- An Bình lão tổ, nhất định phải ra tay đánh hạ đám người Chu Hằng, nếu mặc kệ cho bọn chúng phá hoại tiếp, đại kế vạn năm của gia tộc sẽ bị hủy trong tay hắn!
Trong một ngọn núi lớn, bốn lão nhân đang nghiêm mặt ngồi quanh một chỗ, thương lượng đại nghiệp gia tộc. Đây là chỗ cơ nghiệp chân chính của Mao gia, cũng là chỗ truyền thừa Quỷ Thi Tông mà bọn họ tìm được năm xưa.
Trong bốn người, có hai người là tồn tại Thần Anh Cảnh, là hạng trụ cột của Mao gia, hai người khác là Kết Thai Cảnh, cũng là nhân vật quyền lực trung tâm. Hai lão tổ Thần Anh Cảnh theo thứ tự là Mao An Bình cùng Mao An Huyền, là đường huynh đệ, hai Kết Thai Cảnh khác là Mao Bộ Trình cùng Mao Tế Dương.
Mao An Bình cau mày, nói:
- Kẻ này quả thật ngày càng lớn lối, nhưng phái người đi chặn đánh hắn, lại khó mà làm được!
- Kẻ này nắm giữ một môn thân pháp cực kỳ cao minh, nếu hắn một lòng muốn chạy trốn, căn bản không đuổi theo được! Mao An Huyền cũng gật đầu nói.
- Hai vị lão tổ, nếu chúng ta bày ra Âm Hà Đại Trận sớm hơn thì sao? Mao Tế Dương cười lạnh nói.
- Âm Hà Đại Trận? Mao An Bình nhấc đầu liếc Mao Tế Dương, lắc đầu. - Mặc dù Âm Hà Đại Trận có hiệu quả khóa thiên tuyệt địa, nhưng khi bố trí lại cực kỳ tốn thời gian, phải mất ít nhất mười ngày để chuẩn bị!
- Hai vị lão tổ hãy xem... Mao Tế Dương lấy ra bản đồ, chỉ lên trên đó. - Lúc này tiểu súc sinh kia đang ở gần đây, như vậy cách hắn gần nhất chính là ba tòa thành này, chúng ta chỉ cần chọn một tòa thành bày ra Âm Hà Đại Trận, khẳng định tiểu súc sinh kia sẽ chui đầu vào lưới!
- Cùng lắm, thì chúng ta tổn thất thêm hai tòa thành thôi!
- Chỉ cần có thể diệt trừ nghịch tử kia, mọi thứ đều đáng giá!
Mao An Huyền trầm tư hồi lâu, nói: - Vậy bày ra mai phục ở Lạc Hà Thành. Tế Dương, ngươi dẫn theo hành thi số ba, tự mình đi một chuyến!
- Rõ, lão tổ! Mao Tế Dương vội vàng cung kính lên tiếng.
- Nhưng mà, mặc kệ tiểu tử kia đi đến tòa thành nào cũng chỉ cần một hai ngày, nếu hắn lựa chọn chỗ đầu tiên là Lạc Hà Thành, vậy thì tuyệt đối không thể xây dựng được Âm Hà Đại Trận! Mao Bộ Trình cau mày nói.
- Vậy thì, cứ phái người công kích ven đường, dẫn tiểu tử kia đi hai tòa thành khác!
- Vậy sẽ phải hy sinh rất lớn!
- Không sao, đợi giết được tiểu tử này, đem hắn luyện thành hành thi! Thể chất tên nghịch tử này rất mạnh, bản thân lại là Kết Thai Cảnh, nếu như có thể luyện chế thành hành thi, ngày sau tuyệt đối có thể trở thành Vương trong Thi Vương!
- Không sai, bản thân kẻ này chính là một món bảo vật!
- Huống chi trên người hắn còn có bảo vật Tiên giới, sẽ đều là của Mao gia ta!
- Ha, ha ha ha ha ha!
Bốn lão nhân đều cười ha hả.
.........
Chu Hằng tự nhiên hoàn toàn không biết những chuyện này.
Hắn biết Mao gia tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn một tay phá hoại bố cục mà bọn họ khổ sở bố trí, nhưng hắn không sợ. Bởi vì tin tức hắn đột phá Thần Anh Cảnh cũng chỉ có mấy người bên cạnh biệt, Mao gia cũng biết? Tuyệt đối không thể nào!
