Ngoại đài đấu kiếm của Bách Sự Đường lại một lần nữa trở nên vô cùng náo nhiệt. Các học viên đều tập trung đến đó, đợi cuộc quyết chiến cường cường bắt đầu.
- Vị trí thứ nhất đấu với vị trí thứ ba...
Sở Mộ cũng đến nơi này. Hắn nhìn chằm chằm vào đài đấu kiếm đang không có một bóng người, âm thầm suy nghĩ.
- Hoàng Phủ Thắng Long và Âu Dương Thành Nghiệp đã rất lâu không ra tay. Lần này, nhất định là một trận đánh đặc sắc tuyệt luân.
- Kỳ quái. Rõ ràng chỉ còn cách chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp chỉ có năm ngày. Vì sao Âu Dương Thành Nghiệp không đợi đến sau khi chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp diễn ra, lại đưa ra đề nghị khiêu chiến đối với Hoàng Phủ Thắng Long?
- Ai biết được. Dù sao chuyện không liên quan đến chúng ta. Chúng ta chỉ phụ trách nhìn.
Lúc này, có một khí tức mãnh liệt chấn động từ phía xa đánh thẳng tới. Ngay sau đó, có tiếng xé gió vọng đến. Một bóng người giống như u linh quỷ mị lay động đến, tốc độ lại rất nhanh.
Vèo.
Một tiếng động rất nhỏ vang lên. Một bóng người liền lướt qua mọi người, rơi vào trên đài đấu kiếm. Đó là Âu Dương Thành Nghiệp toàn thân trường bào màu đen. Trên trường bào còn có hoa văn màu đỏ. Nhìn qua có cảm giác yêu dị.
Vừa xuất hiện, Âu Dương Thành Nghiệp liền trở thành tiêu điểm của mọi người, được vạn người chú ý.
Vẻ mặt hắn ngạo nghễ đứng ở trên đài đấu kiếm, ánh mắt trong lúc khép mở bắn ra tinh quang sắc bén. Khí tức chấn động. Khí chất toàn thân khiến người ta có một cảm giác tà mị. Phối hợp với gương mặt anh tuấn trắng mịn làm cho người khác đố kị. Nhất thời hắn trở thành bạch mã vương tử trong lòng trăm nghìn nữ kiếm giả.
- Hừ, tên tiểu bạch kiểm này cũng dám khiêu chiến với Thắng Long đại ca. Thực sự là tự tìm ngược.
Hai tay Hoàng Phủ Phi Yến chống nạnh, khinh thường nói.
- Nếu không có nắm chắc, Âu Dương Thành Nghiệp chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này.
Hoàng Phủ Cuồng nói.
Lúc này, có một đại thế mãnh liệt tràn đến, kinh động cả đoàn người. Mọi người quay đầu nhìn lại, vội vàng tránh ra một lối đi, để Hoàng Phủ Thắng Long đi qua.
Hoàng Phủ Thắng Long gài trường kiếm ở thắt lưng, vẻ mặt thản nhiên bước tới. Hắn không thi triển thân pháp, nhưng trên người lại một đại thế mãnh liệt, giống như thủy triều chấn động ở quanh thân. Hắn giống như một vương giả một phách giả quân lâm giáng thế. Vừa xuất hiện, khí tức cường đại này liền trấn trụ mọi người ở chỗ này.
Âu Dương Thành Nghiệp nhướng mày, trong đáy mắt có một tia tối tăm. Hoàng Phủ Thắng Long vừa ra trận cướp đi danh tiếng của hắn. Loại cảm giác này khiến hắn đặc biệt khó chịu.
Hoàng Phủ Thắng Long không nhanh không chậm, giống như quân vương dò xét. Hắn tiến từng bước một về phía trước, đi về phía đài đấu kiếm. Khí tức toàn thân càng thêm mãnh liệt, càng thêm ngưng luyện. Ngoài đại thế giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, trong mơ hồ hình như vẫn có thể nghe được tiếng sóng biển.
