Nghe Hoặc Thiên vừa nói như vậy, mọi người đều đưa mắt nhìn sang nàng, chờ mong nàng giải thích.
Hoặc Thiên lộ ra vẻ suy tư, nhưng rất nhanh thì thành buồn rầu, xung quanh chậm rãi tạo thành từng đạo cơn lốc, không gian cũng bắt đầu trở nên không ổn định, hiện ra từng đạo kẽ nứt vô cùng tối tăm.
Thiên nữ tuyệt thế quá cường đại, thời điểm ban đầu ở Tiên giới đại lục, một cái ý niệm trào lên khiến cấm chế Tiên Thành vỡ nát, để một tòa Tiên giới Đạo tràng dời đến trước mặt nàng từ một đầu thành phố khác!
Trong cơ thể nàng ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng!
Chu Hằng cũng không dám để cho nàng phát ra ra lực lượng như vậy vào lúc này! Hắn vội vàng nói: - Hoặc Thiên, ngươi có biện pháp giải trừ Tiên Thiên Độc kia? .
Thân thể Hoặc Thiên mềm mại run lên, không gian rung động không ổn định cũng theo đó biến mất, nàng cũng không trả lời Chu Hằng, mà trực tiếp vươn một đầu ngón tay, hướng về thân tiểu cô nương.
Một màn làm mọi người khiếp sợ đã xảy ra, ngón tay của Hoặc Thiên lại trực tiếp xuyên qua tầng Thời Gian Nguyên Dịch, dường như tầng đồ vật kia căn bản không tồn tại.
Lệnh Hồ Huyền vừa mới tỉnh lại, vừa mới nhìn thấy màn này, lập tức nghiêng đầu một cái lại hôn mê.
Trong đầu của hắn chỉ sôi trào một ý niệm, nhất định là đang nằm mơ, nếu không làm sao có thể phát sinh chuyện khó tin như vậy?
Nhưng những người khác tuy rằng giật mình, nhưng đều chịu được.
Đáng cười, ngay cả tồn tại như Sáng Thế Vương đều bị Hoặc Thiên kích phát ra lực lượng đánh thành mảnh vụn, nàng làm những chuyện kinh ngạc khác thì như thế nào? Chút chuyện nhỏ!
Bàn tay Hoặc Thiên giống như ngọc khắc nhỏ tinh công, vô cùng xinh đẹp, ngón tay ngọc xanh miết nhẹ nhàng điểm ở ngực tiểu cô nương.
Ông!
Ngực tiểu cô nương lập tức trào ra một đạo hắc khí, hóa thành một rắn độc đen như mực cắn ngón trỏ Hoặc Thiên.
- Cẩn thận Mọi người đều cả kinh kêu lên.
Hoặc Thiên lại không thèm để ý chút nào, khi rắn độc cắn được, ngón trỏ của nàng đồng thời chớp động vầng sáng màu màu hồng, ong ong ông, ba đạo phù văn đồng thời trào ra, tản phát ra khí tức tối cao vượt qua xa Phàm giới.
Gió nổi mây phun. Toàn bộ Phàm giới đều tựa hồ run rẩy ở dưới lực lượng kinh khủng của Hoặc Thiên.
Cái con rắn đen kia vỡ nát trong nháy mắt, ba đạo phù văn thì chìm vào trong cơ thể tiểu cô nương, trong nháy mắt sau, toàn thân tiểu cô nương đều tản phát ra vầng sáng màu hồng, ở phía sau của nàng tạo thành ba cánh hoa hoa đào, bao quanh nàng lại.
Nếu Tiên Thiên Độc có linh thức, tuyệt đối sẽ nhổ nước miếng. Nó trêu ai ghẹo ai, như thế nào đụng phải yêu nghiệt như Hoặc Thiên!
Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng, Thời Gian Nguyên Dịch trên thân tiểu cô nương nhao nhao vỡ nát, hóa thành từng mảnh vỡ thật nhỏ rơi xuống.
- Được rồi, Tiên Thiên Độc trong cơ thể nàng đã bị ta hóa giải, hơn nữa ta còn cải tạo thể chất nàng một chút. Ngày sau chẳng những vạn độc bất xâm, tốc độ tu luyện cũng mau gấp trăm lần so với thường nhân! Hoặc Thiên mang theo một tia ủ rũ nói.
