Sở Mộ làm như không nghe thấy, hắn không ngừng di động không ngừng xuất kiếm, mỗi một kiếm sẽ lấy mạng một Cấm Thần Vệ.
Hai mươi sáu Cấm Thần Vệ tam luyện chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mộ giết chóc đồng tộc của mình, cả đám toàn lực ra tay ngăn cản.
- Giết tộc nhân của ta, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tên cường giả tam luyện cực hạn căm hận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lột da rút gân Sở Mộ.
- Muốn giết ta đều phải chết, các ngươi sẽ đoàn tụ với nhau nhanh thôi.
Sở Mộ không sợ hãi đối phương uy hiếp, hắn cười lạnh lùng, đã sống tới bây giờ, hắn trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, trải qua không biết bao nhiêu sinh tử, làm sao có thể bị một câu của đối phương hù dọa.
Hắn nhìn sang hai mươi sáu Cấm Thần Vệ tam luyện, Sở Mộ cảm nhận rõ khí tức chấn động của bọn họ.
Mỗi người đều thi triển bí pháp, thực lực tăng lên rất rõ ràng nhưng thực lực như vậy chưa đủ đối phó Sở Mộ.
Không chút do dự, vĩnh hằng linh kiếm chấn động, kiếm khí ngưng tụ thành hoa sen, lập tức oanh kích tới gần, kiếm khí bắn ra không ngớt không dứt, một lớp lại một lớp.
Yên diệt linh kiếm chém thẳng, vô thủy vô chung.
Sinh sinh bất tức kiếm thức!
Thương sinh tử tịch kiếm thức!Hai chiêu kiếm thức này vừa xuất hiện, hai mươi sáu Cấm Thần Vệ biến sắc, vội vàng dùng toàn lực chống cự.
Nhưng đây chỉ là khúc nhạc dạo mà thôi.
Sở Mộ cười đầy sát cơ,
Song kiếm giao nhau, Sở Mộ bày ra tư thế kỳ lạ giống như đang ôm lấy song kiếm, kích phát vĩnh hằng kiếm ý, kích phát yên diệt kiếm ý, sinh linh chi kiếm, tử chi kiếm linh, sinh chi kiếm linh dung hợp với vĩnh hằng kiếm ý, tử chi kiếm linh dung hợp với yên diệt kiếm ý
Quanh người Sở Mộ có một nửa sinh cơ vĩnh hằng, một nửa tĩnh mịch yên diệt, lực lượng sinh và tử, vĩnh hằng và yên diệt không ngừng quanh quẩn quanh người hắn, chúng va chạm và dùng phương thức kỳ lạ tương dung với nhau.
Hai mươi sáu Thiên Tộc Cấm Thần Vệ cảm thấy khiếp sợ, cảm giác khiếp sợ này tới từ linh hồn, bọn họ cảm thấy sợ hãi không nhỏ.
- Các ngươi rất may mắn, ta sẽ để các ngươi nếm thử kiếm chiêu mới của ta.
Giọng nói Sở Mộ mang theo lực lượng đáng sợ truyền tới, mang theo chấn động kỳ lạ giống như vượt qua tất cả ngăn cản trùng trùng điệp điệp, mọi người nghe xong liền cảm thấy hoảng hốt.
- Sinh tử luân hồi!
Song kiếm của Sở Mộ oanh kích về phía trước.
Tất cả lực lượng bộc phát trong nháy mắt, thông qua song kiếm trên tay, bốn loại lực lượng va chạm và giao thoa tạo thành kiếm chiêu.
Vĩnh hằng và yên diệt, sinh cơ và tĩnh mịch.
Tuần hoàn luân chuyển tạo thành sinh tử luân hồi.
Một tuổi một sinh tử, một cọng cỏ một khô vinh, kiếm khí vận chuyển rất mạnh, kiếm khí mang theo một nửa sinh cơ, một nửa tĩnh mịch hủy diệt, mọi người nhìn thây cây cỏ đang héo úa lụi tàn sau đó lại bộc phát sinh cơ bừng bừng.
Sinh hoặc tử, đây là lực lượng cơ bản nhất của thế giới, cũng là quá trình mỗi sinh linh phải trải qua, không có người nào đào thoát, cường giả thực lực càng mạnh, cảnh giới có cao thâm cũng chỉ sống lâu một chút mà thôi, chỉ có thần mới chính thức vĩnh hằng bất hủ.
Nhưng thần không phải vạn năng, sẽ vẫn lạc, tất cả đều nằm trong sinh tử luân hồi.
