- Dương chấp sự, ngươi trước sau ba lượt mang người đến, lượng giao dịch quá ít.
Lão giả lại hữu khí vô lực nói, nhưng câu này lại làm cho thần sắc của Dương Liễu hơi đổi.
Cửa hàng này là cửa hàng Dương Liễu quen thuộc nhất. Nên mỗi lần nàng mang người đến, trừ khi là có yêu cầu, bằng không đều đưa đến cửa hàng này, Dương Liễu cũng không có hỏi thăm ý kiến của Sở Mộ, ở nàng xem ra, chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, mượn được Hắc Thị Lệnh, còn là lần đầu tiên đi vào chợ đêm, có cái cửa hàng nào muốn đi chứ.
Trên thực tế Sở Mộ cũng không rõ ràng môn đạo trong đó, liền để Dương Liễu mang theo.
- Lúc này đây, sẽ không như ba lần trước chứ.
Hai mắt đục ngầu của lão giả này nhìn Sở Mộ, phảng phất muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
- Lâm lão, cũng không thể nói như vậy, có lẽ lúc này đây, Dương chấp sự mang đến một khách hàng lớn thì sao.
Tiếng cười duyên của Tống Linh truyền đến, nàng mang theo hai người, cũng đi vào trong cửa hàng Xích Tuyết, để cho sắc mặt của Dương Liễu càng thêm lo lắng.
- Nguyên lai là Tống chấp sự a, hoan nghênh.
Lão giả khẽ cười nói, thái độ kia rõ ràng khá hơn Dương Liễu một chút.
Rất sự thật, Sở Mộ thờ ơ lạnh nhạt.
- Dương chấp sự, ngươi vào trước, nếu không ngươi giao dịch trước đi.
Tống Linh cười nói.
- Ngươi giao dịch trước.
Dương Liễu đông cứng trả lời.- A ha ha, như vậy a, ta liền không khách khí.
Tống Linh che miệng nhõng nhẽo cười không thôi:
- Hai vị, các ngươi muốn giao dịch cái gì, lấy ra cho Lâm lão nhìn xem.
- Ta giao dịch đồ vật không nhiều lắm.
Một người trong đó đi lên phía trước, một bên cười nói, bộ dáng này có vài phần đón ý nói hùa Tống Linh.
Vừa nói chuyện, hắn bắt đầu từ trong không gian giới chỉ lấy ra bảo vật.
Mấy khối khoáng thạch, vài cọng Linh Dược liền hết.
Thoạt nhìn đồ vật không nhiều, nhưng con mắt của Lâm lão lập tức sáng ngời, hiện lên một đạo tinh mang, thân hình lóe lên, dùng tốc độ mà tất cả mọi người không cách nào phân biệt, xuất hiện ở trước mặt những khoáng thạch cùng Linh Dược, tốc độ kia để cho Sở Mộ rùng mình.
Mới đầu chứng kiến lão giả này, hắn đã cảm thấy lão giả này không đơn giản, nhưng mà, nhìn không ra tu vi, một thân khí tức đều nội liễm rồi.
Hiện tại, từ lão giả này bày ra tốc độ, Sở Mộ phán đoán, đây là một cường giả Thánh cấp Cửu Tinh.
Không đơn giản a, ở trong Hắc Điện, tùy ý có thể thấy được cường giả Thánh cấp cao cấp.
Lâm lão nhanh chóng cầm lấy mấy khối khoáng thạch kia, nhìn kỹ mấy lần liền buông xuống, lại cầm vài cọng Linh Dược kiểm tra một phen, liền gật gật đầu:
- Đúng vậy, độ tinh khiết của những khoáng thạch này, đều đạt đến năm thành trở lên, trong đó một khối còn đạt đến sáu thành, mà vài cọng Linh Dược kia, thủ pháp ngắt lấy rất tốt, bảo tồn rất nguyên vẹn.
Khoáng thạch là nguyên thạch, còn cần tiến hành tinh luyện, mới có thể thành tài liệu chính thức, bởi vậy khoáng thạch chú ý độ tinh khiết.
Giống như Hắc Thiết khoáng mạch, độ tinh khiết năm thành cùng độ tinh khiết sáu thành, khác biệt là rất rõ ràng, nguyên thạch trong Hắc Thiết khoáng mạch có sức nặng đồng dạng, độ tinh khiết bất đồng, cuối cùng đề luyện ra số lượng Hắc Thiết cũng bất đồng.
Lấy mười cân nguyên thạch Hắc Thiết khoáng mạch làm thí dụ, năm thành tinh luyện ra, tương đương đạt được năm cân Hắc Thiết, sáu thành tinh luyện ra là được sáu cân Hắc Thiết.
