- Như vậy chúng ta phẩm tửu một chút đi.
Không Lưu cười nói.
- Tiền bối chờ một chút, chỗ ta có chút rượu ngon, sẽ lập tức đưa lên cho hai vị tiền bối nhấm nháp.
Người phụ trách đấu giá hội lập tức nói. Nói xong hắn nhanh chóng đi ra ngoài, không lâu sau quả nhiên bưng một hũ lớn rượu ngon đi tới. Trừ hũ rượu lớn kia còn có một ít đồ nhắm tinh xảo, màu sắc hương vị đều tốt, khiến cho người ta có chút hứng thú.
- Hai vị tiền bối, bầu rượu này gọi là Ngân Nguyệt thanhh lưu, là rượu được ủ năm trăm năm xin mời nhị vị nhấm nháp.
Người phụ trách đấu giá hội buông bầu rượu xuống rồi quay người rời đi, hơn nữa trước khi đi còn đóng cửa sương phòng lại.
Rượu được ủ năm trăm năm, số năm đủ dài, giá trị không tầm thường.
- Rượu năm trăm năm, Ngân Nguyệt thanh lưu, cái tên này ta đã từng nghe qua. Bất quá chưa từng uống, hôm nay phải nhấm nháp một phen vậy.
Không Lưu nói, ý niệm khẽ động, bầu rượu tự động bay lên, tự rót rượu.
Hai người ở trong sương phòng, một mặt nhấm nháp rượu ngon, một mặt đàm luận, một mặt quan sát bảo vật bên trên.
Ngân Nguyệt thanh lưu không hổ tên tuổi của mình, sau khi uống vào lập tức cảm thấy mát lạnh trong cổ họng, dư vị vô cùng. Có cảm giác như đang ở trên một dòng suốt nhỏ trong vắt, ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng màu bạc trên bầu trời. Loại ý cảnh kia khó có thể hình dung được.Đấu giá hội cũng tới ngày ấn định.
Bảo vật trên danh sách được mang tới có trên trăm loại, đương nhiên muốn cử hành một lần Đấu giá hội lớn hơn không phải có nhiều bảo vật hơn là có thể tổ chức được. Bởi vì không chỉ cần số lượng mà còn cần chất lượng.
Bởi vậy trỏng đó có một số bảo vật vô cùng trân quý, cho dù là Tuyệt Thế cường giả cũng phải động tâm.
Bảo vật đấu gía ban đầu đối với Sở Mộ không có tác dụng, đương nhiên hắn sẽ không ra giá cạnh tranh.
- Hạt đan dược này gọi là Thượng Thanh Cực nguyên đan, một hạt có thể bổ sung toàn bộ nguyên lực của Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong, tổng số có mười hạt. Giá quy định một vạn Nguyên đan thượng phẩm, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn một trăm nguyên đan thượng phẩm. Bắt đầu cạnh tranh.
Hai mắt Sở Mộ lập tức tỏa sáng.
Tình huống của hắn bây giờ là Thần Hoang kiếm nguyên bị rèn luyện tới cực độ, lại bị cô đọng. Bởi vậy số lượng đã giảm bớt, đan điền tự nhiên trống ra hai phần, cần nhanh chóng bổ sung nguyên lực, khôi phục tới cấp độ Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, lại tiếp tục rèn luyện.
Tình huống như vậy không tính là tiêu hao nguyên lực, nhưng cũng có vài phần tương tự. Bởi vậy đan dược có thể gia tăng tu vi và đan dược khôi phục tu vi đều có tác dụng với hắn. Đương nhiên nếu như phẩm chất không đủ thì hiệu quả sẽ không rõ ràng. Còn không bằng Long Nguyên đan tự mình hấp thu, chuyển hóa.
Thượng Thanh Cực nguyên đan này mỗi một hạt đều có thể khiến cho Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên khôi phục nguyên lực. Trong đó ẩn chứa năng lượng vô cùng kinh người, rất thích hợp với tình huống của Sở Mộ lúc này.
Cho nên Sở Mộ ra giá.
Nguyên đan thượng phẩm hắn có vô số. Đối với hắn mà nói nguyên đan thượng phẩm đã không còn giá trị gì.
