- Kiếm Phủ phân ra thành ngoại phủ, nội phủ và vương phủ. Học viên tất nhiên cũng chia ra làm học viên ngoại phủ, học viên nội phủ và học viên vương phủ. Kiếm Khí Cảnh là học viên ngoại phủ. Hóa Khí Cảnh là học viên nội phủ. Khí Hải Cảnh là học viên vương phủ. Cửu Chuyển Cảnh lại được xưng là học viên hạt giống. Tới Nguyên Cực Cảnh, mới có thể trở thành Kiếm Chi Tử.
Chư Cát Minh giải thích:
- Học viên của ngoại phủ, nội phủ và vương phủ, chỉ có tu vi hạn chế. Nhưng học viên hạt giống và Kiếm Chi Tử ngoại trừ tu vi hạn chế ra, còn có hạn chế về tuổi tác. Chỉ có điều cụ thể thế nào, ta ngược lại cũng không quá hiểu rõ.
- Cửu Chuyển Cảnh... Nguyên Cực Cảnh...
Trong lòng Sở Mộ sóng to gió lớn cuộn trào mãnh liệt.
- Học viên ngoại phủ vốn có hơn hai ngàn người. Hiện tại lại thêm học viên mới các ngươi, có gần bốn ngàn. Nhưng ngoại phủ chẳng qua chỉ là cất bước mà thôi. Nội phủ và vương phủ mới thật sự là sân khấu. Đệ tử nội phủ có hơn bảy vạn. Đệ tử vương phủ cũng có hơn hai vạn người. Mỗi một người đều nắm giữ thực lực cường đại mà kiếm giả không thể so sánh được. Muốn ở trong rất nhiều thiên tài kiếm giả, trổ hết tài năng, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Quả thực... Rất kinh người...
Sở Mộ hít một hơi, nhẹ giọng nói.
- Chỉ có điều, ta tin tưởng Sở sư đệ nhất định có thể ở trong rất nhiều kiếm giả trổ hết tài năng xông lên Kiếm Bảng, trở thành một trong những người khiến người ta phải chú ý.
Chư Cát Minh cười nói:
- Ta không phải đang khen tặng ngươi. Cũng không phải đang nói đùa. Mà đây là một loại trực giác. Bởi vì ta tu luyện kiếm thuật, trực giác của ta đến bây giờ chẳng bao giờ sai lầm.
- Ừ.
Gật đầu, Sở Mộ việc nhân đức không nhường ai.
Ở trên phủ quy của Kiếm Phủ có miêu tả liên quan. Ngoại phủ có Thiết Kiếm Bảng, nội phủ có Đồng Kiếm Bảng, vương phủ có Ngân Kiếm Bảng. Mỗi Kiếm Bảng có số lượng trăm người. Chỉ có lưu danh ở trên bảng, mới có thể xem như là trổ hết tài năng ở đông đảo các thiên tài kiếm giả, khó khăn nặng nề.
Tiếp theo, Chư Cát Minh lại nói với Sở Mộ không ít chuyện bên trong Kiếm Phủ, nhất là nội phủ. Sở Mộ có lý giải sâu sắc hơn đối với Kiếm Phủ, cũng càng thêm xác định thêm rõ ràng về những gì mình định tiến hành.
- Sư đệ, ta cho ngươi kiến nghị, không nên dính dáng vào cuộc đối đầu giữa học viên mới và học viên cũ làm gì. Điều này thuần túy là đang lãng phí thời gian.
Cuối cùng, Chư Cát Minh nói.
- Được, ta đã biết.
Sở Mộ gật đầu.
- Được. Hôm nay trò chuyện đến đây thôi. Chúc sư đệ ở ngoại phủ trổ hết tài năng, quang vinh leo lên Thiết Kiếm Bảng.
Chư Cát Minh đứng dậy cười nói, muốn rời đi.
Sở Mộ tiễn Chư Cát Minh đến bên ngoài phong cấm của Kiếm Lâu.
- Đúng rồi. Có một việc ta thiếu chút nữa quên.
Đi được hai bước, Chư Cát Minh bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Sở Mộ, trịnh trọng nói:
- Sư đệ, không quan tâm ngươi lĩnh ngộ được ý cảnh gì, cần phải nâng ý cảnh tăng tới ba thành rồi hãy đi đột phá Hóa Khí Cảnh. Bởi vì trong nháy mát khi vừa đột phá được Hóa Khí, sẽ tiến vào một loại cảnh giới Không Linh. Ở dưới loại trạng thái này, có ba phần khả năng ý cảnh ba thành lĩnh ngộ sâu sắc, đột phá đến bốn thành. Nếu như chuẩn bị đầy đủ, sẽ có 5 phần khả năng lĩnh ngộ ba thành ý cảnh lên tới bốn thành.
