Bất quá lực lượng bí pháp Kiếm thần hàng lâm lần nữa tiêu hao không còn. Một thân kiếm nguyên cũng gần như khô kiệt. Lưc lượng khí lực tiêu hao ngoài chín thành, lực lượng thần hồn còn chưa tới một thành. Nói ngắn gọn, hiện tại một thân lực lượng của hắn hạ thấp trên phạm vi lớn, coi như biết rõ Lâm Từ Kỳ đào tẩu hắn cũng không có đuổi theo. Quan trọng hơn là khôi phục các loại lực lượng rồi nói sau.
Lâm Tử Kỳ đang dùng toàn lực chạy trốn bỗng nhiên biến sắc, trong nháy mắt này hắn cảm thấy trái tim mình đau đớn, giống như bị kiếm khí vô hình xuyên qua.
- Phụ thân...
Hắn dừng lại, quay đầu nhìn về phía sau, sắc mặt đại biến, hai mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ và sợ hãi, hung hăng lắc đầu, dường như đang tự an ủi mình.
- Không, sẽ không, phụ thân thực lực cường đại như vậy, coi như không có cách nào chém giết Sở Mộ thì cũng không thể nào bị giết chết được. Sẽ không, tuyệt đối không...
bất tri bất giác hai hốc mắt hắn tràn ngập nước mắt, Lâm Tử Kỳ lại xoay người, phóng về phía tòa Yêu sào trước đó.
Hắn muốn đi tới Yêu sào chờ phụ thân hắn tới.
Bất an giống như là ác ma gặm nhấm tâm linh hắn, cảm giác sợ hãi đánh úp toàn bộ thân thể.
...
- Còn có hơn bốn ngày, mau chóng tăng tu vi lên vậy.
Sở Mộ đứng dậy.Sau vài thời thần, dưới sự trợ giúp của đan dược, một thân tu vi kiếm nguyen rốt cuộc cũng khôi phục, lực lượng khí lực tự nhiên cũng khôi phục. Duy chỉ có lực lượng thần hồn là khôi phục non nửa, bất quá cũng không cản trở hắn chiến đấu nữa.
Trong mấy thời thần này cũng không có hung yêu xuất hiện, cũng làm cho Sở Mộ có thể yên bình khôi phục thực lực.
Sau khi lĩnh ngộ được tinh túy của cảnh giới trong lòng có kiếm là tâm kiếm như một, coi như không sử dụng thì cảm giác của Sở Mộ cũng được tăng lên không ít.
Thi thể Lâm Trấn Thông ở một bên, hai mắt u ám, lờ mờ có thể nhìn thấy vẻ không cam lòng và hối hận tràn ngập trong đó.
Kiếm của hắn là kinh kiếm, giá trị rất lớn, Sở Mộ thu lại, lại thu giới chỉ không gian, đoán chừng bên trong cũng có không ít tài phú, dù sao cũng là nhị điện chủ Tà Long điện, bản thân lại là một Kiếm Thánh Ám Tinh cấp a.
Hơi kiểm tra một phen, Sở Mộ kinh hỉ phát hiện ra một thứ.
Trừ không ít Tội dân chi tâm ra, những vật khác Sở Mộ cũng không thèm để ý. Thứ chính thức khiến cho hắn kinh hỉ là tinh hoa thiên địa, là một đám Thủy chi tinh phách.
Đệ nhị trọng của bí pháp Kiếm thần hàng lâm cầng ngũ hành tinh hoa và ba loại tinh hoa Phong, Lôi, Băng, tổng cộng có tám loại. Trước mắt Sở Mộ đã có Mộc chi tinh hoa, Kim chi tinh hoa, Lôi chi tinh hoa và Thủy chi tinh hoa.
Bốn loại, chỉ cần bốn loại nữa, đệ nhị trọng của bí pháp Kiếm thần hàng lâm sẽ ở trong tầm tay hắn.
- Xem ra ta cũng phải chú ý các loại tinh hoa thiên địa trong Lưu Phóng chi địa một chút.
Sở Mộ thầm nghĩ, chân bước ra, tiếp tục đi tìm Bí cảnh hung yêu để chém giết.
- Kiếm pháp, trước tiên ta cần luyện tập mấy môn kiếm pháp.
Một mặt chạy đi, một mặt Sở Mộ thầm nghĩ.
Trước đó hắn căn bản sẽ không có loại suy nghĩ này, bởi vì so với mấy chiêu kiếm thức hắn tự nghĩ ra mà nói, uy lực của những kiếm pháp kia đều không thể so sánh với những kiếm thức kia, kém rất lớn.
