Sở Mộ tập trung tinh thần kiểm tra. Quả nhiên học phần có tăng trưởng. Ban đầu từ ba vạn bảy nghìn tăng đến ba vạn bảy nghìn sáu trăm.
- Ngươi... Ngươi có phải nên thu… thanh kiếm... lại...
Trương Khánh Vĩ chỉ vào kiếm của Sở Mộ, khóe mắt liên tục co quắp, chật vật nói.
- Ngươi có phải đang suy nghĩ, tìm người nào đối phó ta hoặc là tìm cơ hội gì đó để trả thù ta hay không?
Sở Mộ mỉm cười cười, nói.
- Không đúng, không đúng... Ta làm sao có thể. Đây là do ta trình độ không bằng người...
Trương Khánh Vĩ liên tục cười nịnh nọt. Mặc dù hắn hận Sở Mộ hận muốn chết, nhưng bây giờ lại một điểm cũng không dám thể hiện ra.
- Hoan nghênh ngươi trả thù. Chỉ có điều tiếp theo, sẽ không đơn giản như vậy đâu.
Sở Mộ cười mà như không cười nói, sau đó thu kiếm vào vỏ.
Hai học viên mới vừa nhìn thấy liền cảm giác đã nghiền. Tên học viên cũ Trương Khánh Vĩ này lúc trước bá đạo như vậy, ở trước mặt Sở Mộ, còn chưa phải là bị thu thập đến mức ngoan ngoãn như một con chó nhà hay sao?
Ánh mắt Trương Khánh Vĩ lóe lên, thu kiếm vào vỏ, dựa vào vách tường di chuyển sang một bên. Hắn rất sợ Sở Mộ xuất thủ lần nữa. Thời điểm di chuyển đến lối ra, hắn vội vàng lui về phía sau, xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Trương Khánh Vĩ, Sở Mộ biết, người này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nhưng Sở Mộ không sợ chút nào. Kiếm Phủ có quy định của Kiếm Phủ. Hơn nữa trong ngoại phủ, lợi hại nhất chẳng qua chỉ là tu vi nửa bước Hóa Khí. Lấy thực lực của mình, đủ mà đối kháng.
- Sở sư huynh, sư huynh thật là lợi hại.
- Sở sư huynh, sư huynh quá uy phong. Một kiếm đánh bại hắn.
Hai học viên mới vội vàng chạy tới chỗ Sở Mộ cung kính nói. Cảnh tượng trước mắt khiến cho bọn họ ý thức được phải đầu nhập vào Sở Mộ mới có thể ở lại. Bằng không bọn họ vốn không phải là đối thủ của Trương Khánh Vĩ.
Sở Mộ chỉ mỉm cười không nói gì thêm. Vừa rồi mặc dù có thể một kiếm đạt được hiệu quả, một mặt là bởi vì Trương Khánh Vĩ cũng không coi trọng hắn. Mặc khác, Sở Mộ cũng muốn ra oai phủ đầu, trực tiếp lấy ba thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập thân pháp Tật Phong Lược Ảnh, nhanh chóng xuất kiếm.
Bằng không, thoáng cái để Trương Khánh Vĩ có sự chuẩn bị, trừ khi Sở Mộ thi triển đòn sát thủ, bằng không muốn đánh bại hắn, cũng không có dễ dàng như vậy. Hơn nữa Trương Khánh Vĩ này ở ngoại phủ tu luyện một năm, nói không chừng cũng nắm giữ được con bài tẩy gì đó.
Trở về lầu hai, chuyện của Trương Khánh Vĩ khiến Sở Mộ hiểu rõ, Đại Khôn Kiếm Phủ cũng không phải là nơi yên lành gì. Muốn đứng vững ở chỗ này, nhất định phải có thủ đoạn tốt hơn người khác mới được!
