Coi như hắn có thể ở trong tế đàn tu luyện, dưới loại tình huống này, muốn có được thực lực đối kháng mình, còn không biết bao nhiêu năm về sau, huống chi mình cũng không phải dậm chân tại chỗ, theo thời gian trôi qua, mình cũng sẽ tu luyện tìm hiểu, trở nên càng ngày càng lớn mạnh.
Sở Mộ tỉnh táo lại thấy một màn như vậy, tư duy vận chuyển, liền hiểu ý định của Độc Mục Lão Nhân.
Hắn nhìn Tử Kiếm, phát hiện thân thể Tử Kiếm so với trước trong suốt hơn một tí, nhìn loại tình huống này, còn có thể kiên trì một thời gian ngắn.
- Sơ bộ nắm giữ Kiếm Chi Chân Ý, có thể để cho uy lực của kiếm pháp tăng cường gấp trăm lần.
Sở Mộ thầm nghĩ, yên lặng tính toán thực lực của mình sau khi nắm giữ Kiếm Chi Chân Ý.
Kiếm Lực cấp một có thể tăng phúc gấp hai uy lực xuất kiếm, Kiếm Lực cấp hai tăng phúc gấp ba, dùng cái này suy ra, Kiếm Lực cấp chín có thể tăng phúc gấp 10 lần, mà Kiếm Chi Chân Ý áp đảo trên Kiếm Lực, thì có thể tăng phúc gấp trăm lần.
Gấp 10 lần cùng gấp trăm lần, chênh lệch là gấp 10 lần, cái này là chênh lệch giữa Kiếm Lực cùng Kiếm Chi Chân Ý.
Gấp trăm lần, ở trên lý luận, chẳng khác nào là chênh lệch một đại trọng thiên.
Nguyên bản dưới tình huống Sở Mộ không sử dụng Bạch Ngân thần trang, bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, Hàng Ma Tí Giáp cùng với Kiếm Vực, chỉ sử dụng song kiếm, kỳ thật thực lực chỉ có thể miễn cưỡng đối kháng Thánh cấp Bát Tinh sơ giai bình thường, còn rơi xuống hạ phong, nhưng dựa vào bản thân ương ngạnh cùng với kiếm pháp cao siêu, vẫn có thể chèo chống được một thời gian ngắn.
Ngày nay, dưới tình huống nắm giữ Kiếm Chi Chân Ý, đồng dạng không sử dụng những át chủ bài kia, hắn đoán chừng đủ để đánh bại Thánh cấp Bát Tinh sơ giai bình thường thậm chí giết chết, chống lại Thánh cấp Bát Tinh trung giai.
Cường giả Thánh cấp, Thánh cấp cấp thấp cùng Thánh cấp cấp trung là một đại hạm, Thánh cấp cấp trung đến Thánh cấp cấp cao cũng là đại hạm.Trên lý luận chênh lệch bội số đồng dạng, nhưng mà còn có rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, trong lúc vô hình, chênh lệch sẽ càng lớn.
Hiện tại Sở Mộ chỉ là Thánh cấp cấp trung, còn là cấp độ kế cuối trong Thánh cấp cấp trung, cùng Thánh cấp cấp cao chênh lệch, quá lớn quá lớn, bởi vậy hắn có tăng lên rõ ràng, nhưng đối với Thánh cấp cấp cao mà nói, lại không quá rõ ràng.
- Dùng thực lực của ta hôm nay, bộc phát toàn bộ át chủ bài, đủ để đánh bại thậm chí giết chết Thánh cấp Bát Tinh cao cấp bình thường, ở trên trình độ nhất định, chống lại Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, nhưng so với Thánh cấp Cửu Tinh, vẫn có chênh lệch rất lớn.
Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong cùng Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai chênh lệch, còn lớn hơn chênh lệch giữa Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong cùng Thánh cấp Bát Tinh sơ giai rất nhiều.
- Nếu như tu vi của ta có thể đột phá, đạt tới Vạn Cổ ngũ trọng thiên, như vậy thực lực tất nhiên sẽ càng tiến một bước, đến lúc đó, bộc phát hết thảy át chủ bài...
Hai con ngươi của Sở Mộ hiện lên một vòng tinh mang, cũng có một tia kiên quyết.
Dựa theo loại tình huống này, Tử Kiếm chỉ có thể ngăn chặn Độc Mục Lão Nhân, mà không cách nào giết chết.
