Nhân tộc cũng không muốn khai chiến, bởi vậy không ngăn cản cường giả Thiên tộc rời đi, các chủng tộc khác đang xem kịch vui liền thất vọng, nhưng bọn họ vô cùng rõ ràng, loại tình huống này trừ khi đầu óc có vấn đề mới ra tay đánh nhau.
Lúc này các tộc khác rời đi, trước khi cường giả hoàng đình rời đi nhìn sang Sở Mộ, lại có người dùng động tác cắt cổ với hắn.
Lúc này chỉ còn lại Thiên Kiếm Thánh Tôn và sáu người Sở Mộ.
- Đa tạ Thiên Kiếm Thánh Tôn và chư vị Thánh Tôn.
Sở Mộ hành kiếm lễ cảm tạ.
Thiên Kiếm Thánh Tôn chỉ cười cười, hắn không nói nhiều.
- Ngươi là hậu bối Nhân tộc của ta, lại làm Thiên tộc tổn thất thảm trọng, ta đương nhiên phải ủng hộ ngươi.
Một Thánh Tôn râu ria cười nói.
Thiên tộc tự xưng là hậu đại thiên thần nên cao cao tại thượng, áp đảo trên đầu các chủng tộc khác, cũng không phải tất cả mọi người đều tán thành địa vị của Thiên tộc, nhất là những cường giả cảnh giới cao thâm, bọn họ chỉ thấy Thiên tộc cường đại nên không muốn ra tay với bọn chúng mà thôi.
Nếu hậu bối như Sở Mộ dám đối địch với Thiên tộc, thậm chí làm Thiên tộc tổn thất thảm trọng, bọn họ chắc chắn sẽ che chở không để người Thiên tộc giết hắn.
Một tộc loại cường đại, không đơn thuần dựa vào một người cường đại, mà là dựa vào chỉnh thể.
Địa vị của Thiên tộc cực kỳ kiên cố giống như thần thoại, nhưng thần thoại bị đánh phá, hơn nữa là từ hậu bối Nhân tộc của họ.
Sở Mộ còn sống. thần thoại của Thiên tộc sẽ bị đánh vỡ, theo thời gian trôi qua sẽ ảnh hưởng tới địa vị. Cuối cùng sẽ không thể áp đảo trên các chủng tộc khác.
Từ đó làm ai cũng có tâm lý sợ Thiên tộc, kỳ thật thực lực các tộc không thua gì Thiên tộc, mặc dù người Thiên tộc có thiên phú hơn người nhưng số lượng của bọn chúng quá ít, chỉ có trăm vạn chưa đủ ngàn vạn, mà Nhân tộc nhiều hơn Thiên tộc ngàn vạn lần, Bằng vào nhân số cường đại, xuất hiện nhiều thiên tài cũng không kỳ lạ.Chủng tộc cường đại hơn, tộc nhân tu tự mình cố gắng, đây là đạo lý các cường giả hiểu rõ.
- Sở Mộ, tiếp theo chúng ta đồng hành với nhau.
Thiên Kiếm Thánh Tôn nói ra, tứ rất rõ ràng, chính là muốn che chở Sở Mộ, tránh bị cường giả Thiên tộc chém giết.
- Đa tạ hảo ý của tiền bối.
Sở Mộ cự tuyệt.
Hắn biết rõ mục đích của mình đi vào Thâm Lam Thập Bát Ngục, có lẽ đồng hành với Thiên Kiếm Thánh Tôn sẽ được che chở, đến lúc đó xem như có gặp Thánh Tôn của Thiên tộc cũng có lực bảo vệ.
Nhưng đi cùng với Thiên Kiếm Thánh không thực tế, bởi vì Sở Mộ có tới bốn viên Thâm Lam Thần Châu, một khi đạt tới cấp độ tương ứng, hắn có thể sử dụng Thâm Lam Thần Châu tiến vào tầng tiếp theo, hắn sẽ không buông tha ưu thế của mình.
- Sở Mộ, ngươi phải biết rằng, ngươi hiện tại là cái gai trong mắt cây đinh trong thịt của Thiên tộc, thậm chí cường giả hoàng đình cũng ôm sát ý với ngươi, mặt khác, một khi các chủng tộc khác có cơ hội cũng không bỏ mặc ngươi phát triển, với thực lực của ngươi hiện tại có thể nói nửa bước khó đi.
Một Thánh Tôn Nhân tộc nói ra, ngữ khí đạm mạc nhưng rất chân thật.
- Đa tạ tiền bối, nhưng Thiên tộc cũng nói, các vị tiền bối có thể bảo hộ ta nhất thế nhưng không thể bảo hộ ta cả đời.