Những người khác nhao nhao há to miệng, giống như bị tê liệt, nửa ngày không có phản ứng lại.
Cái này?
Ngay cả Sáng Thế Vương cũng không có cách nào, chỉ có thể phong cấm với Thời Gian Nguyên Dịch, có thể thấy được Tiên Thiên Độc này có bao nhiêu phiền toái! Nhưng Hoặc Thiên chỉ đưa ngón tay ra điểm xuống liền giải , chẳng những giải . Còn lại thuận tiện cải tạo thể chất một chút, trở nên vạn độc bất xâm ! Còn có thể tu luyện một ngày bằng người khác trăm ngày!
Tỷ, ngươi không cần khoa trương như vậy được không!
Con lừa đen nhào ra, làm bộ đi ôm đùi Hoặc Thiên:
- Đại tỷ, ngươi cũng cải tạo thể chất bổn tọa một chút đi! Bổn tọa cũng không lòng tham, chỉ cần một bộ tiên cốt, tu luyện một ngày có thể bằng người khác tu luyện cả đời! .
Khóe miệng Hoặc Thiên không khỏi giật một cái, đá mạnh một cước bay ra.
Hưu. Chỉ thấy thân thể con lừa đen lập tức bay vụt trời cao, trong nháy mắt hóa thành một cái điểm đen nhỏ, không còn thấy nữa.
- Ân Trong lòng Ứng Mộng Phạm, tiểu cô nương run tứ chi lên, bắt đầu tỉnh lại.
Hiệu quả Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn đã mất!
- Oa, đại tỷ tỷ ngươi thật xinh đẹp, giống như mẹ Đồng Đồng vậy! Tiểu cô nương mở mắt ra nhìn thấy Ứng Mộng Phạm, lập tức kinh hô lên. Nhưng không có một tia sợ nào, thanh âm giòn giòn khiến người ta nghe thoải mái.
- Tiểu muội muội, ngươi tên là Đồng Đồng? Ứng Mộng Phạm hôn một cái ở trên mặt của tiểu cô nương.
- Ta tên là Mộc Đồng Đồng! Tiểu cô nương ưỡn ngực.
- Đồng Đồng. Để tỷ tỷ ôm một cái! .
- Trước hết để cho ta ôm một cái! .
Chúng nữ đều mẫu tính quá độ, ai nấy muốn đi ôm tiểu cô nương.
- Từng bước từng bước đến, không cần đoạt, Đồng Đồng đáng yêu như thế, khó trách các ngươi thích như vậy! Tiểu cô nương lại còn làm bộ dáng bất đắc dĩ.
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười, nói: - Đồng Đồng, ngươi còn nhớ cha mẹ không? .
- Đúng vậy, phụ thân cùng mẫu thân Đồng Đồng đâu? Lúc này tiểu cô nương mới phát hiện mọi người chung quanh vô cùng xa lạ, căn bản không biết ai.
Chu Hằng quyết đoán lui ra ngoài, để cho chúng nữ giải thích tiểu cô nương này, hắn không chịu nổi bộ dáng tiểu nha đầu chảy nước mũi khóc lớn. Thời điểm đi ra, hắn thuận tiện tha đi Lệnh Hồ Huyền.
Oanh!
Chỉ thấy ánh sáng đen nhoáng lên một cái, một tiếng vang truyền đến, toàn bộ mặt đất đều nặng nề mà động một cái, trên mặt đất đã có thêm một cái hố sâu, một đầu con lừa màu đen bò ra ngoài.
Đầu con lừa đê tiện này bị Hoặc Thiên đạp một cước bay sau, rốt cục mới hạ xuống!
- Con lừa, tư thế rơi xuống vừa rồi không tệ lắm, nhất là động tác dùng mặt đụng đất, thật muốn nhìn vài lần!
Chu Hằng cười ha ha.
- Chu tiểu tử, ngươi không cần vui sướng khi người gặp họa! Con lừa đen tức giận oa oa kêu to.
Đổi một người khác dám đối với nó như vậy, nó khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp trả thù, nhưng đối mặt với Hoặc Thiên nó căn bản ngay cả ý niệm trả thù trong đầu cũng không dám, chỉ hy vọng vị này có thể quên sự tồn tại của nó.