Giá trị của Hắc Thiết khoáng mạch không cao, nhưng mà một ít khoáng thạch giá trị rất dọa người, bởi vậy độ tinh khiết nhiều một thành thiếu một thành, khác biệt rất lớn.
Nói chung, độ tinh khiết khoáng thạch đạt tới năm thành, coi như là rất tốt, đạt tới sáu thành, tương đối hiếm thấy, đạt tới bảy thành, là cực kỳ khó được, về phần tám thành chín thành, gần như tuyệt tích, mười thành, vậy không cần tinh luyện rồi.
- Mấy khối nguyên thạch cùng vài cọng Linh Dược này, tổng cộng năm viên Bạch Ngân chi tâm.
Lão giả nói ra.
- Năm viên Bạch Ngân chi tâm, hơi thấp chút, bất quá nơi này là chợ đêm, vậy cứ như thế a.
Người lấy ra khoáng thạch cùng Linh Dược thầm nói.
Cầm đồ vật đến chợ đêm bán, hơn phân nửa là lai lịch bất chính hoặc nguyên nhân gì khác, hơi có chút hương vị thủ tiêu tang vật, đã như vậy, chợ đêm bắt lấy điểm này, sẽ thích hợp giảm xuống giá thu mua.
Ví dụ như những khoáng thạch cùng Linh Dược này, lấy ra ngoài bán, giá cao nhất thậm chí có khả năng đạt tới sáu viên Bạch Ngân chi tâm, kém một viên Bạch Ngân chi tâm, khác biệt rất lớn, đương nhiên cũng có thể là kém mấy ngàn Thanh Đồng chi tâm.
Nhưng mà, như vậy sẽ có một ít phong hiểm.
Chợ đêm tồn tại, là có đạo lý riêng, có phương thức sinh tồn của nó, giá thấp mua vào giá cao bán đi, nhưng sẽ không thấp hơn hoặc vượt qua giá thị trường quá nhiều, miễn cho người khác tình nguyện mạo hiểm, cũng không muốn lấy đồ vật đi chợ đêm giao dịch.
Năm viên Bạch Ngân chi tâm, cũng coi rất cao, cho dù là cường giả Thánh cấp Bát Tinh cũng sẽ động tâm, cường giả Thánh cấp Cửu Tinh cũng sẽ không bỏ qua.
Trên mặt Tống Linh cười nhẹ nhàng.
- Ta chỉ là món khai vị.
Người lấy khoáng thạch cùng Linh Dược bán ra cười nói, cất kỹ năm viên Bạch Ngân chi tâm, giao dịch này liền hoàn thành:
- Đằng sau mới là bữa chính.
Người thứ hai Tống Linh mang đến, cũng bắt đầu từ trong không gian giới chỉ lấy ra đồ vật.
Ba khối nguyên thạch, hai gốc Linh Dược, giá trị so với người đầu tiên kém không ít, nhưng còn có.
Đón lấy, chỉ thấy người nọ lấy ra một bộ áo giáp toàn thân nâu đen ảm đạm, mặt ngoài áo giáp phảng phất như được đánh bóng, lộ ra có chút thô ráp, nhưng lại để cho người cảm thấy, sờ tới sờ lui, có lẽ xúc cảm sẽ rất không tồi.
Ngoại hình cái áo giáp này rất đặc biệt, hai vai sau lưng nhô lên, như cánh dơi nho nhỏ.
- Hắc Bức Giáp!
Thanh âm của Lâm lão mang theo vài phần kinh ngạc.
- Đúng là Hắc Bức Giáp.
Người lấy ra Hắc Bức Giáp có vài phần tự đắc.
- Dĩ nhiên là Hắc Bức Giáp, giá trị tối thiểu hơn mười viên Bạch Ngân chi tâm a.
Tống Linh cũng sợ hãi than, ngữ khí hơi có vẻ khoa trương, còn đặc nhìn Dương Liễu một cái.
Khó trách, người giao dịch trước nói hắn giao dịch chỉ là món khai vị, đằng sau mới là bữa chính.
Ba khối khoáng thạch cùng hai gốc Linh Dược cộng lại, giá trị cao nhất chỉ là hai ba viên Bạch Ngân chi tâm, nhưng giá trị của Hắc Bức Giáp này, lại hơn gấp 10 lần.
Ở trong tràng, duy chỉ có Sở Mộ không rõ giá trị của Hắc Bức Giáp, dù sao hắn là người từ ngoài đến, thời gian tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, cộng lại vẫn chưa tới một năm, một mực vì thực lực tăng lên mà nỗ lực, căn bản không có thời gian dư thừa để hắn đi đọc sách.