Hai người học viên mới khác, một người tên là Chu Nghị một người tên là Trầm Đào, đến từ Hành Châu và Côn Châu. Bọn họ đều đệ tử kiếm phái trung phẩm. Sở Mộ cùng bọn họ nói chuyện vài câu, cũng không đi sâu. Hắn quay trở về trong phòng của mình, tiếp tục lật xem phủ quy của Kiếm Phủ
Không bao lâu, cả bản phủ quy của Kiếm Phủ đã bị Sở Mộ lật xem xong.
- Bên trong Kiếm Phủ, có thể đưa ra khiêu chiến, nhưng chỉ ở một vài chỗ đặc biệt. Ví dụ như Tàng Công Lâu, Kiếm Khí Các Đan, Dược Các là không thể tùy ý ra tay. Bằng không coi là trái với phủ quy.
Sở Mộ đóng bản phủ quy lại, thầm nói với mình:
- Cho dù là ra tay, cũng không thể khiến đối phương chết hoặc trọng thương không có cách nào trị hết. Trừ khi có ký kết tử kiếm ước, bằng không coi là trái với phủ quy sẽ bị chấp pháp bắt lại.
Đặt bản phủ quy của Kiếm Phủ ở đầu giường, Sở Mộ suy nghĩ một chút, đứng dậy ra cửa xuống lầu. Đi ra ngoài Kiếm Lâu, mục đích của hắn là đi tới Tàng Công Lâu, xem thử nội tình những thứ Kiếm Phủ thu thập, tàng trữ được.
Trên phủ quy của Kiếm Phủ có kèm địa đồ, đánh dấu rõ ràng ra vị trí và tuyến đường của các cơ cấu như Tàng Công Lâu. Bên đường còn cắm biển báo, rất dễ tìm.
Dọc đường đi, Sở Mộ gặp phải không ít khuôn mặt xa lạ. Hắn suy đoán chắc là học viên cũ của ngoại phủ. Đối với gương mặt hắn, những học viên cũ cũng đều nhìn mấy lần, châu đầu ghé tai. Sở Mộ mơ hồ nghe được bọn họ nhắc tới tên của mình. Còn có tên vài người người khác như là Luyện Thanh Vân.
Một lát sau, một tòa lầu các cao tầng thật giống như một cái tháp lớn xuất hiện ở trước mắt hắn, dường như chính là phiên bản Kiếm Lâu được phóng đại.
Trên cửa lớn chính có một tấm bảng hiệu, ba chữ lớn với phong quang ép người ẩn chứa huyền diệu: Tàng Công Lâu
Cũng không biết tại sao, số người ra vào Tàng Công Lâu cực ít. Sau khi Sở Mộ dừng lại một chút liền bước chân, bước vào bên trong Tàng Công Lâu. Vừa vào, hắn nhìn thấy cách đó không xa có một tấm bảng gỗ lớn dựng thẳng. Trên đó viết một vài quy tắc có liên quan tới bên trong Tàng Công Lâu.
Ví dụ như sau khi nhìn trúng một môn công pháp bí tịch nào đó, phải làm như thế nào để nhận được môn công pháp bí tịch này. Mặt khác sau khi thu được công pháp bí tịch chỉ có thể tự mình tu luyện, không thể cho người khác tu luyện. Thậm chí ngay cả lật xem cũng không được. Bằng không một khi bị điều tra ra, sẽ xem như trái với phủ quy mà xử trí. Thời gian mượn mỗi môn công pháp bí tịch về đọc là một tháng. Trong vòng một tháng phải trả lại
Sau khi hoàn toàn tiến vào Tàng Công Lâu, toàn thân hắn căng thẳng giống như có đôi mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của hắn.
- Có lẽ là cao thủ trấn thủ Tàng Công Lâu.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn lại đi về phía trước. Cảm giác bị người khác để ý này liền biến mất
Nhưng Sở Mộ biết, người âm thầm trấn thủ nhất định ở một nơi nào đó ngay trong Tàng Công Lâu. Mỗi một người tiến vào Tàng Công Lâu, nhất cử nhất động đều bị đối phương biết được.