Hơn nữa thoạt nhìn, Độc Mục Lão Nhân vừa đối kháng Tử Kiếm, đồng thời còn chú ý đến mình, điều này nói rõ, nếu như mình ý định lợi dụng Tử Kiếm kéo dài đối phương mà ly khai tế đàn, lấy ra Phi Toa, khởi động, ly khai nơi này, rất có thể sẽ lọt vào Độc Mục Lão Nhân công kích.
Bằng thực lực bây giờ của mình, căn bản là không cách nào thừa nhận công kích của đối phương.
Còn nữa, còn có tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược.
Nếu không để ý đến nàng, tuyệt đối sẽ bị Độc Mục Lão Nhân giết chết.
- Nếu ta có tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên, coi như không địch lại Độc Mục Lão Nhân, ta cũng có cơ hội thoát thân càng lớn hơn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Thậm chí nếu kịp thời gian, còn có thể liên thủ với Tử Kiếm, chém giết đối phương.
Độc Mục Lão Nhân muốn giết mình, lấy tính tình của Sở Mộ, là quả quyết sẽ không bỏ qua, một khi có cơ hội, hắn tất nhiên sẽ giết chết đối phương.
Hiện tại thì có một cơ hội, nhìn xem mình có thể nắm chặt. hay không
Làm ra quyết định, trong tay Sở Mộ xuất hiện một cây Thanh Đồng Huyết Long căn!
Hắn quyết định luyện hóa Thanh Đồng Huyết Long căn, tăng tu vi của mình lên một đại cảnh giới.
Dựa theo Long Vân Không nói, lực lượng của Thanh Đồng Huyết Long căn cực kỳ cuồng bạo, phải dùng những Linh Dược khác trung hoà dược tính thoáng một phát, nếu không chỉ bằng vào bản thân đi thừa nhận, sẽ rất khó khăn, nếu thể phách không đủ cường hãn, không chỉ bị thương, thậm chí sẽ chết.
- Dùng Thánh khu cấp năm của ta, cộng thêm năng lực tự lành siêu cường, có lẽ đủ để nhận lấy.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Tình huống hiện tại, không phải do hắn rồi, muốn đi, cơ hội xa vời, lại để cho hắn một mực dừng lại ở trong tế đàn, cái này không phải là phong cách của hắn.
Đột phá, là phải.
Thánh khu cấp năm, để cho hàm răng của Sở Mộ có thể đơn giản cắn nát thép tinh bách luyện, ra sức cắn đứt Thanh Đồng Huyết Long căn, nhấm nuốt, từng miếng từng miếng nuốt vào trong bụng.
Hương vị của Thanh Đồng Huyết Long căn không quá tốt, có một loại hương vị của kim loại, không lưu loát, rất khó ăn, càng khó có thể vào trong bụng, nhưng vì thực lực tăng lên, Sở Mộ phải nhịn.
Ngắn ngủn mấy hơi, cả gốc Thanh Đồng Huyết Long căn bị Sở Mộ nuốt vào trong bụng.
Lực lượng cuồng bạo lập tức nổ tung ở trong bụng, phịch, Sở Mộ chỉ cảm giác lục phủ ngũ tạng trong cơ thể mình bị xung kích, phảng phất muốn tạc toái, đau đớn không cách nào hình dung tràn ngập ra.
Hắn có thể thấy rõ ràng, tạng phủ của mình ở dưới lực lượng kia xung kích, xuất hiện từng vết rách.
May mắn Thánh khu của hắn đạt đến cấp năm, đầy đủ cường đại, nếu không lực lượng cuồng bạo kia xung kích, đủ để phá hủy tạng phủ của hắn.
Mộc Chi Tướng bổn nguyên lập tức tràn ngập ra sinh cơ nồng đậm, bao vây tạng phủ lại, kết hợp năng lực tự lành của bản thân, tạng phủ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng khỏi hẳn.
Nhưng cỗ lực lượng cuồng bạo kia xung kích, lại liên miên không dứt, khuếch tán ra, tràn ngập tứ chi bách hài, không chỗ nào không có.
Sở Mộ chỉ cảm giác cốt cách gân mạch cơ bắp toàn thân mình bị xé nứt, cơ hồ muốn nát bấy, may mắn năng lực tự lành siêu cường kết hợp Mộc Chi Tướng bổn nguyên, để cho thương thế lập tức khép lại rất nhiều, chèo chống lấy thân thể, tạo thành giằng co.