Đi tới dưới đài đấu kiếm, Hoàng Phủ Thắng Long nhẹ nhàng nhảy lên một cái. Toàn thân giống như được sóng biển đẩy lên, rơi vào phía trên đài đấu kiếm.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, cần gì phải lãng phí thời gian.
Hoàng Phủ Thắng Long nhìn Âu Dương Thành Nghiệp, thản nhiên nói. Trong giọng nói có một sự bá đạo liếc mắt nhìn thiên hạ.
- Hừ, trước đây ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng bây giờ lại chưa chắc.
Âu Dương Thành Nghiệp giang hai tay ra, hừ lạnh một tiếng. Gương mặt anh tuấn tà mị hiện lên một nụ cười quỷ dị. Một sự tăm tối như có như không tràn ngập ở xung quanh.
- Xem ra, ngươi đã lĩnh ngộ Ám Chi Ý Cảnh được ba thành.
Trong đáy mắt Hoàng Phủ Thắng Long hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng giọng nói vẫn thản nhiên.
- Không sai. Ám Chi Ý Cảnh của ta đã lĩnh ngộ được ba thành. Ta sẽ để cho ngươi nếm thử, uy lực của ba thành Ám Chi Ý Cảnh.
Âu Dương Thành Nghiệp cười nói, rút kiếm từ bên hông ra.
Thanh Ngụy Kiếm Khí này toàn thân tối đen, rộng ba ngón tay, lại có vẻ rất mỏng, hiện lên ánh đen yếu ớt rét lạnh.
- Ra tay đi.
Hoàng Phủ Thắng Long không nhúc nhích. Giọng nói lạnh lùng khiến khóe mắt Âu Dương Thành Nghiệp khẽ giật. Bất chợt, một kiếm vẽ ra.
Một đạo kiếm khí màu đen xé rách không khí, phát ra tiếng kêu chói tai, chém về phía Hoàng Phủ Thắng Long.
Trong nháy mắt Hoàng Phủ Thắng Long rút kiếm, kiếm khí giống như giao long, phát ra một tiếng gầm lên đầy giận dữ, đánh nát kiếm khí màu đen. Đồng thời có một đạo kiếm khí màu lam nhạt bắn xuyên qua hư không, giống như một con giao long nhỏ lao về phía Âu Dương Thành Nghiệp.
Thân hình Âu Dương Thành Nghiệp lóe lên giống như u linh, tránh kiếm khí, xuất hiện ở bên cạnh Hoàng Phủ Thắng Long. Một kiếm phản kích, một mảnh hắc ám cuồn cuộn nổi lên.
Hắn tu luyện kiếm khí quyết ám hệ và kiếm thuật ám hệ, lĩnh ngộ cũng là Ám Chi Ý Cảnh, hỗ trợ lẫn nhau, uy lực đặc biệt đáng sợ.
Hoàng Phủ Thắng Long dường như muốn bị hắc ám cắn nuốt vậy. Hắn quát khẽ một tiếng, giả Khí Giao Kiếm giống như con giao long rời bến. Đại thế mãnh liệt, mênh mông dâng trào giống như từng trận sóng lớn, trong nháy mắt lấy ra lực lượng tuyệt đối cường hãn đánh nát hắc ám đang bao phủ tới.
Thần sắc Âu Dương Thành Nghiệp không đổi, phi thân lui về phía sau. Rhời khắc Ngụy Kiếm Khí vung lên chém, từng kiếm khí tối đen đan vào nhau thành kiếm lưới, gần như bao trùm toàn bộ đài đấu kiếm, nghiền ép Hoàng Phủ Thắng Long.
- Phá cho ta!
Tiếng quát lớn giống như cơn giận của quân vương. Ngụy Kiếm Khí trong tay Hoàng Phủ Thắng Long bắn ra ánh sáng màu lam nhạt, giống như sóng nước tuôn trào. Một kiếm chém ra. Kiếm khí với ánh sáng màu lam nhạt giống như thực chất, lấy tư thế nghiền ép đánh nát lưới kiếm màu đen.
- Thật mạnh!