- Sở sư đệ, sư đệ cũng tới đây sao?
Một giọng nói mang theo vài phần ngạc nhiên truyền đến. Sở Mộ quay đầu nhìn lại. Luyện Thanh Vân bước tới.
- Đến xem thử.
Sở Mộ gật đầu, nói.
- Thật sự không hổ danh là Kiếm Phủ Tàng Công Lâu. Những công pháp bí tịch thu thập, tàng trữ thật sự còn nhiều hơn ở bản phái.
Luyện Thanh Vân đi tới bên cạnh Sở Mộ, thở dài nói
- A, vậy ta thật ra phải xem kỹ mới được.
Sở Mộ có chút ngạc nhiên.
- Phải rồi, nội tình Kiếm Phủ thật sự đặc biệt thâm hậu. Nhưng đáng tiếc là công pháp bí tịch bên trong Tàng Công Lâu này thu thập, tàng trữ đều thuộc về tu luyện Kiếm Khí Cảnh. Có một vài bí tịch cao thâm hơn một chút, thuộc về công pháp Hóa Khí Cảnh tu luyện. Nhưng tất cả đều không trọn vẹn. Hơn nữa số lượng học phần cần thiết để đổi lấy vẫn rất cao.
Luyện Thanh Vân lắc đầu than thở:
- Ta đoán, ngoại phủ có một tòa Tàng Công Lâu. Mội phủ chắc hẳn cũng có một tòa Tàng Công Lâu, thu nhận sử dụng chính là bí tịch công pháp Hóa Khí Cảnh.
- Ừ.
Sở Mộ gật đầu
- Vậy sư đệ từ từ xem. Sư huynh ta đi trước.
Luyện Thanh Vân nói xong, liền xoay người đi ra khỏi Tàng Công Lâu
Sở Mộ tập trung tinh thần kiểm tra. Quả nhiên học phần có tăng trưởng. Ban đầu từ ba vạn bảy nghìn tăng đến ba vạn bảy nghìn sáu trăm.
- Ngươi... Ngươi có phải nên thu… thanh kiếm... lại...
Trương Khánh Vĩ chỉ vào kiếm của Sở Mộ, khóe mắt liên tục co quắp, chật vật nói.
- Ngươi có phải đang suy nghĩ, tìm người nào đối phó ta hoặc là tìm cơ hội gì đó để trả thù ta hay không?
Sở Mộ mỉm cười cười, nói.
- Không đúng, không đúng... Ta làm sao có thể. Đây là do ta trình độ không bằng người...
Trương Khánh Vĩ liên tục cười nịnh nọt. Mặc dù hắn hận Sở Mộ hận muốn chết, nhưng bây giờ lại một điểm cũng không dám thể hiện ra.
- Hoan nghênh ngươi trả thù. Chỉ có điều tiếp theo, sẽ không đơn giản như vậy đâu.
Sở Mộ cười mà như không cười nói, sau đó thu kiếm vào vỏ.
Hai học viên mới vừa nhìn thấy liền cảm giác đã nghiền. Tên học viên cũ Trương Khánh Vĩ này lúc trước bá đạo như vậy, ở trước mặt Sở Mộ, còn chưa phải là bị thu thập đến mức ngoan ngoãn như một con chó nhà hay sao?
Ánh mắt Trương Khánh Vĩ lóe lên, thu kiếm vào vỏ, dựa vào vách tường di chuyển sang một bên. Hắn rất sợ Sở Mộ xuất thủ lần nữa. Thời điểm di chuyển đến lối ra, hắn vội vàng lui về phía sau, xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Trương Khánh Vĩ, Sở Mộ biết, người này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nhưng Sở Mộ không sợ chút nào. Kiếm Phủ có quy định của Kiếm Phủ. Hơn nữa trong ngoại phủ, lợi hại nhất chẳng qua chỉ là tu vi nửa bước Hóa Khí. Lấy thực lực của mình, đủ mà đối kháng.