Trong lòng Sở Mộ chấn động. Cái tin tức này trong những lời Chư Cát Minh đã nói, đối với hắn xem như có giá trị nhất!
Chư Cát Minh đến, giảng giải một phen, khiến Sở Mộ đối với Kiếm Phủ có nhận thức càng khắc sâu hơn.
Đệ tử ngoại phủ khoảng bốn nghìn người. Dệ tử nội phủ lại cao tới hơn bảy vạn. đệ tử vương phủ có hơn hai vạn người. Số lượng như vậy khiến Sở Mộ vạn phần khiếp sợ..
Tất cả đệ tử nội phủ đều kiếm giả Hóa Khí Cảnh. Tất cả đệ tử vương phủ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, hơn nữa còn không phải là kiếm giả bình thường. Ngoài ra còn có học viên hạt giống Cửu Chuyển Cảnh. Chư Cát Minh cũng không có nói cụ thể là bao nhiêu người. Chỉ có điều nghĩ đến, chắc hẳn cũng sẽ không quá ít mới đúng.
- Toàn bộ kiếm giả Hóa Khí Cảnh bên trong Thanh Phong Kiếm Phái cũng không hơn mười hai mươi mấy người. Cho dù là Thanh Lan Kiếm Phái mạnh mẽ hơn Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng kiếm giả Hóa Khí Cảnh cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều. Tất cả kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong toàn bộ ba kiếm phái núi Thanh Lan, số lượng còn chưa tới một trăm. So với Đại Khôn Kiếm Phủ, quả thực chính là đom đóm so với trăng sáng.
Sở Mộ âm thầm nói.
Hắn cảm thấy, cho dù là kiếm phái trung phẩm thậm chí kiếm phái thượng phẩm cường đại hơn nữa, số lượng kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong đó tuyệt đối cũng không có cách nào so sánh được với Kiếm Phủ. Hơn bảy vạn người, đó là số lượng khổng lồ tới mức nào?
Trở về phòng của mình, trong đầu nhớ lại tất cả những gì Chư Cát Minh nói về Kiếm Phủ, tiêu hóa từng cái, trong lòng đang chấn động cũng dần dần bình phục lại. Hắn lại có một cảm giác hưng phấn phát ra từ sâu trong lòng, phát ra từ trong xương tủy, phát ra từ linh hồn.
- Kiếm Phủ như vậy, cường giả mọc lên như nấm, mới thật sự là chỗ thích hợp cho ta.
Sở Mộ âm thầm nói. Trong mắt hắn lộ ra tinh quang phóng vào hư không. Khóe miệng lộ ra một ý cười. Nắm đấm hắn nắm chặt. Hắn chỉ cảm thấy ở sâu trong thân thể mình đang cuộn trào mãnh liệt một lực lượng cọ rửa toàn thân, khiến hắn hận không thể lập tức rút kiếm ra, tìm những cao thủ khác đấu kiếm so chiêu.
Một lúc lâu, trong lòng Sở Mộ kích động mới dần dần bình phục lại đi. Tinh quang trong cặp mắt cũng dần dần nội liễm, lại ẩn chứa ở sâu trong đồng tử.
- Đại lục Cổ Kiếm không giống với địa cầu. Ở trên địa cầu, kiếm thuật sư cả đời rèn luyện kiếm thuật cơ sở. Tới kiếm thuật Tông Sư mới nắm giữ ngoại kiếm khí, đồng thời bắt đầu sáng tạo ra kiếm chiêu của mình. Kể từ đó, cần không ngừng khiêu chiến xung quanh, cùng kiếm thuật sư cao minh so chiêu, do đó nâng cao bản thân.
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ tìm tòi:
- Nhưng kiếm giả ở đại lục Cổ Kiếm. Kiếm thuật không phải chỉ duy nhất một loại cơ sở. Ngoài ra, còn có các loại kiếm thuật uy lực cường đại. Còn có nội kiếm khí. Còn có các loại ý cảnh cùng với kiếm thế. Cho nên, cho dù là không khiêu chiến với xung quanh, cũng có con đường khác để đạt tới mục đích cường đại bản thân.
Nếu như trước kia dựa theo tính tình của Sở Mộ, đã sớm đi xung quanh tìm kiếm kiếm giả cao minh để so tài. Nhưng hoàn cảnh khác nhau, kiếm giả so với kiếm thuật sư, cũng có vẻ càng rộng lớn tinh thâm hơn, không cần câu nệ ở một cách. Còn nữa, thế giới kiếm giả, cường giả rất nhiều. Hiện tại, Sở Mộ chỉ xem như là kiếm giả trong tầng dưới cùng, là tầng cơ sở mà thôi. Hắn vẫn cần phải tiếp tục nâng cao bản thân trở nên cường đại hơn, mới có tư cách cùng kiếm đạo cường giả khác tranh phong.