Sở Mộ âm thầm kinh ngạc.
Bất kể là Âu Dương Thành Nghiệp hay Hoàng Phủ Thắng Long. Mỗi người đều thủ đoạn riêng, đều đặc biệt cường đại. Hơn nữa, Sở Mộ cảm giác hai người bọn họ cũng không lấy ra toàn bộ thực lực. Hiện tại, bọn họ giao đấu chẳng qua chỉ là một loại hình thức khởi động làm nóng người.
Kiếm khí màu đen cùng kiếm khí màu lam nhạt không ngừng chém ra, va chạm vào nhau. Toàn bộ đài đấu kiếm hoàn toàn tràn ngập vởi hai loại kiếm khí. Dư âm đáng sợ bắn ra, lao nhanh tới mặt đất ở phía dưới đài đấu kiếm, nổ thành từng hố sâu. Đá vụn bắn ra.
Tu vi kiếm khí của hai người đã sớm đạt được nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Hơn nữa bọn họ tu luyện kiếm khí quyết cũng vô cùng cao thâm. Kiếm khí vô cùng tinh thuần hùng hậu. Uy lực vô cùng đáng sợ.
Dưới đài đấu kiếm, sắc mặt mọi người đang quan sát đều đại biến, trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ quá khiếp sợ vì cuộc chiến đấu kịch liệt trước mắt.
Mỗi người nghĩ, nếu như đổi bọn họ lại thành bất kỳ một người nào đang đối đầu ở trên đài đấu kiếm, chắc hẳn ngay cả một kiếm cũng không có cách nào tiếp nhận, thoáng cái đã bị chém chết.
Trên đài đấu kiếm đều bị nghiền nát. Dưới kiếm khí va chạm ngang, từng vết rạn nứt lan tràn ra xung quanh.
Hai kiếm của Hoàng Phủ Thắng Long cùng Âu Dương Thành Nghiệp va chạm, không khí vỡ nát, phát ra tiếng va chạm chói tai. Tia lửa giống như pháo hoa sáng chói.
Ngoại đài đấu kiếm của Bách Sự Đường lại một lần nữa trở nên vô cùng náo nhiệt. Các học viên đều tập trung đến đó, đợi cuộc quyết chiến cường cường bắt đầu.
- Vị trí thứ nhất đấu với vị trí thứ ba...
Sở Mộ cũng đến nơi này. Hắn nhìn chằm chằm vào đài đấu kiếm đang không có một bóng người, âm thầm suy nghĩ.
- Hoàng Phủ Thắng Long và Âu Dương Thành Nghiệp đã rất lâu không ra tay. Lần này, nhất định là một trận đánh đặc sắc tuyệt luân.
- Kỳ quái. Rõ ràng chỉ còn cách chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp chỉ có năm ngày. Vì sao Âu Dương Thành Nghiệp không đợi đến sau khi chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp diễn ra, lại đưa ra đề nghị khiêu chiến đối với Hoàng Phủ Thắng Long?
- Ai biết được. Dù sao chuyện không liên quan đến chúng ta. Chúng ta chỉ phụ trách nhìn.
Lúc này, có một khí tức mãnh liệt chấn động từ phía xa đánh thẳng tới. Ngay sau đó, có tiếng xé gió vọng đến. Một bóng người giống như u linh quỷ mị lay động đến, tốc độ lại rất nhanh.
Vèo.
Một tiếng động rất nhỏ vang lên. Một bóng người liền lướt qua mọi người, rơi vào trên đài đấu kiếm. Đó là Âu Dương Thành Nghiệp toàn thân trường bào màu đen. Trên trường bào còn có hoa văn màu đỏ. Nhìn qua có cảm giác yêu dị.
Vừa xuất hiện, Âu Dương Thành Nghiệp liền trở thành tiêu điểm của mọi người, được vạn người chú ý.