Chu Hằng tiện tay ném Lệnh Hồ Huyền ra ngoài, nói: - Người giao cho ngươi, ép hỏi ra pháp khí không gian! .
- Hắc, bổn tọa làm việc, ngươi yên tâm! Con lừa đen vỗ bộ ngực nói.
Thời điểm liên quan đến bảo vật, con lừa đen vẫn có thể làm người ta yên tâm, bởi vì con lừa đê tiện tham lam, một tảng đá cũng có thể ép ra ba lạng mỡ, làm sao có thể bỏ qua Lệnh Hồ Huyền?
Con lừa đen kéo Lệnh Hồ Huyền đi vào một gian phòng nhỏ, sau đó bắt đầu chuẩn bị đạo cụ nghiêm hình bức cung.
- Chu tiểu tử, cứu tỉnh hắn! Sau một lúc lâu, con lừa đen chuẩn bị xong.
Chu Hằng vừa động ý niệm, linh lực giống như kim đâm, Lệnh Hồ Huyền rên rỉ một tiếng, lập tức tỉnh lại.
Vị Lệnh Hồ gia đại thiếu này đầu tiên là thần tình mờ mịt, sau đó lộ ra vẻ khiếp sợ tuyệt đối, lớn tiếng nói: - Nữ nhân kia là ai, nàng là ai?
- Phi, ngươi có tư cách đặt câu hỏi sao? Con lừa đen hét lớn.
Chu Hằng phất tay áo, ý bảo con lừa đen không cần loạn, nói: - Nữ nhân kia có cái gì kỳ quái? .
- Có cái gì kỳ quái? Lệnh Hồ Huyền vốn vô cùng xấu hổ, nhưng nghe được Chu Hằng nói lại thiếu chút nữa nhảy dựng lên - Nàng có thể xuyên thấu Thời Gian Nguyên Dịch a, ngu ngốc! .
- Xuyên thấu Thời Gian Nguyên Dịch thì có cái gì? Chu Hằng lại hỏi.
Lệnh Hồ Huyền biết Chu Hằng đang cố ý nói, nhưng hắn thật sự rất chấn kinh, không nói ra để cho người khác cũng khiếp sợ một chút thật sự không đủ để phóng thích hắn kích động, gân cổ nói: - Ngươi hiểu hay không, một khi bắt đầu dùng Thời Gian Nguyên Dịch sẽ lập tức biến đổi vững chắc, gắn bó nhất thể, không có một tia khe hở, như vậy mới có thể khóa lại sinh cơ! .
- Chỉ cần lọt vào một chút xíu ngoại lực tấn công, khối Thời Gian Nguyên Dịch sẽ vỡ nát, hoàn toàn vỡ nát, ngươi hiểu hay không? .
Lệnh Hồ Huyền thập phần tức giận, tại sao có thể có tên kiến thức nông cạn như vậy, nhìn thấy chuyện kinh người như vậy không ngờ không động dung chút nào! Hắn lại không biết, Chu Hằng đã gặp Hoặc Thiên kích phát phù văn trong cơ thể, ngay cả Vinh Kiếm Long đều tiêu diệt, xuyên thấu Thời Gian Nguyên Dịch đã là cái gì?
Sớm đã chết lặng!
- Ngươi quá nhiều lời! Chu Hằng đột nhiên nghiêm mặt - Vậy giao pháp khí không gian ra đây đi! .
- Ha ha, đừng mơ tưởng! Lệnh Hồ Huyền cười to - Chu Hằng, ngươi giết được ta sao? .
- Giết người, tanh máu lại thảm, căn bản không phải tác phong của ta! Chu Hằng cũng cười nói.
Con lừa đen thì co giật ở một bên, còn nói không phải tác phong của hắn, lúc trước tiểu tử này giận dữ ở Thiên Môn Sơn, khí thế giận dưới một quyền giết một hơi đại quân mấy trăm vạn, lại chẳng phân biệt được địch ta!
- Chu Hằng, thẳng thắn nói đi, đến tột cùng muốn như thế nào mới bằng lòng thả ta? Lệnh Hồ Huyền biết Chu Hằng tuyệt sẽ không dễ dàng thả chính mình.