Kết Thai, Thần Anh, tuy rằng đều là nửa bước tiên nhân, nhưng chênh lệch rất lớn! Kết Thai Cảnh bình thường gặp phải Thần Anh Cảnh thì chỉ còn nước chật vật chạy trốn, đánh bừa thì tuyệt đối chỉ có đường chết!
--- Không phải ai cũng yêu nghiệt được như Chu Hằng.
Mà chiến lực của Chu Hằng mạnh mẽ cỡ nào? Trình tự linh lực gấp ngàn lần Thần Anh Cảnh bình thường, như vậy đã gần như vô địch. Cộng thêm Tiên khí Bách Quỷ Kiếm, có thể diễn hóa ra 100 cái linh thể có trình tự linh lực giống như hắn, như thế này quả thật là vô địch cùng cảnh giới rồi!
Chỉ cần Mao gia không lấy ra nội tình Hóa Thần Cảnh, như vậy Chu Hằng tuyệt đối không sợ.
Mặt khác, nếu như Mao gia có được lực lượng như Hóa Thần Cảnh, tuyệt đối sẽ ngông cuồng gấp chục, gấp trăm lần hiện tại!
Chuyến này hắn mặc kệ Mao gia có chuẩn bị hay không, hắn muốn nhổ tận gốc gia tộc này.
- Chu tiểu tử, có chỗ không đúng! Mấy ngày sau, cuối cùng con lừa đen không nhịn được nghi ngờ, nói: - Mấy ngày gần đây dù có không ít người Mao gia công kích chúng ta, nhưng trong đó không có cao thủ mạnh mẽ, đều chỉ có chút hành thi Linh Hải Cảnh, hình như cố ý dẫn chúng ta đến chỗ này, tặng cho chúng ta một tòa thành!
- Thế này tính là âm mưu gì? Chu Hằng hỏi.
- Ngươi nhìn xem, phía trước chúng ta có tổng cộng ba tòa thành, khoảng cách giữa các bên gần bằng nhau. Người Mao gia cố ý dẫn chúng ta qua đây, không phải là vì hai tòa thành kia, hoặc là một tòa thành trong đó có thứ gì đặc biệt quý giá, không muốn để chúng ta phá hoại? Làm con lừa đê tiện tham tài, con lừa đen nghĩ tới đầu tiên chính là bảo vật.
- Nói không chừng là đồ ăn ngon! Tiểu ăn tạp hai mắt tỏa sáng, chảy nước miếng nói.
Hai tên này đều dùng đầu óc nghĩ tới chuyện này hay sao?
Chu Hằng thở dài, nói: - Rõ ràng Mao gia còn có cứ địa gốc của mình, ngay cả thiết lập cứ điểm trọng yếu, có lẽ cũng không nằm trong thành, mà chọn chỗ núi rừng hoang vu. Cho nên nói bên trong có bảo vật gì là không có nhiều khả năng!
Con lừa đen lập tức xụ mặt.
- Lại càng không có đồ ngon! Tiểu ăn tạp cũng ỉu xìu.
- Có lẽ, trong đó đang có một bộ hành thi đạt tới thời kỳ đột phá mấu chốt, Mao gia đang muốn tranh thủ thời gian! Hoặc là, Mao gia đang muốn bố trí một cái bẫy, chờ chúng ta chui vào!
Con lừa đen dựng hết lông tơ, lập tức nói: - Vậy chúng ta vòng qua hai tòa thành này, đi trước san bằng chỗ kia! Chu tiểu tử, chúng takhông cần phải mạo hiểm mà!
- Quá sợ chết! Tiểu ăn tạp ném ánh mắt khinh thường con lừa đen, sau đó nói với Chu Hằng: - Sư phụ, mặc kệ ngài đi đâu, đồ nhi nhất định sẽ theo cùng ngài!
- Tiểu nịnh hót! Con lừa đen bĩu môi.
- Lừa miệng rộng!
Vương Hà không chút yếu thế đáp trả.
Chu Hằng ngẫm nghĩ, nói: - Chúng ta tiếp tục đi tới, chỉ cần xem phản ứng của Mao gia là biết!