Vẻ mặt hắn ngạo nghễ đứng ở trên đài đấu kiếm, ánh mắt trong lúc khép mở bắn ra tinh quang sắc bén. Khí tức chấn động. Khí chất toàn thân khiến người ta có một cảm giác tà mị. Phối hợp với gương mặt anh tuấn trắng mịn làm cho người khác đố kị. Nhất thời hắn trở thành bạch mã vương tử trong lòng trăm nghìn nữ kiếm giả.
- Hừ, tên tiểu bạch kiểm này cũng dám khiêu chiến với Thắng Long đại ca. Thực sự là tự tìm ngược.
Hai tay Hoàng Phủ Phi Yến chống nạnh, khinh thường nói.
- Nếu không có nắm chắc, Âu Dương Thành Nghiệp chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này.
Hoàng Phủ Cuồng nói.
Lúc này, có một đại thế mãnh liệt tràn đến, kinh động cả đoàn người. Mọi người quay đầu nhìn lại, vội vàng tránh ra một lối đi, để Hoàng Phủ Thắng Long đi qua.
Hoàng Phủ Thắng Long gài trường kiếm ở thắt lưng, vẻ mặt thản nhiên bước tới. Hắn không thi triển thân pháp, nhưng trên người lại một đại thế mãnh liệt, giống như thủy triều chấn động ở quanh thân. Hắn giống như một vương giả một phách giả quân lâm giáng thế. Vừa xuất hiện, khí tức cường đại này liền trấn trụ mọi người ở chỗ này.
Âu Dương Thành Nghiệp nhướng mày, trong đáy mắt có một tia tối tăm. Hoàng Phủ Thắng Long vừa ra trận cướp đi danh tiếng của hắn. Loại cảm giác này khiến hắn đặc biệt khó chịu.
Hoàng Phủ Thắng Long không nhanh không chậm, giống như quân vương dò xét. Hắn tiến từng bước một về phía trước, đi về phía đài đấu kiếm. Khí tức toàn thân càng thêm mãnh liệt, càng thêm ngưng luyện. Ngoài đại thế giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, trong mơ hồ hình như vẫn có thể nghe được tiếng sóng biển.
Đi tới dưới đài đấu kiếm, Hoàng Phủ Thắng Long nhẹ nhàng nhảy lên một cái. Toàn thân giống như được sóng biển đẩy lên, rơi vào phía trên đài đấu kiếm.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, cần gì phải lãng phí thời gian.
Hoàng Phủ Thắng Long nhìn Âu Dương Thành Nghiệp, thản nhiên nói. Trong giọng nói có một sự bá đạo liếc mắt nhìn thiên hạ.
- Hừ, trước đây ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng bây giờ lại chưa chắc.
Âu Dương Thành Nghiệp giang hai tay ra, hừ lạnh một tiếng. Gương mặt anh tuấn tà mị hiện lên một nụ cười quỷ dị. Một sự tăm tối như có như không tràn ngập ở xung quanh.
- Xem ra, ngươi đã lĩnh ngộ Ám Chi Ý Cảnh được ba thành.
Trong đáy mắt Hoàng Phủ Thắng Long hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng giọng nói vẫn thản nhiên.
- Không sai. Ám Chi Ý Cảnh của ta đã lĩnh ngộ được ba thành. Ta sẽ để cho ngươi nếm thử, uy lực của ba thành Ám Chi Ý Cảnh.
Âu Dương Thành Nghiệp cười nói, rút kiếm từ bên hông ra.
Thanh Ngụy Kiếm Khí này toàn thân tối đen, rộng ba ngón tay, lại có vẻ rất mỏng, hiện lên ánh đen yếu ớt rét lạnh.
- Ra tay đi.
Hoàng Phủ Thắng Long không nhúc nhích. Giọng nói lạnh lùng khiến khóe mắt Âu Dương Thành Nghiệp khẽ giật. Bất chợt, một kiếm vẽ ra.
Một đạo kiếm khí màu đen xé rách không khí, phát ra tiếng kêu chói tai, chém về phía Hoàng Phủ Thắng Long.