- Đương nhiên là bảo vật! Con lừa đen hung tợn ở một bên - Ngươi là heo sao, nói mấy trăm lần, giao bảo vật ra đây! .
- Si tâm mộng tưởng! Lệnh Hồ Huyền hừ lạnh nói.
- Nga, không nên bảo đảm nhanh như vậy! Con lừa đen cười rộ lên.
- Chỉ bằng ngươi? Lệnh Hồ Huyền tỏ vẻ khinh thường, hắn có cấm chế lão tổ tông bảo hộ, sợ ai?
- Ngươi sẽ hối hận rất nhanh! Con lừa đen cười ha ha, xét tan quần áo Lệnh Hồ Huyền, lập tức một phân thành hai, hiện ra thân thể hắn lõa lồ.
- A
Lệnh Hồ Huyền lập tức phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Mọi người đều là nam nhân, sợ gì! Hơn nữa, nếu có nữ nhân nhìn ngươi, ngươi không phải càng thêm vui vẻ sao! Con lừa đen cười liên tục.
Vui vẻ em gái ngươi!
Sỉ nhục!
Nếu như bị gia tộc biết hắn thừa nhận nhục lớn như vậy, trực tiếp phế bỏ thân phận kế thừa của hắn cũng có thể!
- Ngươi, ngươi, hỗn trướng!
Hắn nghiến răng nghiến lợi.
- Đừng quá hưng phấn, đây mới là bắt đầu! Con lừa đen lấy ra một cây gậy, không tính là rất to, cũng chỉ chừng cánh tay, dài 2 xích.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì? Lệnh Hồ Huyền tái mặt, hắn đột nhiên có dự cảm bất tường.
- Giúp ngươi sướng! Con lừa đen múa gậy, ánh mắt thì nhìn chằm chằm mông Lệnh Hồ Huyền.
- Không Lệnh Hồ Huyền phát run toàn thân, bởi vì hắn đã cảm thấy hoa cúc bị áp lực, theo gậy gộc lạnh như băng tiến quân thần tốc, hắn rốt cục không chịu nổi, thét to - Mau rút ra đi, ngươi muốn cái gì ta cấp cái đó!
.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Nghe Hoặc Thiên vừa nói như vậy, mọi người đều đưa mắt nhìn sang nàng, chờ mong nàng giải thích.
Hoặc Thiên lộ ra vẻ suy tư, nhưng rất nhanh thì thành buồn rầu, xung quanh chậm rãi tạo thành từng đạo cơn lốc, không gian cũng bắt đầu trở nên không ổn định, hiện ra từng đạo kẽ nứt vô cùng tối tăm.
Thiên nữ tuyệt thế quá cường đại, thời điểm ban đầu ở Tiên giới đại lục, một cái ý niệm trào lên khiến cấm chế Tiên Thành vỡ nát, để một tòa Tiên giới Đạo tràng dời đến trước mặt nàng từ một đầu thành phố khác!
Trong cơ thể nàng ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng!
Chu Hằng cũng không dám để cho nàng phát ra ra lực lượng như vậy vào lúc này! Hắn vội vàng nói: - Hoặc Thiên, ngươi có biện pháp giải trừ Tiên Thiên Độc kia? .
Thân thể Hoặc Thiên mềm mại run lên, không gian rung động không ổn định cũng theo đó biến mất, nàng cũng không trả lời Chu Hằng, mà trực tiếp vươn một đầu ngón tay, hướng về thân tiểu cô nương.
Một màn làm mọi người khiếp sợ đã xảy ra, ngón tay của Hoặc Thiên lại trực tiếp xuyên qua tầng Thời Gian Nguyên Dịch, dường như tầng đồ vật kia căn bản không tồn tại.
Lệnh Hồ Huyền vừa mới tỉnh lại, vừa mới nhìn thấy màn này, lập tức nghiêng đầu một cái lại hôn mê.
Trong đầu của hắn chỉ sôi trào một ý niệm, nhất định là đang nằm mơ, nếu không làm sao có thể phát sinh chuyện khó tin như vậy?
Nhưng những người khác tuy rằng giật mình, nhưng đều chịu được.
Đáng cười, ngay cả tồn tại như Sáng Thế Vương đều bị Hoặc Thiên kích phát ra lực lượng đánh thành mảnh vụn, nàng làm những chuyện kinh ngạc khác thì như thế nào? Chút chuyện nhỏ!