Bọn họ xuất phát lên đường, đây là vấn đề tỷ suất hai chọn một, Chu Hằng chọn đi Lạc Hà Thành, chính là chỗ Mao gia định bày ra Âm Hà Đại Trận chôn sống hắn. Nhưng bởi vì không đủ thời gian, Mao gia tự nhiên điều động rất đông cao thủ tiến hành chặn đường, dẫn bọn họ đi tòa thành khác.
Đến ngày thứ năm khi bọn họ tiến về phía Lạc Hà Thành, liền không gặp phải chặn đánh nữa.
- Xem ra, nếu không phải Lạc Hà Thành đã không còn giá trị, thì là Mao gia đã bày ra thiên la địa võng, chờ chúng ta chui vào! Chu Hằng đưa ra phán đoán.
- Ôi nha, sao đột nhiên bổn tọa đau bụng! Con lừa mặt gian xoay chuyển, ôm bụng muốn chạy trốn. - Bổn tọa muốn tìm chỗ đi xả, các ngươi đi trước đi!
- Con lừa, nếu như Mao gia thật sự muốn bố cục giết ta, vậy khẳng định bọn chúng cũng sẽ lấy ra bảo vật mạnh mẽ! Chu Hằng cũng không ngăn cản, chỉ là nói một câu nhàn nhạt.
- Đệch! Con lừa đen đang chạy liền như trúng thuật định thân, nháy mắt cứng ngắc, con lừa đê tiện này chính là không nghe được hai chữ bảo vật, vừa nghe liền ngứa tay ngứa chân ngứa mông.
- Vậy cứ làm một chuyến! Nó cắn răng nói, thật ra nó có bảo vật của Huyền Anh Thiên Tôn để lại, cũng không phải không có nắm chắc chống lại Mao gia, chỉ là nó quá tham sống sợ chết, thật là quá đê tiện.
Chu Hằng lắc đầu không thôi, nói: - Nói như là muốn ngươi đi chịu chết vậy! Mao gia còn không biết ta đã đột phá Thần Anh Cảnh, cho nên tất cả bố trí của bọn họ đều tiến hành trên tiền đề ta là Kết Thai Cảnh, điều này đã quyết định bọn họ chắc chắn thất bại, sẽ còn tổn thất nặng nề!
- Ha ha, vậy chúng ta còn chờ cái gì, mau đi thôi! Con lừa đen lập tức thần thái phấn khởi hô to.
- Lừa miệng rộng, ngươi đúng là vô sỉ! Tiểu ăn tạp cũng không nhịn được nói.
- Nói bậy nói bạ, trước nay bổn tọa luôn chính trực thiện lương, trong thời kỳ thượng cổ cũng đã danh vang thế gian, làm sao mà vô sỉ được! Con lừa đen lời lẽ hùng hồn uốn nắn.
- Ôi nha ôi nha, ta không muốn nghe, nghe nữa sẽ muốn ói không ăn nổi! Tiểu ăn tạp liền vội vàng bịt tai lại.
Con lừa đen cười ha hả, trong trận chiến với tiểu ăn tạp, nó lại thắng một trận.
Hai người một lừa xuất phát tiến tới Lạc Hà Thành, bằng tốc độ của bọn họ thì chỉ ba ngày sau là chạy đến.
Lạc Hà Thành cũng là một tòa thành siêu cấp lớn, có trận pháp mạnh mẽ bảo hộ, cũng chính vì thế, nó được bảo tồn khá nguyên vẹn trong trận thiên địa đại tai biến, không giống những thành nhỏ gần đó đã sớm biến thành phế tích.
Tòa thành lớn này thu hút vô số nạn dân đến tị nạn, nhưng khi Mao gia giáng xuống tai họa, nơi này cũng thành khu tai họa nặng, người sống giết người chết, người chết ăn người sống, giống như luyện ngục trần gian.
Hiện tại, cá lớn nuốt cá bé, không ngừng cắn nuốt lẫn nhau, trong tòa thành chẳng những không còn hơi người sống, ngay cả hành thi cũng rất ít ỏi, giống như một chỗ quỷ vực, tử khí trầm lắng lan tỏa ra khí tức lạnh băng cắn nuốt mọi thứ.
- Chu tiểu tử, chúng ta thật phải vào trong? Đến khi tới rồi, thiên tính sợ chết của con lừa lại tái phát, chần chừ nhìn Chu Hằng.
- Đương nhiên! Chu Hằng tung một cước đá vào mông con lừa, con lừa đê tiện này liền bắn ra, vẽ một đường cong tiến vào trong thành.