- Sở sư huynh, sư huynh thật là lợi hại.
- Sở sư huynh, sư huynh quá uy phong. Một kiếm đánh bại hắn.
Hai học viên mới vội vàng chạy tới chỗ Sở Mộ cung kính nói. Cảnh tượng trước mắt khiến cho bọn họ ý thức được phải đầu nhập vào Sở Mộ mới có thể ở lại. Bằng không bọn họ vốn không phải là đối thủ của Trương Khánh Vĩ.
Sở Mộ chỉ mỉm cười không nói gì thêm. Vừa rồi mặc dù có thể một kiếm đạt được hiệu quả, một mặt là bởi vì Trương Khánh Vĩ cũng không coi trọng hắn. Mặc khác, Sở Mộ cũng muốn ra oai phủ đầu, trực tiếp lấy ba thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập thân pháp Tật Phong Lược Ảnh, nhanh chóng xuất kiếm.
Bằng không, thoáng cái để Trương Khánh Vĩ có sự chuẩn bị, trừ khi Sở Mộ thi triển đòn sát thủ, bằng không muốn đánh bại hắn, cũng không có dễ dàng như vậy. Hơn nữa Trương Khánh Vĩ này ở ngoại phủ tu luyện một năm, nói không chừng cũng nắm giữ được con bài tẩy gì đó.
Trở về lầu hai, chuyện của Trương Khánh Vĩ khiến Sở Mộ hiểu rõ, Đại Khôn Kiếm Phủ cũng không phải là nơi yên lành gì. Muốn đứng vững ở chỗ này, nhất định phải có thủ đoạn tốt hơn người khác mới được!
Hai người học viên mới khác, một người tên là Chu Nghị một người tên là Trầm Đào, đến từ Hành Châu và Côn Châu. Bọn họ đều đệ tử kiếm phái trung phẩm. Sở Mộ cùng bọn họ nói chuyện vài câu, cũng không đi sâu. Hắn quay trở về trong phòng của mình, tiếp tục lật xem phủ quy của Kiếm Phủ
Không bao lâu, cả bản phủ quy của Kiếm Phủ đã bị Sở Mộ lật xem xong.
- Bên trong Kiếm Phủ, có thể đưa ra khiêu chiến, nhưng chỉ ở một vài chỗ đặc biệt. Ví dụ như Tàng Công Lâu, Kiếm Khí Các Đan, Dược Các là không thể tùy ý ra tay. Bằng không coi là trái với phủ quy.
Sở Mộ đóng bản phủ quy lại, thầm nói với mình:
- Cho dù là ra tay, cũng không thể khiến đối phương chết hoặc trọng thương không có cách nào trị hết. Trừ khi có ký kết tử kiếm ước, bằng không coi là trái với phủ quy sẽ bị chấp pháp bắt lại.
Đặt bản phủ quy của Kiếm Phủ ở đầu giường, Sở Mộ suy nghĩ một chút, đứng dậy ra cửa xuống lầu. Đi ra ngoài Kiếm Lâu, mục đích của hắn là đi tới Tàng Công Lâu, xem thử nội tình những thứ Kiếm Phủ thu thập, tàng trữ được.
Trên phủ quy của Kiếm Phủ có kèm địa đồ, đánh dấu rõ ràng ra vị trí và tuyến đường của các cơ cấu như Tàng Công Lâu. Bên đường còn cắm biển báo, rất dễ tìm.
Dọc đường đi, Sở Mộ gặp phải không ít khuôn mặt xa lạ. Hắn suy đoán chắc là học viên cũ của ngoại phủ. Đối với gương mặt hắn, những học viên cũ cũng đều nhìn mấy lần, châu đầu ghé tai. Sở Mộ mơ hồ nghe được bọn họ nhắc tới tên của mình. Còn có tên vài người người khác như là Luyện Thanh Vân.