Sở Mộ nói.
- Sở Mộ ta từ không quan trọng đi tới bây giờ, trải qua nhiều lần gặp trắc trở, bồi hồi trong sinh tử vô số lần, trong đó có vận khí, cũng có quý nhân tương trợ, nhưng bất kể như thế nào, năng lực bản thân mới là trọng yếu nhất, trong Thâm Lam Thập Bát Ngục không đơn giản như vậy, nếu bởi vì ta mà chậm trễ các tiền bối mới làm ta ái náy.
- Huống chi muốn giết ta cũng không dễ như vậy.
Một câu cuối cùng, Sở Mộ cười lạnh.
Mọi người nhìn Sở Mộ thật sâu, không nói gì, Thiên Kiếm Thánh Tôn nói:
- Nếu ngươi đã có quyết định thì ta không khuyên nữa, cẩn thận.
- Hi vọng còn gặp lại ngươi.
- Hảo hảo sống sót.
Các tiền bối Nhân tộc nhìn Sở Mộ, bọn họ biết rõ có thể bảo hộ nhất thời, không thể bảo hộ cả đời, rõ ràng hơn, cường giả chính thức là người bước ra từ sinh tử, cũng không phải bảo hổ mà thành.
Các cường giả Nhân tộc rời đo.
Trừ lợi dụng Thâm Lam Thần Châu ra, làm cách nào rời khỏi tầng thứ nhất là việc bọn họ muốn biết, giành giật từng giây, bởi vậy dừng lại ở đây không có ý nghĩa.
Sáu người Sở Mộ kết bạn rời đi, tìm kiếm biện pháp tiến vào tầng thứ hai.
Lúc này có đôi mắt ở trên cao nhìn mọi người, tất cả hành động của mọi người không thoát khỏi ánh mắt này, đáng tiếc không ai chú ý hoặc nhìn thấy.
...
Đệ nhất ngục diện tích bao la giống như vô biênvô hạn, sáu người Sở Mộ di động nửa giờ nhưng không gặp người nào khác.
Mấy ngàn cao thủ tuyệt thế các tộc phân tán các nơi, chẳng khác gì rơi vào biển rộng, không thấy bóng dáng đâu cả.
Đảo mắt, đã qua mấy canh giờ nhưng không gặp ai khác, cũng không tìm được biện pháp vào tầng thứ hai, nhưng mọi người có thể tu luyện tới cảnh giới cao thâm hiện tại, căn bản sẽ không bị ảnh hưởng, tiếp tục tìm kiếm.
Đảo mắt một ngày, hai ngày, ba ngày qua đi, hoàn toàn không tìm thấy gì.
Nếu là lúc bình thường, có lẽ bọn họ có thể kiên trì càng lâu, nhưng đã có người tiến vào tầng thứ hai, hơn nữa thời gian còn sớm hơn vài ngày, vài ngày có chuyện xấu quá lớn, phải mau chóng tìm được đường lên tầng thứ hai thật nhanh.
Mấy ngày nay, đám người Sở Mộ vắt hết óc làm ra nhiều loại suy đoán, đáng tiếc không thể thực hiện được.
Lại qua hai ngày.
- Phải làm thế nào mới có thể đi vào tầng thứ hai?
Lôi Phách phiền não nói ra.
Nhất cử nhất động của bọn họ đều có đôi mắt giám sát nhưng bọn họ không nhận ra.
Giống như nghe được Lôi Phách nói chuyện, đôi mắt kia nhìn chằm chằm vào một đám hào quang bay tới, bởi vì âm thanh ầm ầm phát ra hấp dẫn mọi người.
Một thân ảnh bay tới, càng lúc càng lớn, cuối cùng nó như ngọn núi nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người, thân thể giãn ra, là một con cự thú, nó là một con cự thú do nham thạch và bùn đất hỗn hợp tạo thành, nó tỏa ra khí tức chấn động kinh người.
Thân cao trăm trượng giống như sắt thép, nó giống như một con Xuyên Sơn Giáp phóng đại vô số lần, đôi mắt nó đỏ tươi hết sức kinh người.
Rống...
Tiếng gào rú kinh thiên động địa, sóng âm khủng bố bao phủ các nơi, sóng âm càn quét mặt đất, đá đá như thiểm điện bay về phía đám người Sở Mộ.
Thả người bay lên, sáu người Sở Mộ hóa thành sáu đạo hào quang bay lên, lập tức xuất hiện ở các góc độ khác nhau chém giết cự thú, có lẽ nó không phải Xuyên Sơn Giáp nhưng ngoại hình tương tự, đám người Sở Mộ không biết nó là thứ gì nên tạm thời xưng hô như thế.