- Chu tiểu tử, tên khốn nhà ngươi sinh con không có mông! Con lừa đen kêu thảm thiết không ngừng, ầm một cái rơi vào trong thành, đụng vỡ tan không biết bao nhiêu công trình, tung lên bụi mù đầy trời.
Chu Hằng cười ha ha, kéo tay Vương Hà bước vào trong thành.
Oong! Oong! Oong!
Khi hắn cùng Vương Hà bước vào trong thành, chỉ thấy từng đạo ánh sáng đen trào ra từ trong thành, liên hợp lại với nhau, hình thành một cái thiên hà màu đen to lớn, bao phủ toàn bộ tòa thành.
- Ha ha ha! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào! Tiếng nói già nua vang lên, cuồn cuộn vang dội trên vùng trời tòa thành.
Chu Hằng tiện tay đánh ra một quyền, oong, quyền mang màu vàng đánh lên thiên hà đen, chỉ vẻn vẹn tuôn ra gợn sóng, lập tức liền bị san bằng, không phá vỡ được.
- Không cần lãng phí sức nữa, đây là Âm Hà Đại Trận, trừ khi ngươi đạt tới Hóa Thần Cảnh, bằng không đừng mơ phá vỡ!
Tiếng nói kia tiếp tục, một bóng người cũn hiện ra, chính là Mao Tế Dương lão tổ Kết Thai Cảnh Mao gia!
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Nếu như vậy, ta chỉ cần phá hoại trung tâm trận pháp trong thành, vậy là có thể đi ra, phải không?
- Hừ, ngươi có cơ hội này hả? Mao Tế Dương cười lạnh, mở miệng phát ra tiếng huýt gió kỳ dị, một bộ xương khô từ dưới đất chui ầm lên, đạp giữa hư không.
Chủ nhân bộ xương này lúc còn sống là người rất cao to, hiện tại dù chỉ còn là một bộ xương cũng khiến người ta có cảm giác nặng nề như núi. Toàn thân nó tràn ra khí tức kinh khủng, kỳ quái hơn là trên đỉnh xương sọ hình thành một cái vương miệng!
----------oOo----------
- An Bình lão tổ, nhất định phải ra tay đánh hạ đám người Chu Hằng, nếu mặc kệ cho bọn chúng phá hoại tiếp, đại kế vạn năm của gia tộc sẽ bị hủy trong tay hắn!
Trong một ngọn núi lớn, bốn lão nhân đang nghiêm mặt ngồi quanh một chỗ, thương lượng đại nghiệp gia tộc. Đây là chỗ cơ nghiệp chân chính của Mao gia, cũng là chỗ truyền thừa Quỷ Thi Tông mà bọn họ tìm được năm xưa.
Trong bốn người, có hai người là tồn tại Thần Anh Cảnh, là hạng trụ cột của Mao gia, hai người khác là Kết Thai Cảnh, cũng là nhân vật quyền lực trung tâm. Hai lão tổ Thần Anh Cảnh theo thứ tự là Mao An Bình cùng Mao An Huyền, là đường huynh đệ, hai Kết Thai Cảnh khác là Mao Bộ Trình cùng Mao Tế Dương.
Mao An Bình cau mày, nói:
- Kẻ này quả thật ngày càng lớn lối, nhưng phái người đi chặn đánh hắn, lại khó mà làm được!
- Kẻ này nắm giữ một môn thân pháp cực kỳ cao minh, nếu hắn một lòng muốn chạy trốn, căn bản không đuổi theo được! Mao An Huyền cũng gật đầu nói.
- Hai vị lão tổ, nếu chúng ta bày ra Âm Hà Đại Trận sớm hơn thì sao? Mao Tế Dương cười lạnh nói.
- Âm Hà Đại Trận? Mao An Bình nhấc đầu liếc Mao Tế Dương, lắc đầu. - Mặc dù Âm Hà Đại Trận có hiệu quả khóa thiên tuyệt địa, nhưng khi bố trí lại cực kỳ tốn thời gian, phải mất ít nhất mười ngày để chuẩn bị!
- Hai vị lão tổ hãy xem... Mao Tế Dương lấy ra bản đồ, chỉ lên trên đó. - Lúc này tiểu súc sinh kia đang ở gần đây, như vậy cách hắn gần nhất chính là ba tòa thành này, chúng ta chỉ cần chọn một tòa thành bày ra Âm Hà Đại Trận, khẳng định tiểu súc sinh kia sẽ chui đầu vào lưới!
