Thời gian ở bất tri bất giác trối qua cực nhanh, Sở Mộ không biết đến cùng qua bao lâu, nhất thời, chỉ thấy tinh không đại trận trong thế giới tinh thần co rút lại, đi vào Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên, cùng Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên phù hợp làm một, ánh sáng mãnh liệt, Sở Mộ phảng phất như nghe được tiếng kiếm reo đến từ Chư Thiên vạn giới, mỗi một đạo khác nhau, cao thấp chập trùng, có nhịp điệu đặc biệt riêng.
Trong Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên, vô số vũ trụ huyền diệu phảng phất như hóa thành lợi kiếm, lại ngưng tụ thành ngôi sao, trong tinh thần bao hàm kiếm khí kinh người, xây dựng thành từng đạo từng đạo trận pháp, lẫn nhau khảm nạm, hoàn hoàn liên kết, huyền diệu tuyệt luân.
- Thì ra là như vậy.
Sở Mộ thở ra một hơi, âm thầm nói.
Đến hiện tại, hắn mới có một loại nhận thức càng khắc sâu đối với Hỗn Độn vũ trụ.
- Chư Thiên kiếm đạo, đúc!
Quát khẽ một tiếng, vô số ánh kiếm từ trong Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên bắn ra, vờn quanh ở quanh thân, trong lúc xoay tròn đó, để Sở Mộ phảng phất như đưa thân vào trong vũ trụ, muôn màu muôn vẻ, cực kỳ mỹ lệ.
Sau một tức, vô số ánh kiếm dồn dập xẹt qua quỹ tích khác nhau, mỗi một đạo quỹ tích đều huyền diệu đến mức tận cùng, ẩn chứa thiên địa chí lý, từ mỗi góc độ đi vào trong cơ thể Sở Mộ, dung hợp với Chư Thiên kiếm khí.Khi ánh kiếm cuối cùng tiến vào trong cơ thể, cảm giác không cách nào hình dung tự nhiên sinh ra, để Sở Mộ có một loại cảm giác nối liền trời đất, chưởng khống vạn vật, phảng phất như tất cả tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay, khí tức của hắn cũng liên tục tăng lên, không chỉ khôi phục lại Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, đồng thời không ngừng tăng mạnh, đạt đến Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn đỉnh cao, sau đó đột phá.
Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn!
Phong mang mạnh mẽ kinh người, bao phủ mật thất bế quan, như muốn phá hủy, vô số ánh kiếm lại từ trong cơ thể Sở Mộ bốc lên, để hắn giống như đã biến thành một thanh lợi kiếm có thể xé rách vũ trụ, nhìn tỉ mỉ liền sẽ phát hiện, ánh kiếm này lại do vô số năng lượng nhỏ bé xây dựng thành, như vô số trận pháp hoàn hoàn liên kết.
- Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên cùng Chư Thiên kiếm khí, nguyên bản là một mạch kế thừa, trước ta vì phát huy lực lượng của Chư Thiên kiếm đạo mà sáng tạo ra Chư Thiên kiếm thức, bây giờ mới biết, kia bất quá là một loại mô hình mà thôi.
- Chư Thiên kiếm đạo chân chính, là một loại kiếm đạo do Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên cùng Chư Thiên kiếm khí chân chính hòa vào nhau, mà trận pháp, là phương thức để chúng hòa vào nhau tốt nhất.
Từ đó, kiếm đạo đúc lại liền hoàn thành, luận uy lực cùng tiềm lực đều vượt qua trước, tu vi của hắn cũng đi theo đột phá.
Từng cái từng cái phảng phất như đường hầm, trải rộng ở bốn phía, như ẩn như hiện, phảng phất như liên tiếp đến phần cuối của vũ trụ.
Một chiếc Phi Thuyền đến chỗ này liền dừng lại, từ trong Phi Thuyền bay ra hai bóng người, một nam một nữ, dáng dấp đều rất trẻ trung, chính là Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh.
Sau khi rời khỏi Vô Tướng Đại Thế Giới, trải qua liên tục trăm năm phi hành, lấy tốc độ của Phi Thuyền vượt qua giới vực, đã sớm bay ra cực xa, rời xa Vô Tướng Đại thế giới.