Hiện tại vì mau chóng để cho Tâm kiếm như một dung nhập vào trong những kiếm thức tự nghĩ ra, Sở Mộ không thể không đi tu luyện những kiếm pháp này.
Nói đơn giản, hiện tại Tâm kiếm như một chỉ có thể dung nhập vào trong kiếm pháp cơ sở, dù sao đẳng cấp của kiếm pháp cơ sở thấp nhất, uy lực yếu nhất. Hơn nữa Sở Mộ dùng hơn trăm năm chìm đắm trong kiếm pháp cơ sở, dùng thiên phú kiếm pháp và ngộ tính của hắn, không biết đã luyện tập kiếm pháp cơ sở bao nhiêu lần, đã sớm xâm nhập vào sâu trong linh hồn, sâu tận xương tủy, là bản năng.
Trái lại, Xuyên Vân kiếm thức và những kiếm thức khác, uy lực không biết hơn kiếm pháp cơ sở bao nhiêu lần, đẳng cấp cũng hơn xa kiếm pháp cơ sở. Nói ngắn gọn, kiếm thức tự nghĩ ra so với kiếm pháp cơ sở chẳng khác nào so sánh giữa một thứ vị trí cực cao và một thứ vị trí cực thấp, trong đó không chỉ có cách biệt vài đẳng cấp đơn giản.
Nếu như Sở Mộ muốn đem tâm kiếm như một dung nhập vào trong kiếm thức, độ khó rất lớn. Nhưng nếu như mượn nhờ những kiếm pháp khác làm cầu nối, từng bước một tăng lên, cuối cùng lại dung nhập vào trong kiếm thức tự nghĩ ra, độ khó tối thiểu cũng hạ thấp đi một nửa.
Đây là một loại tưởng tượng, là kết quả suy diễn của Sở Mộ.
- Có thể thực hiện được.
Sau khi suy diễn, hắn khẳng định.
Chỉ là tu luyện kiếm pháp gì còn phải lựa chọn một phen, không thể tu luyện lung tung.
Kiếm pháp thường thường đều dựa trên lực lượng thiên địa làm cơ sở sáng tạo ra. Nhưng mà bây giờ Sở Mộ lại bỏ qua lực lượng thiên địa, dùng chân ý ngự kiếm. Cho nên lúc này lựa chọn kiếm pháp, tốt nhất là kiếm pháp phù hợp với mấy loại chân ý mà hắn nắm giữ là tốt nhất.
Cái gọi là phù hợp là chỉ loại kiếm pháp Sở Mộ có thể sửa chữa, loại bỏ lực lượng thiên địa bên trong, thay đổi thành Chân ý.
- Thứ chi chân ý, Trảm chi chân ý, Chấn chi chân ý... Lựa chọn kiếm pháp thì phải dùng Thứ, Trảm, Chấn... làm chủ.
Một mặt tiến lên, một mặt vận động đại não suy nghĩ, tìm kiếm kiếm pháp phù hợp.
Kiếm pháp trong trí nhớ của Sở Mộ có rất nhiều loại, rất nhiều môn. Có thể nói số lượng kiếm pháp trong trí nhớ không ai có thể so với hắn được. Muốn trong vô số kiếm pháp tìm ra mấy môn tương đối chuẩn xác, độ khó rất lớn.
May mắn mà Sở Mộ có thể tâm phân nhị dụng, mới có thể vừa tiến lên vừa tìm kiếm hung yêu.
Phát hiện một đám hung yêu, Sở Mộ không cần tập trung tinh thần, chỉ cần xuất kiếm là có thể chém giết được. Một nửa tâm tư khác thì vẫn đang tìm kiếm môn kiếm pháp phù hợp.
Xem xét từng môn kiếm pháp một, chỉ liếc mắt nhìn Sở Mộ đã biết rõ nội tinh túy bên tron, dù sao lấy cảnh giới kiếm pháp của hắn hiện tại, trừ phi là kiếm pháp cấp truyền thừa, nếu là kiếm pháp dưới cấp bậc truyền thừa, liếc mắt là hắn có thể nhìn thấu.
Kiếm pháp truyền thừa tầm thường cũng chỉ phí một chút thời gian của hắn mà thôi.
Một ngày sau, Sở Mộ thành công xác định một môn kiếm pháp mà hắn muốn tu luyện. Môn kiếm pháp này gọi là Lưu tinh thập tam kích. Nếu như dùng đẳng cấp kiếm pháp của Lưu Phóng chi địa mà phân chia, đây hẳn là kiếm pháp nhị lưu.