- Cùng lắm, thì chúng ta tổn thất thêm hai tòa thành thôi!
- Chỉ cần có thể diệt trừ nghịch tử kia, mọi thứ đều đáng giá!
Mao An Huyền trầm tư hồi lâu, nói: - Vậy bày ra mai phục ở Lạc Hà Thành. Tế Dương, ngươi dẫn theo hành thi số ba, tự mình đi một chuyến!
- Rõ, lão tổ! Mao Tế Dương vội vàng cung kính lên tiếng.
- Nhưng mà, mặc kệ tiểu tử kia đi đến tòa thành nào cũng chỉ cần một hai ngày, nếu hắn lựa chọn chỗ đầu tiên là Lạc Hà Thành, vậy thì tuyệt đối không thể xây dựng được Âm Hà Đại Trận! Mao Bộ Trình cau mày nói.
- Vậy thì, cứ phái người công kích ven đường, dẫn tiểu tử kia đi hai tòa thành khác!
- Vậy sẽ phải hy sinh rất lớn!
- Không sao, đợi giết được tiểu tử này, đem hắn luyện thành hành thi! Thể chất tên nghịch tử này rất mạnh, bản thân lại là Kết Thai Cảnh, nếu như có thể luyện chế thành hành thi, ngày sau tuyệt đối có thể trở thành Vương trong Thi Vương!
- Không sai, bản thân kẻ này chính là một món bảo vật!
- Huống chi trên người hắn còn có bảo vật Tiên giới, sẽ đều là của Mao gia ta!
- Ha, ha ha ha ha ha!
Bốn lão nhân đều cười ha hả.
.........
Chu Hằng tự nhiên hoàn toàn không biết những chuyện này.
Hắn biết Mao gia tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn một tay phá hoại bố cục mà bọn họ khổ sở bố trí, nhưng hắn không sợ. Bởi vì tin tức hắn đột phá Thần Anh Cảnh cũng chỉ có mấy người bên cạnh biệt, Mao gia cũng biết? Tuyệt đối không thể nào!
Kết Thai, Thần Anh, tuy rằng đều là nửa bước tiên nhân, nhưng chênh lệch rất lớn! Kết Thai Cảnh bình thường gặp phải Thần Anh Cảnh thì chỉ còn nước chật vật chạy trốn, đánh bừa thì tuyệt đối chỉ có đường chết!
--- Không phải ai cũng yêu nghiệt được như Chu Hằng.
Mà chiến lực của Chu Hằng mạnh mẽ cỡ nào? Trình tự linh lực gấp ngàn lần Thần Anh Cảnh bình thường, như vậy đã gần như vô địch. Cộng thêm Tiên khí Bách Quỷ Kiếm, có thể diễn hóa ra 100 cái linh thể có trình tự linh lực giống như hắn, như thế này quả thật là vô địch cùng cảnh giới rồi!
Chỉ cần Mao gia không lấy ra nội tình Hóa Thần Cảnh, như vậy Chu Hằng tuyệt đối không sợ.
Mặt khác, nếu như Mao gia có được lực lượng như Hóa Thần Cảnh, tuyệt đối sẽ ngông cuồng gấp chục, gấp trăm lần hiện tại!
Chuyến này hắn mặc kệ Mao gia có chuẩn bị hay không, hắn muốn nhổ tận gốc gia tộc này.
- Chu tiểu tử, có chỗ không đúng! Mấy ngày sau, cuối cùng con lừa đen không nhịn được nghi ngờ, nói: - Mấy ngày gần đây dù có không ít người Mao gia công kích chúng ta, nhưng trong đó không có cao thủ mạnh mẽ, đều chỉ có chút hành thi Linh Hải Cảnh, hình như cố ý dẫn chúng ta đến chỗ này, tặng cho chúng ta một tòa thành!
- Thế này tính là âm mưu gì? Chu Hằng hỏi.
- Ngươi nhìn xem, phía trước chúng ta có tổng cộng ba tòa thành, khoảng cách giữa các bên gần bằng nhau. Người Mao gia cố ý dẫn chúng ta qua đây, không phải là vì hai tòa thành kia, hoặc là một tòa thành trong đó có thứ gì đặc biệt quý giá, không muốn để chúng ta phá hoại? Làm con lừa đê tiện tham tài, con lừa đen nghĩ tới đầu tiên chính là bảo vật.