- Kiếm Phủ phân ra thành ngoại phủ, nội phủ và vương phủ. Học viên tất nhiên cũng chia ra làm học viên ngoại phủ, học viên nội phủ và học viên vương phủ. Kiếm Khí Cảnh là học viên ngoại phủ. Hóa Khí Cảnh là học viên nội phủ. Khí Hải Cảnh là học viên vương phủ. Cửu Chuyển Cảnh lại được xưng là học viên hạt giống. Tới Nguyên Cực Cảnh, mới có thể trở thành Kiếm Chi Tử.
Chư Cát Minh giải thích:
- Học viên của ngoại phủ, nội phủ và vương phủ, chỉ có tu vi hạn chế. Nhưng học viên hạt giống và Kiếm Chi Tử ngoại trừ tu vi hạn chế ra, còn có hạn chế về tuổi tác. Chỉ có điều cụ thể thế nào, ta ngược lại cũng không quá hiểu rõ.
- Cửu Chuyển Cảnh... Nguyên Cực Cảnh...
Trong lòng Sở Mộ sóng to gió lớn cuộn trào mãnh liệt.
- Học viên ngoại phủ vốn có hơn hai ngàn người. Hiện tại lại thêm học viên mới các ngươi, có gần bốn ngàn. Nhưng ngoại phủ chẳng qua chỉ là cất bước mà thôi. Nội phủ và vương phủ mới thật sự là sân khấu. Đệ tử nội phủ có hơn bảy vạn. Đệ tử vương phủ cũng có hơn hai vạn người. Mỗi một người đều nắm giữ thực lực cường đại mà kiếm giả không thể so sánh được. Muốn ở trong rất nhiều thiên tài kiếm giả, trổ hết tài năng, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Quả thực... Rất kinh người...
Sở Mộ hít một hơi, nhẹ giọng nói.
- Chỉ có điều, ta tin tưởng Sở sư đệ nhất định có thể ở trong rất nhiều kiếm giả trổ hết tài năng xông lên Kiếm Bảng, trở thành một trong những người khiến người ta phải chú ý.
Chư Cát Minh cười nói:
- Ta không phải đang khen tặng ngươi. Cũng không phải đang nói đùa. Mà đây là một loại trực giác. Bởi vì ta tu luyện kiếm thuật, trực giác của ta đến bây giờ chẳng bao giờ sai lầm.
- Ừ.
Gật đầu, Sở Mộ việc nhân đức không nhường ai.
Ở trên phủ quy của Kiếm Phủ có miêu tả liên quan. Ngoại phủ có Thiết Kiếm Bảng, nội phủ có Đồng Kiếm Bảng, vương phủ có Ngân Kiếm Bảng. Mỗi Kiếm Bảng có số lượng trăm người. Chỉ có lưu danh ở trên bảng, mới có thể xem như là trổ hết tài năng ở đông đảo các thiên tài kiếm giả, khó khăn nặng nề.
Tiếp theo, Chư Cát Minh lại nói với Sở Mộ không ít chuyện bên trong Kiếm Phủ, nhất là nội phủ. Sở Mộ có lý giải sâu sắc hơn đối với Kiếm Phủ, cũng càng thêm xác định thêm rõ ràng về những gì mình định tiến hành.
- Sư đệ, ta cho ngươi kiến nghị, không nên dính dáng vào cuộc đối đầu giữa học viên mới và học viên cũ làm gì. Điều này thuần túy là đang lãng phí thời gian.
Cuối cùng, Chư Cát Minh nói.
- Được, ta đã biết.
Sở Mộ gật đầu.
- Được. Hôm nay trò chuyện đến đây thôi. Chúc sư đệ ở ngoại phủ trổ hết tài năng, quang vinh leo lên Thiết Kiếm Bảng.
Chư Cát Minh đứng dậy cười nói, muốn rời đi.
Sở Mộ tiễn Chư Cát Minh đến bên ngoài phong cấm của Kiếm Lâu.
- Đúng rồi. Có một việc ta thiếu chút nữa quên.
Đi được hai bước, Chư Cát Minh bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Sở Mộ, trịnh trọng nói:
- Sư đệ, không quan tâm ngươi lĩnh ngộ được ý cảnh gì, cần phải nâng ý cảnh tăng tới ba thành rồi hãy đi đột phá Hóa Khí Cảnh. Bởi vì trong nháy mát khi vừa đột phá được Hóa Khí, sẽ tiến vào một loại cảnh giới Không Linh. Ở dưới loại trạng thái này, có ba phần khả năng ý cảnh ba thành lĩnh ngộ sâu sắc, đột phá đến bốn thành. Nếu như chuẩn bị đầy đủ, sẽ có 5 phần khả năng lĩnh ngộ ba thành ý cảnh lên tới bốn thành.