Chiêu mới của Sở Mộ tên là sinh tử luân hồi, có lẽ nó chỉ là một chiêu thức chưa đủ cường đại, còn chưa có uy lực của sinh tử luân hồi chân chính nhưng Sở Mộ tin tưởng sẽ có ngày đạt tới.
Uy lực khủng bố, tất cả chống cự gì đều phí công, cường giả tứ luyện sơ giai cũng không dám ngạnh kháng một kiếm này, càng không cần nói Cấm Thần Vệ chỉ có thực lực tám luyện.
Hai mươi sáu Thiên Tộc Cấm Thần Vệ tam luyện đều chết dưới sinh tử luân hồi, tan thành mây khói, ngay cả linh hồn của bọn họ cũng không thoát, rơi vào luân hồi vĩnh viễn.
Hai mươi sáu Cấm Thần Vệ tam luyện chủ đạo đại trận vừa chết, Phong Thiên Tỏa Địa đại trận sụp đổ, các Cấm Thần Vệ còn lại chưa chạy trốn bao xa đều chết dưới kiếm của Sở Mộ.
Không bao lâu hai trăm năm mươi sáu Thiên Tộc Cấm Thần Vệ tử vong toàn bộ, là một mình Sở Mộ chém giết tất cả.
Hơn hai trăm thi thể Thiên Tộc Cấm Thần Vệ rơi xuống, rơi vào sơn mạch, thi thể nằm ngổn ngang làm người ta giật mình.
Sở Mộ vung tay thu không gian giới chỉ của hai trăm năm mươi sáu Thiên Tộc Cấm Thần Vệ vào tay mình, hoặc nhiều hoặc ít, cho dù rất nhiều tài nguyên vô dụng với hắn nhưng lại có tác dụng với Chân Kiếm Tông.
Lần này sinh ra biến cố, mỗi một thi thể Thiên Tộc Cấm Thần Vệ đều sinh ra hào quang sáng ngời, nhanh chóng ngưng tụ làm một điểm và bay ra khỏi thi thể, tổng cộng hai trăm năm mươi sáu điểm, chúng ngưng tụ giữa không trung, dường như có cây bút vô hình đang phác họa phù văn.
Nhìn thấy văn tự màu bạc này, Sở Mộ có trực giác không ổn, hắn không do dự bộc phát tốc độ lập tức rời đi, hắn bay vào động phủ và xuất kiếm, chém ra thập tự kiếm quang chói mắt phá toái hư không, muốn đánh nát văn tự màu bạc cổ xưa.
Văn tự màu bạc như có linh tính đuổi theo Sở Mộ, bỏ qua thập tự kiếm quang phóng tới Sở Mộ, trong nháy mắt tiếp cận, không cách nào né tránh, nó chui vào mi tâm Sở Mộ giống như cố định trong mi tâm, khảm nạm vào tâm thần, loại biến cố này làm Sở Mộ biến sắc, vội điều động thần hồn chi lực dò xét văn tự.
Đó là văn tự màu bạc cổ xưa khảm nạm vào trong mi tâm, nó tỏa ra khí tức bao la mờ mịt, Sở Mộ không hiểu đó là văn tự gì, cũng không biết có ý gì, nhưng mặc kệ hắn vận dụng vĩnh hằng kiếm ý hay yên diệt kiếm ý cũng không thể phá hư văn tự, cũng không thể xua đuổi.
Dường như nó được gia trì nên cắm rễ bất động.
Trước mắt Sở Mộ không biết nó mang tới chỗ hại gì cho mình.
Sở Mộ ưa thích khống chế tất cả mọi chuyện trong tầm tay của mình, cho dù không thể khống chế thì tối thiểu phải biết rõ xảy ra chuyện gì, tình hình hiện tại không nằm trong dự kiến của hắn, cũng hoàn toàn không biết đó là vật gì.
Nhưng quang điểm bay ra từ thi thể Thiên Tộc Cấm Thần Vệ, Sở Mộ không cho rằng nó thú vị.
- Xem ra phải bắt cường giả tuyệt thế của Thiên tộc và sưu hồn.
Sở Mộ nói thầm, vận dụng một đám vĩnh hằng kiếm ý phân bố chung quanh văn tự, hắn không biết làm có tác dụng hay không, nhưng ít ra vẫn phải làm.
...
Trong Thiên tộc, mỗi một cường giả tuyệt thế đều tự động trở thành Cấm Thần Vệ, bọn họ sẽ phân ra một đám nguyên thần chi quang rót vào nguyên thần mệnh đăng và gửi vào trong thần điện. Mệnh đăng còn thiêu đốt tỏ vẻ Cấm Thần Vệ còn sống, nếu đèn tắt là người vong.