Sau khi Hô Duyên Chính Đình gia nhập Chân Kiếm tông, trải qua nửa tháng. Đại trưởng lão và Hạ Trấn Không rời đi rốt cuộc cũng trở về tông môn.
Chỉ là khi rời đi, hai bọn họ với sáu Thánh cấp của ba môn phái là tám người. Nhưng mà khi trở về lại có sáu người.
Trừ Đại trưởng lão và Hạ Trấn Không ra, bốn người khác theo thứ tự là môn chủ Vương Kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn cùng với môn chủ Tinh Kiếm môn. Cuối cùng, người cuối cùng ngày vượt qua dự liệu của Sở Mộ, là người dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra. Chính là Đệ nhất sứ giả Chiến Vương môn biến mất đã lâu.
Môn chủ ba phái tới, Sở Mộ không cảm thấy kỳ quái gì. Dù sao ba môn phái này sẽ phụ thuộc vào Chân Kiếm tông, cũng không phải là việc nhỏ. Đối với ba đại môn phái và Chân Kiếm tông mà nói, đó là chuyện rất lớn. Đã là chuyện rất lớn thì đương nhiên phải dụng tâm đối đãi.
Chỉ là đệ nhất sứ giả Chiến Vương môn, lúc ấy sau khi Sở Mộ thả cho đối phương chạy đi, hắn ta đã rời đi. Hiện tại sao lại trở về Chân Kiếm tông?
Hơn nữa lại đi cùng đám người Đại trưởng lão?
Sở Mộ liếc nhìn đối phương, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt ảm đạm, khí tức chấn động vô cùng hỗn loạn. Sở Mộ đã biết rõ đối phương bị thương, hơn nữa còn bị thương rất nặng.
- Sở tông chủ, đại trưởng lão bổn môn thua, Tinh Kiếm môn ta chấp nhận việc này.
Môn chủ Tinh Kiếm môn nói với Sở Mộ. Thực lực của hắn là Thánh cấp thất tinh trung giai, so với Đại trưởng lão kia còn mạnh hơn.
- Nhưng mà ta là môn chủ Tinh Kiếm môn, một tay sáng tạo ra Tinh Kiếm môn, cứ như vậy lại đem Tinh Kiếm môn trở thành chi mạch của Chân Kiếm tông, ta rất không cam lòng.
- Ngươi muốn vi phạm lời thề kiếm đạo sao?
Sở Mộ lạnh nhạt nói.- Không, ta sẽ không vi phạm lời thề kiếm đạo của Đại trưởng lão bổn môn. Ta nghe Đại trưởng lão nói Sở tông chủ là một tu luyện giả tu luyện Nguyên thần chi đạo đúng không?
Hai mắt môn chủ Tinh kiếm môn sáng lên, sáng chói như quần sao.
- Xin Sở tông chủ thi triển bí pháp công kích nguyên thần công kích ta.
Một yêu cầu rất là kỳ quái, mọi người vô cùng khó hiểu, nhíu này nhìn môn chủ Tinh Kiếm môn. Mà ngay cả môn chủ Vọng Kiếm môn và Vương Kiếm môn cũng có biểu lộ như vậy.
- Ý gì?
Sở Mộ hỏi.
- Ta không cam lòng, cho nên ta cầm một lý do khiến cho trong lòng ta có thể tiếp nhận.
Môn chủ Tinh Kiếm môn nói thẳng.
Lời nói của hắn rất dễ hiểu, một tay sáng tạo ra Tinh Kiếm môn, trả giá vô số tâm huyết, cuối cùng lại trở thành chi mạch phụ thuộc người khác. Không cam lòng cũng rất là bình thường.
Chỉ là rốt cuộc hắn có ý gì.
Không có nghĩ nhiều, Sở Mộ thi triển ra Liệt Hồn chi luân.
Liệt Hồn chi luân đã vững chắc ở cấp độ Tứ cấp sơ kỳ bắn vào trong thế giới tinh thần của môn chủ Tinh Kiếm môn, bắn thẳng tới phía nguyên thần của đối phương.
Nguyên thần của môn chủ Tinh kiếm môn cũng là tứ cấp. bất quá chung quanh nguyên thần, quang mang so với Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn trước đó còn sâu hơn một ít, gần với màu xanh nhạt, miễn cưỡng xem như cấp độ nguyên thần Tứ cấp trung kỳ.
Điều khiến cho Sở Mộ chú ý là bên ngoài nguyên thần của môn chủ Tinh Kiếm môn, trừ nguyên thần chi quang Thanh Đồng ra còn có một mảnh quang mang màu xanh da trời, sáng bóng. Đám quang mang màu xanh da trời này giống như nước biển bập bềnh, lại cố định ở một nơi, không có lan tràn ra.