Một lát sau, một tòa lầu các cao tầng thật giống như một cái tháp lớn xuất hiện ở trước mắt hắn, dường như chính là phiên bản Kiếm Lâu được phóng đại.
Trên cửa lớn chính có một tấm bảng hiệu, ba chữ lớn với phong quang ép người ẩn chứa huyền diệu: Tàng Công Lâu
Cũng không biết tại sao, số người ra vào Tàng Công Lâu cực ít. Sau khi Sở Mộ dừng lại một chút liền bước chân, bước vào bên trong Tàng Công Lâu. Vừa vào, hắn nhìn thấy cách đó không xa có một tấm bảng gỗ lớn dựng thẳng. Trên đó viết một vài quy tắc có liên quan tới bên trong Tàng Công Lâu.
Ví dụ như sau khi nhìn trúng một môn công pháp bí tịch nào đó, phải làm như thế nào để nhận được môn công pháp bí tịch này. Mặt khác sau khi thu được công pháp bí tịch chỉ có thể tự mình tu luyện, không thể cho người khác tu luyện. Thậm chí ngay cả lật xem cũng không được. Bằng không một khi bị điều tra ra, sẽ xem như trái với phủ quy mà xử trí. Thời gian mượn mỗi môn công pháp bí tịch về đọc là một tháng. Trong vòng một tháng phải trả lại
Sau khi hoàn toàn tiến vào Tàng Công Lâu, toàn thân hắn căng thẳng giống như có đôi mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của hắn.
- Có lẽ là cao thủ trấn thủ Tàng Công Lâu.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn lại đi về phía trước. Cảm giác bị người khác để ý này liền biến mất
Nhưng Sở Mộ biết, người âm thầm trấn thủ nhất định ở một nơi nào đó ngay trong Tàng Công Lâu. Mỗi một người tiến vào Tàng Công Lâu, nhất cử nhất động đều bị đối phương biết được.
- Sở sư đệ, sư đệ cũng tới đây sao?
Một giọng nói mang theo vài phần ngạc nhiên truyền đến. Sở Mộ quay đầu nhìn lại. Luyện Thanh Vân bước tới.
- Đến xem thử.
Sở Mộ gật đầu, nói.
- Thật sự không hổ danh là Kiếm Phủ Tàng Công Lâu. Những công pháp bí tịch thu thập, tàng trữ thật sự còn nhiều hơn ở bản phái.
Luyện Thanh Vân đi tới bên cạnh Sở Mộ, thở dài nói
- A, vậy ta thật ra phải xem kỹ mới được.
Sở Mộ có chút ngạc nhiên.
- Phải rồi, nội tình Kiếm Phủ thật sự đặc biệt thâm hậu. Nhưng đáng tiếc là công pháp bí tịch bên trong Tàng Công Lâu này thu thập, tàng trữ đều thuộc về tu luyện Kiếm Khí Cảnh. Có một vài bí tịch cao thâm hơn một chút, thuộc về công pháp Hóa Khí Cảnh tu luyện. Nhưng tất cả đều không trọn vẹn. Hơn nữa số lượng học phần cần thiết để đổi lấy vẫn rất cao.
Luyện Thanh Vân lắc đầu than thở:
- Ta đoán, ngoại phủ có một tòa Tàng Công Lâu. Mội phủ chắc hẳn cũng có một tòa Tàng Công Lâu, thu nhận sử dụng chính là bí tịch công pháp Hóa Khí Cảnh.
- Ừ.
Sở Mộ gật đầu
- Vậy sư đệ từ từ xem. Sư huynh ta đi trước.
Luyện Thanh Vân nói xong, liền xoay người đi ra khỏi Tàng Công Lâu