Cuối cùng mười hạt Thượng Thanh Cực nguyên đan bị Sở Mộ dùng cái giá năm vạn nguyên đan thượng phẩm thu lấy. Cái giá này vượt quá giá trị của mười hạt Thượng Thanh Cực nguyên đan, nhưng mà đối với Sở Mộ cũng không có gì. Bởi vì dùng nguyên đan thượng phẩm không có giá trị gì với hắn đi đổi lấy Thượng Thanh Cực nguyên đan có giá trị với mình, cho dù nhiều hơn mấy vạn Sở Mộ cũng đồng ý.
Đây là thu hoạch đầu tiên của Sở Mộ trong đấu giá hội.
Đấu giá hội tiếp tục, Sở Mộ và Không Lưu chậm rãi phẩm tửu, sau đó xuất hiện một ít bảo vật có công hiệu tương tự như Long Nguyên đan, so với Long Nguyên đan yếu hơn, cũng không có cách nào trọng điệp cho nên không có làm cho Sở Mộ có hứng thú ra tay.
Bảo vật xuất hiện không ngừng, vô số người tham dự cạnh tranh. Rất nhanh đã xuất hiện một loại bảo vật trong số cái loại bảo vật được truyên truyền.
Cái giá sau cùng của bảo vật này không ngờ lại đạt tới cái giá kinh người là ba mươi vạn nguyên đan thượng phẩm, giá tiền này Sở Mộ cũng lấy ra được. Chỉ là bảo vật kia đối với hắn hiện tại không có trợ giúp gì, đương nhiên hắn sẽ không ra tay.
- Rất nhanh sẽ tới phiên Hắc Long tinh huyết.
Không Lưu nói.
Bảo vật xuất hiện trên đấu giá hội đều ghi trên danh sách, hơn nữa lại là theo tứ thự đem ra. Cho nên Sở Mộ liếc mắt nhìn qua, sau hai bảo vật nữa sẽ tới phiên Hắc Long tinh huyết, tuy rằng không phải là áp trục, nhưng mà cũng có thể coi là bảo vật đứng thứ ba.
- Ta có thể cảm thấy trong những người tham dự đấu giá hội lần này có mấy Tuyệt Thế cường giả. Từ đầu tới giờ bọn họ chưa từng ra giá, đoná chừng là vì mấy bảo vật cuối cùng mà tới. Hắc Long tinh huyết chưa hẳn đã không nằm trong tầm ngắm của bọn họ. Đến lúc đó tất sẽ là một hồi tranh đoạt kịch liệt.
Không Lưu nói.
Bên Đấu giá hội sử dụng nhân tình mới hắn tới tọa trấn, ý tứ kỳ thực là muốn chấn nhiếp mấy Tuyệt Thế cường giả ckia. Dù sao thực lực bên chủ sự đấu giá hội cũng không yếu, cũng có một vị Tuyệt Thế cường giả. Nhưng chẳng qua chỉ là Tuyệt Thế cường giả nhất luyện mà thôi, đối với Tuyệt Thế cường giả khác không có đủ lực uy hiếp. Nhưng mà đối với tồn tại dưới Tuyệt Thế cường giả lại hoàn toàn đủ lực uy hiếp.
- Không sao, Hắc Long tinh huyết nhất định là của ta.
Sở Mộ nhẹ giọng nói, ngữ khí nhàn nhạt lại có vẻ kiên định đáng tin, giống như là một ngọn núi cao, không thể dao động, đây là một loại tín niệm.
Không Lưu gạt đầu:
- Không sau, nếu như không đủ tài lực thì bên ta còn một chút.
- Vậy nói không chừng còn phải mượn nhờ Không Lưu huynh một chút tài phú.
Sở Mộ cười nói.
Rất nhanh kiện bảo vật này cũng bị bán đi.
Bảo vật thứ ba từ trên xuống được mang lên, được niêm phong vào trong một khối thủy tinh trong suốt. Đây là một đám chất lỏng màu đen lớn bằng cỡ nắm tay, đen tới thuần túy, thâm thúy, giống như tất cả quang mang đều bị nó hấp thu.
Một cỗ khí tức hung hãn bá đạo từ trong đám chất lỏng màu đen kia tràn ra, bao trùm cả đấu giá hội, dưới cỗ khí thế đáng sợ này, sắc mặt rất nhiều người đại biến, liên tục dùng khí thế bản thân đối kháng.