Bàn tay Hoặc Thiên giống như ngọc khắc nhỏ tinh công, vô cùng xinh đẹp, ngón tay ngọc xanh miết nhẹ nhàng điểm ở ngực tiểu cô nương.
Ông!
Ngực tiểu cô nương lập tức trào ra một đạo hắc khí, hóa thành một rắn độc đen như mực cắn ngón trỏ Hoặc Thiên.
- Cẩn thận Mọi người đều cả kinh kêu lên.
Hoặc Thiên lại không thèm để ý chút nào, khi rắn độc cắn được, ngón trỏ của nàng đồng thời chớp động vầng sáng màu màu hồng, ong ong ông, ba đạo phù văn đồng thời trào ra, tản phát ra khí tức tối cao vượt qua xa Phàm giới.
Gió nổi mây phun. Toàn bộ Phàm giới đều tựa hồ run rẩy ở dưới lực lượng kinh khủng của Hoặc Thiên.
Cái con rắn đen kia vỡ nát trong nháy mắt, ba đạo phù văn thì chìm vào trong cơ thể tiểu cô nương, trong nháy mắt sau, toàn thân tiểu cô nương đều tản phát ra vầng sáng màu hồng, ở phía sau của nàng tạo thành ba cánh hoa hoa đào, bao quanh nàng lại.
Nếu Tiên Thiên Độc có linh thức, tuyệt đối sẽ nhổ nước miếng. Nó trêu ai ghẹo ai, như thế nào đụng phải yêu nghiệt như Hoặc Thiên!
Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng, Thời Gian Nguyên Dịch trên thân tiểu cô nương nhao nhao vỡ nát, hóa thành từng mảnh vỡ thật nhỏ rơi xuống.
- Được rồi, Tiên Thiên Độc trong cơ thể nàng đã bị ta hóa giải, hơn nữa ta còn cải tạo thể chất nàng một chút. Ngày sau chẳng những vạn độc bất xâm, tốc độ tu luyện cũng mau gấp trăm lần so với thường nhân! Hoặc Thiên mang theo một tia ủ rũ nói.
Những người khác nhao nhao há to miệng, giống như bị tê liệt, nửa ngày không có phản ứng lại.Cái này?
Ngay cả Sáng Thế Vương cũng không có cách nào, chỉ có thể phong cấm với Thời Gian Nguyên Dịch, có thể thấy được Tiên Thiên Độc này có bao nhiêu phiền toái! Nhưng Hoặc Thiên chỉ đưa ngón tay ra điểm xuống liền giải , chẳng những giải . Còn lại thuận tiện cải tạo thể chất một chút, trở nên vạn độc bất xâm ! Còn có thể tu luyện một ngày bằng người khác trăm ngày!
Tỷ, ngươi không cần khoa trương như vậy được không!
Con lừa đen nhào ra, làm bộ đi ôm đùi Hoặc Thiên:
- Đại tỷ, ngươi cũng cải tạo thể chất bổn tọa một chút đi! Bổn tọa cũng không lòng tham, chỉ cần một bộ tiên cốt, tu luyện một ngày có thể bằng người khác tu luyện cả đời! .
Khóe miệng Hoặc Thiên không khỏi giật một cái, đá mạnh một cước bay ra.
Hưu. Chỉ thấy thân thể con lừa đen lập tức bay vụt trời cao, trong nháy mắt hóa thành một cái điểm đen nhỏ, không còn thấy nữa.
- Ân Trong lòng Ứng Mộng Phạm, tiểu cô nương run tứ chi lên, bắt đầu tỉnh lại.
Hiệu quả Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn đã mất!
- Oa, đại tỷ tỷ ngươi thật xinh đẹp, giống như mẹ Đồng Đồng vậy! Tiểu cô nương mở mắt ra nhìn thấy Ứng Mộng Phạm, lập tức kinh hô lên. Nhưng không có một tia sợ nào, thanh âm giòn giòn khiến người ta nghe thoải mái.
- Tiểu muội muội, ngươi tên là Đồng Đồng? Ứng Mộng Phạm hôn một cái ở trên mặt của tiểu cô nương.
