người nhỏ bé như con kiến.