- Nói không chừng là đồ ăn ngon! Tiểu ăn tạp hai mắt tỏa sáng, chảy nước miếng nói.
Hai tên này đều dùng đầu óc nghĩ tới chuyện này hay sao?
Chu Hằng thở dài, nói: - Rõ ràng Mao gia còn có cứ địa gốc của mình, ngay cả thiết lập cứ điểm trọng yếu, có lẽ cũng không nằm trong thành, mà chọn chỗ núi rừng hoang vu. Cho nên nói bên trong có bảo vật gì là không có nhiều khả năng!
Con lừa đen lập tức xụ mặt.
- Lại càng không có đồ ngon! Tiểu ăn tạp cũng ỉu xìu.
- Có lẽ, trong đó đang có một bộ hành thi đạt tới thời kỳ đột phá mấu chốt, Mao gia đang muốn tranh thủ thời gian! Hoặc là, Mao gia đang muốn bố trí một cái bẫy, chờ chúng ta chui vào!
Con lừa đen dựng hết lông tơ, lập tức nói: - Vậy chúng ta vòng qua hai tòa thành này, đi trước san bằng chỗ kia! Chu tiểu tử, chúng takhông cần phải mạo hiểm mà!
- Quá sợ chết! Tiểu ăn tạp ném ánh mắt khinh thường con lừa đen, sau đó nói với Chu Hằng: - Sư phụ, mặc kệ ngài đi đâu, đồ nhi nhất định sẽ theo cùng ngài!
- Tiểu nịnh hót! Con lừa đen bĩu môi.
- Lừa miệng rộng!
Vương Hà không chút yếu thế đáp trả.
Chu Hằng ngẫm nghĩ, nói: - Chúng ta tiếp tục đi tới, chỉ cần xem phản ứng của Mao gia là biết!
Bọn họ xuất phát lên đường, đây là vấn đề tỷ suất hai chọn một, Chu Hằng chọn đi Lạc Hà Thành, chính là chỗ Mao gia định bày ra Âm Hà Đại Trận chôn sống hắn. Nhưng bởi vì không đủ thời gian, Mao gia tự nhiên điều động rất đông cao thủ tiến hành chặn đường, dẫn bọn họ đi tòa thành khác.
Đến ngày thứ năm khi bọn họ tiến về phía Lạc Hà Thành, liền không gặp phải chặn đánh nữa.
- Xem ra, nếu không phải Lạc Hà Thành đã không còn giá trị, thì là Mao gia đã bày ra thiên la địa võng, chờ chúng ta chui vào! Chu Hằng đưa ra phán đoán.
- Ôi nha, sao đột nhiên bổn tọa đau bụng! Con lừa mặt gian xoay chuyển, ôm bụng muốn chạy trốn. - Bổn tọa muốn tìm chỗ đi xả, các ngươi đi trước đi!
- Con lừa, nếu như Mao gia thật sự muốn bố cục giết ta, vậy khẳng định bọn chúng cũng sẽ lấy ra bảo vật mạnh mẽ! Chu Hằng cũng không ngăn cản, chỉ là nói một câu nhàn nhạt.
- Đệch! Con lừa đen đang chạy liền như trúng thuật định thân, nháy mắt cứng ngắc, con lừa đê tiện này chính là không nghe được hai chữ bảo vật, vừa nghe liền ngứa tay ngứa chân ngứa mông.
- Vậy cứ làm một chuyến! Nó cắn răng nói, thật ra nó có bảo vật của Huyền Anh Thiên Tôn để lại, cũng không phải không có nắm chắc chống lại Mao gia, chỉ là nó quá tham sống sợ chết, thật là quá đê tiện.
Chu Hằng lắc đầu không thôi, nói: - Nói như là muốn ngươi đi chịu chết vậy! Mao gia còn không biết ta đã đột phá Thần Anh Cảnh, cho nên tất cả bố trí của bọn họ đều tiến hành trên tiền đề ta là Kết Thai Cảnh, điều này đã quyết định bọn họ chắc chắn thất bại, sẽ còn tổn thất nặng nề!
- Ha ha, vậy chúng ta còn chờ cái gì, mau đi thôi! Con lừa đen lập tức thần thái phấn khởi hô to.
- Lừa miệng rộng, ngươi đúng là vô sỉ! Tiểu ăn tạp cũng không nhịn được nói.
- Nói bậy nói bạ, trước nay bổn tọa luôn chính trực thiện lương, trong thời kỳ thượng cổ cũng đã danh vang thế gian, làm sao mà vô sỉ được! Con lừa đen lời lẽ hùng hồn uốn nắn.
- Ôi nha ôi nha, ta không muốn nghe, nghe nữa sẽ muốn ói không ăn nổi! Tiểu ăn tạp liền vội vàng bịt tai lại.
Con lừa đen cười ha hả, trong trận chiến với tiểu ăn tạp, nó lại thắng một trận.
Hai người một lừa xuất phát tiến tới Lạc Hà Thành, bằng tốc độ của bọn họ thì chỉ ba ngày sau là chạy đến.
Lạc Hà Thành cũng là một tòa thành siêu cấp lớn, có trận pháp mạnh mẽ bảo hộ, cũng chính vì thế, nó được bảo tồn khá nguyên vẹn trong trận thiên địa đại tai biến, không giống những thành nhỏ gần đó đã sớm biến thành phế tích.
Tòa thành lớn này thu hút vô số nạn dân đến tị nạn, nhưng khi Mao gia giáng xuống tai họa, nơi này cũng thành khu tai họa nặng, người sống giết người chết, người chết ăn người sống, giống như luyện ngục trần gian.
Hiện tại, cá lớn nuốt cá bé, không ngừng cắn nuốt lẫn nhau, trong tòa thành chẳng những không còn hơi người sống, ngay cả hành thi cũng rất ít ỏi, giống như một chỗ quỷ vực, tử khí trầm lắng lan tỏa ra khí tức lạnh băng cắn nuốt mọi thứ.
- Chu tiểu tử, chúng ta thật phải vào trong? Đến khi tới rồi, thiên tính sợ chết của con lừa lại tái phát, chần chừ nhìn Chu Hằng.
- Đương nhiên! Chu Hằng tung một cước đá vào mông con lừa, con lừa đê tiện này liền bắn ra, vẽ một đường cong tiến vào trong thành.
- Chu tiểu tử, tên khốn nhà ngươi sinh con không có mông! Con lừa đen kêu thảm thiết không ngừng, ầm một cái rơi vào trong thành, đụng vỡ tan không biết bao nhiêu công trình, tung lên bụi mù đầy trời.
Chu Hằng cười ha ha, kéo tay Vương Hà bước vào trong thành.
Oong! Oong! Oong!
Khi hắn cùng Vương Hà bước vào trong thành, chỉ thấy từng đạo ánh sáng đen trào ra từ trong thành, liên hợp lại với nhau, hình thành một cái thiên hà màu đen to lớn, bao phủ toàn bộ tòa thành.
- Ha ha ha! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào! Tiếng nói già nua vang lên, cuồn cuộn vang dội trên vùng trời tòa thành.
Chu Hằng tiện tay đánh ra một quyền, oong, quyền mang màu vàng đánh lên thiên hà đen, chỉ vẻn vẹn tuôn ra gợn sóng, lập tức liền bị san bằng, không phá vỡ được.
- Không cần lãng phí sức nữa, đây là Âm Hà Đại Trận, trừ khi ngươi đạt tới Hóa Thần Cảnh, bằng không đừng mơ phá vỡ!
Tiếng nói kia tiếp tục, một bóng người cũn hiện ra, chính là Mao Tế Dương lão tổ Kết Thai Cảnh Mao gia!
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Nếu như vậy, ta chỉ cần phá hoại trung tâm trận pháp trong thành, vậy là có thể đi ra, phải không?
- Hừ, ngươi có cơ hội này hả? Mao Tế Dương cười lạnh, mở miệng phát ra tiếng huýt gió kỳ dị, một bộ xương khô từ dưới đất chui ầm lên, đạp giữa hư không.
Chủ nhân bộ xương này lúc còn sống là người rất cao to, hiện tại dù chỉ còn là một bộ xương cũng khiến người ta có cảm giác nặng nề như núi. Toàn thân nó tràn ra khí tức kinh khủng, kỳ quái hơn là trên đỉnh xương sọ hình thành một cái vương miệng!
----------oOo----------