- Ta tên là Mộc Đồng Đồng! Tiểu cô nương ưỡn ngực.
- Đồng Đồng. Để tỷ tỷ ôm một cái! .
- Trước hết để cho ta ôm một cái! .
Chúng nữ đều mẫu tính quá độ, ai nấy muốn đi ôm tiểu cô nương.
- Từng bước từng bước đến, không cần đoạt, Đồng Đồng đáng yêu như thế, khó trách các ngươi thích như vậy! Tiểu cô nương lại còn làm bộ dáng bất đắc dĩ.
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười, nói: - Đồng Đồng, ngươi còn nhớ cha mẹ không? .
- Đúng vậy, phụ thân cùng mẫu thân Đồng Đồng đâu? Lúc này tiểu cô nương mới phát hiện mọi người chung quanh vô cùng xa lạ, căn bản không biết ai.
Chu Hằng quyết đoán lui ra ngoài, để cho chúng nữ giải thích tiểu cô nương này, hắn không chịu nổi bộ dáng tiểu nha đầu chảy nước mũi khóc lớn. Thời điểm đi ra, hắn thuận tiện tha đi Lệnh Hồ Huyền.
Oanh!
Chỉ thấy ánh sáng đen nhoáng lên một cái, một tiếng vang truyền đến, toàn bộ mặt đất đều nặng nề mà động một cái, trên mặt đất đã có thêm một cái hố sâu, một đầu con lừa màu đen bò ra ngoài.
Đầu con lừa đê tiện này bị Hoặc Thiên đạp một cước bay sau, rốt cục mới hạ xuống!
- Con lừa, tư thế rơi xuống vừa rồi không tệ lắm, nhất là động tác dùng mặt đụng đất, thật muốn nhìn vài lần!
Chu Hằng cười ha ha.
- Chu tiểu tử, ngươi không cần vui sướng khi người gặp họa! Con lừa đen tức giận oa oa kêu to.
Đổi một người khác dám đối với nó như vậy, nó khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp trả thù, nhưng đối mặt với Hoặc Thiên nó căn bản ngay cả ý niệm trả thù trong đầu cũng không dám, chỉ hy vọng vị này có thể quên sự tồn tại của nó.
Chu Hằng tiện tay ném Lệnh Hồ Huyền ra ngoài, nói: - Người giao cho ngươi, ép hỏi ra pháp khí không gian! .
- Hắc, bổn tọa làm việc, ngươi yên tâm! Con lừa đen vỗ bộ ngực nói.
Thời điểm liên quan đến bảo vật, con lừa đen vẫn có thể làm người ta yên tâm, bởi vì con lừa đê tiện tham lam, một tảng đá cũng có thể ép ra ba lạng mỡ, làm sao có thể bỏ qua Lệnh Hồ Huyền?
Con lừa đen kéo Lệnh Hồ Huyền đi vào một gian phòng nhỏ, sau đó bắt đầu chuẩn bị đạo cụ nghiêm hình bức cung.
- Chu tiểu tử, cứu tỉnh hắn! Sau một lúc lâu, con lừa đen chuẩn bị xong.
Chu Hằng vừa động ý niệm, linh lực giống như kim đâm, Lệnh Hồ Huyền rên rỉ một tiếng, lập tức tỉnh lại.
Vị Lệnh Hồ gia đại thiếu này đầu tiên là thần tình mờ mịt, sau đó lộ ra vẻ khiếp sợ tuyệt đối, lớn tiếng nói: - Nữ nhân kia là ai, nàng là ai?
- Phi, ngươi có tư cách đặt câu hỏi sao? Con lừa đen hét lớn.
Chu Hằng phất tay áo, ý bảo con lừa đen không cần loạn, nói: - Nữ nhân kia có cái gì kỳ quái? .
- Có cái gì kỳ quái? Lệnh Hồ Huyền vốn vô cùng xấu hổ, nhưng nghe được Chu Hằng nói lại thiếu chút nữa nhảy dựng lên - Nàng có thể xuyên thấu Thời Gian Nguyên Dịch a, ngu ngốc! .
- Xuyên thấu Thời Gian Nguyên Dịch thì có cái gì? Chu Hằng lại hỏi.