Đây là một loại bí pháp phòng ngự nguyên thần, quang mang màu xanh da trời giống như nước biển kia bảo hộ nguyên thần của môn chủ Tinh Kiếm môn.
Liệt Hồn chi luân tứ cấp sơ kỳ lập tức bắn về phía nguyên thần của đối phương, tốc độ cực nhanh. Trong tích tắc đã tiến vào trong đám quang mang kia. Đám quang mang màu xanh da trời này chấn động, như sóng lớn ngập trời trùng kích về phía Liệt Hồn chi luân.
Xu thế cắt ngang của Liệt Hồn chi luân chỉ hơi bị ngăn cản một chút, lập tức phá vỡ quang mang màu xanh da trời trùng trùng điệp điệp.
- Bí pháp phòng ngự nguyên thần tam cấp.
Trong nháy mắt Sở Mộ đã phỏng đoán đước đẳng cấp bí pháp phòng ngự nguyên thần của đối phương.
Bất quá bí pháp phòng ngự nguyên thần tứ cấp căn bản không có cách nào đối kháng với Liệt Hồn chi luân tứ cấp sơ kỳ luân phiên công kích. Trên thực tế lại còn là liên tục xoay tròn, cắt với tốc độ cao.
Rất nhanh Liệt Hồn chi luân đã đột phá bí pháp phòng ngự nguyên thần tam cấp cua đối phương, bắn thẳng về phía nguyên thần, bị nguyên thần chi quang Thanh đồng chống cự. Lực phòng ngự của nguyên thần chi quang Thanh đồng so với bí pháp phòng ngự nguyên thần Tam cấp còn kiên cường, dẻo dai hơn. Lập tức ngăn cản Liệt Hồn chi luân của Sở Mộ.
Nhưng mà cũng chỉ là ngăn cản tạm thời mà thôi. Dưới Liệt Hồn chi luân không ngừng cắt, nguyên thần chi quang Thanh Đồng nhanh chóng bị cắt mờ. Chỉ chưa tới hai tức ngắn ngủi Liệt Hồn chi luân đã phóng tới trước mặt nguyên thần của đối phương. Hàn ý lan tràn khiến cho nguyên thần của đối phương run rẩy, run sợ.
Sở Mộ lại điều khiển Liệt Hồn chi luân dừng lại, không có xé rách nguyên thần của đối phương ra.
Chợt, Liệt Hồn chi luân nhanh chóng lùi về phía sau, rời khỏi thế giới tinh thần của đối phương, trở về thế giới tinh thần của Sở Mộ.
- Sở tông chủ quả nhiên là tu luyện giả tu luyện Nguyên thần chi đạo.
Môn chủ Tinh Kiếm môn nói, vẻ mặt hắn rất là kỳ lạ, có kích động cũng có cô đơn.
- Tinh Kiếm môn ta nguyện ý trở thành chi mạch của Chân Kiếm tông.
Thái độ cThasiinh Kiếm môn khiến cho người ta có chút không hiểu, trên thực tế trừ chính hắn ra không có ai hiểu được trong lòng hắn đang nghĩ gì.
Bất quá môn chủ Tinh Kiếm môn đã tỏ thái độ như vậy, hắn cũng là đại nhân vật có uy tín danh dự, cho nên cũng sẽ không đổi ý.
Nghe được lời nói của môn chủ Tinh Kiếm môn, môn chủ Vương kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn biết rõ, chuyện đã trở thành kết cục đã định, không thể nào vãn hồi. Tuy rằng trong lòng bọn hắn có trăm lần không muốn nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực. Tạm thời như vậy mà thôi, sau đó lại tìm cơ hội thoát ly.
- Được, đã như vậy thì trước tiên mời ba vị môn chủ tới thiên điện nghỉ ngơi, chờ trưởng lão bổn tông thương nghị một phen. Sau đó lại đàm phán chuyện tiếp theo.
Sở Mộ nói, hắn không có quanh co lòng vòng mà nói thẳng.
Ba môn chủ đều không có dị nghị gì, ba người được dẫn đường đi tới Thiên điện nghỉ ngơi.
Chợt, Sở Mộ nhìn về phía Đệ nhất sứ giả của Chiến Vương môn trước đó.
- Tông chủ, ta và Hạ khách khanh trên đuuờng trở về gặp được hắn. Hắn bị thương nặng cho nên ta cứu về.