Trong đó, Sở Mộ tiêu tốn mấy chục năm thời gian, mới hoàn thành đúc lại kiếm đạo, sau đó lại tiêu tốn mấy chục năm chỉnh hợp sở học, căn cứ tân Chư Thiên kiếm đạo sáng tạo ra các loại chiêu thức, có thể phát huy lực lượng của bản thân vô cùng nhuần nhuyễn.
Trăm năm, tu vi của Tuyết Ngân Linh đồng dạng đột phá Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, đạt đến Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn, Hư Vô Kiếm Đạo cũng tiến thêm một bước hoàn thiện.
Trăm năm phi hành, cũng tao ngộ không ít nguy hiểm, tỷ như bị vũ trụ phong bạo cuối đi….
Vũ trụ phong bạo uy lực có mạnh có yếu, Vũ trụ phong bạo yếu kém có thể uy hiếp đến Tiểu Chúa Tể cảnh, mà Vũ trụ phong bạo mạnh nhất thậm chí có thể uy hiếp đến Bán Thần Chí Tôn, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh gặp Vũ trụ phong bạo thuộc về trung cấp, có thể uy hiếp đến cường giả Đại Chúa Tể, may là bọn họ cưỡi Phi Thuyền vượt qua giới vực.
Phi Thuyền vượt qua giới vực này là Bán Thần Chí Tôn của Tuyết tộc lưu lại, so với Phi Thuyền vượt qua giới vực bình thường tốc độ càng nhanh hơn, lực phòng hộ càng mạnh hơn, mới có thể chống đỡ Vũ trụ phong bạo cắn giết, mà tốc độ của Vũ trụ phong bạo này cực nhanh, so với tốc độ của Phi Thuyền vượt qua giới vực càng nhanh hơn không chỉ gấp mười lần, cuốn lấy Phi Thuyền vượt qua giới vực liên tục phi hành mấy chục năm.
Vũ trụ phong bạo mấy chục năm, so với Phi Thuyền vượt qua giới vực tự mình phi hành mấy trăm năm, mang Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tới một vị trí cực kỳ xa lạ.
Xa xa, là vô số ánh sao lấp loé, ở trong vũ trụ yên tĩnh tăng thêm mấy phần thâm thúy cùng thần bí, Sở Mộ nhìn nhìn, trong lúc nhất thời có chút thất thần, cảm giác tân Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên ở trong thế giới tinh thần cũng thuận theo gia tốc chuyển động, trên người càng dần dần tràn ngập ra một luồng cảm giác cùng vũ trụ dung hợp làm một thể.
Tuyết Ngân Linh không có quấy rầy Sở Mộ, trái lại đang hộ pháp cho Sở Mộ. Nàng biết, trạng thái như thế này rất hiếm có.
Người tu luyện chú ý thiên nhân hợp nhất, kia sẽ tiếp xúc được thiên địa ảo diệu tốt hơn, mà trạng thái lúc này của Sở Mộ, so với thiên nhân hợp nhất còn cao cấp hơn, là cùng vũ trụ bước đầu hợp nhất, có thể cảm nhận được vũ trụ ảo diệu càng sâu sắc hơn.
Bốn phía, tổng cộng có chín vòng xoáy chuyển động, đó là lối vào của lỗ đen, căn cứ bọn họ hiểu rõ, lỗ đen như vậy một là vũ trụ tự nhiên sinh thành, hai là ở thời điểm cổ đại, những Bán Thần Chí Tôn nắm giữ lực lượng thời không kia kiến tạo, sẽ liên thông đến chỗ rất xa, còn là tới nới nào, hai người bọn họ liền không rõ ràng.
Thời gian trôi qua, ánh sao như trước óng ánh, chín lỗ đen thời không vẫn còn đang chuyển động.
Một luồng khí tức mạnh mẽ áp sát, từ xa nhìn lại, phảng phất như một con Cự Tượng chạy như điên tới, để cho Tuyết Ngân Linh thay đổi sắc mặt, nhìn Sở Mộ một chút, phi thân đón lấy bóng mờ Cự Tượng kia, trường kiếm ra khỏi vỏ, trực tiếp sử dụng tới Đại Hư Vô Kiếm, xé rách vũ trụ hư không giết ra.
Tu vi của Tuyết Ngân Linh là Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn, nhưng thực lực có thể nói là cấp độ Tiểu Chúa Tể cảnh vô địch, uy lực của Đại Hư Vô Kiếm vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà, lại bị bóng mờ Cự Tượng kia đánh nát.