Lệnh Hồ Huyền biết Chu Hằng đang cố ý nói, nhưng hắn thật sự rất chấn kinh, không nói ra để cho người khác cũng khiếp sợ một chút thật sự không đủ để phóng thích hắn kích động, gân cổ nói: - Ngươi hiểu hay không, một khi bắt đầu dùng Thời Gian Nguyên Dịch sẽ lập tức biến đổi vững chắc, gắn bó nhất thể, không có một tia khe hở, như vậy mới có thể khóa lại sinh cơ! .
- Chỉ cần lọt vào một chút xíu ngoại lực tấn công, khối Thời Gian Nguyên Dịch sẽ vỡ nát, hoàn toàn vỡ nát, ngươi hiểu hay không? .
Lệnh Hồ Huyền thập phần tức giận, tại sao có thể có tên kiến thức nông cạn như vậy, nhìn thấy chuyện kinh người như vậy không ngờ không động dung chút nào! Hắn lại không biết, Chu Hằng đã gặp Hoặc Thiên kích phát phù văn trong cơ thể, ngay cả Vinh Kiếm Long đều tiêu diệt, xuyên thấu Thời Gian Nguyên Dịch đã là cái gì?
Sớm đã chết lặng!
- Ngươi quá nhiều lời! Chu Hằng đột nhiên nghiêm mặt - Vậy giao pháp khí không gian ra đây đi! .
- Ha ha, đừng mơ tưởng! Lệnh Hồ Huyền cười to - Chu Hằng, ngươi giết được ta sao? .
- Giết người, tanh máu lại thảm, căn bản không phải tác phong của ta! Chu Hằng cũng cười nói.
Con lừa đen thì co giật ở một bên, còn nói không phải tác phong của hắn, lúc trước tiểu tử này giận dữ ở Thiên Môn Sơn, khí thế giận dưới một quyền giết một hơi đại quân mấy trăm vạn, lại chẳng phân biệt được địch ta!
- Chu Hằng, thẳng thắn nói đi, đến tột cùng muốn như thế nào mới bằng lòng thả ta? Lệnh Hồ Huyền biết Chu Hằng tuyệt sẽ không dễ dàng thả chính mình.
- Đương nhiên là bảo vật! Con lừa đen hung tợn ở một bên - Ngươi là heo sao, nói mấy trăm lần, giao bảo vật ra đây! .
- Si tâm mộng tưởng! Lệnh Hồ Huyền hừ lạnh nói.
- Nga, không nên bảo đảm nhanh như vậy! Con lừa đen cười rộ lên.
- Chỉ bằng ngươi? Lệnh Hồ Huyền tỏ vẻ khinh thường, hắn có cấm chế lão tổ tông bảo hộ, sợ ai?
- Ngươi sẽ hối hận rất nhanh! Con lừa đen cười ha ha, xét tan quần áo Lệnh Hồ Huyền, lập tức một phân thành hai, hiện ra thân thể hắn lõa lồ.
- A
Lệnh Hồ Huyền lập tức phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Mọi người đều là nam nhân, sợ gì! Hơn nữa, nếu có nữ nhân nhìn ngươi, ngươi không phải càng thêm vui vẻ sao! Con lừa đen cười liên tục.
Vui vẻ em gái ngươi!
Sỉ nhục!
Nếu như bị gia tộc biết hắn thừa nhận nhục lớn như vậy, trực tiếp phế bỏ thân phận kế thừa của hắn cũng có thể!
- Ngươi, ngươi, hỗn trướng!
Hắn nghiến răng nghiến lợi.
- Đừng quá hưng phấn, đây mới là bắt đầu! Con lừa đen lấy ra một cây gậy, không tính là rất to, cũng chỉ chừng cánh tay, dài 2 xích.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì? Lệnh Hồ Huyền tái mặt, hắn đột nhiên có dự cảm bất tường.
- Giúp ngươi sướng! Con lừa đen múa gậy, ánh mắt thì nhìn chằm chằm mông Lệnh Hồ Huyền.
- Không Lệnh Hồ Huyền phát run toàn thân, bởi vì hắn đã cảm thấy hoa cúc bị áp lực, theo gậy gộc lạnh như băng tiến quân thần tốc, hắn rốt cục không chịu nổi, thét to - Mau rút ra đi, ngươi muốn cái gì ta cấp cái đó!
.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -