Một trận tranh đấu, tạm thời giải trừ, nhưng mọi người đều biết đây chỉ là một thời kỳ hòa bình ngắn ngủi.
Tinh Hạch quá trân quý, quý báu đến mức đủ để cho Lệnh Hồ Huyền, Lưu An Kỳ sinh ra tâm giết người diệt khẩu! Sở dĩ dừng tay, là bởi vì bon hắn không có năng lực xử lý Chu Hằng, còn nếu là có cơ hội như vậy, bọn họ người nào cũng sẽ không thủ hạ lưu tình!
Mà Chân Dương Tiên Uyển tiếp theo là một bước ngoặt, bên trong Tiên Cung nói không chừng liền có Tiên khí!
Với lực lượng của Lưu An Kỳ lại phối hợp Tiên khí, muốn chém giết Chu Hằng liền không phải người si nói mộng.
- Mời Chu huynh hành động!
Lệnh Hồ Huyền mỉm cười nói, tràn đầy sự nho nhã của con cháu quý tộc, như thế nào cũng không thể liên hệ hắn cùng võ giả.
- Các ngươi lui ra phía sau vạn dặm!
Chu Hằng nói.
Sau khi Lệnh Hồ Huyền năm người hai mặt nhìn nhau, đều là theo lời mà đi, khoảng cách vạn dặm đối với bọn hắn mà nói cũng không tính là xa xôi, nếu là Chu Hằng mở Tiên Cung ra muốn một mình đi vào, bọn họ cũng hoàn toàn kịp ngăn cản.
Nhưng thật ra Chu Hằng không có ý nghĩ một mình tiến vào Tiên Cung, hắn còn muốn lợi dụng môi trường bên trong để chôn sống Lưu An Kỳ!
Hắn là sợ thời điểm khởi động Tinh Hạch mở Tiên Cung ra, năng lượng phát tán ra ngoài sẽ sinh ra hậu quả cực đáng sợ, làm cho hắn bị thương nặng! Có khoảng cách vạn dặm, hắn ít nhất có thể có thời gian phản ứng.
- Chu tiểu tử, ngươi phải cẩn thận!
Con lừa đen thận trọng nói.
Nơi đây có một vị tiên nhân, mặc dù là bị áp chế cảnh giới, nhưng tiên nhân chính là tiên nhân, không cho phép bọn họ không cẩn thận một chút nào.
Chu Hằng mỉm cười, muốn đạt tới mục đích nhất thiết phải trả giá, hắn không mạo hiểm một chút làm sao có thể đủ để chém tiên nhân xuống dưới ngựa? Phàm nhân tru tiên, ngẫm lại cũng để cho người ta nhiệt huyết sôi trào a!
Hắn xóa một tia cấm chế trên lực lượng trong Tinh Hạch.
Đáng tiếc a, đại môn của Tiên Cung này làm thành từ ngọc thạch, bằng không hắn có thể trực tiếp cắn nuốt!
Trong lòng Chu Hằng đột nhiên hiện lên một cái ý niệm như vậy, oanh, năng lượng cuồng bạo trào ra, đánh tới tiên môn.
Bành!
Cả người Chu Hằng lập tức bị đánh bay lên. Nhưng phản ứng của hắn là nhanh bực nào, chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tránh né xuyên qua trong năng lượng cuồng bạo, đúng là gần như không có bị ảnh hướng đến.
Ngẫu nhiên bị đanh trung một hai lần cũng không có chuyện gì, kia chỉ là dư ba phản chấn, với thể chất của hắn cộng thêm linh lực phòng ngự hoàn toàn có thể chịu đựng được.
Mà tiên môn kia . . . Rốt cục mở!
Bị đánh ra một cái lỗ thủng có thể đủ để cho voi thông qua!
Không hổ là Tinh Hạch, một cái tinh cầu tập hợp năng lượng. Ngay cả tiên môn đều có thể oanh phá!
Hưu hưu hưu, năm người Lệnh Hồ Huyền đều là bay vọt tới, nhìn thấy đại môn của Tiên Cung này phá ra lỗ hổng lớn như vậy, đều là lộ ra biểu tình vừa mừng vừa sợ, cũng có sự tham lam không cầm được.
Vẻn vẹn chỉ là phóng xuất ra một ít lực lượng liền mạnh mẽ như vậy, linh khí ẩn chứa trong toàn bộ Tinh Hạch tự nhiên không cần nói!
Thanh Dương Thiên Tôn cùng ba Chuẩn Tiên hai kiếp thiếu chút nữa trực tiếp nhào lên cướp đoạt. Bọn họ bị vây khốn ở Chuẩn Tiên hai kiếp đã rất nhiều rất nhiều năm, không cách nào thành tiên, bọn họ gần như hai tay buông xuôi.
Vì thành tiên, bọn họ có thể liều mạng!
Nhưng Chu Hằng quá cường đại, cường đại đến mức không phải bọn họ chịu liều mạng liền có hy vọng chiến thắng, địch nhân như thế quả thực chính là làm cho bọn họ tuyệt vọng a!
Chỉ có thể ký thác hy vọng vào trong Tiên Cung!
Nói không chừng có Tiên khí a, hoặc là độc dược, mê dược Tiên cấp, cái nào cũng đều có thể chế phục Chu Hằng!
Ở trước mặt lực lượng Tiên cấp, bọn họ đều là con kiến!
- Mời!
Con lừa đen nói với năm người đối phương.
- Trước hết mời các ngươi!
Lệnh Hồ Huyền vô cùng khách khí nhún nhường.
- Cũng là mời các ngươi trước!
Con lừa đen kiên trì nói.
Quỷ mới biết trong Tiên Cung có cái gì, nói không chừng đi vào chính là một thanh kiếm tiên tung hoành chém sạch sẽ bọn họ, đây cũng không phải là đùa giỡn a!
Lệnh Hồ Huyền cũng biết không có khả năng để Chu Hằng cùng con lừa đen đi đầu, thực lực của bọn họ quyết định bọn họ có tư cách đàm phán, bởi vậy hắn lộ ra một nụ cười dịu dàng, nói với ba người Thanh Dương Thiên Tôn:
- Ba vị, làm phiền các ngươi đi trước!
Con mẹ nó chứ!
Ba người Thanh Dương Thiên Tôn đều là chửi má nó ở trong lòng, đi trước thật sự là họa phúc khó liệu. Có thể một bước lên thiên đường, cũng có thể một bước vào địa ngục!
Nhưng ai bảo thực lực của ba người bọn hắn yếu nhất?
Người là dao thớt, ta làm thịt cá a!
Ba người hai mặt nhìn nhau một trận, cũng chỉ có thể đi vào trước, bước vào trong tiên môn đã bị phá vỡ kia.
Chuyện cho tới bây giờ, đã không phải là bọn họ muốn rời đi liền có thể rời đi, Chu Hằng cùng Lưu An Kỳ thật giống như hai thanh cương đao kề trên cổ của bọn họ. Sinh tử hoàn toàn không ở trong lòng bàn tay của bọn họ.
Cho dù là Chuẩn Tiên thì như thế nào, bọn họ không có chán sống, ba người đều là sắc mặt khó coi đi vào trong, tăng tinh khí thần lên tới cực hạn. Bất cứ lúc nào đều có thể phát ra một kích mạnh nhất.
Đường đường là Chuẩn Tiên cũng chỉ có thể làm vật hi sinh!
Chu Hằng âm thầm cảm thán, nhưng trong lòng thì dâng lên chiến ý cùng sự hăng hái vô cùng vô tận.
Hắn bây giờ gần như có thể là hoành hành ở Phàm giới, nhưng tu vi này phóng tới Tiên giới, lại hoàn toàn là không đáng để nhắc tới! Về sau đến Tiên giới nếu không cố gắng tăng tu vi lên, Thanh Dương Thiên Tôn ba người chính là tấm gương của hắn.
- Không có nguy hiểm!
Sau khi đi vào quan sát một vòng, Thanh Dương Thiên Tôn ba người đều là nói, trong tiếng nói mang theo từng tia khó chịu.
Bọn họ chính là Chuẩn Tiên hai kiếp a, không ngờ luân lạc tới mức phải làm tiểu tốt dò đường, thật sự là mất mặt chết người!