Trong lòng Sở Mộ chấn động. Cái tin tức này trong những lời Chư Cát Minh đã nói, đối với hắn xem như có giá trị nhất!
Chư Cát Minh đến, giảng giải một phen, khiến Sở Mộ đối với Kiếm Phủ có nhận thức càng khắc sâu hơn.
Đệ tử ngoại phủ khoảng bốn nghìn người. Dệ tử nội phủ lại cao tới hơn bảy vạn. đệ tử vương phủ có hơn hai vạn người. Số lượng như vậy khiến Sở Mộ vạn phần khiếp sợ..
Tất cả đệ tử nội phủ đều kiếm giả Hóa Khí Cảnh. Tất cả đệ tử vương phủ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, hơn nữa còn không phải là kiếm giả bình thường. Ngoài ra còn có học viên hạt giống Cửu Chuyển Cảnh. Chư Cát Minh cũng không có nói cụ thể là bao nhiêu người. Chỉ có điều nghĩ đến, chắc hẳn cũng sẽ không quá ít mới đúng.
- Toàn bộ kiếm giả Hóa Khí Cảnh bên trong Thanh Phong Kiếm Phái cũng không hơn mười hai mươi mấy người. Cho dù là Thanh Lan Kiếm Phái mạnh mẽ hơn Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng kiếm giả Hóa Khí Cảnh cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều. Tất cả kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong toàn bộ ba kiếm phái núi Thanh Lan, số lượng còn chưa tới một trăm. So với Đại Khôn Kiếm Phủ, quả thực chính là đom đóm so với trăng sáng.
Sở Mộ âm thầm nói.
Hắn cảm thấy, cho dù là kiếm phái trung phẩm thậm chí kiếm phái thượng phẩm cường đại hơn nữa, số lượng kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong đó tuyệt đối cũng không có cách nào so sánh được với Kiếm Phủ. Hơn bảy vạn người, đó là số lượng khổng lồ tới mức nào?
Trở về phòng của mình, trong đầu nhớ lại tất cả những gì Chư Cát Minh nói về Kiếm Phủ, tiêu hóa từng cái, trong lòng đang chấn động cũng dần dần bình phục lại. Hắn lại có một cảm giác hưng phấn phát ra từ sâu trong lòng, phát ra từ trong xương tủy, phát ra từ linh hồn.
- Kiếm Phủ như vậy, cường giả mọc lên như nấm, mới thật sự là chỗ thích hợp cho ta.
Sở Mộ âm thầm nói. Trong mắt hắn lộ ra tinh quang phóng vào hư không. Khóe miệng lộ ra một ý cười. Nắm đấm hắn nắm chặt. Hắn chỉ cảm thấy ở sâu trong thân thể mình đang cuộn trào mãnh liệt một lực lượng cọ rửa toàn thân, khiến hắn hận không thể lập tức rút kiếm ra, tìm những cao thủ khác đấu kiếm so chiêu.
Một lúc lâu, trong lòng Sở Mộ kích động mới dần dần bình phục lại đi. Tinh quang trong cặp mắt cũng dần dần nội liễm, lại ẩn chứa ở sâu trong đồng tử.
- Đại lục Cổ Kiếm không giống với địa cầu. Ở trên địa cầu, kiếm thuật sư cả đời rèn luyện kiếm thuật cơ sở. Tới kiếm thuật Tông Sư mới nắm giữ ngoại kiếm khí, đồng thời bắt đầu sáng tạo ra kiếm chiêu của mình. Kể từ đó, cần không ngừng khiêu chiến xung quanh, cùng kiếm thuật sư cao minh so chiêu, do đó nâng cao bản thân.
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ tìm tòi:
- Nhưng kiếm giả ở đại lục Cổ Kiếm. Kiếm thuật không phải chỉ duy nhất một loại cơ sở. Ngoài ra, còn có các loại kiếm thuật uy lực cường đại. Còn có nội kiếm khí. Còn có các loại ý cảnh cùng với kiếm thế. Cho nên, cho dù là không khiêu chiến với xung quanh, cũng có con đường khác để đạt tới mục đích cường đại bản thân.
Nếu như trước kia dựa theo tính tình của Sở Mộ, đã sớm đi xung quanh tìm kiếm kiếm giả cao minh để so tài. Nhưng hoàn cảnh khác nhau, kiếm giả so với kiếm thuật sư, cũng có vẻ càng rộng lớn tinh thâm hơn, không cần câu nệ ở một cách. Còn nữa, thế giới kiếm giả, cường giả rất nhiều. Hiện tại, Sở Mộ chỉ xem như là kiếm giả trong tầng dưới cùng, là tầng cơ sở mà thôi. Hắn vẫn cần phải tiếp tục nâng cao bản thân trở nên cường đại hơn, mới có tư cách cùng kiếm đạo cường giả khác tranh phong.