Trong nháy mắt Hoàng Phủ Thắng Long rút kiếm, kiếm khí giống như giao long, phát ra một tiếng gầm lên đầy giận dữ, đánh nát kiếm khí màu đen. Đồng thời có một đạo kiếm khí màu lam nhạt bắn xuyên qua hư không, giống như một con giao long nhỏ lao về phía Âu Dương Thành Nghiệp.
Thân hình Âu Dương Thành Nghiệp lóe lên giống như u linh, tránh kiếm khí, xuất hiện ở bên cạnh Hoàng Phủ Thắng Long. Một kiếm phản kích, một mảnh hắc ám cuồn cuộn nổi lên.
Hắn tu luyện kiếm khí quyết ám hệ và kiếm thuật ám hệ, lĩnh ngộ cũng là Ám Chi Ý Cảnh, hỗ trợ lẫn nhau, uy lực đặc biệt đáng sợ.
Hoàng Phủ Thắng Long dường như muốn bị hắc ám cắn nuốt vậy. Hắn quát khẽ một tiếng, giả Khí Giao Kiếm giống như con giao long rời bến. Đại thế mãnh liệt, mênh mông dâng trào giống như từng trận sóng lớn, trong nháy mắt lấy ra lực lượng tuyệt đối cường hãn đánh nát hắc ám đang bao phủ tới.
Thần sắc Âu Dương Thành Nghiệp không đổi, phi thân lui về phía sau. Rhời khắc Ngụy Kiếm Khí vung lên chém, từng kiếm khí tối đen đan vào nhau thành kiếm lưới, gần như bao trùm toàn bộ đài đấu kiếm, nghiền ép Hoàng Phủ Thắng Long.
- Phá cho ta!
Tiếng quát lớn giống như cơn giận của quân vương. Ngụy Kiếm Khí trong tay Hoàng Phủ Thắng Long bắn ra ánh sáng màu lam nhạt, giống như sóng nước tuôn trào. Một kiếm chém ra. Kiếm khí với ánh sáng màu lam nhạt giống như thực chất, lấy tư thế nghiền ép đánh nát lưới kiếm màu đen.
- Thật mạnh!
Sở Mộ âm thầm kinh ngạc.
Bất kể là Âu Dương Thành Nghiệp hay Hoàng Phủ Thắng Long. Mỗi người đều thủ đoạn riêng, đều đặc biệt cường đại. Hơn nữa, Sở Mộ cảm giác hai người bọn họ cũng không lấy ra toàn bộ thực lực. Hiện tại, bọn họ giao đấu chẳng qua chỉ là một loại hình thức khởi động làm nóng người.
Kiếm khí màu đen cùng kiếm khí màu lam nhạt không ngừng chém ra, va chạm vào nhau. Toàn bộ đài đấu kiếm hoàn toàn tràn ngập vởi hai loại kiếm khí. Dư âm đáng sợ bắn ra, lao nhanh tới mặt đất ở phía dưới đài đấu kiếm, nổ thành từng hố sâu. Đá vụn bắn ra.
Tu vi kiếm khí của hai người đã sớm đạt được nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Hơn nữa bọn họ tu luyện kiếm khí quyết cũng vô cùng cao thâm. Kiếm khí vô cùng tinh thuần hùng hậu. Uy lực vô cùng đáng sợ.
Dưới đài đấu kiếm, sắc mặt mọi người đang quan sát đều đại biến, trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ quá khiếp sợ vì cuộc chiến đấu kịch liệt trước mắt.
Mỗi người nghĩ, nếu như đổi bọn họ lại thành bất kỳ một người nào đang đối đầu ở trên đài đấu kiếm, chắc hẳn ngay cả một kiếm cũng không có cách nào tiếp nhận, thoáng cái đã bị chém chết.
Trên đài đấu kiếm đều bị nghiền nát. Dưới kiếm khí va chạm ngang, từng vết rạn nứt lan tràn ra xung quanh.
Hai kiếm của Hoàng Phủ Thắng Long cùng Âu Dương Thành Nghiệp va chạm, không khí vỡ nát, phát ra tiếng va chạm chói tai. Tia lửa giống như pháo hoa sáng chói.