Lúc này Lưu An Kỳ mới bảo vệ Lệnh Hồ Huyền tiến vào, đợi cho bọn họ đi vào trước, Chu Hằng cùng con lừa đen cũng là song song đi tới.
Vào cửa chính là một hoa viên, nhưng hiện tại cơ bản chỉ còn lại có một mảnh cô quạnh, nhìn không thấy một chút xíu màu xanh biếc, nhưng linh khí lại là cực kỳ dồi dào, thật giống như Tiên đại lục lần đầu tiên đụng phải khi Chu Hằng bước vào Huyền Càn Tinh.
Chỉ là nơi này còn nồng đậm hơn!
Thanh Dương Thiên Tôn cùng ba Chuẩn Tiên hai kiếp đều là lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, tu luyện ở trong này, bọn họ thậm chí có khả năng trực tiếp xông lên Chuẩn Tiên ba kiếp!
Nhưng bọn hắn lập tức liền trở nên ủ rũ, mật độ linh khí nơi này là đủ, nhưng mấu chốt là số lượng không đủ a, nhiều nhất là mấy chục mẫu, nhưng một gã Chuẩn Tiên hai kiếp để xông lên Chuẩn Tiên ba kiếp, linh khí ít nhất cần không gian lớn như mười mấy thành thị mới được.
Kém xa, căn bản không được!!
Lưu An Kỳ hấp thu linh khí vô cùng nồng đậm này, trong ánh mắt lóe ra một đạo sát khí, ở trong này chiến lực của hắn có thể tăng lên vài phần, có phải sẽ có thể ra tay với Chu Hằng hay không?
Không ổn!
Tuy rằng linh khí nơi này nồng đậm, có thể cường hóa chiến lực của hắn lên vài phần, nhưng còn xa xa không đủ để đánh giết một gã có được thể chất của pháp khí Hóa Thần Cảnh, nhất thiết phải nhẫn nữa, tìm một cơ hội thích hợp hơn. Nếu không đành phải luôn luôn giả bộ.
- Giàu to rồi! Giàu to rồi!
Con lừa đen sau khi chạy vòng quanh vài vòng, miệng con lừa lập tức mở ra hít thở, giống như muốn hít linh khí nơi này vào trong miệng nó.
- Tên nhà quê!
Lệnh Hồ Huyền dụng thanh âm cực thấp hừ một tiếng, Chân Dương Tiên Uyển này tuy rằng cũng tới từ Tiên giới, mặc dù đại môn đóng chặc, nhưng cuối cùng không thể tránh khỏi việc linh khí tràn lan, sao có thể so sánh với Tiên giới?
Hắn xoay đầu lại, lại nhìn thấy ba người Thanh Dương Thiên Tôn cũng vươn dài cổ dùng sức hít khí, bộ dáng phiêu phiêu dục tiên.
Mất . . . mất mặt chết người a!
Lệnh Hồ Huyền lập tức có loại kích động muốn làm thịt ba lão hóa này, cho dù ba lão hóa này đều là thủ hạ của hắn, nhưng lại bêu xấu hắn trước mặt mọi người a, thật sự làm tổn hại thể diện của hắn a!
Lại nhìn Chu Hằng, ngồi vững như bàn thạch, không động dung chút nào!
Tên này quả nhiên đến từ Tiên giới, hoàn toàn khác mấy cái tên nhà quê Phàm giới!
Lệnh Hồ Huyền cùng Lưu An Kỳ lại tin tưởng vững chắc về "thân phận" của Chu Hằng thêm một phần. Nhưng bọn họ nào biết đâu rằng, Chu Hằng sở dĩ bình tĩnh như vậy, là bởi vì không gian đan điền của hắn thật sự quá lớn, chính là một hơi hút sạch linh khí nơi này cũng chưa chắc có thể tăng tích lũy linh lực của hắn lên bao nhiêu.
Chó ngáp phải ruồi, lại là làm cho thân phận tộc nhân của nhà quyền thế trên Tiên giới trở nên chân thật thêm vài phần.
- Con lừa, không cần làm mất thể diện, đi!
Chu Hằng chộp lấy cổ của con lừa đen, kéo ngược nó đi về phía trước.
- Buông tay! Buông tay! Để bổn tọa hít thêm hai cái!
Con lừa đen lè lưỡi kêu thảm thiết, nói.
Sau khi băng qua hoa viên bị tàn phá này, phía trước là một tòa đại điện, giống như bên ngoài, toàn thân là do ngọc thạch màu bạc trắng xây thành, chớp động ánh sáng nhu hòa. Phong cách trang trí cung điện hoàn toàn bất đồng với Huyền Càn Tinh, lộ ra một loại hương vị vô cùng tiếp cận với tự nhiên.
Chu Hằng quay đầu, nói:
- Lệnh Hồ huynh, có biết Chân Dương Tiên Uyển này ngày xưa là thuộc về vị Đại Năng nào không?
Lệnh Hồ Huyền cùng Lưu An Kỳ lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, dường như đang kỳ quái làm sao Chu Hằng sẽ hỏi ra vấn đề cấp thấp như vậy!
Nếu không phải biết chi tiết về Chân Dương Tiên Uyển này, ngươi cần gì phải mang theo Tinh Hạch chạy tới đây? Đúng rồi, đây là đang kiểm tra bọn họ!
Cắt, nếu bọn họ không biết như thế nào lại tới đây chứ?
- Nguyên lai Chu huynh là muốn khảo nghiệm tiểu đệ một chút!
Lệnh Hồ Huyền lộ ra một nụ cười thận trọng, nhưng trong lòng thì tràn đầy khinh thường, không ngờ dùng loại vấn đề cấp thấp này để khảo nghiệm con cháu của Lệnh Hồ gia, thật sự là quá coi thường hắn!
- Chân Dương Tiên Uyển này ở trăm vạn năm trước thuộc về một vị Đại Năng của Tinh linh tộc, chính là Sáng Thế Vương. Bởi vì Tiên giới đã xảy ra đại loạn động, toàn bộ Tiên Cung đều là bị đánh bay đến Phàm giới!
Hắn rủ rỉ mà nói, giọng nói rõ ràng, hiển lộ ra hết phong độ cùng sự thận trọng của con cháu quý tộc.
Sáng Thế Vương!
Tiên nhân tổng cộng phân thành bốn đại cảnh giới. Theo thứ tự là Nguyệt Minh Cảnh, Nhật Diệu Cảnh, Thăng Hoa Cảnh cùng Sáng Thế Cảnh. Không giống với Phàm giới, từng cái cảnh giới của tiên nhân đều có chênh lệch thật lớn, bởi vậy nhất trọng thiên được xưng Vương, nhị trọng thiên xưng là Hoàng, tam trọng thiên là Đế!
Giống như Nhật Diệu Đế đại biểu cho Nhật Diệu tam trọng thiên, mà Sáng Thế Vương đại biểu cho cảnh giới Sáng Thế nhất trọng thiên.
Mà trăm van năm trước hẳn là thời điểm Hoặc Thiên, nguyên chủ nhân của hắc kiếm cùng với đối thủ khác bạo phát đại chiến kịch liệt, nói cách khác, tòa Tiên Cung này có thể là bởi vì tràng đại chiến kia mà bị đánh rớt tới Phàm giới!
Nhưng vị Đại Năng của Tinh linh tộc kia cho dù chỉ là Sáng Thế nhất trọng thiên, đó cũng là Sáng Thế Cảnh a, đứng ở đỉnh phong nhất trong toàn bộ Tiên giới, tồn tại như vậy cũng sẽ không thể tự bảo vệ mình?
Vô cùng có khả năng Vô cùng có khả năng
Nghĩ tới Vinh Kiếm Long liền biết được, vậy khẳng định cũng là tồn tại Sáng Thế Cảnh, tuy rằng không biết là Vương, Hoàng hay Đế, nhưng vẫn bị phù văn do Hoặc Thiên tự động kích phát ra dễ dàng mạt sát!
Năm đó Hoặc Thiên có chiến lực toàn thịnh, như vậy một đạo dư ba có thể đánh rơi tòa Tiên Cung này xuống Phàm giới thì có gì là lạ!
Nhưng nói như thế, năm đó Hoặc Thiên tuyệt không đơn giản là Sáng Thế Đế!
Một trận tranh đấu, tạm thời giải trừ, nhưng mọi người đều biết đây chỉ là một thời kỳ hòa bình ngắn ngủi.
Tinh Hạch quá trân quý, quý báu đến mức đủ để cho Lệnh Hồ Huyền, Lưu An Kỳ sinh ra tâm giết người diệt khẩu! Sở dĩ dừng tay, là bởi vì bon hắn không có năng lực xử lý Chu Hằng, còn nếu là có cơ hội như vậy, bọn họ người nào cũng sẽ không thủ hạ lưu tình!
Mà Chân Dương Tiên Uyển tiếp theo là một bước ngoặt, bên trong Tiên Cung nói không chừng liền có Tiên khí!
Với lực lượng của Lưu An Kỳ lại phối hợp Tiên khí, muốn chém giết Chu Hằng liền không phải người si nói mộng.
- Mời Chu huynh hành động!
Lệnh Hồ Huyền mỉm cười nói, tràn đầy sự nho nhã của con cháu quý tộc, như thế nào cũng không thể liên hệ hắn cùng võ giả.
- Các ngươi lui ra phía sau vạn dặm!
Chu Hằng nói.
Sau khi Lệnh Hồ Huyền năm người hai mặt nhìn nhau, đều là theo lời mà đi, khoảng cách vạn dặm đối với bọn hắn mà nói cũng không tính là xa xôi, nếu là Chu Hằng mở Tiên Cung ra muốn một mình đi vào, bọn họ cũng hoàn toàn kịp ngăn cản.
Nhưng thật ra Chu Hằng không có ý nghĩ một mình tiến vào Tiên Cung, hắn còn muốn lợi dụng môi trường bên trong để chôn sống Lưu An Kỳ!
Hắn là sợ thời điểm khởi động Tinh Hạch mở Tiên Cung ra, năng lượng phát tán ra ngoài sẽ sinh ra hậu quả cực đáng sợ, làm cho hắn bị thương nặng! Có khoảng cách vạn dặm, hắn ít nhất có thể có thời gian phản ứng.
- Chu tiểu tử, ngươi phải cẩn thận!
Con lừa đen thận trọng nói.
Nơi đây có một vị tiên nhân, mặc dù là bị áp chế cảnh giới, nhưng tiên nhân chính là tiên nhân, không cho phép bọn họ không cẩn thận một chút nào.
Chu Hằng mỉm cười, muốn đạt tới mục đích nhất thiết phải trả giá, hắn không mạo hiểm một chút làm sao có thể đủ để chém tiên nhân xuống dưới ngựa? Phàm nhân tru tiên, ngẫm lại cũng để cho người ta nhiệt huyết sôi trào a!
Hắn xóa một tia cấm chế trên lực lượng trong Tinh Hạch.
Đáng tiếc a, đại môn của Tiên Cung này làm thành từ ngọc thạch, bằng không hắn có thể trực tiếp cắn nuốt!
Trong lòng Chu Hằng đột nhiên hiện lên một cái ý niệm như vậy, oanh, năng lượng cuồng bạo trào ra, đánh tới tiên môn.
Bành!
Cả người Chu Hằng lập tức bị đánh bay lên. Nhưng phản ứng của hắn là nhanh bực nào, chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tránh né xuyên qua trong năng lượng cuồng bạo, đúng là gần như không có bị ảnh hướng đến.
Ngẫu nhiên bị đanh trung một hai lần cũng không có chuyện gì, kia chỉ là dư ba phản chấn, với thể chất của hắn cộng thêm linh lực phòng ngự hoàn toàn có thể chịu đựng được.
Mà tiên môn kia . . . Rốt cục mở!
Bị đánh ra một cái lỗ thủng có thể đủ để cho voi thông qua!
Không hổ là Tinh Hạch, một cái tinh cầu tập hợp năng lượng. Ngay cả tiên môn đều có thể oanh phá!
Hưu hưu hưu, năm người Lệnh Hồ Huyền đều là bay vọt tới, nhìn thấy đại môn của Tiên Cung này phá ra lỗ hổng lớn như vậy, đều là lộ ra biểu tình vừa mừng vừa sợ, cũng có sự tham lam không cầm được.
Vẻn vẹn chỉ là phóng xuất ra một ít lực lượng liền mạnh mẽ như vậy, linh khí ẩn chứa trong toàn bộ Tinh Hạch tự nhiên không cần nói!
Thanh Dương Thiên Tôn cùng ba Chuẩn Tiên hai kiếp thiếu chút nữa trực tiếp nhào lên cướp đoạt. Bọn họ bị vây khốn ở Chuẩn Tiên hai kiếp đã rất nhiều rất nhiều năm, không cách nào thành tiên, bọn họ gần như hai tay buông xuôi.
Vì thành tiên, bọn họ có thể liều mạng!
Nhưng Chu Hằng quá cường đại, cường đại đến mức không phải bọn họ chịu liều mạng liền có hy vọng chiến thắng, địch nhân như thế quả thực chính là làm cho bọn họ tuyệt vọng a!
Chỉ có thể ký thác hy vọng vào trong Tiên Cung!
Nói không chừng có Tiên khí a, hoặc là độc dược, mê dược Tiên cấp, cái nào cũng đều có thể chế phục Chu Hằng!
Ở trước mặt lực lượng Tiên cấp, bọn họ đều là con kiến!
- Mời!
Con lừa đen nói với năm người đối phương.
- Trước hết mời các ngươi!
Lệnh Hồ Huyền vô cùng khách khí nhún nhường.
- Cũng là mời các ngươi trước!
Con lừa đen kiên trì nói.
Quỷ mới biết trong Tiên Cung có cái gì, nói không chừng đi vào chính là một thanh kiếm tiên tung hoành chém sạch sẽ bọn họ, đây cũng không phải là đùa giỡn a!
Lệnh Hồ Huyền cũng biết không có khả năng để Chu Hằng cùng con lừa đen đi đầu, thực lực của bọn họ quyết định bọn họ có tư cách đàm phán, bởi vậy hắn lộ ra một nụ cười dịu dàng, nói với ba người Thanh Dương Thiên Tôn:
- Ba vị, làm phiền các ngươi đi trước!
Con mẹ nó chứ!
Ba người Thanh Dương Thiên Tôn đều là chửi má nó ở trong lòng, đi trước thật sự là họa phúc khó liệu. Có thể một bước lên thiên đường, cũng có thể một bước vào địa ngục!
Nhưng ai bảo thực lực của ba người bọn hắn yếu nhất?
Người là dao thớt, ta làm thịt cá a!
Ba người hai mặt nhìn nhau một trận, cũng chỉ có thể đi vào trước, bước vào trong tiên môn đã bị phá vỡ kia.
Chuyện cho tới bây giờ, đã không phải là bọn họ muốn rời đi liền có thể rời đi, Chu Hằng cùng Lưu An Kỳ thật giống như hai thanh cương đao kề trên cổ của bọn họ. Sinh tử hoàn toàn không ở trong lòng bàn tay của bọn họ.
Cho dù là Chuẩn Tiên thì như thế nào, bọn họ không có chán sống, ba người đều là sắc mặt khó coi đi vào trong, tăng tinh khí thần lên tới cực hạn. Bất cứ lúc nào đều có thể phát ra một kích mạnh nhất.
Đường đường là Chuẩn Tiên cũng chỉ có thể làm vật hi sinh!
Chu Hằng âm thầm cảm thán, nhưng trong lòng thì dâng lên chiến ý cùng sự hăng hái vô cùng vô tận.
Hắn bây giờ gần như có thể là hoành hành ở Phàm giới, nhưng tu vi này phóng tới Tiên giới, lại hoàn toàn là không đáng để nhắc tới! Về sau đến Tiên giới nếu không cố gắng tăng tu vi lên, Thanh Dương Thiên Tôn ba người chính là tấm gương của hắn.
- Không có nguy hiểm!
Sau khi đi vào quan sát một vòng, Thanh Dương Thiên Tôn ba người đều là nói, trong tiếng nói mang theo từng tia khó chịu.
Bọn họ chính là Chuẩn Tiên hai kiếp a, không ngờ luân lạc tới mức phải làm tiểu tốt dò đường, thật sự là mất mặt chết người!
Lúc này Lưu An Kỳ mới bảo vệ Lệnh Hồ Huyền tiến vào, đợi cho bọn họ đi vào trước, Chu Hằng cùng con lừa đen cũng là song song đi tới.
Vào cửa chính là một hoa viên, nhưng hiện tại cơ bản chỉ còn lại có một mảnh cô quạnh, nhìn không thấy một chút xíu màu xanh biếc, nhưng linh khí lại là cực kỳ dồi dào, thật giống như Tiên đại lục lần đầu tiên đụng phải khi Chu Hằng bước vào Huyền Càn Tinh.
Chỉ là nơi này còn nồng đậm hơn!
Thanh Dương Thiên Tôn cùng ba Chuẩn Tiên hai kiếp đều là lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, tu luyện ở trong này, bọn họ thậm chí có khả năng trực tiếp xông lên Chuẩn Tiên ba kiếp!
Nhưng bọn hắn lập tức liền trở nên ủ rũ, mật độ linh khí nơi này là đủ, nhưng mấu chốt là số lượng không đủ a, nhiều nhất là mấy chục mẫu, nhưng một gã Chuẩn Tiên hai kiếp để xông lên Chuẩn Tiên ba kiếp, linh khí ít nhất cần không gian lớn như mười mấy thành thị mới được.
Kém xa, căn bản không được!!
Lưu An Kỳ hấp thu linh khí vô cùng nồng đậm này, trong ánh mắt lóe ra một đạo sát khí, ở trong này chiến lực của hắn có thể tăng lên vài phần, có phải sẽ có thể ra tay với Chu Hằng hay không?
Không ổn!
Tuy rằng linh khí nơi này nồng đậm, có thể cường hóa chiến lực của hắn lên vài phần, nhưng còn xa xa không đủ để đánh giết một gã có được thể chất của pháp khí Hóa Thần Cảnh, nhất thiết phải nhẫn nữa, tìm một cơ hội thích hợp hơn. Nếu không đành phải luôn luôn giả bộ.
- Giàu to rồi! Giàu to rồi!
Con lừa đen sau khi chạy vòng quanh vài vòng, miệng con lừa lập tức mở ra hít thở, giống như muốn hít linh khí nơi này vào trong miệng nó.
- Tên nhà quê!
Lệnh Hồ Huyền dụng thanh âm cực thấp hừ một tiếng, Chân Dương Tiên Uyển này tuy rằng cũng tới từ Tiên giới, mặc dù đại môn đóng chặc, nhưng cuối cùng không thể tránh khỏi việc linh khí tràn lan, sao có thể so sánh với Tiên giới?
Hắn xoay đầu lại, lại nhìn thấy ba người Thanh Dương Thiên Tôn cũng vươn dài cổ dùng sức hít khí, bộ dáng phiêu phiêu dục tiên.
Mất . . . mất mặt chết người a!
Lệnh Hồ Huyền lập tức có loại kích động muốn làm thịt ba lão hóa này, cho dù ba lão hóa này đều là thủ hạ của hắn, nhưng lại bêu xấu hắn trước mặt mọi người a, thật sự làm tổn hại thể diện của hắn a!
Lại nhìn Chu Hằng, ngồi vững như bàn thạch, không động dung chút nào!
Tên này quả nhiên đến từ Tiên giới, hoàn toàn khác mấy cái tên nhà quê Phàm giới!
Lệnh Hồ Huyền cùng Lưu An Kỳ lại tin tưởng vững chắc về "thân phận" của Chu Hằng thêm một phần. Nhưng bọn họ nào biết đâu rằng, Chu Hằng sở dĩ bình tĩnh như vậy, là bởi vì không gian đan điền của hắn thật sự quá lớn, chính là một hơi hút sạch linh khí nơi này cũng chưa chắc có thể tăng tích lũy linh lực của hắn lên bao nhiêu.
Chó ngáp phải ruồi, lại là làm cho thân phận tộc nhân của nhà quyền thế trên Tiên giới trở nên chân thật thêm vài phần.
- Con lừa, không cần làm mất thể diện, đi!
Chu Hằng chộp lấy cổ của con lừa đen, kéo ngược nó đi về phía trước.
- Buông tay! Buông tay! Để bổn tọa hít thêm hai cái!
Con lừa đen lè lưỡi kêu thảm thiết, nói.
Sau khi băng qua hoa viên bị tàn phá này, phía trước là một tòa đại điện, giống như bên ngoài, toàn thân là do ngọc thạch màu bạc trắng xây thành, chớp động ánh sáng nhu hòa. Phong cách trang trí cung điện hoàn toàn bất đồng với Huyền Càn Tinh, lộ ra một loại hương vị vô cùng tiếp cận với tự nhiên.
Chu Hằng quay đầu, nói:
- Lệnh Hồ huynh, có biết Chân Dương Tiên Uyển này ngày xưa là thuộc về vị Đại Năng nào không?
Lệnh Hồ Huyền cùng Lưu An Kỳ lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, dường như đang kỳ quái làm sao Chu Hằng sẽ hỏi ra vấn đề cấp thấp như vậy!
Nếu không phải biết chi tiết về Chân Dương Tiên Uyển này, ngươi cần gì phải mang theo Tinh Hạch chạy tới đây? Đúng rồi, đây là đang kiểm tra bọn họ!
Cắt, nếu bọn họ không biết như thế nào lại tới đây chứ?
- Nguyên lai Chu huynh là muốn khảo nghiệm tiểu đệ một chút!
Lệnh Hồ Huyền lộ ra một nụ cười thận trọng, nhưng trong lòng thì tràn đầy khinh thường, không ngờ dùng loại vấn đề cấp thấp này để khảo nghiệm con cháu của Lệnh Hồ gia, thật sự là quá coi thường hắn!
- Chân Dương Tiên Uyển này ở trăm vạn năm trước thuộc về một vị Đại Năng của Tinh linh tộc, chính là Sáng Thế Vương. Bởi vì Tiên giới đã xảy ra đại loạn động, toàn bộ Tiên Cung đều là bị đánh bay đến Phàm giới!
Hắn rủ rỉ mà nói, giọng nói rõ ràng, hiển lộ ra hết phong độ cùng sự thận trọng của con cháu quý tộc.
Sáng Thế Vương!
Tiên nhân tổng cộng phân thành bốn đại cảnh giới. Theo thứ tự là Nguyệt Minh Cảnh, Nhật Diệu Cảnh, Thăng Hoa Cảnh cùng Sáng Thế Cảnh. Không giống với Phàm giới, từng cái cảnh giới của tiên nhân đều có chênh lệch thật lớn, bởi vậy nhất trọng thiên được xưng Vương, nhị trọng thiên xưng là Hoàng, tam trọng thiên là Đế!
Giống như Nhật Diệu Đế đại biểu cho Nhật Diệu tam trọng thiên, mà Sáng Thế Vương đại biểu cho cảnh giới Sáng Thế nhất trọng thiên.
Mà trăm van năm trước hẳn là thời điểm Hoặc Thiên, nguyên chủ nhân của hắc kiếm cùng với đối thủ khác bạo phát đại chiến kịch liệt, nói cách khác, tòa Tiên Cung này có thể là bởi vì tràng đại chiến kia mà bị đánh rớt tới Phàm giới!
Nhưng vị Đại Năng của Tinh linh tộc kia cho dù chỉ là Sáng Thế nhất trọng thiên, đó cũng là Sáng Thế Cảnh a, đứng ở đỉnh phong nhất trong toàn bộ Tiên giới, tồn tại như vậy cũng sẽ không thể tự bảo vệ mình?
Vô cùng có khả năng Vô cùng có khả năng
Nghĩ tới Vinh Kiếm Long liền biết được, vậy khẳng định cũng là tồn tại Sáng Thế Cảnh, tuy rằng không biết là Vương, Hoàng hay Đế, nhưng vẫn bị phù văn do Hoặc Thiên tự động kích phát ra dễ dàng mạt sát!
Năm đó Hoặc Thiên có chiến lực toàn thịnh, như vậy một đạo dư ba có thể đánh rơi tòa Tiên Cung này xuống Phàm giới thì có gì là lạ!
Nhưng nói như thế, năm đó Hoặc Thiên tuyệt không đơn giản là Sáng Thế Đế!